2. Cảm Nghiệm Sống Lời Chúa

CAM NGHIỆM SÓNG LC - A REFLECTION 26-8-2019

  •  
    Mo Nguyen
    Aug 25 at 3:28 PM

    Mo Nguyen <This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.>

    6:26 AM (0 minutes ago)
     
     
    to Phamminhtam
     

                                       Monday 27 August 2019

    way.jpg

     

    Jesus isn't just the way - he's the NARROW way, the                               truth, and the life!   

    A REFLECTION (Luke 13:22-30)

    ENTERING GOD’S KINGDOM. It is frustrating to arrive at a shop a few minutes after it has closed, or at an event only to discover that all tickets have been sold. There is nothing we can do about it. We have no automatic right of entry. The same applies to God’s kingdom. To Join the many people from east and west at the heavenly banquet we must strive to follow Jesus along the narrow and sometimes difficult path of love.

    Jesus isn't just the way - he's the NARROW way, the truth, and the life! "Narrow Way" (lyric video):

     

    https://www.youtube.com/watch?v=DUrDXG5IlvU

     

            LOOKING AT THE PATH OF A CHRISTIAN

     

    road.jpg
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC -21TH SUNDAY - C

  •  
    Mo Nguyen
    Aug 24 at 7:27 AM
     
     

    hinh.jpg

    Sunday 25 August 2019

    NARROW GATE - FEW EVER FIND IT

    Reflection on the Gospel-21st Sunday in Ordinary Time C

    (Luke 13:22-30)

    -Veronica Lawson RSM

     

              Some people seem to have an ingrained sense of entitlement. They put themselves first without regard for the sensitivities or rights of others. Whether their behaviour derives from childhood experiences of over-indulgence or from some other source, it can be quite divisive and even destructive of family or workplace or community. Those who put themselves first will often find themselves last in that they are tolerated at best rather than welcomed into most circles.

     

    As Jesus moves from town to town on his way to Jerusalem, “someone” puts a question to him. The question is about salvation: “Are only the few saved?” Jesus treats this as a rhetorical question that presupposes an affirmative answer. His answer could be interpreted as affirmative, even if it is a far cry from the expected response. The questioner rightly assumes that God is the one who saves. Jesus responds with a reminder that God’s saving action cannot be taken for granted. One must “strive to enter the narrow door”. Hard work is involved in ensuring that God’s saving power is there for God’s world.

     

    While the question comes from one person, Jesus’ response is “to them”. The insistence of people in the crowd that they have eaten with him may suggest they are among those who have been following him from Galilee. They may even be those who objected to Jesus’ table companions, the tax-collectors and sinners (Luke 7:34). The text makes it clear that they have heard his teaching: “You taught in our streets”.

    Jesus’ reply indicates that the tables have turned. It would come as no surprise to a Jewish audience to hear Jesus stating that the kin-dom belongs to Israel’s ancestors and to all the prophets. Jesus’ assertion that it also belongs to those who come from far and wide, “from east and west and north and south”, might be less than palatable to those who see themselves as “first” in the schema of salvation. 

     

    Those who share in the banquet in God’s kin-dom, the “saved”, have prevailed in the struggle to enter through the “narrow door”. Entry is by no means restricted to Israel’s forebears. It belongs to all who hear the word of God and put it into practice. The inclusion or “salvation” of outsiders will cause grief among “evil-doers”. These flawed individuals include those who have eaten with Jesus and who have heard his teaching without effect and who, consequently, have failed to commit themselves to the struggle to establish God’s reign of justice and peace and reconciliation. There is no privileged access to salvation on the basis of birth or race or any other contingency. While the “door” to salvation may be “narrow”, the Lukan Jesus has already declared that it is open to all who hear the word of God, to those who “hold it fast in an honest and good heart, and bear fruit with patient endurance” (8:15).

     

    #1432- The Narrow Door - (Luke 13:22-30):

    https://www.youtube.com/watch?v=iKQ1WrqvEz4

     

                          The Narrow Door

     

     

    song.jpg
     

CẢM NGHIỆM SỐNG- REFLECTION- NGÀY 19-8-2019

Change my heart, oh God

                                           May I be like You

Monday 19 August 2019  

A REFLECTION (Luke 12: 49-53)

THE FIGHT AGAINST SIN. Some of the first converts to Christianity were shocked to find that their lives as Christians still contained many difficulties. In some cases, becoming a Christian added to their troubles as they met opposition from non-Christian family members. We too face difficulties of one kind or another. Participating in the Eucharist does not eliminate our problems, but gives us the strength and courage we need not to give up in the face of them.

 

Change My Heart Oh God ~ Maranatha! Music ~ lyric video:

https://www.youtube.com/watch?v=IlSmG-_eJTU

 

Mold me and make me, 

                                           this is what I pray

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - THỨ SÁU CN20TN-C

Thứ Sáu

 

Phụng Vụ Lời Chúa 

 

Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 37, 1-14

"Hỡi các bộ xương khô, hãy nghe lời Chúa. Ta sẽ dẫn các ngươi ra khỏi mồ, và dẫn dắt các ngươi vào nhà Israel".

Trích sách Tiên tri Êdêkiel.

Trong những ngày ấy, tay Chúa đặt trên tôi, và dẫn tôi đi trong thần trí của Chúa: Người để tôi giữa cánh đồng đầy hài cốt; Người đem tôi đi vòng quanh những hài cốt ấy, có rất nhiều bộ xương khô nằm la liệt trên cánh đồng. Và Chúa phán cùng tôi rằng: "Hỡi con người, ngươi nghĩ các xương này sẽ có thể được sống chăng?" Tôi thưa: "Lạy Chúa là Thiên Chúa, Chúa đã biết". Người liền phán cùng tôi: "Ngươi hãy nói tiên tri về các bộ xương này, và bảo chúng rằng: 'Hỡi các bộ xương khô, hãy nghe lời Chúa. Chúa là Thiên Chúa phán cùng các bộ xương như thế này: Ðây Ta sẽ khiến hồn nhập vào các ngươi và các ngươi sẽ được sống. Ta sẽ đặt gân trên các ngươi, sẽ khiến thịt mọc ra trên các ngươi, và cho da bọc các ngươi: Ta sẽ ban hồn cho các ngươi, các ngươi sẽ được sống và biết rằng Ta là Chúa' ". Tôi đã nói tiên tri như Chúa đã truyền cho tôi.

Ðang lúc tôi nói tiên tri, thì có tiếng ồn ào, và tôi thấy chuyển động: các bộ xương họp lại với nhau, xương ăn khớp với nhau. Tôi quan sát, và này đây, gân và thịt mọc trên các bộ xương: có da bọc lại, nhưng chưa có hồn. Và Chúa phán cùng tôi rằng: "Ngươi hãy nói tiên tri về hồn, hỡi con người, hãy nói tiên tri và bảo hồn rằng: 'Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Hỡi hồn, hãy từ bốn phương tiến đến', và thổi hơi trên những kẻ bị giết này, để chúng sống lại". Tôi đã nói tiên tri như Chúa đã truyền cho tôi. Hồn liền nhập vào chúng và chúng được sống. Chúng đứng thẳng lên làm thành một đạo quân cực kỳ đông đảo.

Và Chúa phán cùng tôi rằng: "Hỡi con người, các bộ xương này là toàn thể nhà Israel. Chúng nói rằng: 'Xương chúng tôi đã khô đét, chúng tôi mất hết hy vọng, chúng tôi đã bị tiêu diệt'. Bởi đó, ngươi hãy nói tiên tri cho chúng rằng: 'Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Hỡi dân Ta, này Ta sẽ mở các cửa mồ các ngươi, Ta sẽ kéo các ngươi ra khỏi mồ, và dẫn dắt các ngươi vào đất Israel. Hỡi dân Ta, các ngươi sẽ biết Ta là Chúa, lúc Ta mở cửa mồ các ngươi, và kéo các ngươi ra khỏi mồ, Ta sẽ cho các ngươi thần trí của Ta, và các ngươi sẽ được sống; Ta sẽ cho các ngươi an cư trên đất các ngươi, các ngươi biết rằng: Ta là Chúa, chính Ta đã phán và sẽ thi hành' ".

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 106, 2-3. 4-5. 6-7. 8-9

Ðáp: Hãy chúc tụng Chúa, vì đức từ bi Người còn muôn thuở (c. 1).

Hoặc đọc: Alleluia.

Xướng: 1) Hãy xướng lên, hỡi những người được Chúa thục mạng cho, những người Chúa đã thục mạng khỏi tay quân thù: những người Chúa đã họp lại từ muôn đất nước; từ đông sang tây và từ bắc chí nam. - Ðáp.

2) Xưa họ lạc lõng trong chốn cô liêu hoang địa, không biết đường đi tới thành trì có thể định cư. Lúc bấy giờ họ đói khát, và sinh lực trong người họ hao mòn. - Ðáp.

3) Họ kêu cầu cùng Chúa trong lúc khốn cùng, Người đã cứu họ thoát cảnh gian truân. Người dẫn họ đi trên con đường thẳng, để họ tới được thành trì có thể định cư. - Ðáp.

4) Những người đó hãy cảm ơn Chúa vì lòng nhân hậu, và những điều kỳ diệu của Người đối với con người ta. Bởi Người đã cho người đói khát được no đủ, người cơ hàn được tràn trề thiện hảo. - Ðáp.

 

Alleluia: Mt 11, 25

Alleluia, alleluia! - Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã mạc khải những mầu nhiệm nước trời cho những kẻ bé mọn. - Alleluia.

 

Phúc Âm: Mt 22, 34-40

"Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi, và yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, những người biệt phái nghe tiếng Chúa Giêsu đã làm cho những người Sađốc câm miệng, thì họp nhau lại. Ðoạn một người thông luật trong nhóm họ hỏi thử Người rằng: "Thưa Thầy, trong lề luật, giới răn nào trọng nhất?" Chúa Giêsu phán cùng người ấy rằng: "Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Ðó là giới răn thứ nhất và trọng nhất. Nhưng giới răn thứ hai cũng giống giới răn ấy, là: Ngươi hãy yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi. Toàn thể lề luật và sách các tiên tri đều tóm lại trong hai giới răn đó".

Ðó là lời Chúa.

 

 

 

Suy Niệm Cảm Nghiệm

 

 

Tình Yêu Bất Diệt - Vinh Hiển Phục Sinh

 

  

 

Bài Phúc Âm hôm nay, Thứ Sáu Tuần XX Thường Niên, cũng không liên tục với bài Phúc Âm hôm qua, cách bài Phúc Âm hôm qua 16 câu, trong đó có hai vấn đề được đặt ra cho Chúa Giêsu, trước hết là vấn đề được nhóm biệt phái cố tình gài bẫy Chúa Giêsu về việc nộp thuế cho Cesar (xem Mathêu 22:22:15-22), và sau đó là vấn đề được nhóm Saducê đặt ra về niềm tin phục sinh (xem Mathêu 22:23-33), cả hai vấn đề đã được Phúc Âm Thánh ký Marcô thuật lại ở Thứ Ba và Thứ Tư Tuần IX Thường Niên trước đây.

 

Tuy nhiên, bài Phúc Âm hôm nay, bài Phúc Âm trước hết về điều răn trọng nhất, dù đã được Giáo Hội chọn đọc theo Thánh ký Marcô cho Thứ Năm Tuần IX Thường Niên, Giáo Hội vẫn chọn đọc lại một lần nữa, vì giới răn trọng nhất trong bài Phúc Âm hôm nay cũng liên hệ với 2 bài Phúc Âm hôm qua và hôm kia trong tuần này. 

 

Ở chỗ, nếu con người sống trọn giới răn trọng nhất là mến Chúa hết mình và yêu nhau như mình: "Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Đó là giới răn thứ nhất và trọng nhất. Nhưng giới răn thứ hai cũng giống giới răn ấy, là: Ngươi hãy yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi", thì các nhóm thợ làm vườn nho lâu giờ đã không tỏ thái độ bất mãn với chủ và ghen tị với nhóm thợ cuối giờ, và thành phần bất ngờ được mời đến dự tiệc cưới trong hoàng cung sẽ mặc áo cưới xứng đáng với đặc ân diễm phúc khôn lường của mình.

  

Và vấn đề giới răn trọng nhất này còn liên quan cả đến mầu nhiệm phục sinh nữa. Ở chỗ, tất cả mọi sự trên trần gian này sẽ qua đi, kể cả đức tin, ngoại trừ duy có đức mến. Vì "Thiên Chúa là tình yêu" (1Gioan 4:8,16). Bởi vậy, nếu hai yếu tố làm nên bản tính của con người là linh hồn và thân xác, nhưng linh hồn chi phối thân xác và thân xác lệ thuộc linh hồn thế nào, thì một khi thân xác của con người trở thành khí cụ của lòng mến, tác hành theo lòng mến, theo tình yêu Thiên Chúa, theo đức ái trọn hảo, thì thân xác đó đã chứng tỏ nó mang sẵn mầm sống vĩnh cửu, bất diệt, và trọn hảo nhờ linh hồn thiêng liêng bất tử và trọn lành của nó, và nhờ quyền năng của Thánh Thần, nó sẽ trở nên như thân xác phục sinh vinh hiển của Chúa Kitô (xem Philiphê 3:21).

 

Một thanh sắt cho dù có bị rỉ xét đến đâu chăng nữa, một khi được nung bằng lửa thì nó cũng trở nên sáng rực như lửa thế nào thì thân xác của con người cũng thế. Cho dù thân xác đó khi còn sống có dâm ô nhục dục đàng điếm chăng nữa, nhưng một khi tâm hồn của thân xác đó biết ăn năn thống hối với tất cả lòng mến, thì thân xác đó sẽ trở nên tinh tuyền. Bởi xác của con người ngày sau sống lại thì trở nên thiêng liêng như thiên thần, như Chúa Giêsu khẳng định (xem Mathêu 22:30).

 

Trong các thánh nữ đồng trinh, ngoài Mẹ Maria là đệ nhất trinh nữ và là trinh nữ trên hết, một trinh nữ sinh con duy nhất trên trần gian này, thì vị thánh nữ đồng trinh thứ nhất trong hàng ngũ các thánh trinh nữ là Thánh Catarina Tử Đạo, sau đó đến Thánh Nữ Mai Đệ Liên đàng điếm và Thánh Nữ Magarita Cortone cũng thuộc về loại ưu hạng trong số các thánh trinh nữ, như chính Chúa Giêsu đã tỏ cho chị thánh biết, và dấu chứng thực đó là thân xác sống dâm dục 9 năm trời với một người tình và có một đứa con hoang (ngoại hôn) với chàng của chị chẳng những không bị hư hoại mà vẫn còn nguyên.

  

Thật vậy, vào ngày lễ của Thánh Catherine thành Alexandria Tử Đạo (25/11 theo lịch phụng vụ cũ), khi Thánh Nữ Margarita đang ở bàn thờ để rước lễ thì nghe thấy Chúa Giêsu nói cùng mình rằng:

 

 

Con Cha ơi, chỗ của con sẽ ở giữa thần Seraphim cùng với các trinh nữ bừng cháy tình yêu thần linh”.

 

 

Nghe thấy thế Thánh nữ sửng sốt đáp lại rằng:

 

 

Lạy Chúa, làm sao điều ấy có thể xẩy ra được với một con người nhớp nhúa tội lỗi chứ?

 

 

Chị đã nghe thấy câu giải đáp của Chúa như sau:

 

 

Những đau khổ vô vàn của con sẽ thanh tẩy tâm hồn con khỏi tất cả mọi thứ thu hút phạm tội, và trong nỗi đớn đau và ăn năn thống hối của mình, con sẽ phục hồi sự tinh tuyền đồng trinh của con”.

 

 

Thánh nữ lại càng cảm thấy sợ hãi trước câu trả lời của Chúa và đã than lên rằng:

 

 

Ôi Chúa Kitô là Sư Phụ của con, phải chăng Thánh Mai Đệ Liên thuộc về thành phần các trinh nữ trong vinh quang thiên đình?” Chúa liền tiết lộ cho chị biết rằng: “Ngoại trừ Mẹ Maria và Catherine Tử Đạo, không ai hơn Mai Đệ Liên trong hàng ngũ trinh nữ”. 

 

 

(A Tuscan Petinent: The Life and Legend of Saint Margaret of Cortona, by Father Cuthbert, Burns Oates and Washbourne, Ltd, 1900, pages 160-161).

 

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên 

 

TN.XXL-6.mp3  

 

CẢM NGHIỆM SỐNG LC -REFLECTION 20TH SUNDAY -C

  •  
    Mo Nguyen
     
    Aug 16 at 5:14 PM
     
     
    hinh.jpg

    GIVE US PEACE

     

    Sunday 18 August 2019

    Reflection on the Gospel-20th Sunday in Ordinary Time C

    (Luke 12: 49-53)

    -Veronica Lawson RSM

     

    There is a sense of urgency in today’s gospel. Jesus feels constrained or under stress until the “fire” he has come to cast on the earth is kindled and the baptism of fire that John the Baptist foreshadowed in 3:16 takes effect. Elsewhere in Luke’s writing, fire is associated with judgement (3:9, 17; 9:17; 17:29), and with the presence of the Holy Spirit (3:16), especially in the Lukan story of Pentecost (Acts 2:3) where “tongues as of fire” appear and rest on all those assembled in the upper room. Fire is a sign of the end times when the Spirit of prophecy descends on all God’s people (Acts 2:18-19). Those who have experienced the effect of the all too frequent bush fires in Australia or the wild fires of California can appreciate the power of this image. Climate change is undoubtedly increasing the risk of destructive fires. Drier conditions wither plant life that then becomes fuel for the fires. Fire can take all before it. It can also bring the most astonishing new life in its wake.

     

    Linked with the image of fire is that of water: Jesus has a “baptism with which to be baptized”. Once more, a sense of urgency is expressed as the power of water is evoked. Like fire, water has power to destroy and power to save. Fire and water become metaphors for the hard won gospel path to peace. Jesus seems to be contradicting so much of what he has stood for to this point. At his birth, he is presented as the bringer of peace (Luke 1:79 and 2:14). He tells the hospitable woman of 7:50 and the faith-filled woman of 8:48 to “go in peace”. He instructs his disciples to bring peace to the families they visit (10:5-6). He refuses to be a divider (12:13-14). And now he declares that he has come not to bring peace but division. His hearers can expect members of families to be divided one against another. How can this be?

     

    The Lukan Jesus is almost certainly describing the status quo rather than prescribing what ought to prevail. In other words, by the time Luke is writing, it is clear that some have accepted the gospel way of peace and justice and compassion and others within the same families have not. Acceptance of the gospel and of Jesus as the Christ or Messiah would have involved a monumental shift for Jews on the one hand and for adherents of the diverse philosophies or faiths of the Roman world on the other. Today’s families of mixed faith might be able to get inside this experience and to understand the suffering involved when a family member makes a life choice that other members of the family find hard to accept. This is not an easy text to understand or even to accept. We need to struggle with its ambiguity.

     

    Give us peace - Martin Alfsen - Modern Gospel Choir - 24.11.2013 Emmauskirche Berlin:

    https://www.youtube.com/watch?v=EejoVXiPBrA

     

                             Give Us Peace

     

    hat.jpg