16. Sống Tình Thức

SỐNG TỈNH THỨC - TỐ CÁO ĐỨC GIÊSU

Tố cáo Đức Giêsu!

Thưa quý vị, thưa các bạn Tin Mừng Chúa Nhật lễ Lá 2019 ( C ) hôm nay, theo Tin Mừng thánh Luca là một Trang tin Mừng Mừng đầy đủ nhất về gian đoạn “THƯƠNG KHÓ” của Chúa Giêsu, có thể nói là ”trọn gón” hành trình chịu tử Nạn của Người,vì  trọn Đoạn 23 Lc có 56 câu, nhưng từ câu 1-49, trình thuật chi tiết về hành trình chịu Tử nạn của Người, còn từ câu 50 -56 là phần nói về việc “Mai Táng “ Chúa.

Theo đó, Đoạn Tin Mừng theo thánh Luca (Lc 23, 1-49 ) được trình thuật trong Lễ Lá hôm nay hoàn toàn không có chi tiết Người Khải Hoàn vào thành Thánh Giêrusalem.

Trọn Đoạn Tin Mừng nầy có tất cả 10 “ Biến cố” , có thể nói là 10 “Chặng Đường Thánh Gía”, (nhưng chặng thứ 10 , chưa đọc).

Vâng, thưa quý vị, chúng ta thường “Bước theo” Chúa Giêsu trên 14 chặng Đàng Thánh Gía, nhưng Lễ Lá năm nay chúng ta cùng bước theo Người 09 chặng Đàng Thánh Gía nhé ( theo Tin Mừng).

  • Chặng thứ nhất : Đức Giêsu ra trước tòa tổng trấn Phi-la-tô.

Như chúng ta biết, tổng trấn Phi-la-tô không phải người Dothai, ông là người ngoại bang cai trị dân Dothai, dưới quyền hoàng đế xe-za. Như vậy, thời gian nầy Nước Dothai không có quyền “tự do”, sự tự do nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Thế nhưng, Đức Giêsu, là “Đấng giải thoát” là Đấng đem lại sự tự do “đích thực” cho họ , nhưng lại bị “giao nộp “ cho người ngoại quốc, chúng ta thấy, thật trớ trêu.Họ khẳng định , Đức Giêsu xưng mình là “MÊ-SI-A” có nghĩa là “ Đấng được xức dầu tấn phong” là Đấng Kitô, là Vua nữa.

Vâng, sự thật Đức Ki-tô là “VUA”, chính vì là Vua , nên Người mới đến thế gian nầy. Nhưng, sự thật “trớ trêu” , bởi vì, Người không phải là vua theo nghĩa thế gian, nhưng là “ Vua hằng hữu”, nhưng những người cầm đầu “tố cáo và giao nộp” Người cho quan ngoại bang, lại là các linh mục thượng phẩm, như thượng tế Cai-pha, và những biệt phái , luật sĩ.

Như vậy chặng thứ nhất, Chúa Giêsu“bị tố cáo oan”, người ta gọi là vu khống, tức cáo gian. Ngày nay chúng ta có “ cáo gian “ người vô tội không ? Nếu có, chắc chắn chúng ta “góp phần “ với người Dothai cáo gian Chúa Giêsu, một Người vô tội.

Khi nghe họ “tố cáo “ Người xúi dân nổi loạn khắp Giu-đê-a, bắt đầu từ Ga-li-lê cho đến đây. Khi nghe tên Ga-li-lê, Phi-la-tô gởi trả Người lại Hê-rô-đê vì không thuộc thẩm quyền của minh, nhưng lúc nầy Hê-rô-đê đang ở Giê-ru-sa-lem.Như vậy, chúng ta biết cuộc “sát hạch” lần thứ I tại Giê-ru-sa-lem bất thành. Trong khi đó, Chúa Giêsu bị tố cáo là “Vua” và Phi- la-tô có hỏi Người câu nầy “ Ông là vua sao?”, Người trả lời :” Chính ngài nói đó?”. Nhưng , câu quan trọng của Phi-la-tô là ”Ta xét thấy người nầy không có tội gì.”, nhưng, sự bất lực và vô trách nhiệm của một người “ cầm cân nảy mực”, có nghĩa là “sự ươn hèn “ của một  quan chức ngoại bang, sự bại hoại, thua thiệt của một nền công lý “ bị trị”, như vậy, rõ ràng dân tộc Dothai bị áp bức, mà không có một thế lực cho một xã hội dân chủ, công bình.

Bản án bất công cho một “Con Người” là một “ Công dân Giêsu” là một bản án tôn giáo, được lồng ghép vào chính trị, khi chính trị nhìn nhận là “vô tội”, thì chính trị “ quay lưng”, một thể chết thối nát và sống chết mặc bay ngay từ thời Đấng Cứu Thế và cho đến ngày nay. Như vậy, chúng ta thấy, bản án bất công mà Chúa Giêsu chịu không phải cho chính Người, mà là cho nhân loại hôm qua, hôm nay và mai sau.

  • Chặng thứ hai : Đức Giêsu ra trước mặt vua Hê-rô-đê.

Chúng ta thấy, “ Vua Hằng Hữu” phải “ra mắt” vua trần thế ( một tiểu vương). Theo đó, Hê-rô-đê là “vua Dothai” chính hiệu , nhưng là ” vua bù nhìn” , còn Chúa Giêsu chính là không những “Vua dân Dothai” , mà còn “ Vua các Vua”, “ Chúa các chúa” nữa, nhưng , lại phải chịu vua trần thế hạch sách.

Chúng ta thấy, chặng thứ hai kể rõ, khi thấy Chúa Giêsu, thì vua Hê-rô-đê mừng lắm, vì nghe nói nhiều về Người. Cũng vị vua nầy, khi hay tin Chúa Giêsu Giáng Sinh, thì lập tức tìm mưu hãm hại Người, nhưng bất thành, thì nổi giận lôi đình cho giết các trẻ “ anh hài”, hy vọng trong “ đám trẻ” ấy có Hài Nhi Giêsu. Nhưng, lại bất thành, nay sau mấy chục năm , có cơ hội “ may mắn” gặp mặt, thì muốn Người “ biểu diễn” vài phép lạ coi chơi, và biết đâu lại mang nhiều “ lợi lộc cho ông ấy, nhưng lại một lần nữa” bất thành”.

Như vậy, xem chừng “sứ mạng” vua Hê-rô-đê không “hữu duyên” với Chúa Giêsu, theo đó” anh hề” Hê-rô-đê muốn Chúa Giêsu” diễn trò” coi chơi, nhưng , một lần nữa thất vọng ê chề. Chúng ta thấy huyền cơ Thánh Thần đưa đẩy Người đến với Hê-rô-đê, nhưng mầu nhiệm không để cho Hê-rô-đê toại ý. Sau khi thất bại, thì giở trò” chơi bẩn”, chế giễu Người bằng cách khoác cho Người áo choàng đỏ để làm vua, trong đó có các thượng tế, kinh sư, và luật sĩ là những người tố cáo Chúa Giêsu. Và sau đó, giải trả Người lại cho Phi-la-tô, chúng ta thấy một “ màn kịch” bỉ ổi của kẻ cầm quyền trần thế “toàn trị” không có dân chủ, “cửa quan” mà như nơi chợ búa, muốn múa gì thì múa, chẳng có kỷ cương , giống như xã hội đương thời “ xét xử” cha Lý vậy.

  • Chặng thứ ba : Đức Giêsu lại ra trước tòa tổng trấn Phi-la-tô.

Lần thứ hai, Phi-la-tô xác nhận Đức Giêsu vô tội, không can tội gì đáng chết, điều xác nhận nầy cũng được đồng tình bởi Hê-rô-đê, nhưng vì quá nhu nhược, không bảo vệ công lý, là người vô tội. Vậy , “bản án” mà Phi-la-tô “giáng” trên Chúa Giêsu là bản án “đánh đòn “ rồi thả ra. Sau đó, theo tục lệ phóng thích hằng năm, Phi-la-tô có quyền phóng thích một người “phạm pháp”, ông ta muốn phóng thích Chúa Giêsu, nhưng người Dothai và những kẻ tố cáo Chúa Giêsu lại muốn phóng thích tên tù “ khét tiếng” là Baraba. Như vậy, họ xem Chúa Giêsu không bằng tên tù khét tiếng. Như vậy, ứng nghiệm Lời Kinh Thánh rằng: Người bị liệt vào hạng trộm cướp.

Nhưng, họ một mực muốn “mượn tay” chính quyền để giết Chúa Giêsu, nên họ la lớn :” Đóng đinh nó đi, đóng đính nó đi !”. Lần thứ ba, Phi-la-tô xác nhận Đức Giêsu vô tội, nhưng họ không nghe, càng la lớn tiếng. Thức tế, chúng ta thấy :” thành ngữ” đa số thắng thiểu số không hoàn toàn đúng, bởi lẽ hùa vào điều nầy, “công lý” sẽ bị thui chột. Chúng ta thấy, “ đa số thắng thiểu số” là mưu mẹo của satan, chủ nghĩa vô thần, dù người ta vẫn nhân danh Thượng Đế.

Chúng ta thấy, hầu hết những người lãnh tụ các đảng phái, nhất là cộng sản, cũng xuất thân từ người tín hữu. Ông tổ và ông thứ nảy sinh ra đảng cộng sản cũng là những người Công giáo. Từ những chủ thuyết vô thần, thật sự bất công và vô lý cũng được nảy sinh và bắt nguồn từ các Nước Châu Âu. Nước Việt Nam thật sự không có chủ nghĩa vô thần trước khi đảng cộng sản du nhập và truyền bá vào. Từ Châu Âu, thật sự từ Nước Đức đã phát sinh chủ nghĩa cộng sản, theo mưu đồ satan, dấy lên đàn áp tôn giáo, kẻ cầm đầu là kẻ công khai” thực thi satan chủ nghĩa”. Đây là sự thật, không xuyên tạc , hay bóp méo. Người Việt Nam không biết gì về “chủ nghĩa cộng sản cực đoan”, cứ việc tham gia và làm theo, kể cả hàng ngũ chức sắc, tín đồ. Điều đó, cho thấy satan thật kinh khủng, nó lấy chủ nghĩa duy vật làm đầu, tức tôn thờ vật chất, vậy mà nó rêu rao, chủ nghĩa “ nhân đạo”. Về nguyên lý, nếu tôn thờ chủ nghĩa duy vật, tức “chống lại “ tâm linh, vậy thì hàng hàng , lớp lớp người chỉ biết duy vật, thì càng ngày xã hội giống như những “con vật”. Vì , tôn thờ điều gì, thì sẽ theo điều ấy, nếu trong xã hội không đề cao chủ nghĩa duy tâm, thì xã hội ấy không thể tồn tại, nếu có tồn tại thì “nhà tù nhiều hơn trường học, nghĩa trang nhiều hơn Thánh Đường”, và rồi chắc chắn không có sự sống trên mặt đất, vì “ mạnh được , yếu thua” và cuối cùng không có kẻ mạnh, cũng như người yếu. Vì , nếu có một con quái vật đầu đàn, cuối cùng không còn con nào cả, vì , con đầu đàn sau cùng cũng phải chết theo định luật, vì không còn con “vật yếu thế” nào để cho nó xơi.

Vâng, đây là nguyên lý của các tôn giáo, vì sao con người cần phải có chủ nghĩa duy tâm, tức phải hướng về tâm linh, từ đ1o mới phát sinh và duy trì sự sống. Từ đó, chúng ta hiểu được, “ Cuộc Tử Nạn “ của Đức Giêsu- Kitô, Ngôi Hai Thiên Chúa Giáng trần.

Tôn giáo phải đứng trên chính trị, mới duy trì sự sống đích thực từ Thiên Chúa, nhưng satan thì không bao giờ muốn thế. Từ đó, Cuộc Khổ Hình của Đức Kitô chính là để “ đổi lấy” có nghĩa là “ Cứu Chuộc “ chúng ta. Tôn giáo không bao giờ gắn liền với chính trị , vì tôn giáo là “ nguyên lý” đứng trên chính trị.  Vì, thần dữ nhất là thần chết, cuối cùng phải “ quy phục “ Thiên Chúa qua Đức Giêsu- Kitô. Từ đó, Cuộc Khổ hình sinh ơn Cứu Độ của Người không vô ích , vì Vinh Quang Thập Gía sẽ đã chiến thắng. Không có biểu tượng hay Logo nào” vượt qua” THÁNH GIÁ, vì nơi đó, được “ treo Đấng Cứu Độ trần gian.

Biểu tượng “ búa liềm” chỉ hoàn toàn tượng trưng cho sự lao động, tức giới công,nông, thợ thuyền. Nhưng , thử hỏi, tầng lớp lãnh đạo nào, mặc nhiên phải có tri thức, vì tri thức mới chính là tiềm năng từ “ Thượng giới” tức Thiên Chúa. Vì kẻ ngu lãnh đạo người ngu, thì xã hội ngu đần, ngoại bang xâm lấn, tức phải nô lệ, nghĩa đen hay tâm linh cũng vậy.

Vậy, “ búa , liềm” chỉ là công cụ, giúp cho công năng của con người, nhưng không thể thay thế tri thức được, vì tri thức là phát xuất từ “ THƯỢNG GIỚI”, theo đó, muốn xã hội có tri thức, không còn con đường nào khác là phải “đề cao vai trò” chủ nghĩa duy tâm. Nghĩa là phải hoàn toàn tự do tôn giáo, vì tôn giáo chính là “con đường tâm linh” dẫn đến Đấng Vĩnh Hằng là Thiên Chúa duy nhất.

Một dẫn chứng minh bạch : ngày nay người ta thường nói nghĩa trang là “ nơi vĩnh hằng”, nếu xét về nghĩa tâm linh thì đúng, còn xét theo nghĩa duy vật thì không đúng, bởi lẽ, không có nghĩa trang nào trên mặt đất mà vĩnh hằng được, vì nhà ở của người còn sống cũng còn bị đập phá , di dời, huống chi là “ nơi chôn “ người chết. Theo đó, nghĩa trang của chủ nghĩa duy vật là nơi chôn táng tạm thời cho người quá cố thôi. Điều nầy minh chứng cụ thể tại Việt Nam, “bốc” nơi cũ lấy đất bán nhiều tiền hơn ,” dời “ đến nơi mới lại bỏ ra một số tiền lập nghĩa trang, lấy tên là ” VĨNH HẰNG”. Vĩnh Hằng khi và chỉ khi ở cõi tâm linh, nhưng chủ nghĩa duy vật, tức vô thần khẳng định không có tâm linh, thì làm sao có vĩnh hằng, như vậy , rõ ràng là ” dối trá” là lừa đảo.

Vâng , qua cái chết và sự phục sinh của Đức Giêsu- Kitô, một Ngôi Vị Thiên Chúa có “ liên quan “ đến sự sống và cái chết của từng người chúng ta, vậy xin đừng dửng dưng :” Chúa chết kệ Chúa, tôi sống mặc tôi”.

Còn tiếp.

P.Trần Đình Phan Tiến

Chia sẻ Bài này:
 

FacebookTwitterLinkedInPinterestViber

n

 
00:00
 
04:47
 
 
 

Bài Giảng Chúa Nhật Lễ Lá Năm C

Video Player
 
00:00
 
01:03:32
 
 
 

 

 
 
 

Chuyên Mục

 
 
 
 

SỐNG TỈNH THỨC - NGÀY PHÁN XÉT RIÊNG


  •  
    CHI TRAN

     
     
     
     


     

    NGÀY PHÁN XÉT RIÊNG

    "Mọi người chúng ta phải ra trước toà án Chúa Kitô, để ai nấy lãnh nhận phần thưởng hay hình phạt, tuỳ theo việc lành hay việc dữ mình đã làm, khi hồn còn ở trong thân xác.” (2/ Cô-rin-tô 5: 10)

     NỖI VUI -SƯỚNG CỦA NGƯỜI LÀNH VÀ CẢNH HÃI HÙNG CỦA KẺ DỮ

    I. Trước toà án Chúa Giêsu

    Chúng ta hãy xem xét một linh hồn khi ra trước toà Chúa để chịu phán xét: Bản cáo-trạng, việc luận-án và bản án.

    Thoạt tiên, linh hồn đến trước toà Đấng thẩm phán: Các nhà thần-học đều đồng quan-điểm nhận rằng, cuộc phán xét riêng được diễn ra ngay chính nơi bệnh-nhân vừa tắt thở; cũng chính nơi đó linh hồn vừa ra khỏi xác, liền chịu phán xét: “Anh em hãy sẵn sàng, vì chính vào giờ anh em không ngờ, Con Người sẽ đến.” (Luca 12,40).

    Thánh Au-gus-ti-nô nhấn mạnh: “Đối với người lành, Chúa thật đáng mến yêu. Đối với kẻ dữ, Chúa thật đáng kinh sợ.”

     Kẻ dữ sẽ kinh sợ biết bao, khi phải nhìn vẻ mặt uy-nghiêm của Đấng Thẩm-phán chí công:“Cơn thịnh-nộ của vua là sứ giả của sự chết, nhưng người khôn ngoan làm nguôi lòng Ngài.” (Cách-ngôn 16:14 )

    Thánh Bê-na-đô nói rằng kẻ dữ bị khiếp-sợ khi thấy mặt Đấng phán xét hơn là thấy hỏa-ngục. Một đứa trẻ có lỗi phải lo buồn khi phải ra trước mặt cha mẹ. Kẻ dữ lại phải đau khổ hơn biết bao , khi phải trình diện trước toà thẩm-phán Chúa Giêsu, mà suốt đời kẻ đó đã xúc-phạm: “Họ nhìn xem người mà họ đã đâm.” (Gioan 19 : 37 )

    II. Nỗi khốn khổ cho kẻ dữ

    Nhìn thấy Chúa Giêsu, những kẻ tội-lỗi bị dày xéo biết bao, khi nghĩ đến Chúa đã chịu chết để cứu-chuộc họ, mà họ luôn vong-ân bạc-nghĩa, bằng cách xúc-phạm đến Người. Chúa Giêsu, Đấng thẩm-phán, ngự đến mang theo những thương-tích xưa trong cuôc tử-nạn để cứu-chuộc thiên hạ. Những thương-tích đó an-ủi những người lành thánh và làm kinh-hoàng các tội-nhân.

    Khi Ông Giu-se nói với các anh em:“Đây tôi là Giu-se mà các anh đã bán.”

    Thánh-Kinh đã ghi lại:“Các anh em quá sợ hãi nên im thim-thíp, không nói được lời nào.” (Sáng-thế 45 :3 )

    Thử hỏi, những kẻ có tội sẽ trả lời Chúa làm sao, khi họ đã lợi-dụng lòng khoan-nhân của Chúa để sống bê-tha tội-lổi suốt đời.

    Euse-bi-ô E-mis-sơ-nô đã kêu lên: “Hỏi còn mặt mũi nào để những kẻ dữ van-nài lòng từ-bi của Chúa, khi họ phải xét xử về tội khinh-bỉ lòng từ-bi của Người.”

    Thánh Au-gus-ti-nô thử hỏi họ: “Họ phải làm gì đây? Chạy trốn ư? Trước mặt họ ngự đến vị thẩm-phán uy-nghiêm, dưới chân họ cửa hỏa-ngục mở sẵn, bên này là các tội-lỗi họ sẵn sàng tố-cáo họ, bên kia các quỷ dữ chực sẵn để thi hành bản án, thêm vào đó tiếng lương-tâm, dày-xéo họ. Họ chạy trốn vào đâu?”

    LỜI NGUYỆN CẬY TRÔNG

    Lạy Chúa Giêsu, con luôn kêu cầu danh Chúa. Danh Chúa an-ủi con, khuyến-khích con, nhắc con nhớ lại Chúa là Đấng Cứu-Chuộc con, vì Chúa đã chết để con được sống đời đời. Xin Chúa đoái nhìn đến đứa con đang sấp mình dưới chân Chúa ăn-năn khóc-lóc vì các tội đã phạm.

    Con biết rằng con đáng phạt trong hỏa-ngục, mỗi lần con phạm một tội trọng. Con không đáng được thứ tha nữa, nhưng cậy về công-nghiệp của Chúa để con xin ơn tha-thứ. Xin Chúa thứ tha cho con trước khi Chúa đến phán-xét con. Các thương-tích của Chúa đáng làm con kinh sợ, nhưng bây giờ chúng lại cho con nguồn cậy-trông.

    Lạy Đấng Cứu-Chuộc con, con dốc lòng chấp nhận mọi đau khổ và thà mất mọi sự ở trần gian hơn là mất ơn nghĩa Chúa. Con yêu Chúa hết lòng.

     “Xin Chúa thương đến con theo lòng nhân-hậu của Chúa.”

    Lạy Mẹ Maria, Mẹ từ-bi, đấng bầu-cử cho các tội-nhân, xin giúp con để con hết sức chê ghét các tội-lỗi con đã phạm. Xin thứ tha cho con theo lòng thương yêu vô cùng của Chúa. Lạy Nữ-Vương và là Mẹ con, con yêu Chúa và đặt tất cả tin tưởng vào Mẹ.
    (Thánh An-Phong Ligouri do Phêrô Bùi Đắc Hữu chuyển ngữ) 
     

SỐNG TỈNH THỨC - ĐỪNG TRÌ HOÃN NGÀY MAI


  •  
    Chi Tran

     
     
     
     
     


     

    ĐỪNG TRÌ HOÃN NGÀY MAI

    I. Sao lại để đến phút chót mới sửa soạn cho số phận đời đời

    Đến giờ chết, đức tin của mọi người được thể hiện cách rõ ràng. Những người suốt đời đã sống bê-tha sẽ phải đau khổ khôn lường. Họ sẽ suy nghĩ và thốt lên: “Lạy Chúa, bao lần tôi đã được các kẻ khác cảnh cáo, nhưng cuộc sống của tôi ngày càng tệ hơn. Tôi sẽ lìa khỏi thế gian này mang theo lòng kiêu-ngạo, các vui thú giả trá và lòng mê tham trần thế!”.

    Càng nghĩ, họ càng bị lương-tâm dày vò, vì đã lãng-phí bao cơ-hội tốt đẹp để làm tôi thờ phượng Chúa.

    “Điều ác nhân mong muốn sẽ phải tiêu ma. (Thánh-vịnh 112: 10).

    Làm sao họ lấy lại được các thì giờ đã hoang phí! Thánh Grêgoriô đã kể lại chuyện một nhà phú-hộ kia tên là Chri-dăng-tiô, sống cuộc đời truỵ-lạc, lúc gần chết đã kêu lên: “Hãy đợi tôi, hãy đợi tôi với, cho đến ngày mai!”

    Nhưng nào đâu có thì giờ chờ đợi nữa, ông ta đã lãng phí biết bao thì giờ để ăn chơi trác-táng. Ông van nài đứa con trai ông, một vị ẩn-tu tên Mat-xi-nô giúp. Trong lúc đó, mặt ông nóng bừng như lửa, lăn lộn khắp giường với những lời thất vọng cho đến chết.

    Than ôi! Bao người đã lao đầu vào các thú vui trần thế, lúc gần chết mới mở mắt nhìn thấy sự thật phũ-phàng, nỗi lo sợ càng lâu càng tăng và chết đi trong nỗi lo sợ đó. Phần rỗi họ thật đáng ngại!

    Này bạn, nếu bạn lúc đọc những giòng chữ nầy, bạn cũng kêu lên: “Tôi cũng vây.” Tất nhiên bạn không muốn những nỗi lo-lắng, u-buồn trong giờ chết về số phận đời đời của bạn. Điều tốt nhất là bạn hãy hối-cải, làm lại cuộc đời ngay, đừng trấn-át lương-tâm, trì-hoãn đến giờ chết mới làm.

    II. Cần có quãng thời giờ tĩnh tâm cầu nguyện

    Can đảm lên, hỡi bạn! Khi bạn còn có đủ thời giờ để tránh cho bạn một giờ chết đau buồn khổ-nảo, bạn hãy làm lại ngay cuộc đời, kẻo lỡ ra sau này không còn đủ thời giờ hối-cải chăng? Đừng đợi đến tháng sau, tuần sau. Biết đâu ánh sáng của Chúa chiếu dõi lần này, tiếng Chúa kêu gọi lần này là lần sau cùng? Thật dại-dột biết bao, số phận đời đời của mình lại để đến phút chót là giờ chết mới lo, không kịp thì sao? Hãy lo chuẩn-bị ngay từ bây giờ, vì sống lành sẽ chết thánh.

    Một viên-chức đệ đơn từ chức trong triều đình vua Charles V. Ngạc nhiên, nhà vua vặn hỏi, viên-chức đó trả lời: Muốn được cứu rỗi, cần phải có thời gian cầu nguyện, hãm mình đền-tội, sống ẩn dật kết hợp với Chúa giữa khoảng đời bê tha và giờ chết.”

    LỜI NGUYỆN CẬY TRÔNG

    Lạy Chúa! Con không dám lạm-dụng lòng từ-bi của Chúa. Con cảm tạ Chúa đã soi dẫn cho con con đường theo Chúa. Con thề hứa sẽ làm lại cuộc đời.

    Con biết rằng Chúa không thể chịu đựng con lâu hơn nữa. Con có thể đợi đến lúc sa hỏa-ngục mới nghĩ đến việc trở lại với Chúa sao? Để đến lúc Chúa bỏ rơi và con kéo lê cuộc sống bê tha, đó là một hình phạt nặng nề đối với con, hơn cả chính sự chết.

    Lạy Chúa! Con sấp mình xuống dưới chân Chúa, xin Chúa đoái nhận lòng thống-hối của con. Xưa Chúa đã phán:

    “Tội ác của con người tội-lỗi không làm cho chúng ngã quỵ vào ngày chúng bỏ đàng tội-lỗi mà trở lại.” (Ê-dê-ki-en 33:12 ).

    Lạy Chúa! Con đã sống những ngày xúc phạm đến Chúa, con hết lòng thống hối và con hy-vọng được Chúa thứ tha. Con sẽ nói như thánh An-Xem xưa:

    “Xin Chúa đừng để linh hồn con phải hư mất, vì Chúa đã dùng giá máu Chúa mà chuộc lại.”

    Xin Chúa đừng nhìn đến những bất nhân của con, một nhìn đến tình yêu bao la của Chúa, đến nỗi Chúa đã chết vì con.

    Nếu con có mất ơn Chúa đi nữa, thì Chúa có bao giờ mất uy quyền để sửa chữa cho con. Lạy Đấng cứu-chuộc con! Xin dủ lòng thương xót con. Từ này về sau, con chỉ yêu một mình Chúa mà thôi.

    Chúa đã chọn con giữa muôn vàn tạo vật khác, để con yêu Chúa. Vì thế, con xin chọn Chúa, đấng tốt lành của con, để con yêu Chúa trên hết mọi sự. Chúa vác thánh giá đi trước con, con xin tiếp tục vác thánh giá theo Chúa, không mất ơn Chúa là đủ cho con lắm rồi.

    Lạy Mẹ Maria, nguồn hy-vọng của con, xin ban cho con ơn bền-đỗ và tình yêu Chúa, con không còn ước mong gì hơn.
    (Thánh An-Phong Ligouri do Phêrô Bùi Đắc Hữu chuyển ngữ)
     

SỐNG TỈNH THỨC - CACH TỚI GẦN CHÚA


  •  
    Chi Tran

     
     
     
     
     
     
     


    NGƯỜI TA TỚI GẦN CHÚA BẰNG CÁCH NÀO ?
     
    Một phụ nữ phải nằm bệnh viện, người ta cho bà biết rằng tình trạng sức khỏe của bà rất xấu.
    Bà bực bội với Chúa và đến nhà nguyện của bệnh viện để trách móc Ngài, bà giận dữ nghĩ rằng Chúa đã đánh lừa con người khi nói rằng Ngài là Thiên Chúa tình yêu.
    Lúc đến cửa nhà nguyện, bà lảo đảo vấp té và khi ngước nhìn lên, bà thấy dưới chân bàn thờ có ghi câu :
    "Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi " .
    Ngay lúc đó, lòng bà thổn thức và bà nhận ra mình không được xúc phạm đến Chúa, ngược lại, phải cầu xin Ngài thương xót bà.
    Bà đã làm như vậy, và Chúa đã chữa bà khỏi bệnh .
    Thông Reo sưu tầm.
    #_Khanh_Tran
     
     
     
     
     

SỐNG TỈNH THỨC - LM MINH ANH

 

  • LM MINH ANH - HUẾ


     
     

    KHÔNG AI CÓ THỂ THỜ Ơ QUÁ LÂU

    “Ta hãy gài bẫy, hại tên công chính”; “Họ tìm cách bắt Chúa Giêsu!”.

    Charles Hodge cho biết, “Một thế giới của những người tử tế, bằng lòng với sự tốt đẹp của mình, không nhìn xa hơn, quay lưng lại với Chúa, thờ ơ với Ngài, sẽ rất cần sự cứu rỗi như một thế giới khốn cùng; và thậm chí có thể khó cứu hơn!”. Don Schwager thì dứt khoát, “Không ai có thể thờ ơ quá lâu” với Chúa Giêsu, họ sẽ theo Ngài, hoặc sẽ giết Ngài!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Thật thú vị, ý tưởng của Don Schwager giúp chúng ta khám phá một sự đan quyện đầy ý nghĩa rút ra từ hai bài đọc Lời Chúa hôm nay. ‘Không ai có thể thờ ơ quá lâu’ với điều thiện; cũng ‘không ai có thể thờ ơ quá lâu’ với Chúa Giêsu. Họ phải chọn lựa! Chọn điều thiện, chọn Chúa Giêsu; hoặc bóp nghẹt nó, giết chết Ngài! 

    Chúng ta thường nghĩ, sự tốt lành và đạo đức của mình sẽ là nguồn cảm hứng cho nhiều người; ấy thế, không ít lần, kinh nghiệm cho thấy một điều hoàn toàn ngược lại! Bài đọc Khôn Ngoan là một thực tế! Tác giả viết, “Quân vô đạo với những suy tính sai lầm” trong lòng rằng, “Ta hãy gài bẫy, hại tên công chính, vì nó chỉ làm vướng chân ta”; “Nào ta kết án cho nó chết cách nhục nhã!”. Ý nghĩa thay, những lời này có thể áp dụng hoàn hảo cho Chúa Giêsu, đến nỗi, nhiều người coi phân đoạn này là một lời tiên tri về số phận mai ngày của Ngài. Nó cũng áp dụng cho các môn đệ của Ngài qua mọi thời mà lòng tốt của họ đã bị phẫn nộ; hành vi đạo đức của họ bị coi như một sự lên án kẻ khác; và lòng thành của họ là mối đe dọa liên tục đối với các giá trị khác biệt của những người bất đồng quan điểm. Kết quả là, người tốt bị bức hại, thậm chí, bị giết chết, vì ‘không ai có thể thờ ơ quá lâu’ với điều thiện; hoặc chọn nó, hoặc họ bóp chết nó! Thế nhưng, chúng ta đừng quên, đoạn kết của sách Khôn Ngoan hôm nay viết, “Chúng không biết ý định mầu nhiệm của Thiên Chúa!”. Thiên Chúa có ý định mầu nhiệm riêng của Ngài, ý định cứu chuộc những kẻ tin nhận Ngài!

    “Nó tự hào là mình biết Thiên Chúa, xưng mình là Con Thiên Chúa”; “Nó như kẻ luôn chê trách tâm tưởng của ta; thấy mặt nó là ta chịu không nổi”. Chính những định kiến đã tạo ra một cảm giác tội lỗi nơi những kẻ cứng lòng. Rõ ràng, sự trách móc của người công chính không bị phủ nhận nhưng nó bị phẫn nộ mạnh mẽ; và những lời này gần như đúng hoàn toàn khi áp dụng cho Chúa Giêsu. Trong Tin Mừng hôm nay, Ngài tuyên bố, “Tôi đâu có tự mình mà đến. Đấng đã sai Tôi là Đấng chân thật. Các ông không biết Ngài. Phần Tôi, Tôi biết Ngài, bởi Tôi từ Ngài mà đến, và chính Ngài đã sai Tôi”. Đó chính xác là những gì đã xảy ra với Chúa Giêsu dưới bàn tay các đối thủ của Ngài; họ chế nhạo Ngài, thách thức Ngài; và điều này cũng đã xảy ra với biết bao người qua bao thế kỷ; và nó cũng đang xảy ra trong thời đại chúng ta. Bởi lẽ, ‘không ai có thể thờ ơ quá lâu’ với Chúa Giêsu! Hoặc họ chọn Ngài, hoặc họ sẽ giết Ngài!

    Anh Chị em,

    “Họ tìm cách bắt Chúa Giêsu!”. Và quả thật, họ đã bắt Ngài và giết Ngài. Vậy Thiên Chúa thua cuộc rồi sao? Đúng, nhìn bên ngoài, xem ra Ngài đã thua; thế nhưng, Thiên Chúa đã thực sự toàn thắng! Tình yêu Ngài toàn thắng! Thiên Chúa đã cho con người sử dụng tự do của nó để đối xử với Con của Ngài tuỳ ý họ. Nhưng đó là mầu nhiệm của sự khôn ngoan nơi Ngài; đó là cách thức Thiên Chúa dùng để cứu con người. Đường lối cứu độ của Ngài là thế đó, một đường lối không ai hiểu được! Đó là sự khôn ngoan của thập giá, một điên rồ đối với người Hy Lạp, một ô nhục đối với người Do Thái. Mùa Chay, mùa chọn lựa tình yêu; mùa chọn lựa thập giá như Thiên Chúa chọn lựa! ‘Không ai có thể thờ ơ quá lâu’ với Chúa Giêsu, Ngài cũng đã chờ đợi chúng ta quá lâu! Hãy trở về với Ngài, chọn lựa Ngài dù chúng ta bất xứng yếu hèn đến đâu; vì lẽ, “Chúa gần gũi những tấm lòng tan vỡ” như lời Thánh Vịnh đáp ca cho biết. Đừng sợ khi phải chọn Ngài, nên giống Ngài! Lời Chúa và ân sủng của Ngài qua các Bí tích, đặc biệt là Bí tích Thánh Thể và Giải Tội; chúng đang bổ sức và chữa lành chúng ta.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, càng đến gần Tuần Thánh, xin cho con biết càng phải chọn Chúa, vì ‘không ai có thể thờ ơ quá lâu’ với Ngài, nhất là con!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng