8. Đời Sống Tâm Linh

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - THẤT BẠI LÀ TẠI NÓNG NẨY

  •  
    Chi Tran

     
     
     
    Ảnh cùng dòng

    Thất bại của một người, 98% từ hai chữ: NÓNG NẢY!

     

    Có thể nói, nóng nảy, cộc cằn là một cảm xúc bình thường mà bất kỳ ai cũng phải có. Thế nhưng, có những người kiểm soát cơn giận dữ của mình rất tốt, nhưng cũng có người lại chẳng bao giờ làm được việc đó. 

     

    Nếu bạn đúng, bạn không cần phải nổi nóng. Còn nếu bạn sai, bạn không có quyền nổi nóng. Đây mới là người thông minh thực sự, song đa số mọi người đều không suy nghĩ thấu đáo về vấn đề này. Có một câu nói: “Nhịn được cơn tức một lúc, tránh được mối lo trăm ngày”.

    Vậy lý do gì bạn phải nổi giận vì một chuyện nhỏ nhặt nào đó không phải do bạn gây ra? Những người thích nổi nóng có thể nghĩ ra một mớ lí do để bào chữa cho chính mình. Nhưng người không tức giận chỉ có một lý do, đó là họ không muốn cảm xúc bản thân mình bị ảnh hưởng bởi những người khác và quan trọng hơn là họ không muốn để bản thân đi quá giới hạn của chính mình.

    Những người thường tức giận mọi lúc, mọi nơi, với bất kì ai thì không thể kiểm soát cảm xúc của mình và họ có khả năng gặp phải những thất bại trong cuộc sống lẫn trong sự nghiệp.

    Tác phẩm “Binh pháp Tôn Tử” có viết rằng: “Chủ tướng không thể khởi binh khi đang tức giận và không thể chiến đấu khi lòng bực bội”, ngay cả khi anh ta là một người có khả năng tuyệt vời, anh ta sẽ không đi được quá xa nếu hành động trong lúc nóng nảy. Vậy làm cách nào để bớt nóng nảy?

    1. Học cách dịu dàng

    Răng người thì cứng còn lưỡi thì mềm. Ở cuối đời, răng sẽ không còn nữa nhưng lưỡi thì ngược lại. Thế nên hãy học cách dịu dàng để cuộc sống của bạn có thể lâu dài hơn.

    Tục ngữ có câu: Trong cương có nhu, trong nhu có cương. Cứng nhắc, thẳng thắn quá nhiều khi cũng không tốt mà mềm yếu, nhu nhược quá cũng chẳng xong. Tuy nhiên nếu biết hòa hợp sẽ làm nên chuyện lớn.

    2. Học cách quý trọng sức khỏe

    Chúng ta luôn nói rằng phải hiếu thuận với bố mẹ, có rất nhiều cách thể hiện, tuy nhiên nhất định là phải chăm sóc tốt cho bản thân mình để bố mẹ không phải lo lắng.

    Có câu nói rằng: “Thân thể là bố mẹ ban cho, không làm tổn hại thân thể của mình chính là đạo hiếu”. Trong công việc, vì để sinh tồn, có lẽ chúng ta không thể không bận rộn, thức đêm, ngủ không đủ giấc. Nhưng hãy nhớ rằng dù bạn có đi bao xa, bay cao đến đâu, điều mà bố mẹ quan tâm nhất vẫn là sức khỏe của bạn.

    Muốn sống khỏe thì nhất định cần phải duy trì sức khỏe tốt. Sức khỏe tốt không chỉ tốt cho bạn mà còn khiến bạn bè và gia đình cảm thấy thoải mái, thế nên đó cũng là hành động thể hiện lòng hiếu thảo.

    3. Học cách nhẫn nại

    Đôi khi, đứng trước vấn đề khó giải quyết bạn hãy bình tĩnh và lùi lại một bước. Nhẫn nại để giải quyết, để hóa giải, biến chuyện dữ hóa lành, biến những chuyện lớn hóa những điều nhỏ nhặt, còn chuyện nhỏ nhặt thành không có gì bằng năng lực và trí tuệ của mình.

    Với sự kiên nhẫn, chúng ta có thể phân biệt điều tốt và điều xấu, thiện và ác, đúng và sai và tìm cách giải quyết hợp tình, hợp lý và hợp pháp.

    4. Học cách nhận lỗi

    Con người thường không thừa nhận sai lầm của mình mà cứ đổ lỗi cho người khác, họ luôn cho rằng bản thân họ đúng còn người khác thì làm sai. Người ta thường đổ lỗi cho cha mẹ, bạn bè, người xa lạ, kể cả trẻ em hoặc những người không tốt với bản thân họ. Họ chẳng mất gì mà còn có thể giải tỏa cơn tức giận trong lòng mình trong khi người khác lại phải chịu trận.

    Trên thực tế, đổ lỗi cho người khác là một hành động hết sức sai lầm. Hành động này làm tổn thương người khác và có thể giết chết các mối quan hệ của bạn. Học cách thừa nhận sai lầm là một hành động tuyệt vời, chứng tỏ bạn đã trưởng thành và dám chịu trách nhiệm cho những việc mình làm.

    5. Học cách buông bỏ kịp lúc

    Thực ra, cuộc sống này cũng giống như một chiếc vali. Khi bạn cần nó, hãy xách hoặc kéo nó. Khi bạn không cần nó, hãy đặt nó xuống. Đừng ôm nó đến nỗi mỏi cả tay cũng không bỏ xuống, làm thế thì chỉ có bạn mệt thôi. Cuộc đời mỗi người thì có hạn, hãy biết cách buông tay kịp lúc.

    6. Ngưng ghen tị trước thành tựu của người khác

    Nhiều người trong số chúng ta cảm thấy không vui, thậm chí ghen tức khi nhìn thấy người khác thành công. Nên nhớ rằng, để có được thành công như ngày hôm nay, họ đã đánh đổi những gì trong khi bạn không làm gì cả.

    Nếu muốn thành công như họ, hãy nỗ lực bằng hoặc gấp nhiều lần họ, bạn sẽ có được thứ bạn muốn. Bằng không, hãy hạnh phúc khi bạn nhìn thấy bạn bè hay đồng nghiệp của bạn thành công, bạn nên thấu cảm khi nhìn thấy những người tốt và những điều tốt vẫn còn đâu đó quanh mình.

    7. Học cách giao tiếp

    Không biết cách giao tiếp có thể dẫn đến không phân biệt rõ đúng và sai, dẫn đến tranh chấp và gây ra hiểu lầm. Giao tiếp là sự hiểu biết và thấu hiểu lẫn nhau, từ đó giúp đỡ lẫn nhau. Làm thế nào chúng ta có thể giải quyết cho vừa lòng hai bên mà không phải giao tiếp?

    Khi bạn giao tiếp kém, bạn đã chịu đựng bao nhiêu mất mát? Có thực sự biết cách ăn nói sẽ có lợi cho bạn? Bạn càng biết cách ăn nói, càng có nhiều người khác hạnh phúc. Một khi họ hạnh phúc, họ càng thích trò chuyện với bạn. Càng có nhiều người thích bạn, họ càng sẵn sàng giúp đỡ bạn, bạn sẽ có một cuộc sống tốt hơn.

    Tuy nhiên hãy nhớ, khéo ăn nói là biết cách nói chuyện chứ không phải nịnh bợ, ai nói gì cũng cho là đúng hoặc ăn không nói có vì sợ phật ý người khác.

    DOCTIN8.COM

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - ĐỐI VỚI QUÁ KHỨ VÀ BẢN THÂN

  •  HÙNG ĐÀO
     
     
     ĐỐI VỚI QUÁ KHỨ VÀ BẢN THÂN
     
     

    Đời người dù có lúc hạnh phúc thăng hoa thì vẫn sẽ luôn không thể tránh khỏi những thất ý, phiền não. Khi bạn cứ mê mải tranh đấu với những điều bất lực của bản thân mình thì sẽ đau khổ đến cùng cực. Chỉ khi đã hiểu rõ rồi mới không còn cảm thấy mệt mỏi nữa.

    Đối với quá khứ, nên thờ ơ

    Bạn có phải vì suy nghĩ của người khác mà khiến bản thân mình phải chịu ấm ức? Bạn có phải vì sai lầm của người khác mà canh cánh trong lòng? Bạn có phải vì một tình cảm không thể có kết quả mà rất lâu sau cũng không thể giải thoát?

    Nghĩ kỹ một chút, thật ra chúng ta đều ít nhiều trải qua những giai đoạn như thế. Mặc dù cố gắng hết sức, bạn vẫn có thể phải trải qua công việc khó khăn, cuộc sống khốn cùng, thất bại tình cảm, áp lực học tập…

    Có người từng đúc kết một câu thế này: “Đừng vướng vào một chuyện không thuận lợi quá lâu, nếu vướng vào quá lâu, sẽ rất phiền phức, rất đau khổ, rất ghét bỏ, rất mệt mỏi, rất tổn thương, rất đau lòng. Trên thực tế, không phải là ta không thể vượt qua quá khứ, mà là ta không thể vượt qua chính bản thân mình. Dù có không thuận lợi đến đâu cũng phải thoát thân mà lui”.

    Có câu chuyện như sau: Một người lên xe lửa không cẩn thận để quên một chiếc giày mới. Khi xe lửa chạy rồi, anh ta mới phát hiện ra. Lúc này, anh ta không ngần ngại ném luôn chiếc còn lại qua cửa sổ. Những hành khách khác đều không thể hiểu được hành động của anh ta. Anh liền giải thích: “Đôi giày đó có đắt thế nào thì bây giờ đối với tôi cũng không còn tác dụng nữa. Nhưng biết đâu đó sẽ có người nhặt được, chi bằng ném nốt chiếc giày đi để người khác có thể có nguyên một đôi giày hoàn chỉnh”. 

    Có những việc khi cần buông tay thì nhất định phải buông tay, cần không để ý thì nhất định không được để ý. Con người sống trên thế giới này có rất nhiều sự việc mà chỉ khi buông bỏ mới có thể có một bắt đầu hoàn toàn mới.

    Đối với tương lai, phải tin tưởng

    Trong cuộc đời có rất nhiều loại áp lực hình. Có lẽ bạn thường hay nghe thấy nhiều người hay phàn nàn rằng cảm thấy tương lai của bản thân mờ mịt, cảm thấy cuộc sống không có hy vọng. 

    Trên thực tế, ai cũng giống nhau cả thôi, đều cảm thấy tương lai mù mịt bởi rõ ràng đó là những tháng ngày chưa đến. Nhưng có người sẽ biến cái vô định ấy thành động lực, biến khó khăn thành điểm tựa để tiến lên. Và có người sẽ nằm im trong vũng lầy mà luôn ca thán. 

    Đối với tương lai hãy tin tưởng, chỉ cần nỗ lực, kiên trì tiếp tục thì có thể nhìn thấy ánh dương.

    Ngay cả khi trải qua rất nhiều khó khăn và gian khổ, vẫn có thể đối mặt với cuộc sống một cách tích cực; mặc dù bị chết giễu, lạnh nhạt, vẫn lựa chọn kiên trì gắn bó với giấc mơ của mình. Ấy mới thật là người trí huệ vậy. 

    Những người làm việc chăm chỉ có lẽ sẽ không bao giờ có cảm giác thất bại. Chỉ cần bạn dũng cảm tiến bước thì nhất định sẽ nhìn thấy ánh mặt trời.

    Đối với bản thân, phải thấu hiểu

    Trên thế giới này, người bạn phải yêu thương nhất, không thể phụ lòng nhất chính là bản thân bạn! Hãy học cách đối tốt với bản thân, có như vậy mới có thể hạnh phúc, mới có thể vui vẻ yêu thương thế giới này, mới có thể yêu thương người khác.

    Nhiều lúc, chỉ vì chúng ta quá để ý đến suy nghĩ của người khác mà khiến bản thân phải chạy theo đến đánh mất mình, không còn nghĩ đến hạnh phúc của bản thân được nữa, cuối cùng sống một cách vô cùng mệt mỏi.

    Người sống trên đời, nếu quá để ý đến thái độ, ánh mắt của người khác thì chỉ khiến bản thân phải tủi thân mãi mãi mà thôi. Hiểu bản thân mình là khởi đầu của sự lãng mạn cả đời. Hiểu bản thân mình cũng chính là thể hiện sự cảm ân với cuộc sống.

    Mệt rồi thì buông bỏ

    Có rất nhiều người thường cõng trên lưng hai túi hành lý: Một túi chứa “những phiền não của ngày hôm qua”, một túi chứa “những lo âu cho tương lai”. Trên thực tế bạn có thể lựa chọn một cách sống khác, đem chúng vứt xuống biển sâu hay vứt vào thùng rác! Bởi vì không ai yêu cầu bạn phải mang hai túi hành lý này trên lưng.

    Đối với cuộc sống, đừng hối tiếc quá khứ, đừng e sợ tương lai. Hãy dũng cảm tiến về phía trước, mệt rồi thì dừng bước, ngắm nhìn phong cảnh hai bên đường, rồi lại tiếp tục bước đi thôi. 

    Ngọc Linh

     

     
     

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - NHẬP THỂ SÂU ĐẬM

 

  •  
    Chi Tran
     
    Dec 23 at 5:32 AM
     
     
     
    ---------- Forwarded message ---------
    From: nguyenthi leyen <This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.>
    Date: Mon, Dec 23, 2019, 1:36 AM
    Subject: Fw: NHẬP THỂ SÂU ĐẬM – MỘT Ý NGHĨA KHÁC CỦA LỄ GIÁNG SINH
    To:


     
     

    NHẬP THỂ SÂU ĐẬM – MỘT Ý NGHĨA KHÁC CỦA LỄ GIÁNG SINH

     

    Thiên Chúa đã tạo dựng, yêu thương, chăm sóc và cuối cùng làm sống lại từng mảnh tạo dựng cho muôn đời kể cả con chó yêu quý.

     

     

    Cách đây vài năm, trong một buổi hội thảo tôn giáo, một người tiến đến gần máy vi âm, sau khi xin lỗi vì ông nghĩ đây là câu hỏi không phù hợp, ông hỏi: “Tôi mê con chó của tôi. Khi nó chết, nó có lên thiên đàng không? Động vật có đời sống vĩnh cửu không?”

    Câu trả lời cho câu hỏi này có thể làm nhiều người ngạc nhiên, nhưng qua cái nhìn của đức tin kitô giáo, thì có, con chó có thể lên thiên đàng. Đó là một trong các ý nghĩa của lễ Giáng Sinh. Chúa xuống trần để cứu thế giới, không phải chỉ con người sống trên quả đất. Nhập thể có một ý nghĩa cho nhân loại, nhưng cũng có ý nghĩa cho toàn vũ trụ. Chính xác điều đó có nghĩa là gì, trí tưởng tượng của chúng ta không ở tầm mức hình dung ra được, nhưng, nhờ nhập thể, con chó cũng có thể lên thiên đàng. Có hoang tưỏng đây không? Không, đó là giảng dạy của Kinh Thánh.

    Lễ Giáng Sinh là lễ mừng Chúa ra đời, chúng ta thấy trong sự ra đời của Ngài là khởi đầu mầu nhiệm nhập thể diễn ra trong lịch sử, mầu nhiệm Chúa mặc xác phàm để cứu nhân loại. Và với điều này, chúng ta có khuynh hướng đấu tranh, làm sao để hiểu Chúa cứu thế giới có nghĩa là gì. Hầu hết chúng ta xem điều này có nghĩa là Chúa Kitô xuống trần để cứu con người, những người trong chúng ta có ý thức về mình và những tâm hồn vĩnh cửu.

    Điều đó đúng, nhưng đức tin cũng đòi hỏi chúng ta tin rằng hành động cứu rỗi của Chúa trong Chúa Kitô trải rộng ra ngoài cả loài người, ngoài cả động vật và các sinh vật sống khác. Hành động của Chúa trong Chúa Kitô đạt đến mức sâu đậm đến mức có thể cứu được chính sự tạo dựng – đại dương, núi đồi, đất đai trồng trọt, cát trong sa mạc và chính quả đất. Chúa Kitô xuống trần cứu tất cả mọi sự, chứ không phải chỉ một mình loài người chúng ta.

    Chúng ta có thể hỏi ở đâu Sách Thánh đã dạy những điều này? Điều này được dạy ở hầu hết mọi chỗ một cách ngầm mặc, nhưng nó được dạy một cách khá rõ ràng ở một số nơi khác nhau. Chẳng hạn trong Thư Thánh Phaolô gởi tín hữu Rôma (8, 19-22), ngài viết: “Thật vậy, tôi nghĩ rằng: những đau khổ chúng ta chịu bây giờ sánh sao được với vinh quang mà Thiên Chúa sẽ mặc khải nơi chúng ta. Muôn loài thọ tạo những ngong ngóng đợi chờ ngày Thiên Chúa mặc khải vinh quang của con cái Người. Quả thế, muôn loài đã lâm vào cảnh hư ảo, không phải vì chúng muốn, nhưng là vì Thiên Chúa bắt chịu vậy; tuy nhiên, vẫn còn niềm trông cậy là có ngày cũng sẽ được giải thoát, không phải lệ thuộc vào cảnh hư nát, mà được cùng với con cái Thiên Chúa chung hưởng tự do và vinh quang. Thật vậy, chúng ta biết rằng: cho đến bây giờ, muôn loài thọ tạo cùng rên siết và quằn quại như sắp sinh nở.”

    Điều này có thể làm chúng ta ngạc nhiên, vì cho đến gần đây, việc giảng dạy và giáo lý của chúng ta thường không làm điều này trở nên rõ ràng. Tuy nhiên ở đây Thánh Phaolô đã nói, chính sự tạo dựng thể lý, toàn vũ trụ, vào ngày tận thế, sẽ được biến đổi một cách vinh quang nào đó và được lên thiên đàng, tất cả cũng như loài người. Ngài cũng nói rằng, như chúng ta, cũng cảm nhận được sự chết và những rên siết để thoát khỏi các giới hạn hiện nay của mình.

    Chúng ta cũng phải tự đặt cho mình câu hỏi này không? Chúng ta nghĩ gì sẽ xảy ra với tạo dựng thể lý vào cuối thời gian? Nó sẽ bi hủy hoại, đốt cháy, tiêu diệt? Hoặc đơn giản nó sẽ bị bỏ rơi, bỏ trống, bỏ hoang như cảnh sân khấu sau khi vở diễn kết thúc, trong khi chúng ta tiếp tục cuộc sống ở nơi khác? Sách Thánh chỉ dẫn cho chúng ta một cách khác, Sách Thánh nói với chúng ta chính tạo dựng thể lý, quả đất chúng ta sẽ được biến đổi (“không phải lệ thuộc vào cảnh hư nát”) và sẽ lên thiên đàng với chúng ta. Làm thế nào điều này sẽ xảy ra? Chúng ta không thể hình dung được điều này, cũng như chúng ta không hình dung được trạng thái biến đổi của chính mình. Nhưng Sách Thánh bảo đảm với chúng ta điều này sẽ xảy ra, vì cũng như chúng ta, thế giới chúng ta, tạo dựng thể lý cũng được định sẵn để chết, và cũng như chúng ta, cảm nhận được sự chết và những rên siết để thoát khỏi các giới hạn của mình và trở thành bất tử.

    Khoa học đồng ý. Nó cho chúng ta biết, tạo dựng thể lý là chết, mặt trời thiêu cháy, năng lượng từ từ giảm dần và quả đất như chúng ta biết sẽ có ngày chết. Trái đất cũng sinh tử như chúng ta, vì thế để có tương lai, trái đất phải được cứu bởi một cái gì đó hay bởi một ai đó bên ngoài. Cái Gì Đó và Ai Đó được mạc khải qua mầu nhiệm nhập thể, qua đó Chúa mặc xác phàm trong Chúa Kitô để cứu thế giới – và những gì Ngài cứu không phải chỉ có một mình chúng ta, những người sống trên quả đất nhưng đúng ra là “thế giới”, chính hành tinh và tất cả mọi thứ trên đó.

    Chúa Giêsu bảo đảm với chúng ta không có gì cuối cùng là hư mất. Không một sợi tóc của một ai rơi, không một con chim sẻ nào rơi và biến mất mãi mãi, như thể nó chưa tồn tại. Thiên Chúa đã tạo dựng, yêu thương, chăm sóc và cuối cùng làm sống lại từng mảnh tạo dựng cho muôn đời kể cả con chó yêu quý.

    Ronald Rolheiser

    Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

     
     

 

DỜI SỐNG TÂM LINH - NƯỚC TRỜI TỚI GẦN

 

  •  
    Tinh Cao - Jan 5 at 6:06 PM
     
     

    Thứ Hai sau Hiển Linh 7/1

    ĐỌC VÀ LẮNG NGHE Lời Chúa

     

    Bài Ðọc I: 1 Ga 3, 22 - 4, 6

    "Hãy nghiệm xét các thần trí, coi có phải bởi Thiên Chúa hay không".

    Trích thư thứ nhất của Thánh Gioan Tông đồ.

    Các con thân mến, bất cứ điều gì chúng ta xin, thì chúng ta cũng lãnh nhận được nơi Chúa, vì chúng ta giữ các giới răn Người và làm điều đẹp lòng Người. Và đây là giới răn của Người: chúng ta phải tin vào thánh danh Con của Người, là Chúa Giêsu Kitô, và phải thương yêu nhau, như Người đã ban giới răn cho chúng ta. Ai giữ các giới răn của Người, thì ở trong Người và Người ở trong họ. Do điều này mà chúng ta biết Người ở trong chúng ta, đó là Thánh Thần mà Người đã ban cho chúng ta.

    Các con thân mến, chớ tin bất cứ thần trí nào, nhưng hãy nghiệm xét các thần trí, coi có phải bởi Thiên Chúa hay không, vì có nhiều tiên tri giả đã xuất hiện trong thế gian. Do điều này mà các con biết là thần trí của Thiên Chúa: Thần trí nào tuyên xưng Chúa Giêsu Kitô đã đến trong xác phàm thì là bởi Thiên Chúa; còn thần trí nào phủ nhận Chúa Giêsu, thì không bởi Thiên Chúa mà ra, đó là thần trí của Phản-Kitô; các con nghe nói rằng nó đến, và hiện giờ nó đã ở trong thế gian rồi.

    Các con thân mến, các con bởi Thiên Chúa mà ra và đã thắng nó, vì Ðấng ở trong các con thì cao trọng hơn kẻ ở trong thế gian. Chúng thuộc về thế gian, nên nói chuyện thế gian, và thế gian nghe theo chúng. Chúng ta bởi Thiên Chúa mà ra. Ai biết Thiên Chúa, thì nghe chúng ta; còn ai không bởi Thiên Chúa, thì không nghe chúng ta. Do đó mà chúng ta biết được thần trí chân thật và thần trí dối trá.

    Ðó là lời Chúa. 

    Ðáp Ca: Tv 2, 7-8. 10-11

    Ðáp: Cha sẽ cho Con được chư dân làm phần sản nghiệp (c. 8a).

    Xướng: 1) Ta sẽ tuyên rao thánh chỉ của Chúa: Chúa đã phán bảo cùng Ta: "Con là thái tử của Cha, hôm nay Cha đã sinh thành ra Con. Hãy xin Cha và Cha sẽ cho Con được chư dân làm phần sản nghiệp, và cùng kiệt cõi đất làm gia tài". - Ðáp.

    2) Giờ đây, hỡi các vua, hãy nên hiểu biết; quân vương mặt đất nên giác ngộ. Hãy kính sợ làm tôi Chúa và hân hoan mừng Ngài; hãy khiếp run tỏ bày sự vâng phục Chúa. - Ðáp. 

    Alleluia: Mt 4,17

    Alleluia, alleluia! - Dân ngồi trong tối tăm đã thấy ánh sáng huy hoàng; ánh sáng đã xuất hiện cho người ngồi trong bóng sự chết. - Alleluia. 

    Phúc Âm: Mt 4, 12-17. 23-25

    "Nước trời đã đến gần".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

    Khi ấy, nghe tin Gioan bị nộp, Chúa Giêsu lui về Galilêa. Người rời bỏ Nadarét, đến ở miền duyên hải thành Capharnaum, giáp ranh đất Giabulon và Nephtali, để ứng nghiệm lời đã phán bởi miệng tiên tri Isaia rằng:

    "Hỡi đất Giabulon và đất Nephtali, đường dọc theo biển, bên kia sông Giođan, Galilêa của ngoại bang! Dân ngồi trong tối tăm, đã thấy ánh sáng huy hoàng, ánh sáng đã xuất hiện cho người ngồi trong bóng sự chết". Từ bấy giờ, Chúa Giêsu bắt đầu rao giảng và nói: "Hãy hối cải, vì nước trời đã gần đến".

    Và Chúa Giêsu đi rảo quanh khắp xứ Galilêa, dạy dỗ trong các hội đường của họ, rao giảng tin mừng nước trời, chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền trong dân. Tiếng tăm Người đồn ra khắp xứ Syria. Người ta đã đem đến cho Người đủ thứ bệnh nhân, những người mắc phải tật nguyền đau đớn, quỷ ám, kinh phong, bất toại. Người đã chữa họ lành. Dân chúng đông đảo theo Người, họ đến từ xứ Galilêa, miền Thập Tỉnh, Giêsrusalem, Giuđêa và vùng bên kia sông Giođan.

    Ðó là lời Chúa. 

     


     

     

    SỐNG VÀ CHIA SẺ Lời Chúa

     

     

    Emmanuel Sáng Soi   



    Hôm nay, Thứ Hai sau Chúa Nhật Lễ Hiển Linh, vẫn còn trong Mùa Giáng Sinh cho tới Lễ Chúa Giêsu Chịu Phép Rửa, và chủ đề cho riêng Mùa Giáng Sinh vẫn là "Lời ở cùng chúng ta" (Gioan 1;14), như "ánh sáng thật chiếu soi mọi người đã đến trong thế gian" (Gioan 1:9).

     

    Đó là lý do ngay trong bài Phúc Âm hôm nay, Thánh ký Mathêu đã chẳng những thuật lại sự kiện khách quan về hoạt động của Chúa Giêsu "Khi ấy, nghe tin Gioan bị nộp, Chúa Giêsu lui về Galilêa. Người rời bỏ Nadarét, đến ở miền duyên hải thành Capharnaum, giáp ranh đất Giabulon và Nephtali", mà còn từ đó chứng tỏ những hoạt động của Người hoàn toàn "ứng nghiệm lời đã phán bởi miệng tiên tri Isaia rằng: 'Hỡi đất Giabulon và đất Nephtali, đường dọc theo biển, bên kia sông Giođan, Galilêa của ngoại bang! Dân ngồi trong tối tăm, đã thấy ánh sáng huy hoàng, ánh sáng đã xuất hiện cho người ngồi trong bóng sự chết'". 

     

    Bài Phúc Âm của Thánh ký Mathêu được Giáo Hội cố ý chọn đọc hôm nay là đoạn Phúc Âm Chúa Giêsu bắt đầu xuất đầu lộ diện để tỏ mình ra, sau khi Người lãnh nhận phép rửa của Tiền Hô Gioan Tẩy Giả ở Sông Dược Đăng (Jordan) và sau khi Người chay tịnh 40 ngày trong hoang địa. 

     

    Và theo bài Phúc Âm này thì nơi đầu tiên Người tỏ mình ra là một địa điểm trong đất Do Thái nhưng đông đảo dân ngoại chung sống, là "thành Capharnaum, giáp ranh đất Giabulon và Nephtali", hai địa danh đã được Thánh Kinh cho biết là "của ngoại bang" nên "dân ngồi trong tối tăm", cần phải được ánh sáng rọi chiếu vào, và với sự xuất hiện của "Lời ở cùng chúng ta" nơi họ, họ thật sự "đã thấy ánh sáng huy hoàng, ánh sáng đã xuất hiện cho người ngồi trong bóng sự chết".

     

    Phải chăng chính lúc Chúa Giêsu là "ánh sáng chiếu trong tăm tối' (Gioan 1:5) xuất hiện ở miền đất "dân ngồi trong tối tăm" cũng chính là thời điểm Đấng là ánh sáng này đã làm lu mờ đi ngọn "đèn soi" Tiền Hô Gioan Tẩy Giả (Gioan 5:35), vị được sai đến trước Người để dọn đường cho Người, với vai trò là một nhân vật "làm chứng cho ánh sáng chứ không phải là ánh sáng" (xem Gioan 1:7-8), mà vì thế thời điểm xuất hiện của Chúa Kitô đã rơi vào trúng thời điểm "Gioan bị giam nhốt".

     

    Thế rồi, từ miền đất dân vẫn còn ngồi trong tăm tối ấy, "ánh sáng thật chiếu soi mọi người đã đến trong thế gian" là "Lời ở cùng chúng ta" ấy bắt đầu lên ngôi, bắt đầu tỏ rạng mỗi ngày một hơn, bằng lời nói đầy thu hút cùng tác động lòng người và việc làm đầy quyền năng chữa lành của Người, như "ánh sáng sự sống" (Gioan 8:12) chan hòa trên nhân linh và nhân sinhđúng như những gì được phần cuối của Bài Phúc Âm hôm nay thuật lại:

     

    "Từ bấy giờ, Chúa Giêsu bắt đầu rao giảng và nói: 'Hãy hối cải, vì nước trời đã gần đến'. Và Chúa Giêsu đi rảo quanh khắp xứ Galilêa, dạy dỗ trong các hội đường của họ, rao giảng tin mừng nước trời, chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền trong dân. Tiếng tăm Người đồn ra khắp xứ Syria. Người ta đã đem đến cho Người đủ thứ bệnh nhân, những người mắc phải tật nguyền đau đớn, quỷ ám, kinh phong, bất toại. Người đã chữa họ lành. Dân chúng đông đảo theo Người, họ đến từ xứ Galilêa, miền Thập Tỉnh, Giêsrusalem, Giuđêa và vùng bên kia sông Giođan".

     

    Thật vậy, tất cả lời nói và việc làm của "Lời ở giữa chúng ta" đều cho thấy là quả thực "Lời đã hóa thành nhục thể" (Gioan 1:14), ở chỗ Người đã hoàn toàn trọn vẹn mặc lấy nhân tính của loài người, và sống động một cách cụ thể với thân xác của Người, một thân xác được Người sử dụng như một bí tích thông ban sự sống thần linh và như một phương tiện cứu độ trần gian. Bởi thế, những ai tin vào Người là Vị Thiên Chúa đã hóa thân làm người, là "Lời đã hóa thành nhục thể và ở giữa chúng ta", mới được cứu rỗi và mới sống trong sự thật. 

     

    Tuy nhiên, không dễ gì nhận ra Vị Thiên Chúa đã hóa thân làm người này đâu. Điển hình là chính các vị tông đồ sống gần gũi thân mật với Người trong 3 năm, ấy thế mà tất cả các vị vẫn bị khủng hoảng đến khiếp đảm trong cuộc Vượt Qua của Người, hay chính thành phần lãnh đạo Do Thái giáo bấy giờ, trong khi tìm Người thì lại chết trong tội của họ là lên án tử cho Người khi vừa biết được tất cả sự thật về Người (xem Gioan 8:21; Mathêu 26:63-66). Đó là lý do Tông Đồ Gioan, trong Bài Đọc 1 hôm nay, đã khẳng định là cần phải có "thần trí của Thiên Chúa" nữa mới được:

     

    "Các con thân mến, chớ tin bất cứ thần trí nào, nhưng hãy nghiệm xét các thần trí, coi có phải bởi Thiên Chúa hay không, vì có nhiều tiên tri giả đã xuất hiện trong thế gian. Do điều này mà các con biết là thần trí của Thiên Chúa: Thần trí nào tuyên xưng Chúa Giêsu Kitô đã đến trong xác phàm thì là bởi Thiên Chúa; còn thần trí nào phủ nhận Chúa Giêsu, thì không bởi Thiên Chúa mà ra, đó là thần trí của Phản-Kitô; các con nghe nói rằng nó đến, và hiện giờ nó đã ở trong thế gian rồi".

     

    Không biết trong lịch sử Giáo Hội nói riêng và thế giới nói chung đã có thời nào xuất hiện nhiều tiên tri giả và kitô giả như ngày nay hay chăng? Cộng sản là một thứ tiên tri giả. Khủng bố nhân danh Thiên Chúa là một thứ tiên tri giả. Phá thai để dân số thế giới khỏi bị tăng bội để cho đủ nguồn lương thực là một thứ tiên tri giả. Phá thai để cho thai nhi khỏi bị tật nguyện khi sinh ra và để đỡ gánh nặng cho xã hội là một thứ tiên tri giả. Đồng tính hôn nhân vì đó là quyền làm người là một thứ tiên tri giả. Triệt sinh an tử và triệt sinh trợ tử cho người bệnh khỏi chịu đau khổ nữa là một thứ tiên tri giả. Chủ trương duy thực dụng chỉ nhắm đến cái lợi thực tế trước mắt, bất chấp nguyên tắc luân lý và đạo lý, là một thứ tiên tri giả v.v. 

     

    Trong Giáo Hội cũng thế, thành phần kitô giả là thành phần chủ trương không chấp nhận Chúa Kitô đến trong xác thịt: ở chỗ, nhân danh khoa học thực nghiệm họ không tin Chúa Giêsu thực sự hiện diện trong Thánh Thể, hay bất kính hoặc thờ ơ với Chúa Giêsu Thánh Thể; ở chỗ, nhân danh Chúa Kitô là trung gian duy nhất giữa Thiên Chúa và loài người, họ không tôn sùng và cầu khẩn cùng tin tưởng cậy trông Người Mẹ đã sinh ra Người Con Thần Linh Cứu Thế Giêsu Kitô; ở chỗ, nhân danh truyền thống Giáo Hội, họ chống đối, phê bình, chỉ trích, xuyên tạc, chụp mũ, bất tuân Chúa Kitô nơi vị đại diện của Người có xương có thịt là các vị giáo hoàng kế vị Thánh Phêrô không hợp với nhận xét và phán đoán của họ; ở chỗ, nhân danh nhân bản và quyền làm người, họ phò phá thai và đồng tính luyến ái, ủng hộ triệt sinh an tử và trợ tử v.v.

     

    Bởi vậy, là những tâm hồn còn tin vào Chúa Kitô, thậm chí cả những ai đã chẳng may bị lầm lạc cách nào, không tin vào Người nữa, cho mình là thành phần đệ nhất thiên hạ như các bậc "quân vương mặt đấthãy "giác ngộ", và đáp ứng nhận thức cùng lời kêu gọi của Thánh Vịnh gia trong Bài Đáp Ca hôm nay:

     

    1) Ta sẽ tuyên rao thánh chỉ của Chúa: Chúa đã phán bảo cùng Ta: "Con là thái tử của Cha, hôm nay Cha đã sinh thành ra Con. Hãy xin Cha và Cha sẽ cho Con được chư dân làm phần sản nghiệp, và cùng kiệt cõi đất làm gia tài". 

     

    2) Giờ đây, hỡi các vua, hãy nên hiểu biết; quân vương mặt đất nên giác ngộ. Hãy kính sợ làm tôi Chúa và hân hoan mừng Ngài; hãy khiếp run tỏ bày sự vâng phục Chúa. 

     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên 

     

    GS-ThuHaiSauHienLinh.mp3  

     

 

ĐỜI SỐNG TÂM LINH -A REFLECTION OF-FOUR SUNDAY ADVENT -A

  •  
    Mo Nguyen - Dec 21 at 11:16 PM
     
     

     

    Sat, Dec 21, 6:18 AM (1 day ago)
     
     
    to thy
     
     
     

    FOUR SUNDAY OF ADVENT – YEAR A – 22 DECEMBER 2019

    anh.jpg

     

                       A MAN OF HONOUR

     

    A REFLECTION (Matthew 1: 18-24)

    A MAN OF HONOUR. Today’s Gospel invites us to reflect on Joseph, the husband of Mary, who played such and important role in God’s plan of salvation. Joseph was a man of honour who combined respect for the law with compassion for Mary. He was open to hear God’s word to him. He is an example for us all.

    Joseph's Song:

     

    https://www.youtube.com/watch?v=9p_yGHsdPkM

     

    how.jpg

     

     

    Giuse xóm nhỏ - CĐ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp:

     

    https://www.youtube.com/watch?v=so0asH4QCpc