2. Cảm Nghiệm Sống Lời Chúa

CẢM NGHIỆM SỐNG LC -THỨ BA CN15TN-C

CẢM NGHIỆM SỐNG VÀ Chia sẻ Lời Chúa - Thứ Ba 16-7-19

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu. (11: 20-24)

Khi ấy, Chúa Giêsu quở trách các thành đã chứng kiến nhiều phép lạ Người làm mà không chịu sám hối: "Hỡi Corozain, khốn cho ngươi! Hỡi Bethsaiđa, khốn cho ngươi! Vì nếu đã xảy ra tại Tyrô và Siđon các phép lạ diễn ra nơi các ngươi, thì họ đã mặc áo nhặm, rắc tro mà ăn năn hối cải từ lâu rồi. Nên Ta bảo các ngươi: Trong ngày phán xét, Tyrô và Siđon sẽ được xét xử khoan dung hơn các ngươi. "Còn ngươi, hỡi Capharnaum, chớ thì ngươi nhắc mình lên tận trời sao? Ngươi sẽ phải rơi xuống địa ngục, vì nếu các phép lạ diễn ra giữa ngươi mà xảy ra tại Sôđôma, thì thành ấy đã tồn tại cho đến ngày nay. Vậy Ta bảo thật các ngươi: Trong ngày phán xét, Sôđôma sẽ được xét xử khoan dung hơn ngươi."

Suy niệm/SỐNG:

Trên hơn hai ngàn năm trước, Chúa Giêsu đi khắp nẻo đường từ làng này sang làng khác để tiếp cận dân chúng. Ngài giảng dạy cho đám đông Nước Trời và thực hiện nhiều việc làm kỳ diệu mà họ đã chứng kiến. Tuy nhiên, đã có nhiều người tiếp tục chối bỏ ngài và những lời dạy của ngài.

Chúa Giêsu đôi khi đã nói về ngày phán xét. Những người tội lỗi không sám hối tội lỗi sẽ bị kết án. Tội lỗi có thể là bất cứ những gì chống lại Thiên Chúa và những người khác trong tư tưởng, lời nói, việc làm và những điều thiếu sót như các việc làm của lòng thương xót cho những người bé mọn. Những tội lỗi có thể phạm đến như là trộm cướp, giết người, nói dối, ngoại tình, làm chứng gian, bất hiếu với cha mẹ ...

Sự phán xét của Thiên Chúa sẽ rất công minh và không ai có thể tránh khỏi ngày phán xét. Sứ điệp đầu tiên Chúa Giêsu loan truyền là: "Thời kỳ đã mãn, và Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng."(Mc. 1, 15)

Đừng ngu dại như những người ở Capernaum. Họ không muốn sám hối tội lỗi và nghĩ rằng họ sẽ được cứu rỗi. Chúa Giêsu đã nói với họ về sự kiên trì chối bỏ Ngài và giáo huấn của ngài sẽ đưa họ xuống hoả ngục.

Giáo hội đã dạy và thường để nhắc nhở các thành viên về bốn điều sau cùng như là cái chết, sự phán xét, thiên đàng và hoả ngục theo giáo huấn của Chúa Giêsu. Nói về hoả ngục, đó không có nghĩa là đe dọa mà là lời khuyên khôn ngoan để giúp mọi người tránh xa tội lỗi hoặc ăn năn sám hối tội lỗi để được cứu rỗi.

Chúa Giêsu là một vị cứu tinh của thế giới. Ngài chết và đổ máu để tẩy sạch tội lỗi của chúng ta. Bất cứ ai tin vào ngài, lắng nghe lời ngài và sống, họ sẽ nhận được ơn cứu rỗi của Thiên Chúa mà Chúa Giêsu đã chuộc lại cho chúng ta.

Một lần nữa, hãy lắng nghe những gì Chúa Giêsu đã nói: "Vì được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì người ta nào có lợi gì? Quả thật, người ta lấy gì mà đổi lại mạng sống mình? Giữa thế hệ ngoại tình và tội lỗi này, ai hổ thẹn vì tôi và những lời tôi dạy, thì Con Người cũng sẽ hổ thẹn vì kẻ ấy, khi Người ngự đến cùng với các thánh thiên thần, trong vinh quang của Cha Người."(Mc. 8, 36-38)

"Nếu hôm nay bạn nghe tiếng của ngài, xin hãy đừng cứng lòng nữa." (TV. 95, 8) Đừng ngu dại để vui thích cuộc sống trong tội lỗi, sau đó đánh mất linh hồn trong hoả ngục đời đời.

Bình an của Chúa Kitô!

Đa-Minh Quang Hoàng, người Ktiô hữu.

--

Bible sharing - Tuesday 7-16-19

Gospel MT 11: 20-24

Jesus began to reproach the towns where most of his mighty deeds had been done, since they had not repented.
"Woe to you, Chorazin! Woe to you, Bethsaida! For if the mighty deeds done in your midst had been done in Tyre and Sidon, they would long ago have repented in sackcloth and ashes. But I tell you, it will be more tolerable for Tyre and Sidon on the day of judgment than for you. And as for you, Capernaum: Will you be exalted to heaven? You will go down to the netherworld. For if the mighty deeds done in your midst had been done in Sodom, it would have remained until this day. But I tell you, it will be more tolerable for the land of Sodom on the day of judgment than for you."

Reflection!

For more than two thousand years ago, Jesus walked on the street from village to village to reach out people. He taught the crowds the Kingdom of heaven and performed many mighty deeds which they witnessed. However, there were many kept denying him and his teachings.

Jesus said about the day of judgment sometimes. The sinners without repentance from sins would be condemned. The sins can be anything against God and others in thought, action, word, and the lack of fulfilling its duty like the works of mercy to the least ones. The sins can be committed like stealing, robbing, murdering, lying, adultering, unfilial piety ...

The judgment of God will be justified and no one can stay from the day of judgment. The first message Jesus delivered, "This is the time of fulfillment. The kingdom of God is at hand. Repent, and believe in the gospel.”(Mk. 1, 15)

Do not be foolish like the people in Capernaum. They did not want to repent and thought that they would be saved. Jesus told their persistence of denying Him and his teaching would bring them down to the netherworld.

The Church taught and used to remind the members about the last four things like death, judgment, heaven, and hell according to Jesus' teaching. Talking about the hell, it does not mean intimidation but wise advice to help the people either staying from sins or repenting from sins to be saved.

Jesus is a Savior of the world. He died and shed his blood to wash away our sins. Whoever believes in him, listens to his word and live it will receive the salvation of God which Jesus purchased for us.

Again, listen to what Jesus said, "What could one give in exchange for his life? Whoever is ashamed of me and of my words in this faithless and sinful generation, the Son of Man will be ashamed of when he comes in his Father’s glory with the holy angels.”(Mk. 8, 36-38)

"If today you hear his voice, harden not your heart"(Ps. 95, 8) Do not be foolish to delight on sinful life, then lose the soul in eternal hell.

Peace of Christ!

Bro. Dominic Quang Hoang

  
 

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - THỨ HAI CN15TN-C

Phần thưởng môn đệ Chúa.

15/07 – Thứ Hai tuần 15 thường niên – Thánh Bônaventura, giám mục, tiến sĩ Hội Thánh. Lễ nhớ.

"Thầy không đến để đem hòa bình, nhưng đem gươm giáo".

 

 

* Chào đời khoảng năm 1218 ở Ba-nho-rê-gi-ô, tỉnh Vitécbô, Bônaventura theo học triết lý rồi thần học ở Paris, sau đó dạy các tu sĩ dòng Anh Em Hèn Mọn. Khi được chọn làm tổng phục vụ, người đã chu toàn nhiệm vụ một cách khôn ngoan, đã soạn thảo hiến chương nhằm giúp anh em sống luật dòng thánh Phanxicô. Là một nhà thần học sâu sắc, theo trường phái thánh Augustinô, người nghiên cứu và giảng dạy lộ trình đưa linh hồn về với Thiên Chúa.

Được đặt làm hồng y giám mục Anbanô.

Người qua đời năm 1274 giữa lúc Công Đồng Lyon đang họp.

 

Lời Chúa: Mt 10,34 - 11,1

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ rằng: "Các con chớ tưởng rằng Thầy đến để mang hoà bình cho thế gian: Thầy không đến để đem hoà bình, nhưng đem gươm giáo. Vì chưng, Thầy đến để gây chia rẽ con trai với cha mình, con gái với mẹ mình, nàng dâu với mẹ chồng mình: và thù địch của người ta lại là chính người nhà mình. Kẻ nào yêu mến cha mẹ hơn Thầy, thì chẳng xứng đáng với Thầy. Kẻ nào yêu con trai con gái hơn Thầy, thì chẳng xứng đáng với Thầy.

Kẻ nào không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng đáng với Thầy. Kẻ nào cố tìm mạng sống mình thì sẽ mất, và kẻ nào đành mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm lại được nó.

Kẻ nào đón tiếp các con là đón tiếp Thầy, và kẻ nào đón tiếp Thầy, là đón tiếp Đấng đã sai Thầy. Kẻ nào đón tiếp một tiên tri với danh nghĩa là tiên tri, thì sẽ lãnh phần thưởng của tiên tri; và kẻ nào đón tiếp người công chính với danh nghĩa người công chính, thì sẽ lãnh phần thưởng của người công chính. Kẻ nào cho một trong những người bé mọn này uống chỉ một bát nước lã mà thôi với danh nghĩa là môn đệ, thì quả thật, Thầy nói với các con: người ấy không mất phần thưởng đâu".

Sau khi Chúa Giêsu truyền dạy xong các điều ấy cho mười hai tông đồ, Người rời khỏi đó để đi dạy dỗ và rao giảng trong các thành phố của các ông.

 

Suy Niệm : Chúa Sẽ Ðền Bù

Có thể nói, bài Tin Mừng hôm nay cho hệ quả của bước đường theo Chúa. Theo Chúa, người môn đệ phải chấp nhận nhiều thua thiệt: họ có thể bị chống đối từ ngoài xã hội đến trong gia đình, và một cách nào đó, Chúa Giêsu cũng bị xem là nguyên cớ của các tranh chấp, chống đối.

 

Thật thế, làm sao không có đối nghịch giữa ánh sáng và bóng tối, giữa Chúa Giêsu và thế gian, giữa quyền lực Thiên Chúa và quyền lực thế gian. Bước theo Chúa, người môn đệ phải chọn lựa, và chỉ chọn lựa tình yêu Chúa mới cho họ xứng đáng được gọi là môn đệ Ngài.

Chắc chắn, khi chọn lựa như vậy, người môn đệ không tránh khỏi những mất mát, thua thiệt. Tuy nhiên, Thiên Chúa sẽ không để họ phải thất vọng, Ngài sẽ đền bù vượt quá sự chờ đợi của họ. "Ðón tiếp một tiên tri, sẽ nhận được phần thưởng dành cho một tiên tri; đón tiếp người công chính, sẽ nhận được phần thưởng dành cho người công chính; đón tiếp kẻ rao giảng, sẽ nhận được phần thưởng dành cho kẻ rao giảng". Người môn đệ của Chúa đừng sợ mất phần thưởng, nhưng hãy sợ mình chưa trung thành trong bổn phận của mình mà thôi.

Với Thiên Chúa, dù công khai hay âm thầm, sứ mệnh kẻ rao giảng bao giờ cũng cần thiết. Thiên Chúa luôn cần đến những người ngày đêm nhiệt thành rao giảng và làm chứng cho Ngài bằng đời sống hoạt động tông đồ, nhưng Ngài cũng cần đến những người hỗ trợ cho công việc tông đồ bằng đời sống âm thầm cầu nguyện và hy sinh. Lịch sử chỉ nhớ đến những vĩ nhân, chứ lịch sử không đủ giấy bút để ghi lại hết những khuôn mặt đã góp phần vào đời sống của các vĩ nhân. Lịch sử không nhớ, nhưng Thiên Chúa lại ghi nhớ tất cả, Ngài không bỏ sót một khuôn mặt nào, và phần thưởng của họ cũng có giá trị như của các vĩ nhân.

Xin Chúa cho chúng ta biết biểu lộ lòng trung thành với Chúa và Giáo Hội bằng những đóng góp nhỏ bé trong đời sống hằng ngày. Dù chỉ là những việc nhỏ bé, âm thầm, không được ai biết đến, nhưng TÔI hãy tin rằng chúng vẫn hiện diện và có giá trị trước mặt Chúa.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

-----------------------------------

CAM NGHIỆM SỐNG LC - THỨ BẢY 13-7-2019

CÀM NGHIỆM SỐNG VÀ Chia sẻ Lời Chúa - Thứ Bảy 13-7-19

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu. (10: 24-33)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Môn đệ không hơn thầy, và tôi tớ không hơn chủ mình. Môn đệ được bằng thầy, tôi tớ được bằng chủ mình thì đã là khá rồi. Nếu họ đã gọi chủ nhà là Bêelgiêbul thì huống hồ là người nhà của Ngài. Vậy các con đừng sợ những người đó, vì không có gì che giấu mà không bị thố lộ; và không có gì kín nhiệm mà không hề hay biết. Điều Thầy nói với các con trong bóng tối, hãy nói nơi ánh sáng; và điều các con nghe rỉ tai, hãy rao giảng trên mái nhà.
"Các con đừng sợ kẻ giết được thân xác, nhưng không thể giết được linh hồn. Các con hãy sợ Đấng có thể ném cả xác lẫn hồn xuống địa ngục. Nào người ta không bán hai chim sẻ với một đồng tiền đó sao? Thế mà không con nào rơi xuống đất mà Cha các con không biết đến. Phần các con, tóc trên đầu các con đã được đếm cả rồi. Vậy các con đừng sợ: các con còn đáng giá hơn chim sẻ bội phần.
"Vậy ai tuyên xưng Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ tuyên xưng nó trước mặt Cha Thầy là Đấng ngự trên trời. Còn ai chối Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ chối nó trước mặt Cha Thầy là Đấng ngự trên trời."

Suy Niệm / SỐNG:

Chúa Giêsu nói với các Tông đồ: "Này, Thầy sai anh em đi như chiên đi vào giữa bầy sói."(Mt. 10, 16) Sói sẽ tấn công và giết cừu. Chúa Giêsu đã nói: "Các con đừng sợ kẻ giết được thân xác, nhưng không thể giết được linh hồn." Chúa Giêsu nói con người có cả thân xác và linh hồn. Có sự sống đời sau và cũng có hoả ngục đời đời. Tất cả những kẻ độc ác sẽ bị kết liễu trong hoả ngục cả thân xác và linh hồn bởi Thiên Chúa toàn năng.

Chúa Giêsu đã nói: "Các con hãy sợ Đấng có thể ném cả xác lẫn hồn xuống địa ngục." Tôi sẽ không sợ hay sợ ai? Tôi không nên sợ tất cả kẻ thù ngoại trừ Thiên Chúa. "Kính sợ ĐỨC CHÚA là bước đầu của khôn ngoan; biết Đấng Chí Thánh mới là hiểu biết thật."(Châm ngôn 9, 10)

Sợ hãi là một phần của bản chất con người. Trong bài đọc hôm nay, Chúa Giê-su đã sử dụng cụm từ "đừng sợ" ba lần và "hãy sợ" một lần. Nếu tôi biết kính sợ Thiên Chúa, tôi không nên sợ bất cứ điều gì khác. "Có Thiên Chúa bênh đỡ chúng ta, ai còn chống lại được chúng ta?"(Rô-ma 8, 31) Chúa Giê-su nói: "Phúc thay anh em khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa. Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao."(Mt. 5, 11-12)

Hãy nên nhớ rằng: "Nếu chúng ta đặt hy vọng vào Đức Ki-tô chỉ vì đời này mà thôi, thì chúng ta là những kẻ đáng thương hơn hết mọi người."(1 Cor. 15, 19) Nước Trời vĩnh cửu là hy vọng quan trọng nhất của mỗi con người sau cuộc sống này.

"Vậy ai tuyên xưng Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ tuyên xưng nó trước mặt Cha Thầy là Đấng ngự trên trời. Còn ai chối Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ chối nó trước mặt Cha Thầy là Đấng ngự trên trời."

Bình an của Chúa Kitô!

Đa-Minh Quang Hoàng, người Kitô hữu.

--

Bible sharing - Saturday 7-13-19

Gospel MT 10: 24-33

Jesus said to his Apostles: "No disciple is above his teacher, no slave above his master. It is enough for the disciple that he become like his teacher, for the slave that he become like his master. If they have called the master of the house Beelzebul, how much more those of his household! "Therefore do not be afraid of them. Nothing is concealed that will not be revealed, nor secret that will not be known. What I say to you in the darkness, speak in the light;
what you hear whispered, proclaim on the housetops. And do not be afraid of those who kill the body but cannot kill the soul; rather, be afraid of the one who can destroy both soul and body in Gehenna. Are not two sparrows sold for a small coin? Yet not one of them falls to the ground without your Father's knowledge. Even all the hairs of your head are counted. So do not be afraid; you are worth more than many sparrows. Everyone who acknowledges me before others I will acknowledge before my heavenly Father. But whoever denies me before others, I will deny before my heavenly Father."

Reflection!

Jesus said to his Apostles. "Behold, I am sending you like sheep in the midst of wolves."(Mt. 10, 16) Wolves will attack and kill the sheep. Jesus said, "Do not be afraid of those who kill the body but cannot kill the soul." Jesus said the human has both body and soul. There is the next life to come and also the eternal hell. All evil-doers will be ended up in hell both body and soul by the almighty God.

Jesus said, "be afraid of the one who can destroy both soul and body in Gehenna." Who will I not be afraid of or be afraid of? I should not be afraid of all enemies except God. "The beginning of wisdom is fear of the LORD, and knowledge of the Holy One is understanding."(Pro. 9, 10)

Fear is a part of human nature. In today's reading, Jesus used the phrase "do not be afraid of" three times, and "be afraid of" one time. If I fear God, I should not be afraid of anything else. "If God is for us, who can be against us?"(Rom. 8, 31) Jesus said, "Blessed are you when they insult you and persecute you and utter every kind of evil against you [falsely] because of me. Rejoice and be glad, for your reward will be great in heaven."(Mt. 5, 11-12)

Remember that: "If for this life only we have hoped in Christ, we are the most pitiable people of all."(1 Cor. 15, 19) The eternal kingdom of heaven is the most important hope for every human being after this life. "Everyone who acknowledges me before others I will acknowledge before my heavenly Father. But whoever denies me before others, I will deny before my heavenly Father."

Peace of Christ!

Bro. Dominic Quang Hoang

  
 
 

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - CN15TN-

 

Người anh em của tôi.

14/07 – Chúa Nhật 15 Thường Niên năm C.

"Ai là anh em của tôi?"

 

Lời Chúa: Lc 10, 25-37

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, có một người thông luật đứng dậy hỏi thử Chúa Giêsu rằng: "Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời". Người nói với ông: "Trong Lề luật đã chép như thế nào? Ông đọc thấy gì trong đó?" Ông trả lời: "Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết sức và hết trí khôn ngươi, và hãy thương mến anh em như chính mình". Chúa Giêsu nói: "Ông đã trả lời đúng, hãy làm như vậy và ông sẽ được sống". Nhưng người đó muốn bào chữa mình, nên thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Nhưng ai là anh em của tôi?" Chúa Giêsu nói tiếp:

"Một người đi từ Giêrusalem xuống Giêricô, và rơi vào tay bọn cướp; chúng bóc lột người ấy, đánh nhừ tử rồi bỏ đi, để người ấy nửa sống nửa chết. Tình cờ một tư tế cũng đi qua đường đó, trông thấy nạn nhân, ông liền đi qua. Cũng vậy, một trợ tế khi đi đến đó, trông thấy nạn nhân, cũng đi qua. Nhưng một người xứ Samaria đi đường đến gần người ấy, trông thấy và động lòng thương. Người đó lại gần, băng bó những vết thương, xức dầu và rượu, rồi đỡ nạn nhân lên lừa mình, đưa về quán trọ săn sóc. Hôm sau, lấy ra hai quan tiền, ông trao cho chủ quán mà bảo rằng: 'Ông hãy săn sóc người ấy và ngoài ra, còn tốn phí hơn bao nhiêu, khi trở về, tôi sẽ trả lại ông'. Theo ông nghĩ, ai trong ba người đó là anh em của người bị rơi vào tay bọn cướp?"

Người thông luật trả lời: "Kẻ đã tỏ lòng thương xót với người ấy".

Và Chúa Giêsu bảo ông: "Ông cũng hãy đi và làm như vậy".

 

 Sống bác ái - ViKiNi

(Trích trong ‘Xây Nhà Trên Đá’ của Lm. Giuse Vũ Khắc Nghiêm)

Năm 1983, để cứu sống một người 36 tuổi ở Liên Xô, Bác sĩ Sumadrúp đã nhận một quả thận của một em bé gái từ bệnh viện Hoa Kỳ do Bác sĩ Montona gửi tới. Nhưng phải nhờ bao nhiêu công việc của máy điện toán các nước Balan, Đức, Pháp, Anh, Ý, của hàng ngàn bác sĩ làm việc mới tìm được quả thận của em bé gái tử thương vì tai nạn xe hơi đã hiến cho bệnh viện để cứu sống ai cần. Quả thận chỉ sống được 72 giờ, làm sao từ Hoa Kỳ đến Liên Xô? Mọi luật lệ về kiểm soát an ninh, mọi thủ tục giấy tờ quá cảnh đều được các chính phủ bãi miễn để khẩn cấp đưa quả thận đến kịp cứu chữa một người. Mọi ranh giới chủng tộc, giai cấp và chế độ hận thù cũng dứt bỏ trước sinh mạng của một người.

Luật đạo, luật đời đều có mục đích bảo toàn sự sống con người, sự sống thật quý giá, không có ngọc ngà châu báo nào đổi được. Nhà hiền triết Dương Chu sống đồng thời với Lão Tử đã quả quyết: Dù mất một sợi lông chân được lợi cả thiên hạ, cũng không làm: “bạt nhất mao nhi lợi thiên hạ, bất vi”. Đức Giêsu nhiều lần nhắc nhở chúng ta: “Được lời lãi cả thế gian, mất mạng sống mình nào được ích gì”. Cho nên không lạ gì, người ta đều mơ ước được sống trường thọ, chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu, vẫn chưa đủ, dân tộc nào cũng cho mình phát sinh từ nguồn gốc thần linh bất tử với những chuyện thần tiên hạnh phúc muôn thuở.

Dân tộc Việt Nam tự hào mình là con rồng cháu tiên, với những truyện Từ Thức lên tiên, Lưu Nguyễn lạc vào động thiên thai. Người Tàu cho mình là con cháu ông Bành Tổ vĩ đại, người Nhật nhận thần mặt trời là tổ tông. Người Ấn là con cháu của ba thần chí linh Braluna, Vishnu và Shiva, Người Hy Lạp là con cháu thần Zeus và Apôllô: Thần mỹ thuật, âm nhạc, ánh sáng, trai trẻ và cường tráng. Đế quốc La Mã thờ thần Jupiter dũng mãnh tối cao.

Những khát vọng chung của các dân tộc và của mỗi người không phải là ảo tưởng, hay huyền thoại, nhưng nó là một thứ gen nào đó, một thứ tâm thức sâu thẳm trong vô thức. Nói theo kiểu nhà Phật, đó là những chủng tử nằm sâu trong tạng thức như một thứ bào thai để sinh ra một đời sống mới. Chính những ước vọng đó đã hướng tới sự phục sinh mà Đức Giêsu là đầu, là trưởng tử đã sống lại từ cõi chết để ban cho các tiểu tử, các chi thể của Người được sống đời đời.

Người luật sĩ hỏi Đức Giêsu: “Tôi phải làm gì để được sống đời đời”. Câu hỏi bộc lộ một tâm trạng băn khoăn lo lắng, một thao thức thắc mắc muôn đời, chưa có ai giải quyết nổi, chưa có ai mở đường dẫn lối chính xác, trừ một mình Đấng từ trời xuống nói cho người dưới đất biết những sự trên trời và chỉ đường về trời để được sống đời đời.

Theo Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu chỉ cho ta con đường rất cụ thể tới sự sống đời đời, đó là con đường người Samari đã đi.

Đức Giêsu kể lại một câu truyện có lẽ xảy ra thường xuyên trên con đường từ Giêrusalem xuống Giêricô, dài chừng hơn hai mươi cây số, len lỏi qua rừng núi: Một người từ Giêrusalem đến Giêricô, có lẽ đi lễ về hoặc lo công việc làm ăn, chắc chắn có một số tiền của, nên bọn cướp để ý theo dõi. Chúng đã tàn nhẫn đánh người ấy đến nửa sống nửa chết giữa rừng. Tình cờ, có ba du khách đi qua, người thứ nhất là tư tế thấy vậy lách qua bên kia mà đi, người thứ hai là thầy trợ tế cũng thế. Người thứ ba là người Samari thấy cảnh tượng kẻ lâm nạn đang oằn oại đau đớn. Ông động lòng trắc ẩn, tiến lại gần dù biết kẻ lâm nạn là người Do Thái. Do Thái và Samari rất khinh bỉ nhau, họ không hề tiếp xúc với nhau. Nhưng lạ thay, trước cảnh nguy tử, mọi ranh giới chủng tộc, mọi luật lệ cấm cách, mọi kỳ thị truyền thống, đều chấm dứt, người Samari đã khẩn cấp cứu chữa kẻ thù. Ông đã coi kẻ thù là anh em của mình. Ông chỉ biết yêu thương và hết mình cứu sống. Ông đổ dầu, đổ rượu xoa bóp, băng bó những vết thương bầm tím rỉ máu. Dầu và rượu là phương thuốc kỳ diệu thời đó. Nhưng mới chữa tạm thời thôi. Ông cần phải đỡ người ấy đặt lên lưng lừa của mình, còn ông đi bộ dắt lừa, nhường yên lừa cho kẻ xấu số. Đến quán trọ, ông đã cõng bệnh nhân vào, trao tiền, xin chủ quán tìm thầy chạy thuốc cứu nạn nhân cho khỏi. Khi trở về ông trả mọi tốn kém khác nữa. Qua đoạn Tin Mừng này, chắc chắn Đức Giêsu muốn dạy chúng ta mấy bài học sống bác ái sau đây:

Bài học thứ I: Ai là thân cận, anh em với người rơi vào tay kẻ cướp? Thưa, không phải chỉ là đồng bào, đồng đạo như luật Do Thái dạy, không phải chỉ là ruột thịt, họ hàng, thân thuộc như chư dân đang sống. Nhưng là tất cả mọi người thuộc mọi dân tộc, tiếng nói, giai cấp, tôn giáo, đảng phải, vì tất cả đều là con một Cha trên trời, Đấng đã dựng nên, cứu độ họ. Chừng nào nhân loại học được bài học bác ái này, chừng đó sẽ không còn kỳ thị, chia rẽ, hận thù, khủng bố, chiến tranh tàn sát. Lúc đó, thế giới này mới là thiên đường cho mọi người.

Bài học thứ II: Tôi đồng hành với ai trên con đường này?

Tôi không thể đồng hành với bọn cướp, vì đam mê tiền của đã làm chúng thành kẻ cướp của, giết người. Tôi cũng không thể đồng hành với tư tế, trợ tế, vì quen giết chiên bò để tế thần đã làm cho họ ra kiêu ngạo, chai đá, tàn nhẫn, lãnh đạm với đau khổ của đồng bào.

Tôi sẵn sàng đồng hành với kẻ lâm nạn đau khổ, nửa sống, nửa chết, vững tin vào Đấng cứu độ như người Samari nhân hậu, giầu lòng thương xót, sẽ đến cứu chữa ta, đưa ta về nhà tình thương Thiên Chúa.

Nhất là tôi phải luôn luôn đồng hành với người Samari nhân hậu có tấm lòng vàng cao thượng, cảm thông, cảm thương cứu chữa kẻ đau khổ, nghèo hèn, cô thế cô thân bị bỏ rơi trong xã hội.

Bài học thứ III: Con đường thiêng liêng đích thực là mến Chúa yêu người luôn đi song song với nhau: Thường xuyên lên Giêrusalem cầu nguyện, lắng nghe lời Chúa, thấm nhuần tình yêu hy sinh của Chúa để trên đường về Giêricô, nơi đầy đau khổ, trộm cướp, chai đá, gặp gỡ họ an ủi, băng bó những vết thương, cải hóa những tật nguyền của họ, đưa họ vào nhà trọ tình thương của Chúa để chăm sóc, cứu chữa. “Anh hãy về và làm như vậy, thì được sống đời đời”. Đó là lời Chúa.

CẢM NGHIỆM SỐNG LC. -ĐIA CHỈ LÒNG THƯƠNG XÓT

Địa chỉ thực thi Lòng Thương Xót

Người thông luật hỏi Chúa Giê-su “Làm thế nào để được sống đời đời”. Chúa bảo hãy sống như Lề Luật dạy. Và ông ta lại hỏi: ‘Ai là người anh em tôi, là người thân cận tôi, là đối tượng để ông thực thi lề luật yêu thương, là địa chỉ ông phải gửi trao lòng thương xót’. 

Chúa Giê-su kể câu chuyện “Người Samaritano nhân hậu”, dạy cho người thông luật và cũng là dạy cho chúng ta rằng: anh em của ta, người thân cận của ta là tất cả mọi người. Hãy yêu thương và tận tình giúp đỡ mọi người, không phân biệt ruột thịt hay người dưng nước lã, không phân biệt dân tộc, màu da, tôn giáo, giai cấp, trình độ, sang hèn, và cũng không cần biết họ là ai, từ đâu đến, không cần biết tiểu sử, nhân thân, quá khứ hay tương lai của họ… chỉ cần biết họ là con người đã được Thiên Chúa dựng nên giống hình ảnh Người và cùng mang thân phận con người như mỗi chúng ta. 

Câu chuyện Tin Mừng cho biết: khi thấy người bị nạn, “Người Samaritano nhân hậu” ‘động lòng thương, tiến lại gần, băng bó những vết thương, xức dầu và rượu, rồi đỡ nạn nhân lên lừa mình, đưa về quán trọ săn sóc. Hôm sau, lấy ra hai quan tiền, ông trao cho chủ quán mà bảo rằng: ‘Ông hãy săn sóc người ấy và ngoài ra, còn tốn phí hơn bao nhiêu, khi trở về, tôi sẽ trả lại ông’.

Người thông luật đã hiểu ra, và xác nhận người Samaritano kia là chuẩn mực sống Lề Luật yêu thương của Thiên Chúa. Và Chúa Giê-su nói: “Ông cũng hãy đi và làm như vậy”.

Chúa cũng đang bảo mỗi chúng ta: “Hãy đi và làm như vậy”.

Hãy nhìn thấy sự việc, nhìn thấy người khác bằng con mắt của trái tim để có thể nhận ra ngay điều trái tim mình mách bảo. Hãy đặt mình vào trong hoàn cảnh tình huống của người, để thấu cảm và biết xót thương. Và hãy thực thi ngay điều tốt lành nhất cho người. Hãy nghĩ đến cái lợi cho người và đừng nghĩ đến cái lợi cho ta, nếu không nói là ta hãy bằng lòng chịu thiệt thòi vì yêu người. Ai cũng có hồi bi thương hoạn nạn. Hãy biết chạnh lòng xót thương và thi thố tình thương cho người. Đừng dửng dưng, đừng chần chừ, đừng cầu an. Và nhất là không những đừng làm chuyện bi đát của người thành bi đát thêm, mà còn phải cứu người khỏi cảnh tình bi đát, mới đích thực là người thực hành lề luật yêu thương của Chúa và đáng được Nước Trời.

Câu chuyện Tin Mừng và Lời Chúa dạy nhắc chúng ta rà soát lại cách sống lề luật yêu thương của chúng ta trong xã hội hôm nay.

Rất đáng vui mừng vì các Ki-tô hữu Công Giáo hôm nay đã nhờ Lời Chúa mà thoát ra khỏi cái vỏ ốc ích kỷ, dửng dưng, tham lam, vô cảm, và có nhiều người đã thực sự sống đức yêu thương chan hòa trong gia đình, trong xứ đạo, ngoài xã hội.

Ước gì, người công giáo việt nam nhận ra và dứt khoát không để lây nhiễm loại bệnh vô cảm đang tràn lan trong đất nước mà những con người vô thần, duy vật dẫn cả dân tộc này đi ngược với Tin Mừng, với ơn cứu rỗi.

Chuyện hôi của, hôi bia, hôi vịt, hôi trái cây của người gặp nạn, gần như chỉ có tại Việt Nam. Có phải những người hôi của ấy là đói khổ thiếu thốn lắm đâu. Có lẽ nào họ nghèo túng đến mức không mua nổi lon bia, con vịt hay quả bưởi? Vậy thì có phải bởi lòng tham, cái tính duy vật của mình bành trướng đến mức che mờ cái lương tri, đánh mất cái tình người, và nhất là biến mình trở nên vô cảm cách trơ trẽn, dị thường. Làm người ai làm vậy? Làm vậy có phải là làm người?

Đây là lời cảnh báo sự vô cảm của người Việt Nam đã đến hồi báo động. Đạo đức xã hội xuống cấp, hay xã hội duy vật này làm cho đạo đức của con người xuống cấp? Kìa, người ta cứ theo nhau tôn thờ vật chất, vì cho rằng có vật chất là có tất cả. Lớn có lòng tham lớn, nhỏ có lòng tham nhỏ. Còn quơ quào của chung làm của riêng được hồi nào thì cứ quơ cứ quào. Có đủ mọi thứ vật chất bạc tiền, chức tước mà bất kể mất niềm tin nhau, bất kể chuyện đánh mất cả tình người, như thế là hạnh phúc chăng? Sống chết mặc bay như thế mà gọi là bình an hạnh phúc được sao? Vậy mà, cái ý tưởng duy vật ấy nó thẩm thấu vào lòng con người thời nay đến mức đáng sợ!

Một linh mục Việt Nam kể chuyện: tuần trước, Cha được gọi đi xức dầu bệnh nhân lúc 8 giờ sáng. Cha đi chiếc xe máy. Đến đoạn gần vào khu chợ, một con chó rượt đuổi con chuột cống ngang qua đường, rất gấp. Ngài không thắng kịp nên tông thẳng vào con chó. Ông chủ của con chó đang ngồi uống trà trước hiên, vội lao ra ôm con chó và nói: “Vàng ơi, có sao không con”, rồi quay sang người bị nạn mà mắng xối xả: “Thằng già mắc dịch, chạy xe mà không có con mắt”. Cụ bà bán bún riêu cua bước ra ôm đỡ ông cha dậy. Anh xe ôm lao tới dắt xe cha vào lề. Má phải của cha trầy trụa. Vai phải có vết máu. Và cái ống quần bị rách ở gối phải. Cha có vẻ đau đớn lắm, nhưng đã gượng dậy, cảm ơn mọi người, và tiếp tục đi xức dầu bệnh nhân. Xong việc xức dầu, cha chạy thẳng về nhà xứ. Mấy người đang làm công tác ở nhà thờ nhìn thấy cha mặt mũi máu me, hốt hoảng. Họ xúm lại, rửa vết thương cho cha, băng bó. Có người nghe tin cha bị nạn gọi điện hỏi thăm ‘cha có sao không’. Cha trả lời: “Tông con chó rượt con chuột, mà may quá, con chuột thoát chết, con chó không sao, mình trầy trụa tí tí, không đáng kể”. Kể từ thánh lễ tối hôm ấy người ta thấy cha cà thọt bước lên cung thánh và tay phải của cha không dang ra xa được.

…..

Có người nhận xét:

Tai nạn giao thông ở Việt Nam không biết đã đạt đến kỷ lục thế giới chưa, nhưng chỉ biết ngày nào cũng có, từ thương tích nhẹ đến nặng và đến tử vong. Con số người chết vì tai nạn giao thông có vẻ nhiều hơn con số người chết trong thời kỳ chiến tranh.

Bệnh ung thư ở Việt Nam không biết đã đạt đến kỷ lục thế giới chưa, nhưng chỉ biết là bệnh viện ung bướu nào cũng quá tải đến nổi một giường hai ba bệnh nhân, nằm luôn cả dưới sàn, cả lối đi, cả hiên ngoài khi nóng bức, lúc gió mưa lạnh lẽo …

Có phải vì tai nạn vẫn xảy ra thường ngày và con người ta quen mắt, quen thấy đến nổi vô cảm chăng? Có phải vì chỉ trong một tuần mà ở giáo xứ kia có đến ba người ung thư về với Chúa, làm cho con người ta chẳng lấy làm điều đáng bận tâm nữa chăng?

Thiết nghĩ rằng, tất cả không ngoài thánh ý của Thiên Chúa. Chúa đang nhắc nhớ mỗi chúng ta qua những biến cố trong đời mình và trong đời của tha nhân. Người nghèo khó, bệnh tật, đau khổ có cơ hội để nên thánh. Các Ki-tô hữu Việt Nam lại có cơ hội thực thi lòng thương xót, thực thi lề luật yêu thương để được sống đời đời trong Nước của Thiên Chúa. Hãy hân hoan thực thi lòng thương xót như ý Chúa muốn trong Tin Mừng hôm nay. Đừng từ chối, đừng chần chừ, đừng vô cảm, đừng ích kỷ cũng đừng nguyền rủa những mảnh đời bi đát của anh chị em mình:

“Thằng đó nó say rượu cả đời, rồi giờ thì ung thư gan nằm há mồm chờ sung rụng. Mắc mớ gì cha xứ, hội đồng, gia trưởng vận động mọi người giúp nó?” 

“Con mẹ đó xài quá hao chồng, hao trai. Gần 50 tuổi đời mà chưa nên nết. Tới lúc sida nằm một chỗ, chẳng thấy ông nào, thằng nào đến với nó. Vậy mà, Bà Mẹ Công Giáo lại đi quyên góp giúp cho nó. Thiệt là vô lý!”

“Cha xứ và hội đồng quyên góp được ít tiền làm quà tết cho mấy cụ già neo đơn. Mỗi phần quả nho nhỏ là mắm muối, dầu đường, bột ngọt, lon sữa, gói trà và một trăm ngàn đồng. Thế mà, mùng một tết, có người lái xe con lên thưa cha: “tại sao ông bà già của tui hổng có quà?”

…..

Nếu việc ‘làm cho tình cảnh bi đát trở nên bi đát hơn’, việc ‘nguyền rủa anh em mình, ném đá chị em mình’ hoặc ‘ghen ăn tức ở, hơn thua, tính toán’, là việc của những người vô cảm trong xã hội duy vật này, thì chúng ta, các Ki-tô hữu công giáo phải lội ngược dòng đời ấy, bằng không, chính chúng ta tự đánh mất mình giữa thế gian và cũng chẳng làm chứng được gì cho đạo thánh Chúa.

Hãy sống công chính giữa những bất chính. Hãy sống yêu thương quảng đại sẻ chia giữa những tham lam ích kỷ vô cảm. Mọi người là anh em, là thân cận, là đồng bào, là địa chỉ của trái tim, của tình yêu, là địa chỉ gửi trao lòng xót thương, và cũng là địa chỉ chúng ta tìm được bình an thực, hạnh phúc thực, địa chỉ của Sự Sống Đời Đời.

Hãy cầu nguyện cho mọi người, nhất là những người đau khổ, để họ kết hiệp với khổ đau của Chúa Giê-su mà nên thánh.

Hãy bước xuống, chạm xuống nỗi đau, và hãy tận tình giúp đỡ tất cả những ai đang cần lòng thương xót.

Lạy Chúa xin cho chúng con mặc lấy trái tim thương xót của Chúa, mà xót thương mọi người như Chúa đã xót thương. Amen.

 

PM. Cao Huy Hoàng, 11-7-2019