3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

ANH EM HÃY NHẬN LẤY THÁNH THẦN - Chúa Nhật 28/05

Một trường phái triết học tuy không mới lắm nhưng vẫn mang tính thời sự, đó là “hiện tượng luận”.Theo cái nhìn này, xin được nêu lên một vài hiện tượng như sau: Vào chiều ngày thứ nhất trong tuần năm xưa, khi hiện ra với các môn đệ tại nhà Tiệc ly mà không có ông Tôma ở đó, Chúa Giêsu đã thổi hơi trên các ngài và ban Thánh Thần. Hôm ấy các cánh cửa của căn phòng được đóng kín vì các vị sợ người Do Thái hãm hại. Một tuần sau, các vị cũng tề tựu ở đó, có Tôma ở cùng, thế mà các cửa vẫn đóng kín (x.Ga 20,26). Một hiện tượng khác: Các em thiếu niên 13-14 tuổi xét chung đang ngoan ngoãn, siêng năng tham dự Thánh Lễ, chuyên cần học giáo lý, sau khi được Giám Mục đặt tay ban Thánh Thần qua bí tích Thêm Sức, thì một số không ít lại trở chứng, ngang bướng, lười tham dự Thánh Lễ và hay bỏ học giáo lý…

Là Kitô hữu Công giáo, chúng ta tin nhận tính “tại sự” (ex opere operato) theo thần học bí tích. Tuy nhiên tính “tại sự” ấy của bí tích không cấm chúng ta đặt vấn đề rằng cớ sao trong nhiều trường hợp như chiều ngày thứ nhất trong tuần của năm nào tại căn nhà Tiệc Ly, Thánh Thần đã được ban tặng mà hiệu quả dường như chưa thấy? Vấn nạn xem ra tuy khó có lời giải, nhưng dựa vào lời của Đấng Cứu Thế chiều hôm ấy, chúng ta có thể thấy được vấn đề. “Hãy nhận lấy Thánh Thần!” Chúa đã thổi hơi ban Thánh Thần, nhưng các Tông đồ phải biết đón nhận. Mặt trời đã mọc lên nhưng các cánh cửa căn nhà còn đóng kín thì căn nhà vẫn chìm trong bóng tối. Theo toán học thì ngoài điều kiện cần, phải có điều kiện đủ, thì kết quả mới xảy ra. Triết học gọi đó là nguyên nhân và cơ hội, còn thần học thì phân biệt nguyên nhân tác thành hay còn gọi là nguyên nhân đệ nhất và nguyên nhân đệ nhị. Anh em Phật tử lại dùng hai từ nhân và duyên.

Để hồng ân Thánh Thần mà chúng ta được trao ban, phát sinh hoa trái, thiết tưởng không thể thiếu thái độ sẵn sàng đón nhận, vì đây chính là duyên, là nguyên nhân đệ nhị, là cơ hội, là điều kiện đủ. Để sẵn sàng đón nhận hồng ân Thánh Thần cách hiệu quả, không gì hơn, hãy nhớ lại những gì Chúa Kitô và các Tông đồ nói về Thánh Thần, đặc biệt qua vài Danh xưng của Người. Người là Thiên Chúa thật trong Ba Ngôi Thiên Chúa, là Thần Chân Lý, là Đấng An ủi, Đấng Bảo Trợ, là Nguyên lý của các đặc sủng… Qua các Danh xưng của Chúa Thánh Thần, chúng ta có thể thấy một vài điều kiện để có thể sẵn sàng đón nhận Người.

1.Sự khiêm nhu: Chúa Thánh Thần là Thần Chân lý. Người dẫn chúng ta đến sự thật, Người soi sáng cho chúng ta nhận thức sự vật hiện tượng, nhận thức chính bản thân ta và tha nhân, nhận biết Thiên Chúa và chương trình ý định của Người cách đúng đắn. Để tiếp cận với chân lý, trên hết và trước hết cần phải có sự khiêm nhu chân thành. Người khiêm nhu thì chân nhận mình còn mù mờ, thấy sự việc như trong sương, trong chiếc gương đồng (x.1Cor 13,12). Người khiêm nhu thì sẵn sàng biết lắng nghe và chân thành học hỏi. Người khiêm nhu còn can đảm nhìn nhận con người bất toàn và đầy thiếu sót lẫn sai lầm của chính mình. Thiếu nữ Maria, làng quê Nagiarét, nhờ biết khiêm nhu cách sâu thẳm, nên đã đón nhận ân sủng Thánh Thần cách đầy tràn (x. Lc 1,26-38). Trái lại, chính lòng kiêu căng đã làm cho nhiều biệt phái và luật sĩ khôn ngoan, thông thái năm xưa không thể tiếp nhận chân lý (x.Lc 10,21).

2.Sự tín thác vào quyền năng và tình yêu của Thiên Chúa: Người biết tín thác vào tình yêu và quyền năng của Thiên Chúa thì sẽ dễ dàng đón nhận Đấng Bảo trợ, đặc biệt trong những cơn gian nan thử thách. Các Thánh Tử đạo là những người làm chứng cho chúng ta về điều kiện này. Dù xuất thân bởi nhiều hoàn cảnh khác nhau, dù khác nhau về trình độ học vấn, dù khác nhau cả về mức độ đạo đức hay chức vị, danh phận…thì các ngài vẫn bình an trong cơn gian khổ, bách hại, vì luôn có Đấng Bảo trợ, Thần An ủi ở cùng. Sự bình an trong cơn gian nan, khốn khó là một trong những nét trỗi vượt của các thánh Tử đạo so với những anh hùng dân tộc. Cũng là chịu hy sinh cách anh dũng vì “chính đạo”, nhưng các anh hùng dân tộc thì phẩn uất, căm thù kẻ làm hại mình, còn các thánh Tử đạo thì hân hoan, an bình và còn cầu nguyện cho cả kẻ giết mình. Được như vậy là nhờ các ngài luôn tín thác vào tình yêu và quyền năng của Thiên Chúa. Sự tín thác này được thể hiện bằng niềm tin rằng chính sự sống của mình là do Chúa ban tặng, tin nhận rằng Thiên Chúa không chỉ là Đấng quyền năng đã dựng nên mình từ hư vô mà còn là Người Cha nhân hậu chăm sóc mình đến từng sợi tóc (x.Mt 10,30; Lc 12,7), là Đấng trọn lành cho mưa rơi đều trên người lành lẫn kẻ dữ, cho mặt trời mọc lên soi sáng người công chính lẫn tội nhân (x.Mt 5,44-45).

3.Có tấm lòng vì ích chung: Một người có tấm lòng vì ích chung, cách riêng vì ích lợi của những người nghèo, những người cô thế, kém phận thì rất dễ sẵn sàng hiến thân theo khả năng và hoàn cảnh cách hết mình. Và họ sẽ nhận được nhiều đặc sủng như chữa bệnh, làm phép lạ, nói tiên tri, phân định thần khí…do Thánh Thần ban tặng (x.1Cor 12,7-11). Tấm lòng vì ích chung có thể nói là đối nghịch với tâm hồn ích kỷ, chỉ biết lợi ích riêng mình. Khi đã có tấm lòng vì ích chung thì ta sẽ dễ dàng xây dựng sự hiệp nhất trong sự tôn trọng cái khác biệt của tha nhân. Trái lại khi đã đặt cái tôi của mình lên trên hết, thì ta sẽ có nguy cơ tìm cách bắt kẻ khác phục vụ mình, làm theo ý riêng mình cách độc đoán, độc tài và có thể là độc ác nếu ta có chút quyền hay chút tài lực.

Gió muốn thổi đi đâu thì thổi (x.Ga 3,8). Không ai thấy gió nhưng người ta có thể nhận ra gió qua các hiệu ứng của nó như lá bay, cây lay…Xem quả thì biết cây (x.Mt 7,16-20). Mừng Lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống, một lần nữa xin hãy kiểm định xem chúng ta đã trổ sinh những hoa trái nào. Giả như chúng ta chưa sinh hoa kết trái tốt lành là dấu chứng tỏ rằng chúng ta chưa đón nhận hồng ân Thánh Thần mà Chúa Kitô đã ban tặng. Nếu chúng ta chưa sẵn sàng đón nhận hồng ân Thánh Thần thì cũng là dấu chứng tỏ rằng chúng ta chưa thật sự khiêm nhu, chưa biết tín thác vào tình yêu và quyền năng của Thiên Chúa, chưa biết mưu cầu ích chung, nhất là ích lợi của của người nghèo, người kém phận…

Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột.

KHAO KHÁT VÀ MONG MUỐN - Thứ Bảy 27/05

 

“Còn nhiều việc khác Chúa Giêsu đã làm, nếu chép lại từng việc một thì tôi thiết tưởng cả thế giới cũng không thể chứa hết các sách viết ra!”.

Charles Swindoll nói, “Hãy coi Thánh Kinh như một bản đồ chính xác tuyệt đối. Nó cho bạn biết cách đi đến một điểm nhất định. Nhưng nếu chỉ nhìn bản đồ, bạn không thể biết Arizona, Anh quốc hoặc Peru. Để đến được đó, có thể khám phá nó, bạn phải trả chi phí, dành thời gian cho việc di chuyển, ở lại; đồng thời, phải ‘khao khát và mong muốn’ nó!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Ý tưởng ‘Khao khát và mong muốn’ của Charles Swindoll cũng là những gì chúng ta rút ra từ câu kết của Tin Mừng hôm nay. Nói đến những việc Chúa Giêsu đã làm, Gioan viết, “Cả thế giới cũng không thể chứa hết các sách viết ra!”. Đây là một câu nói không thường xuyên được nghe, nhưng là một câu nói tiết lộ một số hiểu biết rất thiết thực!

Trước hết, Phúc Âm không bao giờ cung cấp đủ kiến thức về Chúa Giêsu và các mầu nhiệm Thiên Chúa; vì lý do đó, chúng ta cần phải ‘khao khát và mong muốn’ nhiều hơn! Tất cả những gì chúng ta biết về Chúa Giêsu đều có trong Phúc Âm; nhưng với chỉ bốn cuốn vắn gọn, làm sao có thể mô tả toàn bộ con người Ngài? Đó là điều không thể! Thực tế là chúng ta chỉ biết ‘một phần rất nhỏ’ về cuộc đời thực sự của Ngài. Dẫu điều này đã là tuyệt vời! Nhưng bên cạnh đó, ‘còn rất nhiều điều’ chúng ta chưa biết! Nhận thức này sẽ lấp đầy tâm trí chúng ta bằng những khắc khoải, ‘khao khát và mong muốn’ nhiều hơn. Ý thức sự ít ỏi trong việc hiểu biết này đòi buộc chúng ta phải tìm kiếm và học biết Chúa Giêsu nhiều hơn, và nhiều hơn nữa!

Cái nhìn sâu sắc thứ hai có thể rút ra từ nhận định này là, mặc dù vô số sự kiện trong cuộc đời Chúa Giêsu không thể chứa đựng trong vô vàn cuốn sách; nhưng chúng ta vẫn có thể khám phá Ngài. Có thể không biết mọi chi tiết về Ngài; nhưng chúng ta vẫn có thể gặp Ngài, nghe Ngài trong Thánh Kinh, Thánh Thể! Ngài sẽ ban tất cả những gì chúng ta cần! Điều chúng ta cần, là một kiến thức ‘ngày càng đào sâu hơn’ trong cầu nguyện, trong việc sống Lời Ngài và nên giống Ngài hơn. Đồng thời, với Thánh Thần, chúng ta tiếp tục công việc của Chúa Phục Sinh với tư cách một chứng nhân. Bài đọc Công Vụ Tông Đồ hôm nay cho biết, Phaolô đã sống và chu toàn trách vụ chứng nhân đó, “Suốt hai năm, Phaolô tiếp nhận tất cả những ai đến gặp ngài, rao giảng nước Thiên Chúa và dạy dỗ nhiều điều về Chúa Giêsu Kitô cách dạn dĩ”.

Anh Chị em,

“Cả thế giới cũng không thể chứa hết các sách viết ra!”. Và cho dù cả thế giới có thể chứa hết các sách viết về Chúa Giêsu thì việc bạn biết Ngài sâu sắc chừng nào? Một câu hỏi thú vị! Điều quan trọng là chúng ta có dành đủ thời gian để đọc Thánh Kinh và suy gẫm những gì đọc được không; quan trọng hơn, Lời Chúa có tạo nên một sự khác biệt nào nơi chúng ta không? Nghĩa là, bạn và tôi có sống Lời Chúa, được biến đổi bởi Lời không? Đó là những câu hỏi vô cùng quan yếu! Ước gì, chúng ta ngày càng yêu mến Lời Chúa; ý thức sự cần thiết được hiện diện thường xuyên hơn, ở lại lâu hơn với Ngài, nghĩa là ‘khao khát và mong muốn’ Ngài! Không được như thế, chúng ta khác nào một người cầm tấm bản đồ trên tay mà chẳng đi đến đâu cả!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con chỉ khát khao Chúa; và quan trọng hơn, biết kinh ngạc khi nhận ra rằng, Chúa cũng đang rất khao khát con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

NGƯỚC MẮT LÊN TRỜI - Thứ Năm 25/05

 

“Chúa Giêsu ngước mắt lên trời và cầu nguyện!”.

George Muller nói, “Cám dỗ thường tình của Satan là khiến chúng ta từ bỏ việc đọc Lời Chúa và bỏ cầu nguyện! Nó làm đủ cách để chứng tỏ, đọc Lời Chúa là vô ích; cầu nguyện là vô tích sự. Sự thật là, để có thể yêu thích Lời Chúa, bạn phải tiếp tục đọc; và để có thể yêu thích cầu nguyện, bạn phải tiếp tục cầu nguyện! Cầu nguyện là ‘ngước mắt lên trời’, nói với Chúa, “Lạy Chúa, xin ban Lời, này con đang nghe!”. Sống động đến thế, sao bạn lại từ bỏ?”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Sống động đến thế, sao bạn lại từ bỏ?”. Cùng với khuyến cáo của Muller, một chi tiết của Lời Chúa hôm nay sẽ khiến chúng ta ngạc nhiên đến bất ngờ. Đó là, khi cầu nguyện với Chúa Cha, Chúa Giêsu ‘ngước mắt lên trời!’. ‘Ngước mắt lên trời’, Chúa Giêsu chiêm ngưỡng sự hiện diện huy hoàng của Cha trong một chiều kích mới mẻ, tuyệt đối lạ lẫm; một chiều kích mà mỗi người chúng ta cần cả một cuộc đời để khám phá. Đó là “chiều kích siêu việt” của Thiên Chúa!

Chúa Cha, Đấng siêu việt! “Siêu việt” là trên hết, trước hết và vô cùng. Ngài vượt trên mọi sự, Ngài “bất tử”; thế giới không chứa nổi Ngài, không phàm nhân nào hiểu hết Ngài. Siêu việt của Thiên Chúa còn là siêu việt của Ba Ngôi; tuy là Ba nhưng là Một! Quan hệ giữa Ba Ngôi là quan hệ hỗ tương sâu sắc tự bản chất của từng Ngôi. Và dẫu hai từ “bất tử” và “siêu việt” khá xa lạ, nhưng những khái niệm này cần được suy gẫm; ý nghĩa của chúng cần được nắm bắt. Bởi lẽ, hiểu được mối quan hệ nội tại của Ba Ngôi, chúng ta mới hiểu được ‘ảnh hưởng trực tiếp của nó’ đến mối quan hệ của mỗi chúng ta với Ngài. Chúng ta chia sẻ sự sống và tình yêu của Ngài; nghĩa là, sống chính sự sống và tình yêu của Thiên Chúa. Cùng Chúa Giêsu, bạn và tôi ‘ngước mắt lên trời’, chiêm ngưỡng sự uy nghi, vinh quang, quyền năng của Chúa Ba Ngôi!

Thật trùng hợp, bài đọc Công Vụ Tông Đồ cho thấy sự thông hiệp của chúng ta với Thiên Chúa khi chúng ta tin xác loài người ngày sau sống lại, tin các thiên thần và linh hồn bất tử. Như vậy, cùng với Phaolô và người Pharisêu, chúng ta không chỉ tin vào sự “bất tử” và “siêu việt” của Thiên Chúa, nhưng còn tin vào sự “bất tử” và “siêu việt” của chính mình. Thiên Chúa, đã thông ban Ngài cho những ai tin nhận Ngài, tin nhận Chúa Giêsu, Đấng họ nương thân! Thánh Vịnh đáp ca thật sâu sắc, “Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con, vì bên Ngài, con đang ẩn náu!”.

Anh Chị em,

“Chúa Giêsu ngước mắt lên trời và cầu nguyện!”. Cùng Chúa Giêsu, chúng ta ‘ngước mắt lên trời’ và làm như Ngài; đồng thời, biết rằng, Thiên Chúa hiển vinh và siêu việt này đang đoái thương ngự xuống, ở lại và cắm lều trong linh hồn chúng ta. Ngài thiết lập quan hệ cá nhân bền bỉ với chúng ta. Ngài, Đấng tạo thành, ngàn trùng chí thánh; Đấng duy trì vạn vật, nhưng cũng là Đấng đang ở với tôi, trong tôi, đang yêu thương tôi! Vinh quang Ngài cửu trùng thăm thẳm không chứa nổi, nhưng lại đang ngự nơi sâu kín bí mật của tâm hồn tôi. Lời Chúa hôm nay mời gọi bạn và tôi thừa nhận sự hiện diện của Ngài, và ‘ngước mắt lên trời’, kính uý Ngài, yêu mến Ngài, Đấng đang sống trong mỗi người. “Sống động đến thế, sao bạn lại từ bỏ?”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, thế gian luôn kéo ghì con xuống, xin Thánh Thần đỡ nâng, giúp con ‘ngước mắt lên’, chiêm ngắm sự huy hoàng của Chúa. ‘Lạy Chúa, xin ban Lời, này con đang nghe!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

TỘI LỖI CÓ THỂ TRỞ NÊN ĐỘNG LỰC CHO TÌNH YÊU - Thứ Sáu 26/05

 

“Con có yêu mến Thầy không?”.

Năm 1795, Joséphine phải lòng Napoléon; năm sau, họ thành hôn! Napoléon đắm đuối, nhưng xem ra Joséphine chẳng mấy rung động với vị tướng trẻ hơn mình 6 tuổi. Sau đám cưới, Napoléon viễn chinh Italy; Joséphine gần như công khai cặp bồ với các tình nhân; nổi tiếng, là Trung Uý Hippolyte Charles. Năm 1804, tức 9 năm sau, Napoléon trở thành Đại Đế, Joséphine được triệu vào cung với sắc phong “Hoàng Hậu”. Tại sao một người phản bội đến thế lại được yêu? Một học giả chuyên môn về Napoléon nói, “Tội lỗi có thể trở nên động lực cho tình yêu!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Như Napoléon quên hết quá khứ của Joséphine, Chúa Giêsu quên hết quá khứ của Phêrô! Trong Tin Mừng hôm nay, đến ba lần, Ngài hỏi ông, “Con có yêu mến Thầy không?”. Hẳn Ngài không cần Phêrô hối lỗi ba lần, nhưng Phêrô cần bày tỏ tình yêu ‘gấp ba lần’. Thông điệp Lời Chúa thật rõ nét, ‘Tội lỗi có thể trở nên động lực cho tình yêu!’.

“3”, con số của sự hoàn hảo. Chẳng hạn, khi tuyên xưng “Thánh, Thánh, Thánh!”, biểu thức này nói lên rằng, Thiên Chúa là Đấng thánh khiết nhất. Trả lời Chúa Giêsu ba lần, “Con yêu mến Thầy”, Phêrô có cơ hội bày tỏ tình yêu của mình theo cách thánh khiết nhất; ba lần ‘tỏ tình’ thay cho ba lần ‘chối tình!’. Điều này tiết lộ nhu cầu của bạn và tôi, là chúng ta phải yêu mến Chúa, tìm kiếm lòng thương xót của Ngài theo cách ‘gấp ba lần’. Hãy để Chúa Giêsu hỏi bạn ba lần với một câu hỏi, và biết rằng, Ngài không hài lòng với một câu trả lời qua quít, “Con yêu mến Chúa”. Ngài muốn nghe nó một lần, hai lần, và một lần nữa một cách thánh khiết nhất, “Lạy Chúa, Chúa biết mọi sự; Chúa biết con yêu mến Chúa!”. Đây phải là câu trả lời cuối cùng!

‘Ba lần với một câu hỏi’ cho chúng ta cơ hội biểu lộ khát khao cháy bỏng đối với lòng lân tuất của Chúa. Còn hơn cả Joséphine, tất cả chúng ta đều phạm tội; phủ nhận Thiên Chúa khi cặp bồ với đủ loại hình ‘ngẫu tượng!’. Nhưng điều đáng mừng là Chúa Giêsu luôn muốn chúng ta biết rằng, ‘Tội lỗi có thể trở nên động lực cho tình yêu!’. Ngài không ghê tởm, cũng không viết tội của ai trên trán người ấy. Ngài đòi chúng ta chỉ một điều: đau buồn chân thành và hoán cải thực sự từ con tim; Ngài muốn chúng ta từ bỏ tội lỗi đến mức tối đa. Vì lẽ, Ngài đã hiến thân chịu chết để rửa sạch muôn vàn tội lỗi; Ngài đã sống lại và vẫn sống! Bài đọc Công Vụ Tông Đồ hôm nay cho biết, Phaolô, tù nhân, đã xác tín điều đó! Phestô nói với vua Agrippa, “Họ chỉ tố cáo hắn mấy điều về mê tín, về một Giêsu nào đó đã chết mà Phaolô quả quyết là vẫn sống!”.

Anh Chị em,

“Con có yêu mến Thầy không?”. Hãy dành thời giờ, lặp đi lặp lại câu hỏi này không chỉ một lần, ba lần, nhưng nhiều lần! Chúa Thánh Thần sẽ tỏ cho bạn và tôi thấy được chiều sâu tình yêu của mình đối với Chúa Giêsu và cách chúng ta bày tỏ tình yêu với Ngài. Hãy bày tỏ tình yêu của bạn đối với Chúa Giêsu theo cách ‘gấp ba lần’. Hãy để nó trở nên sâu sắc, thánh khiết và không đổi thay. Chúa Giêsu sẽ đón nhận hành động chân thành này và trả lại cho bạn không chỉ gấp ba, nhưng ‘gấp “n” lần!’. Đừng sợ vì sự bất xứng của mình. Trước Thiên Chúa, nào có ai xứng! Hãy đến với Chúa, kín múc ân sủng thứ tha của Ngài, dù bạn có thế nào đi nữa; cặp bồ ‘công khai hay chùng lén!’. Hãy nói với Ngài, không chỉ một lần, ba lần nhưng nhiều lần, với hết tâm hồn; rằng, bạn yêu mến Ngài. Bởi lẽ, ‘Tội lỗi có thể trở nên động lực cho tình yêu!’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, Chúa biết con yêu mến Chúa; và Chúa biết con yêu mến ‘những gì ít hơn Chúa!’. Xin biến đổi con, hầu con dâng Chúa tình yêu và ước muốn hoán cải đến mức tối đa!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

GIỜ TÔN VINH - Thứ Ba 23/05

 

“Lạy Cha, giờ đã đến! Xin Cha tôn vinh Con Cha!”.

Oswald Chambers nói, “Lựa chọn đau khổ luôn bao hàm một điều gì đó sai trái; chọn ý muốn của Thiên Chúa, cả khi điều đó có nghĩa là đau khổ, lại là điều hoàn toàn khác! Không vị thánh nào chọn đau khổ; họ chọn ý muốn của Thiên Chúa, cho dù điều đó có nghĩa là đau khổ hay không. Chọn ý muốn của Chúa, họ tôn vinh Ngài. Và như Chúa Giêsu, giờ tôn vinh tột cùng nhất của họ là lúc họ hiến mình vì Ngài cho đến chết!”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Giờ tôn vinh tột cùng nhất của họ là lúc họ hiến mình vì Ngài cho đến chết!”. Câu nói của Oswald Chambers giúp chúng ta phần nào hiểu được lời cầu nguyện rất khác thường của Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay, “Lạy Cha, giờ đã đến! Xin Cha tôn vinh Con Cha!”. Nào có ai cầu xin tôn vinh chính mình? Vậy ‘giờ tôn vinh’ này phải được hiểu thế nào?

Trước hết, ‘giờ tôn vinh’ Chúa Giêsu nói đây chính là ‘giờ đóng đinh’ của Ngài trên thập giá. Điều này xem ra mâu thuẫn; vì lẽ, Ngài vừa nói đến tôn vinh vừa ám chỉ một khoảnh khắc chết chóc. Nhưng, từ góc độ thiêng liêng, Chúa Giêsu coi đó là giờ vinh quang thực sự của Ngài. Đó là giờ Ngài được Cha Trên Trời tôn vinh vì Ngài đã hoàn thành thánh ý Chúa Cha một cách hoàn hảo khi hoàn toàn chấp nhận cái chết để cứu rỗi thế giới, một cái chết nói lên rằng, “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một!”; và Con của Ngài đã thể hiện tình yêu cứu độ đó đối với con người đến mức chết trên thập giá!

Bạn và tôi cũng phải nhìn thấy điều này từ quan điểm con người! Từ cuộc sống hàng ngày, chúng ta phải ý thức ‘giờ tôn vinh’ này là điều mà chúng ta cũng có thể liên tục nắm lấy để thánh giá đời mình cũng có thể trổ sinh hoa trái cứu độ. ‘Giờ tôn vinh’ của Chúa Giêsu là điều mà chúng ta phải thường xuyên sống. Bằng cách nào? Bằng cách không ngừng ôm lấy thánh giá đời mình hầu nó cũng là giây phút dâng lên Chúa Cha ngàn vinh quang. Khi làm điều này, thánh giá của chúng ta mang một chiều kích thiêng thánh; bởi lẽ, nó đã trở nên nguồn ân sủng cứu độ của Thiên Chúa như thánh giá của Con Một Ngài!

Bài đọc Công Vụ Tông Đồ hôm nay cho thấy, chính thánh Phaolô đã sống tâm tình hiến dâng đó; ngài nói với các tín hữu Êphêsô, “Giờ đây, bị Thần Khí trói buộc, tôi về Giêrusalem, mà không biết những gì sẽ xảy đến cho tôi ở đó, trừ ra điều này, là tôi đến thành nào, thì Thánh Thần cũng khuyến cáo tôi rằng, xiềng xích và gian truân đang chờ tôi”. Phải! Thánh giá đang chờ Phaolô, ‘giờ tôn vinh’ của Phaolô đã được chuẩn bị sẵn sàng!

Anh Chị em,

“Lạy Cha, giờ đã đến! Xin Cha tôn vinh Con Cha!”. Như Chúa Giêsu, chúng ta cũng hãy cầu xin Chúa Cha điều này. Vẻ đẹp của Tin Mừng là mọi đau khổ chúng ta chịu, mọi thập giá chúng ta vác, đều là cơ hội để biểu lộ thập giá của Chúa Kitô. Chúng ta được Ngài mời gọi không để tìm vinh quang cho mình; nhưng để không ngừng dâng ngàn vinh quang cho Thiên Chúa bằng cách sống sự đau khổ và cái chết của Ngài chính trong cuộc đời mình. Hãy biết rằng, trong Chúa Kitô, những khó khăn đó có thể thông phần vào tình yêu cứu rỗi của Ngài nếu bạn dám tháp nhập thánh giá đời mình vào thập giá của Ngài!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con không chọn đau khổ; con chọn ý muốn của Chúa! Đừng để con tìm vinh quang thế gian, một tìm vinh quang Chúa, cho dù phải khổ đau!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Subcategories