3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - THÁNH CA TIN MỪNG

  • ly hoang
    Fri, May 22 at 11:58 AM
    Kinh chuc Quy Cha, Quy Thay, Quy Soeurs, Quy Anh Chi va GiaDinh Cuoi Tuan VuiVe - BinhAn.   HXLy.
     
    THÁNH CA TIN MỪNG :
    Chúa Giêsu Lên Trời - ĐI RAO GIẢNG TIN MỪNG

    Tin Mừng thuật lại hai sự kiện song hành: Chúa Giêsu lên trời và lệnh truyền rao giảng Tin Mừng.
     
    Sự kiện Chúa Giêsu lên trời, Tin Mừng thánh Maccô ghi lại rất vắn tắt: Chúa lên trời và ngự bên hữu Thiên Chúa. Tin mừng Matthêu nói đến lệnh truyền: Anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha Chúa Con và Chúa Thánh Thần. Theo sách Công vụ Tông đồ, Chúa Giêsu lên trời sau khi sống lại được 40 ngày, và nơi lên trời là núi Cây Dầu.
    Trong 40 ngày sau khi sống lại, Chúa Giêsu hiện ra nhiều lần để dạy dỗ và cũng cố đức tin của các Tông Đồ. Giáo hội đã được thiết lập nay được cũng cố để được sai đi. Như vậy sự kiện lên trời mà phụng vụ Giáo Hội kính nhớ hôm nay có ý nghĩa sâu xa. Nó chấm dứt thời gian Chúa hiện diện giữa nhân loại bằng thân xác, chấm dứt thời gian huấn luyện các Tông Đồ. Một thời điểm có tính cách quyết định của lịch sử cứu độ là Chúa Giêsu ban những giáo huấn cuối cùng,trao những chức vụ phải thi hành trong Giáo hội, chuẩn bị cho các Tông đồ thi hành sứ mạng chứng nhân của Đấng phục sinh trong thế giới.

    Chúa Giêsu lên trời, điều đó dạy cho chúng ta biết ngoài cõi đời này còn có một nơi chốn khác. Ngoài cuộc sống này còn có một cuộc sống khác. Ngoài những giá trị đời này còn có những giá trị khác. Con cá sinh ra trong con lạch nhỏ, rồi xuôi dòng nước ra sông lớn, nhưng mùa xuân đến, nó lại về nguồn như là trở về dòng sông quê hương. Con chim làm tổ trên kia, mùa đông nó vỗ cánh bay cả ngàn dặm về phương nam, nhưng khi xuân đến, nó lại tìm về tổ ấm ngày xưa. Làm sao các con vật đó biết đường quay về, trong khi chẳng có bản đồ, không người hướng dẫn? Vì Thiên Chúa đã đặt vào lòng chúng, con đường trở về. Và Ngài cũng không quên đặt vào lòng mỗi người chúng ta con đường cuộc sống và con đường trở về quê trời.
    Trời không phải là một nơi chốn xác định, là một không gian vật lý có thể cân đo đong đếm. Nhưng trời là Thiên đàng, là chính sự sống của Thiên Chúa Ba Ngôi, là chính Thiên Chúa Ba Ngôi.Lên trời không phải là bay bổng lên không gian, nhưng là chuyển đổi cấp độ sự sống, là bước vào sự sống siêu nhiên của Thiên Chúa. Lên trời không phải là vắng mặt, là xa cách nhưng lại là một hiện diện vô cùng phong phú, vô cùng mãnh liệt, ở bên cạnh tất cả mọi người, ở mọi nơi và ở mọi thời.

    Chúa Giêsu lên trời, đưa mọi người về trời với Người vì chúng ta là những chi thể trong thân thể mầu nhiệm của Người. Thánh Phaolô trong thư Êphêsô (1,17-23) đã nói, Giáo hội là Hiền thê của Chúa Giêsu, Người là đầu và chúng ta là những chi thể. Khi Chúa Giêsu về trời là mỗi người cũng được chia sẻ thần tính của Người, đi vào một tình trạng kết hợp hoàn toàn mới mẻ với Người. Điều này không phải chỉ xảy ra sau khi ta chết, nhưng có thể thực hiện ngay trong đời sống trần thế như đời sống của nhiều tín hữu đã chứng minh: thánh Phaolô được đưa lên tầng trời thứ ba (x. 2Cr 12,2). Nhiều vị thánh như Phanxicô Assidi, Gioan Thánh Giá, Catarina de Sienna… cảm nghiệm trời trong những lần xuất thần; còn thánh Têrêsa Calcutta lại thấy trời giữa lòng xã hội với những con người khốn khổ, bệnh tật.

    Chúa Giêsu lên trời, mở ra sứ vụ mới cho các Tông đồ. Đó là khai trương công cuộc truyền giáo toàn cầu với lệnh truyền: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin mừng cho mọi loài thọ tạo”. Nội dung của việc truyền giáo được chỉ định rõ ràng: “Làm cho muôn dân trở thành môn đệ của Thầy. Làm phép rửa cho họ.Dạy bảo họ tuân giữ những điều Thầy truyền cho anh em”. Bảo chứng cho sứ vụ truyền giáo là: “Có Chúa cùng hoạt động với các ông, và dùng những dấu lạ kèm theo mà xác nhận lời các ông rao giảng”. Nhờ việc sai đi và uỷ quyền cho các Tông đồ, qua các Tông đồ rồi đến các môn đệ, Chúa Giêsu trở thành người sống đương thời với chúng ta “và đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế”.

    Lễ Chúa Giêsu lên trời, Giáo Hội chọn làm ngày Quốc tế Truyền thông. Ngày nay, các phương tiện truyền thông, các trang mạng xã hội phát triển rất nhanh. Trong thế giới kỹ thuật số, Giáo Hội khuyến khích con cái mình vận dụng những phương tiện truyền thông hiện đại nhất để thi hành sứ vụ loan báo Tin mừng.

    Người tín hữu có trách nhiệm viết câu chuyện cuộc sống của mình bằng đời sống thực tế với đức tin đức ái và đó sứ mạng loan báo Tin mừng. Sứ mạng này đòi hỏi họ phải luôn ý thức rằng: lời nói việc làm phải luôn quảng bá sự thiện, tạo ra lòng tin, mở đường cho sự hiệp thông và hoà bình.

    Truyền thông chính là chia sẻ niềm vui Tin mừng cứu độ. Truyền thông có đặc điểm là khiêm tốn, nhẹ nhàng, nên mọi sự cho mọi người và xây dựng một nền văn hóa gặp gỡ yêu thương. Từ đó giúp con người nhận ra tình yêu của Chúa. Đây là sứ vụ Chúa trao phó cho mỗi người tín hữu trong thời đại hôm nay.

    *SUY TƯ VÀ QUYẾT TÂM HÀNH ĐỘNG: Chúa về trời, chúng ta vào đời làm chứng nhân của Tin Mừng Cứu Độ và loan báo Tin Vui.

     
     
    " Hail, star of the sea,
    Nurturing Mother of God,
    And ever Virgin
    Happy gate of Heaven."
    ------------------------------------

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - TĨNH CAO -THỨ SÁU CN6PS-A

  •  
    Tinh Cao
    Thu, May 21 at 3:45 PM
     
     

    Thứ Sáu sau Chúa Nhật VI Phục Sinh

     

    SỐNG VÀ CHIA SẺ Lời Chúa

     

    Bài Ðọc I: Cv 18, 9-18

    "Trong thành này, Ta có một dân đông đảo".

    Trích sách Tông đồ Công vụ.

    (Khi Phaolô đang ở Côrintô), một đêm kia, Chúa hiện ra phán bảo Phaolô trong một thị kiến rằng: "Con đừng sợ, cứ giảng dạy, chứ đừng làm thinh; vì Ta ở cùng con, và không ai tra tay làm hại con, vì trong thành này, Ta có một dân đông đảo". Phaolô ở lại đó một năm sáu tháng mà giảng dạy lời Chúa cho họ.

    (Ðến) thời Galliô làm tổng trấn xứ Akaia, người Do-thái đồng lòng nổi lên chống Phaolô và điệu ngài đến toà án mà thưa rằng: "Người này xui dân tôn thờ Thiên Chúa trái luật". Phaolô toan mở miệng, thì Galliô nói với người Do-thái rằng: "Hỡi người Do-thái, nếu quả thật là điều chi tội ác, ta sẽ có lý mà nghe các ngươi; nhược bằng chỉ là những tranh luận về đạo lý, danh từ và lề luật, thì các ngươi hãy liệu lấy; ta không muốn xử các việc ấy". Rồi ông đuổi họ ra khỏi toà án. Mọi người liền bắt Sosthênê, trưởng hội đường, và đánh đập ông ta trước toà án, thế mà Galliô cũng chẳng lưu tâm gì đến. Còn Phaolô thì lưu lại đó nhiều ngày, rồi từ giã anh em, xuống tàu đi Syria (với Priscilla và Aquila); tại Cenchri, ngài cạo trọc đầu, vì ngài đã khấn như thế.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv 46, 2-3. 4-5. 6-7

    Ðáp: Thiên Chúa là Vua khắp cõi trần gian (c. 8a).

    Hoặc đọc: Alleluia.

    Xướng: 1) Hết thảy chư dân, hãy vỗ tay, hãy reo mừng Thiên Chúa tiếng reo vui! Vì Chúa là Ðấng Tối cao, khả uý, Người là Ðại Ðế trên khắp trần gian. - Ðáp.

    2) Người bắt các dân tùng phục chúng tôi, và đặt chư quốc dưới chân chúng tôi. Người đã chọn cho chúng tôi phần gia sản, vinh dự của Giacob mà Người sủng ái. - Ðáp.

    3) Thiên Chúa ngự lên giữa tiếng tưng bừng, Chúa ngự lên trong tiếng kèn vang. Hãy ca mừng, ca mừng Thiên Chúa, hãy ca mừng, ca mừng Vua của chúng ta. - Ðáp.

     

    Alleluia: Cl 3, 1

    Alleluia, alleluia! - Nếu anh em sống lại làm một với Ðức Kitô, thì anh em hãy tìm kiếm những sự cao siêu trên trời, nơi Ðức Kitô đang ngự bên hữu Thiên Chúa. - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Ga 16, 20-23a

    "Niềm vui của các con không ai sẽ lấy mất được".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

    Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thật, Thầy bảo thật các con: các con sẽ than van khóc lóc, còn thế gian sẽ vui mừng. Các con sẽ buồn sầu, nhưng nỗi buồn của các con sẽ trở thành niềm vui. Người đàn bà khi sinh con thì lo buồn, vì giờ đã đến, nhưng khi đã sinh con rồi, thì bà mừng rỡ, không còn nhớ đến cơn đau, bởi vì đã có một người sinh ra đời. Các con cũng thế, bây giờ các con buồn phiền, nhưng Thầy sẽ gặp lại các con, và lòng các con sẽ vui mừng, và niềm vui của các con không ai sẽ lấy mất được. Và trong ngày đó các con sẽ không còn hỏi Thầy điều gì nữa".

    Ðó là lời Chúa.

     


    Suy Nghiệm Lời Chúa

     

     

    Chiều kích hiện diện thần linh trong chủ đề "Thày là sự sống" cho Mùa Phục Sinh sau Tuần Bát Nhật Phục Sinh càng tỏ hiện trong bài Phúc Âm Thứ Sáu Tuần VI Phục Sinh hôm nay. Ở chỗ, "Thầy sẽ gặp lại các con, và lòng các con sẽ vui mừng", đến độ họ chỉ biết ngây ngất hoan hưởng sự hiện diện thần linh lạ lùng ấy không còn nói lên lời: "Và trong ngày đó các con sẽ không còn hỏi Thầy điều gì nữa".

     

    "Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: 'Thật, Thầy bảo thật các con: các con sẽ than van khóc lóc, còn thế gian sẽ vui mừng. Các con sẽ buồn sầu, nhưng nỗi buồn của các con sẽ trở thành niềm vui. Người đàn bà khi sinh con thì lo buồn, vì giờ đã đến, nhưng khi đã sinh con rồi, thì bà mừng rỡ, không còn nhớ đến cơn đau, bởi vì đã có một người sinh ra đời. Các con cũng thế, bây giờ các con buồn phiền, nhưng Thầy sẽ gặp lại các con, và lòng các con sẽ vui mừng, và niềm vui của các con không ai sẽ lấy mất được. Và trong ngày đó các con sẽ không còn hỏi Thầy điều gì nữa'".

     

    Sự hiện diện thần linh của Chúa Kitô nơi các tông đồ nói riêng và chung Giáo Hội được chứng tỏ nơi 2 dấu hiệu: khổ đau và vui mừng, hay khổ đau để sinh hoa kết trái, như người đàn bà quằn quại sinh con, hay như cành nho vì dính chặt với thân nho đã sinh trái lại càng cần được cắt tỉa cho sai trái hơn (xem Gioan 15:2). Chính niềm vui hay hoa trái trổ sinh nơi tình trạng gian nan khốn khó của Kitô hữu là những gì chứng tỏ đích thực nhất sự hiện diện thần linh của Chúa Kitô nơi họ, như thân nho tràn đầy nhựa sống thần linh tuôn sang cho họ để họ sinh hoa kết trái như Người mong muốn, xứng với quyền lực thần linh phục sinh của Người (xem Mathêu 28:18).

    Trong bài Phúc Âm hôm nay còn chất chứa một hình ảnh về người đàn bà sinh con. Việc sinh con có triệu chứng đớn đau. Và cơn đau đớn khi sinh con này bởi đâu mà có ngay lúc bấy giờ, nếu không phải bởi chính đứa con, vai chính trong cuộc, đã tới ngày giờ cần phải được sinh ra nên đòi ra, từ đó gây ra những biến động co thắt nơi bụng dạ của người mẹ, khiến bà cảm thấy đau đớn.

    Trong lãnh vực siêu nhiên cũng thế. Mẹ Maria chịu đớn đau nhất vào lúc Chúa Giêsu bị lưỡi đòng đâm vào cạnh sườn, và bấy giờ Người không còn đau nữa nhưng Mẹ Maria bị nhói lên, đau cái đau của Người và đau cái đau thay Người, mà cái đau như gươm sắc thâu qua lòng của Mẹ (xem Luca 2:35) bấy giờ không phải bởi lưỡi đòng gây ra cho Mẹ mà là bởi chính Người Con yêu dấu của Mẹ bị đâm, tức là chính Con Mẹ làm cho Mẹ đau, như thai nhi đạp bụng mẹ khiến mẹ đau để nó có thể lọt lòng mẹ mình vậy. Dấu hiệu đớn đau khi sinh con của người đàn bà theo tự nhiên cũng phản ảnh chẳng những cái đau đớn thiêng liêng để sinh Chúa Kitô ra cho các linh hồn mà còn cả vai trò chủ động của Chúa Kitô trong việc cứu các linh hồn nhờ những đau thương của chi thể của Người, như các cành mnho đã sinh trái được cắt tỉa đi cho càng sinh hoa kết trái hơn nữa (xem Gioan 15:2).

    Trong đời sống thiêng liêng cũng thế, để có thể sinh Chúa Giêsu ra cho các linh hồn, (hơn là hay cũng là sinh các linh hồn vào sự sống thần linh), linh hồn nào cũng phải trải qua một cơn đau đớn khủng khiếp với Chúa Giêsu và như Chúa Kitô Tử Giá, và chính cơn đau hiệp thông thần linh này là dấu hiệu cho thấy tình trạng hiệp thông thần linh của Kitô hữu lên đến tột đỉnh, đến độ Chúa Kitô nơi họ sắp được hay đang được sinh ra cho các linh hồn qua họ là một linh hồn được tuyển chọn, dù họ là nam nhân chứ không phải nữ nhân, như chính Chúa Giêsu đã khẳng định “ai là mẹ Tôi” khi Người chỉ tay vào thành phần môn đệ nam nhân của Người bấy giờ (xem Mathêu 12:49-50).

    Bài Đọc 1 (Tông Vụ 18:9-18)

     

    Sự hiện diện thần linh của Chúa Kitô Phục Sinh và Thăng Thiên quả thực đã hiện diện một cách tỏ tường nơi vị tông đồ dân ngoại Phaolô trong bài đọc 1 hôm nay, khi Người tỏ mình ra cho ngài vào "một đêm kia" và trấn an ngài trong một thị kiến rằng: "Con đừng sợ, cứ giảng dạy, chứ đừng làm thinh; vì Ta ở cùng con, và không ai tra tay làm hại con, vì trong thành này, Ta có một dân đông đảo". Bởi thế, cho dù ngài bị kịch liệt chống đối và bị điệu ra tòa, đã có thẩm quyền bênh vực ngài:

     

    "(Ðến) thời Galliô làm tổng trấn xứ Akaia, người Do-thái đồng lòng nổi lên chống Phaolô và điệu ngài đến toà án mà thưa rằng: 'Người này xui dân tôn thờ Thiên Chúa trái luật'. Phaolô toan mở miệng, thì Galliô nói với người Do-thái rằng: 'Hỡi người Do-thái, nếu quả thật là điều chi tội ác, ta sẽ có lý mà nghe các ngươi; nhược bằng chỉ là những tranh luận về đạo lý, danh từ và lề luật, thì các ngươi hãy liệu lấy; ta không muốn xử các việc ấy'. Rồi ông đuổi họ ra khỏi toà án. Mọi người liền bắt Sosthênê, trưởng hội đường, và đánh đập ông ta trước toà án, thế mà Galliô cũng chẳng lưu tâm gì đến. Còn Phaolô thì lưu lại đó nhiều ngày, rồi từ giã anh em, xuống tàu đi Syria (với Priscilla và Aquila); tại Cenchri, ngài cạo trọc đầu, vì ngài đã khấn như thế".

     

     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên

     

    ThuSauTuanVIPS.mp3  

     

     

    --
    You received this message because you are subscribed to the Google Groups "LTXC-TD5" group.
    To unsubscribe from this group and stop receiving emails from it, send an email to This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it..
    To view this discussion on the web visit https://groups.google.com/d/msgid/ltxc-td5/CAKivYHqUF6zSQOoQWdDLfMzVSjMCB7pC6h7mBYx64prhp_qGMg%40mail.gmail.com.
     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC- THỨ NĂM CN6PS-A

  •  
    nguyenthi leyen
    Thu, May 21 at 1:06 AM
     

    Th. Ki-tô-phô-rô Ma-ga-la-nê, linh mục, tử đạo                   
    Ga 16,16-20

     BUỒN-VUI: HAI NHỊP CỦA ĐỜI SỐNG

    “Anh em sẽ lo buồn, nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở thành niềm vui.” (Ga 16,20)

    Suy niệm/SỐNG: Vui-buồn là hai nhịp đập của đời sống. Điều quan trọng là khi buồn, ta không để nỗi buồn dìm ta xuống hố sâu tuyệt vọng; cũng thế, lúc vui ta cũng không quá đà, đánh mất kiểm soát bản thân để rồi phải ân hận.

    Nghe Chúa Giê-su báo tin “Ít lâu nữa anh em sẽ không thấy Thầy”, các môn đệ buồn sầu là đúng. Nhưng Chúa không muốn để nỗi buồn đó khiến các ông chán nản, thất vọng. Ngài báo trước cũng chỉ “ít lâu nữa” thôi thì “nỗi buồn của anh em sẽ trở thành niềm vui”.

     Khoảng thời gian giữa lúc ra đi tới lúc gặp lại cả là một chiến trường đầy thử thách cam go. Ai vượt qua được, người ấy mới chứng minh được mình là môn đệ đích thực của Thầy Giêsu.

    Mời Bạn CHIA SẺ: Dẫu biết rằng “sau cơn mưa trời lại sáng”, “hết cơn bĩ cực đến hồi thái lai”, nhưng hy vọng ánh sáng ở cuối đường hầm mãi luôn là thách thức cho mọi người.

    Người tín hữu đứng trước những khó khăn thách đố của cuộc sống, không trở nên bi quan tiêu cực, vẫn luôn hăm hở hoạt động cho “Nước Chúa trị đến” vì họ luôn hy vọng chắc chắn rằng “ít lâu nữa sẽ được thấy Thầy” và “nỗi buồn của mình sẽ trở thành niềm vui”,

    Và niềm vui cao cả nhất chính là “phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao” (Mt 5,12).

    Sống Lời Chúa: Sống đức trông cậy là biết loại bỏ những suy nghĩ bi quan, nhưng luôn lạc quan và hành động tích cực để “cho Nước Chúa trị đến.”

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Ki-tô phục sinh, xin ban cho con sức mạnh của tình yêu, thứ sức mạnh khiến Chúa chiến thắng tử thần, để đức tin con thêm mạnh mẽ, đức cậy thêm vững vàng.

     gpcantho
     
     
     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - THỨ SÁU CN6PS-A

  •  
    nguyenthi leyen
    Fri, May 22 at 1:47 AM
     

    5 PHÚT LỜI CHÚA

    22/05/20 THỨ SÁU TUẦN 6 PS
    Th. 
    Ri-ta Ca-xi-a, nữ tu
    Ga 16,20-23a

     VUI VÌ SỰ SỐNG

    “Anh em sẽ lo buồn, nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở thành niềm vui. Khi sinh con, người đàn bà lo buồn vì đã đến giờ của mình; nhưng sinh con rồi, thì không nhớ đến cơn gian nan nữa, bởi được chan chứa niềm vui vì một con người đã sinh ra trong thế gian.” (Ga 16,20-21)

    Suy niệm/SỐNG: Niềm vui của những người theo Đức Giê-su không phải là một niềm vui tinh quái: vui trên những đau khổ của người khác; càng không phải là thứ niềm vui bệnh hoạn: lấy sự đau khổ của mình làm vui.

    Như người mẹ phải ưu phiền đau đớn để sinh con, và niềm vui vì đã sinh cho đời một con người vượt quá cơn đau đớn. Cơn đau của các thánh tử đạo trở thành niềm vui vì hạnh phúc vĩnh cửu trên thiên quốc mà các ngài được hưởng.

    Các ki-tô hữu tìm thấy niềm vui ngay giữa những đau khổ lớn lao, vì những đau khổ ấy dẫn tới niềm vui đích thực không thể mất đi và cũng không bao giờ tàn lụi: đó chính là niềm vui vì được sống, được sống đời đời.

    Mời Bạn CHIA SẺ: Cái nhìn ki-tô giáo về thế giới bể khổ này vừa thực tế (chấp nhận sự thật khổ não của nó) vừa lạc quan (có thể vượt qua nó để đem lại một cái gì đó tốt đẹp cho người khác, dù nhỏ bé).

    Bạn có dám chấp nhận một cái nhìn lạc quan như thế không?

    *Tôi và bạn làm gì để cùng với Chúa Giê-su biến điều khổ nhục nhất (thập giá) trở thành niềm vui lớn lao nhất (sự sống lại và sự sống đời đời)?

    Sống Lời Chúa: Làm một việc hy sinh, phục vụ tự nguyện với ý hướng đem niềm vui cho những người lân cận mình.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa, khi cầu nguyện con thấy Chúa là niềm vui; trong đời thường, Chúa dạy con phải phục vụ. NHỜ THÁNH THẦN TÁC ĐỘNG con bắt chước Chúa biết tìm thấy niềm vui và hạnh phúc khi dấn thân phục vụ anh em.

     gpcantho
     
     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - 5PHUT-THỨ TƯ CN6TN-A

 

  •  
    Chi Tran
    Wed, May 20 at 6:19 AM
     
    5 PHÚT LỜI CHÚA
    20/05/20 THỨ TƯ TUẦN 6 PS
    Th. Bê-na-đi-nô Xi-ê-na, linh mục
    Ga 16,12-15
    Th. Bê-na-đi-nô Xi-ê-na, linh mục
    Ga 16,12-15
     

    THIÊN CHÚA VẪN PHÁN DẠY

    “Khi nào Thần Khí Sự Thật đến, Người sẽ dẫn anh em đến sự thật toàn vẹn… Mọi sự Chúa Cha có đều là của Thầy. Vì thế, Thầy đã nói: Người lấy những gì của Thầy mà loan báo cho anh em.” (Ga 16,13.15)

    Suy niệm/SỐNG: Cuốn sách cuối cùng của bộ Thánh Kinh là Sách Khải Huyền được viết vào khoảng năm 100, nhưng không phải là kể từ ngày ấy Thiên Chúa đã lặng im không còn nói, không còn dạy bảo con người điều chi nữa. “Trong thời sau hết, Thiên Chúa đã phán dạy chúng ta qua Người Con…” (Dt 1,2).

    Những điều Thiên Chúa muốn nói qua Người Con đã được ghi lại trong bộ Thánh Kinh, còn Chúa Thánh Thần dần dần vén màn cho chúng ta thấu hiểu được sự thật toàn vẹn. Chính vì thế, chúng ta không lấy làm lạ khi thấy các tông đồ phải đợi đến khi Chúa Thánh Thần hiện xuống mới hiểu được những lời Chúa Giê-su đã nói.

    Và cũng không lấy làm lạ khi những lời đã được viết ra cả hằng ngàn năm nay, mỗi khi được tuyên đọc, vẫn khơi dậy trong chúng ta những tâm tình những sự hiểu biết và những sứ vụ luôn luôn mới.

    Mời Bạn CHIA SẺ: Thiên Chúa vẫn luôn phán dạy bạn: Mỗi khi bạn đọc hoặc nghe Lời Chúa, chính Chúa Giê-su trực tiếp nói với bạn.

    Vì Ngài là Đấng Phục Sinh, “Đấng đã chết mà nay vẫn đang sống,” và Chúa Thánh Thần giúp bạn hiểu Lời Chúa Ki-tô vì “Người lấy của Thầy mà loan báo cho anh em”.

    Nhìn lại chính việc chia sẻ Lời Chúa: Bạn đang chia sẻ điều Chúa Thánh Thần nói với bạn hay bạn chỉ nói ý kiến riêng của mình?

    Sống Lời Chúa: Mỗi khi đọc Lời Chúa, bạn chân thành cầu nguyện, NHỜ Chúa Thánh Thần hướng dẫn dạy dỗ bạn.

    Cầu nguyện: Hát: “Xin cho con biết lắng nghe…ĐỂ THỰC HÀNH LỜI CHÚA”

     gpcantho
     
     

 

Subcategories