8. Đời Sống Tâm Linh

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - TIẾNG NÓI THẦM BÊN TRONG

  •  
    Chi Tran

     
     
     
     
     


    GƯƠNG CHÚA GIÊSU
    Tiếng Chân Lý Nói Thầm Bên Trong
     
    Chúa hãy nói
    “Lạy Chúa ! Xin Chúa nói vì tôi tớ Chúa đang nghe” (Reg. 3, 9)
    “Con là tôi tớ Chúa, xin ban cho con trí hiểu, để con hiểu tường tận giới răn Chúa” (Ps. 118, 125).
    “Chúa hãy làm cho lòng con chuyên nghe lời bởi miệng Chúa, lời Chúa hãy như sương sa xuống lòng con” (ĐNL. 32, 2).
    “Xưa dân Do thái thưa với Maisen : Ngài, Ngài cứ nói, chúng tôi sẽ vâng nghe, đừng để Chúa nói, không vậy chúng tôi sẽ chết mất” (XH. 20, 190)
    Không phải thế, lời cầu con không phải thế. Nhưng con sẽ khiêm nhượng và khẩn khoản thưa Chúa như tiên tri Samuel : “Lạy Chúa ! Chúa hãy nói vì tôi tớ Chúa đang nghe”.
    Đừng để Maisen hay tiên tri nào nói nhưng chính Chúa hãy nói với con. Lạy Chúa, Chúa Trời con ! Chính Chúa đã linh hứng và hướng dẫn các tiên tri. Mình Chúa đủ dạy con mà không cần đến các Ngài. Trái lại không có Chúa, các Ngài cũng không làm được gì cho con.
    Công hiệu của lời Chúa
    Các Tiên tri nói được vào tai, nhưng lại không làm được cho trí hiểu.
    Các Ngài nói mấy đi nữa, nếu Chúa im lặng các Ngài cũng không lay động nổi tâm hồn.
    Các Ngài chỉ dạy nét chữ, còn Chúa mới làm rõ được ý nghĩa.
    Các Tiên tri giảng những mầu nhiệm, Chúa mới làm được cho trí hiểu những mầu nhiệm ấy.
    Các Tiên tri công bố giới răn Chúa nhưng Chúa mới giúp con thi hành.
    Các Tiên tri vạch đường chỉ nẻo; còn Chúa, Chúa ban nghị lực để bước đi.
    Các Tiên tri chỉ hoạt động bên ngoài; còn Chúa, Chúa mới huấn dụ và soi sáng bên trong.
    Các Tiên tri vun tưới bên ngoài, nhưng có Chúa mới làm cho sức sống phát sinh.
    Các Tiên tri chỉ làm rung thính giác; nhưng Chúa làm cho người nghe, hiểu được ý Chúa.
    Lời chân lý
    Đừng để Maisen nói nhưng chính Chúa hãy nói. Lạy Chúa Trời con ! Chúa là Chân lý bất hủ, xin Chúa hãy nói.
    Con sợ sẽ phải chết mà không làm được gì, nếu con chỉ nghe lời Chúa bằng tai mà lòng trí không hâm mộ.
    Nếu con nghe lời Chúa mà không thực hành, biết mà không mến, tin mà không giữ thì tất cả sẽ chỉ là án phạt con thôi !
    Lạy Chúa ! Chúa hãy nói, vì tôi tớ Chúa đang lắng nghe... vì Chúa có những lời hằng sống (Ga. 6, 69).
    Chúa hãy nói, không những để an ủi hồn và bù đắp sự sống cho con, mà nhất là vì danh dự, tiếng thơm và vinh hiển muôn đời của Chúa.
    SUY NIỆM
    Chúa nói với trí bằng ánh sáng, với lòng bằng cảm hứng.
    Tất cả những điều các Tiên tri nói trong Thánh Kinh, các giảng viên khi giãi bày chân lý, tất cả những điêu đó sẽ không giác ngộ, không cảm kích được ai, nếu Chúa không nói bên trong bằng ân sủng.
    Phải xin Chúa nói trong ta mỗi khi ta đọc hoặc nghe Lời chân lý thánh thiện.
    Nhưng nếu nghe mà không giữ, biết mà không theo, hiểu ý Chúa mà không chịu thực hành ta càng phải đoán xét nặng.
    Lạy Chúa, xin hãy nói với hồn con, nói bằng cách nào cho con nghe và giữ được. Hãy dạy con biết thánh ý Chúa và phương pháp để thực hiện. Con ân hận vì đã nghe, đã nói nhiều mà làm lại rất ít. Xin Chúa giúp con cố gắng để bù lấp dĩ vãng xấu xa...
    (từ cuốn "The Imitation of Christ")
     
     

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - ĐBĐM - TỔNG HỢP ĐỂ SỐNG ĐẠO

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - XÃ HỘI TÍNH CỦA TU SĨ

  •  
    Chi Tran
     
     


    "XÃ HỘI TÍNH" CỦA NGƯỜI TU SĨ

     

    Xét về tương quan trong cộng đoàn nhà tu, hội dòng được ví von như gia đình thứ hai của người tu sĩ. Do đó đời sống cộng đoàn chiếm một vai trò cực kỳ quan trọng trong đời tu. 

     

    Có một triết gia đã nhận định rằng con người là loài động vật có tính xã hội. Hiểu một cách đơn giản, không ai có thể sống một mình. Tất cả mọi người đều có nhu cầu kết nối với một cộng đồng xã hội nhất định. Và như thế, người tu sĩ không thể là ngoại lệ.

     

    Xét một cách khách quan, đặc thù của đời tu bắt buộc người tu sĩ phải từ bỏ hay hạn chế một số hình thức tương quan. Ví dụ cụ thể nhất là họ không được sống đời vợ chồng. Tương quan với người khác giới hay đồng giới cũng phải có ranh giới rõ ràng. Tuy nhiên, không phải vì vậy mà người tu sĩ có ít “xã hội tính” hơn so với người khác. “Xã hội tính” của người tu sĩ được thể hiện trong tương quan với gia đình, anh/chị em trong cộng đoàn đời tu và với những người bên ngoài.

     

    Trước hết, gia đình là chỗ dựa vững chắc giúp người tu sĩ bình an sống đời dâng hiến. Người tu sĩ càng gắn bó tình cảm với người thân trong gia đình mình thì càng dễ dàng trao ban con tim yêu thương cho nhiều người khác. Hơn bất cứ môi trường nào khác, gia đình chính là nơi người tu sĩ có kinh nghiệm yêu và được yêu. Không thiếu những tu sĩ không muốn quay trở về hoặc thậm chí là nghĩ về gia đình của họ. Rất có thể những người này có quan niệm lệch lạc về đời tu, cho rằng đã đi tu thì phải từ bỏ mọi thứ, nhất là gia đình và bà con thân thuộc. Có lẽ giải pháp tốt nhất để sửa chữa cách hiểu sai lầm như thế chính là mời gọi họ chiêm ngắm chân dung Chúa Giêsu, mẫu gương hoàn hảo của người tu sĩ. Nên nhớ rằng người theo chân Chúa Giêsu đến trên đồi thập giá và người đồng hành an ủi các môn đệ trong giai đoạn hoảng loạn không ai khác chính là Đức Maria, Mẹ ruột của Chúa Giêsu.

     

    Ngoài ra còn có một lý do khác khá tế nhị nhưng cũng rất thực tế giải thích vì sao có những tu sĩ muốn cắt đứt liên đới với gia đình mình, đó là bởi vì nơi họ còn mang những vết thương tâm lý chưa được chữa lành. Có thể họ đã từng bị những người thân của mình lạm dụng cách này hay cách khác, hoặc đơn giản là vì gia đình họ đang có quá nhiều vấn đề nên họ tìm cách lẩn tránh, không muốn can dự hay chia sẻ trách nhiệm. Dù là với lý do gì đi nữa, nếu người tu sĩ không có tương quan tốt với gia đình mình thì rất khó tìm được bình an và hạnh phúc trong đời tu.

     

    Xét về tương quan trong cộng đoàn nhà tu, hội dòng được ví von như gia đình thứ hai của người tu sĩ. Do đó đời sống cộng đoàn chiếm một vai trò cực kỳ quan trọng trong đời tu. Xét cho cùng, anh/chị em trong dòng, chứ không phải thân nhân ruột thịt, mới là những người đồng hành với người tu sĩ đến cuối cuộc đời dâng hiến. Thực tế cho thấy phần lớn các tu sĩ rời bỏ đời tu vì những xung đột xảy ra trong cộng đoàn hay là xích mích với người có thẩm quyền trong dòng. Phải thừa nhận rằng đời sống cộng đoàn là một thách đố rất lớn đối với các tu sĩ. Họ không được tự do chọn lựa sống chung với người họ yêu mến. Ngược lại, họ được mời gọi yêu mến người họ buộc phải sống chung, mà đôi khi người đó lại chẳng đáng yêu chút nào. Có thể nói rằng đời sống cộng đoàn chính là phép thử cho thấy người tu sĩ đã thực sự bước theo Chúa Giêsu hay sống đúng tinh thần Tin Mừng hay chưa. Nếu người tu sĩ muốn yêu như Chúa Giêsu đã yêu nhưng lại không yêu nổi những người sống ngay trong cùng một nhà thì chắc chắn là có điều gì đó sai sai.

     

    Do đó, thực sự là một sai lầm lớn nếu người tu sĩ cố gắng tìm an ủi nơi những tương quan nào khác hơn là tình cảm anh/chị em trong cộng đoàn mình. Một linh mục lớn tuổi đã đúc kết một câu thoạt nghe có vẻ hơi ngược ngược nhưng ngẫm lại thấy rất xác đáng đó là “Ước gì anh/chị em đối xử với người trong nhà (dòng) giống như cách anh/chị em đối xử với người ngoài”. Điều này nhấn mạnh đến tính hội nhất nơi đời sống tình cảm của người tu sĩ. Một người tu sĩ có con tim biết trao ban thì phải mở ra với tất cả mọi người, mà những người gần nhất chính là anh/chị em trong cộng đoàn. Yêu thương người thân trong gia đình của mình thì dễ, vì họ là máu mủ ruột thịt. Yêu mến người ngoài cũng không khó, vì thường thì họ luôn yêu mến, nể trọng và chiều lòng các tu sĩ. Tuy nhiên, yêu mến anh/chị em trong cộng đoàn mới phản ánh đích thực tình yêu dâng hiến.

     

    Cuối cùng, người tu sĩ cũng giống như bao nhiêu người khác khi sống các mối tương quan từ bạn bè và công việc. Đã qua rồi cái thời người ta cho rằng chỉ có những gì nằm bên trong hàng rào nhà dòng mới đạo đức thánh thiện, còn mọi thứ ngoài kia đều là thế gian tội lỗi. Đúng là từ khi bước vào nhà dòng thì người tu sĩ bị hạn chế trong việc giao tiếp xã hội so với những người sống bên ngoài. Họ không được tự do đi đâu tùy ý hay gặp ai tùy thích. Tuy nhiên, những khuôn khổ luật dòng được đặt ra không nhằm mục đích diệt trừ “xã hội tính” của người tu sĩ, bởi vì như vậy là phi nhân bản. Ngược lại, chúng chính là điều kiện giúp người tu sĩ sống “xã hội tính” của mình một cách lành mạnh và trổ sinh nhiều hoa trái thiêng liêng hơn. Một số tu sĩ rất may mắn khi có được những người bạn tâm giao là giáo dân, người mà họ có thể mở lòng chia sẻ mọi chuyện vui buồn hay thậm chí là cả những yếu đuối của bản thân. Tương quan xã hội tự nó không tốt cũng không xấu, đơn giản bởi vì đó là một nhu cầu căn bản của con người. Một tương quan chỉ trở nên tốt hay xấu tùy thuộc vào mục đích chúng ta nhắm đến.

     

    Trong thời đại phát triển của công nghệ thông tin như hiện nay, hàng rào nhà dòng không còn là ranh giới ngăn chặn người tu sĩ kết nối với thế giới bên ngoài được nữa. Nguy hiểm hơn, việc kết nối lại được thực hiện một cách dễ dàng và duy trì trong bí mật. Internet và mạng xã hội đã trở thành một kênh không thể hiểu để người tu sĩ thỏa mãn “xã hội tính” của mình. Sẽ không phải là vấn đề gì nghiêm trọng nếu như hiện tượng này không tác động xấu đến cách người tu sĩ sống tương quan với những người họ gặp gỡ trực tiếp hằng ngày. Bữa cơm cộng đoàn không còn là nơi trò chuyện thân mật giữa các thành viên trong nhà nữa bởi vì trí lòng người tu sĩ đặt để ở cái điện thoại thông minh với nhiều tin tức hấp dẫn và những tin nhắn đang chờ trả lời. Cũng vậy, những lần đi chơi chung với nhau không còn là cơ hội để anh/chị em trong cộng đoàn thắt chặt tình liên đới với nhau nữa, vì ai ai cũng bận tìm cho mình những góc hình đẹp nhất để đăng. Những chuyến công tác từ thiện hay làm tông đồ cũng không còn hướng đến việc trao ban tình thương cho người có hoàn cảnh khó khăn nữa, bởi vì họ chỉ là nhân vật của bức ảnh thu hút nhiều tương tác trên trang mạng xã hội của người tu sĩ mà thôi.

     

    Tóm lại, “xã hội tính” của người tu sĩ cần phải được lưu tâm và củng cố. Người tu sĩ trưởng thành là người biết sống “xã hội tính” của mình theo đúng tính chất đời tu. Người tu sĩ không chỉ là “người của Chúa” mà còn là “người của mọi người”. Vì thế, mọi mối tương quan của người tu sĩ đều rất quý và đáng được trân trọng, cho dù tương quan ấy được xây dựng qua việc gặp gỡ trực tiếp hay nhờ quen biết trên mạng. Đời tu giúp người tu sĩ phát triển toàn diện chứ không hề bóp nghẹt những phẩm chất và năng lực Chúa ban cho họ, đặc biệt là “xã hội tính”.

       Ước gì các tu sĩ cảm nhận được sự tự do nội tâm trong mọi mối tương quan, nhờ đó họ có thể sống bình an triển nở trong đời dâng hiến, và qua đó lan truyền tình yêu thương phục vụ đến tất cả những ai tiếp xúc với họ.

     

    Giuse Lê Đắc Thắng, SJ(dongten.net)



     

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - VÁC THÁNH GIÁ THEO CHÚA

  •  
    Chi Tran

     
     
     


     
    GƯƠNG CHÚA GIÊSU
    Tự Thoát Và Vác Thánh Giá Theo Chúa Giêsu
     
    Đường Thánh giá
    Con ơi ! Càng thoát ly mình, con càng thấm tình Cha.
    - Ta chỉ được bình an khi ta không lệ thuộc ngoại vật, ta cũng chỉ hiệp nhất với Chúa được khi bên trong ta biết tự thoát.
    - Cha mong con tập sống xả kỷ, để hoàn toàn theo ý Cha, không từ nan, không kêu trách.
    “Hãy theo Cha : vì Cha là Đường, là Chân lý, là Sinh lực” (Mt. 9, 9).
    - Không có đường, biết đi về đâu. Không chân lý sao biết sống lành ? Thiếu sinh lực, sống sao nổi ?
    - Cha là đường con phải theo, là chân lý con phải tin, là sinh lực con phải cầu mong.
    - Cha là đường không thể lạc, là chân lý không thể lầm, là sinh lực vô tận.
    Cha là đường thẳng tắp, là chân lý tối cao, là sống thật, sống hạnh phúc, sống tự hữu.
    Nếu con theo đường Cha “con sẽ biết chân lý, sẽ được tự do, và sẽ được sống muôn đời”. (Ga. 7, 42).
    Nếu con muốn được sống, hãy tuân giữ giới răn Chúa. (Mt. 19, 17).
    Nếu con muốn biết chân lý, hãy tin Cha.
    Con muốn nên hoàn thiện : hãy bán tất cả.
    Muốn làm môn đệ Cha : hãy dấn thân. (Ibib. 24; Lc.9,20).
    Muốn sống hạnh phúc : hãy coi nhẹ đời hiện tại.
    Muốn được địa vị cao trên trời : hãy tự hạ ở dưới đất.
    Muốn đồng trị với Cha hãy cùng vác Thánh giá với Cha.
    Chỉ có tôi trung của Thánh giá mới gặp được đường hạnh phúc và ánh sáng thật.
    - Lạy Chúa ! Đường Chúa đi hẹp quá và bị đời coi khinh : xin cho con biết theo Chúa và chịu đời khinh như Chúa.
    “Tôi tớ không trọng hơn chủ, môn đệ không ở trên Thầy” (Mt. 10, 24).
    Xin cho con biết tập sống cố gắng như Chúa, vì có thế con mới được rỗi và được nên thánh thật.
    Ngoài sự sống thần thiêng, mọi sách con đọc, mọi lời con nghe không khuây khỏa, thỏa mãn hẳn được con.
    Theo Chúa để đạt hạnh phúc
    “Con ơi ! Con đã đọc, đã biết tất cả : nếu giữ được như thế, con sẽ được hạnh phúc”.
    “Người mến Cha là người biết và giữ giới răn Cha; Cha sẽ yêu quí họ, sẽ tỏ mình Cha cho họ và sẽ cho họ được đồng trị với Cha trong nước Đức Chúa Cha” (Ga.13,7; 19,21).
    - Lạy Chúa, con mong ước được thực hiện như lời Chúa phán dạy và hy vọng con sẽ được như vậy.
    Con đã lĩnh nhận Thánh giá tự tay Chúa, vai con sẽ vác và sẽ vác cho đến chết như Chúa đã trao cho.
    Trái phúc của một tu sĩ đạo đức là Thánh giá, chỉ có Thánh giá mới dẫn tới thiên đàng.
    Đã khởi công, thì đừng lùi cũng đừng bỏ.
    Nào anh em ! Ta cùng đi. Sẽ có Chúa Giêsu ở với chúng ta.
    Vì Chúa Giêsu, ta đã lĩnh lấy Thánh giá. Vì Chúa Giêsu, ta sẽ vác cho tới cùng.
    Đã là thủ lãnh, là hướng đạo, Chúa cũng sẽ là người nâng đỡ ta.
    Kìa Vua ta, Ngài đi tiên phong : Ngài sẽ chiến đấu cho ta.
    Ta hãy can đảm bước theo Chúa và đừng khiếp sợ. Ta hãy sẵn sàng chết anh hùng nơi trận địa và đừng trốn Thánh giá mà làm hoen ố vinh dự của ta.
    SUY NIỆM
    Câu “Ai muốn theo Cha, phải tự thoát vác khổ giá mình mà theo” bao hàm tất cả khoa tu đức học và là đường chắc để được rỗi.
    Tinh thần tự thoát là nguyên tắc thiết yếu của Phúc Âm và quy luật căn bản của Đạo Chúa.
    Muốn được rỗi, ta phải cương quyết bỏ đường rộng, đường tiêu vong, mà mạnh dạn bước vào đường hẹp, đường Thánh giá : xả kỷ và hy sinh. Vì chỉ có đường ấy mới thực là đường cứu rỗi. Chính Chúa Giêsu đã đi trước, ta hãy cương quyết theo Ngài.
    Lạy Chúa Giêsu ! Chúa đã từ trời xuống dạy chúng con đường lên thiên đàng. Trót đời sống của Chúa đã là Thánh giá và tử đạo. Xin Chúa giúp con can đảm bước theo để cùng chết với Chúa, hầu mai sau được vinh hiển với Chúa.
    (từ cuốn "The Imitation of Christ")
    Có thể là hình ảnh về văn bản
     
     
     

    Facebook

     

     
     
     
     
     

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - THÁNH LỄ CÓ Ý NGHĨA HƠN

  •  
    Chi Tran


     
    7 bước thực hành giúp bạn cảm thấy Thánh Lễ có ý nghĩa hơn
     
    Bạn cảm thấy nhàm chán với Thánh Lễ? Một phương pháp bảy bước để dễ dàng đến với Thánh Lễ hơn.
    Một trong số những điệp khúc phổ biến nhất mà tôi nghe được từ phía người trẻ là “Thánh Lễ thật nhàm chán. Các bài giảng quá tẻ nhạt. Tôi không biết tại sao mình lại phải dự lễ hết Chúa nhật này tới Chúa nhật khác.” […] Tuy nhiên, hầu hết người trẻ mà tôi biết thì họ thực sự khao khát tham dự Thánh Lễ một cách ý nghĩa hơn. Dẫu biết rằng Thánh Lễ thật phong phú và ý nghĩa nhưng họ vẫn cảm thấy khó chú ý và tập trung. Vì vậy, tôi được mời gọi để đưa ra một vài bước thực hành mà một người có thể thực hiện hầu nhận được sức hút hơn từ Thánh Lễ.
    7 bước thực hành giúp bạn cảm thấy Thánh Lễ có ý nghĩa hơn:
    Đến dự lễ đúng giờ
    Đến nhà thờ sớm ít nhất 10 phút trước Thánh Lễ tạo nên một sự khác biệt to lớn. Điều này mang lại cho tâm trí bạn khoảng thời gian để chậm lại trước sự vồn vã của những hoạt động mà bạn vừa bước ra. Tất cả những mối bận tâm thường gây chia trí nhiều, và vì những bài đọc (phụng vụ Lời Chúa) diễn ra gần lúc khởi đầu, bạn bị gắn với những điều vừa bị ngắt quãng nên ít tập trung hơn. Hãy dành khoảng thời gian ngắn trước Thánh Lễ, quỳ gối và thân thưa với Chúa những điều xuất phát từ trong tâm hồn của bạn; dâng cho ngài mọi niềm vui và cả những thách đố mà bạn đang phải đối mặt, khi ấy bạn sẽ cảm nghiệm Thiên Chúa nói với bạn trong suốt Thánh Lễ.1.
    Hãy nhớ rằng Mẹ Giáo Hội cần bạn
    Có bạn trẻ nói rằng, họ cảm thấy mình tham dự vào Thánh Lễ tích cực hơn khi đóng vai trò nào đó trong Thánh Lễ. Có nhiều sự chọn lựa sẵn có: ca đoàn, đọc sách, dẫn lễ, tiếp đón, những công việc phục vụ bàn thờ hay trang trí nhà thờ. Khi trở thành thành viên trong một trong số những nhóm ấy, bạn sẽ chú tâm vào những gì đang diễn ra trong Thánh Lễ hơn. Bên cạnh đó, việc tham dự vào các nhóm trên sẽ có nhiều hiệu quả tích cực trong đời sống cá nhân của bạn.
    Tìm chỗ ngồi tốt nhất
    Tránh tìm một chỗ ngồi nơi những dãy ghế cuối nhà thờ, ở phía sau, nhất là khi ở phía trên còn nhiều chỗ trống. Có người nói rằng, những chỗ ngồi phía trước nhận lãnh nhiều ân sủng hơn! Việc ngồi lên trên sẽ giúp bạn tránh được những mối gây xao nhãng. Tại sao mọi người lại ao ước ngồi ở dãy ghế đằng trước trong các buổi hòa nhạc hay trong một trò chơi, trong khi chỉ muốn chọn chỗ cuối trong nhà thờ? Quan trọng hơn, hãy cáo lỗi với những đồng bạn của mình và ngồi tác biệt trong suốt Thánh Lễ, nhất là khi bạn bè của bạn có xu hướng trở thành một nguồn gây chia trí. Bạn có thể luôn trả lời họ sau đó mà. Lúc đầu, họ có thể trêu chọc bạn, nhưng cuối cùng họ sẽ tôn trọng bạn thôi. Hãy cầu nguyện cho bạn bè của bạn!
    Hãy thể hiện giọng hát của bạn
    Cầm cuốn sách thánh ca lên và hát. Hiểu từng lời bạn đang hát. Đừng quá bận tâm nếu bạn không có tài năng về ca hát, gần như mọi người đều thế cả. Những người đó thường ở trong ca đoàn đấy. Bạn có thể tưởng tượng mình sẽ chán ngấy thế nào khi đi tới một buổi hòa nhạc mà không biết bất kỳ bài hát nào trong đó? Đúng vậy! Hãy tham dự vào những nghi thức, ngay cả lúc đầu bạn không hiểu nhiều về nghi thức ấy, hãy đi một con đường dài. Đừng mong chờ những kết quả đến nhanh.
    Đăng một dòng trạng thái
    “Các bài giảng thật buồn tẻ!” Tôi đã từng nghe lời than như thế. Điều đó có khi xảy ra, nhưng không phải mọi lần đều như vậy; trên thực tế, những bài giảng luôn luôn thú vị và các linh mục chắc hẳn đặt vào trong đó rất nhiều nỗ lực để chuẩn bị. Nếu bạn chán ngấy trong khi nghe những bài giảng ở trường học hay đại học hoặc khi xem tin tức buổi tối hay lướt facebook, nếu mọi thứ đều như thế thì vấn đề là ở phía bạn! Hãy đưa ra cho chính mình một bài tập thực hành. Hãy lắng nghe một bài giảng và cố gắng nắm bắt điểm cốt yếu bài giảng đó trong 140 từ hay ít hơn. Tiếp theo, hãy đăng tóm kết ấy lên dòng trạng thái (tweet) của bạn sau Thánh Lễ. Hẳn sẽ khó khăn hơn bạn tưởng.
    Hãy so sánh 167 với 1
    Hãy nhớ rằng, Thánh Lễ là việc tạ ơn Chúa và nếu là người đến nhà thờ ngày Chúa nhật thì bạn đang trao dâng Chúa sự chú tâm trọn vẹn trong một giờ hay ít hơn. Nhưng, 167 giờ còn lại mỗi tuần, Thiên Chúa trao ban cho bạn như một món quà và không rời bước trên con đường của bạn. Hãy tự tra vấn chính mình xem có biết bao ơn lành bạn đã nhận được từ Thiên Chúa. Vậy, việc chúng ta dành một giờ mỗi tuần cho việc thờ phượng Đấng Tạo Hóa với tất cả tâm hồn của mình lại chẳng là điều phải đạo và chính đáng sao?
    Con số 7 hoàn hảo – Đức Maria
    Bước sau cùng hướng về Đức Maria, Nữ vương Thiên đàng và Mẹ của chúng ta. Hãy xin Mẹ bầu cử cho bạn trong suốt Thánh Lễ. Cầu nguyện cùng Mẹ để Mẹ hướng dẫn và gia tăng sức mạnh. Mẹ đã luôn ở bên Chúa và Mẹ cũng sẽ ở bên chúng ta. Không người nào hiểu bạn hơn Đức Maria đâu.
    Theo 7 bước này, bạn sẽ dần tìm thấy vẻ đẹp của Thánh Lễ mở ra trước mắt bạn. Cũng như với bất cứ hoạt động nào khác, điều này cũng cần thời gian. Đừng mong chờ phải đạt được chỉ trong Chúa Nhật đầu tiên. Tất cả những nếm cảm lớn lao tăng dần theo thời gian và cùng với sự kiên trì. Bạn không thể tạo nên một bản nhạc hay ngay trong ngày đầu tiên được. Cũng không thể dựng xây Rome chỉ trong một ngày đâu.
    Tác giả: Linh mục Joshan Rodrigues
    Chuyển ngữ: Joseph Trần Ngọc Huynh, S.J.