1. Hôn Nhân & Gia Đình

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỜI TỚI - CAC THIÊN THẦN ĐẾN THĂM

  •  
    Chi Tran
     
     
     
     



     
    THỈNH THOẢNG CÁC THIÊN THẦN ĐẾN THĂM VÀ ỦY LẠO CÁC LINH HỒN ĐAU KHỔ TRONG LUYỆN NGỤC
     
    Theo ý kiến chung của các Thánh: Thỉnh thoảng Chúa phán các Thiên thần xuống Luyện Ngục để viếng thăm và an ủi các Linh Hồn đau khổ.
    Trong những điều tiết lộ của thánh Brigita có nhản nhản truyện thuộc loại đó.
    Dì phước đáng kính Paola, thuộc dòng thánh Catarina ở Ý, hết lòng sùng kính các Đẳng Linh hồn, nên được thưởng những thị kiến kỳ diệu.
    Ngày kia, Dì cầu nguyện cho các Linh Hồn đó và được dẫn bằng tâm trí đến Luyện Ngục.
    Dì thấy một số đông ngụp lặn trong biển lửa hừng hực thiêu đốt. Gần đó Đấng Cứu Thế, có Thiên Thần tháp tùng, chỉ định một vài Linh Hồn được lên trời.
    Các Linh Hồn đó bay lên với niềm hoan lạc khôn tả.
    Thấy vậy Paula trình: “Lạy Chúa, tại sao Chúa tuyển lựa như vậy giữa đám đông bất hạnh”.
    Ta giải thoát những người khi còn sống đã làm những việc bác ái và thương xót lớn lao. Bởi vì Ta đã nói người hay thương xót sẽ được xót thương.
    Dì Paola có thói quen cầu nguyện với Đức Mẹ cho kẻ chết, ngày thứ bảy là ngày dâng kính Đức Trinh Nữ. Ngày thứ bảy kia, Dì lại được ngất trí và được đưa tới Luyện Ngục. Nhưng Dì kinh ngạc xiết bao khi thấy Luyện Ngục biến thành Thiên Đàng đầy hoan lạc đầy ánh sáng. Đang khi Dì tự hỏi lý do sự biến đổi may mắn đó, Dì thấy Đức Mẹ có muôn vàn Thiên Thần chầu kính Ngài. Thấy vậy, Dì hết sức vui mừng nhưng động lòng trắc ẩn đối với những Linh Hồn không được chọn, và phải tiếp tục quằn quại trong đau khổ tùy tội trạng mình đã phạm.
    Dì Paola thường thấy các Thiên Thần xuống Luyện Ngục để an ủi các Linh
    Hồn. Hơn nữa, Dì nghe các Thiên Thần cầu khẩn thiết tha với Chúa cho họ nữa. Trong phước viện thánh Catarina có một tập quán đạo đức là đọc kinh chiều cho kẻ chết trước khi đi ngủ. Như vậy là các nữ tu sĩ muốn đem sự an nghỉ cho các Linh Hồn khốn khổ trước khi họ đi nghỉ.
    Một tối kia, các Dì bận việc khẩn cấp, không đọc được kinh văn khóa cho kẻ chết đó. Chúa cử một phái đoàn Thiên Thần xuống nhà nguyện để tụng thế cho họ.
    Dì Paola, đang cầu nguyện trong phòng mình, nghe hát bản kinh kỳ hảo: ngạc nhiên Dì mở của và thấy một toán Thiên Thần, đông bằng số nữ tu, để chứng minh các Thiên Sứ đến cầu nguyện thế các dì phước. Vì việc cầu xin cho các Đẳng Linh Hồn được siêu thoát hết sức quan trọng và khẩn cấp.
    III. CÁC ĐẲNG LINH HỒN TUÂN LỆNH HÀNG GIÁO PHẨM
    Đọc Kinh Thánh, ta thấy Chúa dùng những kẻ chết để dạy những người dốt, cứu giúp những người túng quẫn, và đưa các tội nhân đến việc tuân giữ Luật Chúa.
    Gotha Giám mục Hano (Hanovre) miền Tây Bắc Đức, có những con chiên đầy tội ác và gây biết bao gương mù gương xấu.
    Ngài tận lực dùng những phương thức tuyệt hảo để đưa họ về chính lộ, nhưng vô hiệu.
    Ngài buộc lòng dứt phép thông công những người bất trị đó. Bị án này, họ không được vào nhà thờ.
    Nhưng ngày hôm sau, khi Đức Cha bước lên bàn thờ, những tên bạo gan nhất cũng vào như thường.
    Thánh Gotha nhìn họ và lớn tiếng truyền:
    “Nhân Danh Đức Thánh Linh, Ta truyền cho tất cả những người bị tuyệt thông, phải rời gấp chốn thánh họ đang xúc phạm”.
    Họ không nhúc nhích.
    Nhưng bỗng chốc nhiều mộ trong nhà thờ mở ra, nhiều kẻ chết sống lại và ra khỏi thánh đường, như lệnh đó được truyền cho họ.
    Thấy vậy, các tội nhân chạy trốn, vì khiếp sợ bài học kỳ lạ đó. Bởi vì có nhiều người bị vạ tuyệt thông, khi chết cũng được chôn trong nơi thánh mà người chôn cất không biết thực trạng của họ, tuy nhiên, họ không phải sa Hỏa
    ngục, vì khi chết họ đã ăn năn tội cách trọn.
    Thánh Giám Mục cũng hết sức kinh ngạc trước sự lạ đó. Khi lễ xong, Ngài ra xem tự sự.
    Các kẻ chết sống lại chờ Ngài ở cửa nhà thờ, trong vị thế rất nghiêm cung.
    Bấy giờ Đức Giám Mục ngỏ lời với họ trước cộng đoàn giáo dân, khen ngợi đã hành động khi được Chúa ban phép và thêm:
    “Được thẩm quyền Chúa ban, Ta cất vạ tuyệt thông các con đã chịu Nhân Danh Đức Chúa Thánh Thần, để các con được vào Thiên Đàng không còn trở ngại nữa.
    Thân xác chúng con hãy trở về bình an trong mộ để chờ ngày chung thẩm.”
    Các người chết gỗi quỳ, tay chắp, đầu cúi, liền đứng dậy tái nhập âm phần.
    LỜI NGUYỆN
    Lạy Chúa, chúng con tin chắc có Luyện Ngục.
    Tha thiết xin Chúa ban cho chúng con ý thức cao độ việc cứu trợ các Đẳng Linh Hồn là hết sức quan trọng và khẩn thiết để chúng con đừng bao giờ quên lãng.
     

TÌM GẶP CHÚA THẬT NHANH - UKRAINE ĐANG BỊ BẦM DẬP NGÀY 116

HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH - MỪNG NGÀY HIỀN PHỤ

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH - LỜI NÓI...VỜI CẢ TRÁI TIM

  •  
    Chi Tran

     
     
     
     


    LỜI NÓI DỐI VỚI CẢ TRÁI TIM
    (Đôi dòng tâm sự như một lời cảm ơn gửi đến cha nhân ngày thế giới dành riêng để tôn vinh những người cha trong gia đình (Father’s Day). Cầu chúc cho những người cha còn sống luôn được mạnh khoẻ và hạnh phúc, gửi đến những người cha đã khuất lời tri ân cảm phục vì một đời cha đã hy sinh lo cho chúng con)
    Trong hành trình của kiếp nhân sinh, hầu như ai cũng cảm nhận được cái “giá trị rất thực” của một “chân lý rất đời thường” và mang tính “tương quan xã hội” này: “Không ai là một hòn đảo”[1].
    Thật vậy, chúng ta sinh ra lớn lên và tồn tại cho đến hôm nay là nhờ những người đã chăm sóc, dạy dỗ, quan tâm lo lắng, yêu thương, nâng đỡ ta. Nhưng có bao giờ chúng ta nghĩ rằng, người thương yêu ta nhất là ai chưa? Với người này thì có thể là ông bà, là cô, chú, với người kia là mẹ hay anh chị em… Còn riêng tôi, “Cha” mãi mãi là người đem lại cho tôi niềm tin, tình yêu và lẽ sống. Cha là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho cuộc đời tôi ở bất cứ nơi đâu, làm việc gì, lúc tôi vui hay buồn, dù trời nắng hay mưa, lúc tôi còn nhỏ hay khi trưởng thành, khi thành công hay thất bại, …hình bóng của cha con nào quên được…
    Có lúc cha là người mẹ cho con những lời khuyên ngọt ngào và sự mềm dẻo, uyển chuyển từ trái tim để con biết thích nghi với hoàn cảnh; có lúc cha là người anh chỉ bảo cho con sự mạnh mẽ, cứng rắn của một đấng nam nhi khi phải đối diện với sự thất bại trong cuộc sống. Đôi khi cha là người chị để dạy cho con sự khéo léo, tinh tế và thế nào là công- dung- ngôn- hạnh của một người con gái. Hơn nữa cha còn cho con biết thế nào là kính trên nhường dưới của sự khiêm nhường trong vai trò là một đứa em trong gia đình…
    Cha ơi! Cha mãi mãi là ngọn lửa thiêng liêng sưởi ấm tâm hồn con trong suốt cả cuộc đời, ngay cả khi cha không còn hiện diện bên con, ánh mắt cha luôn dõi nhìn và tình yêu cha luôn sưởi ấm trái tim con. Và thật đúng như người ta thường ví:
    Vầng trăng kia có lúc tròn lúc khuyết
    Nhưng tình cha luôn mãnh liệt chẳng ngừng
    Ánh dương kia có lúc mờ lúc tỏa
    Nhưng tình cha viết không thỏa một đời
    Vâng, cha là thế đấy! Cha không tính toán so đo, không sợ hiểm nguy, không ngại mưa nắng và cũng chẳng kể ngày đêm. Cha chỉ mong con hạnh phúc đó là niềm vui lớn nhất của cha.
    Gần đây trên kênh Yotube có ghi lại đoạn clip với tựa đề “My Dad is a Liar” (Bố tôi là kẻ nói dối). Đoạn clip này đang được cư dân mạng chia sẻ rầm rộ cho nhau bởi một thông điệp đầy ý nghĩa và thiêng liêng của tình phụ tử.
    Mở đầu đoạn clip là những hình ảnh vui tươi, đầy tình cảm yêu thương, gắn bó của hai cha con. Trong mắt cô gái nhỏ, bố mình là số 1: là ông bố tuyệt vời nhất trên thế giới, là người đẹp trai nhất, thông minh nhất, mạnh mẽ nhất, hiểu ý con nhất…, cái gì cũng nhất… Trong thế giới của cô bé lúc này chỉ có bố mà thôi. Nhìn nét mặt hai cha con lúc nào cũng toát lên vẻ hạnh phúc, yêu đời với nụ cười rạng rỡ trên môi, tay trong tay tung tăng dắt nhau đến trường, đi mua sắm. Tuy nhiên để cho đứa con gái mình có được một cuộc sống đầy đủ và vui vẻ như bao bạn bè khác, người bố đã chấp nhận làm những việc vất vả, cực nhọc nhất để kiếm tiền mà không hề nghĩ đến sức khỏe của mình. Và vì không muốn con lo lắng nên ông đã “nói dối” khiến cô bé tưởng rằng bố mình có công việc ổn định, kiếm nhiều tiền nên mình có đầy đủ tiền bạc và phương tiện học hành như bao bạn bè khác. Nhưng cái kết của câu chuyện khiến người xem không khỏi xúc động nghẹn ngào khi thấy cô bé phát hiện ra bố mình “nói dối”. Mặc dù còn bé nhưng rất hiểu chuyện, lặng lẽ quan sát từng công việc vất vả, nặng nhọc và hành động yêu thương của bố dành cho mình. Cô đã cố nén những giọt lệ nhưng cuối cùng đã thốt lên: “Con yêu bố”. Cái ôm siết chặt của hai cha con khiến người xem đau nhói và hết sức cảm động về tình phụ tử…!
    Vâng! Tình cha là thế đấy, sau khi xem xong đoạn clip tim tôi thổn thức khi nghĩ đến cha tôi. Cha cũng đã từng “nói dối” để tôi được hạnh phúc. Cha không tính toán so đo, cha luôn chịu thương chịu khó, chấp nhận phần thua thiệt để cho con được sung sướng và hạnh phúc mặc dù cả cuộc đời cha chưa một lần được sung sướng. Nửa phần đời còn lại của cha tôi chỉ biết chiến đấu với đau đớn bệnh tật. Đôi tay cuồn cuộn cơ bắp giờ chỉ còn lại da bọc xương, gương mặt khôi ngô tuấn tú giờ chỉ còn lại vết sẹo nhăn nheo đen sạm vì giãi dầu sương gió; mái tóc đen láy giờ được thay bằng những sợi tóc bạc phất phơ mong manh trước gió, đôi mắt tinh anh ngày nào đã làm cho mẹ tôi phải điêu đứng, giờ cũng chỉ lem nhem mò mẫn trong đêm tối, đôi chân đã từng lên rừng xuống biển, ngang dọc khắp trời giờ lại lừng khừng bước đi từng bước một…
    Mặc dù vậy nhưng khổ đau và bệnh tật không làm mất đi sự mạnh mẽ từ trong tâm hồn của cha. Cha cố gắng vượt qua những đau đớn của bệnh tật nơi thân xác để đem lại sự yên lòng cho gia đình, nhất là đứa con sống xa nhà như tôi. Ngày tháng trôi qua cha tôi bắt đầu đi vào quỹ đạo của thời gian và quy luật của tự nhiên đã không cho phép cha tiếp tục chiến đấu với thân xác nữa !
    Thế rồi ngày ấy đã gần kề khi hơi thở cha từ từ đứt quãng rồi bỗng một hôm tim tôi như thắt lại, tai nghe như sét đánh, tôi loạng choạng mất đi sự kiểm soát của bản thân khi nhận được điện thoại báo phải về gấp vì cha đau nặng… Tôi vội vã chạy về và vừa lúc cha nắm lấy tay tôi trong ánh mắt nhìn con hạnh phúc lần cuối nói trong tiếng thều thào, đứt quãng…; và kể từ giây phút ấy cha đã ra đi mãi mãi!
    Lòng tôi như tan nát và cảm thấy một sự mất mát quá lớn trong cuộc đời tôi, vì từ nay mình về dưới mái nhà này không còn hình bóng của cha; trong bàn ăn giờ đã trống đi một chỗ, giờ kinh tối lại vắng tiếng cha, mỗi buổi mai không còn nghe tiếng gọi ngọt ngào và cưng chiều của cha dành cho con sau bao nhiêu năm khôn lớn bên cha mỗi khi đánh thức con: “trời sáng rồi con gái!”; cánh cửa kia không còn bóng cha đứng đợi con khi kỳ nghỉ gần đến, không còn ai hứa hẹn phần thưởng cho con sau mỗi học kỳ, không còn ai động viên an ủi con sau những lần thất bại, và cũng chẳng còn ai làm những món ăn mà con thích nhất…; vâng, nhiều và rất nhiều thứ con mất đi khi không còn cha bên cạnh.
    Nhưng, cha ơi! Cha ra đi về với Chúa cha hãy yên lòng, con sẽ luôn sẽ luôn ghi nhớ lời dạy của cha, sẽ luôn yêu thương, kính trọng mọi người và sống tốt với bản thân, với những gì cha dạy và nhất là trung thành với lý tưởng con đã chọn. Tuy cha không còn hiện diện bên con nhưng những kỷ niệm và gương sáng của cha con xin ghi khắc, trân trọng và ấp ủ trong lòng con.
    Con biết tình cha không dịu dàng và nồng nàn như mẹ nhưng cha thương con với cả tấm long; cha dạy con nên người bằng những kiến thức đơn sơ, mộc mạc và chân chất của người nhà quê. Cha nghèo nhưng cha đã cho con một tâm hồn vô giá, gia tài cha để lại cho con là niềm tin, tình yêu và lẽ sống. Cha có biết không! Cho đến giờ này con mới hiểu tại sao cha đã từng “nói dối” với con, vì “trên trái đất này, không có món quà nào ngọt ngào bằng tình yêu thương của người cha cho con mình” (Cicero); và con cũng không cần đắn đo phân tích cha của con là người thế nào, vì lúc nào tấm lòng của cha cũng thật vĩ đại, và trong trái tim con cha mãi mãi là người cha tuyệt vời nhất. Cảm ơn cha đã đem lại cho con một cuộc sống với nhiều niềm vui và đầy tình phụ tử.
    Nt. Anna Hiền Linh MTG - QN
    [1] Câu nói mang tính “cách ngôn” trên phát xuất từ một đoạn thuyết giáo nổi tiếng của một đại thi sĩ người Anh từ tế kỷ 16: John Done (1572-1631). Đây là đoạn thuyết giáo của tác giả trên: "Con người không phải là một hòn đảo, không chỉ là tự mình; mỗi người là một phần của lục địa, một phần của tổng thể; nếu sóng biển cuốn đi dù chỉ một hòn đất thì châu Âu sẽ trở nên bé hơn, cũng như nếu sóng biển cuốn đi cả vùng đất mũi hay ngôi nhà của bạn anh, hay ngôi nhà của riêng anh. Cái chết của mỗi con người làm cái tôi nhỏ lại vì tôi là một phần của toàn nhân loại, và bởi thế anh đừng bao giờ hỏi chuông nguyện hồn ai: chuông nguyện hồn anh đấy". Sau nầy có nhiều tác (như Thomas Merton) đã lấy câu trên làm tựa đề cho một tác p
    Có thể là hình ảnh về 2 người và văn bản cho biết 'Love you paa... HAPPY HAPPY FATHERS DAY'
     
     
     

    Facebook

     

     
     
     
     

SỐNG TỈNH THỨC - KHÔNG LÊN THIÊN ĐÀNG MỘT MÌNH

  •  
    Chi Tran
     
     


    Không thể lên Thiên Đàng một mình
    Thiên Đàng chắc là nơi ai cũng ước ao sau cuộc sống trần gian này. Hành trình về quê hương ấy người ta không thể đi một mình. Vì nếu độc hành sẽ đi nhanh, nhưng khó đến đích.
    Ngược lại, đi cùng nhau có thể chậm, nhưng lại đến được nơi muốn đến. Điều ấy hoàn toàn đúng cho hành trình đức tin của mỗi người. Tiếc là ngày nay nhiều người muốn “độc quyền” nên thánh, hoặc muốn “đóng cửa” đối với những ai không cùng tôn giáo với mình.
    Nếu lật lại từng trang Tin Mừng, Thiên Chúa luôn mời gọi con người nên thánh cùng với nhau:
    – “Chúa phán cùng Cain rằng: “Abel, em ngươi đâu?” (St 4,1–15).
    – “Bạn bè thương mến nhau luôn luôn, và anh em sinh ra để giúp đỡ nhau lúc hoạn nạn.” (Cn 17,17).
    Chúa vẫn mời gọi đoàn dân:
    – “Các ngươi phải thánh thiện, vì Ta, Đức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi, Ta là Đấng Thánh.” (Lv 19,2).
    Hay Chúa Giêsu nhiều lần nhấn mạnh:
    – “Anh em hãy nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện.” (Mt 5,48).
    – “Anh em phải yêu thương người thân cận như chính mình.” (Mt 22,39).
    – “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo”. (Mc 16,15)
    – “Điều chúng tôi cầu xin là anh em được nên hoàn thiện.” (2Cr 13,9).
    –v.v.
    Đây là sứ mạng của Đức Giêsu: cứu độ hết thảy mọi người, đưa con người về Thiên Đàng. Ngài cũng trao sứ mạng ấy cho các tông đồ, cho Hội Thánh và cho mỗi người[1]. Bởi đó, Đức Giáo Hoàng Phanxicô nhắc lại rằng: “Chúng ta cùng nhau nên thánh. Việc nên thánh là một chuyến đi với cộng đồng, cùng bước bên nhau. Không thể nên thánh một mình và Thiên Chúa cũng không cứu rỗi ai một mình.” (Tông Huấn Vui Mừng Và Hân Hoan, 6).
    Đành rằng mỗi người phải có tương quan cá vị với Thiên Chúa, nhưng họ không thể quên những người bên cạnh. Sẽ là mâu thuẫn nếu người ta nói yêu mến Thiên Chúa nhưng lại ghét bỏ anh chị em mình. Các vị thánh là người đã thành công trong mến Chúa yêu người. Họ nên thánh trong việc giúp cho biết bao người nên thánh. Nơi linh đạo của mỗi nhà dòng, vị thánh tổ phụ của họ để lại biết bao gợi hứng và chỉ dẫn cho người đời nên thánh.
    Nếu ai đó yêu mến Thiên Chúa đủ mạnh, những người xung quanh cũng tìm được chút gợi hứng để nên thánh. Vả lại, người càng gần Chúa, họ càng ước mơ cho những người xung quanh cũng được hưởng niềm hạnh phúc này. Có người trao lại cho đời những công trình vĩ đại, đường lối tuyệt vời để nên thánh. Không ít người âm thầm cầu nguyện cho người khác đến gần Chúa hơn. Dù ở hoàn cảnh nào, người khao khát nên thánh cũng muốn cho tha nhân chung con đường với họ.
    Có người nói vui rằng trước cổng Thiên Đàng luôn đông người. Nghĩa là nếu vào Thiên đàng, chắc chắn là cùng nhau. Tưởng tượng trước ngai tòa Chúa, Thiên Chúa hỏi: “Những người khác đâu?” Chúng ta phải trả lời thế nào? Trong khi đó, Chúa muốn chúng ta tương thân tương ái lẫn nhau. Chúa mời gọi người ta nên hoàn thiện mỗi ngày. Đó luôn là mời gọi không chỉ nhắm đến chuyện nên thánh riêng tư, nhưng đòi hỏi lan tỏa ơn thánh thiêng ấy cho người xung quanh.
    Nếu đọc cuốn Giáo Lý Youcat dành cho người trẻ, bạn cũng thấy số 122: “Ta phải trở nên thánh chung với nhau. Ta phải đến với Thiên Chúa chung với nhau, trình diện trước Thiên Chúa chung với nhau. Ta không được gặp Thiên Chúa tốt lành người này sau người kia. Thiên Chúa có thể nói tốt lành sao được, nếu ta lại ra đi người này không có người kia?”
    Cụ thể trong gia đình, người cha không thể nên thánh, nếu không chu toàn trách nhiệm của người chồng, người cha. Người vợ cũng thế. Hóa ra nên thánh không gì khác hơn là, nhờ ơn Chúa, họ yêu người thân cận như chính mình. Chắc chắn sự thánh thiện của họ sẽ làm men muối cho nhiều tâm hồn khác nữa nên thánh.
    Đời sống Giáo Hội cũng thế. Cha xứ, người tu sĩ hay thậm chí cả Giáo Hoàng cũng không thể nên thánh một mình. Thiên Chúa sẽ đòi họ trả lời về hoa trái mà họ đã làm nơi dương thế. Họ đã sinh lợi được bao nhiêu nén bạc ân sủng Thiên Chúa trao cho. Ân sủng tài năng ấy chỉ nên “tấm vé” vào Nước Trời, khi bên họ có nhiều người nữa.
    Cũng vậy, một trong những tiêu chuẩn để Giáo Hội phong thánh cho ai đó là đời sống thánh thiện của họ. Nghĩa là, họ lan tỏa được tình yêu và sự hiện diện của Thiên Chúa cho tha nhân. Nói cách khác, đời sống của họ lôi cuốn được nhiều người nên thánh. Đó là ơn Chúa, nhưng cũng là đòi hỏi của Ngài: “Anh em hãy yêu thương nhau như thầy yêu thương anh em.” (Ga 15,12).
    Thật thú vị để chúng ta đọc qua vài chỉ dẫn nên thánh cùng nhau của Giáo Hội. “Tất cả chúng ta đều được mời gọi nên thánh bằng cách sống đời mình với tình yêu và bằng cách làm chứng trong mọi việc mình làm, ở bất cứ nơi nào mình sống. Bạn được mời gọi sống đời thánh hiến ư? Hãy nên thánh bằng cách sống sự dấn thân ấy cách thật vui tươi. Bạn đã kết hôn ư? Hãy nên thánh bằng cách yêu thương và chăm sóc cho chồng hay vợ mình, như Đức Kitô chăm sóc cho Hội thánh. Bạn phải làm việc để kiếm sống ư? Hãy nên thánh bằng cách làm việc thật tận tụy và chu đáo để phục vụ anh chị em mình. Bạn là cha mẹ hoặc ông bà ư? Hãy nên thánh bằng cách kiên nhẫn dạy dỗ con cháu biết theo Chúa Giêsu. Bạn đang ở một địa vị có quyền lực ư? Hãy nên thánh bằng cách quên lợi riêng để phục vụ ích chung.”[2]
    Hy vọng đời sống đạo của mỗi người luôn gần gũi với người khác. Tha nhân là quan trọng. Họ chính là món quà để giúp mỗi người nên thánh. Đành rằng yêu Chúa có vẻ khó, nhưng yêu người khác, nhất là yêu kẻ thù, lại càng thách đố hơn. Biết sao được khi Chúa đòi người tín hữu, người muốn vào Thiên Đàng phải thực thi điều ấy. Chúa vẫn đang mời gọi chúng ta đi cùng nhau và cùng kiến tạo môi trường thánh thiện. Quan trọng là chúng ta dám trao đôi tay, tâm trí cho Thiên Chúa hay không mà thôi!
    Đã đến lúc cùng nhau hướng về Thiên Chúa. Thái độ kỳ thị, loại trừ và đóng kín với người khác hoàn toàn không thích hợp nữa. Bởi, thánh giá luôn có hai thanh: thanh dọc là tương quan với Thiên Chúa, thanh ngang là tương quan với tha nhân. Người ta chỉ có thể vào Thiên đàng nếu vác cả hai thánh của thánh giá. Đây là cơ hội và cũng là thách đố. Hy vọng chúng ta cùng nhau hẹn trước cổng Thiên Đàng. Nơi đó, Thiên Chúa chào đón mỗi người như một đoàn dân thánh thiện.
    Giuse Phạm Đình Ngọc SJ
    [1] Công Ðồng Vatican II viết: “Mọi Kitô hữu, dù ở địa vị nào, bậc sống nào, đều được Chúa kêu gọi đạt tới sự trọn lành thánh thiện như Chúa Cha trọn lành, tùy theo con đường của mỗi người” (GH 11.3).
    [2] x. Tông Huấn Vui mừng và hân hoan, số 14.
     
     
    2 lượt chia sẻ
     
    Chia sẻ