3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

THUỘC VỀ VÀ ĐƯỢC SAI ĐI - Thứ Sáu Tuần 5 PS

 

“Chính Thầy đã chọn các con, và đã cắt đặt, để các con đi, và mang lại hoa trái”.

Trẻ em thích các trò chơi. Một khi trò chơi bắt đầu, các em thường xếp hàng và háo hức mong mình là người được chọn. Trẻ nào cũng hy vọng mình sẽ được chọn đầu tiên như là người mà đội mình cần. Những em được chọn cuối cùng có thể gặp khó khăn và cảm thấy thương tổn.

Kính thưa Anh Chị em,

Nhận xét trên tiết lộ ước muốn bên trong của bạn và tôi! Bạn muốn là người hùng của một nhóm, một đội và là người luôn chiến thắng. Thuộc về một nhóm, một đội trần gian mà còn ước được như thế, phương chi là thuộc về Hội Thánh của Chúa Kitô. Đúng thế, bạn thuộc về Ngài, thuộc về Hội Thánh của Ngài. Như vậy, với Chúa Kitô, bạn và tôi ‘thuộc về và được sai đi!’.

Không chỉ được chọn để thuộc về, Tin Mừng hôm nay còn cho biết, bạn được chọn cho một sứ mệnh; Thiên Chúa muốn sử dụng và sai chúng ta đi để trổ sinh hoa trái cho Vương Quốc. Là một thành viên trong ‘đội ngũ’ của Ngài, cuộc sống của chúng ta có mục đích và đầy ý nghĩa. Và cho dù đôi khi chúng ta cảm thấy ‘không đủ tiêu chuẩn’ để tạo nên một sự khác biệt; đừng sợ, Thiên Chúa không nhìn mỗi người theo cách đó. Đúng hơn, Ngài nhìn thấy tiềm năng vô hạn bên trong mỗi người và chọn sử dụng nó cho việc xây dựng Vương Quốc của Ngài.

Nói đến việc trổ sinh hoa trái cho Vương Quốc, Chúa Giêsu đưa ra rất ít mệnh lệnh ngoài một điều là yêu thương: “Các con hãy yêu thương nhau!”; “Hãy yêu kẻ thù!”; “Hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ!”. Bản chất của những huấn thị này liên kết với chính sứ mệnh của Ngài. Như Chúa Giêsu, chúng ta được gọi, được chọn để yêu thương. Vậy, nếu tình yêu này được lớn lên từ ‘gốc nho Giêsu’ thì nhất định, nó sẽ đơm hoa kết trái. Điều mà người khác cần nhất ở chúng ta, không phải là của cải vật chất, sự ủi an, hoặc ngay cả tình bạn, mà chính là kinh nghiệm về ‘tình yêu thương của Thiên Chúa dành cho họ’, cụ thể là ‘sự hiểu biết về Chúa Kitô’. Trong “Thiên Chúa là Tình Yêu”, Đức Bênêđictô XVI viết, “Tôi nhìn họ bằng con mắt của Chúa Kitô; bạn của Chúa Kitô là bạn của tôi. Tôi nhìn họ như Ngài nhìn, có thể trao tặng họ nhiều hơn những gì cần thiết bên ngoài: đó là cái nhìn của tình yêu mà họ cần!”.

Anh Chị em,

“Để các con đi, và mang lại hoa trái”. Để chúng ta có thể ra đi, mang lại hoa trái, mỗi ngày, trên các bàn thờ, Chúa Giêsu hiến mình trong Thánh Thể. Nhờ sự sống thần linh của Ngài, chúng ta được mạnh sức. Như thế, của ăn Giêsu sẽ dần dần thấm nhập vào từng đường gân thớ thịt cũng như tâm tình và ước muốn của chúng ta, biến chúng ta thành một ‘Giêsu khác’. Thiếu vắng Giêsu, bạn và tôi không nhìn người khác bằng đôi mắt của Ngài, nhưng nhìn họ như kẻ xa lạ, cũng không thể nhận ra Ngài nơi họ. Nếu chúng ta loại bỏ việc hướng đến tha nhân, để chỉ nên ‘đạo đức’, hoặc chỉ để chu toàn những ‘phận vụ tôn giáo’, thì tương quan của chúng ta với Chúa sẽ cằn cỗi; nó có thể ‘đúng đắn’, nhưng không có tình yêu. Trái lại, chính việc cúi xuống phục vụ tha nhân sẽ mở mắt chúng ta, giúp chúng ta thấy được tình yêu của Ngài thế nào khi Ngài mời gọi để mỗi người hiểu rằng, chúng ta được ‘thuộc về và được sai đi!’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, dù ở đấng bậc nào, ước gì ơn gọi của con luôn truyền cảm hứng cho con, để con yêu thương mà không cần đo lường, không cần phân biệt, không sợ mất mát!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

NHƯNG CÒN LÀ GIÁO HỘI - Thứ Năm Tuần 5 PS

 

“Nếu các con giữ các điều răn của Thầy, các con sẽ ở lại trong tình yêu của Thầy!”.

William Barclay nói, “Chúa Kitô là đầu, Giáo Hội là thân. Đầu phải có một thân! Đúng theo nghĩa đen, Giáo Hội là đôi tay để làm công việc của Chúa Kitô; là đôi chân để lên đường rao truyền Chúa Kitô; và là tiếng nói, để công bố Lời Chúa Kitô. Yêu mến Chúa Kitô là yêu mến Giáo Hội; chống đối Chúa Kitô, thì không chỉ chống đối Ngài, ‘nhưng còn là Giáo Hội’ của Ngài!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Qua Tin Mừng hôm nay, khi nói, “Nếu các con giữ các điều răn của Thầy, các con sẽ ở lại trong tình yêu của Thầy”, Chúa Giêsu không chỉ nói đến các giới răn, không chỉ nói đến Ngài; ‘nhưng còn là Giáo Hội’ của Ngài!

Như Evà hình thành từ cạnh sườn Ađam, Giáo Hội hình thành từ cạnh sườn Chúa Kitô. Giáo Hội và Ngài là một! Bạn không thể nói, “Lạy Chúa, vâng! Và Giáo Hội, không!”. Chính nhờ Giáo Hội, bạn và tôi chào đời trong đức tin, lãnh nhận bao ân tứ đức tin và lớn lên trong đức tin.

Thật thú vị, bài đọc Công Vụ Tông Đồ hôm nay tường thuật một nan đề của Giáo Hội sơ khai: “Cắt bì hay không cắt bì!”. Các tông đồ, những con người đầu tiên này không phải là một tổ chức nhân loại thuần tuý, ‘nhưng còn là Giáo Hội’; vì thế, Chúa Thánh Thần đã can thiệp, giúp họ tìm ra giải pháp tối ưu! Một mặt, Giáo Hội cẩn thận tránh những thực hành không là trọng tâm của đức tin; mặt khác, sẵn sàng loại bỏ những gì không thiết yếu. Nguyên tắc vàng ‘khoan dung’ được tuân thủ bởi cả nhóm bảo thủ, lẫn nhóm tiến bộ; nhờ đó, Tin Mừng tiếp tục toả lan. Thánh Vịnh đáp ca tiên báo, “Hãy kể cho muôn dân được biết những kỳ công Chúa làm!”.

Qua những con người đầu tiên đó, Chúa Kitô xây nên Toà Nhà Hội Thánh giữa lòng thế giới; và hơn 2.000 năm qua, luôn có các đấng kế vị bảo tồn, gìn giữ. Vì thế, Chúa Kitô muốn chúng ta yêu thương các Giám mục, Linh mục; đặc biệt, Đức Thánh Cha, đại diện Ngài. Chúng ta cần biết những giáo huấn ngài dạy, khó khăn ngài gặp… để hiệp thông, cầu nguyện cho Đức Thánh Cha. Ngày nay, với internet, điều này thật dễ! Chỉ cần một chút quan tâm, một chút thời gian, chúng ta có thể tiếp cận ngài; có thể biết công việc khó khăn của các mục tử, biết cả sự kiên trì của họ. Chính nhờ các ngài, Thánh Thể và các Bí Tích hiện diện khắp nơi. Hãy cám ơn Đức Thánh Cha, các Giám mục, Linh mục; cám ơn Giáo Phận, Giáo Xứ và cộng tác theo sức mình.

Anh Chị em,

“Yêu mến Chúa Kitô là yêu mến Giáo Hội!”. Đức Phanxicô nói, “Bạn không trở thành Kitô hữu từ phòng thí nghiệm; Giáo Hội sinh chúng ta như bà mẹ sinh con! Tại giếng Rửa Tội của đền thờ Latêranô, có một bản khắc Latin với đại ý, “Nơi đây, sinh ra một dân tộc thuộc dòng dõi Thiên Chúa, bởi Thánh Thần, Đấng làm cho nước này nên phong phú. Mẹ Giáo Hội sinh con cái mình trong sóng nước này!”. Đẹp không? Chúng ta không thuộc về Giáo Hội như thuộc về một hiệp hội, tổ chức; nhưng như ‘cuống rốn’ nối kết sinh tử với mẹ mình!”. Mọi bà mẹ đều thiếu sót như mỗi người thiếu sót. Khi ai nói tới các thiếu sót của mẹ mình, chúng ta che lại, chúng ta yêu chúng, thế thôi! Tôi có yêu Giáo Hội như yêu mẹ tôi không? Tôi có giúp Mẹ Giáo Hội của tôi nên xinh đẹp hơn không?”. Đừng quên, tôi càng thánh thiện, khuôn mặt Mẹ tôi càng xinh; tôi càng bất xứng, khuôn mặt Mẹ tôi càng khó nhìn! Mẹ tôi sáng láng hay lấm lem, tuỳ ở tôi!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con yêu mến sự thánh thiện, vì con không chỉ là con, ‘nhưng còn là Giáo Hội’. Con là Giáo Hội, Giáo Hội là Mẹ con; khuôn mặt Mẹ con sáng láng hay lấm lem, tuỳ con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

ĐỂ CÓ THỂ TRẢI NGHIỆM NIỀM VUI - Thứ Ba Tuần 5 PS

“Các con đừng xao xuyến, cũng đừng sợ hãi!”.

Andrew Murray viết, “‘Để có thể trải nghiệm niềm vui’, chớ gì không một giây phút nào trong đời tôi nằm ngoài ánh sáng, tình yêu và sự hiện diện của Chúa! Như chiếc bình rỗng, tôi phó toàn thân cho Ngài, Ngài sẽ đổ đầy vào đó tình yêu và Thánh Thần!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Không được ‘rỗng’ như Andrew Murray, chúng ta thường là những ‘chiếc bình đầy’; vì thế, bạn và tôi thường thiếu bình an, mất tự do và ít niềm vui. Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói đến bí quyết ‘để có thể trải nghiệm niềm vui’: “Các con đừng xao xuyến, cũng đừng sợ hãi!”.

Một trái tim sợ hãi và xao xuyến không phải là điều Chúa Giêsu muốn; nó không phải là của Ngài! Sợ hãi và xao xuyến là những gánh nặng tì đè, đóng chặt cửa tâm hồn con người. Chúa Giêsu muốn bạn tự do, thoát khỏi gánh nặng đó. Vậy đâu là gánh nặng ‘nặng nhất’ của bạn? Hoặc gánh nặng đó dẫu có thể không khiến bạn ngắc ngoải; nhưng nó thường xuyên đeo bám, dai dẳng và có thể là một gánh nặng khá khó khăn khi nó kéo dài từ năm này qua năm khác!

Để được tự do, bước đầu tiên không thể thiếu là bạn cần nhận ra gánh nặng đó là gì; xác định nó, gọi tên nó, và tìm cách truy nguyên nó! Vậy nếu nguyên nhân là một tội lỗi, bạn hãy ăn năn và đi xưng tội; đây là cách tốt nhất để trải nghiệm tự do nhanh nhất. Tuy nhiên, nếu gánh nặng của bạn là do người khác, hoặc do một số tình huống nằm ngoài tầm kiểm soát của bản thân, bạn cứ yên tâm! Chỉ cần quy phục Chúa, trao phó toàn thân cho Ngài, và tự do sẽ đến khi bạn hoàn toàn phó mình cho Chúa dù hoàn cảnh đó có là gì!

Câu chuyện bài đọc Công Vụ Tông Đồ hôm nay là một minh hoạ cho sự tín thác đó, Phaolô gặp phải một tình huống hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của ông. Bị ném đá, người ta tưởng Phaolô đã chết; nhưng biết mình còn sống, Phaolô không xao xuyến, chẳng sợ hãi. Và thay vì trốn chạy, ông lập tức vào thành, đi đến các địa danh khác nhau để rao truyền Phúc Âm; nhờ đó, “Các bạn hữu Chúa nhận biết vinh quang Nước Chúa” như lời Thánh Vịnh đáp ca báo trước.

Anh Chị em,

“Các con đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi!”. Đấng thuyết phục chúng ta là Đấng đã từng xao xuyến, sợ hãi và buồn phiền đến chết được; cũng là Đấng từng bị nhục mạ, bị giết chết và vùi sâu trong đất đến ba ngày. Nhưng Ngài đã phục sinh, và nay đang ngự bên hữu Chúa Cha để chuyển cầu cho chúng ta. Vậy, bao lâu “nằm ngoài ánh sáng, tình yêu và sự hiện diện của Ngài”, chúng ta vẫn tiếp tục xao xuyến và sợ hãi! Hãy phó toàn thân cho Ngài “như chiếc bình rỗng”, Ngài sẽ đổ vào đó “Thánh Thần và tình yêu!”. ‘Để có thể trải nghiệm niềm vui’, hãy chạy đến Thánh Thể và Lời của Ngài; chạy đến với các Bí Tích, đặc biệt, Bí Tích Hoà Giải, suối nguồn thứ tha và chữa lành. Ngài sẵn sàng đổ đầy chúng ta; ân sủng Ngài sẽ trả lại cho chúng ta tất cả những gì đã mất, băng bó những gì thương tổn và chữa lành mọi lở loét của linh hồn!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, để có thể bay bổng và trải nghiệm niềm vui, xin lửa Thánh Thần Chúa thiêu rụi những gì tì đè lương tâm của con và ân sủng thứ tha của Bí Tích Hoà Giải tẩy sạch con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

CÔNG CỤ CỦA ÂN SỦNG - Thứ Tư Tuần 5 PS

“Cành nào sinh hoa trái, Ngài cắt tỉa cho nó sinh hoa trái nhiều hơn!”.

Một nhà thần học nói, “Một khu vườn không chăm sóc, cỏ dại sẽ sớm mọc; một trái tim không trau dồi chân lý, sẽ sớm ‘hoang vu thần học’; một linh hồn không cắt tỉa lỗi lầm, không bao giờ là ‘công cụ của ân sủng!’”.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay nói đến cắt tỉa! Hội Thánh sơ khai cần được cắt tỉa; các môn đệ cần được cắt tỉa. Chúa muốn sử dụng chúng ta như những ‘công cụ của ân sủng’; nhưng chúng ta chỉ có thể trở thành lợi khí của Ngài trừ phi bạn và tôi sẵn sàng để mình được cắt tỉa!

Thật thú vị, bài đọc Công Vụ Tông Đồ ghi lại những thước phim của ‘Công Đồng đầu tiên’. Các sứ đồ nhóm họp để giải quyết một vấn đề gai gốc, “Cắt bì hay không cắt bì?”. Để việc loan báo Tin Mừng có thể thích ứng với hoàn cảnh, Giáo Hội cần để Chúa Thánh Thần cắt tỉa ngay cả với những gì ‘được coi là truyền thống’ nhất; có thể đó là những ‘nghi tiết’ lâu đời, nhưng về mặt ý nghĩa, cách nào đó, đã mai một theo thời gian. Sẽ luôn có căng thẳng giữa tư duy bảo thủ và tư duy tiến bộ; cả hai đều cần thiết và đây là dấu hiệu của một Giáo Hội trưởng thành. Tuy nhiên, một khi được điều chỉnh, kết quả sẽ là hoa trái của hiệp nhất; đa dạng nhưng không phân chia! Được như thế, Giáo Hội mới là ‘công cụ của ân sủng’ vốn sẽ hữu hiệu để thích ứng với con người mọi thời dưới sự dẫn dắt của Thánh Thần.

Trong bài Tin Mừng, Chúa Giêsu dùng hình ảnh những cành nho được cắt tỉa như là điều kiện để có một mùa nho tốt. Cũng thế, Chúa Thánh Thần sẽ cắt tỉa, loại bỏ những “cỏ dại và lỗi lầm” ra khỏi cuộc sống chúng ta; nhờ đó, các nhân đức được nuôi dưỡng để trái tim của bạn và tôi không ‘hoang vu thần học’. Cắt tỉa có thể gây thương tổn, nhưng những vết thương do Thánh Thần là chìa khoá mở ra cánh cửa trưởng thành trong đời sống thiêng liêng. Lớn lên trong khiêm tốn, chúng ta ngày càng tựa nương vào Chúa, hơn là dựa vào bản thân, ý riêng và kế hoạch cá nhân. Thiên Chúa khôn ngoan hơn chúng ta vô vàn; và nếu có thể liên lỉ hướng về Ngài như nguồn cội, chúng ta sẽ mạnh mẽ và chuẩn bị tốt hơn để Ngài có thể làm những điều vĩ đại thông qua mỗi người như một ‘công cụ của ân sủng!’.

Anh Chị em,

“Cành nào sinh hoa trái, Ngài cắt tỉa cho nó sinh hoa trái nhiều hơn!”. Bản thân Chúa Giêsu, Ngài cũng đã chịu cắt tỉa; cái chết trên thập giá là lần cắt tỉa nghiệt ngã nhất của Ngài. Nhưng cũng từ đó, Ngài trở nên nguồn ơn cứu độ cho nhân loại! Với Ngài, thập giá và khổ đau như là điều kiện không thể thiếu cho việc xây dựng Vương Quốc. Thiên Chúa, Chủ Vườn đại tài; Ngài biết cần cắt tỉa cành nào và cắt tỉa lúc nào, vì “một linh hồn không cắt tỉa lầm lỗi, không bao giờ là một ‘công cụ của ân sủng!’”. Thánh Thần đang cắt tỉa chúng ta mỗi ngày qua Lời, các Bí Tích, qua những con người, và qua từng biến cố. Chớ gì bạn và tôi không kháng cự, nhưng tỉnh thức đủ, để đừng vì đau đớn mà bỏ cuộc. Hãy nên mềm mỏng với Thánh Thần, hầu có thể trở nên một công cụ tốt, sinh ích cho tha nhân và thế giới!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, không cắt tỉa nào mà không gây đau đớn, nhưng cứ cắt tỉa con! Nhờ đó, con sẽ không là một khí cụ tồi, mà là một công cụ sắc bén của ân sủng quyền năng!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

THỜ NGẪU TƯỢNG - Thứ Hai Tuần 5 PS

 

“Thần linh mặc lốt người phàm đã xuống với chúng ta!”.

“Tội thờ ngẫu tượng là tội tôn thờ bất cứ thứ gì chỉ nên được sử dụng, hoặc sử dụng Bất Cứ Thứ Gì chỉ nên được tôn thờ!”. Những lời của thánh Augustinô đưa J. McMath đi đến kết luận, “Điều mà tôi sẽ cho đi bất cứ thứ gì để có được, và không nhận bất cứ thứ gì để mất đi; là Thiên Chúa của tôi. Tôi không bao giờ tôn thờ một thứ gì đó ít hơn Ngài!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Thật thú vị, Lời Chúa hôm nay tiết lộ một sự thật rất hiển nhiên, nhưng là một sự thật khá bất ngờ; rằng, con người luôn có xu hướng ‘thờ ngẫu tượng’, thờ một thứ gì đó ít hơn Chúa!

Bài đọc Công Vụ Tông Đồ kể chuyện. Tại Lystra, sau khi Phaolô chữa một người bại, một số người Lycaonia kết luận, “Thần linh mặc lốt người phàm xuống với chúng ta!”. Họ gọi Phaolô và Barnaba là thần; đồng thời, định đem bò và hoa để tế hai ngài. Phaolô xé áo mình ra và lên tiếng, “Chúng tôi đây cũng chỉ là người phàm!”. Thấy được xu hướng ‘thờ ngẫu tượng’ nơi họ, Phaolô chỉ cho họ biết tôn thờ ai! Chúa là Thiên Chúa và chỉ một mình Ngài! Thánh Vịnh đáp ca reo lên, “Xin đừng làm rạng rỡ chúng con, lạy Chúa, nhưng xin cho Danh Ngài rạng rỡ!”.

Phải, con người luôn bị cám dỗ tôn thờ một thứ gì đó ít hơn Chúa! Một phong trào, một hệ tư tưởng, một thần tượng… có thể có một địa vị ‘gần như thần thánh’; và đôi khi, nó nhận được một lòng sùng bái vốn chỉ Thiên Chúa mới đáng có. ‘Thờ ngẫu tượng’ là tội căn bản, cội rễ các tội. Chính sức hấp dẫn của một thực thể nào đó có thể là chất xúc tác để người ta coi nó như thần thánh. Sở dĩ, người Lycaonia sùng bái Phaolô và Barnaba, là vì họ chưa được soi sáng; chưa được điều chỉnh về các quan niệm đang có và các hành vi đang làm.

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu thừa nhận một nhu cầu liên tục mà các môn đệ của Ngài cần được hướng dẫn, soi sáng. Ngài nói, “Đấng Bảo Trợ sẽ dạy các con mọi điều và sẽ làm cho các con nhớ lại tất cả những gì Thầy đã nói với các con”. Chính Thánh Thần sẽ dẫn dắt để ngăn ngừa chúng ta khỏi rơi vào thói ‘thờ ngẫu tượng’; giúp chúng ta biết đánh giá sâu sắc hơn về tương quan mỗi người phải có với Chúa Giêsu, trên hành trình cùng Ngài về ‘Nhà của Cha!’

Anh Chị em,

“Thần linh mặc lốt người phàm đã xuống với chúng ta!”. Dẫu không công khai la lên những lời này như người Lycaonia; nhưng khuynh hướng tự nhiên của chúng ta là thần thánh hoá những gì làm cho mình vui thoả, dễ chịu. Nó dẫn chúng ta đến một lối sống buông thả khi chọn thoả hiệp với các giá trị thế tục; đó là những ‘ngẫu tượng’ khiến chúng ta tròn xoe đôi mắt, thán phục, mê mải; mụ mẫm và ngơ khờ sùng bái. Thuyết tương đối và chủ nghĩa tiêu thụ đang âm thầm hoặc công khai quyến rũ chúng ta. Nó đầy hấp lực và tinh tế khiến chúng ta đi theo mà không hề hay biết; từ đó, vô tình phá đổ các giá trị cao đẹp, linh thánh. Thấy trước điều đó, Chúa Giêsu đã ban Thánh Thần cho chúng ta; Ngài là món quà vĩ đại, là Thầy Dạy tâm linh. Ước gì bạn và tôi biết đón nhận và yêu quý Quà Tặng vô giá này; đồng thời, ngoan nguỳ với Ngài, hầu không dễ dàng buông mình cho việc tôn thờ một thứ gì đó ít hơn Chúa!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, ‘thờ ngẫu tượng’ thường làm con hao tổn, mỏi mệt và lạc đường. Xin Thánh Thần soi dẫn để con chỉ chọn một “Giêsu”, và chỉ tôn thờ một mình Ngài!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Subcategories