8. Đời Sống Tâm Linh

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - HÌNH ẢNH NGƯỜI MÔN ĐỆ

  •  
    Chi Tran -LEYEN

     
     
     
     


    HÌNH ẢNH NGƯỜI MÔN ĐỆ CHÚA GIÊSU

     

    Sẽ chẳng có một người môn đệ nào theo Chúa cách trọn vẹn mà chẳng có tí hy sinh, từ bỏ, mất mát nào. Con đường thập giá là con đường mà chính họ phải đi qua.

     

     

    Cùng xuất hiện với Đức Giêsu trên hành trình sứ vụ công khai của Ngài, có bóng dáng của một số con người. Họ được xem là những môn đệ của Đức Giêsu. Ngày nay, tuy Đức Giêsu không còn hiện diện trên trần gian này một cách hữu hình nữa, nhưng Ngài vẫn tiếp tục mời gọi những người Ngài muốn, thánh hóa họ để họ trở nên sở hữu riêng của Ngài, thuộc về một mình Ngài để Ngài có thể sai họ đi.

       Ta thường gọi những người đó là các Giám Mục, Linh Mục, Phó Tế, tu sĩ. Bề ngoài, họ có thể khác nhau về nhiều phương diện, nhưng vì đều là môn đệ của Chúa, nên tất cả đều có trong mình những đặc điểm chung, khiến họ trở thành những người môn đệ chân chính của Đức Giêsu, vị Thầy Chí Thánh của mình.

     

    Tin Mừng đã cho chúng ta biết, đặc điểm đầu tiên của một người môn đệ Chúa là người được Chúa gọi đến để ở với Ngài. Thế nên, những người sống đời dâng hiến không phải là người tự mình đến với Chúa theo ý muốn chủ quan của mình. Và sẽ chẳng có một sự sai đi nào xảy đến khi họ chưa ở với Giêsu. Ở với Giêsu là một kiểu cận kề của con tim, là đụng chạm của hai tâm hồn. Người môn đệ Chúa trước hết phải hiểu được những tâm tư của Giêsu, có chung thao thức với Giêsu, vui niềm vui của Giêsu, buồn nỗi buồn của Giêsu. Không có khoảng thời gian ở với Giêsu, không để cho dòng máu của Giêsu tuôn chảy trong mình, thì cũng sẽ chẳng có gì là sứ mạng. Khi ấy, người môn đệ có làm gì to tát, có thực thi những công trình vĩ đại, vẫn không phải là người thuộc về Giêsu cách hoàn hảo.

     

    Sau khi đã trải qua một thời gian ngắn ở với Giêsu, người môn đệ trở thành người tông đồ, được Ngài sai đi vào thế giới với một quyền trừ quỷ. Người môn đệ không phải là người tự mình tìm ra việc cho mình, không tự mình sai mình đi, nhưng là đi do nhận được mệnh lệnh sai phái của Thiên Chúa. Họ ra đi dưới bóng rợp của Thiên Chúa và họ mang Thiên Chúa theo mình. Sứ mạng của họ là sử dụng tất cả những gì mình thủ đắc được nhờ khoảng thời gian ở với Thầy Giêsu để lan truyền cho người khác. Đó là tình yêu, là bình an, là niềm hy vọng. Họ đã lãnh nhận điều ấy cách nhưng không, thì cũng cho đi cách nhưng không. Họ cho đi chứ không được thu vén cho mình. Họ sẽ làm cho trần gian tối tăm được bừng dậy ánh sáng, họ sẽ làm cho nhân thế nhạt nhẽo được mặn mà nét yêu thương. Họ làm tất cả những điều đó chỉ với một mong muốn duy nhất là uy danh của Cha trên trời được tôn vinh mãi mãi.

     

    Hành trình mà người môn đệ cất bước ra đi là một hành trình đầy gian lao cách trở. Trước hết, họ phải đoạn tuyệt với những bám víu đằng sau, với gia đình, mẹ cha, những người thân yêu nhất. Họ cũng phải cắt đứt chính mình với những toan tính ích kỷ, những sở thích đam mê, những khoái lạc trần thế. Phía trước họ là một bầy sói dữ đang chờ. Ít người thương, nhiều người ghét. Những đấu tranh nội tâm do phải sống giữa những căng thẳng hiện sinh, cùng với những bắt bớ của người đời cứ đi theo họ mãi. Sẽ chẳng có một người môn đệ nào theo Chúa cách trọn vẹn mà chẳng có tí hy sinh, từ bỏ, mất mát nào. Con đường thập giá là con đường mà chính họ phải đi qua.

     

    Nhưng người môn đệ không phải là người chịu những điều ấy chỉ vì chính nó. Họ gánh hết tất cả là vì một lòng yêu. Họ được chính tình yêu Chúa tác động mình và giờ đây, họ cũng muốn người khác được tình yêu Ngài động chạm đến như thế. Họ lao tác với Giêsu, để cùng được hưởng phúc vinh quang với Ngài. Rốt cuộc, những gì người môn đệ làm cũng chỉ mong được ở lại với Chúa, Đấng mà họ yêu mến và kính tôn với hết cả xác hồn. Ở với Người khi buồn cũng như lúc vui, khi chịu hy sinh cũng như khi gặt hái, khi thấy cô đơn đến tột cùng, cũng như khi nhận được nguồn an ủi lớn lao từ trời mưa xuống. Ở với Người, đó là niềm hạnh phúc của người môn đệ Đức Giêsu.

     

    Đấy là những căn tính lý tưởng mà Đức Giêsu hằng khao khát nơi các môn đệ của Ngài. Nhưng dường như rất ít người tự nhận mình là môn đệ Chúa sống được những điều này. Chúng ta hãy nguyện cầu cùng Chúa ban thêm ơn sủng cho những người mà Chúa đã chọn gọi, để họ thực sự là con người của Chúa, thanh thoát với hết những bám víu của thế gian.

     

    Xin cho con tim họ đầy ắp lửa yêu thương, cho đôi tay họ biết mở ra cho thế giới, cho đôi chân họ chẳng quảng ngại những nẻo đường gian nan, cho bờ vai họ đừng bao giờ lìa xa cây thánh giá.

     

    Xin hãy đong đầy con người họ bằng ân sủng và bình an để bất cứ nơi nào họ đặt chân đến, họ cũng trao ban những điều ấy cho mọi con người.

     

    Xin cho họ chỉ có một gia sản duy nhất để bám víu và gìn giữ, là chính Đức Giêsu, Đấng đã yêu thương họ và là Đấng mà họ yêu thương đến vô vàn.

     

    Pr. Lê Hoàng Nam, SJ

     
     

ĐỜI SỐNG TÂM LINH-

Bill Gates từng nói: "Thói quen ỷ lại là một hòn đá cản bước bạn đến với thành công, muốn làm nên nghiệp lớn, bạn phải đá chúng ra khỏi con đường của mình".
Nhiều người vẫn hay nói, thành công của một người có lúc phụ thuộc vào số phận, có lúc dựa vào vận may, cũng có lúc nhờ gặp được quý nhân, được người giúp đỡ. Nhưng trên thực tế, người thúc đẩy hay kìm hãm chúng ta tiến tới thành công, lại là chính bản thân chúng ta.
Cuộc sống này, dù sớm hay muộn, thì cuối cùng bạn cũng sẽ ngộ ra một điều rằng: Con đường đi, chỉ có bạn tự đi, trên con đường đó, có thể có người giúp đỡ bạn đôi chút, nhưng không ai có thể đồng hành mãi mãi cùng bạn được.
Vậy nên, thay vì dựa vào người khác, hãy dựa vào chính bản thân, việc mình có thể tự làm và đừng nhờ vả người khác. Có vậy, bạn mới có thể giống như cây cổ thụ, luôn trụ vững giữa đời.
Có một câu chuyện: Một người đàn ông, thấy một cái kén của sâu bướm, con sâu dường như đang cố gắng để chui ra khỏi kén. Người đàn ông quan sát suốt hàng giờ, nhưng dường như con sâu bướm rất vất vả, mà chỉ tạo ra được một chiếc lỗ nhỏ xíu, đột nhiên nó dừng lại và dường như kiệt sức.
Người đàn ông quyết định giúp con bướm có thể chui ra ngoài bằng cách, cắt lỗ trên chiếc kén rộng thêm một chút nữa. Sau đó, con bướm nhỏ đã có thể thoát ra khỏi kén dễ dàng hơn, nhưng cơ thể nó dường như yếu ớt, đôi cánh rúm ró.
Người đàn ông vẫn chờ cho đôi cánh bướm có thể dang rộng và con bướm bay lên. Tuy nhiên, điều đó không bao giờ xảy ra. Mặc dù người đàn ông có lòng tốt, nhưng ông ta không hiểu quy luật của tự nhiên. Cái kén chật hẹp là thử thách để sâu có thể hóa bướm, chất lỏng trong cơ thể sâu chuyển hết sang đôi cánh, mới giúp nó có thể bay tự do.
Tự mình giải quyết các vấn đề, không dựa dẫm vào người khác là điều rất quan trọng, để bạn có thể vững vàng trong cuộc sống. Vì vậy, khi giúp đỡ một ai đó, bạn cũng nên cân nhắc.
Những người luôn sống ỷ lại vào Cha Mẹ, rất ít người trong số họ có thể làm nên sự nghiệp. Chỉ có tinh thần độc lập, mới đem lại cho con người sức mạnh và sự tự tin.
Mỗi con người chúng ta chỉ có một cuộc đời. Vì vậy, hãy tự sống cho mình, đừng sống làm một cái đuôi bám vào người khác. Bạn được sinh ra trên đời, để trở thành một cánh bướm tự do, chứ không phải để làm một con sâu, ngày ngày chỉ biết đi đục khoét.
Cái gì cũng có cái giá của nó, bạn sống bám vào người khác, thì bạn sẽ bị người khác coi thường. Bạn nên nhớ rằng, không có ai là sẽ bên cạnh lo lắng, giúp đỡ bạn cả đời được.
 
 -------------------------------------------------------------

 

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - ĐỜI SỐNG NỘI TÂM- NƯỚC TRỜI

  1.  
    Chi Tran - LEYEN

     
     
     
     


     
    GƯƠNG CHÚA GIÊSU
    TIẾN ĐẾN ĐỜI SỐNG NỘI TÂM - NƯỚC TRỜI
     
    Dọn lòng chờ Chúa
    Lời Chúa : “Nước Thiên Chúa ở trong lòng chúng con” (Lc. 18, 21).
    “Bạn hãy thành tâm trở lại cùng Chúa” (Joê.2,12); cứ phớt bỏ trần tục khốn nạn đi, hồn bạn sẽ được bình an.
    Hãy tập coi thường ngoại vật, và chú trọng nội tâm, rồi bạn sẽ thấy nước Thiên Chúa đến trong bạn. “Vì nước Thiên Chúa là an bình và vui sướng trong Chúa Thánh Thần” (Rom.14, 17).
    Thứ an bình và vui sướng đó, người ác không bao giờ được.
    Chúa Kitô sẽ đến trong bạn và làm cho bạn tràn đầy an ủi, nếu bạn biết dọn cho Chúa một nơi xứng đáng trong bạn.
    Tất cả vinh dự, tất cả vẻ đẹp của Ngài, đều ở lại trong lòng bạn và chính trong đó Ngài được vui thỏa.
    Ngài năng viếng thăm người nội tâm, thân mật truyện vãn với họ, yên ủi họ, ban đầy bình an và đãi ngộ họ bằng một tình thân ái kỳ diệu.
    Linh hồn trung tín ! Hãy mau mắn dọn lòng cho Hiền Phu, để Ngài đến và ở trong ngươi.
    Vì đây, Ngài nói : “Ai mến Ta, người ấy giữ lời Ta, Ta sẽ đến với họ và ở trong họ” (Ga. 14, 23).
    Từ khước tạo vật
    Bạn hãy dành riêng lòng bạn cho Chúa Giêsu và đừng cho vật nào bén mảng tới.
    Được Chúa Giêsu, bạn sẽ nên phú quí và chỉ một mình Chúa đã đủ lắm rồi.
    Ngài sẽ canh giữ, sẽ săn sóc bạn rất mực chu đáo, đến nỗi bạn không thèm mong đợi gì ở người đời.
    Người đời thay đổi như trở bàn tay, nay có mai không. Nhưng Chúa Kitô sẽ tồn tại, sẽ trung tín hộ giúp bạn đến cùng.
    Đừng quá tin người đời, vì chính họ cũng mỏng giòn và đâu có sống mãi, dầu là người giàu khả năng và thân với bạn. Cũng không nên buồn khi gặp người phản kháng và chống đối bạn.
    Người hôm nay ủng hộ, biết đâu mai lại đả đảo ta; trái lại người hôm nay ghét ta, rất có thể mai ngày lại thân với ta, người đời xoay như chong chóng.
    Hãy đặt trót tin tưởng vào Chúa, hãy kính sợ, yêu mến một mình Chúa.
    Ngài sẽ phù trợ, sẽ biến mọi sự nên ích lợi cho ta.
    “Ta không có gia cư nào vững chắc trên đời” (Hebr.12, 14). Dầu ở đâu, ta cũng chỉ là một người cư ngụ, một lữ khách, và ta chỉ được bình an khi nào kết hợp mật thiết với Chúa Kitô.
    Trong thương tích Chúa
    Ta tìm gì chung quanh ta ? Đây có phải là nơi an nghỉ đâu.
    Nhà ta ở trên trời kia và ta phải nhìn thế sự như khách qua đường.
    Tất cả sẽ qua đi, và ta cũng sẽ qua đi như thế.
    Hãy đề phòng, đừng dan díu với đời, không vậy, ta sẽ nô lệ nó và tự tiêu diệt.
    Hãy luôn luôn tưởng niệm tới Đấng Tối Cao và dâng lời khẩn nguyện lên Chúa Kitô.
    Không suy được những sự trên trời, ta hãy gẫm Cuộc Tử Nạn Chúa và ở lại trong thương tích Chúa.
    Nếu biết thiết tha tin nơi các dấu đinh và thương tích Chúa, ta sẽ được thêm nghị lực để chịu đau khổ, sẽ bớt khó chịu khi bị người đời coi khinh và dễ dàng chịu đựng những vu khống.
    Sinh thời, Chúa Kitô cũng đã phải người đời khinh chê và trong lúc tê tái nhất còn bị cả người thân ruồng bỏ, mặc cho đau khổ dằn vặt.
    Chính Chúa Kitô đã muốn chịu đau khổ, sỉ nhục, mà ta dám phàn nàn sao ?
    Chính Chúa Kitô còn có người thù ghét nói hành, mà ta muốn được mọi người yêu quí và làm ơn cho sao ?
    Nếu ta không chịu được đôi chút trái ý, đức nhẫn nhục của ta có gì đáng thưởng !
    Thân nghĩa với Chúa Kitô thế nào được, khi ta không thể chịu khổ một chút ?
    Muốn đồng trị với Chúa Kitô, ta phải chịu đau khổ với Chúa và cho Chúa.
    Mến Chúa, phải tự khinh
    Khi vào sâu được thâm tâm Chúa Giêsu. Khi nếm được đôi chút tình yêu nồng nhiệt của Chúa, bạn sẽ không để ý gì đến vừa ý hay trái ý. Hơn nữa bạn còn mừng khi được chịu sỉ nhục, vì lòng mến Chúa Giêsu có thể làm cho người ta tự khinh mình.
    Người mến Chúa Giêsu và yêu chân lý, người nội tâm thật và thoát ly mọi cảm tình lăng lố, sẽ có thể qui hướng về Chúa dễ dàng, nâng tinh thần vượt trên bản ngã và nhàn hưởng tôn nhan Chúa.
    Người thông thái thật, là người biết nhận xét sự vật theo bản thể của nó, chứ không theo lời nói và thái độ người đời đối với nó, và khoa học của họ do Chúa hơn là do người đời.
    Người biết hành động theo tinh thần nội hướng và ít quan tâm đến ngoại vật, không cần chọn hoàn cảnh, không đợi thời cơ mới làm việc đạo đức.
    Họ hồi tâm mau chóng, vì có bao giờ họ phóng toàn tâm lực ra ngoài đâu.
    Họ không bị công việc bên ngoài ngăn trở, cũng không bị hoàn cảnh nhất thời chi phối; trái lại, họ rất biết tùy cơ ứng biến.
    Ai đã chỉnh đốn, đã ổn định được nội tâm, không thèm đếm xỉa đến cái hay, cái dở nơi người khác.
    Ai càng quy hướng tạo vật về mình, càng bị ngăn trở sao lãng.
    Nếu ta thẳng thắn và trắng sạch hẳn, ta sẽ thấy mọi sự trở nên hữu ích và giúp ta tiến bộ.
    Sở dĩ nhiều điều làm ta chạnh lòng và xao xuyến, là vì ta chưa hoàn toàn tự thác, chưa thoát ly hẳn tạo vật.
    Không gì làm dơ lòng, bận trí bằng tình yêu tạo vật không chính đáng.
    Hãy đoạn tuyệt với những an ủi bên ngoài, rồi ta sẽ gẫm được những cái trên trời và nếm thử được khoái lạc của tâm hồn.
    SUY NIỆM
    Hạnh phúc thật và nhân đức thật, hệ tại biết nhớ Chúa và luôn hướng tâm lên Chúa.
    Lý trí sáng suốt, tâm hồn trung tín : đó là đặc điểm của người nội tâm. Lòng trí họ hằng ở bên Chúa, cầu xin và than thở với Chúa.
    Chính cách sống đó làm cho họ như thấy thiên đàng dưới đất, như chiếm được tâm hồn Chúa và hưởng hạnh phúc ngay ở đời này.
    Lạy Chúa Giêsu chí ái ! Xin Chúa hãy đến và chiếm hữu lòng con. Xin cho con sống như Chúa và có sự thánh thiện của Chúa trong con, cho đến ngày được vinh hiển.
    (từ cuốn "The Imitation of Christ")
     
     
     
     

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - THÔNG BÁO TIN VUI # 340

  • THÔNG BÁO TIN VUI # 340 - www.ChiaseLoiChua.org - P/tế Định Nguyễn

    BẠN VÀ TÔI LUÔN VUI ĐỌC CHỮ AMEN TRÊN MÔI MIỆNG

    *Bạn và tôi cùng Sống và Chia sẻ:

    1/ * Tại sao chúng ta đọc "Amen" vào cuối các kinh đọc hằng ngày và sau mỗi khi cầu nguyện? Từ này theo tiếng Do Thái có nghĩa là “thưa vâng”, bởi vì Thiên Chúa mời gọi chúng ta trở thành nhân chứng đức tin và cứu chuộc của Thiên Chúa.

     2/ * Theo tiếng Hibá, từ Amen có ý nghĩa vừa là “tin” vừa là “tin chắc, tin cậy và trung thành”. “Ai nói Amen là ký tên xác nhận” (Thánh Augustinô). Ta chỉ có thể công bố Amen không chút nghi ngại chỉ vì Chúa Giêsu đã chứng tỏ cho ta biết bằng cái chết và sự sống lại của Người.

    3/ * Người là “Amen” của loài người đối với tất cả những lời Thiên Chúa hứa, Người cũng là “Amen” dứt khoát của Thiên Chúa với mọi người chúng ta. 

    ❦KINH THÁNH NÓI: "Quả thật, mọi lời hứa của Thiên Chúa đều là “có” nơi Người. Vì thế, cũng nhờ Người mà chúng ta hô lên “Amen” để tôn vinh Thiên Chúa". (Thư 2 Corinto đoạn 1 câu 20)

    Amen được dùng trong Cựu Ước với ý nghĩa chính là “mong được như vậy”, để làm cho mong ước hoạt động của Thiên Chúa mạnh mẽ hơn, hoặc để liên kết với lời ca tụng Thiên Chúa.

    - Trong Tân Ước, Amen được dùng để tăng cường cho kết luận của lời cầu nguyện. Thường Chúa Giêsu dùng Amen cách đặc biệt để dẫn vào một lời nói quan trọng. Amen ở đây làm nổi uy thế của lời nói.

     **BẠN VÀ TÔI CÙNG LẮNG NGHE LỜI CHÚA:

    "Amen, Amen, Thầy nói cho anh em hay, anh em sẽ thấy Trời mở ra, và các Thiên Thần của Thiên Chúa lên xuống trên Con Người." (Gioan đoạn 1 câu 51)

    ***BẠN VÀ TÔI CÙNG CẦU NGUYỆN VÀ SỐNG CẦU NGUYỆN:

    Lạy Chúa, là một người Ki-tô hữu tiếng “Amen” không còn gì xa lạ nhưng rất nhiều lần con chỉ đọc cho qua loa vô ý thức. NHỜ ƠN CHÚA GIÚP, CON QUYẾT TÂM tin tưởng chắc chắn, trông cậy VÀO MỖI LẦN CON THƯA VỚI CHÚA LỜI: " AMEN".

    Đầy tớ Định Nguyễn - Mời thăm: www.ChiaseLoiChua.org - để Sống và chia sẻ Lời Chúa.

    --------------------------------------------

     

     

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - KHIÊM NHƯỜNG

 
KHIÊM NHƯỜNG (Lc.18.9-14)
* Khiêm nhường dễ mến trong đời
Khiêm nhường sẽ có những lời khiêm nhu
Khiêm nhường chẳng phải là ngu
Khiêm nhường cũng chẳng giả mù làm ngơ
Khiêm nhường lắm kẻ được nhờ
Khiêm nhường lời nói đúng giờ gởi thưa
Khiêm nhường nói chỉ đủ vừa
Khiêm nhường như thế dễ ưa vô cùng
 
* Kiêu căng hay nói lung tung
Kiêu căng ăn nói tay vung tứ bề
Kiêu căng tự mãn hả hê
Kiêu căng tự phụ hay chê mọi người
Kiêu căng dễ giận mất tươi
Kiêu căng dễ hỏng việc người việc ta
Kiêu căng trăm tội sinh ra
Kiêu căng dễ ghét tránh xa trên đời
 
* Phúc Âm Chúa nói tuyệt vời!
Hai người kia bước vào nơi nguyện cầu
Pharisiêu nói lớn câu
Ôi! lạy Thiên Chúa! nhiệm mầu cao siêu
Con đây sống đúng mọi điều
Ăn chay đóng thuế hai chiều đẹp thay
Không như tên thâu thuế này
Tham lam bất chính hằng ngày nhớp nhơ.
* Thâu thuế đứng cuối nhà thờ
Đấm ngực thú tội hàng giờ xót xa
Thì thầm xin Chúa thứ tha
Con đây có tội đã sa ngã rồi...
Lòng con đau xót bồi hồi...
Lương tâm hổ thẹn đứng ngồi bất an
Con xin tình Chúa nồng nàn
Ngài thương cứu giúp muôn vàn xót xa.
* Dụ ngôn Chúa nói cho ta
Khiêm nhường sẽ đẹp lòng Cha trên trời
Những người sám hối trên đời
đường đi sẽ đuợc tới nơi an bình
Kiêu căng tự phụ khoe mình
Chỉ là trong thối ngoài xinh đó mà
Làm sao gặp được Chúa Cha
Đường đi mỗi bước mỗi xa ơn lành.
 
Này Thầy bảo thật các anh
KHIÊM NHƯỜNG hạ xuống sẽ thành người cao
KIÊU CĂNG rồi sẽ lao đao
Đến khi rơi xuống té nhào khổ đau.
Trầm Hương Thơ
 
 ---------------------------------------------