Bài Ðọc I: Cv 6, 1-7
"Họ chọn bảy người đầy Thánh Thần".
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Trong những ngày ấy, số môn đồ gia tăng, nên xảy ra việc các người Hy-lạp kêu trách các người Do-thái, vì trong việc phục vụ hằng ngày, người ta khinh miệt các bà goá trong nhóm họ. Nên Mười hai Vị triệu tập toàn thể môn đồ đến và bảo: "Chúng tôi bỏ việc rao giảng lời Chúa mà lo đi giúp bàn, thì không phải lẽ. Vậy thưa anh em, anh em hãy chọn lấy bảy người trong anh em có tiếng tốt, đầy Thánh Thần và khôn ngoan, để chúng tôi đặt họ làm việc đó. Còn chúng tôi, thì sẽ chuyên lo cầu nguyện và phục vụ lời Chúa".
Cả đoàn thể đều tán thành lời các ngài, và chọn Têphanô, một người đầy đức tin và Thánh Thần, và chọn Philipphê, Prôcô, Nicanô, Timon, Parmêna, và Nicôla quê ở Antiôkia. Họ đưa mấy vị đó đến trước mặt các Tông đồ. Các ngài cầu nguyện và đặt tay trên các vị đó.
Lời Chúa lan tràn, và số môn đồ ở Giêrusalem gia tăng rất nhiều. Cũng có đám đông tư tế vâng phục đức tin.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 32, 1-2. 4-5. 18-19
Ðáp: Lạy Chúa, xin tỏ lòng từ bi Chúa cho chúng con, như chúng con đã trông cậy Chúa (c. 22).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Người hiền đức, hãy hân hoan trong Chúa! Ca ngợi là việc của những kẻ lòng ngay. Hãy ngợi khen Chúa với cây đàn cầm, với đàn mười dây, hãy xướng ca mừng Chúa. - Ðáp.
2) Vì lời Chúa là lời chân chính, bao việc Chúa làm đều đáng cậy tin. Chúa yêu chuộng điều công minh chính trực, địa cầu đầy ân sủng Chúa. - Ðáp.
3) Kìa Chúa để mắt coi những kẻ kính sợ Người, nhìn xem những ai cậy trông ân sủng của Người, để cứu gỡ họ khỏi tay thần chết, và nuôi dưỡng họ trong cảnh cơ hàn. - Ðáp.
Bài Ðọc II: 1 Pr 2, 4-9
"Anh em là dòng giống được tuyển chọn, là hàng tư tế vương giả".
Trích thư thứ nhất của Thánh Phêrô Tông đồ.
Anh em thân mến, khi đến cùng Chúa là tảng đá sống động, bị người ta loại bỏ, nhưng đã được Thiên Chúa tuyển chọn và tôn vinh, chính anh em như những tảng đá sống động, xây dựng toà nhà thiêng liêng, chức vụ tư tế thánh thiện, để hiến dâng của lễ thiêng liêng đáng Thiên Chúa chấp nhận nhờ Ðức Giêsu Kitô. Vì thế, có lời Thánh Kinh rằng: "Ðây Ta đặt tại Sion tảng đá góc tường, được tuyển chọn và quý giá, ai tin Người, sẽ không phải hổ thẹn". Vậy, vinh dự cho anh em là những kẻ tin; nhưng đối với những kẻ không tin, thì tảng đá mà thợ xây loại bỏ, đã trở thành đá góc tường, đá vấp ngã và đá chướng ngại cho những kẻ chống lại và không tin lời Chúa, và số phận của họ là thế. Còn anh em là dòng giống được tuyển chọn, là hàng tư tế vương giả, là dân tộc thánh thiện, dân riêng của Chúa, để rao giảng quyền năng của Ðấng đã gọi anh em ra khỏi tối tăm mà vào ánh sáng kỳ diệu của Người.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 14, 6
Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Thầy là đường, là sự thật và là sự sống; không ai đến được với Cha mà không qua Thầy". - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 14, 1-12
"Thầy là đường, là sự thật và là sự sống".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ cho các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi". Ông Tôma thưa Người rằng: "Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường đi?" Chúa Giêsu đáp: "Thầy là đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy. Nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ các con biết và đã xem thấy Người". Philipphê thưa: "Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha, và như thế là đủ cho chúng con". Chúa Giêsu nói cùng ông rằng: "Thầy ở với các con bấy lâu rồi, thế mà con chưa biết Thầy ư, Philipphê? Ai thấy Thầy là xem thấy Cha, sao con lại nói "Xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha"? Con không tin rằng Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy ư? Những điều Thầy nói với các con, không phải tự mình mà nói, nhưng chính Cha ở trong Thầy, Ngài làm mọi việc. Các con hãy tin rằng Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy. Ít ra các con hãy tin vì các việc Thầy đã làm. Thật, Thầy bảo thật các con: Ai tin vào Thầy, người ấy sẽ làm những việc Thầy đã làm. Người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì Thầy về với Cha".
Ðó là lời Chúa.

Suy Nghiệm Lời Chúa
Chủ đề "Thày là sự sống" sau Tuần Bát Nhật Phục Sinh được tiếp tục ở Tuần thứ V Phục Sinh, từ Chúa Nhật đầu tuần. Thật vậy, nếu Tuần II (4 ngày đầu trong tuần), chủ đề "Thày là sự sống" liên quan đến việc "tái sinh bởi trời", "bởi nước và Thần Linh", Tuần III Phục Sinh liên quan đến "Bánh Sự Sống từ trời xuống cho thế gian được sự sống", và Tuần IV Phục Sinh "Thày là sự sống" liên quan đến "Vị Chủ Chiên nhân lành hiến mạng sống mình cho chiên được sự sống và là sự sống viên mãn", thì Tuần V Phục Sinh "Thày là sự sống" liên quan đến mối Liên Hệ Thần Linh giữa Chúa Kitô và thành phần môn đệ tông đồ.
Và đó là lý do các bài Phúc Âm cho Chúa Nhật Năm B và C được Giáo Hội chọn đọc đều về mối hiệp thông thần linh trong yêu thương, giữa thày trò với nhau như cành nho với cây nho (Năm B), và giữa các môn đệ với nhau (Năm C), như họ được Thày yêu thương thế nào họ cũng yêu nhau như vậy. Các bài Phúc Âm cho các ngày thường trong Tuần V Phục Sinh cũng thế, cũng theo chiều hướng (nên một với Chúa và với nhau) của 3 bài Phúc Âm Chúa Nhật (A-B-C) mở đầu Tuần V Phục Sinh này.
Vậy trong Bài Phúc Âm cho Chúa Nhật V Phục Sinh Năm A này cho thấy chiều kích hiệp thông nên một ở chỗ nào, nếu không phải ở chỗ "Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó". Thế nhưng, đâu là ý nghĩa hiệp thông Chúa Kitô muốn nói đến qua câu nói vắn gọn chứa đầy những bí mật ấy? Đó là lý do chúng ta cần phải nắm bắt được toàn câu Người nói: "Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ cho các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó".
Thường chúng ta hiểu câu này về biến cố Chúa Giêsu Thăng Thiên về cùng Cha là Đấng đã sai Người để dọn chỗ cho các thánh tông đồ. Không sai. Bởi vì, ngay trước câu này, Người đã khẳng định với các tông đồ rằng: "Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở". Tuy nhiên, nếu đọc trọn vẹn đoạn 14 của Phúc Âm Thánh Gioan mà bài Phúc Âm hôm nay chất chứa những câu mở đầu, thì câu Người nói mà chúng ta vốn nghĩ rằng liên quan đến biến cố Thăng Thiên của Người còn một ý nghĩa cũng hợp tình, hợp lý và hợp thời nữa. Bởi ở câu cuối cùng của đoạn 14 này còn nói đến một chi tiết trực tiếp liên quan đến câu chúng ta đang tìm hiểu nữa, đó là câu: "tên thủ lãnh thế gian này đang đến..." (Gioan 14:30).
Như thế, "Thầy đã ra đi và dọn chỗ cho các con" đây ám chỉ việc Người ra đi để chịu khổ nạn và tử giá, bởi nếu Người không "đi trước chiên" (Gioan 10:4), không nêu gương cho chiên như vậy, các vị không thể theo Người, và do đó, cho dù tông đồ Phêrô có cố gắng thử sức xem sao, ngài, cuối cùng, sau 3 lần chối Thày như đã được Ngưới báo trước (xem Gioan 13:37-38), đã phải công nhận rằng Bậc Thày của ngài quá chí lý: "Nơi Thày đi, hiện giờ con không thể tới được, sau này con mới tới được" (Gioan 13:36,33).
"Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó". Thật vậy, sau khi Chúa Kitô sống lại từ trong kẻ chết, Người đã "trở lại" với các tông đồ của mình, và truyền cho các vị phải "đi khắp thế gian" (Marco 16:16), "cho đến tận cùng thế giới" (xem Tông Vụ 1:8), để "làm chứng về những điều đó" (Luca 24:48), về Đấng Vượt Qua (xem Luca 24:47). Trong số các tông đồ, Người đã "trở lại" riêng với Thánh Phêrô, báo cho ngài biết rằng ngài cũng sẽ phải chịu chết như Người: "để Thày ở đâu thì các con cũng ở đó", và bấy giờ Người lên tiếng kêu gọi ngài "hãy theo Thày" (Gioan 21:22), và chỉ sau đó, lời ngài thưa cùng Chúa Kitô: "con sẽ thí mạng sống vì Thày" (Gioan 13:37) mới được nên trọn mà thôi.
Bài Phúc Âm cho Chúa Nhật V Phục Sinh Năm A hôm nay, bởi thế, đã được Chúa Kitô cho các tông đồ biết rằng, điều kiện tiên quyết và tối yếu để có thể sống liên kết mật thiết với Người, có thể "theo Thày" cho đến cùng, đó là "Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy". Tin vào cả 2 chứ không phải chỉ tin vào một trong hai. Nói cách khác cho dễ hiểu hơn: đó là hãy tin vào Cha qua Con, hay hãy tin vào Con để có thể đến được với Cha: "Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy". Vì "Thày là đường, là sự thật và là sự sống".
"Thày là đường" ở chỗ "các việc Thày đã làm", nghĩa là Thày "từ trời xuống không phải để làm theo ý mình mà là ý Đấng đã sai" (Gioan 6:38). Bởi thế mà tất cả "những điều Thầy nói với các con, không phải tự mình mà nói, nhưng chính Cha ở trong Thầy, Ngài làm mọi việc", và cũng chính vì thế cho thấy quả thực "Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy". Đến độ "ai thấy Thày là thấy Cha", để rồi nhờ đó, "nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy".
"Thày là sự thật" ở chỗ "ai thấy Thày là Thấy Cha": Thấy Thày qua "các việc Thày làm", để nhờ đó mà nhận biết rằng Thày đã được Cha sai, chứ "Thày không tự mình mà đến... chính Người đã sai Thày" (Gioan 7:28-29), nên "Ngài làm mọi việc" trong Thày và qua Thày, nghĩa là "qua các việc Thày làm" chỉ hoàn toàn theo ý Ngài, chứ không phải và không bao giờ theo ý của Thày một chút nào.
"Thày là sự sống" ở chỗ "ai tin vào Thầy, người ấy sẽ làm những việc Thầy đã làm. Người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì Thầy về với Cha". Thật vậy, nhờ nhận biết được "sự thật" về Thày là Đấng Thiên Sai, qua "Thày là Đường", ở "các việc Thày làm", mà họ đã được hiệp nhất nên một với Người: "Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó". Nghĩa là họ cũng bị thế gian hận thù ghen ghét và sát hại như Thày (xem Gioan 15:18-21; 16:1-2). Thế nhưng, chính vì họ đã được "Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ cho các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy", mà cuối cùng họ cũng chiến thắng thế gian như Thày "đã thắng thế gian" (Gioan 16:33).
Chính vì Chúa Kitô Vượt Qua, đã "về với Cha", những vẫn tiếp tục "thắng thế gian" nơi các tông đồ của Người như thế mà các vị, thành phần "chuyên lo cầu nguyện và phục vụ lời Chúa", mới có thể "làm những việc Thầy đã làm. Người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn", nên mới xẩy ra sự kiện lịch sử vào thời Giáo Hội mới khai sinh, sau biến cố Thánh Thần Hiện Xuống, đó là sự kiện, như được Sách Tông Vụ thuật lại ở Bài Đọc 1 hôm nay: "Lời Chúa lan tràn, và số môn đồ ở Giêrusalem gia tăng rất nhiều. Cũng có đám đông tư tế vâng phục đức tin", một sự kiện chưa hề xẩy ra ngay khi Chúa Kitô còn sống!
Tuy nhiên, tất cả những hoa trái thiêng liêng gặt hái được, còn hơn thời của Chúa Kitô nữa, không phải tự các vị tông đồ mà có và làm được, không phải là do "con hơn cha nhà có phúc", mà là do chính các vị đã "tin vào Thiên Chúa và tin vào Thày", tức đã được hiệp nhất nên một với Người, nhờ đó, các ngài đã, như Thánh Pherô trong Bài Đọc II hôm nay cho biết, "là dòng giống được tuyển chọn, là hàng tư tế vương giả, là dân tộc thánh thiện, dân riêng của Chúa, để rao giảng quyền năng của Ðấng đã gọi (các ngài cũng như những ai tin vào Người qua các vị) ra khỏi tối tăm mà vào ánh sáng kỳ diệu của Người", để xứng đáng "hiến dâng của lễ thiêng liêng đáng Thiên Chúa chấp nhận nhờ Ðức Giêsu Kitô".
Chính vì các tông đồ "tin vào Thiên Chúa và tin vào Thày" mà các vị đã trở nên phương tiện để trao ban ơn cứu độ là tất cả lòng thương xót Chúa cho nhân loại, một lòng thương xót đã được Thánh Vịnh gia cảm nhận cùng chúc tụng ngợi khen ở bài Thánh Vịnh 32, được Giáo Hội lập lại trong Bài Đáp Ca hôm nay, nhất là ở câu họa chung: "Lạy Chúa, xin tỏ lòng từ bi Chúa cho chúng con, như chúng con đã trông cậy Chúa (c. 22)", và được bày tỏ ở 3 câu xướng sau đây:
1) Người hiền đức, hãy hân hoan trong Chúa! Ca ngợi là việc của những kẻ lòng ngay. Hãy ngợi khen Chúa với cây đàn cầm, với đàn mười dây, hãy xướng ca mừng Chúa.
2) Vì lời Chúa là lời chân chính, bao việc Chúa làm đều đáng cậy tin. Chúa yêu chuộng điều công minh chính trực, địa cầu đầy ân sủng Chúa.
3) Kìa Chúa để mắt coi những kẻ kính sợ Người, nhìn xem những ai cậy trông ân sủng của Người, để cứu gỡ họ khỏi tay thần chết, và nuôi dưỡng họ trong cảnh cơ hàn.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên
PS.CNV-A.mp3