16. Sống Tình Thức

SỐNG TỈNH THỨC - MONG MANH VÀ NGẮN NGỦI

Mong manh và ngắn ngủi
 
 
 
Hãy thử tưởng tượng đi chỉ 5 phút thôi thân thể này sẽ biến thành tro ngay lập tức trong lò thiêu, hoặc da thịt này sẽ sình thối, nứt nẽ chảy nước rồi rã ra với mùi hôi thối nực nồng,

Chỉ vài phút thôi khi hơi thở không còn trong thân xác này thì một dấu chấm hết, không còn gì cả, mất tất cả , không còn 1 dấu vết gì của 1 con người này trên thế gian cả ! biến mất như 1 cơn gió thổi qua ! chỉ còn là hư không .
 
Vậy mà ta đã tốn không biết bao nhiêu công sức nuôi dưỡng cái thân này, bao nhiêu công sức xây dựng cơ ngơi, hoạch định tương lai lâu dài, dùng hết cả sức lực của mình đấu tranh giành giựt, tính toán thâu đêm để rồi chỉ 5 phút thôi tất cả thành tro bụi ngay lập tức, ta có giống con Dã Tràng không ? xây dựng lâu đài cát cho sóng biển cuốn đi .

Ngắn ngủi làm sao 1 kiếp người, mong manh làm sao 1 cuộc đời, ta bất lực với sự chấm dứt của nó, không thể kéo dài, không thể van xin mà thật ra keó dài để làm chi nếu sự tồn tại của con người chỉ là 1 chuổi những phiền muộn, lo toan, tranh giành, tính toán, hồi hộp, giận hờn, đau đớn bệnh hoạn, chứ có phải là cuộc sống thiên đàng đâu.

Thế mà chúng ta không nhận ra giá trị của sự tồn tại cái thân này để tận hưởng và sử dụng cho xứng đáng những tháng ngày nó còn tồn tại, để khi nó hoại ta không thấy tiếc nuối mà sẽ hài lòng vì mình đã sử dụng, sống đầy ý nghĩa 1 cuộc đời .

Nhận thức sâu sắc về thực tế này là 1 sự chánh niệm, tỉnh thức đầy trí tuệ, nó giúp ta sống đúng nghĩa, cư xử hợp lý, hành động không nông nổi bởi ta biết được hạnh phúc trong thực tại mới có ý nghĩa, còn những gì mong đợi cho tương lai, kiếp sau thật hư vọng.

Tin sâu nhân quả, sống thuận theo nhân quả, tức biết những gì xấu nên tránh, những gì thiện nên làm là ta đã tiên đoán được 1 cuộc đời tiếp theo của thân này rồi vậy có cần thiết phải quá lo lắng “ ta sẽ về đâu sau khi bỏ thân này không ? “ 

Hãy sống thật sự, hãy cảm nhận từng phút giây trong hiện tại, ta còn đây, hiện hữu ngay giờ phút này, hãy hạnh phúc với những gì mình đang có, trân trọng nó.

Hãy tự nhủ mình sẽ là cơn gió mát cho những tâm hồn nóng nảy, là bóng râm cho những người bạn lử hành, là ánh đèn cho người đi trong đêm đen.

Lợi lạc thay 1 cuộc đời.

Chỉ thế thôi, tôi không cần đến đâu cả thiên đàng hay tây phương, ngay đây, ở chốn này đã đủ cho tôi rồi.

Pháp Đăng
 
 

Suy ngẫm những câu nói hay









 
ST
 
  
  

 
 


 

Có đó rồi mất theo năm tháng

Chỉ còn tình thương ở lại đời

                                                                 
                                                          
 
 
                                                       Tạ ơn đời
                                  
 
                                               T ạ ơn đời hôm nay Tôi còn sống
                                Mắt còn nhìn, còn đọc được Emails
                                Đời còn vui, đâu đến nỗi cô liêu.
                               Thêm kiến thức, thêm từ tâm hỷ xả !
                               Tạ ơn các bạn gần xa
                               Hằng ngày chia sẻ cùng ta đủ điều.
                               Emails nhận được bao nhiêu
                               Là bao tình cảm thương yêu nồng nàn.
         
 

                     

                             

                                                       
                                              
        

           "To wake at dawn with a winged heart 
             and give thanks for another day of loving” 
                                                         Kahlil Gibran.

SỐNG TỈNH THỨC ĐỪNG SỢ !

 

  •  
    nguyenthi leyen
    Jul 2 at 12:45 AM
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng

     

    Theo Chúa: không sợ.

    02/07 – Thứ ba tuần 13 thường niên.

    "Người chỗi dậy, truyền lệnh cho gió và biển, và biển yên lặng như tờ".

     

    Lời Chúa: Mt 8, 23-27

    Khi ấy, Chúa Giêsu xuống thuyền, có các môn đệ theo Người. Và đây biển động dữ dội, đến nỗi sóng phủ lên thuyền, thế mà Người vẫn ngủ. Các môn đệ lại gần đánh thức Người dậy mà rằng: "Lạy Thầy, xin cứu lấy chúng con kẻo chết mất!" Chúa phán: "Hỡi những kẻ yếu lòng tin! Sao các con nhát sợ?"

    Bấy giờ Người chỗi dậy, truyền lệnh cho gió và biển. Và biển yên lặng như tờ! Cho nên những người ấy kinh ngạc mà rằng: "Ông này là ai mà gió và biển đều vâng phục?"

     

    Suy Niệm: “THẦY ĐÂY, ĐỪNG SỢ” (Mt 8, 23-27)

    Xem lại CN 12 TN B, Thứ Bảy tuần 3 TN

    Trước cảnh bão táp dữ dội, sóng cuồn cuộn dâng, hẳn ai là người không sợ? Nhất là lúc đó, chúng ta lại là người đang ở tâm điểm của thiên tai!

    Hôm nay, các môn đệ cũng trải qua cơn cuồng phong, biến động mạnh của biển, khiến sóng lớn và nước ập vào thuyền, vì thế các ông lo sợ, hoảng loạn, nên đã tìm hết cách để chống  trả với thiên tai và hy vọng con thuyền gặp được an toàn.

    Hình ảnh con thuyền chuyên chở Đức Giêsu và các môn đệ hôm nay chính là hình ảnh của Giáo Hội và mỗi chúng ta trên hành trình dương thế. Có những lúc Giáo Hội gặp phải những khó khăn, thử thách, hay cuộc đời của chúng ta lắm khi gặp phải sự bất an, thất bại, chán trường ...

    Thật vậy, những trận cuồng phong thiên hình vạn trạng từ bên ngoài với những cơn thịnh nộ của thiên nhiên, những tai nạn, bệnh tật ập đến, tiền tài tiêu tan theo mây khói, bị ức hiếp tột cùng, bị quá thiệt thòi vì những đổi trắng thay đen của lòng người; hay từ bên trong bản thân do những xung đột giữa thiện và ác, giữa bao dung và kết án, giữa tha thứ và hận thù, tất cả đã làm cho không biết bao người phải lung lay đức tin và hoang mang...

    Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta tin tưởng vào Ngài, vì: bất cứ hoàn cảnh nào trong cuộc sống, Chúa vẫn còn đó trên chiếc thuyền của Giáo Hội và trong cuộc đời của chúng ta. Vì thế, không gì và không có cách nào, dù quyền lực của thế gian, của sự ác, bất công và ma quỷ cũng không phá đổ nổi Giáo Hội của Chúa. Đi theo và trở thành môn đệ thì phải hiểu được quy luật căn bản, tất yếu của hành trình đức tin là: qua đau khổ rồi mới đến vinh quang; qua cái chết rồi mới được phục sinh.

    Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết cậy trông nơi Chúa. NHỜ THÁNH THẦN DẪN DẮT chúng con biết can đảm trung thành với ơn gọi và sứ mạng của mình, dù gặp phải bão táp phong ba. Chúng con biết thưa với Chúa như các môn đệ khi xưa: "Lạy Thầy, xin cứu lấy chúng con!". Amen.

    Ngọc Biển SSP

     

    ---------------------------
     

 

SỐNG TỈNH THỨC - ĐTC ĐI ĐÀNG THÁNH GIÁ

Đàng Thánh Giá, Thứ Sáu Tuần Thánh 2019
 
Vũ Văn An
18/Apr/2019
THỨ SÁU TUẦN THÁNH

CUỘC KHỔ NẠN CỦA CHÚA

ĐÀNG THÁNH GIÁ
DO Đức Giáo Hoàng PHANXICÔ HƯỚNG DẪN

COLOSSEUM
RÔMA, 19 THÁNG TƯ 2019

CÁC BÀI SUY NIỆM
VIẾT BỞI NỮ TU EUGENIA BONETTI

VỚI CHÚA KITÔ VÀ CÁC PHỤ NỮ
TRÊN ĐÀNG THÁNH GIÁ



Dẫn Nhập


Bốn mươi ngày đã trôi qua kể từ khi chúng ta bắt đầu hành trình Mùa Chay với việc xức tro. Hôm nay chúng ta sống lại những giờ cuối cùng của cuộc đời trần thế của Chúa Giêsu, cho đến lúc, từ thập giá, Người kêu lên “Consummatum est”, “đã hoàn tất”. Chúng ta tập trung tại nơi này, nơi hàng ngàn người đã từng chịu tử đạo vì lòng trung thành với Chúa Kitô. Chúng ta muốn đi con đường đau khổ này trong tình hợp nhất với người nghèo, người bị các xã hội chúng ta ruồng bỏ và tất cả những ai ngay giờ này đang chịu đựng sự đóng đinh như là nạn nhân của tâm trí hẹp hòi, các định chế và luật pháp của chúng ta, sự mù quáng và ích kỷ của chúng ta, nhưng đặc biệt sự thờ ơ và cứng lòng của chúng ta. Các Kitô hữu chúng ta cũng bị chứng bệnh đó. Xin Thánh giá Chúa Kitô, một phương tiện của sự chết nhưng cũng là phương thế của sự sống mới, bảo bọc trời và đất, bắc và nam, đông và tây, soi sáng lương tâm của các công dân, của Giáo hội, của các nhà lập pháp và của tất cả những ai tự xưng là môn đệ của Chúa Kitô, để Tin mừng cứu chuộc của chúng ta có thể được mọi người biết đến.

Chặng thứ nhất: Chúa Giêsu bị kết án tử hình

"Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: ‘Lạy Chúa! lạy Chúa!’ là được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi” (Mt 7:21).

Suy niệm:

Lạy Chúa, ai có thể là môn đệ của Chúa tốt hơn Đức Maria, Mẹ Chúa? Ngài đã chấp nhận thánh ý Chúa Cha ngay ở giờ phút đen tối nhất trong cuộc đời ngài, và ngài đã đứng bên cạnh Chúa, tan nát cõi lòng. Ngài đã thụ thai và mang thai Chúa trong lòng dạ ngài; Ngài ôm Chúa trong vòng tay, ngài tuôn đổ tình yêu của ngài lên Chúa, và ngài đã đồng hành cùng Chúa trong suốt cuộc đời trần thế của Chúa. Làm thế nào ngài có thể không theo Chúa trên đường Calvariô và chia sẻ khoảnh khắc bi thảm và đau đớn nhất của cuộc đời Chúa và của chính ngài?

Cầu nguyện
:
Lạy Chúa, có bao nhiêu bà mẹ ngay hôm nay đang chia sẻ cảm nghiệm của Mẹ Chúa, khi họ khóc cho số phận của con gái và con trai của họ? Có bao nhiêu người thụ thai và sinh con, chỉ để thấy chúng đau khổ và chết vì bệnh tật, suy dinh dưỡng và thiếu nước, chăm sóc y tế và hy vọng cho tương lai? Chúng con cầu nguyện cho những người nắm giữ các chức vụ có trách nhiệm, để họ có thể lưu ý đến tiếng khóc than của những người nghèo đang kêu lên tới Chúa từ mọi nơi trên thế giới của chúng con. Lời khẩn nài của tất cả những cuộc đời trẻ bị kết án tử nhiều cách khác nhau bởi sự thờ ơ phát sinh do các chính sách chính trị ích kỷ và kỳ thị. Xin Chúa ban ơn để không một ai trong số con cái Chúa thiếu công ăn việc làm và tất cả những gì cần thiết cho một cuộc sống lương thiện và xứng đáng.

Chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện và thưa: “Lạy Chúa, xin giúp chúng con thực thi thánh ý Chúa”: trong những lúc khó khăn và tuyệt vọng; trong những lúc đau khổ về thể xác và tinh thần; trong những lúc tối tăm và cô đơn.

Chặng thứ hai: Chúa Giêsu vác Thánh giá

"Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo tôi” (Lc 9:23)

Suy niệm:

Lạy Chúa Giêsu, thật dễ dàng đeo tượng chịu nạn trên dây chuyền quanh cổ chúng con hoặc sử dụng nó để trang trí các bức tường của nhà thờ hoặc căn nhà đẹp đẽ của chúng con. Gặp gỡ và thừa nhận những người mới bị đóng đinh ngày nay thì không dễ dàng bằng: họ là người vô gia cư; người trẻ bị tước mất hy vọng, không có công ăn việc làm và không có triển vọng; những di dân bị loại bỏ nơi các khu ổ chuột ở ngoài rìa xã hội của chúng con sau khi chịu đựng những đau khổ không kể xiết. Đáng buồn thay, những trại này, vốn không an toàn và không an ninh, đang bị san bằng cùng với những giấc mơ và hy vọng của hàng ngàn đàn bà và đàn ông bị hắt hủi, bóc lột và lãng quên. Có biết bao trẻ em cũng phải chịu sự kỳ thị dựa trên nguồn gốc, màu da hoặc địa vị xã hội của chúng? Có biết bao bà mẹ phải chịu đựng sự sỉ nhục khi thấy con cái mình bị chế giễu và tước mất các cơ hội mà các bạn học và những trẻ khác bằng tuổi chúng vốn có?

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, chúng con cảm tạ Chúa vì bằng chính cuộc sống của Chúa, Chúa đã dạy chúng con cách biểu lộ tình yêu chân chính và vị tha cho người khác, nhất là cho kẻ thù của chúng con hoặc đơn giản là những người khác với chúng con. Lạy Chúa Giêsu, đã bao nhiêu lần chúng con, các môn đệ của Chúa, sẵn sàng để được nhận diện là môn đệ của Chúa khi Chúa thực hiện các việc chữa bệnh và những điều kỳ diệu, khi Chúa nuôi dưỡng đám đông và tha thứ tội lỗi. Thế nhưng, chúng con thấy không dễ như vậy khi Chúa nói về việc phục vụ và tha thứ cho người khác, về việc tự hy sinh và chịu đau khổ. Xin ban ơn để chúng con luôn đem cuộc sống của chúng con ra phục vụ người khác.

Chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện và thưa: “Lạy Chúa, xin giúp chúng con hy vọng”: khi chúng con cảm thấy bị bỏ rơi và cô đơn; khi không dễ theo bước chân của Chúa; khi việc phục vụ người khác trở nên khó khăn.

Chặng thứ ba: Chúa Giêsu ngã xuống đất lần thứ nhất

“Chính Người đã mang lấy những bệnh tật của chúng ta, đã gánh chịu những đau khổ của chúng ta” (Is 53: 4)

Suy niệm:

Lạy Chúa Giêsu, trên con đường dốc dẫn đến Đồi Cavariô, Chúa đã chọn trải nghiệm sự yếu ớt và yếu đuối của con người chúng con. Giáo hội sẽ ở đâu hôm nay nếu không có sự hiện diện và lòng quảng đại của rất nhiều tình nguyện viên, những người Samaritanô mới của thiên niên kỷ thứ ba? Một đêm tháng Giêng lạnh lẽo, trên một con phố ở ngoại ô Rôma, ba phụ nữ trẻ châu Phi, chỉ lớn hơn các bé gái một chút, mặc đồ nghèo nàn, đã co cụm vào gần một lò than để giữ cho ấm. Một số người trẻ đi qua trong một chiếc xe hơi, chỉ để mua vui, đã ném vật liệu dễ cháy vào lửa, khiến họ bị phỏng nặng. Vào chính lúc đó, một trong nhiều đơn vị tình nguyện ngoài đường phố đi qua và đến trợ giúp họ. Đơn vị này đưa họ đến bệnh viện và sau đó chào đón họ vào ngôi nhà có gia đình. Cần bao nhiêu thời gian để những phụ nữ trẻ đó được chữa lành không những khỏi các vết phỏng đau đớn mà còn khỏi cả nỗi đau khổ và sự sỉ nhục khi thấy cơ thể của họ bị cắt xén và biến dạng mãi mãi?

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, chúng con cảm tạ Chúa vì tất cả những người Samaritanô mới của thiên niên kỷ thứ ba, những người, cả ngày nay, cũng có thể thấy trên đường phố của chúng con, cúi xuống một cách đầy yêu thương và trắc ẩn trên các vết thương thể xác và tinh thần của những người sống mỗi đêm trong sợ hãi và khiếp đảm của bóng tối, cô đơn và thờ ơ. Đáng buồn thay, lạy Chúa, ngày nay chúng con thường không còn khả năng nhìn thấy những người túng thiếu, những người bị tổn thương và bị sỉ nhục. Chúng con nhanh chóng yêu cầu người ta tôn trọng quyền và lợi ích của chúng con, nhưng chúng con quên quyền và lợi ích của người nghèo và người cuối cùng đứng xếp hàng. Lạy Chúa, xin ban cho chúng con ơn thánh để vượt qua sự mù quáng của chúng con trước những giọt nước mắt của họ, những đau khổ của họ và tiếng khóc than đau đớn của họ, để qua họ chúng con có thể gặp Chúa.
Chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện và thưa: “Lạy Chúa, xin giúp chúng con yêu thương:
khi được thử thách trở thành người Samaritanô; khi chúng con thấy khó tha thứ; khi chúng con không muốn nhìn thấy sự đau khổ của người khác.

Chặng thứ tư: Chúa Giêsu gặp Đức Mẹ

“Và một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà để những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người sẽ được tiết lộ” (Lc 2:35)

Suy niệm:

Lạy Mẹ Maria, khi Mẹ dâng Chúa Giêsu hài đồng trong Đền thờ để lãnh nghi thức thanh tẩy, Ông già Simeon tiên đoán một lưỡi gươm sẽ đâm thâu trái tim Mẹ. Bây giờ là lúc làm mới lại lời xin vâng của Mẹ; sự chấp nhận của Mẹ đối với thánh ý Chúa Cha, mặc dù việc cảm nghiệm đồng hành với con Mẹ, bị coi như phạm nhân, cho đến khi bị Người bị xử tử, khiến Mẹ đau xé lòng. Lạy Chúa, xin thương xót nhiều, quá nhiều, những người mẹ đã để những đứa con nhỏ của họ rời nhà đi châu Âu với hy vọng giúp đỡ các gia đình nghèo khó của chúng, chỉ để gặp phải sự sỉ nhục, khinh miệt và đôi khi cả chết chóc nữa. Giống như cô Tina, chỉ mới hai mươi tuổi, bị giết chết một cách dã man trên đường phố, bỏ lại đứa con chỉ một vài tháng tuổi.

Cầu nguyện:

Lạy Mẹ Maria, ngay lúc này, Mẹ trải qua cùng một bi kịch như tất cả những người mẹ đau khổ vì con cái họ lên đường tới các quốc gia khác với hy vọng có một tương lai tốt đẹp hơn cho bản thân và gia đình chúng, nhưng buồn thay chỉ tìm thấy sự sỉ nhục, khinh miệt, bạo lực, thờ ơ , cô đơn và thậm chí cái chết. Xin ban cho họ sức mạnh và lòng can đảm.

Chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện và thưa: “Lạy Chúa, xin ban ơn để chúng con luôn hỗ trợ và an ủi, và có mặt để sẵn sàng giúp đỡ”: những người mẹ khóc cho số phận con cái họ; những người đã mất hết hy vọng trong cuộc sống; những người hàng ngày trải nghiệm bạo lực và khinh miệt.

Chặng thứ năm: Ông Simong vác thánh giá đỡ Chúa Giêsu

“Hãy mang gánh nặng của nhau, và nhờ thế thi hành trọn vẹn lề luật của Chúa Kitô” (Gl 6: 2)

Suy niệm:

Lạy Chúa Giêsu, trên đường đến Đồi Canvariô, Chúa đã bị đè bẹp bởi sức nặng của việc vác cây thánh giá bằng gỗ thô ráp đó. Chúa hy vọng vô ích có được một dấu hiệu giúp đỡ từ một người bạn, từ một trong những môn đệ của Chúa, từ một trong nhiều người được Chúa xoa dịu đau khổ. Đáng buồn thay, chỉ có một người lạ, Ông Simong quê ở Cyrene, không có nghĩa vụ gì, đã đến giúp đỡ Chúa. Các ông Simong mới của thiên niên kỷ thứ ba đang ở đâu? Hôm nay, chúng con tìm thấy họ ở đâu? Con nghĩ đến trải nghiệm của một nhóm nữ tu thuộc các quốc tịch, các nơi phát xuất và cộng đồng khác nhau, trong hơn mười bảy năm nay, mỗi thứ bảy, chúng con ghé thăm một trung tâm dành cho phụ nữ nhập cư không có giấy hộ thân. Các phụ nữ, thường còn trẻ, nóng lòng chờ đợi để biết số phận của mình, cho dù đó là trục xuất hay cơ hội được ở lại. Chúng con thấy bao nhiêu đau khổ, nhưng đồng thời cũng có bao nhiêu niềm vui khi những người phụ nữ này tìm thấy các Nữ Tu phát xuất từ chính đất nước của họ, nói ngôn ngữ của họ, lau khô nước mắt cho họ, chia sẻ những giây phút cầu nguyện và cử hành, và làm cho những tháng ngày dài đằng sau những thanh sắt và trên vỉa hè xi măng trở nên dễ dàng hơn.

Cầu nguyện:

Cho tất cả những Ông Simong trong lịch sử của chúng con, để họ không bao giờ chùn bước trong ước nguyện được chào đón Chúa trong số những người nhỏ bé nhất trong anh chị em của chúng con, vì biết rằng khi chào đón những thành viên nghèo khổ nhất trong xã hội của chúng con, chúng con chào đón Chúa. Xin cho những người Samaritanô này lên tiếng cho những người không có tiếng nói.

Chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện và thưa: "Lạy Chúa, xin giúp chúng con mang thánh giá của chúng con": khi chúng con mệt mỏi và chán nản; khi chúng con cảm thấy gánh nặng các yếu đuối của chúng con; khi Chúa yêu cầu chúng con chia sẻ những đau khổ của người khác.

Chặng thứ sáu: Bà Veronica lau mặt Chúa Giêsu

“Vì mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25:40)

Suy niệm:

Chúng ta hãy nghĩ về tất cả những đứa trẻ ở nhiều nơi trên thế giới không thể đến trường mà thay vào đó bị khai thác trong các hầm mỏ, cánh đồng và cơ sở đánh cá, bị mua và bán bởi những kẻ buôn người để lấy nội tạng, bị sử dụng và lạm dụng trên đường phố của chúng ta bởi nhiều người, kể cả các Kitô hữu, những người đã đánh mất ý thức về sự thánh thiêng của chính họ và của người khác. Giống như cô gái trẻ với thân hình mảnh khảnh, chúng con đã gặp một buổi tối ở Rôma trong khi những người đàn ông trong những chiếc xe sang trọng xếp hàng để khai thác cô. Cô có thể chỉ bằng tuổi con cái họ. Bạo lực này có thể tạo ra sự mất cân bằng nào trong cuộc sống của tất cả những phụ nữ trẻ, những người chỉ cảm nghiệm được sự áp bức, cao ngạo và thờ ơ của những người, ngày đêm, tìm kiếm họ, sử dụng và khai thác họ, chỉ để sau đó vứt họ trở lại đường phố, làm con mồi cho tên lái buôn cuộc sống con người tiếp theo?

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, hãy rửa sạch đôi mắt để chúng con nhìn thấy khuôn mặt của Chúa nơi anh chị em của chúng con, nhất là nơi tất cả những đứa trẻ, ở nhiều nơi trên thế giới, đang sống trong nghèo đói và bẩn thỉu. Các trẻ em bị tước mất quyền có một tuổi thơ hạnh phúc, học hành và hồn nhiên. Những em nhỏ bị sử dụng như hàng hóa rẻ tiền, mua và bán mặc ý. Lạy Chúa, chúng con xin Chúa thương xót và cảm thương thế giới bệnh hoạn này. Hãy giúp chúng con khám phá lại vẻ đẹp của phẩm giá chúng con và của những người khác, như những con người được tạo dựng giống hình ảnh và họa ảnh của Chúa.

Chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện, và thưa: “Lạy Chúa, xin giúp chúng con nhìn thấy”: khuôn mặt của những đứa trẻ vô tội đang xin chúng con giúp đỡ; các bất công xã hội; phẩm giá cố hữu của con người đang bị vi phạm.

Chặng thứ bảy: Chúa Giêsu ngã xuống đất lần thứ hai

“Bị nguyền rủa, Người không nguyền rủa lại, chịu đau khổ mà chẳng ngăm đe; nhưng một bề phó thác cho Đấng xét xử công bình” (1 Pr 2:23)

Suy niệm:

Xung quanh ta, ta thấy người ta khát mong trả thù xiết bao! Xã hội của chúng ta ngày nay đã đánh mất giá trị tha thứ vĩ đại, một hồng phúc không gì sánh kịp, một phương thuốc chữa lành các vết thương, nền tảng của hòa bình và chung sống của con người. Trong một xã hội nơi sự tha thứ bị coi là yếu đuối, Lạy Chúa, Chúa yêu cầu chúng con không dừng lại ở vẻ bề ngoài. Không bằng lời nói, mà bằng gương sáng của Chúa. Đối với những người đã hành hạ Chúa, Chúa hỏi: Tại sao các ông lại bách hại tôi?” Vì Chúa biết rất rõ rằng công lý chân thực không bao giờ có thể dựa trên sự thù hận và trả thù. Xin giúp chúng con có khả năng xin, và ban sự tha thứ.

Cầu nguyện:

“Lạy Cha, xin Cha tha thứ cho họ; vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23:34). Lạy Chúa, Chúa cũng mang gánh nặng bị kết án, từ chối, bỏ rơi và đau khổ do những người đã gặp Chúa, lắng nghe Chúa và theo Chúa. Khi biết chắc chắn rằng Chúa Cha không bỏ rơi Chúa, Chúa đã tìm thấy sức mạnh để chấp nhận thánh ý của Người bằng cách ban phát sự tha thứ, tình yêu và hy vọng cho những người ngày nay, giống như Chúa, đang bước đi cùng một nẻo đường bị chế giễu, khinh bỉ, nhạo báng, từ bỏ, phản bội và cô đơn .

Chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện và thưa: “Lạy Chúa, xin giúp chúng con an ủi”: những người cảm thấy bị xúc phạm và bị nhục mạ; những người cảm thấy bị phản bội và sỉ nhục; những người cảm thấy bị phán xét và lên án.

(Còn tiếp)
---------------------------------
 
 

SỐNG TỈNH THỨC - THỨ BẢY TUẦN THÁNH

  •  
    Hong Nguyen = Apr 19 at 10:20 AM
     


    THỨ BẢY TUẦN THÁNH

    ĐÊM CANH THỨC VƯỢT QUA


    NGÀY 20.4.2019


    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu (28: 1-10)

    1 Sau ngày sa-bát, khi ngày thứ nhất trong tuần vừa ló rạng, bà Ma-ri-a Mác-đa-la và một bà khác cũng tên là Ma-ri-a, đi viếng mộ.2 Thình lình, đất rung chuyển dữ dội: thiên thần Chúa từ trời xuống, đến lăn tảng đá ra, rồi ngồi lên trên;3 diện mạo người như ánh chớp, và y phục trắng như tuyết.4 Thấy người, lính canh khiếp sợ, run rẩy chết ngất đi.5 Thiên thần lên tiếng bảo các phụ nữ: "Này các bà, các bà đừng sợ! Tôi biết các bà tìm Đức Giê-su, Đấng bị đóng đinh.6 Người không có ở đây, vì Người đã trỗi dậy như Người đã nói. Các bà đến mà xem chỗ Người đã nằm,7 rồi mau về nói với môn đệ Người như thế này: Người đã trỗi dậy từ cõi chết, và Người đi Ga-li-lê trước các ông. Ở đó, các ông sẽ được thấy Người. Đấy, tôi xin nói cho các bà hay”.8 Các bà vội vã rời khỏi mộ, tuy sợ hãi nhưng cũng rất đỗi vui mừng, chạy về báo tin cho môn đệ Đức Giê-su hay.9 Bỗng Đức Giê-su đón gặp các bà và nói: "Chào chị em!” Các bà tiến lại gần Người, ôm lấy chân, và bái lạy Người.10 Bấy giờ, Đức Giê-su nói với các bà: "Chị em đừng sợ! Về báo cho anh em của Thầy để họ đến Ga-li-lê. Họ sẽ được thấy Thầy ở đó”.

    Suy niệm

    Ai trong chúng ta cũng có ít là một lần cảm nhận được nỗi lo lắng khi canh thức hay chờ đợi. Có lúc chúng ta cảm thấy bồi hồi sợ hãi, có lúc lại thấy buồn tha thiết về việc sắp xảy đến và cũng có lúc chúng ta lại vỡ òa lên vì mình đã vượt qua. Cảm xúc này phần nào được xem như tâm trạng của dân Do Thái xưa hay của các Tông đồ khi họ phải đối diện với những thách thức về đức tin và cuộc sống của họ trong việc bước theo Đức Giêsu giữa cảnh tượng Thầy bị bắt và bị đóng đinh. 

    Tuy nhiên, tất cả cảm xúc đó đã bị đập tan do được khơi lên từ luồng ánh sáng mới qua cuộc chiến thắng khải hoàn của Đức Kitô Phục Sinh. Chính Người đã dùng mạng sống, cái chết của mình để phá tan bóng tối đang bao phủ nhân loại và khai mở một luồng sáng mới - ánh sáng của tình yêu và hy vọng: “... Đức Giêsu - Đấng bị đóng đinh. Người không có ở đây, vì Người đã trỗi dậy như Người đã nó”. Bài ca Alleluia mà toàn thể Giáo Hội cất lên trong đêm Vọng Phục Sinh hôm nay là bài ca khải hoàn, bài ca của cuộc chiến thắng mà chính các Tông đồ xưa đã làm chứng về sự kiện này. 

    Chúng ta đang sống trong giây phút linh thiêng, giây phút hy vọng của mọi Kitô hữu và gia đình. Giây phút này cần được ghi dấu mãi và sống mãi trong hành trình đức tin của người Kitô hữu. Chúng ta đừng để cho giây phút linh thiêng này được tổ chức như một lễ hội chóng qua để cuối cùng cuộc sống đức tin của chúng ta là cuộc sống của sự trống rỗng và vô nghĩa. 

    Rất ước mong tất cả mọi người, mọi gia đình luôn có ánh sáng và sức mạnh của Đức Kitô Phục Sinh, để tất cả luôn sống hạnh phúc, bình an và hy vọng. Amen.

    GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
    Kính chuyển:
    Hồng
     

SỐNG TỈNH THỨC - NHÀ THỜ ĐỨC BÀ PARIS BỊ CHÁY

Diễn tiến vụ hỏa hoạn tại nhà thờ Đức Bà Paris
 
Đặng Tự Do
15/Apr/2019
6 giờ 50 phút giờ địa phương các báo cáo đầu tiên về vụ hỏa hoạn được loan tải trên toàn thế giới.

Khói dâng lên cuồn cuộn từ nhà thờ và ngọn lửa có thể được nhìn thấy gần hai tháp hình lăng trụ chữ nhật tiêu biểu cho kiến trúc Gothic của ngôi nhà thờ.

Các tín hữu và du khách hành hương đang tập trung trong nhà thờ để tham dự giờ Kinh Chiều ngày thứ Hai Tuần Thánh được yêu cầu ra khỏi nhà thờ và 400 lính cứu hỏa Paris được đưa đến hiện trường trong cố gắng kiểm soát đám cháy.

Khu vực chung quanh hiện trường cũng được yêu cầu di tản.

Các phương tiện truyền thông Pháp trích dẫn đội cứu hỏa nói rằng ngọn lửa “có khả năng xuất phát” từ công việc trùng tu.

7.05 tối: Tháp nhọn cao nhất nhà thờ, 68m, sụp đổ.

Ngọn lửa lan sang các giàn giáo dùng để trùng tu nhà thờ, khiến chúng bị đổ nhào xuống đất.

Tổng thống Pháp Emmanuel Macron hủy bỏ bài diễn văn được dự trù của mình trước vụ hoả hoạn “khủng khiếp” này.

7.10 tối: Tất cả khung của nhà thờ đang bốc cháy.

Phát ngôn viên của nhà thờ cho biết toàn bộ khung tòa nhà đang cháy, sau sự sụp đổ của ngọn tháp.

Đức Tổng Giám Mục Michel Aupetit của Paris khích lệ các linh mục rung chuông các nhà thờ trong thành phố như một cử chỉ khẩn cấp để mời gọi cầu nguyện trước thảm kịch này.

Trong lời kêu gọi gởi đến tất cả các linh mục của Paris, Đức Tổng Giám Mục Michel Aupetit viết:

“Tất cả các linh mục của Paris thân mến: Những người lính cứu hỏa vẫn đang chiến đấu để cứu các tòa tháp của Notre-Dame de Paris. Khung, mái nhà và ngọn tháp đã bị lửa thiêu rụi. Chúng ta hãy cùng cầu nguyện. Nếu muốn, anh em có thể rung chuông các nhà thờ của mình như một lời mời gọi cầu nguyện.”

7.30 tối: Các tác phẩm nghệ thuật quý giá được đưa ra ngoài an toàn nhưng nội thất của nhà thờ 'có khả năng' bị phá hủy

Lính cứu hoả cố gắng giải cứu các tác phẩm nghệ thuật và các di tích vô giá được giữ bên trong nhà thờ.

Thị trưởng Paris Anne Hidalgo xác nhận rằng vương miện Chúa Kitô (mão gai do quân dữ đội lên đầu Chúa Giêsu để sỉ nhục Ngài”, áo dài của Thánh Louis và một số tác phẩm nghệ thuật lớn khác đã được giải cứu.

Trong khi đó, một phát ngôn viên cho biết toàn bộ khung gỗ của nhà thờ Đức Bà đang bốc cháy và có khả năng sẽ bị phá hủy.

Lửa tràn đến bàn thờ chính của nhà thờ Đức Bà.

Trong khi hàng ngàn người xếp hàng dọc bờ sông Seine, nhìn chằm chằm vào ngôi thánh đường đang bốc cháy với sự sững sờ, hàng ngàn người khác đã tập trung tại quảng trường gần nhà thờ quỳ gối cầu nguyện, hát vang hát những bài hát truyền thống như Hail Mary và Ave Maria. Những người khác quỳ xuống và cầu nguyện trong khi chuông các nhà thờ chung quanh có thể nghe rõ trên Île de la Cité, thúc giục các tín hữu Công Giáo cầu nguyện cho ngôi nhà thờ chính tòa thân yêu của họ.

8.20 tối: Tổng thống Emmanuel Macron đến hiện trường để thị sát tại chỗ cùng với các quan chức cảnh sát và thăm hỏi 400 lính cứu hỏa đang chiến đấu với ngọn lửa.

Thủ tướng Pháp Edouard Philippe, Bộ trưởng Bộ Văn hóa Franck Riester và Tổng thống Pháp Emmanuel Macron gặp gỡ gần Nhà thờ Đức Bà để đưa ra các chỉ thị cần thiết.

8.30 tối: Lính cứu hỏa chống trả quyết liệt với ngọn lửa nhằm cứu hai tháp hình lăng trụ chữ nhật tiêu biểu cho ngôi nhà thờ.

8.50 tối France 2 đưa tin Notre-Dame “có thể không cứu được”.

Trích dẫn lời một quan chức tại Bộ Nội vụ Pháp, France 2 báo cáo “Lính cứu hỏa có thể không thể cứu nổi Notre-Dame”

Giám đốc sở cứu hỏa Jean-Claude Gallet nói rằng không rõ liệu đám cháy có thể được dập tắt hay không và có gây ra nhiều sự hủy hoại hay không.

“Nếu ngôi nhà thờ này sụp đổ, bạn có thể tưởng tượng thiệt hại sẽ nghiêm trọng như thế nào” ông nói.

Anh chị em giáo dân Paris đổ xô đến hiện trường cầu nguyện tha thiết hơn nữa.

Trong khi đó, một quan chức của Bộ Nội vụ Pháp, Laurent Nunez, nói rằng đám cháy không giới hạn ở một khu vực nhất định và có thể tiếp tục mở rộng.

9.40 tối, hàng ngàn người dân Paris đang cầu nguyện gần ngôi nhà thờ.

Có cả các đám đông tụ tập bên ngoài nhà thờ Saint Julien Les Pauvres, bên kia sông để cầu nguyện và hát thánh ca.

10 giờ tối: Thị trưởng Paris Anne Hidalgo nói các nhân viên cứu hỏa bắt đầu lạc quan, họ có thể cứu vãn các tòa tháp chính của nhà thờ.

Giám đốc sở cứu hỏa Jean-Claude Gallet xác nhận cấu trúc của nhà thờ Đức Bà đã được cứu và ngọn lửa chưa lan sang phía bắc.

10.20 tối: Một lính cứu hỏa bị thương nặng phải đưa đi cấp cứu.

Các cuộc điều tra sơ bộ cho thấy vụ cháy là một tai nạn, theo các công tố viên Paris.

Ông Gallet nói hai phần ba mái nhà nhà thờ đã bị “tàn phá” và nhân viên cứu hỏa sẽ tiếp tục qua đêm làm việc để làm mát cấu trúc.

10.30 tối tổng thống Macron đưa ra tuyên bố.

Trong một tuyên bố bên ngoài nhà thờ, tổng thống Emmanuel Macron gọi trân hỏa hạn là “một bi kịch khủng khiếp” và nói rằng ông “rất buồn đêm nay phải đến đây để xem phần này của tất cả chúng ta bị đốt cháy”.

Ông thông báo sẽ gây quỹ để trả tiền sửa chữa thiệt hại.