8. Đời Sống Tâm Linh

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - THỨ NĂM CN25TN-C

 

  •  
    Tinh Ca - Sep 25 at 5:48 PM
     
     

    Thứ Năm CN25TN-C

     

    SỐNG VÀ CHIA SẺ Lời Chúa

     

    Bài Ðọc I: (Năm I) Kg 1, 1-8

    "Các ngươi hãy xây cất đền thờ và như thế sẽ đẹp lòng Ta".

    Khởi đầu sách Tiên tri Khác-gai.

    Ngày mồng một tháng sáu năm thứ hai triều đại vua Ðariô, có lời Chúa sai tiên tri Khác-gai đến nói với Giorôbabel, con trai ông Giosêđec, thầy cả thượng phẩm những lời sau đây: "Ðây Chúa các đạo binh phán: Dân này nói: "Chưa đến lúc xây cất đền thờ Chúa". Và có lời Chúa dùng tiên tri Khác-gai phán rằng: "Chớ thì đến lúc các ngươi cư ngụ trong nhà ấm cúng, và để đền thờ này hoang vu sao?" Giờ đây Chúa các đạo binh phán như thế này: "Các ngươi hãy lưu tâm đến đường lối các ngươi. Các ngươi đã gieo nhiều mà thu vào ít: các ngươi đã ăn không no, đã uống không say, đã mặc không ấm, kẻ nhận tiền công lại bỏ vào túi lủng". Chúa các đạo binh phán như thế này: "Các ngươi hãy lưu tâm đến đường lối các ngươi: Hãy lên núi mang gỗ về xây cất đền thờ, như thế sẽ đẹp lòng Ta và Ta sẽ được tôn vinh". Chúa phán như vậy.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv 149, 1-2. 3-4. 5-6a và 9b

    Ðáp: Chúa yêu thương dân Người (c. 4a).

    Xướng: 1) Hãy ca mừng Chúa một bài ca mới, hãy vang lên lời khen ngợi trong công hội các tín đồ. Israel hãy mừng vui vì Ðấng tạo tác bản thân, con cái Sion hãy hân hoan vì vua của họ. - Ðáp.

    2) Họ hãy hoà nhạc để ngợi khen Người, hãy hát mừng Người với cây đàn cầm, với trống con, bởi vì Chúa yêu thương dân Người, và ban cho kẻ khiêm nhường chiến thắng vẻ vang. - Ðáp.

    3) Các tín đồ hãy mừng rỡ trong vinh quang, hãy hoan hỉ trong những nơi khu phố. Miệng họ hãy reo lên lời hoan hô Thiên Chúa. Ðó là vinh quang cho mọi tín đồ của Chúa. - Ðáp.

     

    Alleluia: Tv 24, 4c và 5a

    Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin dạy bảo con về lối bước của Chúa và xin hướng dẫn con trong chân lý của Ngài. - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Lc 9, 7-9

    "Ông Gioan đã bị trẫm chém đầu rồi, ông này là ai mà trẫm nghe đồn làm những điều như thế".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

    Khi ấy, quận vương Hêrôđê nghe biết tất cả các việc Chúa Giêsu đã làm thì phân vân, vì có kẻ nói rằng: "Ông Gioan đã từ cõi chết sống lại"; còn kẻ khác lại nói: "Ông Êlia đã hiện ra"; kẻ khác nữa nói rằng: "Một tiên tri thời xưa đã sống lại". Nhưng Hêrôđê thì nói: "Ông Gioan trẫm đã chém đầu rồi. Ông này là ai mà trẫm nghe đồn làm những điều như thế?" và vua tìm cách gặp Người.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Suy Nghiệm/SỐNG Lời Chúa


    Thứ Bảy Tuần XVII Thường Niên Giáo Hội đã chọn đọc bài Phúc Âm của Thánh ký Mathêu 
    có nội dung về biến cố Tiền Hô Gioan Tẩy Giả bị chém đầu với lời mở đầu của quận vương Hêrôđê liên quan đến danh tiếng của Chúa Giêsu:  Phụng Vụ Lời Chúa - Tuần XVII Thường NiênHôm nay, Thứ Năm Tuần XXV Thường Niên, bài Phúc Âm của Thánh ký Luca cũng lập lại lời của vị quận vương này về danh tiếng của Chúa Giêsu liên quan đến cái chết của Tiền Hô Gioan Tẩy Giả. 
     
    Tuy nhiên, trong khi Phúc Âm Thánh Mathêu bao gồm cả tiến trình xẩy ra việc lấy thủ cấp của vị thánh này và chỉ nói vỏn vẻn đến cảm nhận của quận vương Hêrôđê, thì Phúc Âm của Thánh ký Luca hôm nay lại không thuật lại tất cả diễn tiến xẩy ra biến cố ấy, nhưng bao gồm cả các cảm nhận khác cùng với cảm nhận của chính quận vương Hêrôđê về Chúa Giêsu:
     
    "Khi ấy, quận vương Hêrôđê nghe biết tất cả các việc Chúa Giêsu đã làm thì phân vân, vì có kẻ nói rằng: 'Ông Gioan đã từ cõi chết sống lại'; còn kẻ khác lại nói: 'Ông Êlia đã hiện ra'; kẻ khác nữa nói rằng: 'Một tiên tri thời xưa đã sống lại'. Nhưng Hêrôđê thì nói: 'Ông Gioan trẫm đã chém đầu rồi. Ông này là ai mà trẫm nghe đồn làm những điều như thế?' và vua tìm cách gặp Người".
     
    Trước hết, chúng ta thấy rằng, nhờ Phúc Âm của Thánh ký Luca chúng ta có thể suy ra là cảm nhận của quận vương Hêrôđe trong bài Phúc Âm của Thánh ký Mathêu có thể đã bị ảnh hưởng bởi cảm nhận của một vị quần thần nào đó của vua: "vì có kẻ nói rằng: 'Ông Gioan đã từ cõi chết sống lại'", và vua chỉ lập lại cảm nhận ấy như là cảm nhận của vua về Chúa Giêsu thôi: "Thời ấy, tiểu vương Hêrôđê nghe danh tiếng Đức Giêsu, thì nói với những kẻ hầu cận rằng: Đó chính là ông Gioan Tẩy Giả; ông đã từ cõi chết trỗi dậy, nên mới có quyền năng làm phép lạ" (14:2)
     
    Qua cảm nhận này của quận vương Hêrôđê, người ta có cảm tưởng là vị quận vương này vừa đánh trống vừa ăn cướp, đúng là một "con cáo" (Luca 13:32) muốn "tìm giết" cả Người nữa, như Người đã được một số người biệt phái mật báo cho biết sau này (xem Luca 13:31). Còn trong bài Phúc Âm của Thánh ký Luca hôm nay, ông ta lại có vẻ khách quan hơn, thiện chí hơn và tỏ ra thân thiện hơn với Chúa Giêsu: "Khi ấy, quận vương Hêrôđê nghe biết tất cả các việc Chúa Giêsu đã làm thì phân vân... 'Ông Gioan trẫm đã chém đầu rồi. Ông này là ai mà trẫm nghe đồn làm những điều như thế?' và vua tìm cách gặp Người".
     
    Ở đây, trong bài Phúc Âm của Thánh ký Luca, vị quận vương Hêrôđê này chỉ tỏ ra thắc mắc mà thôi, chứ không suy diễn rồi đi đến quả quyết chủ quan một cách hống hách ngang tàng như trong bài Phúc Âm của Thánh ký Mathêu, và chính vì thắc mắc nên ông mới muốn "tìm cách gặp Người". 
     
    Không ngờ, ước nguyện muốn được gặp Người của ông cuối cùng cũng đã được đáp ứng, khi tổng trấn Philatô, nghe biết Chúa Giêsu gốc gác thuộc về miền Galilêa là vùng thuộc thẩm quyền của ông, đã giải giao Người cho ông, và khi nghe thấy thế ông đã tỏ ra "hết sức vui mừng để gặp Người", nhưng ông đã hoàn toàn thất vọng khi gặp Người, bởi ông chỉ muốn "xem Người làm một phép lạ nào đó", mà không được toại nguyện nên ông cùng đám vệ binh của ông đã tỏ ra khinh chê nhạo báng Người (xem 23:6-12). 
     
    Phải chăng Kitô hữu chúng ta đôi khi cũng chỉ muốn "tìm cách gặp Người" như quận vương Hêrôđê này để được "xem Người làm một phép lạ nào đó", ở chỗ Người ban cho chúng ta những điều chúng ta xin Người, nhất là trong cơn gian nan khốn khó hoạn nạn của chúng ta, cần được cứu vớt nhanh bao nhiêu có thể, lạ bao nhiêu có thể theo lòng mong ước chủ quan thiển cận của chúng ta, nhưng xin mãi mà Người vẫn im lìm chẳng nhúc nhích gì, khiến chúng ta cảm thấy chán ngán Người, xa lánh Người và thậm chí chối bỏ Người cùng nguyền rủa Người?

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên

     

     TN.XXVL-5.mp3

     

 

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - SỰ HIỂU BIẾT THIÊNG LIÊNG

  •  
    Chi Tran - Sep 20 at 2:39 AM
     
     

    SỰ HIỂU BIẾT THIÊNG LIÊNG

     

    Chúa hiểu chúng ta là những con người, yếu đuối về mặt tâm linh, bận rộn và theo bản năng là hướng đến các chuyện ở trần gian này, đến mức chúng ta không tự nhiên hướng về cầu nguyện...

     

     

    Cách đây nhiều năm, trong một buổi hội thảo chuyên đề về đức tin và truyền giáo, một trong các diễn giả đã đưa ra lời tuyên bố khá giật mình. Cô là nhà hoạt động kitô giáo đã kết thúc bài thuyết trình của mình bằng những lời sau: “Tôi làm việc cho người nghèo, tôi làm việc này vì đức tin công giáo của tôi. Tôi dấn thân làm vì Chúa Giêsu nhưng tôi có thể đi ba năm ngoài đường phố mà không bao giờ nhắc đến tên Chúa Giêsu, vì tôi nghĩ Chúa đủ trưởng thành để không đòi hỏi mình là trung tâm sự chú ý có nhận thức của chúng ta trong mọi lúc.”

    Giống như nhiều người khác trong phòng, tôi chưa bao giờ nghe một văn sĩ hay một nhà rao giảng nào nói thẳng như vậy. Tôi đã nghe các học giả Kinh Thánh nói về việc Chúa từ bỏ mình khi nhập thể, về sự quên mình trong ẩn giấu, về lòng kiên nhẫn của Chúa khi bị bỏ quên nhưng tôi chưa bao giờ nghe ai nói thẳng, Chúa không sợ chúng ta không chú ý đến Ngài trong một thời gian dài.

    Nhưng điều này có đúng không? Chúa có đồng ý với loại bỏ bê này không?

    Có một sự thật quan trọng ở đây, nhưng chỉ khi nó có đủ điều kiện minh xác. Nghĩ theo nghĩa đen, điều này có thể biện minh cho quá nhiều chuyện không tốt (lười biếng thiêng liêng, ích kỷ, nghĩ đến mình quá độ, cự lại với một suy nghĩ sâu sắc hơn, trì hoãn quá mức với những gì quan trọng và rất nhiều chuyện khác). Nhưng đây là sự thật: Chúa hiểu! Thiên Chúa là bậc cha mẹ yêu thương, hiểu được sự vô tâm và quan tâm của con cái mình.

    Thiên Chúa không đặt chúng ta vào cuộc đời này chủ yếu chỉ để xem chúng ta có quan tâm đến Ngài mọi nơi mọi lúc không. Thiên Chúa muốn chúng ta chăm chú vào những việc ở thế gian này, nhưng dĩ nhiên là không được quên những chuyện này đang đi qua và chúng ta được định hướng cho một cuộc sống bên kia thế giới. Chúng ta không ở trên trái đất này để luôn nghĩ về đời sống vĩnh cửu, cũng không ở trên trái đất này để quên đi đời sống vĩnh cửu.

    Tuy nhiên nếu cuộc sống không có ý thức thì cuộc sống ít nhân bản hơn nên, chúng ta cũng phải có những giây phút cố gắng để Chúa là trọng tâm ý thức của mình. Chúng ta cần những giây phút cầu nguyện, suy niệm, chiêm ngắm, thờ phượng, cần  ngày sa-bát, cần nhận biết, cần tạ ơn Chúa. Chúng ta cần những giây phút ý thức mình có một cuộc sống trong tương lai, một đời sống vĩnh cửu ngoài đời sống hiện tại này.

    Và cuối cùng, điều này không đi ngược, không tranh chấp với sự quan tâm tự nhiên của chúng ta về cuộc sống này, về các quan hệ trong đời sống hàng ngày, với gia đình, với công ăn việc làm, với sức khỏe, về sự tập trung tự nhiên của chúng ta với tin tức hàng ngày, với thể thao, thú vui và các giải trí khác. Với thiện tâm và trung thực, những gì thu hút sự quan tâm của chúng ta rồi cuối cùng cũng thúc đẩy sự quan tâm này hướng về những chuyện sâu sắc hơn và cuối cùng đương nhiên là hướng về Chúa. Nhà thần nghiệm cao cả Gioan Thánh giá nói với chúng ta, nếu chúng ta trung thực và chân thành khi chúng ta tập trung vào những chuyện tầm thường của thế gian này thì những điều sâu xa hơn sẽ xảy ra, một cách vô thức và dưới bề mặt, chúng ta sẽ đến gần với Chúa hơn.

    Chẳng hạn, đan tu nổi tiếng Carlo Carretto đã kể câu chuyện sau: sau khi sống ẩn tu nhiều năm trong sa mạc Sahara, bỏ ra không biết bao nhiêu giờ để cầu nguyện, để suy gẫm, ông về Ý thăm mẹ mình. Bà là người phụ nữ nuôi một gia đình đông con với rất nhiều trách nhiệm trong đời, bà không có nhiều thời gian để cầu nguyện. Và Carretto ngạc nhiên nhận ra chính bà là người suy gẫm nhiều hơn mình, không phải vì các giờ cầu nguyện của một ẩn tu như mình là không tốt, nhưng vì tất cả các việc vô vị lợi mà mẹ mình đã làm trong việc nuôi nấng gia đình và chăm sóc người khác là rất tốt.

    Và Chúa hiểu điều này. Chúa hiểu chúng ta là những con người, yếu đuối về mặt tâm linh, bận rộn và theo bản năng là hướng đến các chuyện ở trần gian này, đến mức chúng ta không tự nhiên hướng về cầu nguyện, về nhà thờ ngay cả khi chúng ta cầu nguyện hay ở trong nhà thờ. Chung chung chúng ta luôn đãng trí, mệt mỏi, thiếu kiên nhẫn, nghĩ đến chuyện khác và mong giờ cầu nguyện và ở trong nhà thờ sớm xong.

    Không phải dễ để giữ Chúa ở trọng tâm chú ý có ý thức của chúng ta; nhưng Chúa biết và thông cảm.

    Bà Kate Bowler, giáo sư thuộc giáo phái Mennô bình giải về cái mà Giáo hội gọi là “thường niên” nghĩa là thời gian không ở trong các mùa đặc biệt như Mùa Vọng, Mùa Chay, lễ Giáng Sinh, lễ Phục Sinh, không có gì đặc biệt để dâng mừng. Điều gì xảy ra ở đây? Đó là những chuyện trở nên “bình thường”: “Không có sinh ra trong máng cỏ, không có cái chết trên thập giá, không có các bài hát, các bài cầu nguyện sốt sắng và giữ con cái họ yên lặng khi nghe giảng. Điều huyền nhiệm mờ dần và để lộ ra hình ảnh thật của nhà thờ: giáo dân bình thường trong một tòa nhà nhàm chán gặp nhau cho đến khi được khởi động.”

    Đúng, đa số thời gian, chúng ta, những người bình thường trong các tòa nhà nhàm chán đang chờ cú khởi động. Và Chúa hoàn toàn hiểu chuyện này.

    Ronald Rolheiser

    Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

     
     
     

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - TRÂN TRỌNG KẺ THÙ

Hãy trân trọng chính những kẻ thù của mình, họ là người khiến chúng ta phải tốt lên
 
Bạn không bao giờ hoàn hảo – đặc biệt là trong lăng kính của hàng nghìn người khác. Và nếu trong chiếc kính của ai đó có chút tiêu cực, một chút ghen tị và sự độc đoán thì xin chúc mừng, bạn đã có thêm một kẻ thù. Con người không phải môt chú tắc kè để có thể biến hóa cho phù hợp với cách nhìn của môi trường, của những người khác, thế nên bạn luôn phải chấp nhận rằng, có những người ghét mình và mãi mãi ghét mình. Vì vậy, nếu là một người thông minh, hãy khai thác, tận dụng kẻ thù để hoàn thiện bản thân.
 
Hãy biết trân trọng chính những kẻ thù của mình, họ mới là những người giúp chúng ta tốt lên
 
 
 

1. Bài học về quản lí cơn tức giận

Thành thật mà nói, kẻ thù là những người bạn tốt nhất giúp bạn nhận thức được mức độ quản lí lí tính của mình khi nóng giận. Họ đưa ra những định kiến tiêu cực về bạn, châm chọc hoặc hủy hoại danh dự của bạn,… Hãy xem đó như là những tình huống thực tế được đưa ra để thử thách, rèn luyện khả năng chịu đựng và tính bình tĩnh của bản thân.

Kẻ thù giống như những nhà trị liệu tâm lí bạn cần, mặc dù không thực sự muốn.

Hãy biết trân trọng chính những kẻ thù của mình, họ mới là những người giúp chúng ta tốt lên - Ảnh 1.
 

2. Cơ hội cạnh tranh lành mạnh

Có thể bạn không nhận ra nhưng đối thủ sẽ là nhân tố thức tỉnh năng lực cạnh tranh tiềm tàng phía trong con người bạn. Sự tức giận, khao khát chiến thắng, ý chí muốn được công nhận sẽ tạo nên một phiên bản mới hơn của chính bạn.

Tuy nhiên, điều đó cũng không có nghĩa là trở nên hiếu chiến, gay gắt trong các cuộc tranh luận. Đối đầu với đối thủ và chiến thắng họ là điều rất khó khăn, tuy nhiên chỉ một giây phút phá luật cũng có thể khiến bạn đi quá đà, trở thành một kẻ xấu tính, nóng nảy. Hãy đảm bảo rằng bạn không phá vỡ hình tượng của chính mình và gây ảnh hưởng đến đạo đức của bản thân, khi đó, chúng ta mới tận dụng được đối thủ với vai trò là yếu tố tạo dựng một sự cạnh tranh lành mạnh.

3. Những nhận xét tiêu cực của họ giúp bạn tạo nên những bước đột phá

 

Đúng là kẻ thù thì chẳng bao giờ nói tốt về bạn cả. Tuy nhiên trên một vài phương diện thì những nhận xét của họ chính là những vấn đề bạn đang gặp phải.

Những lời nói công kích của đối thủ bao giờ cũng rất khó nghe nhưng đằng sau ngôn từ ấy có thể chính là mặt trái con người bạn – điều mà không phải ai cũng dễ dàng nhận ra. Vì vậy, trước những lời nhận xét khiếm nhã của kẻ thù, hãy dùng trí thông minh của mình, lùi lại một bước và tự nhận thức lại chính mình. Lùi lại một bước nhưng đôi khi lại là bước tiến để tạo nên một bản thể hoàn thiện, phát triển hơn.

Đây là một minh chứng cho thực tế rằng kẻ thù có thể là các nhà trị liệu theo cách riêng của họ.

 

4. Kẻ thù cũng chính là đồng minh của bạn

Chấp nhận kẻ thù cũng có nghĩa là bạn đang cố gắng tương tác và hòa bình với họ. Theo một kịch bản tốt đẹp, nếu hai bạn có thể thiết lập một vài điểm chung, sửa chữa những sai lầm trong quá khứ. Và đó là khi một tình bạn mới bắt đầu.

Điều này tạo nên những kĩ năng quan trọng khi bạn làm việc với mọi người: Đàm phán, giao tiếp, kết nối mọi người, tạo dựng network,… Đồng thời, đây cũng là điểm cộng của bạn trong mắt những đồng nghiệp khác.

5. Tạo nên sự nhận thức tích cực

Trong vô vàn những điều tiêu cực, một cái nhìn tích cực luôn được mở ra.

Thực tế cho thấy rằng, khi có kẻ thù cũng sẽ giúp bạn tập trung, nhận ra nhiều điều tích cực và tốt đẹp trong cuộc sống. Thông thường, chúng ta thường bỏ qua những điều bình dị ấy và coi chúng là dĩ nhiên, thay vào đó, bạn lại luôn theo đuổi những mục tiêu như làm thế nào để vượt qua hay chiến thắng kẻ thù. Và chỉ đến khi chúng ta quá mệt mỏi với việc chạy đua, khi đó mới thấy rằng cạnh vật bên đường sao đẹp thế hay những bữa ăn gia đình thật thiêng liêng và ấm cũng nhường nào.

6. Nghĩ đơn giản hơn, đôi khi đó chỉ là một sự hiểu nhầm

Hãy biết trân trọng chính những kẻ thù của mình, họ mới là những người giúp chúng ta tốt lên - Ảnh 3.
 

Đôi khi bạn thậm chí còn không nhớ nguyên nhân gây ra mối quan hệ đổ vỡ này, hoặc nó có thể là một cái gì đó vô hại. Lấy mọi can đảm, ngồi lại với nhau và tìm hiểu nguyên nhân thực sự khiến hai bạn rạn nứt, điều này có thể giúp bạn tìm ra giải pháp chữa lành mối quan hệ và đưa nó sang một trang khác. Hiểu lầm luôn xảy ra và bạn phải học cách tìm biện pháp dự phòng để xử lí chúng.

7. Bạn cũng học được cách đánh giá cao những giá trị mình nhận được

Một điều chắc chắn rằng kẻ thù không bao giờ để bạn dễ dàng có được thứ bạn muốn. Bạn cần phải nỗ lực nhiều hơn, gấp hai, gấp ba, thậm chí là n lần. Đối thủ giống như những hàng rào và bạn là vận động viên trong bộ môn chạy vượt rào. Thời gian đến đích có thể lâu hơn, công sức bỏ ra có thể nhiều hơn, nhưng sau tất cả nó khiến bạn yêu thêm những giây phút chiến thắng.

Bạn có kẻ thù, mặt khác, bạn luôn có những người yêu thương bạn. Họ luôn ở bên cạnh bạn dù bạn thất bại, túng quẫn và thậm chí là trắng tay. Đừng để cơn tức giận kẻ không đâu làm tổn thương những người quý giá ấy.

8. Bạn có thực sự cần sự căm thù?

Sự thật, kẻ thù chỉ mang lại những cảm xúc độc hại, tạo nên những hành vi xấu xa cho bạn. Nếu bạn muốn sống một cuộc sống thanh thản và thăng hoa, bạn không thể mang theo nỗi thù hận kia được. Điều cần thiết hơn cả là hãy cố gắng thử tất cả mọi thứ để loại bỏ nó và tìm đến sự bình yên cho riêng mình.

9. Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình

Hãy biết trân trọng chính những kẻ thù của mình, họ mới là những người giúp chúng ta tốt lên - Ảnh 4.
 

Nếu những kẻ thù bên ngoài dễ nhận biết và phân biệt thì kẻ thù phía trong con người bạn lại ẩn dật, khuất lấp, rất khó tìm thấy. Kể cả khi bạn có nhìn ra nó thì bạn cũng có xu hướng che giấu, hòa hoãn với nó (Thay vì đứng lên tranh cãi, đấu tranh như những kẻ thù bên ngoài). Suy cho cùng, đối với một người thành công, trước khi họ chiến thắng những con người ngoài kia thì chính họ cũng đã có một cuộc vật lộn gian khó với chính mình rồi. Vượt qua sự lười biếng tầm thường của con người, vượt qua những cám dỗ, mê muội và sự dễ dãi cho bản thân. Suy cho cùng, muốn "trị" được những kẻ thù ngoài kia thì bạn phái trấn an được "con thú" trong tâm hồn mình trước đã.

Châu Anh

Theo Nhịp Sống Kinh Tế/LifeHac

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - SỐNG CHAN HÒA VỚI NGƯỜI KHÁC

Sống chan hoà với người khác

Bạn băn khoăn rằng bạn muốn hoà hợp với mọi người và muốn được yêu mến, nhưng bạn thường không biết phải bắt đầu từ đâu. Làm thế nào để có thể xây dựng mối quan hệ khắng khít với mọi người?

Dưới đây là một vài lời khuyên để bạn có thể bắt đầu. Điều cần chú ý chính là đừng giả vờ làm điều gì đó không phải là bạn, nhưng hãy cố gắng trau dồi những đức tính làm cho mọi người cảm thấy thoải mái và hạnh phúc khi ở bên bạn.

Hãy lịch sự và nhã nhặn. Như St. Basil đã nhận xét: “Ai gieo sự nhã nhặn sẽ gặt được tình bạn, và ai trồng sự tử tế sẽ thu hoạch được tình yêu.”

Mỉm cười. Một nụ cười chân thật có thể tháo gỡ hết sự đề phòng, làm dịu đi tranh cãi, làm nguôi sự giận dữ, và động viên những ai chán nản. Nụ cười mang đến một sắc thái tích cực.

Hãy lạc quan. Mọi người đã có quá đủ khó khăn rồi. Mọi người thích ở bên những người lạc quan, vui vẻ và có khuynh hướng đưa ra giải pháp.

Hãy hoà đồng. Nếu bạn dè dặt hoặc không chan hoà, hãy tập trung vào việc làm cho người khác cảm thấy được đón nhận và cảm thấy thoải mái – điều này sẽ giúp bạn bớt e dè hơn.

Hãy tôn trọng. Rất dễ để tôn trong những ai có nhiều điểm chung với bạn, nhưng việc tôn trọng quyền được suy nghĩ và thể hiện sự khác biệt của người khác còn quan trọng và được quý chuộng hơn.

Tìm kiếm điều tốt đẹp nơi người khác. Mọi người đều có ít nhất vài đặc điểm khiến người khác ngưỡng mộ. Hãy tập trung tìm những điểm ấy, chứ đừng lo tìm khuyết điểm.

Hãy khen người khác về những đặc tính tốt của họ. Mọi người cần được biết những đặc tính tốt của anh ấy hoặc cô ấy được nhận thấy và được cảm kích. Hãy hào phóng, chân thành và cụ thể trong lời khen của bạn.

Hãy vui vẻ. Một người có sự hài hước luôn được mọi người yêu thích. Chỉ cần lưu ý sự hài hước của bạn không làm mích lòng ai.

Hãy cởi mở trong suy nghĩ. Mọi người đều có quyền có ý kiến. Một vài tranh luận nhỏ cũng có thể đánh mất tình bạn.

Hãy khiêm tốn. Những người kiêu ngạo, tự đề cao mình thường không được mọi người thích. Khiêm tốn chính là nét quyến rũ; kiêu ngạo chính là điều tồi tệ.

Hãy là một người biết lắng nghe tốt. Một trong những cách tốt nhất để mọi người thấy bạn quan tâm đến họ chính là tỏ ra quan tâm đến những gì họ nói, cố gắng hiểu và cảm thông.

Hãy khoan dung khi người khác phạm lỗi. Mọi người đều phạm lỗi lúc này hoặc lúc khác. Hãy nhớ Quy Luật Vàng (x. Mt 7,12): Gieo điều gì thì sẽ nhận lại thế ấy.

An Nhiên

Nguồn: emty

Chia sẻ Bài này:
 

Related posts

 

ĐỜI SỐNG TÂM LINH -SUY TÔN THÁNH GIÁ

  •  
    Hong Nguyen - Sep 13 at 4:59 PM
     
     

    Phải được giương cao (14.9.2019 – Lễ suy tôn Thánh giá)


    Lời Chúa: Ga 3, 13-17

    Khi ấy, Ðức Giêsu nói với ông Nicôđêmô rằng: “Không ai đã lên trời, ngoại trừ Con Người, Ðấng từ trời xuống. Như ông Môsê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời. Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời. Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ.”

    Suy niệm:

    Nhiều người ngoài Kitô giáo cảm thấy sợ
    khi vào nhà thờ, nhìn lên thánh giá,
    thấy một người bị đóng đinh, máu chảy đầm đìa.
    Tại sao lại thờ một người khủng khiếp như vậy?
    Một số nơi đã đặt tượng Chúa Phục Sinh trên thánh giá.
    Hẳn nhà thờ sẽ tươi hơn, ít gây sốc hơn,
    mầu nhiệm phục sinh được nổi bật hơn…
    Nhưng chúng ta vẫn không được quên Chúa chịu đóng đinh.
    Không có cái chết ấy thì cũng chẳng có ơn cứu độ.
    Không có thánh giá thì cũng chẳng có phục sinh.

    Khi suy tôn thánh giá,
    chúng ta không suy tôn hai thanh gỗ xếp hình chữ thập.
    Chúng ta suy tôn chính Ðấng đi đóng đinh vào thánh giá.
    Ngài là Ðấng vô tội, là Con Thiên Chúa làm người,
    là “Ðấng đã yêu mến tôi và hiến mạng vì tôi” (Gl 2, 20).
    Chúng ta cũng không suy tôn đau khổ và cái chết,
    nhưng chúng ta suy tôn Tình Yêu:
    Tình Yêu của Cha dám trao cho thế gian người Con Một,
    Tình Yêu của Con dám sống hết mình cho Cha và anh em.
    Ðau khổ và cái chết
    là cái giá phải trả cho một tình yêu.
    Tình yêu lớn nhất là tình yêu hiến mạng.

    Thập giá là một thất bại của Tình Yêu.
    Quà tặng của Cha bị loài người từ khước:
    Người Con yêu dấu bị làm nhục và đóng đinh.
    Quà tặng của Con bị loài người rẻ rúng:
    Con chẳng đáng giá bằng tên sát nhân Baraba.
    Thiên Chúa thất bại vì Ngài khiêm tốn.
    Ngài để cho con người có tự do chối từ.
    Ngài đau đớn lặng thinh khi Con Ngài hấp hối…

    Nhưng thập giá lại là một thành công của Tình Yêu.
    Nơi thập giá, tội ác con người lên đến cao điểm.
    Cũng nơi thập giá, Tình Yêu Thiên Chúa lên đến tột cùng.
    Và Tình Yêu đã thắng tội ác, sự sống thắng sự chết,
    ánh sáng thắng bóng tối, tha thứ thắng hận thù.
    Cha không đưa Ðức Giêsu xuống khỏi thập giá,
    nhưng đưa Ngài ra khỏi nấm mồ hiu quạnh.
    Thất bại của thập giá đã biến thành chiến thắng.
    Thập giá trở thành Thánh Giá đem lại sự sống đời đời.

    Thánh Giá đã trở nên biểu tượng của Kitô giáo.
    Thánh Giá có mặt cả trên nến phục sinh.
    Thánh Giá ở trên thân xác ta, mỗi lần ta làm dấu,
    nhưng Thánh Giá còn ở với người Kitô hữu suốt đời:
    “Ai muốn theo Tôi hãy vác thánh giá mình mà theo Tôi”.
    Ðừng sợ hãi tránh né dù đau đớn xót xa.
    Ðừng kéo lê, bạn sẽ thấy thánh giá nhẹ hơn và sinh trái.
    Hãy hôn kính Thánh Giá của mình, của quê hương, của Giáo Hội,
    dù chúng ta chẳng bao giờ hiểu hết được mầu nhiệm.
    Ước gì chúng ta thấy được ý nghĩa của khổ đau
    nhờ tin tưởng nhìn lên Thánh Giá Chúa Giêsu.

    Cầu nguyện:

    Lạy Cha, xin ban cho con điều khó hơn cả,
    đó là ơn nhận ra Thánh Giá của Con Cha
    trong mọi nỗi khổ đau của đời con,
    và ơn bước theo Con Cha trên đường Thánh Giá,
    bao lâu tuỳ ý Cha định liệu.


    (Karl Rahner)

     

    Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

    Kính chuyển:
    Hồng