20. Những Bài Về Đức Mẹ

LỄ ĐỨC MẸ HỒN XÁC LÊN TRỜI: SỰ KHÁC BIỆT

Chủ đề của bài giảng hôm nay là sự khác biệt, sự khác nhau.

Bốn mươi ngày sau khi sống lại, Chúa Giêsu lên trời cả hồn lẫn xác. Hôm nay chúng ta mừng lễ Mẹ của Người, đức Maria lên trời cả xác lẫn hồn. Tuy cùng một động tác lên trời cả hồn lẫn xác, nhưng có cái khác rất lớn giữa Mẹ và Con. Khác cái gì ? Ta sẽ trả lời.

Rồi khi ta kính một vị thánh, ta hát mừng vị thánh đó về trời, chứ không phải xuống đất. Hôm nay ta mừng thánh Maria, Đức Mẹ Chúa Trời, về trời. Cùng một động tác về trời, nhưng có cái khác biệt giữa các thánh kia với thánh Maria. Khác thế nào? Ta sẽ giải đáp.

  1. Khác biệt giữa thánh Maria lên trời

          và các thánh khác lên trời

Khác biệt nằm nơi chữ "xác". Đức Maria lên trời cả hồn lẫn xác. Các thánh khác chỉ về trời, nói nôm na dễ hiểu, phần "hồn" thôi. Còn xác thịt hư nát này phải chờ đợi đến ngày quang lâm vinh hiển mới được nhập lại với hồn mà cùng hưởng vinh quang Thiên quốc. Cho dẫu xác vị đó là xác của một vị đại thánh nào đi chăng nữa, cho dẫu xác vị thánh đó vẫn còn nguyên vẹn trải qua hơn 750 năm như xác thánh Clara, thì xác đó đều phải chờ. Xác thánh Maria không chờ. Mà lên ngay. Về ngay trên thiên quốc cả xác lẫn hồn.

Niềm tin này đã có từ xa xưa, chứ không cần đợi đến ngày lễ các thánh 1-11-1950, khi ĐGH Piô 12  tuyên bố tín điều ĐM Hồn xác về trời, người ta mới tin. Dân chúng đã tin từ lâu, nên đã dệt nên một giai thoại mà chúng ta chắc đã nghe đến mòn tai. Giai thoại về ông Toma tông đồ cứng tin :

Lúc Đức Mẹ lên 64 tuổi, Đức Mẹ được Chúa cho biết ngày hội ngộ với Con trên Thiên đàng đã gần đến. Giáo dân bao quanh Mẹ vì sợ mất Mẹ, vì sợ giây phút chia ly. Các Tông đồ hay tin đã vội vã trở về, để được chiêm ngắm Mẹ lần cuối cùng.

Nhưng trong các Tông đồ có một vị chuyên môn lỡ hẹn là ông thánh Tôma. Lần này không phải lỗi ông, mà vì ông đi giảng xa quá về không kịp. Nghe nói xa nhất trong các tông đồ, tận miền Ấn Độ xa xôi. Khi về tới Ephêsô, nơi Đức Mẹ ở cùng Gioan trong những năm cuối đời, thì Đức Mẹ đã nằm xuống và được an táng trong một phần mộ khoét trong đá. Toma khóc lóc mong được thấy mặt Mẹ của Thầy mình lần cuối, nên để làm vừa lòng Tôma, các Tông đồ và giáo dân đã đi ra phần mộ. Đến nơi, chỉ ngửi thấy phảng phất mùi hoa huệ thơm tho. Và khi mở hòn đá che huyệt ra thì không thấy xác Đức Mẹ Maria đâu cả.

Giai thoại thì thường không có thật, nhưng nó được xây dựng trên một niềm tin, trên một xác tín nào đó. Như giai thoại Âu Cơ lấy Lạc Long Quân đẻ ra bọc trứng 100 quả, nở thành 100 người con, nói lên niềm tin mọi người là "đồng bào", 'cùng một bọc' mà ra. Trong trường hợp giai thoại Toma này, xác tín đó là thánh Maria đã về trời cả hồn lẫn xác, khác với các vị thánh khác, chỉ mới về trời phần hồn, còn xác vẫn còn lưu lạc dưới đất. Mặc dầu thần học mới bây giờ không xem hồn xác tách biệt hoàn toàn sau khi chết, mà vẫn một cách nào đó liên kết với nhau, thì vẫn khác với xác thánh Maria, kết hợp hoàn toàn trọn vẹn với hồn và đang ở nơi Thiên Quốc. Đó là cái khác thứ nhất: thánh Maria khác với các thánh khác khi về trời. Khác nơi chứ "xác".

  1. Khác biệt giữa Mẹ về trời cả hồn lẫn xác

          với Con của Mẹ về trời cả xác lẫn hồn.

Điểm khác biệt ở đây, nằm nơi động tác. Mẹ được đưa về trời. Con của Mẹ tự mình lên trời. Nếu chúng ta gọi đơn giản cho nhanh, lễ Chúa lên trời, lễ Mẹ lên trời, thì ta chưa nói được cái khác. Ngôn ngữ chính thức bằng tiếng Latinh dùng hai chữ khác nhau cho Mẹ và Con. Cho Con, phụng vụ dùng chữ Ascentio, Ascension à (Assenseur thang máy). Cho Mẹ, phụng vụ dùng chữ khác hẳn: Assumptio(n) : sự đảm nhận, sự bảo lãnh. Ai bảo lãnh ai. Chúa bảo lãnh Mẹ. Dễ hiểu hơn : Con bảo lãnh Mẹ. Không có người con ở bên Mỹ bảo lãnh, làm sao mẹ qua được nước Hoa Kỳ. Có lẽ từ ngữ xưa, lễ Mông Triệu, nói được ý này hơn. Mẹ được triệu về nơi cao xa. Mông là cao xa: mông lung, mênh mông. Triệu là gọi về, gọi đến. Triệu tập.

Trong một vài thành phố nhỏ quanh thủ đô Roma, nước Ý, vào ngày lễ Đức Mẹ Hồn Xác lên trời, người ta có một tục lệ rất quyến rũ. Tục lệ đó được gọi là Incinata, nghĩa là cuộc rước đón chào. Dân làng kiệu tượng Đức Mẹ theo đường phố chính – Đức Mẹ đang trên đường về trời. Từ  hướng đối diện, đoàn rước khác kiệu tượng Chúa Giêsu – Ngài đang tiến gần đến tượng Đức Mẹ. Hai đoàn rước gặp nhau dưới một khung vòm đầy cành phủ lá và hoa rực rỡ. Hai tượng sắp đặt để cúi chào nhau ba lần. Rồi người ta kiệu hai tượng đi song song vào nhà thờ giáo xứ – Chúa chúng ta dẫn Mẹ Ngài lên ngai trên trời.

Nghi thức đơn giản, ngây thơ này là một phương cách gây ấn tượng sâu sắc để diễn tả chân lý cao cả và vinh quang mà chúng ta cử hành hôm nay, tức là sự kiện Đức Maria, sau khi qua đời được bảo lãnh về trời cả hồn lẫn xác.

Lễ Các Thánh ngày mồng 1 tháng 11 năm 1950, tại quảng trường Thánh Phêrô, Rôma, trước 40 Hồng y, 500 Tổng Giám mục và Giám mục, hàng trăm đại diện chính quyền quốc gia, hàng ngàn linh mục tu sĩ nam nữ và hơn 700.000 dân chúng dưới bầu trời tươi sáng, Đức Piô XII sốt sắng cất tiếng trong máy vi âm ngân vang khắp quảng trường Thánh Phêrô, vọng vang vào đền thờ chật ních hơn 80.000 dân chúng, vang xa khắp hoàn cầu, vang lên tới cung trời cao thẳm những lời trịnh trọng tuyên tín: "Do uy quyền của Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, của hai Thánh Tông đồ Phêrô và Phaolô, và với thẩm quyền của Ta, Ta phán quyết, tuyên ngôn, và định tín là tín điều đã được mạc khải rằng: Đức Maria, Mẹ Vô nhiễm của Thiên Chúa trọn đời đồng trinh, sau khi hoàn tất cuộc sống trần gian này, đã được bảo lãnh hưởng phúc vinh quang Thiên đàng cả hồn và xác. Nếu ai cả dám tự ý chối bỏ hay nghi ngờ điều Ta đã định tín, thì họ phải biết rằng họ phản bội đức tin Công giáo của Thiên Chúa."

Chúa Giêsu không muốn Mẹ Ngài chịu một giây phút nào dưới quyền lực satan, nên Ngài đã ban cho Mẹ đặc ân vô nhiễm nguyên tội, ngay từ phút giây vào đời. Và đến giây phút lìa đời, Người Con này đã không muốn thân xác tinh tuyền của Mẹ phải chịu mục nát, nên Ngài bảo lãnh cho Mẹ được vào hưởng vinh quang thiên quốc cả xác lẫn hồn.

Chúa Giêsu Kitô cũng sẽ bảo lãnh cho chúng ta, những Kitô hữu đây được vào hưởng vinh quang cả xác lẫn hồn như Mẹ Maria, chỉ khác với Mẹ, một chút thôi, tức là Chúa sẽ nói với ta “xác hãy chờ một chút.” just a moment. Một chút của Chúa có thể là giây lát, có thể là mười năm, mà cũng có thể là thế hệ này đến thế hệ khác. Nhưng khi ta đã lìa đời này rồi, thì ta đã sống ngoài thời gian, nên khái niệm ngày giờ năm tháng không còn nữa, nên 'một chú't so với 'ngàn năm' cũng chỉ là một. Chờ một chút.

Con đường đưa lên trời cả hồn cả xác của Mẹ Maria được mở ra cho mọi người như Tin Mừng đã ghi lại. Tất cả mọi tín hữu đều được mời gọi đi con đường Mẹ Maria đã đi, để đến nơi Mẹ đã đến, là được bảo lãnh về Trời cả hồn lẫn xác, riêng xác, 'hãy đợi đấy, chờ một chút'.

Lm Anphong Nguyễn Công Minh, ofm

LẦN DÒ

Lễ Trái Tim Vô Nhiễm Đức Mẹ 

“Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng!”.

“Trước một bộ óc vĩ đại, tôi cúi đầu; trước một trái tim vĩ đại, tôi quỳ gối!”. J. Wolfgang V. Goethe.

Kính thưa Anh Chị em,

Trọng kính Trái Tim Chúa Giêsu, Hội Thánh ‘quỳ gối’; kính nhớ Trái Tim Vô Nhiễm Đức Mẹ, Giáo Hội ‘cúi đầu!’. Trái Tim Chúa Con bày tỏ tình yêu của Thiên Chúa dành cho con người; Trái Tim Mẹ Chúa tỏ bày tình yêu của con người dành cho Thiên Chúa – đó là một tình yêu vô điều kiện, dẫu trong đức tin, Mẹ phải ‘lần dò’ mọi thứ.

Trước kế hoạch ‘diệu dụng’ của Thiên Chúa, Maria đón nhận tất cả, dẫu không phải tất cả đều rõ ràng. Với Mẹ, sự ngạc nhiên không bao giờ nguôi ngoai cả trong những khoảnh khắc hốt hoảng như lạc mất con – Tin Mừng hôm nay. Đó là khả năng kinh ngạc trước sự biểu hiện dần dần của các mầu nhiệm. Kinh ngạc trái ngược với việc coi mọi thứ là đương nhiên; trái ngược với việc giải thích hiện thực chung quanh và các sự kiện theo tiêu chí nhân loại. “Thiên Chúa không luôn nói với chúng ta cách rõ ràng. Đôi khi, chúng ta chỉ có thể tiến bước bằng những ánh sáng nhỏ nhoi của niềm tin – như Mẹ Thiên Chúa đã làm – khi không hiểu hết những gì được báo trước!” – Thomas Merton.

Thật khó cho Maria để hiểu hết ý nghĩa từng biến cố xảy ra trong đời mình và cuộc đời của con mà chóp đỉnh là thập giá. Ở đó, Mẹ cảm nhận kế hoạch của Thiên Chúa và đã sẵn sàng cho tất cả những gì sẽ xảy đến; bởi lẽ, nó đã được chuẩn bị qua từng biến cố suốt cả cuộc sống mà Mẹ đã suy đi nghĩ lại trong lòng. Không cần hiểu nhiều nên Mẹ chẳng thắc mắc nhiều; trái lại, đón nhận, thuỷ chung và tìm mọi cách để hoàn thành. Mẹ chỉ biết, Mẹ có một vai trò trong đó, và chuẩn bị nó qua một đời sống nhiệm hiệp với con dưới sự chỉ dạy của Chúa Thánh Thần; thế thôi! “Thiên Chúa dẫn dắt linh hồn từng bước một. Như Mẹ Maria, chúng ta phải học để chờ đợi trong thinh lặng và bước đi theo ánh sáng mà chúng ta đang có!” – Edith Stein.

Anh Chị em,

“Hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng!”. Đó là cách ứng xử cao thượng trước các mầu nhiệm. “Maria không hỏi Chúa mọi câu trả lời ngay lập tức; Mẹ đồng hành với mầu nhiệm, bước đi từng bước với niềm tin rằng, Thiên Chúa sẽ chỉ đường!” – Carlo Maria Martini. Làm sao một phàm nhân có thể hiểu được kế hoạch của Thiên Chúa? Vậy mà vẫn có thể! Vì trong đức tin, Mẹ tìm hiểu và tín thác tuyệt đối; hơn nữa, trong trái tim Mẹ ‘không có chỗ cho cái tôi!’. “Điều kỳ diệu nơi Đức Maria không phải là việc Mẹ hiểu hết, nhưng là biết tin tưởng và trung thành với điều chưa được giải thích!” – Romano Guardini. Cũng thế, sẽ không bao giờ chúng ta hiểu hết các giá trị, mục đích và ý nghĩa đời mình trong kế hoạch của Chúa, trừ khi bạn và tôi có một đời sống cầu nguyện và chờ đợi như Mẹ; nghĩa là trung thành bước đi trên con đường Chúa vạch sẵn, dẫu nó là con đường phải ‘lần dò’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con biết kinh ngạc trước các biến cố, nhất là những khi con mù tịt. Dạy con không chỉ ‘cúi đầu’, nhưng còn biết ‘quỳ gối!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

 

MÙA HOA DÂNG MẸ

Mùa hoa dâng Mẹ tháng năm

Hồng vàng đỏ tím, bằng lăng rạng ngời

Chấp tay khấn nguyện ơn Trời

Cho con yêu Mẹ suốt đời không ngơi

Mặc bao biến cố tả tơi

Thuyền đời bão tố giữa khơi mịt mù

Chung quanh đầy dẫy ba thù

Mẹ ơi cứu giúp thoát tù tội khiên

Trần gian kiếp sống đảo điên

Đóa hoa sớm nở bên hiên chiều tàn

Mau qua một thoáng thời gian

Hoàng hôn buông phủ với màn đêm đen

Mẹ thương thắp sáng ánh đèn

Chiếu soi Lời Chúa, phận hèn con theo

Muôn hoa đua nở khắp đèo

Thoảng hương thơm mát trong veo tình nồng

Kính dâng Đức Mẹ ngàn bông

Đây lòng con thảo cậy trông Mẹ lành

Hiệp hành bác ái cùng anh

Sẻ chia với chị đồng xanh Tin Mừng

Yêu thương đoàn kết không ngừng

Hoa lòng dâng Mẹ, kính mừng Nữ Vương.

 

BCT ( Tháng hoa 2023 )

Nguồn: Daobinh.com

MẪU TÂM VÔ NHIỄM – TRÁI TIM VẸN SẠCH

Lễ Trái Tim Vô Nhiễm Đức Mẹ

Ngày 13/05/1917, khi hiện ra tại Fatima, Bồ Đào Nha, ĐỨC TRINH NỮ MARIA đã nói cho ba trẻ mục đồng biết, Ba Mệnh Lệnh là hãy : ” ĂN NĂN CẢI THIỆN ĐỜI SỐNG – SIÊNG NĂNG LẦN CHUỖI MÂN CÔI – TÔN SÙNG TRÁI TIM VÔ NHIỄM MẸ.”

Vô Nhiễm là:” Không Vướng Tỳ Ố “. Không Vương Tỳ Ố : Không vướng mắc tất cả những gì thuộc về tự nhiên, trần thế. Vì, Mẹ được kêu mời làm Thân Mẫu Đấng Cứu Thế, là ĐẤNG GIẢI THOÁT. Thì, mặc nhiên, Đức Mẹ cũng phải được bảo vệ – gìn giữ – chở che không hề vương vấn trần gian.

Nhưng, Trái Tim, tức Tâm Hồn, Tấm Lòng thánh khiết nơi Mẹ mặc nhiên phải vẹn tuyền, nhưng đau khổ, gọi là TRÁI TIM TÂN KHỔ của Mẹ Maria. Đến độ, Cụ Simeon phải tiên ngôn về Mẹ, còn bà, “Tâm hồn bà sẽ như dao sắc thâu qua, ngõ hầu ý nghĩ từ thâm tâm của nhiều người phải lộ ra”. ( c 35)

Rõ ràng, Tâm Hồn tức Trái Tim Mẹ Maria sẽ làm cho tâm hồn của nhân thế phải lộ ra.

Như vậy, việc Tôn Sùng Trái Tim Vẹn Sạch của Đức Maria có ý nghĩa rất quan trọng, mang tầm “PHẢN CHIẾU” những điều “u ám “ của thế gian. Vì, sự TÂN KHỔ của Mẹ, như lưỡi gươm đâm thâu Tâm Hồn Mẹ, thì những gì của thế gian che khuất sẽ bị phơi bày. Như vậy, TRÁI TIM VẸN SẠCH – VÔ NHIỄM –TÂN KHỔ của Mẹ Maria thật là có ý nghĩa vậy.

Theo đó, ngoài việc siêng năng Lần Chuỗi Mân Côi, thì việc TÔN SÙNG TRÁI TIM VẸN SẠCH ĐỨC MẸ không kém phần quan trọng.

Nhà thờ Chính Tòa Phủ Cam, Huế có câu: “Hãy Tôn Sùng Trái Tim Vẹn Sạch Đức Mẹ”. Tức là :” Hãy Tôn Sùng Mẫu Tâm .”

Mẫu Tâm là: TẤM LÒNG HIỀN MẪU, mà TẤM LÒNG HIỀN MẪU của MẸ CHÚA GIÊ-SU – MẸ THIÊN CHÚA. Ngày nay, Hội Thánh thêm vào một sứ mạng nữa cho Mẹ, đó là : MẸ NHÂN LOẠI – MẸ HỘI THÁNH.

Chúng ta nhận thấy tầm quan trọng của Thiên Chức làm MẸ ĐẤNG CỨU THẾ của Đức Maria thật quan trọng dường nào. Vì thế, chúng ta luôn luôn chạy đến bên Mẹ để luôn luôn thực thi Ba Mệnh Lệnh Fatima nhé. Để xin Thiên Chúa CỨU chúng ta khỏi lửa hỏa ngục.

Thánh Tâm Chúa Giê-su, vì yêu thương nhân loại nên phải gánh tội trần gian, như vậy, Chúa phải đau khổ rất nhiều, đến độ vòng gai quấn quanh Trái Tim có ngọn Lửa hồng.

Vâng, Trái Tim Đức Mẹ cũng vậy : Trái Tim của một Người Con chịu đau khổ vì nhân thế, thì Trái Tim người Mẹ cũng đau như vậy. Bởi vì, mang lấy SỨ MẠNG TRÁI TIM VẸN SẠCH.

Trái Tim Vẹn Sạch vô cùng

Vì, thương nhân thế tận cùng nỗi đau !

Trái Tim Vô Nhiễm phải đau

Vì, Trái Tim ấy mong cho Hòa Bình

Trái Tim muốn cứu sinh linh

Trái Tim Tân Khổ vì thương loài người

Trái Tim Vẹn Sạch bồi hồi

Trái Tim Thánh Khiết Mẹ Người phải mang

Kinh nhớ Mẫu Tâm Thiên Đàng

Trái Tim Vẹn Sạch rõ ràng chẳng sai.

Trái Tim gươm sắt đâm thâu

Trái Tim vòng gai ghi dấu lòng Bà

Trái Tim Đức Mẹ thật là :

Trái Tim Thánh Khiết thật là: Thiêng Liêng

Trái Tim nơi giữa Tâm Hồn

Của Mẹ Thiên Chúa, thật là khổ đau

Trái Tim nơi Mẹ trung thành

Trái Tim trung tín thật là : Tổn thương

Trái Tim Tân Khổ đền bồi

Trái Tim Mẹ phải chịu nhiều đau thương

Trái Tim Thánh Mẫu chẳng vương

Trinh Trong Vẹn Sạch hơn gương mặt hồ

Đền bồi VÔ NHIỄM MẪU TÂM

Tấm lòng thảo kính dâng lên Đức Bà

Kính Mừng Maria,

xin Mẹ che chở gian tà, hiểm nguy

Trái Tim Vô Nhiễm sáng trong

Con đến bên Mẹ thong dong cuộc đời

Trái Tim Vẹn Sạch sáng ngời !

Tình thương của Mẹ đời đời trung trinh

Cầu xin Mẹ giữ gìn người hèn mọn

Người đau khổ phần xác – hồn

Xin Mẹ che chở ôn tồn

Để cho họ biết Mẹ là: MẪU TÂM

Muôn vạn vì sao sáng trong :

“TRÁI TIM VẸN SẠCH MẪU TÂM” đứng đầu./. Amen

 

Thứ Bảy, ngày 28/06/2025, Lễ kính nhớ Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ Maria.

P.A TRẦN ĐÌNH PHAN TIẾN (Bước theo)

Gốc tích Tháng Hoa

Vào những thế kỉ đầu, hàng năm, khi tháng Năm về, người Rôma tôn kính sự thức giấc sau mùa đông dài của thiên nhiên bằng những cuộc tổ chức gọi là những ngày lễ tôn kính Hoa là Nữ thần mùa Xuân.

Các tín hữu Công giáo trong các xứ đạo đã thánh hóa tập tục trên. Họ tổ chức những cuộc rước kiệu hoa và cầu nguyện cho mùa màng phong phú.
 
Có nơi người ta tổ chức các cuộc “Rước xanh”. Người ta đi cắt các cành cây xanh tươi đang nở hoa,  đưa về trang hoàng trong các nhà thờ và đặc biệt các bàn thờ dâng kính Đức Mẹ. Các thi sĩ cũng như các thánh đua nhau sáng tác những bài hát, bài giảng ca tụng những ngày lễ đó cũng như ca tụng Đức Mẹ.
 
Đến thế kỷ 14, linh mục Henri Suzo dòng Đaminh, vào ngày đầu tháng 5, đã dâng lên Đức Mẹ những việc tôn kính đặc biệt và lấy hoa trang hoàng tượng Đức Mẹ.
Thánh Philipe đệ Nêri, cũng vào ngày 1 tháng 5, thích tập họp các trẻ em lại chung quanh bàn thờ Đức Mẹ, để cùng các bông hoa mùa xuân, Ngài dâng cho Đức Mẹ các nhân đức còn ẩn náu trong tâm hồn non trẻ của chúng.
 
Đầu thế kỷ 17, tại Napoli, nước Ý, trong thánh đường kính thánh Clara của các nữ tu Dòng Phanxicô, tháng Đức Mẹ được cử hành công cộng: Mỗi chiều đều có hát kính Đức Mẹ, ban phép lành Mình Thánh. Từ ngày đó, tháng Đức Mẹ nhanh chóng lan rộng khắp các xứ đạo.
 
Năm 1654, cha Nadasi, dòng Tên, xuất bản tập sách nhỏ khuyên mời giáo hữu dành riêng mỗi năm một tháng để tôn kính Đức Mẹ Chúa Trời.
 
Đầu thế kỷ 19, hết mọi xứ trong Giáo hội đều long trọng kính tháng Đức Mẹ. Các nhà thờ chính có linh mục giảng thuyết, và gần như lấy thời gian sau mùa chay là thời gian chính thức để tôn kính Đức Mẹ. Trong việc này linh mục Chardon đã có nhiều công. Không những ngài làm cho lòng sốt sắng trong tháng Đức Mẹ được phổ biến trong nước Pháp mà còn ở mọi nước Công giáo khác nữa.
  • ĐGH Piô 12, trong Thông điệp “Đấng Trung gian Thiên Chúa”, cho rằng “việc tôn kính Đức Mẹ trong tháng Năm là việc đạo đức được thêm vào nghi thức Phụng vụ, được Giáo hội công nhận và cổ võ”.
  • ĐGH Phaolô 6, trong Thông điệp Tháng Năm, số 1 viết:”Tháng Năm là Tháng mà lòng đạo đức của giáo dân đã kính dâng cách riêng cho Đức Mẹ. Đó là dịp để “bày tỏ niềm tin và lòng kính mến mà người Công giáo khắp nơi trên thế  giới có đối với Đức Mẹ Nữ Vương Thiên đàng”. Trong tháng này, các Kitô hữu, cả ở trong thánh đường cũng như nơi tư gia, dâng lên Mẹ tấm lòng của họ những lời cầu nguyện và tôn kính sốt sắng và mến yêu cách đặc biệt. Trong tháng này, những ơn phúc của Thiên Chúa nhân từ cũng đổ tràn trên chúng ta từ ngai tòa rất dồi dào của Đức Mẹ” (Dictionary of Mary, Catholic book Pub. 1985, p. 236)

Nguồn: saintpaulsg.com