16. Sống Tình Thức

SỐNG THỈNH THỨC - RA TRƯỚC TÒA CHÚA

Ra trước tòa Chúa
ĐGM GB Bùi Tuần
 

1. Thời sự hiện nay luôn có những tin về những thảm họa bất ngờ. Những cái chết bất ngờ. Những tàn phá bất ngờ. Những tai nạn bất ngờ. Những phản bội bất ngờ. Những đổ vỡ bất ngờ.

Những bất ngờ ấy gây đau buồn lo lắng. Đối với những người sống đức tin, nhất là đối với người có nhiệm vụ chăm sóc đoàn chiên, những bất ngờ ấy còn gợi ý về sự phải sẵn sàng ra trước tòa Chúa. Nếu được cả thế gian, mà mất linh hồn mình, thì nào có lợi gì ?” (Mt 16,26).

 

2. Để được rỗi linh hồn, thì phải thi hành thánh ý Chúa. “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy : Lạy Chúa ! Lạy Chúa ! là được vào Nước Trời cả đâu. Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi” (Mt 7,21).

Thánh ý Chúa Cha là chúng ta phải trở thành con Chúa. Để trở thành con Chúa, thì không phải chỉ tránh tội lỗi, mà còn phải tham gia vào sự sống của Chúa, phải thông hiệp với bản tính của Chúa, phải nên giống hình ảnh Đức Kitô. Tất cả tiến trình đó đều do Chúa Thánh Thần.

Bởi vì “Thiên Chúa là tình yêu” (1 Ga 4,8), tình yêu là sự sống của Thiên Chúa, là bản tính của Chúa, nên người con Chúa phải là người tham gia và hiệp thông vào tình yêu Chúa, nên giống Đức Kitô là hình ảnh tình yêu Chúa. Việc đó được thực hiện trong Chúa Thánh Thần.

Trở nên người con Chúa như vậy là có được một chiều kích thiêng liêng. Chiều kích đó là một ơn huệ của Chúa. Con người có quyền đón nhận và cũng có quyền từ chối.

3. Là người con Chúa, chúng ta nhìn Chúa Giêsu là trung tâm đời ta. Nên giống như Người, đó là chọn lựa căn bản của chúng ta.

Chúa Giêsu đã làm chứng cho tình yêu Thiên Chúa thế nào ? Thưa bằng con đường khiêm tốn. Người tuyên bố Tám mối phúc ở tại sự khiêm tốn. Người sống trọn đời yêu thương trong khiêm tốn. Người dấn thân đến tận cùng con đường khiêm tốn để yêu thương, qua sự Người tự nộp mình bị bắt, bị nhục mạ, bị hành hạ, bị giết chết. Nhưng con đường khiêm tốn đó đã được sáng lên qua sự sống lại của Người.

Chọn lựa của Chúa Giêsu cũng phải là chọn lựa của những người con Chúa. Tính cách người con Chúa sẽ rực sáng nơi chúng ta nhờ chọn lựa yêu thương trong khiêm nhường.

4. Sự chọn lựa yêu thương trong khiêm nhường sẽ rực sáng nơi chúng ta, không phải do một vài việc ta làm, nhưng phải do tất cả nếp sống của ta. Nếp sống ấy phải mang tâm tình của Chúa Giêsu. Tâm tình của Chúa Giêsu được thánh Phaolô mô tả trong thư gởi giáo đoàn Philipphê.

“Anh em hãy có những tâm tình như chính Đức Kitô Giêsu.

“Đức Giêsu Kitô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa. Nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế. Người còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết trên thập giá” (Pl 2,5-8).

Những tâm tình trên đây có thực sự sống động trong chúng ta không ? Nhất là những tâm tình đó có là nếp sống thường ngày của chúng ta không?

5. Sống những tâm tình của Chúa Giêsu là điều rất tốt. Nhưng rồi phải thực hiện những tâm tình đó bằng các việc làm bác ái khiêm nhường đối với tha nhân. Chúng ta nhớ lại lời sấm của ngôn sứ Isaia: “Hãy báo cho dân Ta hay tội ác của chúng, cho nhà Giacóp biết những lỗi lầm đã phạm.

“Ngày lại ngày chúng kiếm tìm Ta, chúng ao ước biết đường lối của Ta, chúng ăn chay, hãm mình... Nhưng, ngày ăn chay, các ngươi vẫn lo kiếm lợi, vẫn áp bức những kẻ làm công cho mình... Cách ăn chay mà Ta ưa thích chẳng phải thế này sao : mở xiềng xích bạo tàn, tháo gông cùm trói buộc... chia cơm cho người đói, rước vào nhà những người nghèo không nơi trú ngụ, thấy ai mình trần thì cho áo che thân... Bấy giờ, người kêu lên, Đức Chúa sẽ nhận lời, ngươi cầu cứu, Người liền đáp lại : Có Ta đây” (Is 58,1-9).

Tội ác mà Thiên Chúa truyền cho tiên tri Isaia bảo dân phải sám hối ăn năn, chính là sự mâu thuẫn giữa đời sống đạo đức bên ngoài đối với Chúa và đời sống thường ngày đối với tha nhân.

Đạo đức bề ngoài đối với Chúa là hằng ngày họ kiếm tìm Chúa, xin Chúa cho biết đường lối của Chúa, năng ăn chay hãm mình.

Còn đời sống thường ngày đối với tha nhân thì họ tàn nhẫn và độc ác.

6. Điều Chúa muốn là họ hãy yêu thương tha nhân. Đức tin vào Chúa phải được diễn tả bằng đức ái đối với tha nhân. Đó chính là điều Chúa Giêsu dạy chúng ta : “Nếu ai có của cải thế gian và thấy anh em mình lâm cảnh túng thiếu mà chẳng động lòng thương, thì làm sao tình yêu Thiên Chúa ở lại trong người ấy được?

“Hỡi anh em là những người con bé nhỏ, chúng ta đừng yêu thương nơi đầu môi chót lưỡi, nhưng phải yêu thương cách chân thật và bằng việc làm” (1 Ga 3,17-18).

Khi tình yêu thương càng mạnh thì sự hiểu biết càng sâu, như lời thánh Phaolô viết : “Điều tôi khẩn khoản nài xin, là cho lòng mến của anh em ngày thêm dồi dào, khiến anh em được ơn hiểu biết và tài trực giác siêu nhiên, để nhận ra cái gì là tốt nhất” (Pl 1,9).

Đúng như vậy. Có yêu có thương mới biết mới hiểu.

7.  Khi tôi đang viết bài chia sẻ này, thì một người từ miền xa tới xin gặp tôi. Cuộc gặp chỉ dài chừng 15 phút. Mục đích của khách là để tâm sự. Họ đang gặp nhiều thử thách. Nhưng nhờ một bài giảng họ đã nghe năm 1998 và họ đã ghi lại, nên họ vững tin vào Chúa. Bài giảng đó có một phần về sự chết. Tôi có cảm tưởng là Chúa sai họ đến với tôi. Vô tình họ động viên tôi hơn là tôi an ủi họ.

Cuộc gặp đó giúp tôi tiếp tục suy tư.

Cũng như mọi người, tôi sẽ ra đi. Tôi sẽ chết lúc nào, ở đâu, cách nào, thì chỉ Chúa biết. Điều chắc chắn tôi biết là tôi sẽ ra trước tòa Chúa. Lúc đó, tôi sẽ rất vui mừng, nếu tôi được Chúa nhận tôi là con Chúa. Tôi sẽ rất hạnh phúc, nếu tôi được Chúa nhận thấy trong tôi có hình ảnh của Đức Kitô.

Để được như vậy, tôi phải thực thi Lời Chúa : “Ai muốn theo Ta, phải từ bỏ mình, vác thập giá mình mà theo Ta” (Mt 16,24).

Lạy Chúa, con xin vâng ! Xin Chúa thương giúp con sống lời “xin vâng”. Con biết, dù con cố gắng tới mức cao nhất, con vẫn luôn luôn bất xứng. Nếu Chúa xét xử con theo công lý, chắc chắn con sẽ bị loại. Nhưng con tin, Chúa sẽ xét xử con theo lòng nhân hậu xót thương vô cùng của Chúa. Chính Chúa ban cho con niềm tin ấy. Con vui sướng cảm tạ Chúa muôn đời. 

 “Theo Báo Công giáo và Dân tộc, website: cgvdt.vn

 

”.

SỐNG TỈNH THƯC- ĐỪNG TƯỞNG

Bài thơ hay quá

ĐNG TƯỞNG

Thi sĩ Bùi Giáng

Mời Quý vị xem bài thơ tuyệt hay: ĐỪNG TƯỞNG của Thi sĩ Bùi Giáng
(1926-1998)- là nhà thơ, dịch giả và là nhà nghiên cứu văn học xuất
sắc của Việt Nam. Các bút danh khác của ông là: Trung niên thi sĩ, Thi
sĩ, Bùi Bàn Dúi, Bùi Văn Bốn, Vân Mồng..... Ông Sinh tại Quảng Nam.

Đừng tưởng cứ núi là cao
Cứ sông là chảy cứ ao là tù
Đừng tưởng cứ dưới là ngu
Cứ cao là sáng cứ tu là hiền.
Đừng tưởng cứ đẹp là tiên
Cứ nhiều là được cứ tiền là xong
Đừng tưởng không nói là câm
Không nghe là điếc không trông là mù


Đừng tưởng cứ trọc là sư.. Cứ vâng là chịu cứ ừ là ngoan
Đừng tưởng có của đã sang.. Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây
Đừng tưởng cứ uống là say.. Cứ chân là bước cứ tay là sờ
Đừng tưởng cứ đợi là chờ.. Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần
Đừng tưởng cứ mới là tân.. Cứ hứa là chắc cứ ân là tình
Đừng tưởng cứ thấp là khinh.. Cứ chùa là tĩnh cứ đình là to
Đừng tưởng cứ quyết là nên.. Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua
Đừng tưởng cứ lớn là khôn... Cứ bé là dại, cứ hôn… là chồng
Đừng tưởng giàu hết cô đơn.. Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo
Đừng tưởng cứ gió là mưa.. Bao nhiêu khô khát trong trưa nắng hè
Đừng tưởng cứ hạ là ve.. Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn…
Đừng tưởng thu lá sẽ tuôn.. Bao nhiêu khao khát con đường tình yêu.
Đừng tưởng cứ thích là yêu.. Nhiều khi nhầm tưởng bao điều chẳng hay
Đừng tưởng vua là anh minh.. Nhiều thằng khốn nạn, dân tình lầm than.
Đừng tưởng đời mãi êm đềm.. Nhiều khi dậy sóng, khó kềm bản thân.
Đừng tưởng cười nói ân cần.. Nhiều khi hiểm độc, dần người tan xương.
Đừng tưởng trong lưỡi có đường.. Nói lời ngon ngọt mười phương chết người
Đừng tưởng cứ chọc là cười.. Nhiều khi nói móc biết cười làm sao
Đừng tưởng khó nhọc gian lao.. Vượt qua thử thách tự hào lắm thay
Đừng tưởng cứ giỏi là hay.. Nhiều khi thất bại đắng cay muôn phần
Đừng tưởng nắng gió êm đềm.. Là đời tươi sáng hóa ra đường cùng
Đừng tưởng góp sức là chung.. Chỉ là lợi dụng lòng tin của người
Đừng tưởng cứ tiến là lên.. Cứ lui là xuống, cứ yên là nằm
Đừng tưởng rằm sẽ có trăng.. Trời giăng mây xám mà lên đỉnh đầu
Đừng tưởng cứ khóc là sầu.. Nhiều khi nhỏ lệ mà vui trong lòng
Đừng tưởng cứ nghèo là hèn.. Cứ sang là trọng, cứ tiền là xong.
Đừng tưởng quan chức là rồng
Đừng tưởng dân chúng là không biết gì.

---------- ☆☆☆☆☆ ----------

Đời người lúc thịnh, lúc suy
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng.
Bên nhau chua ngọt đã từng
Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau.
Ở đời nhân nghĩa làm đầu
Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền.
Ai ơi nhớ lấy đừng quên…!

Tác giả: Nhà thơ Bùi Giáng

SỐNG TỈNH THỨC -SÓNG THẦN SUNAMI 24-12-2004

 

SỐNG TỈNH THỨC - GM BUI TUAN -TỈNH THỨC

Tỉnh thức

ĐGM GB Bùi Tuần

Có những bất ngờ gây nên đổ vỡ tan hoang. Có những bất ngờ xé nát mọi chương trình, mọi kế hoạch, mọi dự kiến. Như thể đã xảy ra trong lịch sử xưa. Như thể cũng mới xảy ra trong quá khứ gần. Xảy ra cho những cá nhân. Xảy ra cho những cộng đoàn. Cũng xảy ra cho những vùng rộng lớn.

Những bất ngờ như thế đã được Chúa Giêsu nói trong Phúc Âm, như những cảnh báo.

 

1. Mấy cảnh báo quan trọng

Về cảnh báo nhắm vào xã hội, Chúa Giêsu nhắc lại cảnh hồng thủy thời ông Nôe. “Quả thế, thời ông Nôe thế nào, thì cuộc quang lâm của Con Người cũng sẽ như vậy. Vì trong những ngày trước nạn hồng thủy, thiên hạ vẫn ăn uống, cưới vợ gả chồng, mãi cho đến ngày ông Nôe vào tàu. Họ không hay biết gì, cho đến khi nạn hồng thủy ập tới, cuốn đi tất cả. Cuộc quang lâm của Con Người cũng sẽ như vậy” (Mt 24,37-39).

Lời cảnh báo trên đây được áp dụng cho nhiều biến cố đã xảy ra tại vô số lãnh thổ. Mất mát, điêu tàn ập tới lúc không ngờ. Đột nhiên Đấng Xét Xử tới.

Về cảnh báo nhắm vào những người có trách nhiệm lo cho cộng đoàn, Chúa Giêsu đưa ra ví dụ người chủ và đầy tớ : “Vậy thì ai là người đầy tớ trung tín và khôn ngoan, mà ông chủ đã đặt lên coi sóc gia nhân, để cấp phát lương thực cho họ đúng giờ đúng lúc ? Phúc cho đầy tớ ấy nếu chủ về, mà thấy anh ta đang làm như vậy... Nhưng nếu đầy tớ xấu xa nghĩ bụng : Chủ ta còn lâu mới về, rồi hắn bắt đầu đánh đập các đồng bạn, và chè chén với những bọn say sưa. Chủ của tên đầy tớ ấy sẽ đến vào ngày hắn không ngờ, vào giờ hắn không biết. Chủ sẽ loại hắn ra, bắt hắn phải chung số phận với những tên đạo đức giả” (Mt 24,45-51).

Lời cảnh báo trên đây cho thấy những người được trao trách nhiệm chăm sóc cộng đoàn cũng có thể trở thành hư hỏng, lạm dụng quyền lợi để áp bức và hưởng thụ thay vì phục vụ tuân theo ý Chúa. Nhưng mọi lạm dụng sẽ phải chấm dứt. Chấm dứt vào lúc bất ngờ, không kịp sám hối. Kết quả phải hứng chịu là không những mất hết mà còn bị phạt nặng nề.

 

Về cảnh báo nhắm vào từng cá nhân, Chúa Giêsu đưa ra dụ ngôn những nén bạc : “Người kia sắp đi xa, liền gọi các đầy tớ của mình đến, mà giao phó của cải mình cho họ. Ông cho người này năm nén, người kia hai nén, người khác nữa một nén, tùy khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra đi. Lập tức, người đã lãnh năm nén, lấy số tiền ấy làm ăn buôn bán, và gây lời được năm nén khác. Cũng vậy, người đã lãnh hai nén, gây lời được hai nén khác. Còn người đã lãnh một nén, thì đào lỗ chôn giấu” (Mt 25,14-18).

Sau một thời gian dài, ông chủ về, và đòi các đầy tớ tính sổ. Người được trao năm nén đã làm lời thêm được năm nén.

Người được trao hai nén cũng đã làm lời thêm được hai nén. Hai đầy tớ đó được ông chủ khen và được trọng thưởng. Còn người được trao một nén mà không làm lời, thì bị ông chủ mắng, bị lấy bạc lại và bị phạt (x. Mt 25,19-30).

Với lời cảnh báo trên đây, Chúa dạy mỗi người phải biết dùng mọi ơn Chúa ban để nên người tốt hơn. Nhận ơn Chúa mà không dùng là tiêu cực. Không làm việc lành khi có thể làm là thiếu sót. Tiêu cực và thiếu sót cũng là lầm lỗi. Thời gian để làm việc lành mà không tận dụng, sẽ chấm dứt có thể bất ngờ, không kịp tỉnh ngộ.

Về cảnh báo chung cho mọi người, Phúc Âm ghi lại mẩu chuyện sau đây : “Khi Đức Kitô vừa trong đền thờ đi ra, thì các môn đệ của Người lại gần, chỉ cho Người xem công trình kiến trúc đền thờ. Nhưng Người nói : Anh em nhìn thấy tất cả những cái đó, phải không? Thầy bảo thật anh em, tại đây sẽ không còn tảng đá nào trên tảng đá nào, tất cả đều sẽ bị phá đổ” (Mt 24,1-2).

Với cảnh báo trên đây, Chúa Giêsu muốn đưa lòng trí các môn đệ lên cao hơn. Đừng tự đắc về thành công, uy tín, nhưng hãy tìm những giá trị đời đời bền vững. Những giá trị trần thế rồi cũng có lúc đổ vỡ tan tành.

2. Có Đấng trên trời xét xử

Mấy cảnh báo vừa trình bày mang hai ý nghĩa. Một là đời sống mỗi người sẽ có lúc chấm dứt. Hai là mọi người đều sẽ bị xét xử sau khi chết. Đây là điều hết sức quan trọng nên được suy nghĩ thêm.

Ai xét xử chúng ta ? Thưa không phải bất cứ ai ở trần gian này, cũng không phải lương tâm ta, nhưng là chính Chúa.

Đấng xét xử chúng ta ở ngoài lịch sử, và ở trên chúng ta. Chúa xét xử theo luật đạo đức hướng thượng. Nghĩa là một luật đạo đức quy chiếu về Đấng Tối Cao là Đấng Tạo Thành. Chỉ có Đấng ấy mới công minh, thấu suốt mọi việc từng người.

Chúa Giêsu hay nhắc đến Đấng ngự trên trời trong việc sống đạo. Thí dụ : “Khi bố thí, đừng cho tay trái biết việc tay phải làm, để việc anh em bố thí được kín đáo. Và Cha trên trời, Đấng thấu suốt những kín đáo, sẽ trả công cho anh em” (Mt 6,3).

 

“Khi cầu nguyện, hãy vào phòng, đóng cửa lại và cầu nguyện cùng Cha của anh em, Đấng hiện diện nơi kín đáo. Và Cha của anh em, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả công cho anh em” (Mt 6,6,).

“Khi ăn chay, anh em nên rửa mặt cho sạch, chải đầu cho thơm, để không ai thấy là anh em ăn chay, trừ Cha của anh em, Đấng hiện diện nơi kín đáo. Vì Cha của anh em, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả công cho anh em” (Mt 6,17).

Có một Đấng Tối Cao nhìn thấu suốt đời sống mỗi người, từ tư tưởng, tình cảm, ước muốn, lời nói, việc làm thiếu sót, và mọi hoàn cảnh cụ thể của họ. Đó là một an ủi lớn lao cho những người yếu đuối bé mọn sống âm thầm với những việc lành nhỏ. Nhưng đó cũng lại là một răn đe cho những ai đạo đức giả, hoặc tuyệt đối chỉ quy chiếu về những luật trần thế do con người làm ra.

Một thoáng nhìn về tỉnh thức Phúc Âm vừa trình bày, cho phép chúng ta suy nghĩ rằng : Ngày hết, tháng hết, năm hết, nhưng con người không hết trách nhiệm về thời gian đã qua của mình. Có Đấng hằng sống vô hình đã nhìn thấu suốt. Người sẽ xét xử.

Nhận thức trên đây sẽ giúp chúng ta biết nhìn lại đời mình với lòng sám hối, cảm tạ và khấn nguyện.

Thiết tưởng những việc đạo đức đó cũng sẽ là một tỉnh thức cuối năm. Tỉnh thức này có nhiều khả năng làm mới lại lương tâm chúng ta, với những giá trị thiêng liêng cao đẹp.

ĐGM. GB. BÙI TUẦN

 

 “Theo Báo Công giáo và Dân tộc, website: cgvdt.vn

 

”.

SỐNG TỈNH THỨC - KHÔNG THAM LAM

Bài giảng của thánh Vianney

 Bài 3

THAM LAM

Sống trong giàu sang họ vẫn không thấy được thỏa mãn, giống như một người ở giữa sông nhưng bị chết khát; nằm trên đống gạo nhưng bị chết đói.

Thánh Gioan Maria Vianney 

Tham lam là sự yêu thích quá mức những của cải vật chất, thế gian...

Tham lam là sự say mê sai quấy và tai hại khiến chúng ta quên mất Thiên Chúa, cầu nguyện, các Bí tích, mà chỉ nghĩ đến những thứ như vàng bạc, nhà cửa, đất đai… Người tham lam giống như con heo đi tìm thức ăn trong đống bùn lầy dơ dáy mà không biết chúng từ đâu ra. Nghiêng chiều về thế gian, người tham lam không còn mơ ước những của cải thiêng liêng.

Hạnh phúc của họ không còn là Thiên Đàng nữa. Người tham lam không làm điều gì tốt lành cho đến lúc chết. Họ say sưa tích góp của cải, lúc nào cũng lo lắng về nó, nếu bị mất mát một chút xíu, họ tiếc rẻ ngày đêm. Sống trong giàu sang họ vẫn không thấy được thỏa mãn, giống như một người ở giữa sông nhưng bị chết khát; nằm trên đống gạo nhưng bị chết đói. Người tham lam có mọi sự nhưng không dám tiêu xài; vàng là vật thánh của họ, họ sùng bái nó như là chúa của mình.

Ngày nay có nhiều người thờ ngẫu tượng, có nhiều người lo nghĩ về của cải hơn là lo tôn thờ và phụng sự Thiên Chúa. Họ ăn cắp, lừa đảo, kiện tụng lẫn nhau, thậm chí coi thường thánh luật của Chúa. Người tham lam làm việc cả ngày Chúa Nhật và ngày lễ trọng, không có gì có thể làm thỏa mãn được đôi tay tham lam của họ.

Người tín hữu tốt lành không nghĩ đến thân xác nay còn mai mất, nhưng chỉ quan tâm đến linh hồn bất tử của mình. Đang khi còn sống trên thế gian, họ luôn gắn bó với linh hồn mình. Họ siêng năng trong những công việc tông đồ của Giáo Hội, tha thiết cầu nguyện, thánh hóa ngày Chúa Nhật, tham dự Thánh lễ sốt sắng. Cuộc đời họ thật hạnh phúc biết bao! Thời gian: ngày, tháng, năm dài cũng không bao giờ ảnh hưởng đến họ; vì họ luôn hưởng về nơi vĩnh cửu.

Chúng ta thờ ơ với phần rỗi và bo bo giữ lấy của cải chóng qua biết bao! Có ai nói rằng mình sẽ sống mãi không? Chúng ta giống như những người lo thu góp dự trữ lương thực cho cả mùa đông; sau đó cái gì sẽ còn lại? Chẳng còn gì cả! Cũng vậy, cái gì còn lại cho người tham lam có nhiều của cải khi cái chết đến bất thình lình, nếu không phải là vài tấm ván hòm che phủ và sự thất vọng vì không thể mang theo mình tất cả vàng bạc châu báu. Người tham lam thường chết trong thất vọng và phải tính sổ với ma quỷ về sự tham lam vô độ của mình. Những người tham lam keo kiệt thường bị phạt ngay ở đời này. Dưới đây là một câu chuyện minh chứng.

Thánh Hilarion một hôm cùng đi với các môn đệ đến thăm các cộng đoàn. Ngài đi ngang qua một vườn nho, ở đó có một tu sĩ keo kiệt ra lệnh cho những người giữ vườn ném đá và đất vào những ai đi ngang qua đó, để không có ai đụng đến những chùm nho của ông. Lòng keo kiệt này đã bị trừng phạt đích đáng, năm đó vị tu sĩ keo kiệt này thu hoạch ít hơn thường lệ, và khi ép nho ra rượu trở thành giấm chua. Ngược lại, có một vị tu sĩ khác tên là Sabbas đến năn nỉ thánh nhân và các môn đệ ghé vào vườn nho của mình để nghỉ ngơi và giải khát.

Thánh Hilarion đã chúc lành cho vườn nho của vị tu sĩ tốt lành này và cho các tu sĩ của ngài đến đó, tất cả đều được nghỉ ngơi và ăn uống no nê. Hai mươi ngày sau, người ta thu được ba trăm thùng rượu thay vì bình thường như mọi năm chỉ có mười thùng. Chúng ta hãy noi gương vị tu sĩ Sabbas này sống vô vị lợi để được Thiên Chúa chúc lành cả đời này lẫn đời sau.