3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC LUÔN BẤT NGỜ TUYỆT VỜI - Thứ Hai 22/05

“Ngay cả việc có Thánh Thần, chúng tôi cũng chưa hề được nghe nói!”.

Arminius nói, “Đức tin là tác động của Thiên Chúa, soi sáng tâm trí và niêm phong trái tim! Con đường phía trước luôn bất ngờ tuyệt vời. Nó là quà tặng đơn thuần của Ngài!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Nếu con đường phía trước của đức tin luôn bất ngờ tuyệt vời như Arminius nhận định thì Thánh Thần Chúa Giêsu hứa, Thánh Thần mà Phaolô cầu xin cho các tín hữu Êphêsô qua Lời Chúa hôm nay là quà tặng bất ngờ tuyệt vời hơn!

Bài đọc Công Vụ Tông Đồ mô tả thực trạng đức tin của các tín hữu Êphêsô, họ không biết Chúa Thánh Thần; thật ý vị, nó còn tiết lộ thực trạng đức tin của bạn và tôi! Bởi lẽ, thú nhận của họ, cách nào đó, cũng có thể là nhìn nhận của nhiều người trong chúng ta. Rằng, “Ngay cả việc có Thánh Thần, chúng tôi cũng chưa hề được nghe nói!”. Các tín hữu Êphêsô cần được hướng dẫn về vai trò của Chúa Thánh Thần; và cả chúng ta, cũng cần được giáo huấn trong đức tin về Ngài.

Trong Tin Mừng hôm nay, các môn đệ tỏ ra tự tin, pha lẫn chút tự phụ, về nhận thức của họ đối với Chúa Giêsu, “Giờ đây, chúng con nhận ra là Thầy biết hết mọi sự, và không cần phải có ai hỏi Thầy. Chúng con tin Thầy từ Thiên Chúa mà đến!”. Ngờ đâu, Chúa Giêsu chọc thủng sự tự tin mong manh đó! Ngài cho biết, chỉ trong một thời gian rất ngắn nữa, họ sẽ bỏ rơi Ngài, phó mặc Ngài, và mỗi người sẽ đi theo một con đường riêng, “Này đã đến giờ, và giờ ấy đã đến rồi, các con sẽ phân tán mỗi người một ngả và để Thầy cô độc một mình!”.

Như các tín hữu Êphêsô, chúng ta vẫn là những con người dò dẫm, còn phải học biết rất nhiều điều về Chúa Giêsu, về Thiên Chúa, cũng như học biết mối quan hệ hỗ tương giữa chúng ta với Ngài và ngược lại. Hơn các môn đệ Êphêsô, chúng ta được nghe, được lãnh nhận Thánh Thần; tuy nhiên, mỗi người vẫn phải tìm hiểu vị trí và vai trò của Ngài trong từng biến cố cuộc sống mình. Và khi nói đến đức tin, Thánh Thần sẽ là một tác nhân không thể thiếu của linh hồn; vì nhờ Ngài, chúng ta mới có khả năng khám phá mỗi ngày những ‘cảnh vực thần linh’ kỳ diệu của đời sống ân sủng với tư cách con cái Thiên Chúa. ‘Con đường phía trước luôn bất ngờ tuyệt vời’ mà chính Thánh Thần sẽ giúp mỗi người khám phá!

Anh Chị em,

“Ngay cả việc có Thánh Thần, chúng tôi cũng chưa hề được nghe nói!”. Hãy để nhìn nhận này thức tỉnh chúng ta! Bởi lẽ, có Thánh Thần là một chuyện, sống theo Thánh Thần là chuyện hoàn toàn khác! Bằng chứng là chúng ta chưa biến đổi! Hiểu biết của chúng ta đang chỉ ở tầm thấp với những gì khả giác; với Ngài, chúng ta mới có khả năng vói tới những tầm cao của ân sủng. Chúa Thánh Thần không ngừng vén mở cho chúng ta những điều mới lạ từ Thiên Chúa, một người Cha gần gũi, yêu thương với nhiều bất ngờ. Và điều bất ngờ lớn nhất là tình yêu Ngài dành cho chúng ta! Bạn và tôi đang nằm trong lòng bàn tay Cha, Ngài có kế hoạch và chương trình riêng cho từng người. Vì thế, giữa cuộc đời cam go này, hãy bám chặt Chúa Thánh Thần, ngoan nguỳ, dễ bảo với Ngài. ‘Con đường phía trước luôn có những bất ngờ tuyệt vời’ cho dẫu đó có thể là chông gai, thập giá. Có Ngài, chúng ta an tâm!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con luôn nói “Có” với Chúa Thánh Thần. Với Ngài, con sẽ không nhàm chán với những gì quen thuộc, không bao giờ choáng ngợp với những gì bất ngờ!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

HÃY ĐI! - Chúa Nhật Lễ Chúa Thăng Thiên

“Hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ!”.

“All Hallows College”, một đại học danh tiếng ở Ái Nhĩ Lan, nơi đào tạo các linh mục truyền giáo tại các nước nói tiếng Anh. Trên cánh cửa của đại học, người ta có thể đọc thấy khẩu hiệu ghi rõ mệnh lệnh của Chúa Giêsu, “Hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng Chúa Nhật Thăng Thiên hôm nay ghi lại mệnh lệnh dứt khoát của Chúa Giêsu dành cho các môn đệ trước khi Ngài về trời, “Hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ!”.

Vào thời Chúa Giêsu và những năm đầu tiên của Giáo Hội, thật khó để tưởng tượng Phúc Âm sẽ được rao giảng cho mọi quốc gia. Bởi lẽ, cộng đồng những người tin chỉ là một nhóm thiểu số, rải rác trên một khu vực rất nhỏ. Tuy nhiên, ngày nay, Giáo Hội đã có mặt khắp cả địa cầu; Tin Mừng đã đến với mọi đất nước, mọi dân tộc; Thánh Kinh được dịch sang hầu hết các ngôn ngữ và các môn đệ của Chúa Giêsu tiếp tục được đào tạo, tiếp tục được sai, ‘Hãy đi!’.

Vậy mà, không ít người trong chúng ta có thể dễ dàng chán nản khi chỉ tập trung vào những gì đang xảy ra trong đời sống Hội Thánh ở một nơi nào đó. Edward Schillebeeckx từng cho rằng, “Chúng ta đang sống chính sự nản lòng của các tông đồ tiên khởi trong thời gian giữa ‘cái chết của Chúa Giêsu và lúc họ nhận ra Ngài đã phục sinh’. Như họ, chúng ta có cùng cảm nhận, cùng hoài nghi với sự mơ hồ của họ trên đường Emmaus. Chúng ta biết Chúa Kitô, nhưng là một Chúa Kitô từng bị đóng đinh; vì thế, chúng ta không nhận ra Ngài đang đi, đang sống giữa chúng ta hơn bao giờ hết, dù theo một cách khác. Như các môn đệ Emmaus, chúng ta thường cúi mặt bước đi đầy hoang mang. Phải, chúng ta cần Chúa Kitô xuất hiện trong một hình hài mới để tái định hình chân dung của Ngài, hầu có thể nhận ra Ngài đang hiện diện!”.

Đồng ý một phần với Schillebeeckx, cha Ron Rolheiser còn có một cái nhìn khác, “Giáo Hội ngày nay đang ở trong khoảng thời gian ‘giữa phục sinh và thăng thiên’; Giáo Hội cảm nhận sự nản lòng đáng kể, với những ‘dung mạo’ phù hợp của một nhận thức cũ về Chúa Kitô, nên không nhận ra Ngài trong giây phút hiện tại. Với những ai lớn lên trong một nhận thức đức tin nào đó, thì Chúa Kitô đã bị đóng đinh. Thế nhưng, Chúa Kitô không chết, Hội Thánh không chết. Cả Chúa Kitô và Hội Thánh đang rất sống động bước đi với chúng ta; Ngài đang dần dần tự mình tái định hình ‘dung mạo’ cho chúng ta, diễn giải Thánh Kinh cho chúng ta, và một lần nữa nói với chúng ta rằng: Không phải Chúa Kitô và Hội Thánh cần chịu nhiều đau khổ sao?”.

Anh Chị em,

“Hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ!”. Lễ Chúa Lên Trời mời gọi chúng ta đến với một sự thật; rằng, có một Đấng đã chết! Nhưng có một sự thật khác còn phong phú hơn; rằng, Đấng ấy cần từ bỏ cách thức hiện diện trước đây để có thể hiện diện theo một cách mới. Thần học và linh đạo thăng thiên, căn bản gói gọn trong những lời này: Từ chối bám chặt vào những gì từng có, buông bỏ nó, để có thể nhận ra sự sống mới; đón nhận sinh khí của sự sống ấy và thi hành mệnh lệnh ‘Hãy đi!’ Ngài giao phó. Vì thế, lễ Thăng Thiên là lễ của niềm hy vọng; lễ mời gọi chúng ta hãy hy vọng về Chúa Kitô, về Hội Thánh. Nó không phải là một lễ kỷ niệm sự ra đi của Chúa Giêsu; đúng hơn Ngài đi vào trong một sự hiện diện mới với các tông đồ, với chúng ta cách tuyệt vời hơn trong Thánh Thần và qua Thánh Thần.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, dù con gần đất hơn gần trời, xin đừng để lòng con nặng ‘mùi đất’; cho con luôn hướng lên cao, để có thể ngát thơm ‘mùi trời’ và sẵn sàng ra đi để toả hương!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

KHÚC DẠO ĐẦU CHO MỘT NIỀM VUI - Thứ Sáu Tuần 6 PS

 

“Cứ nói đi, chớ làm thinh; vì Ta ở cùng con!”.

Trong cuốn “A Holy Rebellion”, “Cuộc Nổi Loạn Thánh”, Thomas Ice & Robert Dean đặt vấn đề, “Khi nào chúng ta hành động như Satan?”. Câu trả lời đơn giản là “Khi bạn và tôi đặt lợi ích bản thân trên lợi ích của Chúa Kitô; và khi chúng ta coi khổ đau và thử thách trong cuộc sống như một bế tắc, thất bại, thay vì coi đó chỉ là ‘khúc dạo đầu cho một niềm vui!’”.

Kính thưa Anh Chị em,

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu có cùng một quan điểm với hai tác giả “Cuộc Nổi Loạn Thánh”. Rằng, khổ đau, bắt bớ, chỉ là ‘khúc dạo đầu cho một niềm vui!’. Vì thế, thông điệp “Ta ở cùng con!” gửi cho Phaolô qua bài đọc thứ nhất cũng là thông điệp Ngài gửi cho các môn đệ mọi thời; trong đó, có bạn và tôi!

Khi căn dặn, “Cứ nói đi, chớ làm thinh!”, Chúa Giêsu muốn xác nhận những gì rồi đây Phaolô sẽ chịu là có thật! Việc người ta sẽ tìm cách bịt miệng Phaolô là có thật! Việc chống đối lời Phaolô rao giảng là có thật! Vì thế, Ngài trấn an, “Ta ở cùng con, không ai tra tay hại được con!”. Qua đó, Chúa Giêsu cho biết bách hại, tù đày Phaolô sẽ chịu, là những gì phải đến trước; và nó sẽ là ‘khúc dạo đầu cho một niềm vui’, niềm vui được nên giống Thầy. Và hơn thế, nó còn là niềm vui ‘Thiên Chúa được nhận biết’. Dân thành này rồi sẽ tuyên xưng cùng dân các thành khác, “Thiên Chúa là Vua toàn cõi địa cầu” như Thánh Vịnh đáp ca xác tín!

Khẳng định của Chúa Giêsu về những gì phải đến sẽ đến càng rõ ràng hơn với bài Tin Mừng. Ngài thừa nhận những gì đang ở phía trước; đó là đau đớn và buồn phiền, “Các con sẽ khóc lóc; thế gian, sẽ vui mừng”. Nhưng Ngài kịp hứa với họ, “Thầy sẽ gặp lại các con!”; nghĩa là, “Thầy sẽ ở cùng các con, với các con, trong các con!”. Và không thể tin được! Chúa Giêsu dùng một hình ảnh sống động, thú vị, tưởng như Ngài từng trải nghiệm, “Người phụ nữ sinh con rồi, thì không còn nhớ đến gian nan nữa, bởi được chan chứa niềm vui”. Ngài bảo đảm với chúng ta rằng, sự hiện diện thường xuyên của Ngài sẽ giúp chúng ta vượt qua bất cứ nghịch cảnh nào; bất cứ điều gì xảy ra cũng chỉ là ‘khúc dạo đầu cho một niềm vui’ lớn hơn, niềm vui có Ngài!

 

Anh Chị em,

“Vì Ta ở cùng con!”. Đó cũng là điều Thiên Chúa thường hứa với những ai Ngài gọi để trao một sứ vụ. Khi sai Môisen đi giải phóng dân, ông hỏi một đàng, “Con là ai mà dám ra trước Pharaô?”; Chúa trả lời một nẻo, “Ta sẽ ở cùng ngươi!”. Thật lý thú, vì từ đó, xem ra Môisen còn có thêm một cái tên mới, “Ta Sẽ Ở Cùng Ngươi”. Trong biến cố Truyền Tin, sứ thần chào Maria, “Mừng vui lên, Đấng đầy ân sủng, ‘Chúa ở cùng bà!’”. Mỗi ngày trong Thánh Lễ, chúng ta chào nhau, “Chúa ở cùng anh chị em!”, “Và ở cùng cha!”. “Có Chúa ở cùng”, đó là một sự thật đáng vui mừng! Đừng quên, Ngài là Emmanuel; Ngài ở cùng chúng ta như đã ở với Con Một Giêsu trọn cuộc sống dương gian. Vì thế, bao khốn khổ, đớn đau Chúa Giêsu trải qua, kể cả cái chết trên thập giá… tất cả chỉ là ‘khúc dạo đầu cho một niềm vui’ lớn hơn, “Niềm Vui Phục Sinh”. Và còn hơn thế, “Niềm Vui Phúc Kiến” bên Cha đời đời, vốn đã tiềm tàng ở cuối chân trời mà chúng ta đang hướng về Chúa Nhật Chúa Thăng Thiên!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con biết rằng, Chúa đang cầm trên tay triều thiên long lanh của con; vì thế, mọi ‘thánh giá mềm cứng’ đời con chỉ là ‘khúc dạo đầu cho một niềm vui’ lớn hơn!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

MỘT GIA ĐÌNH THIÊN LINH - Thứ Bảy Tuần 6 PS

 

“Chúa Cha yêu mến các con, bởi các con yêu mến và tin Thầy!”.

William Hershey Davis nói, “Danh tiếng là những gì người ta nói về bạn trước bia mộ bạn; tính cách là những gì thiên thần nói về bạn trước ngai vàng Thiên Chúa. Danh tiếng là những gì bạn có khi đến một cộng đồng; tính cách là những gì bạn có khi rời một cộng đồng. Nhưng ở đó, người ta đã biết một điều, bạn là con cái Thiên Chúa, bạn thuộc về ‘Một Gia Đình Thiên Linh!’”.

Kính thưa Anh Chị em,

Sẽ khá bất ngờ khi Lời Chúa hôm nay tiết lộ bạn và tôi là những con trai, con gái của Thiên Chúa; bạn và tôi thuộc về ‘Một Gia Đình Thiên Linh!’; Chúa Cha, Chúa Con và Thánh Thần!

Bài đọc Công Vụ Tông Đồ cho thấy cách thức các tín hữu của Gia Đình Hội Thánh sơ khai nâng đỡ nhau! Apollô, một nhân vật rất ấn tượng với một kiến ​​thức Thánh Kinh vững chắc; vậy mà anh cần vợ chồng Priscilla - Aquila hướng dẫn. Apollô có những quà tặng mà đôi bạn này không có; cũng như đôi bạn này sở hữu những điều mà Apollô không có. Để lớn lên trong đức tin, mỗi người ‘cho đi’ và ‘nhận lại’. Là thành viên của Gia Đình Hội Thánh, chúng ta có bổn phận hỗ trợ và bổ túc cho nhau, để cùng nhau chia sẻ một sứ vụ là mở rộng Vương Quốc. Nhờ đó, như lời Thánh Vịnh đáp ca, dân các nước có thể tuyên xưng, “Thiên Chúa là vua toàn cõi địa cầu!”.

Với bài Tin Mừng, Chúa Giêsu mở rộng cộng đồng đức tin đó lên một cấp độ cao hơn, với một trương độ có chiều kích phổ quát hơn. Đó là Gia Đình Thiên Chúa Ba Ngôi, nền tảng của mọi gia đình, mọi cộng đồng! Chúa Giêsu nói đến Chúa Cha bằng những ngôn từ đẹp đẽ nhất, “Chúa Cha yêu mến các con, bởi các con yêu mến và tin Thầy!”. Bạn và tôi được kết hiệp với Chúa Cha nhờ tình yêu và quyền năng của Chúa Thánh Thần; để từ đó, cung lòng mỗi người sẽ là nơi cư ngụ của Gia Đình Ba Ngôi Thiên Chúa và là đền thờ của Chúa Thánh Thần!

Đức Phanxicô nói, “Toàn bộ cuộc sống Kitô hữu xoay quanh mầu nhiệm Ba Ngôi! Vì vậy, hãy giữ cho cuộc sống mình ở một cung bậc và một ‘cung điệu tầm cao!’. Hãy nhớ, vì vinh quang Thiên Chúa mà chúng ta tồn tại, làm việc, chiến đấu, và chịu đựng. Như thế, ơn gọi của bạn là ‘được gọi để tham dự vào sự sống và tình yêu của gia đình Thiên Chúa’ rạng ngời vinh quang!”.

Anh Chị em,

“Được gọi để tham dự vào sự sống và tình yêu của gia đình Thiên Chúa” là ơn gọi của bạn và tôi! Nói đến “gia đình” là nói đến thông truyền sự sống; nói đến Thiên Chúa là nói đến một Đấng từ trên cao! Như thế, được làm con cái Chúa, chúng ta được nâng từ đất thấp lên trời cao; từ tội lỗi đến thánh thiện; từ tầm thường đến phi thường! Từ đó, mọi hành vi cử chỉ của chúng ta không chỉ là một ‘hành vi nhân linh’; nhưng còn là một ‘hành vi thiên linh’. Không chỉ thông truyền sự sống tự nhiên, chúng ta thông chuyển sự sống siêu nhiên. Trong Chúa Kitô, chúng ta là con trai con gái của Thiên Chúa, chúng ta thuộc về trời cao. Vì thế, từ đây, bạn đừng chỉ tìm “danh tiếng người ta nói về bạn”, nhưng hãy sống “tính cách mà các thiên thần sẽ nói về bạn trước ngai vàng Cha trên trời”. Đừng ngần ngại cũng đừng lần lữa đến với Chúa Cha và Chúa Thánh Thần trong Chúa Giêsu, nơi chất ngất ân sủng và thương xót!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con biết, con thuộc về ai và mục đích đời con là gì! Đừng để con sống tầm thường, một cuộc sống không xứng tầm với cung bậc và ‘cung điệu tầm cao’ của con cái Chúa!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

CHÚA LÀ NGUỒN VUI - Thứ Năm Tuần 6 PS

 

“Các con sẽ lại thấy Thầy!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay nói đến buồn vui lẫn lộn đan xen nơi người môn đệ Giêsu; nhưng rồi, ‘Chúa là nguồn vui’ vẫn chiếm ưu thế một cách tất yếu. Vì lẽ, “Một ít nữa các con sẽ lại thấy Thầy!”.

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói đến nỗi buồn vì sự ra đi của Ngài; nhưng ngay sau đó, Ngài nói đến niềm vui, “Các con sẽ lại thấy Thầy”. Câu chuyện bài đọc Công Vụ Tông Đồ hôm nay là một minh hoạ. Lần đầu tiên đến Côrintô, Phaolô được đôi vợ chồng Do Thái Aquila và Priscilla tiếp đón. Họ dành cho ngài một chỗ ở, một việc làm. Về sau, qua các thư, Phaolô tiết lộ, họ đã dọn một phòng nguyện ngay trong nhà mình ở Êphêsô, ở Rôma, nơi các tín hữu họp nhau để chia sẻ Lời Chúa, cử hành Thánh Thể và dạy giáo lý. Bạn sẽ ngạc nhiên khi nhớ rằng, lễ “hai thánh dệt lều Aquilla và Priscilla” được mừng vào ngày 8/7 hàng năm! Đức Bênêđictô XVI gọi họ là “các giáo dân đã hiến tặng “đất tốt” cho việc phát triển đức tin”. Nhờ họ, “Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người trước mặt chư dân” như tâm tình của Thánh Vịnh đáp ca. Phaolô hẳn đã trải nghiệm nỗi mừng ‘Chúa là nguồn vui’ nơi những con người này!

Ở đây, chúng ta có một hình ảnh tuyệt vời về những gì mà Giáo Hội được kêu gọi để trở thành. Đó là một cộng đồng các kẻ tin, sẵn sàng nâng đỡ nhau, đặc biệt những lúc khó khăn; một sứ vụ mà tất cả chúng ta, trong mọi đấng bậc cùng chia sẻ, dù là nam hay nữ, già hay trẻ, độc thân hay đã lập gia đình. Đó là một sứ vụ mà Chúa Thánh Thần sẽ luôn thúc đẩy, truyền cảm hứng, để mỗi người trở nên ‘sự hiện diện và ủi an’ của Đấng Phục Sinh. Nhờ đó, ai ai cũng có thể trải nghiệm ‘Chúa là nguồn vui’ qua các thành viên trong cộng đồng đức tin của mình.

Trong cuốn “Niềm Vui Của Các Thánh”, cha Jean Pierre de Caussade chỉ cho chúng ta một bí quyết để xua tan nỗi buồn và lắng lo. Ngài viết, “Hãy ‘phó thác’ quá khứ cho lòng thương xót vô bờ của Thiên Chúa; ‘phó mặc’ tương lai cho sự quan phòng tốt lành của Ngài; và ‘phó dâng’ toàn thể hiện tại cho tình yêu Ba Ngôi bằng việc trung thành với ân sủng mỗi ngày. Và như thế, nhất định, bạn sẽ trải nghiệm ‘Chúa là nguồn vui’ như các thánh đã trải nghiệm!”.

Anh Chị em,

“Các con sẽ lại thấy Thầy!”. Chúa Giêsu luôn nhịp bước bên chúng ta, Ngài là nguồn vui! Ngài không cất đi những khốn khổ chúng ta gặp trên đường, nhưng ban ơn trợ lực để bạn và tôi đi trọn lối Ngài đã đi. Vấn đề là, chúng ta có nhận ra Ngài trong các biến cố, trong những con người; điều này tuỳ vào đức tin của mỗi người. Nhận ra Chúa Phục Sinh cùng đồng hành, bạn và tôi không thể để cho mình đánh mất niềm vui vì bất cứ lý do gì. Đó là trải nghiệm của Phaolô, của các tín hữu sơ khai, của các thánh; đó còn là trải nghiệm của mỗi người chúng ta. Nếu Chúa Phục Sinh vẫn ‘chiếm chỗ’ ở trung tâm cuộc sống hàng ngày, chúng ta sẽ ‘lại thấy Ngài’. Thấy Ngài trong kinh nguyện; thấy Ngài trong Thánh Thể; thấy Ngài trong Lời. Và nhất là thấy Ngài trong những con người mà chúng ta phục vụ; đó là những thành viên của Hội Thánh hay chưa gia nhập Hội Thánh. Ngài là Emmanuel, Thiên Chúa ở cùng chúng ta!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con nhận ra ‘sự hiện diện và ủi an’ của Chúa qua anh chị em con, qua các biến cố; nhờ đó, con có thể chia sẻ ‘Giêsu nguồn vui’ cho những ai vui ít, buồn nhiều!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Subcategories