1. Hôn Nhân & Gia Đình

ĐÀO TẠO MÔN ĐỆ - NHỮNG THÀNH CÔNG

  •  
    Chi Tran

     
     
     
     
     

    THÀNH CÔNG CỦA NGƯỜI MÔN ĐỆ CHÚA

     

    Hạnh phúc của bạn là mang lại cho người khác được hạnh phúc. Sứ mạng truyền giáo vẫn là lời mời liên lỷ dành cho bạn và tôi. 

     

    Các bạn thân mến!

    Khi làm bất cứ công việc gì thì bạn đều mong muốn cho công việc của mình được thành công. Đây là điều hợp lý và hợp lẽ tự nhiên. Tuy nhiên đây có phải là tất cả những điều làm nên niềm vui đích thực của người môn đệ Đức Ki-tô hay không? Đâu là niềm vui đích thực của người môn đệ Đức Ki-tô. Niềm vui đích thực của người môn đệ Đức Ki-tô có ba yếu tố: được Chúa ở cùng, trở nên thụ tạo mới và được ở với Chúa.   

     

    Niềm vui của người môn đệ Đức Ki-tô là vì bạn được nép bên lòng Chúa, được có Chúa ở cùng, được bồng ẵm trên tay, được nâng niu trên đầu gối. Đây là điều mà tiên tri Isaiah loan báo cho dân Israel vì Đức Chúa sẽ tuôn đổ ơn thái bình xuống Thành Đô tự dòng sông cả. Vua Cyrus đánh bại quân Babilon và kí sắc lệnh cho người Do Thái trở về quê hương. Mặc dầu được hồi hương nhưng người Do Thái vẫn cảm thấy chán nản vì Giê-ru-sa-lem vẫn còn cảnh hoang tàn đổ nát. Thiên Chúa sai tiên tri Isaiah loan báo cho dân về việc Thiên Chúa sẽ phục hồi sự hưng thịnh cho Giê-ru-sa-lem và tuôn đổ ân nghĩa của Ngài cho dân. Thiên Chúa sẽ vỗ về Israel như người mẹ ấp ủ con thơ và nâng niu trên đầu gối. “12Vì Đức Chúa phán như sau: Này Ta tuôn đổ xuống Thành Đô ơn thái bình tựa dòng sông cả, và Ta khiến của cải chư dân chảy về tràn lan như thác vỡ bờ. Các ngươi sẽ được nuôi bằng sữa mẹ, được bồng ẵm bên hông, nâng niu trên đầu gối. 13Như mẹ hiền an ủi con thơ, Ta sẽ an ủi các ngươi như vậy; tại Giê-ru-sa-lem, các ngươi sẽ được an ủi vỗ về. 14cNhìn thấy thế, lòng các bạn sẽ đầy hoan lạc, thân mình được tươi tốt như cỏ đồng xanh. Đức Chúa sẽ biểu dương quyền lực của Người cho các tôi tớ biết.”[1] Sự bình yên của con thơ nằm trong tay mẹ thế nào thì bạn cũng sẽ có được sự bình yên như vậy khi bạn được ở trong vòng tay Chúa, được có Chúa ở cùng. “Tình Chúa mãi mãi theo con, cho tâm hồn dù trong mưa gió mãi mãi bình yên, mãi mãi bình yên.”[2]

     

    Đối với Thánh Phao-lô, điều mang lại sự bình yên cho Ngài không phải là sự thành công của công việc truyền giáo mặc dầu ngài là vị thánh truyền giáo số một của Ki-tô giáo. Điều làm cho ngài cảm thấy được an ủi là thập giá. Nhờ thập giá mà bạn được hưởng ơn cứu độ và trở nên thụ tạo mới. Đây chính là niềm vui của bạn. Niềm vui được trở nên thụ tạo mới, niềm vui vì thập giá Đức Ki-tô.“Thưa anh em, ước chi tôi chẳng hãnh diện về điều gì, ngoài thập giá Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta ! Nhờ thập giá Người, thế gian đã bị đóng đinh vào thập giá đối với tôi, và tôi đối với thế gian.”[3] Nhờ thập giá Đức Ki-tô mà con người cũ của bạn bị đóng đinh, những ghen ghét hận thù, chia rẽ bất hòa bị chôn vùi, bạn trở nên con người mới trong Máu Đức Ki-tô. Điều làm cho Thánh Phao-lô hãnh diện về thập giá là vì nơi đó Thiên Chúa đã diễn tả trọn vẹn tình yêu của Ngài cho con người trong Đức Ki-tô. Nếu bạn cảm nhận được một cách thực sự tình yêu của Thiên Chúa dành cho bạn thì có lẽ vấn đề của bạn quan tâm không còn là thập giá nhưng là làm sao để đáp lại tình yêu ấy. Đây là lý do mà bạn hiểu tại sao các vị tử đạo sẵn sàng chấp nhận chịu chết, hy sinh mạng sống của mình vì chân lý cứu độ và vì tình yêu Đức Ki-tô. Qua cái chết họ sẽ được sống với Chúa.   

     

    Đây cũng là điều mà Chúa Giê-su nói với các môn đệ khi họ phấn khởi chia sẻ với Chúa về thành quả mà mình đã làm được. Điều quan trọng là các môn đệ cảm thấy niềm vui vì được ở cùng Thiên Chúa. “Anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.”[4] Vấn đề không phải bạn và tôi đã làm gì nhưng bạn và tôi sẽ hiện hữu ra sao trước mặt Thiên Chúa và trong tình yêu của Ngài. Nói cách khác niềm vui của bạn và tôi không đến từ việc chúng ta đã làm gì, đã đạt được điều gì nhưng sẽ được hiện hữu ra sao trước mặt Chúa. Có nhiều điều mang lại cho bạn niềm vui, khiến bạn cảm thấy thành công nhưng lại không khiến bạn gần Chúa. Tuy nhiên niềm vui đích thực xuất phát từ việc bạn và tôi được chia sẻ sự sống với Chúa. Vì tên của bạn và tôi được ghi trong trái tim Ngài.

     

    Khi làm bất cứ công việc gì mà bạn đạt được sự thành công, nhất là những công việc tốt lành thánh thiện dĩ nhiên bạn có quyền thưởng thức thành quả lao động của mình. Giáo Hội có quyền vui mừng vì gặt hái được những thành quả cao trong công việc truyền giáo. Khi bạn làm được điều gì cho gia đình, cho vợ, cho chồng hay cho con cái, bạn có quyền được thưởng thức hoa trái về những cố gắng hy sinh đóng góp của mình. Nhưng xét cho cùng không phải là bạn làm được gì cho người khác nhưng bạn đã, đang và sẽ hiện hữu ra sao với họ và hiện hữu ra sao trong Chúa. Họ có chỗ trong trái tim của bạn hay không và bạn có chỗ trong trái tim của họ hay không. Những công việc mà bạn làm cho gia đình hay cho người khác suy cho cùng phải xuất phát từ tấm lòng mà bạn dành cho họ. Nếu mà bạn làm điều gì cho họ mà trái tim bạn và họ xa nhau thì liệu rằng những thành công đó có ý nghĩa gì. Thành công có ý nghĩa gì nếu thực sự bạn không tìm được hạnh phúc trong ngôi nhà của mình. Thành công có ý nghĩa gì nếu trái tim và gia đình bạn bị chia rẽ. Nếu thành công đến từ chiều sâu hiện hữu, đến từ lòng yêu mến, đến từ việc bạn muốn diễn ta tình yêu của mình cho anh chị em của mình, cho những người mà bạn yêu mến thì đó là thành công đáng trân trọng. Còn thành công tạo ra sự phân rẽ trong trái tim và xa rời nền tảng thiết yếu xây dựng nên đời sống con người thì liệu rằng đó có phải là sự thành công thực sự hay không. Nói các khác, không phải là bạn đã đạt được sự thành công gì nhưng sự thành công đó có làm cho bạn mở ra với tự do, tình yêu và sự sống hay không.

     

    Cách đây một hai năm, thế giới chứng kiến sự ly hôn của một số tỷ phú. Có một số người rất thành công trong khi làm được những dự án lớn lao, giúp ích rất nhiều người, quỹ từ thiện lên đến mấy triệu đô. Tuy nhiên cũng thật đáng tiếc là họ lại không tìm được hạnh phúc trong chính ngôi nhà của mình. Trái tim của họ đủ bao la để bao quát vũ trụ, nhưng không có chỗ cho gia đình của mình. Vậy rốt cuộc bạn và tôi đang sống cho điều gì và đang sống cho ai. Thành công và niềm vui đích thực phải khởi phát từ bên trong, từ cuộc gặp gỡ với một con người đích thực, từ việc được ở lại được nuôi dưỡng được ấp ủ, được cứu chuộc, được trở nên thụ tạo mới. Điều này giúp bạn và tôi liên tưởng đến câu nói: “Được lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn nào có lợi ích gì.”[5] Vấn đề vẫn là lựa chọn cuối cùng của bạn là gì và lựa chọn đó có chỗ trong trái tim Chúa hay không.

     

    Hạnh phúc của bạn là mang lại cho người khác được hạnh phúc. Sứ mạng truyền giáo vẫn là lời mời liên lỷ dành cho bạn và tôi. Sự thiện có sức mạnh đẩy lui sự ác và ánh sáng có sức mạnh đẩy lui bóng tối. “Một buổi tối nọ, ông John Keller, một diễn giả nổi tiếng được mời thuyết trình trước khoảng một trăm ngàn người tại vận động trường Los Angeles. Đang diễn thuyết, bỗng ông dừng lại và nói: “Xin các bạn đừng sợ. Tôi sắp cho tắt tất cả đèn trong sân vận động này”.

     

    Đèn tắt, sân vận động chìm sâu trong bóng tối dày đặc. Ông John Keller nói tiếp: “Bây giờ tôi đốt lên một que diêm. Những ai nhìn thấy ánh lửa của que diêm tôi đốt thì hãy kêu lớn lên: “Đã thấy !” Một que diêm được bật lên, cả vận động trường vang lên: “Đã thấy !”

     

    Sau khi đèn được bật sáng, ông John Keller giải thích: “Ánh sáng của một hành động nhân ái nhỏ như một que diêm sẽ chiếu sáng trong đêm tăm tối của nhân loại y như vậy”.

     

    Một lần nữa, tất cả đèn trong sân vận động lại tắt. Một giọng nói vang lên ra lệnh: “Tất cả những ai có mang theo hộp quẹt, xin hãy đốt cháy lên!” Bỗng chốc, cả vận động trường rực sáng.

     

    Ông John Kener kết luận: “Tất cả chúng ta hợp lực cùng nhau, có thể chiến thắng bóng tối, sự dữ và oán thù bằng những đốm sáng nhỏ của tình thương và lòng tốt của chúng ta”[6]. Phải chăng niềm vui của sứ giả Tin Mừng là làm cho khuân mặt của Đức Ki-tô và chân lý cứu độ được rạng ngời trong thế giới hôm nay!

     

    Gioan Phạm Duy Anh SJ       

    [1] Is 66, 12-14c

    [2] Nguyễn Duy – Phan-xi-cô, Trông Cậy Chúa

    [3] Gal 6, 14

    [4] Lc 10, 20

    [5] Lc 9, 25

    [6] Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái, LOAN TIN BÌNH AN VÀ HẠNH PHÚC

     
     

MỖI NGÀY MỘT CÂU KT - DAILY BIBLE VERSE - EMMANUEL

  •  
    Emmanuel
    DAILY BIBLE VERSE

    THE CHURCH HONORS THE MOST PRECIOUS BLOOD OF OUR LORD JESUS IN JULY.  BY GOD'S MERCIFUL PROVIDENCE, I GOT TO KNOW ABOUT THE POWER OF THE PRECIOUS BLOOD AND THE DEVOTION TO THE PRECIOUS BLOOD OF JESUS AT THE END OF MAY 2021. THROUGHOUT JULY 2021, I PRAYED JESUS TO HEAL MY SICK HEART THROUGH HIS MOST PRECIOUS BLOOD. HE HEALED ME. I CANNOT BELIEVE IT IS ALREADY ONE YEAR SINCE THE HEALING.
    [You can find a link to read the Testimony at the bottom of this page].

    "As Jesus passed by, he saw a man named Matthew sitting at the customs post. He said to him, “Follow me.” And he got up and followed him. While he was at table in his house, many tax collectors and sinners came and sat with Jesus and his disciples. The Pharisees saw this and said to his disciples, “Why does your teacher eat with tax collectors and sinners?” He heard this and said, “Those who are well do not need a physician, but the sick do. Go and learn the meaning of the words, I ­desire mercy, not sacrifice. I did not come to call the righteous but sinners.”  (Matthew 9: 9 - 13).

    Friday 1st July 2022, of the 13th Week of Ordinary Time is both the Feast of St Junipero Serra, OFM and also the First Friday in July. St Junipero Serra (1713 - 1784). Spanish Franciscan Priest evangelized Mexico and California and firmly established the Church in these regions.

    Junipero arrived in the New World and sought good and not evil for the people of this region. He fought for the cause of justice for the native people of the area.
    This Spanish Franciscan priest evangelized Mexico and California and firmly established the Church in these regions.

    Our key Scripture today narrates the Call of Matthew. From the narrative, it appears a happenchance, a natural coincidence.  Jesus was passing by and saw Matthew and called him. The meeting of Jesus with Matthew on this day is not a chance meeting. The Bible has no word for Chance. Everything is Providence. God governs the world He creates by His powerful and merciful Providence. His governance is called Providence, God's grand Purpose, Blueprint or simply Plan.
    Matthew met his destiny at the right time and place. How about you? Have you found your purpose?

    Consider this insightful piece from St John Henry Newman:

    "God has created me to do him some definite service; he has committed some work to me which he has not committed to another. I have my mission—I never may know it in this life, but I shall be told it in the next…. I have a part in a great work; I am a link in a chain, a bond of connection between persons. He has not created me for naught. I shall do good, I shall do his work; I shall be an angel of peace, a preacher of truth in my own place, while not intending it, if I do but keep his commandments and serve him in my calling."

    Follow Me and Matthew got up and followed Jesus.

    7. 1.  "When you come into His Eucharistic presence, be aware of His precious Blood streaming from His open Heart. Adore His Blood and apply it to your wounds and to the wounds of souls. The Blood of my Son brings purity and healing and new life wherever it flows. Implore the power of the precious Blood over yourself and over all priests. Whenever you are asked to intercede for souls, invoke the power of the precious Blood over them, and present them to the Father covered with the Blood of the Lamb." (IN SINU JESU).

    Click below to read the testimony of how Jesus healed my sick heart.

    http://seekfirst.blogspot.com/2022/01/testimony-of-how-jesus-healed-my-heart.html?m=1

    Daily Bible Verse @ SeekFirstcommunity.com

    ++++++++++++++++++++++++++++
    "Seek first the kingdom of God and
    his righteousness, all these things
    will be given you  besides."
    (Matthew 6:33)
    ++++++++++++++++++++++++++++
     
     

NGƯỜI TÍN HỮU TRƯỞNG THÀNH - TÒNG NGÔ

 

  •  
    Tong Ngo
     

    Coming Home

    30 | June | 2018

     

    In the parable of the prodigal son (Luke 15:11-32), there are two sons: the younger son, who runs away from home to an alien country, and the older son, who stays home to do his duty.

       The younger son dissipates himself with alcohol and sex; the older son alienates himself by working hard and dutifully fulfilling all his obligations. Both are lost. Their father grieves over both, because with neither of them does he experience the intimacy he desires.

     

    Both lust and cold obedience can prevent us from being true children of God. Whether we are like the younger son or the older son.

       We have to come home to the place where we can rest in the embrace of God’s unconditional love.

     

     

     

    --

 

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - HỘI MÂN CÔI - ĐAMINH VN

HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH - THEO ĐẠO RỒI MỚI CƯỚI?

  •  
    Chi Tran
     
     
     
     
     
    VẤN ĐỀ “THEO ĐẠO RỒI MỚI CHO CƯỚI”
    Câu hỏi:
    Con hay nghe các bạn không cùng tôn giáo than phiền bên Công Giáo: “Sao cứ phải bắt người ta theo đạo mới cho cưới”. Có phải người Công Giáo bắt buộc người bên lương phải theo đạo khi kết hôn?
    Trả lời:
    Nhiều người vẫn hay đặt đâu hỏi tại sao đạo Công Giáo cứ bắt người không có đạo phải theo đạo Công Giáo rồi mới cho cưới. Thật ra, Giáo Hội không bắt buộc ai phải theo đạo cả. Thuật ngữ “theo đạo” mà dân gian hay dùng là để ám chỉ đến việc lãnh nhận Bí tích Thanh Tẩy và trở thành thành viên của Giáo Hội.
    Nói chính xác hơn, nó là việc một người lãnh nhận hồng ân đức tin ngang qua các bí tích và được tháp nhập vào sự sống mới của Đức Kitô. Nhưng vì đức tin là một hồng ân của Thiên Chúa, và đòi hỏi nơi người nhận lãnh một sự tự nguyện, nên sự cưỡng ép hay bắt buộc trở nên vô nghĩa và ấu trĩ.
    Người nào đó, dù đồng ý lãnh nhận Bí tích Thanh Tẩy, nhưng chỉ vì muốn lập gia đình, không hề có một chút ý thức và khao khát sống đức tin thì chỉ mang danh nghĩa là Kitô hữu trên giấy tờ chứ không phải là một Kitô hữu đích thực.
    Tại sao các bậc cha mẹ Công Giáo luôn muốn con cái mình lập gia đình với người Công Giáo?
    Cha mẹ nào cũng lo cho con cái. Vì xuất thân từ môi trường Công Giáo, cha mẹ sẽ có một sự tin tưởng dành cho những bạn trẻ nào cũng được nuôi dưỡng và lớn lên trong môi trường đó. Họ sẽ yên tâm hơn khi gửi gắm con cái của mình cho một gia đình Công Giáo. Nếu hai bên thông gia đều Công Giáo thì sẽ dễ dàng có cùng quan điểm, lối sống, cách bảo ban, dạy dỗ con cháu.
    Ngoài ra, tuy tôn giáo không phải là yếu tố duy nhất quyết định hạnh phúc của lứa đôi, nhưng nếu họ cùng chia sẻ với nhau một niềm tin tôn giáo, đời sống chung cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều. Môi trường Công Giáo là một môi trường rất tốt để nâng đỡ họ. Nếu cả vợ và chồng đều sớm tối cầu nguyện, dâng những lời kinh lên Chúa, tham dự thánh lễ, các bí tích, tham gia các hoạt động của giáo xứ, tích cực sống theo những chỉ dẫn của Giáo Hội… họ sẽ không cảm thấy cô đơn trong cuộc hành trình hôn nhân của mình, con cái của họ cũng sẽ được giáo dục tốt không chỉ về kiến thức nhưng còn về đức tin, nhân bản. Mỗi khi gặp khó khăn, họ có nơi chạy đến để tìm sự nâng đỡ cả về thiêng liêng lẫn vật chất. Những điều này sẽ khó có thể có được khi vợ và chồng thực hành niềm tin của mình ở hai tôn giáo khác nhau.
    Ngược lại, cưới một người không Công Giáo sẽ có thể dẫn đến nguy cơ bên Công Giáo lơ là hoặc đánh mất đi đức tin của mình, đặc biệt là khi bên nữ Công Giáo phải về làm dâu bên chồng là người không Công Giáo. Nếu một bên lại theo tôn giáo khác, có những sinh hoạt tâm linh khác, bên Công Giáo có thể sẽ đánh mất điều kiện để thực thi bổn phận Kitô hữu của mình. Con cái sinh ra sẽ khó có điều kiện được giáo dục tốt trong một môi trường tâm linh thuần nhất.
    Nói tóm lại, việc các bậc cha mẹ thường đòi hỏi con cái mình phải lấy người cùng theo đạo Công Giáo chỉ là lo lắng cho đời sống đức tin của con cái mình. Nếu trong gia đình, tất cả mọi người đều thờ phượng Thiên Chúa, sớm tối đọc kinh quây quần bên nhau, con cái được giáo dục theo đường hướng đúng đắn, hẳn đó là một gia đình hạnh phúc. Trong khi đó, sự khác biệt trong tôn giáo đôi khi sẽ kéo theo những bất đồng khác trong quan điểm và lối sống, dẫn đến bất hoà, làm ảnh hưởng đến đời sống chung. Vì thế, Giáo Hội khuyến khích bên không có đạo Công Giáo tìm hiểu đạo Công Giáo, học giáo lý để có cùng tôn giáo với người phối ngẫu của mình: khuyến khích chứ không bắt buộc.
    Giáo Hội có quy định gì về những hôn nhân khác đạo?
    Giáo Hội muốn con cái mình phải luôn được lãnh nhận ơn lành của Chúa. Trong một cuộc hôn nhân, vốn là quãng thời gian quan trọng nhất của đời người, Giáo Hội càng muốn cho hai bên nam nữ được Thiên Chúa chúc lành và thánh hoá cho tình yêu của họ và cho những dự phóng tương lai trong cuộc sống lứa đôi. Ơn lành của Thiên Chúa được ban cho họ ngang qua Bí tích Hôn Phối mà chính cặp đôi là người cử hành, với việc chứng hôn của thừa tác viên Hội Thánh và hai người làm chứng (x.GL 1108 §1). Muốn vậy, cả hai phải là Kitô hữu, nghĩa là đã thuộc về gia đình Giáo Hội. Vì thế, hôn phối giữa một người đã rửa tội và một người chưa rửa tội thì vô hiệu đối với Giáo Hội.
    Điều 1086 §1 quy định rằng: “Hôn nhân giữa một người đã được Rửa Tội trong Giáo Hội Công giáo hoặc đã được nhận vào Giáo Hội ấy và không rời bỏ Giáo Hội ấy bằng một hành vi dứt khoát với một người không được Rửa Tội, thì bất thành.” Người Kitô hữu nào cố tình thực hiện cuộc hôn phối này sẽ phải chịu hình phạt của Giáo Hội.
    Tuy nhiên, trong trường hợp bên kia vẫn nhất quyết không muốn gia nhập đạo Công Giáo vì lý do gì đó, để không cản trở tình yêu chính đáng của cả hai, không gây khó khăn cho bên Công Giáo đồng thời cũng để đảm bảo bên Công Giáo không mất đức tin do cuộc hôn nhân khác đạo này, Giáo Hội vẫn chấp nhận cho họ kết hôn với nhau, với phép của Đức Giám Mục giáo phận. Tuy nhiên, Đức Giám Mục chỉ có thể ban phép này khi họ đáp ứng các điều kiện quy định ở Giáo Luật, điều 1125:
    (1) Bên Công Giáo phải tuyên bố mình sẵn sàng tránh mọi nguy cơ mất đức tin và thành thật cam kết sẽ làm hết sức để tất cả con cái được Rửa Tội và được giáo dục trong Giáo Hội Công Giáo.
    Trước hết là bổn phận phải lo cho đức tin của chính mình: bên Công Giáo phải tuyên bố mình sẵn sàng tránh mọi nguy cơ mất đức tin. Những nguy cơ làm mất đức tin có thể là bê trễ chuyện kinh hạt, tham dự thánh lễ, tham dự và lãnh nhận các bí tích… Họ phải tiếp tục chu toàn những bổn phận là người Kitô hữu của mình cách tích cực và xa tránh những điều làm cho họ bị nguội lạnh dẫn đến không còn tin và thực hành những gì đã được dạy liên quan đến Thiên Chúa và Giáo Hội. Ngoài ra, người này còn phải nghĩ đến đức tin cho con cái mình bằng cách cam kết sẽ làm hết sức để tất cả con cái được Rửa Tội và giáo dục trong Giáo Hội Công Giáo. Ở đây, ta chú ý đến cụm từ “làm hết sức”. Có thể có trường hợp là việc rửa tội cho con cái và giáo dục chúng trong Giáo Hội Công Giáo không thể thực hiện được vì sức ảnh hưởng quá lớn từ phía không Công Giáo hoặc vì nguy cơ đổ vỡ hôn nhân chỉ vì chuyện này. Cũng có thể không phải “tất cả con cái” nhưng chỉ một hoặc một vài đứa con được rửa tội. Nhưng bên Công Giáo phải ý thức và cam kết rằng sẽ cố gắng “làm hết sức”. Nghĩa là có cố gắng thuyết phục, tìm mọi cách trong khả năng… để hướng đến mục đích tuyệt vời ấy. Có thành công hay không lại là một chuyện khác.
    Thông thường, việc tuyên bố hay cam kết này phải được thực hiện trước mặt vị linh mục (hoặc phó tế được uỷ quyền) bằng văn bản hay lời nói. Nếu các vị này nhận thấy bên Công Giáo không hiểu hoặc không ý thức về những điều mình hứa hoặc nhận thấy người đó không muốn hứa thì có quyền từ chối viết thư giới thiệu để xin phép chuẩn của Đức Giám Mục.
    Ta thấy rõ quy định này của Giáo Hội là để nhắm đến việc bảo vệ đức tin của bên Công Giáo và của con cái họ. Giáo Hội không muốn mất đi người con nào của mình, nhưng Giáo Hội cũng không quá đòi buộc để làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến hạnh phúc của các Kitô hữu.
    (2) Bên Công Giáo phải kịp thời thông báo cho bên không Công Giáo biết những điều bên Công Giáo phải cam kết để họ ý thức thật sự về lời cam kết và nghĩa vụ của bên Công Giáo.
    “Phải kịp thời thông báo” không xác định thời điểm rõ ràng và chính xác. Tuy nhiên, được hiểu là diễn ra trước cuộc hôn nhân để cho bên không Công Giáo biết về những gì mà bên Công Giáo phải cam kết và thực thi trong nghĩa vụ và bổn phận của mình. Mục đích nhắm tới là hai bên có thể hiểu và tạo điều kiện cho nhau, hoặc ít là để bên không Công Giáo không gây cản trở. Ở đây nói đến hành vi “thông báo”, dĩ nhiên là cố gắng đạt được sự ưng thuận của bên không Công Giáo, nhưng có vẻ như Giáo Hội chỉ cần yêu cầu việc “họ biết” là đủ rồi.
    (3) Cả hai bên phải được giáo huấn về những mục đích và đặc tính chính yếu của hôn nhân mà không bên nào được phép loại bỏ.
    Điều kiện này chắc hẳn có liên quan đến chương trình đào tạo mà giáo phận (hoặc giáo xứ) phải có đối với các cặp đôi chuẩn bị bước vào đời sống hôn nhân. Ít là để bên Công Giáo có thể hiểu và chuẩn bị bản thân cho thật tốt để sống cuộc sống lứa đôi sao cho thật triển nở. Bên không Công Giáo cũng phải “được giáo huấn”, nghĩa là tham dự những buổi học này để hiểu về “mục đích và đặc tính chính yếu của hôn nhân”. Người này không cần phải tin nhưng phải biết những đòi hỏi của bên Công Giáo để có thể tôn trọng và muốn kết hôn với người Công Giáo, và cũng với hy vọng là khi hiểu được rồi, họ sẽ giúp bên Công Giáo chu toàn bổn phận của mình, hoặc xa hơn, họ sẽ được cảm hoá và muốn được rửa tội sau đó để cùng người bạn đời và con cái đắp xây một gia đình theo văn hoá Kitô giáo.
    Như thế, khi muốn kết hôn với người không phải Công Giáo, phải gặp cha xứ, để xin ngài giúp xin phép của Đức Giám Mục, cùng với một số thủ tục kèm theo tuỳ quy định của từng giáo phận. Giáo Hội quy định những điều này chỉ vì lợi ích đức tin của con cái mình, chứ không hề có ý muốn bắt buộc ai phải theo đạo rồi mới cho cưới.
    Pr. Lê Hoàng Nam, SJ
    Không có mô tả ảnh.
     
     
     
    1Maria Le Yen