- Details
-
Category: 2. Cảm Nghiệm Sống Lời Chúa
“Bà Maria tưởng là người làm vườn, liền nói: Thưa ông, nếu ông đã đem Ngài đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Ngài ở đâu, tôi sẽ đem Ngài về” (Ga 20:15)
Trong tường thuật của thánh Máccô về sự phục sinh của Chúa Giêsu, Maria Mađalêna và những người phụ nữ khác đi cùng bà đã “sợ hãi” và “run lẩy bẩy, hết hồn hết vía” khi nghe thông báo từ vị khách từ thiên đàng bên trong ngôi mộ trống rỗng của Chúa Giêsu (Mc 16:8). Trong tường thuật của thánh Mátthêu, Maria và những người phụ nữ “tuy sợ hãi nhưng cũng rất đỗi vui mừng” (Mt 28:8); trong tường thuật của thánh Luca, họ chỉ đơn giản là “sợ hãi, cúi gằm mặt xuống đất” (Lc 24:5). Không có bản Tin Mừng nào trong ba sách Tin Mừng nhất lãm đề cập đến việc Maria Mađalêna nhầm lẫn một thiên thần - chưa nói đến chính Chúa Giêsu - với người làm vườn. Vì vậy, thật thú vị khi thánh Gioan đưa vào chi tiết có vẻ không cần thiết và không quan trọng này về một “người làm vườn”, một chi tiết dường như không tương ứng với các trình thuật được ghi lại bởi những tác giả sách Tin Mừng khác. Chúng ta cần hiểu điều này như thế nào?
Vâng, trước tiên chúng ta hãy nhận ra rằng liên quan đến các trình thuật khác nhau được ghi lại về sự phục sinh của Chúa Giêsu, có một số lượng “vay mượn” nhất định từ nhau mà cần thiết phải có, vì thực tế không ai tận mắt chứng kiến Chúa Giêsu sống lại từ cõi chết. Một ngày nọ, Ngài được chôn cất, một hòn đá lăn ra che trước mộ Ngài, những người lính canh gác lối vào để tránh bất cứ trò lừa bịp hoặc thuyết âm mưu nào hình thành. Và rồi ba ngày sau... Chúa Giêsu đã ra khỏi mồ. Bây giờ cả bốn tường thuật đều đồng ý rằng chính Maria Mađalêna và những người phụ nữ đi cùng bà là những người đầu tiên biết về ngôi mộ trống của Chúa Giêsu và sau đó bà là người đã thông báo tin tức đáng kinh ngạc này cho Mười Một Tông Đồ; vì điều này, Maria đã giành được danh hiệu “Tông đồ của các Tông đồ”. Nhưng điều gì giải thích cho phiên bản của thánh Gioan về cách Maria Mađalêna đến và khám phá ra Chúa Giêsu phục sinh lại khác biệt đến vậy so với ba tường thuật kia?
Câu trả lời hiển nhiên nhất chỉ đơn giản là: quan điểm của người ta về một sự kiện sẽ ảnh hưởng đến cách người ta truyền đạt sự kiện đó đến người khác. Nếu tôi viết ra những kỷ niệm về ngày cưới của mình, tôi có thể đặt tên cho câu chuyện của mình là “Ngày tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi”. Nhưng một vị khách đến dự đám cưới của tôi, nếu người ấy không quen biết ai tham dự ngoài cô dâu và chú rể, có thể đặt tên cho câu chuyện của mình là “Ngày buồn tẻ nhất trong cuộc đời tôi”. Tất cả đều liên quan đến quan điểm.
Nhưng có một góc nhìn khác ngoài góc nhìn giải thích cho việc thánh Gioan đưa chi tiết về người làm vườn vào. Đó là một chi tiết mà ông đã được biết, nhưng không ai trong ba tác giả Tin Mừng kia biết đến. Chúng ta hãy cùng tìm hiểu lý do tại sao lại như vậy. Hãy nhớ rằng, Gioan đã đưa Mẹ Maria “về nhà mình” (Ga 19:27). Gioan không chỉ có quan điểm riêng để tham khảo mà còn được hưởng lợi khi được nghe Mẹ Maria trực tiếp kể lại. Điều này liên quan gì đến Maria Mađalêna? Thực ra là liên quan rất nhiều. Theo truyền thống phương Đông, “Maria Mađalêna tiếp tục sứ mệnh của mình như một nhà truyền giáo, nhà chiêm nghiệm và nhà thần bí trong lòng Giáo hội… bà đã đến Êphêsô cùng với Đức Trinh Nữ Maria và qua đời tại đó” (“Kinh cầu Thánh nữ Maria Mađalêna” The Catholic Company). Nói cách khác, Maria Mađalêna đã sống cùng thị trấn với Mẹ Maria, và rất có thể là cùng cộng đoàn tín hữu ở đó; do đó, theo bối cảnh, bà sống trong cộng đoàn của Thánh Gioan Tông đồ. Không giống như những tác giả Tin Mừng khác, Thánh Gioan có thể biết chi tiết về người làm vườn vì có thể chính Maria Mađalêna đã kể cho ông nghe.
Điều này chỉ còn lại một câu hỏi. Tại sao Maria Mađalêna lại nhầm Chúa Giêsu với một người làm vườn ngay từ đầu? Chắc chắn, chúng ta hiểu rằng Chúa Giêsu, trong trạng thái vinh quang của Ngài, sẽ không thể nhận ra được đối với những tâm hồn buồn bã vì yêu mến và nhớ nhung Ngài đến vậy. Sẽ cần một tia sáng ân sủng để mở mắt trái tim của họ ra với sự thật về người mà họ nhìn thấy trước mắt mình. Nhưng… tại sao lại là một người làm vườn? Liệu lời giải thích có thực sự đơn giản rằng một người làm vườn là người duy nhất mà Maria thấy hợp lý khi đi lại giữa các ngôi mộ vào sáng sớm như vậy không? Có lẽ vậy. Nhưng… Liệu Kinh thánh có bao giờ để lại cho chúng ta những chi tiết không cần thiết mà chỉ để mô tả chính xác về mặt lịch sử không? Không có khả năng như vậy. Mỗi lời đến từ Chúa đều có mục đích dẫn chúng ta suy ngẫm. Từ góc độ này, chúng ta thấy gì khi nhìn vào “người làm vườn” mà Maria Mađalêna chăm chú nhìn?
Đấng Đáng Kinh Fulton Sheen viết: “ … người làm vườn cắt những chồi xanh từ gốc bụi cây, không phải để giết chết hoa hồng, mà để làm cho hoa nở đẹp hơn” (Đấng Đáng kính Fulton Sheen, tr. 185, cookiecrumbstoliveby.wordpress.com).
Chúa Giêsu, “Người Làm Vườn,” đã gieo Lời Ngài vào lòng Maria Mađalêna, tỉa và cắt những chồi non không khỏe mạnh khỏi cuộc đời bà và nhổ tận gốc những gì ngăn cản bà tăng trưởng… để bà có thể nở hoa và lớn lên! Chính Chúa Giêsu - Người Chăn Chiên Nhân Lành, Chiên Thiên Chúa, Đấng Mêsia, nhưng cũng là Người Làm Vườn - đã cứu mạng Maria khỏi sự hủy diệt. Người Chăn Chiên Nhân Lành sẽ để chín mươi chín con chiên đi tìm một linh hồn, cõng con chiên ấy trên lưng về nhà nếu cần. Nhưng chính Người Làm Vườn mới là người xới đất trong lòng chúng ta, nhẹ nhàng nâng đầu chúng ta lên và hướng dẫn chúng ta đối mặt với những điểm yếu, lỗi lầm, khuyết điểm và nỗi đau của mình, không phải để hủy hoại chúng ta mà để giúp chúng ta lớn lên. Việc vun trồng của người làm vườn vừa đau đớn vừa thống khổ, nhưng thành quả từ công trình của người làm vườn thì mãi mãi ngọt ngào.
“Đang tuần tiễu trong thành, bọn lính gác gặp tôi. Tôi hỏi họ: Các anh có thấy chăng người lòng tôi yêu dấu?Vừa rời họ mà đi, tôi đã gặp người lòng tôi yêu dấu” (Diễm ca 3:3-4)
Tác giả: Mc Holbrook
Chuyển ngữ: Phêrô Phạm Văn Trung.
https://catholicexchange.com
- Details
-
Category: 2. Cảm Nghiệm Sống Lời Chúa

Chúa Giêsu nói: “Nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy” (Lc. 13: 3). Trong lần rao giảng đầu tiên về sứ vụ Công khai của Ngài, Chúa Giêsu khuyến khích chúng ta hoán cải: “Thời kỳ đã mãn, và Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng” (Mc. 1:15). Nhiệm Thể của Chúa Kitô quảng đại ban cho chúng ta một mùa ân sủng, như mục đích của nó, là sự hoán cải hàng năm. Đây là bốn mươi ngày của Mùa Chay.
Môsê đã nhịn ăn bốn mươi ngày trên Núi và Chúa Giêsu đã nhịn ăn bốn mươi ngày trong sa mạc. Giáo Hội khuyến khích chúng ta trong Mùa Chay hãy đào sâu vào những ngóc ngách bên trong của cõi lòng mình và cầu xin sự hoán cải của tấm lòng.
Sự hoán cải này có thể trở thành hiện thực bằng cách thực hiện ba thực hành truyền thống: cầu nguyện, bố thí và ăn chay (Mt. 6: 1-18). Trong lời cầu nguyện, chúng ta nâng tâm trí mình lên với Thiên Chúa; trong sự bố thí, chúng ta đi ra ngoài để đáp ứng nhu cầu của những anh chị em đau khổ của chúng ta; trong việc kiêng ăn, chúng ta đào sâu trong tâm hồn mình và cầu xin Chúa ban cho ân sủng để chúng ta từ bỏ sự ràng buộc của chúng ta với tội lỗi!
Trong trường hợp này, một số cách cụ thể để chúng ta có thể thực hành nhịn ăn là gì? Một lưu ý quan trọng như sau: nhịn ăn không phải là một chế độ ăn kiêng đơn thuần, với mong muốn đơn giản là giảm thêm vài cân. Đúng hơn, mục đích của việc ăn chay là làm đẹp lòng Thiên Chúa, hoán cải tâm hồn chúng ta cũng như cầu xin sự hoán cải của người khác. Nói cách khác, ăn chay phải có ý định ngay lành hoặc siêu nhiên!
Mười cách chúng ta có thể nhịn ăn
- Ăn ít và rước Mình Thánh Chúa nhiều hơn.
Bằng cách thực hành này, chúng ta đánh giá cao hơn tầm quan trọng đối với đời sống tinh thần và sự cứu rỗi linh hồn của chúng ta. Chúa Giêsu phán: “Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận” (Ga 6: 27 — Diễn văn về Bánh Sự Sống)
- Kiểm soát lưỡi của bạn.
Thánh Giacôbê nói, "Mỗi người phải mau nghe, đừng vội nói." Hãy đọc Giacôbê chương ba — một trong những lời khuyên tốt nhất trên thế giới để kiểm soát miệng lưỡi của chúng ta!
- Khoảnh khắc Anh hùng.
Người sáng lập Opus Dei đã đặt ra cụm từ, "Khoảnh khắc anh hùng". Bằng cách này, Thánh José María khẳng định rằng ngay khi nghe thấy tiếng chuông đồng hồ báo thức, chúng ta nên bước ra khỏi giường, cầu nguyện và bắt đầu một ngày mới. Ác quỷ của sự lười biếng khuyến khích chúng ta nhấn nút Tạm dừng! Tôi không tin nút Tạm dừng tồn tại trong từ vựng và cách làm của các thánh. Bạn nghĩ sao?
- Kiểm soát đôi mắt lang thang.
Đôi mắt là tấm gương phản chiếu tâm hồn. Vua Đavít thánh thiện đã lao vào tội lỗi và tội lỗi hơn dẫn đến việc giết người chỉ vì một lý do đơn giản là ông để cho đôi mắt của mình đi lang thang. Đôi mắt ông đảo qua và nhìn chằm chằm vào một người phụ nữ đã có gia đình - Bathsheba. Những suy nghĩ tà dâm dẫn đến ngoại tình về thể xác, chối bỏ tội lỗi của mình và cuối cùng là giết một người vô tội - chồng của Bathsheba (II Samuel 11-12). Chúng ta hãy cố gắng sống theo Mối Phúc: "Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa." (Mt. 5: 8)
- Đúng giờ.
Chúa Giêsu nói, “Hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!” (Mt. 25:23) Đúng giờ là một biểu hiện của trật tự, tôn trọng người khác, và là một phương tiện để hoàn thành tốt và đúng hạn công việc.
- Lắng nghe người khác.
Quá dễ dàng để ngắt lời người khác khi họ nói và cố gắng áp đặt ý tưởng của chúng ta ngay cả trước khi người đó hoàn thành ý tưởng của mình. Bác ái, nghĩa là tình yêu đối với Thiên Chúa và người khác, dạy chúng ta tôn trọng người khác và cho phép họ nói mà không làm gián đoạn và áp đặt ý tưởng của chúng ta.
Lắng nghe người khác cũng là một hành động khiêm tốn — đặt người khác trước chính mình! Chúa Giêsu hiền lành và khiêm nhường trong lòng. Xin làm cho trái tim con nên giống như trái tim Chúa, “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng” (Mt. 11: 28-30 — Chúa Giêsu mô tả Trái Tim Ngài kiền lành và khiêm nhường…)
- Hãy Biết ơn Thay vì Than phiền.
Đừng bao giờ cho phép một ngày trôi qua mà bạn không cảm ơn Chúa. Chúng ta cần phải không ngừng cảm tạ Chúa. Hơn nữa, chúng ta nên tạo thói quen thường xuyên cảm ơn người khác. “Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương” (Thánh vịnh 118: 1).
- Hãy mỉm cười, ngay cả khi bạn không muốn.
Đây quả thực có thể là một sự đền tội tuyệt vời — mỉm cười với ai đó ngay cả khi bạn đang mệt mỏi, đang mang trong mình cơn đau đầu hoặc cảm lạnh. Đây là đức tính anh hùng. Nụ cười là một điều gì đó nhỏ bé, nhưng nó rất dễ lây lan. Thật vậy, một nụ cười chân thành có thể nâng những người nhìn thấy nó từ trạng thái phiền muộn đến trạng thái an ủi. Một trong những dấu hiệu rõ ràng nhất để trở thành môn đệ của Chúa Giêsu là nụ cười vui mừng rạng rỡ trên khuôn mặt. “Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa. Tôi nhắc lại: vui lên anh em! ”. (Philíp 4: 4)
- Cầu nguyện, ngay cả khi bạn cảm thấy không thích.
Rất tiếc, nhiều người trong chúng ta đặt đời sống tinh thần của mình vào những cảm giác đơn thuần phù du, nhất thời và trôi qua như sương bay theo ánh nắng ban mai. Gương mẫu tốt nhất của chúng ta dĩ nhiên là Chúa Giêsu Kitô, Chúa của chúng ta trong Vườn Giếtsimani (Lc 22: 39-46). Khi Chúa Giêsu đang trải qua một cơn đau đớn và phiền muộn đến mức trút ra những giọt Máu khổng lồ từ lỗ chân lông của Ngài, thì Ngài không thực sự cảm thấy muốn cầu nguyện. Tuy nhiên, Chúa Giêsu càng cầu nguyện nhiệt thành hơn.
Vì vậy, chúng ta hãy thực hành ăn chay và sám hối trong cuộc sống của chúng ta, có thời gian và địa điểm nhất định để cầu nguyện và cầu nguyện vào những lúc chúng ta cảm thấy không thích. Đây là sự sám hối và tình yêu đích thực dành cho Chúa! Đây là một dấu hiệu của sự trưởng thành thực sự trong đức tin!
- Yên ủi.
“Barnabus” thực sự có nghĩa là “người có tài yên ủi” (Công vụ 4:36). Chúng ta hãy thoát ra khỏi lớp vỏ tự cao tự đại của mình và tập trung nhiều hơn vào Thiên Chúa và nhìn thấy Chúa Giêsu trong những người khác — noi gương Người Samaritanô nhân hậu. (Lc.10). Chúng ta hãy học để trở thành một Simon thành Xyrênê và giúp đỡ những anh chị em của chúng ta, những người đang mang trên mình một cây thập giá rất nặng nề. Chúng ta hãy làm sáng tỏ điều đó bằng những lời nói khích lệ, những cử chỉ động viên và bằng một trái tim tràn đầy tình yêu thương và lòng trắc ẩn. Hãy nhớ Quy tắc vàng: “Vậy tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta” (Mt. 7:12) Trong cơn bão tố khó khăn của trận chiến trên trần thế, một lời động viên thực sự có thể là một luồng gió mạnh thổi vào cánh buồm!
Hãy cầu nguyện và đọc hết mười gợi ý này về cách ăn chay — cách từ bỏ bản thân — và chọn ít nhất một hoặc hai gợi ý mà bạn có thể bắt đầu thực hành ngay lập tức. Xin Đức Mẹ, Mẹ của Người Cố Vấn Nhân Lành, khích lệ chúng ta từ bỏ chính mình và nói “xin vâng” với tình yêu của Thiên Chúa bằng cách phục vụ anh chị em của chúng ta với tấm lòng quảng đại! (Lc. 1: 38 — Lời “Xin vâng” của Đức Maria đối với Thiên Chúa: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói”).
Phêrô Phạm Văn Trung chuyển ngữ,
theo LM Ed Broom, OMV, catholicexchange.com