6. Văn Hóa & Gia Đình

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH - GIA TÀI BỐ ĐỂ LẠI $1

  •  
    Hung Dao
    Oct 1 at 12:59 PM
     
     
     
     
     
    Subject: Re : Nỗi buồn lớn nhất của tuổi già....
     

      

     

     
     
     

                                                                                               Age Simulation suit gave Amanda Platell an insight into what elderly parents endure every day ...

            Người cha di chúc mt $ cho lòng hiếu tho ca con

    Ch đ li cho con gái mt đng nhân dân t, mi tài sn giá tr khác người cha Trung Quc dành cho bà giúp vic cui đi.

     

    Ch đ li cho con gái mt đng nhân dân t, mi tài sn giá tr khác người cha Trung Quc dành cho bà giúp vic cui đi.

    Gn đây, mt người đàn ông Thượng Hi trước khi qua đi đã lp bn di chúc trong bnh vin. Tài sn mà ông đ li cho con gái h Ngô ch là mt xu, phn còn li ca tài sn bao gm nhiu bt đng sn và khon lương hưu tiết kim 800.000 t (tương đương 2,6 t đng) được dành cho người giúp vic cui đi ca mình - bà Trn. 

    Người đàn ông này ly hôn v 50 năm trước. Đ có quyn nuôi con, ông đã b li hết tài sn cho v cũ và mang con gái ra khi nhà, làm b đơn thân.

    Mt mình nuôi con, ông chưa tng nghĩ tái hôn vì s con gái kh. Nhng đêm thc trng trông con m st ti bnh vin, ông hiu rng, trên đi này con gái là quan trng nht. "B s luôn dành tình yêu thương tuyt đi cho con. B yêu con rt nhiu", người cha nói vi con gái.

    Ảnh: cnjiwang.

    Ảnh: cnjiwang.

    Ln lên, cô con gái ngày càng xa ri cha mình. Đến khi cô lp gia đình thì càng thêm xa cách. Mi tun cô ch gi đin v hi thăm b mt ln, đến khi cô sinh con thì cuc gi ch được tính trên tháng. Người cha vn rt hnh phúc mi khi nhn được li hi thăm đy tính th tc ca con gái, dù cuc hi thoi đôi khi ch là "B khe không? B khe là tt ri. Do này con bn lm, thế thôi b nhé...".

    Sng cách nhà b mt tiếng đi xe nhưng mt năm cô con gái ch đo qua đôi ba ln. Khi người b do tui cao sc yếu phi nm vin, cô nói rng công vic không cho phép và thuê bà Trn chăm sóc. Tt c mi vic như v sinh cá nhân, ăn ung, trò chuyn... nhng ngày cui đi ca ông ch có mt mình bà Trn giúp đ.

    Trong lá thư gi con gái trước khi qua đi, người cha viết:

    "Mt mình cha cô đơn trong bnh vin, nhìn nhng người nm cnh có con cháu đến thăm ti tp mà lòng qun đau, mong con gái quá. Con cũng quá giang được 2 ln vào thăm b nhưng ln nào cũng vi. My ngày sau thì cô Trn được c đến làm bo mu cho người cha già này. Trái tim b đã khô héo vì cô đơn và b con cái b mc, con gái ơi".

    3 tháng k t ngày bà Trn được c đến chăm sóc, người cha qua đi. Trước khi ra đi ông đ li di chúc vi li nhn con: "Thi gian qua b đã ngm ra được nhiu điu. Dù sao cũng cm ơn con đã thuê cho b được người bo mu tt. Tin thuê nhà Thượng Hi quá đt, b quyết đnh đ li nhà cho cô Trn tt bng, tin tiết kim ca b không nhiu nhưng đ cho con ly chng và sinh con, gi ch còn hơn 800.000 t lương hưu, đ cho cô nt vy. Con à, lòng hiếu tho ca con ch đáng giá mt t".

    Câu chuyn này sau đó tr thành ch đ được bàn tán rt nhiu ti quc gia đông dân nht thế gii, nơi t l người già sng cô đơn ngày càng nhiu.

    Nhiu người tr cho rng, cách hành x ca người cha không đúng, bi "nước mt chy xuôi", dù con cái thế nào thì cũng là con rut mình, nên b qua mi chuyn mà chp nhn thc tế. "Cô y cũng đã thuê bo mu đến chăm sóc ri. Nếu b công vic đ chăm sóc cha thì ai s nuôi con cô y?", mt đc gi bình lun.

    Thế nhưng nhng người ln tui li có suy nghĩ khác. "Ri nhng người tr s làm b m. Nếu h tiếp tc đi x vi b m mình như vy thì tương lai h cũng s b con cái mình đi x như thế. Tin không th mua được lòng hiếu tho, bo mu chng bao gi có th thay thế được con cái", mt người khác viết.

    Trong khi đó, mt người ph n ln tui khác li k câu chuyn ca mình: "Tôi đã dành c tui thanh xuân đ nuôi đa con trai khôn ln. Khi ln lên, tôi còn bán c nhà ca mình đ giúp con đnh cư ti M và hy vng được sang đó vi con. Thế nhưng mt ngày, con trai gi cho tôi mt lá thư kèm theo 30.000 đôla M. Trong thư nó viết rng nó không mun tôi sang M cùng, và nó cũng tính toán tin mà tôi nuôi nó đến khi trưởng thành vào khong 20.000 đôla M. Gi nó gi thêm coi như tin cám ơn và yêu cu tôi đng làm phin nó na".

    "Tôi b trm cm mt thi gian, nhưng sau đó tôi đã dùng s tin đó đi du lch thế gii. Sau chuyến đi đó tôi nhn ra rng, lòng hiếu tho ca con cái đôi khi là ăn may, nhà được nhà không. Được thì may, còn không được thì bun cũng chng gii quyết vn đ gì. Quan trng là làm mi th đ bn thân vui v là được, vì cuc sng này rt ngn", người ph n viết.

    ------------------------

                            

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH - TAI HẠI VÌ CHIỀU CON

  •  
    Chi Tran
     
     
     
    Ảnh cùng dòng

     
     
     
              CON CÁI VÔ ƠN VÌ CHA MẸ TRÓT BAO BỌC QUÁ NHIỀU

    Chúng ta ngày ngày bỏ công dốc sức vì con cái, tại sao chúng lại cho rằng công sức của chúng ta không đáng giá, tại sao chúng lại không cảm nhận được lòng tốt của cha mẹ, cứ luôn đòi hỏi này nọ?

    Hiện trạng nhiều gia đình hiện nay là: Cha mẹ nuôi dưỡng con khôn lớn mà con không biết cảm ơn cha mẹ.

    Bạn đã dành những thứ tốt nhất cho con cái nhưng chúng lại để lại những thứ xấu nhất cho bạn. Đó là kết quả của sự giáo dục con của bạn.

    Đó là do bạn tạo thành, đừng đổ lỗi cho bất kỳ người nào.

    Thế nên, con cái cần phải được giáo dục từ nhỏ, không được luôn cho rằng chúng còn quá nhỏ chưa hiểu chuyện.

    Bi kịch lớn nhất của bậc cha mẹ là đã dốc tất cả bản thân mình nhưng lại không nuôi dạy được ra con cái biết cảm ơn

    Vào dịp Tết, một bà mẹ thổ lộ nỗi khổ trong nhóm bạn bè:

    “Ăn Tết mừng tuổi cho con gái một triệu, không ngờ nó chê ít, không vui: ‘Năm ngoái cũng như thế này, năm nay cũng như thế này. Bạn bè đứa nào cũng được mừng tuổi 4, 5 triệu’. Bây giờ nó dỗi, không ăn cơm cũng không lý gì đến tôi nữa”.

    Không ngờ lời thổ lộ của bà mẹ này lại được rất nhiều bậc cha mẹ trong nhóm hưởng ứng, đều nói trẻ con hiện nay không biết cảm ơn, không biết đến nỗi vất vả và công sức của cha mẹ, chỉ thích so bì, động tí là nổi giận với cha mẹ.

    Mọi người đều cảm thán, không biết làm sao mà nuôi con trở thành những kẻ vô ơn như thế này? Bi kịch lớn nhất của cha mẹ không gì lớn bằng đã bỏ hết công sức tâm huyết cho con cái mà lại không nuôi dưỡng thành con cái biết cảm ơn.

     

    Con cái không biết cảm ơn thực tế là do cha mẹ ‘yêu thương’ quá mà thành

    Rất nhiều cha mẹ yêu thương con quá ư đơn giản: Đặt con lên vị trí cao hơn tất cả, làm tất cả các sự việc cho con, giải quyết tất cả các phiền toái giúp con.

    Khi ăn cơm thì đem bát đũa cho con, đơm cơm cho con.

    Khi con làm bài tập thì cùng con làm từng bài từng bài, kiểm tra lỗi.

    Buổi tối trước khi đi ngủ thì giúp con thu dọn sắp xếp sách vở, chuẩn bị cặp sách, mang đầy đủ đồ dùng học tập.

    Khi con cái giúp mẹ thì: “Con không cần quản việc nhà, cứ học tốt là được rồi”.

    Khi cha mẹ yêu thương quá sâu đậm thì con cái sẽ quen với tiếp nhận và đòi hỏi đơn phương, cảm thấy tất cả đều có thể nhẹ nhàng dễ dàng có được. Thế nên con cái không biết trân quý, dễ nảy sinh cảm giác hơn người.

    Càng đặt con cái vào vị trí trung tâm của cuộc sống, bỏ công sức vô điều kiện cho chúng thì càng dễ khiến con cái tăng cảm giác “nhận mà không biết xấu hổ”, sẽ không nuôi dưỡng thành những người con biết cảm ơn.

    Trên thực tế, cuộc sống của bạn là cuộc sống của bạn, cuộc sống của con cái là cuộc sống của con cái, không ai có thể lo cho ai được. Bản thân bạn còn khó kiểm soát cuộc sống của mình nữa là muốn kiểm soát cuộc sống của người khác.

    CON CÁI VÔ ƠN VÌ CHA MẸ TRÓT BAO BỌC QUÁ NHIỀU
    Biết yêu thương và cho đi mới là điều không thể thiếu được để con cái trưởng thành

    Một trường hợp cực đoan kinh động thế giới, đó là vụ án “Du học sinh giết mẹ ở sân bay”.

    Cậu Vương 24 tuổi du học ở Nhật 5 năm, chưa bao giờ làm việc gì. Hàng tháng cậu đều đòi mẹ 1000 đô la tiền sinh hoạt phí và học phí.

    Mẹ cậu là người mẹ đơn thân, nguồn kinh tế chỉ dựa vào tiền lương của mình bà. Bà nhịn ăn nhịn mặc, không dám chi tiêu từng đồng để dành tiền cho con ăn học.

    Còn cậu con trai thì sao? Không những không hiểu nỗi vất vả cực nhọc của mẹ, giảm gánh nặng cho mẹ, trái lại chỉ biết không ngừng đòi hỏi, nặn tiền mẹ, như loài ký sinh trùng.

    Hôm đó, cậu vẫn như mọi khi đòi mẹ tiền. Bà mẹ chạy vạy khắp nơi vay mượn bấy lâu, đến nay không kiếm đâu ra nữa.

    Cậu tức giận mất kiểm soát, đâm liền 9 nhát dao lên người mẹ ở ngay sân bay.

    Chúng ta yêu thương con cái nhưng cũng nhất định phải dạy con cái biết yêu thương.

    Nếu không thì sẽ chỉ diễn biến thành:

    Cha mẹ cam tâm tình nguyện bỏ hết công sức cho con, cuối cùng đổi lại con cái chỉ biết một mực đòi hỏi, không biết cảm ơn, không có chí tiến thủ, sống một đời thất bại.

    Có câu cổ ngữ: “Người biết cảm ơn thì Thượng Thiên sẽ đem lại càng nhiều hạnh phúc hơn cho họ”. Bởi vì đồng thời với lúc họ cảm ơn thì họ cũng sẽ cảm nhận được ý nghĩa đích thực của hạnh phúc”.

    Người con biết cảm ơn sẽ không bao giờ tự coi mình là trung tâm, chúng sẽ cảm nhận được sự khó nhọc của người khác, biết cảm thông và bao dung, tâm thái càng thêm bình hòa và lạc quan, quan hệ xã hội cũng càng tốt đẹp hơn.

    Còn người con không biết cảm ơn chỉ biết tự tư đòi hỏi, tầm nhìn hạn hẹp, thích so đo tính toán, luôn cảm thấy bất mãn và thất vọng với cuộc sống, với người và sự vật xung quanh.

    Cũng giống như trong cuộc sống, đối với một số người bạn, mặc dù 10 việc bạn đã làm tốt 9, chỉ còn 1 việc không được như ý họ, họ liền chỉ nhớ đến việc này, nhớ đến cái xấu của bạn mà quên đi tất cả mọi điều tốt đẹp trước đó của bạn, thậm chí còn trở mặt với bạn.

     

    Thế nên, cần để con cái học cách cảm ơn, để chúng biết đối diện với thế giới này bằng trái tim cảm kích, học cách yêu thương người khác. Đó không phải vì cha mẹ tự tư mà là tầm nhìn xa trông rộng cho cuộc sống tương lai của con cái.

    Nuôi dạy con không phải là để con hưởng thụ an nhàn, mà là thông qua hành vi của chúng ta, dạy bảo giáo dục chúng biết yêu thương và cảm ơn, không được chỉ biết đòi hỏi

    Một cặp vợ chồng có hai cô con gái sinh đôi 10 tuổi. Khi hai đứa trẻ nói muốn nuôi con vật nuôi, người cha đề nghị hai con trước tiên phải lập ra kế hoạch nuôi dưỡng con vật, bao gồm:

    Đi đến nhà ai xin, mua, đường đi như thế nào, thủ tục xin ra sao?

    Ai phụ trách vệ sinh, ai phụ trách cho ăn, cho uống…?

    Sau đó, 2 đứa trẻ tự mình đi xe buýt đến nhà người quen xin một con chó con. Mấy năm nay, chú chó cưng đều do 2 đứa trẻ chăm sóc, chưa bao giờ phiền đến cha mẹ. Chúng thể hiện ra rất có tinh thần trách nhiệm.

    Người cha bày tỏ, ông không muốn con cái hình thành thói quen hứng thú nhất thời, sau đó đùn đẩy cho cha mẹ xử lý.

    Nuôi dạy con cái không phải là tiết kiệm tiền, cũng không phải là dốc hết tất cả ra để đem lại cho con cái sự hưởng thụ dễ chịu. Nuôi dạy con cái chính là thông qua hành vi và sự dạy bảo của chúng ta, bồi dưỡng cho con cái nhân cách kiện toàn, có phẩm chất và ý chí kiên cường, dạy con cái biết yêu thương và cảm ơn, không được chỉ biết đòi hỏi.

    Cha mẹ yêu con tốt nhất là buông tay đúng lúc

    Nhà tâm lý học lâm sàng Mỹ là Wendy Mogel đã từng nói: “Nếu cha mẹ dốc toàn lực ra để con cái không phải trải qua khó nhọc thì sau khi trưởng thành, chúng hoàn toàn không biết đối diện với những khó khăn khúc mắc thông thường như thế nào”.

    Nói cách khác, chính là cha mẹ đã tước đoạt cơ hội trưởng thành của con cái.

    Bởi vì con cái đã quen với việc có người che gió che mưa cho chúng, giải quyết tất cả những phiền phức cho chúng, thế nên khi chúng độc lập đối diện với cuộc sống thì những thiếu sót, khiếm khuyết của chúng sẽ bộc lộ ra.

    Nuôi dạy con cái không phải là nâng niu chúng trong lòng bàn tay mà phải để chúng học được cách độc lập vững bước.

    Nhà tâm lý học Đức Erikson trải qua nghiên cứu đã phát biểu: “Trẻ con bắt đầu từ 1 tuổi là sẽ hình thành quan niệm về bản thân, 3 tuổi sẽ bước vào thời kỳ tự trọng, bắt đầu tìm kiếm giá trị bản thân. Trong thời kỳ này, sự giúp đỡ quá mức của cha mẹ sẽ khiến trẻ cảm thấy chúng không có năng lực, từ đó nảy sinh cảm giác thất bại”.

    Cảm giác được yêu cầu và được khẳng định đối với trẻ mà nói là vô cùng quan trọng. Loại cảm giác này sẽ khiến trẻ hình thành cảm nhận giá trị bản thân tốt. Đó là tiền đề và nguồn động lực để trẻ biết yêu thương, biết cho đi, biết gánh vác trách nhiệm.

    Mà loại cảm giác này lại đến từ việc độc lập hoàn thành những điều mà khả năng mình có thể làm được, hoặc chìa tay ra giúp đỡ người khác.

    Do đó, cha mẹ cần biết buông tay.

    Việc trẻ có thể làm được thì hãy để chúng tự làm, chớ vì sợ trẻ ăn cơm rơi vãi mà lựa chọn đút cơm, cũng chớ vì lo trẻ giặt bít tất không sạch mà giúp chúng giặt…

    Đừng cảm thấy trẻ đang gây phiền phức, từ xấu đến tốt cần có thời gian. Đó cũng là quá trình trẻ ắt phải trải qua để trưởng thành. Làm nhiều thì tự nhiên sẽ làm được tốt.

    Cha mẹ không được việc gì cũng phải sắp đặt, giải quyết tất cả các vấn đề phiền phức của trẻ. Hãy thử đem quyền lựa chọn và quyền tự chủ trao lại cho trẻ. Cha mẹ chỉ nên tham gia mà không can thiệp quá nhiều.

    Cha mẹ cũng không cần thể hiện mình tài giỏi. Khi mệt khi buồn, cần giúp đỡ thì có thể thỉnh thoảng thể hiện ra.

    Hãy biểu thị cảm thụ chân thực nhất của mình khi ở cùng trẻ, để trẻ có cơ hội quan tâm, chăm sóc người khác, để trẻ thưởng thức cảm giác được người khác cần đến này.

    Với trẻ, cần làm được bình đẳng về tâm hồn. Từ tuổi tác đến thân phận, cha mẹ luôn có ưu thế hơn. Bạn nhiều tuổi hơn trẻ, nhiều kinh nghiệm sống hơn, nên muốn trẻ nghe lời bạn. Trên thực tế thì trừ những điều này ra, về tầng diện tâm hồn thì bạn và trẻ là bình đẳng, đều là những thể sinh mệnh khát vọng được yêu thương.

     

    Trong khi bạn khát vọng con cái cảm ơn bạn thì bạn cũng nên có một trái tim cảm ơn đối với con cái

    Cảm ơn này tuyệt đối không phải là câu khách khí mà chúng ta vẫn nói hàng ngày, mà là cảm động phát xuất từ đáy lòng.

    Tình yêu của con cái đối với cha mẹ còn mạnh mẽ hơn tình yêu của cha mẹ đối với con cái nhiều. Tuổi càng nhỏ thì tình yêu của trẻ với cha mẹ càng là vô điều kiện.

    Trẻ càng nhỏ tuổi thì càng dựa vào cha mẹ. Khi trẻ bao dung đối với tính nóng nảy của bạn, khi trẻ an ủi bạn, khi trẻ dành những thứ ngon cho bạn, khi trẻ làm việc nhà cùng bạn, lẽ nào bạn không nên nói lời cảm ơn với trẻ?

    Do đó, khi bạn đặt mình vào vị trí bình đẳng với con cái thì bạn sẽ giảm rất nhiều yêu cầu đối với chúng, ngược lại bạn còn càng cẩn thận với hành vi, lời nói của mình.

    Chỉ cần có trái tim biết cảm ơn, biết yêu thương thì mỗi giờ mỗi khắc đều vui vẻ hạnh phúc

    Con cái không có ý thức cảm ơn thì quả là đáng sợ. Ban đầu trẻ sẽ không ngừng đòi hỏi cha mẹ, rồi sẽ sinh ra những tâm trạng tiêu cực. Khi con cái thấy cả thế giới đều đang nợ chúng thì đã là nguy hiểm rồi.

    Bản thân hạnh phúc không có bất kỳ mối quan hệ nào với những điều kiện bên ngoài. Mỗi bậc cha mẹ trong khi yêu thương con thì xin đừng quên dạy con cái biết yêu thương, biết cảm ơn.

     
     

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH - ĐỜI SỐNG CỘNG ĐỒNG

  •  
    Chi Tran
    Sep 25 at 11:10 PM
     
     
     
    PHÉP LỊCH SỰ XÃ GIAO TRONG ĐỜI SỐNG CỘNG ĐỒNG
     
    MỤC ĐÍCH :
     
    1/ Trình bày được vai trò của tình bạn, họ hàng và láng giềng và những yếu tố để duy trì mối quan hệ ngoài gia đình được tốt.
    2/ Trình bày phong cách giao tiếp và luyện tập cử chỉ tốt trong giao tiếp.
    3/ Tạo mối quan hệ xã hội tốt đẹp trong những dịp thăm hỏi, ốm đau, bệnh tật, tang lễ, sinh đẻ…
     
     

    I. 
    PHÉP LỊCH SỰ XÃ GIAO ĐỐI VỚI BẠN BÈ, HỌ HÀNG, LÁNG GIỀNG:

    1/ Đối với bạn bè:

    Tình bạn là loại tình cảm gắn bó hai hoặc nhiều người với nhau trên cơ sở hợp nhau tính tình, giống nhau về sở thích, có sự phù hợp về xu hướng và một số nét nhân cách khác. Tình bạn chỉ bắt đầu từ tuổi thiếu niên (cấp 2) và đến tuổi trưởng thành, tình bạn càng bền vững, ổn định. Có nhiều cách phân loại tình bạn: dựa vào giới tính, tuổi tác, nghề nghiệp, xu hướng hoạt động.

    Tình bạn rất cần cho cuộc sống con người nói chung và cho lứa tuổi thanh niên nói riêng. Nếu tình bạn đúng đắn phù hợp với lợi ích xã hội, lý tưởng, nhân sinh quan thì nó sẽ là một hậu thuẫn vững chắc, một sức mạnh tinh thần to lớn thúc đẩy sự phát triển nhân cách của con người. Mặt khác, nếu tình bạn lệch lạc, sẽ dẫn đến những hậu quả xấu ảnh hưởng đến đạo đức và nhân cách con người.

    a/ Đặc điểm của tình bạn tốt (Tìm bạn và giữ được bạn)

    -      Có sự phù hợp với xu hướng (hứng thú, tính nết, ý chí, thái độ).
    -      Có sự bình đẳng và tôn trọng lẫn nhau, không lợi dụng, giữ chữ tín.
    -      Có sự chân thành, tin cậy và trách nhiệm cao.
    -      Có sự cảm thông sâu sắc, vui vẻ, cởi mở.
    -      Có thể có nhiều bạn nhưng vẫn giữ được tình cảm chân thật thân thiết với bạn cũ, xem bạn như ruột thịt trong gia đình, an ủi, chia sẻ khó khăn.
    -      Lịch sự, có tình người, yêu thương mọi người.

    b/ Những điều cần tránh trong quan hệ tình bạn

    -       Tránh chạy theo xu hướng tiêu cực, hoặc vì động cơ vụ lợi, thực dụng.
    -       Giữ kín lời tâm sự của bạn, không đi quá sâu vào tình cảm riêng tư thầm kín của bạn.
    -       Tránh bao che khuyết điểm của bạn, nên đóng góp ý kiến xây dựng.
    -       Không nói xấu bạn hoặc lợi dụng bạn bè.
    -       Tránh chạy đua về số lượng bạn bè kẻo thành hời hợt.
    -       Tránh sa đà vào những sinh hoạt hội hè nhậu nhẹt (làm mất thời giờ sức lực).
    -       Tránh quá đề cao mình, tránh đối xử thô bạo khi có sự bất đồng.

    2/ Đối với họ hàng nội, ngoại:

    Ngoài ông bà, cha mẹ, anh chị em. Chúng ta còn có mối quan hệ họ hàng nội ngoại: chú bác cô dì… Họ hàng thường sống riêng, ở gần hoặc ở xa, gặp gỡ thường xuyên hoặc lâu lâu mới gặp vào dịp đám giỗ, ngày tết, ngày cưới hoặc ngày tang… Mức độ họ hàng do mối liên hệ huyết thống hai hay ba đời qui định. Trong gia đình nên có gia phả để giúp con cháu hiểu rõ quan hệ họ hàng.

    Trên thực tế, họ hàng sống gần nhau, có điều kiện gặp gỡ giao tiếp thường xuyên làm cho quan hệ rõ ràng thêm gắn bó, thân thiết, tạo điều kiện giúp đỡ nhau. Ngược lại, họ hàng gần nhưng không có liên hệ thăm hỏi, giao tiếp thì dần dần cũng trở nên xa cách. Giao tiếp là điều kiện thắt chặt các mối quan hệ gia đình.

    3/ Đối với hàng xóm, láng giềng:

    Láng giềng là nhóm người cùng sống trong địa phương với những phong tục tập quán giống nhau, và tuy mọi phần tử đều có vị trí riêng từ trình độ đến mức sống, sức khỏe nhưng tất cả mọi người đều phải liên kết với ý thức trách nhiệm cao, tạo nên sự an vui, thoải mái trong cộng đồng. Là những người sống kề cận bên gia đình chúng ta nên khi đau ốm, bệnh hoạn hay lúc vui vẻ đều có bên nhau, vì vậy, chúng ta cần đối xử êm đẹp, tránh phiền hà hàng xóm trong sinh hoạt hằng ngày: tiếng ồn radio, tivi…, la rầy con, con cái đùa giỡn trong giờ nghỉ trưa hay đêm khuya.

    Để phát triển tình hữu nghị láng giềng, khu xóm, chúng ta cần thận trọng mối quan hệ.

    a/ Người mới đến khu xóm:
    -      Tìm hiểu lối sinh hoạt của khu xóm.
    -      Tôn trọng những phong tục tập quán địa phương
    -      Đi thăm xã giao các gia đình lân cận.

    b/ Người ở khu xóm lâu năm
    -       Thăm viếng người mới đến, đáp lễ.
    -       Trao đổi sự hiểu biết về sinh hoạt trong khu xóm.
    -       Giúp đỡ người mới đến, giới thiệu tổ trưởng, trưởng khu.

    c/ Bổn phận chung của mọi người
    -       Giữ hòa khí với mọi người.
    -       Tránh ngồi lê đôi mách.
    -       Không tò mò, chỉ trích gia đình người khác.
    -       Cha mẹ nên xử sự khéo léo, không bênh con, không chửi bới, gây gỗ, hay chơi hơn người khác, bạn cần nín nhịn, thận trọng trong quan hệ.
    -       Khi gia đình có tiệc tùng ồn ào, nên thông báo hoặc xin lỗi hàng xóm trước.
    -       Cống rãnh, rác, chó mèo cũng là những nguyên nhân gây xích mích. Càng tránh làm phiền hà lẫn nhau càng tốt.
    -       Nên tham gia hội họp, cải tiến xây dựng khu xóm.
    -       Các việc hiếu hỉ, ma chay nên tích cực tham gia.
     
    Cành Dương
     

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH- VĂN HÓA - LÚA CHÍN LÀ CÚI ĐẦU

  •  
    Thanh Nguyen - Sep 28 at 9:14 PM
     
    Subject: Re: “BÔNG LÚA CHÍN LÀ BÔNG LÚA CÚI ĐẦU”
     
    Subject: Fw: “BÔNG LÚA CHÍN LÀ BÔNG LÚA CÚI ĐẦU”
     
     
    Subject: “BÔNG LÚA CHÍN LÀ BÔNG LÚA CÚI ĐẦU”

     
    Inline image
     
    “BÔNG LÚA CHÍN LÀ BÔNG LÚA CÚI ĐẦU”

         Nhớ hồi vợ chồng tôi và hai đứa con nhỏ (một trong hai đứa còn nằm trong bụng mẹ, tháng thứ 6) xuất cảnh đi Mỹ. Vì trường hợp phụ nữ mang thai nên IOM (cơ quan di dân quốc tế) thu xếp cho riêng chúng tôi đi đường bay quá cảnh phi trường Kyoto Nhật Bản thay vì đường ghé Hàn quốc như những gia đình khác cùng đợt hồ sơ, như vậy chúng tôi sẽ được rút ngắn chuyến đi gần nửa ngày. Sự tử tế chu đáo và bất ngờ này của một cơ quan thuộc Liên Hiệp Quốc, ‘người dưng nước lã' hoàn toàn xa lạ, làm tôi cảm động. Tiền mua vé máy bay cho tất cả những di dân diện tị nạn đều do IOM cho vay trước, chúng tôi sẽ trả góp sau khi đã an toàn định cư ở quốc gia mới.

        Gia đình nhỏ chúng tôi ghé đến phi trường Nhật, te tua xơ mướp vì mệt, lết tha lết thếch không giống ai giữa chuyến bay toàn hành khách sang trọng. Chúng tôi ngồi ở hàng ghế cuối, biết thân biết phận nên chờ cho mọi người ra hết mới dắt díu nhau ra sau cùng. Vậy mà vừa bước ra khỏi cửa máy bay, một tình nguyện viên của IOM, một thanh niên (sinh viên) người Nhật sáng sủa cao ráo, mặc bộ vest rất chỉnh tề, đứng sẵn đó, thấy chúng tôi là gập người chào cung kính. Cầm trên tay tấm giấy lớn ghi tên chúng tôi nhưng thực ra anh ta chẳng cần nữa vì quá dễ nhận ra cái gia đình nghèo vừa rời khỏi đất nước nghèo này.

        Chúng tôi sững người, ngượng nghịu lúng túng trước cái cúi chào đặc biệt của người Nhật lần đầu tiên trên đời mình được nhận. Sau đó anh chàng kính cẩn ân cần, cố đi thật chậm để bà xã tôi không phải vội, dù đôi chân cao ngồng của chàng ta chỉ cần sải một bước là bằng chúng tôi đi ba bước.

        Anh chàng nói tiếng Anh chậm rãi và cố tình chọn những từ dễ đến nỗi đứa dốt sinh ngữ như tôi cũng hiểu ngay. Cái cách anh chàng tế nhị đưa chúng tôi đến nhà vệ sinh và sẵn sàng kiên nhẫn chờ ở ngoài làm tôi càng phục lăn! Nước Nhật giáo dục kiểu gì mà người trẻ của họ tuyệt vời đến thế này nhỉ?

        Rồi anh chàng chậm rãi dẫn chúng tôi đi dọc các hành lang sân bay quốc tế rộng mênh mông để đến cổng chờ chuyến bay đi Mỹ. Tôi nhớ chúng tôi đi bộ gần nửa tiếng mới tới. Cung cách của anh chàng không khác gì đang hộ tống những nhân vật quan trọng. A không, đang ấm áp đón tiếp những người rất thân thiết. Tôi nghĩ người thân ruột thịt cũng không ân cần được đến thế!Đến nơi, anh chàng lại cung kính và áy náy xin lỗi vì bận việc phải đi gấp. Anh chàng nói sẽ gọi điện nhờ một người bạn đến ở với chúng tôi trong 8 tiếng chờ đợi.

        Thì ra anh chàng đã gọi phone nhờ cô người yêu của mình từ hồi nào. Cô ấy đến, cũng là sinh viên, nhỏ nhắn dễ thương, vừa đẹp vừa hiền, đem theo bữa cơm đắt tiền mua ở nhà hàng cùng một giỏ trái cây. Vừa gặp chúng tôi, cô ấy cũng gập người chào rất lễ phép. Tôi lại một lần nữa xúc động khi hiểu ra IOM có đặt sẵn suất thức ăn nhanh ở phi trường cho chúng tôi, nhưng đôi bạn trẻ này muốn đãi 'bà bầu' và hai em bé một bữa chu đáo hơn bằng chính tiền túi của họ.

        Không còn biết nói gì nữa khi nhìn cô gái Nhật dịu dàng dọn bữa ăn vẫn còn nóng ra chiếc băng ghế phi trường, chén đũa đàng hoàng, mời chúng tôi, ngồi 'hầu' bên cạnh chúng tôi với nụ cười luôn nở trên khuôn mặt dễ mến, ân cần hỏi han vợ con tôi.

        Tôi không còn tâm trí đâu mà thưởng thức món ăn. Mỗi một miếng đưa lên miệng là mỗi hạt ngọc hạt vàng! Tôi cảm thấy mình không xứng đáng ngồi đó để được cô bé tiếp đãi như thế này. Tôi xin kiếu, xin được đi lòng vòng để ngắm cái phi trường hiện đại, để trố mắt nhìn cái thế giới khác hẳn thế giới quen thuộc của mình ở quê hương.

        Nói thật, suốt đời còn lại chúng tôi không thể quên sự tử tế và khiêm nhu của hai người bạn trẻ Nhật ấy!

        Con gái đầu của chúng tôi năm đó mới 8 tuổi, nó nói lớn lên, quốc gia đầu tiên con phải đi thăm, trước cả về thăm quê hương Việt Nam, nhất định phải là nước Nhật!

        Gần đây tôi mới biết câu thành ngữ cổ xưa của người Nhật: "Bông lúa chín là bông lúa cúi đầu".

        Bao thế hệ đi trước của người Nhật đã truyền lại lời dạy đó cho con cháu:

        Một cây lúa khi được mùa, trĩu hạt, thì nó biết cúi đầu. Khi mình đã sung túc thịnh vượng, không được nghếch mặt lên trời tự mãn kiêu căng, nhưng biết cúi mình để kính trọng và yêu thương người khác!

    “Bông lúa chín là bông lúa cúi đầu” câu châm ngôn của người Nhật Bản

    実(みの)る程頭(ほどあたま)の下(さ)がる稲穂(いな

    ST

    Bạn có thể chia sẻ nếu thấy hay, xin cảm ơn!

    Hoàng Nguyên Vũ.

     

    ------------------------------------------

     
     
     

     
    --
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH - LOẠI BỎ TẬT XẤU

  •  
    Hung Dao - Sep 25 at 2:31 PM
     
     
    Subject: Re : VAN HOA :Đời người có 4 đức tính cần nuôi dưỡng và 2 thói xấu cần loại bỏ
     

    Đời người có 4 đức tính cần nuôi dưỡng2 thói xấu cần loại bỏ

    Đời người có 4 đức tính cần nuôi dưỡng và 2 thói xấu cần loại bỏ
     

    Trong cuộc sống thường ngày, hãy tích cực nuôi dưỡng một số đức tính tốt. Những đức tính này sẽ giúp ta chiếm được lòng người, đồng thời vận may sẽ đến với bạn.

    Năm Hàm Phong thứ 8 (năm 1858), vào một ngày tháng 3, Tăng Quốc Phiên đã viết trong nhật ký của mình rằng làm người: 

    Tâm thái nên ổn định, đối xử tốt với mọi người

    Luôn khiêm tốn, rộng lượng

    Làm việc gì cũng nên làm chắc chắn, làm có trách nhiệm

    Luôn biết giúp đỡ người khác.

    Ngoài ra, ông cũng chỉ ra 2 tính xấu con người nên tránh, đó là kiêu ngạo và nói nhiều.

    Khi còn trẻ, Tăng Quốc Phiên chắc hẳn đã phạm phải sai lầm là kiêu ngạo và nói nhiều, nhưng sau đó ông đã tự ý thức và thay đổi bản thân, cuối cùng đã bỏ được những tính xấu đó. Vì thế ông đã nói, tính xấu là nguyên nhân làm con người bị thất bại. Đây là một đạo lý mà ông đúc kết từ trong kinh nghiệm sống của mình. Chúng ta hãy thử cùng tìm hiểu. 

    Con người hễ kiêu ngạo là sẽ bị mất cảnh giác trong mọi hoàn cảnh, vì thế khi nguy hiểm và thất bại ập đến sẽ không kịp trở tay. Kiêu ngạo là con đường tự dẫn mình đến chỗ diệt vong, như cổ nhân có câu “kiêu binh tất bại”. Shakespeare cũng từng nói: “Một người ngạo mạn sẽ có cái kết bi thảm”.

    Thất bại của Quan Vũ trong Tam Quốc cũng là do quá ngạo mạn. Bản chất Quan Vũ là một tướng giỏi, là người có năng lực hơn người. Nhưng vì quá ngạo mạn nên Quan Vũ đã phải chịu chết thảm. Trong trận Phàn Thành, Quan Vũ dùng kế dẫn nước sông nhấn chìm 7 đạo quân chết đuối, càng tỏ ra đắc ý. Sau đó, ai can ông cũng không nghe, cho mình là người tài giỏi nhất, cuối cùng dẫn đến cái chết thảm khốc.

    Tăng Quốc Phiên đã nhấn mạnh “nói ít” là một đức tính rất quan trọng với mỗi người. 

    Để khuyên mọi người không nên nói nhiều, Tăng Quốc Phiên đã dẫn ra câu chuyện của chính bản thân mình. Hồi ông mới vào Hàn Lâm Viện, trong một lần sinh nhật bố mình, vì nhiệt tình tiếp đón mọi người nên ông đã vui quá mà quên đi lễ nghĩa, cuối cùng đã có nhiều hành xử gây phản cảm cho người khác.

    Sau đó ông đã rất ái ngại, ghi vào nhật kí của mình rằng: Thứ nhất thường ngày nên biết mình biết người. Thứ hai với những việc mình không biết chắc thì nên nghĩ tới đâu nói tới đó. Thứ ba, khi đã nói lỡ lời thì không nên tiếp tục tranh luận, không nên tranh cãi tới cùng.

    Sau này, Tăng Quốc Phiên đã giáo dục con cháu và các em trai của mình theo những đạo lý này. “Không nói nhiều”, bản chất của nó là khi nói chuyện với người khác nên biết khống chế bản thân, tránh nói lỡ lời, tránh nói năng mất kiểm soát, khi gặp chuyện bất đồng quan điểm, không nên ra sức tranh cãi tới cùng.

    Khi bạn cãi thắng người khác, bề ngoài bạn tưởng mình là người chiến thắng, nhưng kỳ thực bạn đã làm mất lòng người khác. Vì thế, nên biết khiêm nhường, không vì chút hiếu thắng mà tranh luận tới cùng. Hãy biết giữ thể diện cho mình và cho người khác.

    Quỳnh Chi

     ------------------------------------