3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - CHÍNH KẾT- CS TIN MỪNG

CHIA SẺ TIN MỪNG HÀNG TUẦN

 

Tuesday, September 29, 2020

 

TN27a - Liệu Kitô giáo có bị Thiên Chúa đối xử như Do Thái giáo xưa?


ĐỌC LỜI CHÚA

  • Is 5,1-7:(4) Có gì làm hơn được cho vườn nho của tôi, mà tôi đã chẳng làm? Tôi những mong trái tốt, sao nó sinh nho dại?

 

  • Pl 4,6-9:(9) Những gì anh em đã học hỏi, đã lãnh nhận, đã nghe, đã thấy ở nơi tôi, hãy đem ra thực hành, và Thiên Chúa, nguồn bình an sẽ ở với anh em.


  • TIN MỪNG: Mt 21,33-43

 

Dụ ngôn những tá điền sát nhân

 

(33) Khi ấy, Đức Giêsu nói với các thượng tế và kỳ mục trong dân: «Các ông hãy nghe một dụ ngôn khác: Có gia chủ kia trồng được một vườn nho; chung quanh vườn, ông rào giậu; trong vườn, ông khoét bồn đạp nho, và xây một tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa. 

 

«(34) Gần đến mùa hái nho, ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. (35) Bọn tá điền bắt các đầy tớ ông: chúng đánh người này, giết người kia, ném đá người nọ. (36) Ông lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước: nhưng bọn tá điền cũng xử với họ y như vậy. (37) Sau cùng, ông sai chính con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng: Chúng sẽ nể con ta. (38) Nhưng bọn tá điền vừa thấy người con, thì bảo nhau: "Ðứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó!" (39) Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn nho, và giết đi. 

 

«(40) Vậy xin hỏi: Khi ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn tá điền kia?» (41) Họ đáp: «Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng, và cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi cho ông.» (42) Ðức Giêsu bảo họ: «Các ông chưa bao giờ đọc câu này trong Kinh Thánh sao? Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường. Ðó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.»

 

(43) «Bởi đó, tôi nói cho các ông hay: Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi.»


 

 

CHIA SẺ

 

Câu hỏi gợi ý:

  1. Dụ ngôn trên ám chỉ những ai? Nó chỉ áp dụng cho dân Do Thái và các nhà lãnh đạo Do Thái giáo thời đó, hay nó có tính hiện sinh, nghĩa là có thể đúng với chính Kitô giáo của chúng ta hiện nay?2. Liệu Thiên Chúa có thể nói về Kitô giáo như đã nói về Do Thái giáo: «Tôi những mong trái tốt, sao nó sinh nho dại?». Và Ngài có thể nói về chính bản thân tôi như vậy không?3. Thiên Chúa có cần phải thay thế Kitô giáo bằng một tôn giáo mới như Ngài đã phải thay thế Do Thái giáo bằng Kitô giáo không?

 

Suy tư gợi ý:


  1.  Ý nghĩa dụ ngôn những tá điền sát nhân

Bài Tin Mừng hôm nay là một dụ ngôn có ý nói bóng gió về tình trạng đã, đang và sẽ xảy ra trong dân Do Thái thời ấy, mà trước mắt có sự góp phần của giới lãnh đạo tôn giáo Do Thái, đó là họ âm mưu giết Ðức Giêsu. Kết cục được diễn tả trong câu cuối của bài Tin Mừng với ý nghĩa là: Dân Do Thái được Thiên Chúa dành ưu tiên trong việc vào Nước Thiên Chúa, nhưng vì họ tỏ ra không xứng đáng, nên chỗ ưu tiên của họ được nhường cho những dân tộc khác.

 

Thiên Chúa đã yêu quí dân Do Thái, điều này được diễn tả trong bài đọc 1: Thiên Chúa cưng chiều dân Do Thái như một người có một vườn nho mà anh ta rất quí. Ngôn sứ Isaia mô tả hành động của chủ vườn nho: «Anh ra tay cuốc đất nhặt đá, giống nho quý đem trồng, giữa vườn anh xây một vọng gác, rồi khoét bồn đạp nho» (Is 5,2a). Anh quí nó đến nỗi làm cho nó tất cả những gì mà anh nghĩ nó cần nó thích: «Có gì làm hơn được cho vườn nho của tôi, mà tôi đã chẳng làm?» (Is 5,4). Anh ta kỳ vọng rất nhiều vào vườn nho đó, nhưng vườn nho đã làm anh thất vọng: «Anh những mong nó sinh trái tốt, nó lại sinh nho dại» (Is 5,2b). Một vườn nho như thế thì người chủ nên làm gì cho nó? Thất vọng vì vườn nho ấy, anh ta đã «hàng giậu thì chặt phá cho vườn bị tan hoang, bờ tường thì đập đổ cho vườn bị giày xéo (Is 5,5b) biến thửa vườn thành mảnh đất hoang vu, không tỉa cành nhổ cỏ, gai góc mọc um tùm; truyền lệnh cho mây đừng đổ mưa tưới xuống» (Is 5,6). 

 

Vườn nho đó được ngôn sứ Isaia xác định: «Vườn nho đó chính là nhà Ítraen; cây nho Chúa mến yêu quý chuộng, chính là người xứ Giuđa. Người những mong họ sống công bình, mà chỉ thấy toàn là đổ máu; đợi chờ họ làm điều chính trực, mà chỉ nghe vẳng tiếng khóc than» (Is 5,7).

 

Trong dụ ngôn bài Tin Mừng hôm nay, Ðức Giêsu tiếp tục khai triển chủ đề «vườn nho» của bài đọc I (Is 5,1-7), với những ám chỉ sau đây: 

  1. Vườn nho ám chỉ dân Do Thái; 
  2. Ông chủ đất ám chỉ Thiên Chúa,
  3. Bọn tá điền ám chỉ các lãnh tụ tôn giáo Do Thái; 
  4. Các tôi tớ của chủ đất ám chỉ các ngôn sứ được Thiên Chúa sai đến; 
  5. Người con trai của ông chủ ám chỉ Ðức Giêsu; 
  6. Các tá điền khác ám chỉ Dân ngoại.

Toàn bài dụ ngôn nói lên diễn tiến trong lịch sử dân Do Thái: Thiên Chúa chọn Do Thái là dân riêng của Ngài giữa mọi dân tộc. Ngài muốn họ là cầu nối giữa Ngài với mọi dân tộc khác và với toàn nhân loại. Ðể thực hiện mục đích ấy, Ngài đã sai các ngôn sứ đến để dạy dỗ, sửa đổi và cho họ biết ý định của Ngài. Nhưng lời nói của những ngôn sứ này thường không lọt lỗ tai các lãnh tụ tôn giáo Do Thái, vì «trung ngôn nghịch nhĩ», «lời thật mích lòng». Và kết quả là các ngôn sứ này đều bị ném đá chết dưới tay các lãnh tụ tôn giáo Do Thái. Chính ngôn sứ Êlia đã phải than phiền: «Khi cầu nguyện với Thiên Chúa, ông đã tố cáo dân Ítraen rằng: Lạy Chúa, các ngôn sứ của Ngài, chúng đã giết chết; bàn thờ của Ngài, chúng đã phá huỷ. Chỉ còn sót lại một mình con, thế mà chúng cũng đang tìm hại mạng sống con» (Rm 11,3; x. V 19,10.14).

 

Cuối cùng, Thiên Chúa sai chính Con Một của mình đến cũng để làm công việc ngôn sứ ấy, thì cũng bị họ giết chết một cách dã man và thảm hại. Dân Do Thái vì hèn nhát trước quyền lực nên cũng hùa theo các lãnh tụ của họ. Vì thế, dân Do Thái đã bị Thiên Chúa loại bỏ, mất quyền ưu tiên đối với Nước Trời. Và Nước Trời do Ðức Giêsu thiết lập - gồm những người tin theo Ðức Giêsu - bao gồm những người mà người Do Thái gọi là dân ngoại, gồm đủ mọi dân tộc trên thế giới.

 

Còn dân Do Thái đã bị đào thải khỏi lịch sử: tháng 9 năm 70, lúc ấy làm thống soái quân đội Rôma là Titus (sau làm hoàng đế Rôma năm 79-81), đã bao vây và chiếm Giêrusalem, giết rất nhiều người Do Thái. Kể từ đó, Do Thái bị mất nước, và dân Do Thái phải tản mác khắp nơi trên thế giới. Ðến thế chiến thứ hai, dân Do Thái tại Ðức đã bị Hitler giết tới 6 triệu người. Mãi đến năm 1947, sau gần 19 thế kỷ bị mất nước, Do Thái đã lập quốc trở lại tại vùng đất cũ, nhưng kể từ đó, họ phải chiến tranh liên tục với dân Palestin và Ai Cập cho đến nay.




  1. Dụ ngôn đó có áp dụng cho Giáo Hội chúng ta không?

 

Khi tôi học Cựu Ước, giáo sư dạy Kinh Thánh cho tôi thường nói: «Israel là Giáo Hội, Israel là chính tôi». Vì thế, bài dụ ngôn kia, nếu có thể áp dụng cho dân Do Thái, thì cũng có thể áp dụng cho Giáo Hội và cho chính bản thân tôi.

 

Do Thái giáo là một tôn giáo do chính Thiên Chúa thiết lập qua các tổ phụ, Môsê và các ngôn sứ, với hàng giáo phẩm là các tư tế, lêvi và các rápbi. Thiên Chúa đã trực tiếp can thiệp vào lịch sử của dân tộc, đã ra tay giải phóng dân tộc Do Thái khỏi ách thống trị Ai Cập, đã đích thân ban hành luật pháp cho họ, đã trực tiếp chỉ định những vì vua cai trị họ. Ngay cả Kitô giáo hiện nay cũng chưa được Thiên Chúa trực tiếp can thiệp như thế. Có ngôn sứ nào trong Kitô giáo oai hùng như Isaia, khi ra lệnh cho dân Do Thái điều gì thì đều nói: «Thiên Chúa là Chúa các đạo binh phán như thế» (x. Is 1,24; 3,15; 5,9; 10,24; 14,22-24; 17,3; 19,4; v. v.) Vì thế, dân Do Thái đã rất có lý khi nghĩ rằng tôn giáo của mình do Thiên Chúa thiết lập ắt sẽ vĩnh cửu, và sẽ lan tràn khắp thế giới. Nhưng lịch sử cho chúng ta thấy họ đã lầm. Do Thái giáo đã tàn lụi, và được thay thế bằng Kitô giáo. Có thể nói, Do Thái giáo chính là tiền thân của Kitô giáo.

 

Kitô giáo hiện nay cũng đang tự hào là tôn giáo duy nhất do chính Thiên Chúa thiết lập, là tôn giáo có giá trị hơn hết mọi tôn giáo trên thế giới, nên mọi Kitô hữu đều tin tưởng nó sẽ tồn tại muôn đời, và sẽ lan tràn khắp thế giới. Nhưng nhiều khi các Giáo Hội Kitô giáo chỉ biết tự hào như thế mà quên đi niềm mong ước của chính Thiên Chúa đối với mình. Liệu Thiên Chúa có phải than phiền về Kitô giáo như đã than về Do Thái giáo: «Có gì làm hơn được cho vườn nho của tôi, mà tôi đã chẳng làm? Tôi những mong trái tốt, sao nó sinh nho dại?» Kitô giáo đã hơn Do Thái giáo những gì?

 

Ðức Giêsu đến để thiết lập một tôn giáo mới dựa trên nền tảng tình yêu thương, và luật của Kitô giáo là luật yêu thương. Chính Đức Giêsu đã xác định luật tối thượng của Ngài: «Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau; anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em» (Ga 13,34); Thánh Phaolô cũng xác định giới luật tối thượng đó. Ngài viết: «Ai yêu người, thì đã chu toàn Lề Luật» (Rm 13,8.10); «Anh em hãy mang gánh nặng cho nhau, như vậy là anh em chu toàn luật Ðức Kitô» (Gl 6,2); Thánh Giacôbê cũng viết luật yêu thương phải được coi là luật quan trọng nhất: «Luật Kinh Thánh được đưa lên hàng đầu: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình» (Gc 2,8).

 

Luật của Tân Ước mới hẳn so với Cựu Ước của Do Thái giáo, nhưng các Kitô hữu đã coi trọng luật ấy đủ chưa? đã tập trung mọi cố gắng để thực hành luật ấy đúng mức chưa? Hay Kitô giáo lại đi vào vết xe đã đổ của Do Thái giáo, là thượng tôn nghi thức, quá chú trọng tới những lễ nghi và hình thức bên ngoài? Còn lề luật chính yếu là sống yêu thương thì lại lãng quên? Có phải hiện nay hình thức của Kitô giáo thì mới mẻ và khác hơn Do Thái giáo, nhưng tinh thần nệ luật, nệ hình thức thì chẳng khác gì những người Do Thái ngày xưa? 

 

Ðã tới lúc chúng ta cần nghiêm túc tự hỏi: ngày nay, người ngoài nhìn vào cách sống của người Kitô hữu, có thể nhận ra đạo của chúng ta là «đạo yêu thương» như thời Kitô giáo sơ khai không? Ngày nay, lễ «bẻ bánh» có còn là một dấu chỉ của một sự chia sẻ có thực trong đời sống giữa những người đến tham dự không, hay nó đã trở thành một nghi thức thuần túy, cho dù đầy ý nghĩa nhưng không có gì là thực tế cho lắm?

 

Mỗi Kitô hữu - nhất là những người có trách nhiệm hướng dẫn, lãnh đạo tôn giáo - cần tự vấn: Thiên Chúa hay Ðức Giêsu có hài lòng với tình trạng Kitô giáo hiện nay không? Còn những người lãnh đạo tôn giáo cần tự vấn thêm: Tôi có giống như những vị lãnh đạo Do Thái giáo xưa, chẳng những không thèm nghe mà còn sẵn sàng bạc đãi hoặc bách hại những tiếng nói ngôn sứ vào thời đại của mình không? Hay ít ra khi họ bị bách hại vì đã chu toàn chức năng ngôn sứ của họ, tôi đã im lặng, làm ngơ, để mặc họ bị bách hại như thể tôi cũng đồng ý với sự bách hại ấy?

 

Không khéo Kitô giáo của chúng ta chẳng hơn gì Do Thái giáo, khiến Thiên Chúa cũng sẽ phải đối xử với chúng ta như đã đối xử với dân Do Thái: «Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi»! (Mt 21,43)



CẦU NGUYỆN


Lạy Cha, Kitô giáo hiện nay thế nào, chính con - cũng như bất kỳ Kitô hữu nào - đều có phần nào trách nhiệm. Xin cho con biết sống đạo Chúa Kitô đúng với với tinh thần yêu thương của Ngài. Xin cho con rút ra được bài học lịch sử của dân Do Thái để tránh được vết xe đã đổ. Amen.

 

Nguyễn Chính Kết


Bấm vào đây để đọc bài đào sâu: 
Thực trạng tôn giáo và xã hội xưa và nay
(https://chiasethanhuu.blogspot.com/2020/10/tn27b.html). 

 

Posted by Nguyen Chinh Ket at 10:25 AM

Email ThisBlogThis!Share to TwitterShare to FacebookShare to Pinterest

 

No comments:

 

Post a Comment

Newer Post Older Post Home

Subscribe to: Post Comments (Atom)

Chia sẻ


http://1234chiase.blogspot.com

Blog Archive

Chia sẻ


1234chiase.blogspot.com

   

Simple theme. Powered by Blogger.

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - THỨ BẢY 03-10-2020

 

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Fri, Oct 2 at 10:17 AM
     
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


    5 PHÚT LỜI CHÚA

    03.10.20  THỨ BẢY ĐẦU THÁNG TUẦN 26 TN

    Lc 10,17-24

    ĐIỀU ĐÁNG MỪNG ĐÍCH THỰC

     

     

     

    “Anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên của anh em đã được ghi trên trời.” (Lc 10,20)

    Suy niệm/SỐNG: Cuộc sống thiêng liêng của chúng ta là một cuộc chiến đấu chống lại cám dỗ của ma quỷ, mà chúng ta có lúc thắng đó rồi thua đó. Thắng được cám dỗ dĩ nhiên là tốt; nhưng chiến thắng cũng có nguy cơ của nó.

    Khi chiến thắng, ta có thể ảo tưởng rằng mình tài giỏi, mạnh mẽ... Từ đó sinh kiêu ngạo. Mà kiêu ngạo là hòn đá vấp phạm đã đẩy Xa-tan từ chỗ là thiên thần sáng láng trở thành ma quỷ chống lại Thiên Chúa. Nếu chúng ta chiến thắng cám dỗ và rồi mừng rỡ đến độ kiêu căng tự phụ thì có khác gì ma quỷ?

    Chiến thắng có nguy cơ dẫn chúng ta đến biết bao tội khác. Thế thì có gì là đáng mừng? Điều đáng mừng đích thực như Chúa nói là “tên anh em đã được ghi trên trời.”

    Mời Bạn CHIA SẺ: Chúa chọn ai làm môn đệ không chỉ để họ làm đồ đệ cho Chúa khi họ còn sống ở trần gian mà thôi, mà còn cho họ được tham dự hạnh phúc vĩnh cửu với Chúa sau này nữa.

    Thánh Gio-an khi viết về những lời cáo biệt đã ghi lại khẳng định của Đức Giê-su“Thầy ở đâu anh em cũng sẽ ở đó” (Ga 14,3). Những ai được Chúa chọn làm môn đệ thì Chúa đã chuẩn bị cho họ được chung hưởng hạnh phúc đời đời.

    Vì thế, được làm môn đệ của Chúa thì thật đáng mừng, đáng mừng hơn là đã chiến thắng quỷ thần một vài lần.

    Sống Lời Chúa: Mỗi ngày BẠN CHỌN MỘT CÂU KINH THÁNH ĐƯỢC CHÚA ĐÁNH ĐỘNG NHẤT VÀ QUYẾT TÂM THỰC HÀNH CÂU NÀY.

    Cầu nguyện TỰ PHÁT: BẠN NÓI CHUYỆN VỚI CHÚA NHƯ NGƯỜI BẠN.

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - THỨ BẢY CN26TN-A

 

  •  
    Hong Nguyen
     
    Fri, Oct 2 at 9:48 PM
     
     


    Suy Niệm Thứ Bảy Tuần XXVI Thường Niên-A

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca (Lc 10: 17-24)
     

    17 Nhóm Bảy Mươi Hai trở về, hớn hở nói: "Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con."18 Đức Giê-su bảo các ông: "Thầy đã thấy Xa-tan như một tia chớp từ trời sa xuống.19 Đây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em.20 Tuy nhiên, anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời."21 Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Đức Giê-su hớn hở vui mừng và nói: "Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.22 "Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết người Con là ai, trừ Chúa Cha, cũng như không ai biết Chúa Cha là ai, trừ người Con, và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho."23 Rồi Đức Giê-su quay lại với các môn đệ và bảo riêng: "Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy!24 Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết: nhiều ngôn sứ và nhiều vua chúa đã muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe."


    SUY NIỆM/SỐNG VÀ CHIA SẺ LỜI CHÚA
     

    Sứ điệp đoạn Tin Mừng hôm nay nói đến sự thành công của bảy mươi hai môn đệ. Quả thật, công cuộc truyền giáo của bảy mươi hai môn đệ đạt được nhiều thành quả: chẳng những lời rao giảng của các ngài được nhiều người đón nhận, mà các ngài còn thắng được cả quyền lực Satan. Vì lý do đó, các ngài đã trở về mang theo một tâm trạng vừa vui mừng, vừa hãnh diện. Chính sự thành công của bước đầu đã khích lệ để các môn đệ vững bước theo Chúa hơn, nhưng cũng có thể dẫn các ngài đến chổ tự mãn mà quên rằng tất cả đều có bàn tay quan phòng của Thiên Chúa.

    Nhưng với Chúa Giêsu, Người không nhắm tới thành quả số lượng của công cuộc truyền giáo nơi các môn đệ, nhưng Người muốn nhắc nhở các môn đệ: Các con chớ vui mừng vì ma quỷ phải khuất phục các con, nhưng hãy vui mừng vì tên các con đã được ghi ở trên trời. Tên các con đã được ghi trên trời có nghĩa là đã thuộc về hàng ngũ thuộc về chính Thiên Chúa, nhờ đó người môn đệ nghe được Lời của Thiên Chúa - Lời mà các tiên tri và bao nhiêu vua chúa trần gian muốn nghe mà không được nghe.

    Là người tín hữu Chúa, chúng ta nhìn vào kinh nghiệm của các môn đệ được thuật lại trong đoạn Tin Mừng hôm nay như là một kinh nghiệm cho chính mình, vì kinh nghiệm của các ngài cũng sẽ là bài học cho mỗi người chúng ta. Để dù trong những thành công hay thất bại, chúng ta điều quy hướng về Chúa, vì không phải công việc hay thành quả từ công việc, nhưng chính Thiên Chúa là niềm vui và hạnh phúc đích thực của mỗi người chúng ta. Vì ngoài Chúa ra, tất cả niềm vui trần thế đều rất mau qua. Tiền bạc, vật chất rồi cũng qua, địa vị danh vọng cao sang nơi thế trần rồi cũng sẽ mất. Mọi sự sẽ không còn tồn tại, khi chúng ta giả từ cõi đời chóng qua này.

    Lạy Chúa, xin cho mỗi người chúng con luôn biết chọn lấy chính Chúa là nguồn sống đích thực, là nguồn vui vững bền và là sự sống viên mãn cho mỗi người chúng con. Amen.

    GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
    Kính chuyển:
    Hồng
     

 

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC -TINHCAO - CN27TN-A

 

  •  
    Tinh Cao
     
    Sat, Oct 3 at 1:22 PM
     
     

    Chúa Nhật 27TN-A

      

    THAM DỰ TIỆC Lời Chúa: DỤ NGÔN  TRỒNG VƯỜNG NHO

    Bài Ðọc I: Is 5, 1-7

    "Vườn nho của Chúa các đạo binh là nhà Israel".

    Trích sách Tiên tri Isaia.

    Tôi sẽ ca tặng người yêu bài hát của cô bác tôi về vườn nho.

    Người tôi yêu có một vườn nho trên đồi xinh tươi. Người rào giậu, nhặt đá, trồng cây chọn lọc, xây tháp giữa vườn, lập máy ép trong vườn, và trông mong nó sinh quả nho, nhưng nó lại sinh toàn nho dại.

    Vậy giờ đây, hỡi dân cư Giêrusalem và người Giuđa, hãy luận xét giữa ta và vườn nho ta. Nào còn việc gì phải làm cho vườn nho ta mà ta đã không làm? Sao ta trông mong nó sinh quả nho, mà nó lại sinh quả nho dại!

    Giờ đây ta tỏ bày cho các ngươi biết ta sẽ làm gì đối với vườn nho ta: Ta sẽ phá hàng rào, để nó bị tàn phá, sẽ phá tường để nó phải bị giầy đạp. Ta sẽ bỏ nó hoang vu, không cắt tỉa, không vun xới; gai góc sẽ mọc lên, và ta sẽ khiến mây không mưa xuống trên nó. Vườn nho của Chúa các đạo binh là nhà Israel, và người Giuđa là chồi cây Chúa vui thích. Ta trông mong nó thực hành điều chính trực, nhưng đây toàn sự gian ác. Ta trông mong nó thực hành đức công bình, nhưng đây toàn là tiếng kêu oan.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv 79, 9 và 12. 13-14. 15-16. 19-20

    Ðáp: Vườn nho của Chúa là nhà Israel (c. Is 5, 7a).

    Xướng: 1) Từ Ai-cập Chúa đã mang về một gốc nho. Chúa đã đuổi chư dân đi để ương trồng nó. Nó vươn ngành ra cho tới nơi biển cả, vươn chồi non cho tới chỗ đại giang. - Ðáp.

    2) Tại sao Ngài phá vỡ hàng rào, để bao khách qua đường đều lảy hái nó, để lợn rừng xông ra tàn phá, và muông thú ngoài đồng dùng nó làm cỏ nuôi thân? - Ðáp.

    3) Lạy Chúa thiên binh, xin thương trở lại; từ trời cao xin nhìn coi và thăm viếng vườn nho này. Xin bảo vệ vườn nho mà tay hữu Ngài đã cấy, bảo vệ ngành nho mà Ngài đã củng cố cho mình. - Ðáp.

    4) Chúng con sẽ không còn rời xa Chúa nữa. Chúa cho chúng con được sống, và chúng con ca tụng danh Ngài. Lạy Chúa thiên binh, xin cho chúng con được phục hồi, xin tỏ thiên nhan hiền từ Chúa ra, hầu cho chúng con được ơn cứu sống. - Ðáp.

     

    Bài Ðọc II: Pl 4, 6-9

    "Thiên Chúa bình an sẽ ở cùng anh em".

    Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Philipphê.

    Anh em thân mến, anh em đừng lo lắng gì hết, nhưng trong khi cầu nguyện, anh em hãy trình bày những ước vọng lên cùng Chúa, bằng kinh nguyện và lời cầu xin đi đôi với lời cảm tạ. Và bình an của Thiên Chúa vượt mọi trí hiểu, sẽ giữ gìn lòng trí anh em trong Chúa Giêsu Kitô.

    Vả lại, hỡi anh em, những gì là chân thật, trong sạch, công chính, là thánh thiện, đáng yêu chuộng, danh thơm tiếng tốt, là nhân đức, là luật pháp đáng khen, thì anh em hãy tưởng nghĩ những sự ấy. Những điều anh em đã học biết, đã lãnh nhận, đã nghe và đã thấy nơi tôi, anh em hãy đem những điều đó ra thực hành, thì Thiên Chúa bình an sẽ ở cùng anh em.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Alleluia: Ga 14, 5

    Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Thầy là đường, là sự thật và là sự sống, không ai đến được với Cha mà không qua Thầy. - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Mt 21, 33-43

    "Ông sẽ cho người khác thuê vườn nho".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

    Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: "Các ông hãy nghe dụ ngôn này: Có ông chủ nhà kia trồng được một vườn nho. Ông rào dậu chung quanh, đào hầm ép rượu và xây tháp canh, đoạn ông cho tá điền thuê, rồi đi phương xa. Ðến mùa nho, ông sai đầy tớ đến nhà tá điền để thu phần hoa lợi. Nhưng những người làm vườn nho bắt các đầy tớ ông: đánh đứa này, giết đứa kia và ném đá đứa khác. Chủ lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước, nhưng họ cũng xử với chúng như vậy. Sau cùng chủ sai chính con trai mình đến với họ, vì nghĩ rằng: Họ sẽ kính nể con trai mình. Nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau: "Ðứa con thừa tự kia rồi, nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó". Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết. Vậy khi chủ về, ông sẽ xử trí với bọn họ thế nào?" Các ông trả lời, "Ông sẽ tru diệt bọn hung ác đó, và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ mùa nộp phần hoa lợi".

    Chúa Giêsu phán: "Các ông chưa bao giờ đọc thấy trong Kinh Thánh: "Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc. Ðó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta!" Bởi vậy, Tôi bảo các ông: Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái".

    Ðó là lời Chúa.

    Commentaries on the Daily Gospel of the Mass - TOGETHER WITH GOD'S WORD  Commentaries on the Gospel by Kay Murdy
    image.png

     

     

    Suy Nghiệm/SỐNG VÀ CHIA SẺ Lời Chúa

     

     

    Thiên Chúa dại mà khôn - con người khôn mà dại

     

     

     

    Nếu đọc bài Phúc Âm của Chúa Nhật XXV và XXVI Thường Niên Năm A chúng ta còn thấy Thiên Chúa còn có lý hay chí lý, ở chỗ trả công cho thợ thuê làm vườn nho chẳng những theo công bằng mà còn theo lòng quảng đại của mình, và ở chỗ những ai tội lỗi ăn năn trở lại đáng được thương xót hơn những kẻ tự cho mình là công chính, thì đọc bài Phúc Âm Chúa Nhật XXVII Thường Niên Năm A hôm nay chúng ta thấy ông chủ vườn nho, (vẫn cứ vườn nho ở cả 3 bài Phúc Âm cho 3 Chúa Nhật liền: XXV, XXVI và XXVII, rồi cũng cùng một thành phần được Chúa Giêsu nói với là "các trưởng tế và các kỳ lão trong dân"), hình như "bất thường" làm sao rồi ấy.  

     

    Đúng thế, theo tự nhiên, ai trong chúng ta biết là nguy hiểm mà còn dám xông vào làm, nhào vào chỗ chết hay chăng, nếu không phải là liều lĩnh, mà nếu đã biết chắc rằng thế nào cũng thất bại và bị hại mà còn cứ nhất định liều mạng cho đến cùng thì thật là khùng điên chứ không phải là khờ khạo dại dột nữa. Không phải hay sao trong trường hợp của "ông chủ nhà kia trồng được một vườn nho". Ở chỗ nào?  

     

    Ở chỗ, ông đã "sai đầy tớ đến nhà tá điền để thu phần hoa lợi", và sau hai phái đoàn đầy tớ của ông (ám chỉ các vị tiên tri trong Cựu Ước) được ông sai đến đều bị "những người làm vườn nho bắt: đánh đứa này, giết đứa kia và ném đá đứa khác", ông lại càng như điên lên, bất chấp nguy hiểm, bất chấp của quí nhất của mình là chính đứa con duy nhất của mình, (ám chỉ Lời Nhập Thể là Chúa Giêsu Kitô), cứ sai đến cho bọn làm vườn nho hung dữ này (ám chỉ thành phần "các trưởng tế và các kỳ lão trong dân" thuộc Hội Đồng Đầu Mục Do Thái) ăn tươi nuốt sống, chẳng khác gì như "Thiên Chúa đã không dung tha cho Con Một của Ngài, một đã phó nộp Người vì tất cả chúng ta" (Roma 8:32).  

     

    Tuy nhiên, ở đây và chính ở đây chúng ta mới thấy được Lòng Thương Xót Chúa là gì và ra sao! Lòng Thương Xót Chúa là bất chấp tất cả sự dữ để có thể biến sự dữ thành sự lành, ở chỗ, như chính Chúa Giêsu đã khẳng định ở cuối bài Phúc Âm hôm nay: "Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc. Ðó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta!" Nghĩa là chính bọn thợ làm vườn nho hung ác này đã không ngờ rơi vào bàn tay quan phòng thần linh của Thiên Chúa, Đấng hoàn toàn không hề đụng đến tự do của họ, không hề ngăn cản tự do của họ, hoàn toàn để họ có cơ hội để thực hiện ý nghĩ khôn ngoan nhất của họ: "Ðứa con thừa tự kia rồi, nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó".  

     

    Thế mà Đấng làm chủ lịch sử loài người như Ngài vẫn thực hiện được dự án thần linh cứu độ vô cùng khôn ngoan và toàn thiện của Ngài nơi Con của Ngài là Lời Nhập Thể, Đấng đã chẳng những hoàn tất sứ vụ Thiên Sai của Người đối với dân Do Thái theo huyết nhục trần gian của Người, mà còn, đối với toàn thể loài người tội lỗi, hiện thực vai trò Cứu Thế của Người theo nhân tính Người mặc lấy, đúng như lời Ngài đã tự hứa với hai nguyên tổ ngay sau nguyên tội (xem Khởi Nguyên 3:15).  

     

    Thật vậy, nếu "vườn nho của Chúa là nhà Israel", đúng như câu họa của bài Đáp Ca hôm nay, thì quả thật Thiên Chúa đã quá ư là chăm sóc cho dân Do Thái được Ngài nhưng không tuyển chọn qua Tổ Phụ Abraham của họ. Đến độ, như Ngài đã đặt vấn đề trong Bài Đọc một hôm nay qua miệng của tiên tri Isaia rằng: "Nào còn việc gì phải làm cho vườn nho ta mà ta đã không làm?" Nào là "rào giậu, nhặt đá, trồng cây chọn lọc, xây tháp giữa vườn, lập máy ép trong vườn", để làm gì, nếu không phải để "trông mong nó sinh quả nho", "nhưng nó lại sinh toàn nho dại", đó là những tội ngoại tình (bỏ vị Thiên Chúa chân thật của mình mà đi) tôn thờ các ngẫu tượng do họ tạo ra (điển hình là bò vàng trong sa mạc) và tà thần của dân ngoại (như thời Vua Solomon chiều theo 700 thê và 300 thiếp của vua). 

     

    Chính trong tình trạng phải hứng chịu hậu quả do chính mình gây ra như thế, đến độ họ dám trêu ngươi chọc giận Thiên Chúa khiến Ngài phải ra tay, như Ngài đã phán trong Bài Đọc 1 hôm nay: "Ta sẽ phá hàng rào, để nó bị tàn phá, sẽ phá tường để nó phải bị giầy đạp. Ta sẽ bỏ nó hoang vu, không cắt tỉa, không vun xới; gai góc sẽ mọc lên, và ta sẽ khiến mây không mưa xuống trên nó", để nhờ đó giúp cho họ nghĩ lại mà trở về với Ngài, như tâm tình của chính Thánh Vịnh 79 ở Bài Đáp Ca hôm nay: 

     

    1) Từ Ai-cập Chúa đã mang về một gốc nho. Chúa đã đuổi chư dân đi để ương trồng nó. Nó vươn ngành ra cho tới nơi biển cả, vươn chồi non cho tới chỗ đại giang.

    2) Tại sao Ngài phá vỡ hàng rào, để bao khách qua đường đều lảy hái nó, để lợn rừng xông ra tàn phá, và muông thú ngoài đồng dùng nó làm cỏ nuôi thân?

    3) Lạy Chúa thiên binh, xin thương trở lại; từ trời cao xin nhìn coi và thăm viếng vườn nho này. Xin bảo vệ vườn nho mà tay hữu Ngài đã cấy, bảo vệ ngành nho mà Ngài đã củng cố cho mình.

    4) Chúng con sẽ không còn rời xa Chúa nữa. Chúa cho chúng con được sống, và chúng con ca tụng danh Ngài. Lạy Chúa thiên binh, xin cho chúng con được phục hồi, xin tỏ thiên nhan hiền từ Chúa ra, hầu cho chúng con được ơn cứu sống.  

     

    Theo Bài Phúc Âm hôm nay Thiên Chúa là chủ vườn nho "rào dậu chung quanh (ám chỉ các lề luật của Ngài), đào hầm ép rượu (ám chỉ thử thách đức tin Ngài gửi đến) và xây tháp canh (ám chỉ Đền Thờ là nơi Chúa ngự giữa dân Ngài), đoạn ông cho tá điền thuê (ám chỉ thành phần lãnh đạo dân Chúa nói chung), rồi đi phương xa (ám chỉ tin tưởng vào thành phần tá điền được Ngài chọn lựa và ủy thác cho nhiệm vụ canh tác vườn nho dân Ngài)".  

     

    Thế nhưng, lòng tin tưởng của chủ vườn nho vào đám tá điền là thành phần "các trưởng tế và các kỳ lão" được Chúa Giêsu đang nói tới và nhắm tới đây đã bị phản bội bởi thái độ lộng hành phản loạn theo lòng tham lam của họ: "Ðứa con thừa tự kia rồi, nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó" mà họ đã "bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết". Đúng như những gì đã xẩy ra với chính bản thân Con Thiên Chúa làm người sau này khi Người bị thuộc hạ của Hội Đồng Đầu Mục Do Thái sai đến bắt Người từ Vườn Cây Dầu để giải ra khỏi khu vườn này đến cho các vị để bị các vị lên án tử cho Người và dùng tay dân ngoại Roma để đóng đanh Người vào thập tự giá trên Đồi Canvê:   

     

    Hành động tìm bắt và sát hại Người Con duy nhất của ông chủ vườn nho là Vị Thiên Chúa chân thật duy nhất của họ chỉ vì lòng tham của họ muốn "chiếm lấy gia tài của đứa con thừa tự", ở chỗ Hội Đồng Đầu Mục Do Thái bấy giờ, qua thượng tế Caipha, đã nhân danh Thiên Chúa để khủng bố Con của Ngài: "Nhân danh Thiên Chúa Ta truyền cho ngươi phải nói ngươi có phải nói cho chúng ta biết: ngươi có phải là Ðấng Kitô Con Thiên Chúa không?" (Mathêu 26:63). 

     

    Quả đã hoàn toàn ứng nghiệm đúng như lời Chúa Giêsu đã báo trước cho họ là "Tôi ra đi, quí vị sẽ tìm Tôi nhưng quí vị sẽ chết trong tội lỗi của quí vị. Nơi Tôi đi quí vị không thể nào đến được (Chúa có ý nói họ sẽ không thể nào hiểu được, không thể nào chấp nhận Đấng Thiên Sai cứu được người khác mà không thể tự cứu lấy bản thân mình). Quí vị sẽ chết trong tội lỗi của mình nếu quí vị không tin vào Tôi" (Gioan 8:21,24). 

     

    "Ðức Giêsu trả lời: 'Chính ngài nói đó. Hơn nữa, tôi nói cho các ông hay: từ nay, các ông sẽ thấy Con Người ngự bên hữu Ðấng Toàn Năng và ngự giá mây trời mà đến'. Bấy giờ vị thượng tế liền xé áo mình ra và nói: 'Hắn nói phạm thượng! Chúng ta cần gì nhân chứng nữa? Ðấy, quý vị vừa nghe hắn nói phạm đến Thiên Chúa, quý vị nghĩ sao?' Họ liền đáp: 'Hắn đáng chết!'" (Mathêu 26:64-66) 

     

    Họ có ngờ đâu "chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc", ở chỗ, chính biến cố Người bị họ sát hại vì Thánh Danh Thiên Chúa, bởi họ cho rằng họ không giết một "Đấng Thiên Sai, Con Thiên Chúa hằng sống" (Mathêu 16:16), mà họ chỉ giết một con người thuần túy mà dám cả gan "phạm thượng": "Ngài chỉ là một con người lại cho mình ngang hàng với Thiên Chúa" (Gioan 10:33).  

     

    Tất cả Lịch Sử Cứu Độ nơi Dân Do Thái nhờ đó đã đạt tới tột đỉnh nơi Chúa Kitô Vượt Qua vào "thời điểm viên trọn" (Galata 4:4) của Người, thời điểm Người thiết lập vương quốc yêu thương và sự sống của Người sau khi Người sống lại từ trong cõi chết để tiêu diệt tội lỗi và sự chết, một vương quốc mà Người đã tiên báo ở cuối bài Phúc Âm hôm nay là "Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái", đó là thành phần dân ngoại làm nên Giáo Hội được Người thiết lập và "ở cùng cho đến tận thế" (Mathêu 28:20), thành phần được Vị Tông Đồ Dân Ngoại trong Bài Đọc 2 hôm nay khuyên dạy giáo đoàn Philiphê sống xứng đáng với Nước Thiên Chúa đã được trao cho họ để trổ sinh hoa trái:

     

    "Hỡi anh em, những gì là chân thật, trong sạch, công chính, là thánh thiện, đáng yêu chuộng, danh thơm tiếng tốt, là nhân đức, là luật pháp đáng khen, thì anh em hãy tưởng nghĩ những sự ấy".

     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên

     

     

    Thánh PHANXICÔ ASSISI
    (1181 - 1226)

    Ngày 04-10

     

    ĐTC Biển Đức XVI về 

    Thánh Phanxicô Khó Khăn  

     
     
     
     

     

    --
     

 

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC- THỨ SÁU CN26TN-A

 

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Fri, Oct 2 at 12:47 AM
     
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


     
    5 PHÚT LỜI CHÚA

    02.10.20 THỨ SÁU ĐẦU THÁNG TUẦN 27 TN

    Các Thiên Thần Hộ Thủ

    Mt 18,1-5.10

    VÂNG NGHE CÁC THIÊN THẦN

     

     

     

    “Các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.” (Mt 18,10)

    Suy niệm/SỐNG: “Ma quỉ đã tung ra một mạng lưới ảo tưởng trên chúng ta, mạng lưới này tuy vô hình, nhưng rất mãnh liệt. Nó làm cho ta yêu chuộng giây phút chóng qua hơn sự sống vĩnh cửu, khuyến dụ ta chạy theo sự vô định hơn chân lý, nó bảo ta chỉ có thể yêu mến tạo vật bằng cách thờ lạy chúng mà thôi” (Triết gia Raïssa Maritain).

    Khắc tinh của ma quỷ là các hiệp sĩ thiên thần hộ thủ, những người bạn thân vô hình được Thiên Chúa sai đến ở bên cạnh, hộ giúp ta đêm ngày. Vai trò của các ngài là giúp ta phá đi mạng lưới ảo tưởng, đưa ta đến môi trường của sự thật giải thoát của Tin Mừng Nước Trời.

    Các ngài nhắc nhở ta cài “phần mềm” sự sống vĩnh cửu trong mọi việc ta làm, phụng thờ Thiên Chúa và phục vụ tha nhân trong mọi dự tính đời ta.

    Mời Bạn CHIA SẺ: Các hiệp sĩ vô hình ấy chu toàn nhiệm vụ Thiên Chúa giao phó hay không tùy thuộc nơi thái độ của bạn.

    Nếu bạn ngoan ngoãn vâng theo sự soi sáng hướng dẫn của các ngài, dù phải trầy da tróc vẩy, bạn sẽ thoát vòng vây của quỷ ma và đạt đến cùng đích đời mình là hạnh phúc muôn đời bên Chúa.

    Sống Lời Chúa: Tập lắng nghe tiếng nhắc nhở của thiên thần hộ thủ, và ngoan ngoãn làm theo, dù phải hy sinh ý riêng, sở thích riêng của mình

    Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã sai các thiên thần hộ thủ nâng đỡ chúng con trên hành trình đi về quê trời. NHỜ ƠN CHÚA, chúng con biết vâng theo sự hướng dẫn của các ngài, và cảnh tỉnh trước những hiểm họa do ma quỷ, xác thịt và thế gian đang cản trở bước đường của chúng con. Amen.

     

     

     GPMYTHO

     

     

     

     

     

     

     

 

Subcategories