3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH- THỨ HAI

  • LM MINH ANH
     
     
           THỨ HAI CN25TN-C                                                                                                                                 

    THẮP SÁNG TỪ BÊN TRONG

    TIN MỪNG LUCA 8, 15-18

    “Đèn được đặt trên đế, để những ai đi vào thì nhìn thấy ánh sáng”.

    Học giả nổi tiếng, Rufus Jones, vừa có buổi thuyết trình về chủ đề, “Hãy rạng rỡ!”. Ngay sau đó, một phụ nữ “có khuôn mặt mộc mạc đến khó tin” đến hỏi, “Ông sẽ làm gì nếu có một khuôn mặt như tôi?”. Jones, trả lời, “Tôi cũng có những rắc rối tương tự về loại này, nhưng tôi khám phá ra rằng, nếu bạn ‘thắp sáng từ bên trong’, bất kỳ khuôn mặt nào của bạn cũng đủ rạng rỡ!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    “Nếu bạn ‘thắp sáng từ bên trong’, bất kỳ khuôn mặt nào của bạn cũng đủ rạng rỡ!”. Khám phá của Rufus Jones được gặp lại qua Lời Chúa hôm nay, khi Chúa Giêsu nói đến ánh sáng. Thật thú vị, một ánh lửa ‘thắp sáng từ bên trong’ lại có sức toả rạng bên ngoài. Sách Châm Ngôn hôm nay gọi nó là điều lành; Chúa Giêsu gọi nó là ánh sáng không thể che giấu, “Đèn được đặt trên đế, để những ai đi vào thì nhìn thấy ánh sáng”.

    Mọi người cần “nhìn thấy ánh sáng!”. Điều này xảy ra khi những người khác hành động như những ngọn đèn chiếu sáng Đức Kitô cho chúng ta; hay ngược lại, khi những người chung quanh “nhìn thấy ánh sáng” Đức Kitô từ nơi chúng ta. Tác giả sách Châm Ngôn nói, “Hỡi con, khi có thể, con đừng từ chối làm điều lành!”. Điều lành ở đây là yêu thương, là cảm thông, chia sẻ; nó còn là cầu thay nguyện giúp, trăn trở… Đó là những người mà Thánh Vịnh đáp ca hôm nay gọi là những người ở trên núi của Chúa, “Lạy Chúa, ai được ở trên núi thánh của Ngài?”.

    Bổn phận của chúng ta là trở nên ánh sáng Chúa Kitô cho một thế giới đang rất cần Ngài. Qua Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cho biết, khi chúng ta nhen nhóm ngọn lửa của Ngài trong lòng, thì hiệu quả là, Ngài sẽ toả sáng qua chúng ta để người khác nhìn thấy. Ngài nói, “Chẳng ai đốt đèn, rồi lấy hũ che đi, hoặc đặt dưới gầm giường!”; nói cách khác, nếu bạn không toả sáng Chúa Kitô, thì không phải vì bạn che giấu Ngài, mà là vì Ngài đã không thể ‘thắp sáng từ bên trong’ bạn. Một khi Ngài đã thắp sáng nội tâm bạn, ánh sáng của Ngài không thể bị che lấp!

    Cách tuyệt vời, sự thật này giúp chúng ta đánh giá đúng mức mối quan hệ của linh hồn mình với Chúa. Nếu Chúa Giêsu đang sống trong bạn và tôi, nếu mối quan hệ yêu thương giữa Ngài với chúng ta thực sự được sống, hiệu quả của mối quan hệ ‘Chúa và tôi’ đó nhất định sẽ tác động nơi người khác; họ sẽ dễ dàng nhận ra ánh sáng không thể che giấu đó. Hiệu quả là, ánh sáng Chúa Kitô trong chúng ta phản chiếu tấm gương linh hồn, ‘một linh hồn có khuôn mặt Giêsu’ ngời sáng, phản chiếu cho người khác.

    Anh Chị em,

    Qua Bí Tích Rửa Tội, Chúa Kitô đốt lên ánh lửa Phục Sinh của Ngài trong tim chúng ta. Đó là ánh sáng của tình yêu, hy vọng, niềm vui, lòng thương xót và thiện hảo. Ngài giao nhiệm vụ gìn giữ ánh sáng ấy cho Giáo Hội; cụ thể là giáo xứ và cha mẹ. Qua từng biến cố, từng phút giây, Chúa Thánh Thần không ngừng khơi lên ánh sáng này để nó ngày càng toả rạng. Để được như thế, Thiên Chúa đặt mỗi người chúng ta vào đúng “đế” của mình, từ chức vụ, nơi chốn, hoàn cảnh… “Để mọi người nhìn thấy công việc tốt lành anh em làm mà ngợi khen Cha của anh em, Đấng ngự trên trời”. Như vậy, một khi người khác không thấy được ánh sáng Chúa Kitô từ cuộc sống chúng ta; hẳn vì ánh lửa của Ngài đang mai một. Hôm nay, bạn và tôi nhìn lại ánh sáng trên ‘đế cuộc sống’ mình; thử hỏi những người khác có được lôi kéo vào tình yêu của Chúa Kitô qua chúng ta không? Nếu không, hãy nhìn vào tim mình, xin Ngài ‘thắp sáng từ bên trong’ ngọn lửa của Ngài, lửa Giêsu; nói cách khác, thắp lại ngọn lửa tình yêu của Ngài trong linh hồn mình.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, đừng để con rạng rỡ từ bên ngoài, nhưng ‘thắp sáng con từ bên trong’. Hãy sai con đi bất cứ nơi đâu, đến với bất cứ ai, để con rạng ngời ánh sáng Kitô cho họ!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LS - LM MINH ANH - CN25TN-C

  •  LM MINH ANH
     

     

     

    CHỈ LÀ NGƯỜI QUẢN LÝ

    TIN MỪNG LUCA 16, 1-13 - CN25TN-C

    “Hãy tính sổ công việc quản lý của anh!”. (CÂU 2)

    Trong cuốn “God's Little Instruction”, tạm dịch, “Những Chỉ Dẫn Nhỏ của Chúa”, tác giả viết, “Kẻ được gọi tự coi mình ‘chỉ là người quản lý’. Anh ta ngoan ngoãn hơn là tham vọng; cam kết hơn là đua tranh! Với anh, không gì quan trọng hơn là làm hài lòng người đã gọi anh!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Không gì quan trọng hơn là làm hài lòng người đã gọi anh!”. Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay chung một chủ đề với nhận định trên. Nó tiết lộ một sự thật: Thiên Chúa, Đấng sở hữu toàn bộ vật chất; chúng ta ‘chỉ là người quản lý’, những gì chúng ta có, những gì chúng ta là!

    Qua bài đọc thứ nhất, Amos tố cáo những con người ‘cướp quyền’ Thiên Chúa; họ cho mình là ‘chủ’, khi quên mất Ngài, Chủ Nhân của mọi sự! Vì thế, Amos lên án họ, những người giàu chuyên “đàn áp kẻ nghèo khó, và muốn tiêu diệt hết những kẻ bần cùng”. Thế mà, Thiên Chúa luôn nhìn thấy việc gian ác họ mưu toan, “Ta sẽ không bao giờ lãng quên tất cả các việc chúng làm”. Ngài sẽ ra tay bênh đỡ kẻ bần hàn; tâm tình này được bộc lộ qua Thánh Vịnh đáp ca, “Hãy ngợi khen Chúa, Đấng nâng cao kẻ khó nghèo!”. Trong thư Timôthê hôm nay, cùng một quan điểm, Phaolô cho thấy địa vị độc tôn của Thiên Chúa, “Chỉ một Thiên Chúa, và một Đấng Trung Gian giữa Thiên Chúa và loài người, Đức Giêsu Kitô”; bạn và tôi, ‘chỉ là người quản lý!’.

    ‘Chỉ là người quản lý!’. Đây là bài học quan trọng đầu tiên. Nói đến tất cả những gì bạn có: tiền bạc, tài sản; và ngay cả những gì bạn là, tôi là… thực sự, chúng ta không nắm giữ chúng với tư cách là những sở hữu chủ; Phaolô từng nói, “Có gì nơi bạn mà bạn đã không lãnh nhận?”. Là những quản lý; vì thế, khi phải chọn giữa của cải của Ông Chủ và chính Ông Chủ, bạn sẽ chọn ai, chọn gì? Chắc chắn phải chọn Chủ! Thiên Chúa không cho phép chúng ta đặt Ngài thấp hơn hoặc ngang hàng với các thứ Ngài giao cho chúng ta quản lý; Ngài muốn chúng ta sống châm ngôn: “Không ai hơn Chúa, không chi bằng Chúa; Chúa trên hết, Chúa trước hết!”.

    Là người quản lý, chúng ta phải cam kết chỉ sử dụng những gì Chúa trao qua trách vụ của mình, theo cách Chúa muốn nó được sử dụng. Vì một ngày không xa, bạn và tôi cũng sẽ được Chúa gọi để tính sổ. Hãy biết sử dụng đúng những gì chúng ta có và ngay cả mạng sống mình để làm theo ý Chủ. Là thụ tạo, chúng ta ‘chỉ là người quản lý’; nên mọi sự, mọi điều, mọi việc, trong cuộc sống của chúng ta, “không gì quan trọng hơn là làm hài lòng người đã gọi anh”, Đấng ban cho chúng ta được sống, được làm người và được làm con cái của Cha Trên Trời.

    Anh Chị em,

    “Hãy tính sổ công việc quản lý của anh!”. Hôm nay, Chúa muốn bạn và tôi thử tính sổ. Lý do? Ngài muốn chúng ta thoát khỏi ràng buộc vào của cải vật chất để tự do sử dụng tất cả những gì chúng ta có cho vinh hiển Ngài, sao cho phù hợp với ý muốn của Ngài. Nếu vinh danh Chủ có nghĩa là sống đơn giản hơn như một của lễ thánh, bạn hãy sống như một của lễ thánh!’. Nếu vinh danh Chủ có nghĩa là bạn ‘cho đi nhiều hơn, hãy cho đi nhiều hơn!’. Điều đó không có nghĩa là bạn phải vun quén tất cả những gì bạn có và giao cho các tổ chức từ thiện; thay vào đó, bạn liên tục dâng tất cả những gì bạn có cho Chúa và tìm cách sử dụng chúng sao cho phù hợp với ý muốn của Ngài. Người quản lý thì phân phát đúng thời, đúng buổi để vừa sinh lợi; vừa làm vinh danh Chủ. Nếu biết mình ‘chỉ là người quản lý’, chúng ta sẽ thật sự thanh thản và bình an giữa ‘có và không’; giữa ‘mất và được’. Tiền bạc không thể mua hạnh phúc; chỉ khi chấp nhận trọn vẹn thánh ý Chúa, bạn và tôi mới có hạnh phúc và sự viên mãn đích thực!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    Lạy Chúa, tất cả những gì con có, con là… đều thuộc về Chúa; con ‘chỉ là người quản lý’. Cho con sử dụng tất cả cho vinh quang Ngài và chỉ làm điều phù hợp thánh ý Ngài!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC -LM MINH ANH -THỨ BẢY

  •  LM MINH ANH
     
     
     

    HY VỌNG VÀ TIN YÊU

    TIN MỪNG LUCA 8, 4-15: DỤ NGÔN NGƯỜI GIEO GIỐNG

    Hạt khác rơi vào đất tốt, đã mọc lên và kết quả gấp trăm”. (CÂU 15)

    James Lewis Pettigru sống một cuộc sống rất mẫu mực, đến nỗi sau khi ông qua đời, cộng đồng đã dựng một tấm bia; trên đó, khắc những dòng này: “Không sợ hãi bởi dư luận; không mê hoặc bởi tâng bốc; không nao núng bởi tai ương! James Lewis Pettigru sống một cuộc sống dũng cảm và khí phách, chết một cái chết ‘hy vọng và tin yêu!’”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    “Sống một cuộc sống dũng cảm và khí phách, chết một cái chết ‘hy vọng và tin yêu!’”. Đó cũng là một trong những thông điệp lớn của Lời Chúa hôm nay. Bởi lẽ, dù một số hạt mà mầm sẽ héo khô chết đi, vẫn có một số hạt tìm thấy đất màu mỡ; vậy, hãy ‘hy vọng và tin yêu vào tương lai của Vương Quốc! Các môn đệ của Chúa Giêsu sẽ những mảnh đất màu mỡ này!

    Qua thư Côrintô hôm nay, Phaolô nói đến những con người ‘hy vọng và tin yêu’ đó như những mảnh đất màu mỡ, những con người tin và sống sự sống phục sinh của Chúa Kitô, Đấng “Gieo xuống trong mục nát, sống lại trong bất hủ. Gieo xuống trong hèn mạt, sống lại trong vinh quang”. Ai sống cho Chúa Kitô, người ấy bước đi trong ánh sáng vinh quang của Ngài. Thánh Vịnh đáp ca thật ý nghĩa, “Con sẽ bước đi trước mặt Ngài, trong ánh sáng dành cho kẻ sống!”.

    Với bài Tin Mừng, Chúa Giêsu mời gọi mọi người có một ‘đôi tai nội tâm’, “Ai có tai để nghe thì hãy nghe!. Dĩ nhiên, Ngài không nói đến đôi tai thể chất; Ngài nói đến ‘đôi tai của trái tim’, tận tuỵ thực hiện tất cả những gì được nghe. Các môn đệ là những người có những đôi tai đó; Phêrô từng xác tín, “Thầy mới có lời đem lại sự sống đời đời!”. Là những người ‘hy vọng và tin yêu’; họ nức lòng lắng nghe! Những người khác nghe nhưng chỉ để nghe; “họ nhìn mà không thấy; nghe không hiểu. Họ không thực sự muốn nhìn, ước nghe; bởi lẽ, để thực sự thấy và hiểu, họ sẽ phải xoay chuyển cuộc sống, vốn họ chưa, hoặc không sẵn sàng cho điều này!

    Các môn đệ của Chúa Giêsu là những người đã xoay chuyển cuộc sống; họ đã bỏ ghe thuyền, lưới chài và gia đình; bỏ cả an sinh, bạn bè để theo Ngài. Đó là kết quả của việc thấy và nghe. Họ là những mảnh đất tốt, sẵn sàng nhận hạt Lời, để nó bén rễ, phát triển và đơm trái; đó là một trái tim rộng mở, biết tiếp thu, luôn sẵn sàng thực hành điều Chúa muốn. Với “đôi tai của trái tim”, đôi mắt của trí óc”, “đôi tay của lòng quảng đại” họ tìm kiếm Lời và làm cho Lời phát triển và sinh trái tốt trong đời sống. Với tinh thần mềm mỏng dễ dạy, họ học hỏi và hiểu biết thánh ý Chúa dành cho mình. Họ cố gắng loại bỏ mọi ồn ào phiền nhiễu của thế giới chung quanh để có thể tìm thấy sự nuôi dưỡng trong Lời; tâm hồn họ đầy tràn ‘hy vọng và tin yêu!’.

    Anh Chị em,

    Hạt khác rơi vào đất tốt, đã mọc lên và kết quả gấp trăm”. Tin vào sức mạnh và quyền năng của Thiên Chúa, chúng ta có đủ ‘khí’, ‘nước’, ‘ánh nắng’ và ‘phân bón’ để trổ sinh bông hạt.  Vì thế, “Sống một cuộc sống dũng cảm và khí phách”, là nghe Lời, giữ Lời; đồng thời, trung thành thực hành Lời cách kiên trì cùng với lòng cao thượng và quảng đại. Được như thế, nhất định chúng ta sẽ sinh hoa trái. Maximilian Kolbê, người tù của thế chiến thứ hai đã làm được điều đó, ngài đã sống trọn vẹn yêu thương khi “chết cho người mình yêu”. Gần gũi chúng ta hơn, Carlo Acutis, một chân phước sinh hoa trái, trở nên nguồn cảm hứng cho nhiều người, “Thánh hoá không phải là bài toán cọng, nhưng là bài toán trừ, bớt ‘chỗ của tôi’ để có ‘chỗ cho Chúa’”; bởi lẽ, “Mục tiêu của chúng ta là vô hạn, chứ không là hữu hạn”. Chính nơi tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa mà các thánh và cả chúng ta, đặt tất cả niềm ‘tin yêu và hy vọng!’.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, như Carlo Acutis nhận định, con được sinh ra “như bản gốc”; đừng để con chết “như bản sao!”. Cho con say mê Lời, thực thi Lời, đcon có thể luôn ‘tin yêu và hy vọng!’”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - NGẮN GỌN - CN25TN-C

 

 

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH - THỨ SÁU

  • LM MINH ANH

     
     
     

    ĐI BẤT CỨ NƠI ĐÂU

    TIN MỪNG LUCA 8, 1-3

    “Cùng đi với Ngài, có Nhóm Mười Hai và mấy phụ nữ đã được Ngài trừ quỷ và chữa lành”. (CÂU 1-2)

    David Livingstone, nhà truyền giáo tiên phong đến Châu Phi, đã đi bộ hơn 46.000km. Là một bác sĩ, nhà thám hiểm, người chống chế độ nô lệ, người tử đạo; David nêu gương một cuộc sống bần hàn! David chết, nhật ký của ông ghi, “Lạy Chúa, hãy đặt trên con bất cứ gánh nặng nào, chỉ cần Chúa nâng đỡ con! Hãy cắt đứt khỏi con bất cứ ràng buộc nào, chỉ cần ràng buộc con với sứ vụ và trái tim của Chúa! Hãy gửi con ‘đi bất cứ nơi đâu’, chỉ cần Chúa đi với con!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    “Hãy gửi con ‘đi bất cứ nơi đâu’, chỉ cần Chúa đi với con!”. Đó là câu nói của một người được Chúa Giêsu chạm đến! Một khi để Chúa Giêsu chạm vào cuộc sống, chúng ta sẽ đi bất cứ nơi đâu’ Ngài đi, làm bất cứ điều gì Ngài muốn! Tin Mừng hôm nay cho biết, Chúa Giêsu không lên đường thi hành sứ vụ một mình; đi theo Ngài, còn có Nhóm Mười Hai mấy phụ nữ đã được chữa lành. Câu nói gọn ghẽ này tiết lộ nhiều điều!

    Trước hết, ước muốn đi theo Chúa Giêsu không chỉ là một cảm xúc; chắc chắn sẽ có những cảm xúc liên quan. Nhưng đúng hơn, đó là một cảm nhận biết ơn đáng kinh ngạc và kết quả là, một mối dây tình cảm sâu sắc triển nở; bởi lẽ, quan hệ đã trở nên sâu sắc hơn. Đó là một tình yêu mới được tạo ra bởi quà tặng ân sủng và cứu rỗi. Nghĩa là những người theo Chúa Giêsu trải nghiệm sự tự do thoát khỏi tội lỗi một mức độ cao hơn so với trải nghiệm trước đó. Ân sủng đã biến đổi cuộc sống của họ; và kết quả là, họ sẵn sàng và sẵn lòng biến Chúa Giêsu thành trung tâm đời mình. Họ sẽ theo Ngài ‘đi bất cứ nơi đâu’, làm bất cứ điều gì Ngài muốn!

    Thứ đến, nhờ ân sủng và lòng nhiệt thành này, các môn đệ Giêsu không chỉ loan báo Tin Mừng và thiết lập Nước Trời bằng lời nói và việc làm, bằng rao giảng và gương sáng; nhưng họ còn làm bất cứ điều gì Thiên Chúa muốn! Họ hỗ trợ việc loan báo Tin Mừng bằng cách cung cấp vật chất và các phương tiện cho đại cuộc; ở đây là những phụ nữ khá giả mà Tin Mừng cho biết. Hai vai trò này bổ sung cho nhau và cùng làm nên công cuộc truyền giáo của Giáo Hội.

    Sau cùng, nhóm phụ nữ Galilê này sẽ được Luca nhắc đến khi từ đỉnh đồi Canvê, họ theo dõi tất cả những gì diễn ra chung quanh cái chết của Thầy mình. Họ thấy ngôi mộ và cách thi hài Ngài được đặt; sau đó, họ đến mồ ngày thứ nhất trong tuần; Maria Mađalêna và Gioanna được nêu đích danh với câu chuyện ly kỳ khi thiên thần hỏi họ, tại sao lại tìm người sống giữa kẻ chết. Họ trở nên mẫu mực về sự cởi mở để đón nhận ân sủng từ Chúa Giêsu, về sự sẵn sàng cho đi một cách hào phóng những gì đã nhận được và về lòng yêu mến Đấng họ đã đi theo!

    Anh Chị em,

    “Cùng đi với Ngài”. Các môn đệ và các phụ nữ đã đi theo Chúa Giêsu ‘bất cứ nơi đâu’, vì họ đã được Ngài chạm đến; đồng thời, nhận ra Ngài là Đấng sẵn sàng ‘đi bất cứ nơi đâu’, làm bất cứ điều gì Chúa Cha muốn. Họ rao giảng Tin Mừng theo cách thức của mình; các tông đồ giảng dạy, các phụ nữ lấy của cải để cung cấp những gì cần cho Thầy và trò. Cũng thế, mỗi người chúng ta được Chúa gọi cộng tác vào chương trình của Ngài theo cách rất riêng, và ai nấy nên thánh theo cách rất riêng ấy. Vấn đề là chúng ta cần cộng tác với ơn Chúa để chu toàn bổn phận và trách nhiệm mình. Chính Thánh Thần đang ở trong chúng ta, Ngài sẽ giúp sức để trước mỗi việc, chúng ta can đảm thưa lên với Chúa, “Xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa!”; “Con sẵn sàng ‘đi bất cứ nơi đâu’, làm bất cứ điều gì Chúa muốn!”.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    Lạy Chúa, xin chạm vào con, biến đổi con; giúp con nhận ra ân sủng đầu phục Chúa với lòng biết ơn sâu sắc, hầu con có thể ‘đi bất cứ nơi đâu’, làm bất cứ điều gì Chúa muốn!”, Amen.

     

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

Subcategories