16. Sống Tình Thức

SỐNG TỈNH THỨC - AI LÀ THẦY CỦA BẠN

  •  
    Chi Tran
     
     
     

    Bài học đắt giá từ câu chuyện “ai mới là thầy của bạn?” khiến nhiều người giật mình thức tỉnh

    Bài học đắt giá từ câu chuyện
    Nguồn: happy.live
    Trí tuệ sẽ không phải là trí tuệ nếu chỉ được rút ra từ sách vở”

    Khi Hasan, một nhà hiền triết Hồi giáo sắp qua đời, có người hỏi ông: “Thưa Hasan, ai mới thực sự là thầy của ngài?”

    Hasan đáp: “Những người thầy của ta nhiều vô kể. Nếu điểm lại tên tuổi của các vị ấy hẳn sẽ mất hàng tháng, hàng năm, và như thế lại quá trễ vì thời gian của ta còn rất ít. Nhưng ta có thể kể về ba người thầy sau của ta”.

    Người đầu tiên là một tên trộm

    Có một lần ta đi lạc trong sa mạc, khi ta tìm đến được một khu làng thì trời đã rất khuya, mọi nhà đều đi ngủ cả. Nhưng cuối cùng ta cũng tìm thấy một người, ông ta đang khoét vách một căn nhà trong làng. Ta hỏi ông ta xem có thể tá túc ở đâu, ông ta trả lời: “Khuya khoắt thế này thật khó tìm chỗ nghỉ chân, ông có thể đến ở chỗ tôi nếu ông không ngại ở chung với tên trộm”.

    Người đàn ông ấy thật tuyệt vời. Ta đã nán lại đấy hẳn một tháng. Cứ mỗi đêm ông ta lại bảo: “Tôi đi làm đây. Ông ở nhà và cầu nguyện cho tôi nhé!” Mỗi khi ông ta trở về ta đều hỏi: “Có trộm được gì không?” và ông ta đều đáp: “Hôm nay thì chưa, nhưng ngày mai tôi sẽ cố, có thể lắm chứ”. Ta chưa bao giờ thầy ông ta trong tình trạng tuyệt vọng, ông ta luôn hạnh phúc.

    Có lần ta đã suy ngẫm và suy ngẫm trong nhiều năm ròng để rồi không ngộ ra được một chân lý nào. Ta đã rơi vào tình trạng tuyệt vọng, tuyệt vọng đến nỗi ta nghĩ mình phải chấm dứt tất cả những điều vô nghĩa này. Ngay sau đấy ta chợt nhớ đến tên trộm, kẻ hàng đêm vẫn quả quyết: “Ngày mai tôi sẽ làm được, có thể lắm chứ!”

    Burglary crime – burglar opening a door

    Người thầy thứ hai là một con chó

    Khi ta ra bờ sông uống nước, có một con chó xuất hiện. Nó cũng khát nước. Nhưng khi nhìn xuống dòng sông, nó thấy cái bóng của mình nhưng lại tưởng là một con chó khác. Hoảng sợ, nó tru lên và bỏ chạy. Nhưng rồi khát quá nó bèn quay trở lại. Cuối cùng, mặc nỗi sợ hãi trong lòng, nó nhảy xuống sông và cái bóng biến mất. Ta hiểu đây là một thông điệp đã được gởi đến cho ta: Con người phải biết chiến thắng nỗi sợ hãi trong lòng bằng hành động.

    Người thầy cuối cùng là một đứa bé

    Ta đến một thành phố nọ và thấy một đứa bé trên tay cầm một cây nến đã thắp sáng để đặt trong đền thờ.

    Ta hỏi đứa bé: “Con tự thắp sáng cây nến này phải không?” Đứa bé đáp: “Thưa, phải”. Đoạn ta hỏi: “Lúc nãy nến chưa thắp sáng, nhưng chỉ một thoáng sau đã cháy sáng. Vậy con có biết ánh sáng từ đâu đến không?”

    Đứa bé cười to, thổi phụt ngọn nến và nói: “Ngài thấy ánh sáng đã biến mất, vậy ngài bảo ánh sáng đã đi đâu?”

    Cái tôi ngạo nghễ của ta hoàn toàn sụp đổ, pho kiến thức kim cổ của ta cũng sụp đổ theo. Lúc ấy ta nghiệm ra sự dốt nát của bản thân. Và từ đó ta vất đi tất cả những tự hào về kiến thức của mình.

    Đúng là có thể nói ta không có một ai là thầy, nhưng điều này không có nghĩa ta không phải là một học trò. Ta xem vạn vật là thầy. Tinh thần học hỏi của ta luôn rộng mở hơn tất cả các người.

    Ta học hỏi từ tất cả mọi vật, từ cành cây ngọn cỏ đến đám mây trên trời kia. Ta không có một người thầy vì ta có hàng triệu triệu người thầy mà ta đã học được mỗi khi có thể. Điều thiết yếu trong cuộc sống là luôn làm một học trò. Điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là có khả năng học hỏi, luôn sẵn sàng học để biết chấp nhận ý nghĩa của vạn vật. Người thầy là người thông qua đó ta bắt đầu học cách để học hỏi.

    Câu chuyện trên khiến nhiều người giật mình thức tỉnh bởi có nhiều lúc trong cuộc sống, chúng ta cứ mải miết theo đuổi những thứ xa vời, những người thầy “ảo” mà quên mất rằng chính những điều giản dị, những con người bình thường trong cuộc sống lại đem đến cho ta những bài học vô giá nhất.

    Nhật Minh – cafebiz

     
     
     

     



     

SỐNG TỈNH THỨC - CUỘC CHIẾN HÀNG NGÀY

  •  
    Chi Tran

     
     
     
     


     
    CHUẨN BỊ CHO CUỘC CHIẾN HÀNG NGÀY.
    ��ĐỨC KITÔ:
    Này con, để thực hành các nhân đức, con buộc phải đối mặt với nhiều thử thách. Đôi lúc Ta sẽ gửi đến cho con vài lời khích lệ và đôi niềm an ủi trong tâm hồn, nhưng con đừng tìm kiếm sự dễ chịu lâu dài ở đời này.
     
    Con hãy vì Ta mà sống can đảm và có dũng khí khi phải đối mặt với nhiều điều khó chịu. Ta muốn con trở nên một con người mới, một con người khác, thường phải làm điều con chẳng muốn, và từ bỏ điều con đang khát mong.
    Ta cho con biết trước điều này để con sẵn sàng chiến đấu trong cuộc chiến hàng ngày vì Nước Trời cho có được vinh quang rạng rỡ. Không có chiến đấu thì không có chiến thắng.
    Ai không bước vào cuộc chiến là người đánh mất vinh dự chung kết vĩnh cửu của chính mình. Tiếp tục giao chiến, kiên nhẫn chịu đựng, rồi con sẽ có được một vương miện hạnh phúc hoàn toàn thỏa lòng với Ta trên thiên đường. Có lao nhọc vất vả ở đời này con mới được nghỉ ngơi đời đời trên thiên đường. Có chiến đấu hàng ngày con mới có được vinh dự khôn tả của người chiến thắng.
    Ta là Đức Vua và Người Mẫu của con.Ta sẽ đi trước con và cùng con chiến đấu; hãy bước theo Ta một cách trung thành và không nao núng; hãy sẵn sàng chiến đấu chống trả mọi chước cám dỗ và mọi lòng ích kỷ.
    Ai bỏ Ta và bỏ các chuẩn mực của Ta, người ấy là kẻ thù ác hại nhất cho chính mình.
    ��SUY TƯ:
    Hôm nay, một vài cố gắng của tôi kết thúc trong thất bại; rồi sẽ đến những điều tôi chẳng thích cũng chẳng mong; có kẻ làm cho tôi lo lắng; tôi cũng bị cái dại quấy rầy trong một vài chuyện. Đó là những thử thách cho mọi ngày sống, cũng là những dịp may cho nhân đức lớn lên.
    Sự mạnh mẽ hay yếu đuối tâm linh của tôi được nhận biết vào những lúc đó; nếu còn kiên nhẫn, tôi ở bậc đầu tiên của sự thánh thiện; nếu tôi tạ ơn Chúa về những sự đó, tôi ở một bậc cao hơn; nếu tôi vui mừng khi phải chịu đau khổ vì Chúa Giêsu, tôi ở bậc cao nhất.
    Tôi muốn dâng đời mình cho Chúa Giêsu đến đâu? Cuộc sống hàng ngày là câu trả lời của tôi.
    ��CẦU NGUYỆN:
    Lạy Chúa Giêsu, Đấng Cứu Thế thần linh dấu yêu của con, Chúa đã sống một đời thế nhân để chịu lấy những nỗi khốn cực con phải chịu hàng ngày. Qua lòng kiên nhẫn, nhân hậu, và tự chủ, Chúa đã cho con thấy được như thế nào là tình yêu Chúa mong thấy được nơi con.
     
    Xin Chúa giúp con nhận ra những cơ hội sống đức độ đó trong cuộc đời của riêng con, và ban cho con sức mạnh để sử dụng chúng cho tốt. Xin đừng để cho con hài lòng chỉ vì không thấy mình phạm tội nữa, mà biết khao khát tiến bộ trong các nhân đức con cần đến nhiều nhất; rồi con sẽ theo đó mà đưa ra chiến lược tốt nhất chống lại bao lầm lỗi của con, cũng là dâng lên Chúa một chứng cứ đáng tin hơn cho tình yêu của con. Amen.
    ��Anthony J. Paone, S.J.
    ��Ptst.
     

SỐNG TỈNH THỨC -

  •  
    Chi Tran

     
    Còn gì không buông xuống được đây?
    Một nhà doanh nghiệp rất nổi tiếng, cứ cách một đoạn thời gian, ông lại dẫn theo vợ con đến nơi hỏa táng để xem. Có người không hiểu, hỏi ông nguyên do. Ông nói rằng, chỉ cần đến nơi hỏa táng, cái tâm nóng nảy sẽ rất mau chóng an tĩnh lại, thấy danh lợi tiền tài thật nhẹ nhàng.
    Ở nơi hỏa táng này, không kể bạn là quan to quý tộc quyền cao chức trọng, uy danh hiển hách hay là một người dân bình thường, nghèo rớt mồng tơi, không ai biết đến, cuối cùng đều sẽ phải đến đây, chung một tư thế, lặng yên nằm xuống, sau đó bị đưa vào bên trong lò hỏa táng đang bốc cháy ngùn ngụt, khi trở ra lần nữa, thì chỉ là một chiếc hộp vuông nho nhỏ được bọc trong tấm vải đỏ.
    - Khi đến chẳng mang theo thứ gì, khi đi chỉ như một làn khói. Đời người chính là đơn giản như vậy! Vinh hoa phú quý phút chốc thoáng qua, ân ái tình thù cũng chỉ như cát bụi.
    Hôm nay sống trong một thế giới vật chất dục vọng tràn lan, bên cạnh chúng ta là đầy những cám dỗ mê hoặc: quyền lực, địa vị, tiền bạc, mỹ sắc…, hễ không cẩn thận, thì trong tâm sẽ dậy sóng. Nội tâm chúng ta vốn dĩ trong sáng, thuần tịnh, bình lặng sẽ trở nên ngông cuồng, ngạo mạn và tư lợi.
    - Khi bạn cảm thấy hiện thực và lý tưởng có sự chênh lệch,
    Khi bạn cảm thấy uất ức thương tâm, không có người hiểu bạn,
    Khi bạn vì ân oán tình thù mà canh cánh trong lòng,
    Khi bạn vì lợi ích được mất mà so đo tính toán,
    Khi bạn khom lưng chau mày đối với quyền thế,
    Khi bạn vì địa vị cao thấp mà mưu tính hại nhau…,
    sao bạn không đi đến nơi hỏa táng xem thử, đối diện với một nắm tro bụi, bạn còn có gì không buông xuống được đây?
    Đã biết chốn ni là quán trọ
    Hơn, thua, hờn oán.. để mà chi!
    Thử ra ngồi xuống bên phần mộ
    Hỏi họ mang theo được những gì..
    Chốn ấy trăm năm ngỡ tít mờ
    Đâu ngờ ập đến tựa cơn mơ.
    - Sống Thương và Hiểu từng giây phút
    Ngay kiếp mong manh gặp bến bờ..
    Như Nhiên (bài do bạn Mậu Trần giới thiệu)
    Có thể là hình ảnh về ngọn lửa
     
     
     

    Facebook

     

     
     
     
    1Maria Le Yen
     
     
     

SỐNG TỈNH THỨC - TỘI LỖI 1 - CHA GIOAN VIANNEY

  •  
    Chi Tran
     


     
    Bài giảng của thánh Maria Vianney
    TỘI LỖI 1
     
    Một người đang xếp một đống củi lớn, các con hỏi người ấy đang làm gì, người ấy trả lời: ”Tôi đang chuẩn bị củi lửa để tự thiêu.” Lúc đó các con nghĩ sao?
     
    Tội lỗi là người hành quyết Thiên Chúa, là kẻ ám sát linh hồn. Nó kéo chúng ta ra khỏi Thiên Đàng và ném chúng ta vào Hỏa Ngục. Thật khó hiểu và điên rồ thay vì chúng ta lại thích điều đó!
     
    Nếu chúng ta suy nghĩ thật chín chắn, nghiêm túc về tội lỗi, ắt hẳn chúng ta sẽ quá khiếp sợ đến nỗi chúng ta không dám phạm tội. Thiên Chúa muốn cho chúng ta được hạnh phúc đó là điều chắc chắn; Người ban tặng cho chúng ta Thánh luật của Người cũng không ngoài mục đích đó. Lề luật Chúa thật tuyệt vời cao cả. Vua Đavít đã nói chính ngài tìm thấy niềm hân hoan trong lề luật Chúa, và niềm vui đó đối với ngài còn quý giá hơn cả vàng bạc châu báu. Nhà vua còn nói ngài bước đi trong tự do vững, bởi vì ngài luôn tìm kiếm Thánh Ý Chúa.
     
    Thiên Chúa muốn chúng ta được hạnh phúc nhưng chúng ta lại không muốn như vậy. Chúng ta quay lưng lại với Người và tự nộp mình cho ma quỷ! Chúng ta muốn trốn tránh Người Bạn tốt lành và chạy theo tên sát thủ chính mình! Chúng ta phạm tội, dìm mình trong vũng lầy nhơ nhớp. Một khi đã dìm mình vũng lầy này, chúng ta không còn biết thoát ra bằng cách nào nữa. Nếu vận mạng tài sản của chúng ta ở trong tình huống này, chắc hẳn chúng ta đã nhanh chóng tìm cách để thoát ra cảnh khó khăn; nhưng bởi vì nó chỉ liên quan đến linh hồn nên chúng ta cứ khư khư để mắc lầy như vậy.
     
    Chúng ta đi xưng tội bởi vì áy náy lương tâm và hổ thẹn với lòng mình, nhưng thường chúng ta chỉ tự trách mình một cách qua loa, chứ không thật lòng ăn năn ghét tội, và không thật lòng dứt khoát từ bỏ tội lỗi.
    Người ta nói rằng nhiều người đi xưng tội nhưng chỉ có ít người thay đổi. Cha tin chắc điều đó bởi vì rất ít người xưng tội trong nước mắt ăn năn. Các con thấy đó, thật bất hạnh thay bởi vì người ta không chịu suy nghĩ! Trái lại, hầu như người ta không có phản ứng gì cả.
    Nếu có ai đó nói với những người đi làm ngày Chúa Nhật, nói với những người đi khiêu vũ, nói với những người nhậu nhẹt say sưa rằng:
    -“Bạn có biết bạn đang làm gì không? Bạn đang đóng đinh Chúa đó”
    Chắc chắn họ sẽ hết sức ngạc nhiên vì họ chẳng bao giờ nghĩ như vậy cả. Nếu chúng ta năng suy gẫm về tội lỗi, chúng ta sẽ khiếp sợ ngay, chúng ta không thể nào làm điều tội lỗi độc ác được. Thiên Chúa đã làm gì ngoại trừ muốn cứu chúng ta khỏi Hỏa Ngục, mà sao chúng ta lại làm cho Người phiền muộn và giết Người một lần nữa vậy? Phải chi tất cả các tội nhân lúc sắp phạm tội mà nhớ lại lời Chúa Giêsu nói với thánh Phêrô rằng:
    - “Ta sẽ đi đến chỗ mà con sắp đi để chịu chết một lần nữa!” May ra điều đó sẽ làm cho họ suy nghĩ và thay đổi.
     
    Các thánh hiểu rõ sự khủng khiếp của tội lỗi xúc phạm đến Chúa như thế nào, nên có nhiều thánh đã sống trọn cuộc đời trong khóc lóc ăn năn vì những tội mình đã phạm.
    Thánh Phêrô cho đến lúc lâm chung ngài vẫn còn khóc lóc.
    Thánh Bênađô thường hay nói rằng:
    - “Lạy Chúa, chính con đã đóng đinh Chúa trên thập giá!”
    Qua tội lỗi, chúng ta khinh thường Chúa, chúng ta đóng đinh Chúa!
    Thật đáng tiếc thay cho chúng ta nếu đánh mất đi linh hồn mình, linh hồn đã được trả giá bằng biết bao đau khổ và cái chết của Chúa Giêsu!
    Thiên Chúa đã làm hại gì cho chúng ta đến nỗi chúng ta đối xử tệ với Người như vậy?
    Phải chi những linh hồn trong Hỏa Ngục được trở về thế gian này! Phải chi họ thế chỗ của chúng ta bây giờ!
    Ôi, chúng ta thật dại dột biết bao!
    Thiên Chúa mời gọi chúng ta đến với Người nhưng chúng ta lại muốn chạy trốn! Người muốn làm cho chúng ta hạnh phúc nhưng chúng ta lại không muốn hưởng hạnh phúc của Người. Người mời gọi chúng ta yêu thương Người, và chúng ta lại dâng mình cho ma quỷ. Chúng ta phung phí hết thời giờ Thiên Chúa đã ban cho chúng ta để cứu rỗi linh hồn mình. Chúng ta tuyên chiến với Thiên Chúa bằng chính những phương tiện Người ban cho chúng ta để phục vụ Người.
     
    Khi chúng ta xúc phạm đến Thiên Chúa, nếu nhìn lên thánh giá, chúng ta sẽ nghe Chúa Giêsu nói với chúng ta từ nơi sâu thẳm của linh hồn rằng:
    - “Cả con nữa, con cũng đứng về phe kẻ thù của Cha sao? Con muốn đóng đinh Cha một lần nữa sao?”
    Hãy dán mắt nhìn lên Chúa Giêsu bị treo trên thánh giá và nói với mình:
    - “Đó là cái giá mà Chúa Cứu Thế phải trả, để hàn gắn những thương tích tội lỗi tôi đã gây ra cho Thiên Chúa.”
    Một Thiên Chúa hạ mình xuống thế trở thành nạn nhân của tội lỗi, một Thiên Chúa đau khổ, một Thiên Chúa hấp hối, một Thiên Chúa gánh chịu mọi cực hình, bởi vì Người muốn gánh hết tội lỗi chúng ta! Quỳ dưới chân thánh giá, giá chúng ta hãy học cho biết sự độc ác và tai hại của tội lỗi, để có thể dục lòng ăn năn ghét tội cho thật lòng. Hãy lắng đọng tâm hồn, hãy tìm xem những gì chúng ta có thể làm để hàn gắn, đền bù cho cuộc đời tội lỗi đáng thương của chúng ta.
     
    Thiên Chúa sẽ hỏi chúng ta vào giờ lâm chung rằng:
    - “Tại sao ngươi xúc phạm đến Ta là Người đã yêu thương ngươi hết lòng?”
    Chúng ta chống lại Thiên Chúa, Đấng lúc nào cũng làm điều tốt lành cho chúng ta; chúng ta làm hài lòng ma quỷ, kẻ đã tìm mọi cách để hại chúng ta!
    Thật là điên rồ!
    Đó có phải là điên khi chính mình tự chọn làm nô lệ Hỏa Ngục bằng cách kết thân với ma quỷ, trong khi chúng ta có thể cảm thấy nếm được những niềm vui sướng của Thiên Đàng ngay ở chốn trần gian này, bằng cách kết hợp với Thiên Chúa qua tình yêu không? Người ta không thể hiểu được sự điên rồ này; cũng không thể nào khóc thương cho đủ. Các tội nhân thật đáng thương hại, vì như thể họ không thể nào đợi đến lúc mình bị buộc tội, mà tự kết án mình sống trong thế giới của ma quỷ trước.
    Ngay ở đời này, người ta thường nếm trước một phần nào của Thiên Đàng, Luyện Ngục, hay Hỏa Ngục, hay Hỏa Ngục. Thiên Đàng ở trong các linh hồn thánh thiện luôn kết hiệp mật thiết với Chúa. Luyện ngục ở trong các linh hồn không chết đi cho chính mình. Hỏa Ngục ở trong các linh hồn vô đạo.
     
    Người sống trong tội lỗi thường sống theo thói quen như loài vật. Loại sinh vật không có lý trí, không hiểu biết gì ngoài bản năng ham muốn của nó. Vì thế, người nào sống như súc vật thì mất hết lý trí, và bị xu hướng xác thịt điều khiển. Kẻ đó chỉ thích những lạc thú như ăn uống, dâm ô; thích những chuyện phù phiếm mau chóng trôi qua như cơn gió thoảng. Cha tội nghiệp cho những kẻ bất hạnh này, những kẻ chạy theo đam mê trần tục; họ đánh đổi rất nhiều để được một chút lợi lộc, họ đánh đổi sự sống đời đời để được của cải phù du.
     
    Thật đáng buồn biết bao khi một linh hồn ở trong tình trạng tội lỗi! Họ có thể chết trong tình trạng đó; thậm chí bây giờ, bất cứ việc lành nào họ làm đều không có công trạng trước mặt Chúa.
    Đó là lý do tại sao ma quỷ rất thích khi một linh hồn sống trong tội và ở lại mãi trong đó. Khi chúng ta đắm mình trong tội lỗi, linh hồn chúng ta trở nên bệnh tật, thối nát và đáng thương hại. Thế thì có gì thích thú trong tội? Chẳng có gì hết! Chúng ta chỉ có những cơn ác mộng là ma quỷ đến bắt chúng ta đi, hay là thấy mình bị té xuống vực thẳm từ trên ngọn núi cao.
    Hãy chạy đến với Chúa, đến với Bí tích hòa giải, và chúng ta sẽ ngủ ngon như một trẻ thơ. Chúng ta sẽ vui mừng thức dậy trong đêm tối để cầu nguyện với Thiên Chúa, môi miệng chúng ta chỉ toàn lời cảm tạ; chúng ta sẽ bay thẳng về Thiên Đàng giống như con chim đại bàng bay vào không gian vậy.
     
    Tội lỗi thoái hóa con người biết bao! Cả đến các Thiên Thần được tạo nên để yêu mến Thiên Chúa cũng bị nó xui khiến, trở thành ma quỷ nguyền rủa Thiên Chúa đời đời.
    Nếu như Ađam tổ tông chúng ta đã không phạm tội, và nếu chúng ta không phạm tội mỗi ngày thì chúng ta được hạnh phúc biết bao! Chúng ta sẽ hạnh phúc như các thánh ở trên Thiên Đàng. Sẽ không còn người buồn khổ trên thế gian này nữa. Thật ra chính tội lỗi đem lại cho chúng ta tất cả những thiên tai và bất hạnh: chiến tranh, đói kém, dịch hạch, động đất, hỏa hoạn, băng giá, mưa đá, bão tố - tất cả đều gây đau khổ cho chúng ta.
    Một linh hồn sống trong tình trạng tội lỗi thì luôn buồn phiền đau khổ. Tất cả những việc họ làm, họ đều thấy buồn bã, chán ghét mọi sự; trong khi người yêu mến Thiên Chúa lúc nào cũng hạnh phúc và vui mừng. Đối với họ: Sống cũng tốt! Chết cũng tốt!
     
    Cha tin chắc một điều là chúng ta thường sợ chết. Chính tội lỗi đã làm cho chúng ta sợ chết. Chính tội lỗi diễn tả thần chết thật kinh sợ; chính tội lỗi làm cho người độc ác phải sợ hãi trong giờ sau hết. Chính lý do đó đủ làm cho người ta run sợ, vì biết rằng mình rất đáng ghét trước mặt Chúa!
    Tại sao phải sợ?
    Người ta đã làm gì mà khiến cho họ phải đáng ghét trước mặt Chúa? Là bởi vì một lời phỉ báng, vì một suy nghĩ bậy bạ, vì một chai rượu, vì vài phút vui chơi! Chỉ vì vài phút vui hưởng lạc thú mà phải xa lìa Thiên Chúa, đánh mất linh hồn, mất phúc Thiên Đàng đời đời!
    Đáng lý ra chúng ta vào thẳng Thiên Đàng giống như cha mẹ, anh chị, hàng xóm, những người đã sống nơi đây với chúng ta, nhưng chúng ta đã không bắt chước họ mà lao mình xuống Hỏa Ngục chịu thiêu đối đời đời. Ma quỷ sẽ hành hạ chúng ta rất tàn ác. Tất cả ma quỷ đã xúi giục chúng ta phạm tội ở thế gian sẽ đến hành hạ chúng ta.
     
    Nếu thấy một người đang xếp một đống củi lớn, các con hỏi người ấy đang làm gì, người ấy trả lời:
    - ”Tôi đang chuẩn bị củi lửa để tự thiêu.”Lúc đó các con nghĩ sao? Và nếu các con thấy cũng người đó đốt lửa lên rồi chảy vào đó, các con sẽ nghĩ gì?
    Đó là những gì chúng ta làm khi chúng ta phạm tội. Không phải Thiên Chúa ném chúng ta vào Hỏa Ngục, nhưng chính chúng ta tự chảy mình vào đó bằng chính tội mình đã phạm.
    Các linh hồn hư mất sẽ nói:
    - ”Tôi đã đánh mất Thiên Chúa, linh hồn tôi, và Thiên Đàng, vì tội lỗi của tôi, những tội trọng tôi đã phạm!”
    Họ muốn bay lên cao nhảy ra khỏi đống lửa, nhưng họ lại rớt xuống. Họ luôn luôn có ước vọng bay lên cao bởi vì họ được Thiên Chúa tạo dựng, Đấng cao cả trên hết muôn loài muôn vật. Cũng giống như một con chim bay lên đụng trần nhà và rớt xuống đất; công lý, đạo lý của Chúa là trần nhà kiềm hãm người tội lỗi trong Hỏa Ngục.
     
    Ở đây Cha không muốn chứng minh về sự hiện hữu của Hỏa Ngục. Chúa Giê-su đã nói về Hỏa Ngục trong dụ ngôn người nghèo khó Ladarô và người giàu có. Chúng ta biết rất rõ về điều này, nhưng chúng ta sống như thể không có nó; chúng ta bán linh hồn mình chỉ vì một chút liền bạc, danh lợi, vui thú.
    Chúng ta trì hoãn việc sám hối cho đều giờ phút sau hết, nhưng ai dám bảo đảm chúng ta sẽ tỉnh táo và mạnh mẽ trong giờ phút kinh hoàng đó, giờ mà các thánh phải rùng mình khiếp sợ...
    Các bài giảng của thánh Vianney
     
     
     
     
     
     

SỐNG TỈNH THỨC - ĐTC - VƯỢT QUA CHỦ NGHĨA GIÁO ĐIỀU

 

  •  
    Tinh Cao
    Trọng kính Cộng đồng Dân Chúa,
     
    Có thể nói toàn bài Huấn từ Truyền tin cho Chúa nhật XV Thường niên Năm C 10/7/2022 hôm nay ở hai câu tiêu biểu chính yếu sau đây:
     
     
     
    "Thánh sử Luca nói rõ rằng người Samaria này đang trên hành trình
    Vì vậy, mặc dù đã có những kế hoạch riêng và đang đi đến một nơi xa, người Samaria đó không viện cớ nhưng để cho mình tham gia vào những gì đã xảy ra trên đường. 
    Chúng ta hãy suy nghĩ: chẳng phải Chúa đang dạy chúng ta làm điều đó sao? 
    Để nhìn về phía xa, để đến đích đến cuối cùng của chúng ta, hãy chú ý đến các bước cần thực hiện, ở đây và bây giờ, để đến được đó. 
     
     
     
    "Tin Mừng dạy chúng ta nhìn thấy, nghĩa là hướng dẫn mỗi người chúng ta hiểu đúng về thực tế, ngày từng ngày, vượt qua những định kiến và chủ nghĩa giáo điều. 
    Rất nhiều tín hữu ẩn trú trong chủ nghĩa giáo điều để biện minh cho mình trước sự thật. 
    Tiếp đến, Tin Mừng dạy chúng ta đi theo Chúa Giêsu, bởi vì việc đi theo Chúa Giêsu dạy chúng ta phải chạnh lòng thương 
    chú ý đến người khác, đặc biệt là những người đau khổ, những người đang gặp khó khăn và can thiệp như người Samaria; dừng lại chứ không tránh đi".
     
    Với tâm tình cởi mở và lắng nghe ơn soi động của Thánh Linh nơi tâm trí của mình, chúng ta hãy theo dõi Huấn từ Truyền tin của ĐTC ở những cái links tùy nghi sau đây:
     

     

    --