3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

Chúng ta sống Niềm Vui và Đức Tin Phục Sinh

Bằng chính niềm vui đầy mạnh mẽ và cá vị, bằng chính đức tin phục sinh rất riêng của bản thân mình, thánh Gioan tông đồ quả quyết: “Ông Phêrô và môn đệ kia liền đi ra mộ. Cả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phêrô và đã tới mộ trước. Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào. Ông Simôn Phêrô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó, và khăn che đầu Đức Giêsu. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu rằng: theo Kinh Thánh, Đức Giêsu phải trỗi dậy từ cõi chết” (Ga 20, 3-9).

Tiếp nối niềm vui phục sinh mà thánh Gioan khám phá và rao giảng, Hội Thánh cử hành mầu nhiệm này hết sức long trọng. Hội Thánh dạy con cái mình, đó là mầu nhiệm trọng đại của năm phụng vụ, mà không còn bất cứ mầu nhiệm nào có thể lấn át.

Hội Thánh mời gọi mỗi con cái mình, cần phải chuẩn bị tâm thế thật xứng đáng, thật nghiêm túc, thật yêu mến để thực sự mừng lễ phục sinh, thực sự để cho mầu nhiệm phục sinh chi phối đời sống mình. Nhờ đó mà mỗi người sẽ được ơn phục sinh thấm đẫm vào cuộc đời, vào cách sống, vào tâm tư mỗi cá nhân, để từng cá nhân thực sự phục sinh, thực sự vươn tới đời sống mới và canh tân toàn diện con người mình.

Vì thế, mỗi một người hãy mang lấy chính tâm tư vỡ òa của thánh Gioan tông đồ, của cả Hội Thánh, của biết bao nhiêu anh chị em đồng đạo, dám băng mình trên mọi nẻo đời, công bố cách không mệt mỏi đức tin cao cả, quý trọng, độc nhất vô nhị: Chúa đã phục sinh, mà vươn tới sự sống phục sinh cách bền bỉ trong Đấng Cứu Chuộc mình.

Niềm vui và đức tin phục sinh phải là lẽ sống, là tâm niệm sống, là định hướng sống của từng Kitô hữu.

Hãy để niếm vui và đức tin phục sinh hướng dẫn đời sống. Một đời sống mà biết để niềm vui và đức tin phục sinh hướng dẫn, sẽ là một đời sống phong phú, một đời sống không chỉ mang đậm niềm hạnh phúc, nhưng còn trào tràn hạnh phúc ấy ra mọi nơi, mọi hoàn cảnh mà đời sống ấy hiện diện.

Hãy để niềm vui và đức tin phục sinh đồng hành, giúp từng người vững tâm bước qua tăm tối, chông gai, thử thách của đời sống mình. Qua tất cả những thăng trầm ấy, ta đóng đinh chính mình, đóng đinh tính xác thịt của mình vào thánh giá của Chúa, nhờ đó, ta sẽ cùng Chúa tiến vào cõi phục sinh vinh thắng.

Chúa đã phục sinh. Ta cần phải phục sinh với Chúa, cần phải bước ra khỏi vùng tối tăm để nhập cuộc với ánh sáng huy hoàng của ơn phục sinh.

Nhưng nhiều lần xét mình, ta chợt thảng thốt: cứ hết lễ phục sinh này đến lễ phục sinh khác, hết mùa phục sinh năm nay, lại đến phục sinh năm tới…, tâm hồn ta vẫn còn thuộc về bóng tối,

Có thứ bóng tối tội lỗi nhận chìm linh hồn ta trong những vực sâu không có lối thoát.

Có thứ bóng tối đam mê dục vọng dìm linh hồn ta trong cơn mê ngủ miệt mài, mất hết ý chí phấn đấu tiến lên.

Có thứ bóng tối tham lam ích kỷ làm lu mờ lương tâm, lý trí, khiến ta coi tiền bạc trọng hơn tình nghĩa. Vì tiền bạc mà dám phạm tội. Vì lợi nhuận mà làm thiệt hại người khác.

Có thứ bóng tối ghen ghét oán thù làm tâm hồn ta không lúc nào bình an, vì chìm ngập trong nỗi hận thù dai dẳng.

Có thứ bóng tối tự ái kiêu căng khiến linh hồn ta không tìm thấy niềm vui trong sự khiêm nhường tha thứ.

Tất cả những bóng tối đó đang khiến linh hồn ta suy yếu, chết dần chết mòn. Tất cả những bóng tối đó ngăn chặn ánh sáng của Chúa, ngăn chặn dòng suối ơn lành của Chúa đổ vào hồn ta.

Để ánh sáng Phục Sinh của Chúa tràn vào hồn, ta phải quét sạch những bóng tối còn vương vấn trong hồn. Đó là cách duy nhất để ta sống niềm vui và đức tin phục sinh.

Mùa phục sinh luôn luôn có hình ảnh cây nến. Nến phục sinh tượng trưng Chúa Kitô, Đấng đã thoát ly khỏi tối tăm của thế gian, mang lại ánh sáng phục sinh vô biên cho chính thế gian, phá tan bóng tối thế gian.

Như cây nến phải chịu tiêu hao mòn mỏi mới giữ được ánh sáng soi chiếu đêm tối, ta cũng phải phấn đấu với chính bản thân, quên mình, chịu chết cho tội lỗi, để sống một đời sống mới cho Chúa và trong Chúa.

Khi chiến đấu đẩy lùi bóng tối tội lỗi, ta thoát được ách ma quỷ và được sống trong ánh sáng của Chúa, trở nên con cái ánh sáng.

Người tham dự vào niềm vui và đức tin phục sinh, luôn luôn dược đòi hỏi phải chiến đấu với kẻ thù của linh hồn mình. Vì thế, hãy chiến đấu để đi tới chiến thắng. Chỉ có chấp nhận chiến đấu để vươn tới chiến thắng, ta mới thực là người mang lấy và sống niềm vui và đức tin phục sinh.

Lm. JB NGUYỄN MINH HÙNG

NGÀY THÁNH

Thứ Bảy Tuần Thánh C

Hôm nay là ngày Thứ Bảy Tuần Thánh. Sự vắng lặng bao trùm khuôn viên thánh đường thật linh thiêng. Nhà thờ trống vắng như mồ đá. Không có nhang đèn, hoa lá hay khăn phủ. Con Thiên Chúa đã hiến mình chịu chết. Ngài đã chết thật và đã được mai táng trong mồ đá. Ngày ấy, tâm tư của Đức Maria, các Tông đồ và những người bà con lối xóm thân cận có lẽ buồn nhiều. Họ đều trở về nhà vì hôm sau là ngày Sabát. 

Mẹ Maria đã xa cách người con duy nhất. Mẹ nuốt vào tâm dòng nước mắt đau thương. Mẹ không phiền trách, không to tiếng nhưng âm thầm lãnh nhận như một hiến lễ dâng lên Thiên Chúa Cha. Có lẽ hôm nay là ngày vắng lặng nhất trong đời sống của mẹ Maria. Sự vắng lặng linh thiêng trong niềm mong chờ hy vọng. Mẹ đã luôn sống trong niềm tin yêu và phó thác. Riêng các tông đồ thì mỗi người một hoàn cảnh. Có vị thì buồn rầu chán nản chuẩn bị bỏ về quê. Có vị thì bồn chồn lo sợ và đau buồn. Có vị rơi vào bước hẫng lặng thinh. Dù trong tâm trạng nào, các tông đồ vẫn vây quanh Đức Maria để an ủi và được sự ủi an. Mẹ Maria như cột trụ dẫn đàng cho các tông đồ trong thời điểm thương đau nhất. 

Dân chúng ai về nhà nấy. Phần đông dân chúng thờ ơ như những khách bàng quan. Có lẽ nhiều người trong họ cũng đã từng chứng kiến những cảnh tử hình đóng đinh trên cây như thế. Họ không quan tâm phân biệt đúng sai hay phải trái, nhưng cứ hùa theo dư luận của đám đông để lên án và kết án. Trách nhiệm trao lại cho nhà cầm quyền và các vị lãnh đạo tôn giáo. Không biết có được mấy người cảm thông, chia sẻ và nhận ra sự thật của cuộc hành quyết trên đồi Calvê. Phúc âm ghi lại sau khi Chúa Giêsu trút hơi thở thì một viên sĩ quan ca tụng: Ông này qủa thật là người công chính (Lc 23, 47). Thế rồi mọi người từ các quan chức chính quyền, các tử tế, luật sĩ và biệt phái cùng đoàn dân trở về nhà. Họ nghĩ thế là mọi truyện đã hoàn tất. Các nhà lãnh đạo đã yên tâm diệt trừ được một người luôn làm cho họ cảm thấy chướng tai gai mắt. Có lẽ các nhà lãnh đạo rất hả hê khi đã giết Chúa.

Chúa Giêsu đã hoàn tất mọi lời các tiên tri đã loan báo về Ngài. Ngài đã kinh qua mọi khổ đau của người Tôi Trung được diễn tả trong sách tiên tri Isaia. Giao Ước mới đã được ký kết bằng chính máu của Con Chúa để cho nhiều người được ơn tha tội. Một kỷ nguyên mới đang hé mở. Ngày Sabát đạo cũ sắp qua và ngày thứ nhất trong tuần ló dạng, Chúa Giêsu đã vượt qua sự chết để bước vào sự sống mới.

Chúa Giêsu đã hiến thân mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người. Chúa đã dâng hiến với tình yêu vô điều kiện, yêu chỉ vì yêu: Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình (Ga 15, 13). Chúng ta không thể thấu hiểu tình yêu mà Chúa đã dành cho nhân loại. Tình yêu qúa cao vời và huyền diệu. Chúa đắp đổi hận thù bằng sự tha thứ. Chúa cúi đầu chấp nhận mọi sự xỉ vả và lăng nhục của con người. Chúa đứng lặng yên trước những cáo buộc gian dối và thách thức quyền hành. Chúa hiện diện đó như một người Tôi Tớ hiền lành và nhân từ. Qua thái độ khiêm hạ, Chúa đang thầm gieo những hạt giống tốt vào những mảnh hồn chai cứng để cải đổi đời sống con người.

Lạy Chúa, mầu nhiệm tình yêu của Chúa cao vượt trên mọi suy tưởng của con người. Chúa đã hạ thân làm người đem tin mừng cứu độ. Chúa đã mở cửa nước trời mời đón mọi người. Chúa đã chữa lành và tha thứ mọi tội lỗi của con người. Vậy mà chúng con cứ ngoảnh mặt làm ngơ và chối từ ơn Chúa. Lạy Chúa, xin tha thứ và xin thương xót chúng con.

Lm. Giuse Trần Việt Hùng

Con Người Hơn Loài Vật

Thứ Bảy Tuần Thánh C

Người ta kể rằng: Có một nhà vua kia cảm thấy rất buồn. Nhà Vua mới nghe tin có một thiền sư rất thông thái và có tình hài hước có thể làm nhà vua nguôi cơn buồn. Nhà Vua mới mời thiên sư vào trong hoàng cung. Và nói: Trẫm nghe nói ngươi có thể làm cho ta vui. Vậy hôm nay ta đang buồn, ngươi có thể làm gì đó cho ta vui được không. Thiền sư mới nói: Xin bệ hạ nói một câu nào trước rồi hạ thần mới nói được. Nhà vua bèn nói: Ta nhìn ngươi giống y con heo. Vị Thiền sư liền đáp: Thần nhìn bệ hạ giống y như Phật. Nhà Vua thắc mắc tại sao ta nói ngươi là heo mà ngươi lại cho ta là Phật. Thiền sư đáp: Vì nếu trong tim của mình chứa Phật thì mình sẽ nhìn thấy tha nhân là Phật, còn nếu chứa heo thì sẽ nhìn thấy tha nhân là heo.

Khi con người chỉ mang tâm địa loài vật, ắt hẳn nó cũng cư xử theo bản năng như bao loài vật. Khi con người mang tâm địa loài vật chắc chắn nó cũng nhìn đồng loại với cái nhìn hẹp hòi, thiển cận. Loài người có lý trí để suy nghĩ điều hay lẽ phải, có ý chí để tự chủ bản năng trước cám dỗ, có tự do để chọn lựa, đây là nét đẹp cao quý của con người mà các loài khác không có. Đây là những khả năng làm nên sự cao quý nơi phẩm giá của con người hơn muôn loài muôn vật.

Ky-tô giáo cũng nhắc chúng ta: loài người là hình ảnh Thiên Chúa. Con người là họa ảnh của Thiên Chúa. Con người ngoài sự sống thể xác như loài vật còn có sự sống siêu nhiên là linh hồn trường sinh, bất tử. Con người sinh ra trong cuộc đời này chỉ là bến tạm để chuẩn bị một cuộc sống hoàn hảo và viên mãn hơn. Đó là thiên đàng, là cõi phúc, là nước trời hằng sống. Con người phải biết sống đúng với phẩm giá làm người của mình là sống yêu thương, là ăn ngay ở lành theo lề luật mà Thiên Chúa đã ghi khắc trong tâm khảm con người.

Thế nhưng, nhìn vào cuộc sống hôm nay, xem ra rất nhiều người đã không sống đúng với phẩm giá cao quý của mình. Họ phạm tội. Họ sống mất lương tri. Họ tranh giành và giết hại lẫn nhau thật dễ dàng và thảm khốc. Nếu theo dõi báo chí thì hàng ngày biết bao tin chẳng lành xảy ra, khiến con người ngày càng lo sợ, bất an. Nguyên những ngày đầu năm người ta đã cảm thấy sững sờ trước những tin giật gân như: Chồng dùng búa đập vợ chết vì bị “ép” sống chung với vợ bé, nữ sinh bị hiếp, bị giết sau va chạm giao thông … là những thảm án đau lòng xảy ra trong dịp nghỉ Tết nguyen đán Qúy Tỵ 2013.

Đây chính là một dấu chứng của một xã hội đang đánh mất niềm tin vào Thiên Chúa đã làm cho xã hội loạn lạc, bạo lực. Một xã hội không Thiên Chúa chính là hỏa ngục tại thế mà con người hiện nguyên hình là quỷ dữ cắn xé đồng loại của mình. Khi con người không nhìn thấy Thiên Chúa nơi tha nhân, thì họ chỉ nhìn đồng loại mình như những con vật để rồi dễ dàng ra tay sát hại lẫn nhau.

Thế nên, trước những tục hóa và bạo lực ngày một gia tăng do con người đánh mất niềm tin vào Thiên Chúa, và hiểu lệch lạc về phẩm giá của mình. Thiết nghĩ, người ky-tô hữu chúng ta cần đào sâu đức tin để sống đức tin và làm chứng cho tin mừng trong một thế giới đang vắng bóng Thiên Chúa hôm nay.

Hôm nay lễ Chúa Phục sinh là lời nhắc nhở chúng ta có sự sống đời sau. Có một sự sống thần linh vượt lên sự sống vật chất tạm bợ trần gian. Cuộc sống đó hoàn hảo hơn sự sống trần gian này. Chúa Giê-su đã đi qua kiếp người này bằng cái chết thập tự giá. Người ta tưởng rằng thế là hết. Công sức, sự nghiệp của Ngài cũng tiêu tan. Thế nhưng, Chúa đã sống lại. Chúa nói, Chúa về cùng Cha. Chúa nói, Chúa được chia sẻ vương quyền với Cha sau cuộc đời làm đẹp lòng Chúa Cha. Nhìn vào sự kiện Chúa Phục sinh cũng giúp chúng ta biết sống có trách nhiệm hơn với cuộc sống hôm nay. Đời sau là hệ quả của kiếp sống này. Đời sau con người được ân thưởng hay bị phạt trầm luân cũng tùy thuộc vào cuộc sống hôm nay.

Thiên Chúa ban cho con người có lý trí để biết làm điều lành tránh điều dữ. Ngài cũng cho con người có ý chí để vượt thắng cám dỗ và có tự do để chọn lựa. Hạnh phúc đời sau tùy thuộc vào những chọn lựa cách sống hôm nay. Vâng nghe lời Chúa hay bất tuân? Sống theo đạo lý hay vô đạo lý? Tất cả sẽ nhận lại ở đời sau khi mà Chúa sẽ trả lại sự công bằng cho con người. Hạnh phúc hay bất hạnh đời đời? Tất cả tùy thuộc vào cuộc sống hiện tại hôm nay.

Xin cho chúng ta dám sống điều mình tin thể hiện qua việc tuân theo Lời Chúa, biết sống theo giáo huấn của Chúa, biết thực thi công bình và bác ái. Xin Chúa giúp chúng ta luôn biết tin tưởng vào Chúa phục sinh để vượt qua những khó khăn trong cuộc sống này trong niềm trung kiên theo Chúa. Amen

 

Lm. Jos Tạ Duy Tuyền

Tháp Nhập Vào Thân Mình Chúa Giêsu

(VỌNG PHỤC SINH)

Vào tháng 9 năm 1998, Giáo sư Jean Michel, một bác sĩ phẫu thuật người Pháp, đã lấy cánh tay của một người Pháp mới chết vì bể sọ trong một tai nạn xe mô-tô để ghép vào phần tay cụt của ông Hallam, một người Úc bị cụt tay vì tai nạn giao thông 14 năm về trước. Cuộc giải phẫu kéo dài ba tiếng rưỡi đồng hồ tại bệnh viện Edouard Herriot.

Ông Hallam vui mừng cho các phóng viên báo chí biết: “Hiện nay ông có thể sử dụng cánh tay mới ghép để cầm bút viết tên của mình, để rửa mặt, thắt cà vạt, cài nút áo và dắt con đi chơi.”

Đây là vụ ghép cánh tay đầu tiên trên thế giới và đến tháng 10 năm 1999, giáo sư Jean Michel Dubernard còn ghép tay cho thêm năm người khác nữa tại bệnh viện Edouard Herriot ở thành phố Lyon bên Pháp. (Trích phụ san KHPT số 495)

Cánh tay của một người Pháp 41 tuổi trở thành cánh tay của ông Hallam. Từ đây, máu của ông Hallam chảy vào cánh tay của người Pháp, sức sống của ông Hallam chuyển thông vào cánh tay được tháp nối và làm cho cánh tay nầy chuyển động và làm được nhiều công việc.

Một cánh tay của người đã chết, tưởng đã tan nát thối rữa đi trong mồ, may thay nhờ được ghép nối với thân thể ông Hallam mà được sống lại. Thật là điều rất đáng mừng.

Đức Giê-su sống lại cũng đem lại cho chúng ta, là những người đã chết vì tội lỗi, một sự sống mới tương tự như thế.

Chúng ta tựa như cánh tay của người chết vì tai nạn trong câu chuyện trên đây, may thay, Đức Giê-su phục sinh đã đã dùng Bí Tích Thánh Tẩy để tháp nhập chúng ta vào thân thể Người, để chúng ta được nên một với Người, như bàn tay tháp vào thân thể, như cành nho tháp vào thân nho, nhờ đó Người chuyển thông sức sống thần linh của Người cho chúng ta.

Giáo lý Hội Thánh ghi rõ điều nầy: “Bí Tích Thánh Tẩy làm cho ta trở thành chi thể trong Thân Thể Chúa Giê-su” (GLHTCG số 1267)

Thế là từ đây, máu của Chúa Giê-su lưu chảy trong huyết mạch chúng ta; giờ đây sự sống của Chúa đang được thông truyền cho chúng ta. Đây là ơn huệ vô cùng lớn lao và quý báu do Đức Giê-su phục sinh mang lại cho chúng ta.

Vì thế, chúng ta hãy vui mừng hân hoan!

Chúng ta vui mừng hân hoan vì tuy chỉ là loại thụ tạo hèn kém, là những người tội lỗi đáng chết, thế mà Thiên Chúa đã thương đến thân phận khốn hèn của chúng ta, Người đã nâng chúng ta lên, cho chúng ta được kết hợp với Người, được trở nên chi thể, nên thân mình của Chúa Giê-su.

Chúng ta vui mừng hân hoan vì một khi được tháp nhập vào Thân Mình Chúa Giê-su, mạch sống của Chúa Giê-su sẽ được chuyển thông cho chúng ta như nhựa sống của thân nho chuyển thông cho cành nho, như máu từ tim chuyển về cho từng chi thể. Thế là chúng ta đang mang sự sống của Thiên Chúa trong con người chúng ta và nhờ đó chúng ta sẽ được sống đời đời.

Nhưng muốn có được ơn huệ quý báu nầy, chúng ta phải gắn bó bền chặt với Chúa Giê-su như cành liền cây. Khi phạm tội trọng, chúng ta tự cắt lìa mình ra khỏi Chúa, chúng ta không còn là chi thể của Chúa nữa do đó sự sống của Thiên Chúa  không thể chuyển thông cho chúng ta được. Thật là một tổn thất rất lớn lao.

Lạy Chúa Giê-su,

Nguyện xin Chúa giúp chúng con thường xuyên gắn bó với Ngài bằng đời sống yêu thương phục vụ và đừng bao giờ tự tách lìa khỏi Chúa bằng những tội lỗi của mình.

 

Lm Inhaxiô Trần Ngà

ĐÓNG ĐINH MỘT VỊ THẦN

Thứ Sáu Tuần Thánh C

“Chính tôi đây!”.

“Không ai luôn nói về Chúa cho bằng những người nói rằng, không có Ngài. Cũng không ai biết Chúa Giêsu là Chúa mà lại đóng đinh Ngài. Vậy mà mỗi lần phạm tội trọng, họ đóng đinh Ngài, đóng đinh một vị Thần!” - Heywood Broun.

Kính thưa Anh Chị em,

Ghi lại Cuộc Thương Khó của Chúa Giêsu, chỉ Gioan có được khẳng định này: “Chính tôi đây!”. Khẳng định đó đưa chúng ta về một sự thật vô cùng quan trọng. Rằng, Ngài là Con Thiên Chúa, là Thiên Chúa! Vì thế, đóng đinh Giêsu, nhân loại ‘đóng đinh một vị Thần!’.

“Chính tôi đây!”, “Tôi Là!” hay “Tôi Hằng Hữu!” - những danh xưng chỉ dành cho Thiên Chúa. Chính Ngài đã sử dụng tước hiệu này để tự mặc khải cho Môsê; Kitô giáo sử dụng nó để chỉ Đấng tạo dựng muôn loài. Lạ lùng thay, “Chính tôi đây!” cũng là lời Chúa Giêsu công khai tuyên bố trước quân dữ. Chẳng vô tình chút nào, Ngài công khai thần tính siêu việt! Vì lý do đó, Gioan viết, “Nghe thế, họ lùi lại và ngã xuống đất!”. Suy gẫm cuộc khổ nạn của Chúa, bạn đừng quên; Ngài là một Thiên Chúa bị đóng đinh để cứu độ thế giới, một thế giới ‘đóng đinh một vị Thần!’.

Cũng trong bối cảnh này - thật thú vị - Phêrô tuyên bố một lời hoàn toàn ngược lại, rất phàm nhân: “Không phải tôi!”. Đó là lời nói dối của ông trước một tớ gái, không phải trước một nữ hoàng! “Không phải tôi” là ‘nội hàm’ cho tất cả yếu đuối và mỏng giòn nhất của con người. Khi làm vậy, Phêrô xác nhận sự yếu hèn của bản thân cũng như nhu cầu của mình trước ân sủng và lòng thương xót Chúa. Về điểm này, bạn và tôi nên đồng ý với Phêrô!

Bối cảnh thương khó của Chúa Giêsu đặt liền kề việc Phêrô chối Thầy; và dẫu cái chết của Chúa Giêsu vẫn xảy ra nếu không có sự chối Thầy của Phêrô; nhưng ảnh hưởng của nó vẫn tác động đến ông. Ngài đã chết thay cho Phêrô, cho mọi người; nhờ đó, cứu chuộc cả nhân loại. Sự thiếu đức tin và tình yêu của Phêrô không thay đổi được điều đó; nhưng một khi quay trở lại và tin, Phêrô loan báo chân lý này thật xa và thật rộng! Rằng, “Anh em đã dùng bàn tay kẻ dữ mà đóng đinh Ngài vào thập giá. Nhưng Thiên Chúa đã làm cho Ngài sống lại; đặt Ngài làm Đức Chúa và làm Đấng Kitô!”. Tác phẩm “Thập Giá Chiến Thắng” của Janice Alexander đã diễn tả sự vui mừng của Chúa Kitô với đôi mắt mở to, mặt hớn hở, dang rộng đôi tay trên thập giá như một vị Vua đang ôm chầm thế giới!

Anh Chị em,

“Chính tôi đây!”. Thứ Sáu Tuần Thánh là thời điểm đỉnh cao của tình yêu. Cái chết của Chúa Giêsu - Đấng đã phó mình cho Chúa Cha trên thập giá để ban ơn cứu độ cho toàn thế giới - diễn tả tình yêu trao ban đến cùng, một tình yêu không có hồi kết. Một tình yêu tìm cách ôm trọn mọi người, không loại trừ một ai. Một tình yêu trải dài qua thời gian và không gian: nguồn ơn cứu độ vô tận mà mỗi người chúng ta - những tội nhân - có thể rút ra. Hãy để mình được bao bọc trong lòng thương xót này, lòng thương xót đến gặp gỡ chúng ta; và trong những ngày này, khi hướng mắt về cuộc khổ nạn và cái chết của Chúa Giêsu, chúng ta hãy đón nhận trong lòng mình tình yêu vô biên của Ngài. Và như Đức Mẹ, trong thinh lặng, chúng ta chờ đợi Sự Phục Sinh!” - Phanxicô.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, mỗi lần phạm tội, con đóng đinh Chúa. Giúp con kiên trì xây dựng lại bản chất thứ hai như Phêrô, đó là khả năng thống hối và quay trở lại!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Subcategories