4. Bánh Sự Sống

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ HAI CN5PS-A

  •  
    Tinh Cao
     
     

    Thứ Hai sau Chúa Nhật V Phục Sinh

    AI YÊU MẾN THẦY THÌ GIỮ LỜI THẦY

     Bài Ðọc I: Cv 14, 5-17

    "Chúng tôi rao giảng cho các người bỏ các thần này mà trở về với Thiên Chúa hằng sống".

    Trích sách Tông đồ Công vụ.

    Trong những ngày ấy, tại Icônia có phong trào người dân ngoại và người Do-thái cùng các thủ lãnh của họ định ngược đãi và ném đá Phaolô và Barnaba. Biết thế, hai ngài trốn sang các thành thuộc Lycaonia là Lystra, Ðerbê và khắp vùng phụ cận, và rao giảng Tin Mừng ở đó.

    Lúc ấy tại Lystra có người bại chân từ lòng mẹ, anh chỉ ngồi và không hề đi được. Anh nghe Phaolô giảng dạy. Phaolô chăm chú nhìn anh, thấy anh có lòng tin để được cứu chữa, nên nói lớn tiếng rằng: "Hãy chỗi dậy và đứng thẳng chân lên". Anh liền nhảy lên và bước đi. Dân chúng thấy việc Phaolô làm, thì la to bằng tiếng Lycaonia rằng: "Các vị thần mặc lớp người phàm đã xuống với chúng ta". Họ gọi Barnaba là thần Giupitê và Phaolô là thần Mercuriô, vì chính ngài giảng. Thầy sãi thần Giupitê ở ngoại thành, mang bò và vòng hoa đến trước cửa: ông toan hợp cùng dân tế thần.

    Nghe tin ấy, các tông đồ Barnaba và Phaolô liền xé áo mình ra, xông vào đám dân chúng mà la lên rằng: "Hỡi các ngươi, các ngươi làm gì thế? Chúng tôi cũng là loài hay chết, là người như các ngươi, là những kẻ rao giảng cho các người bỏ các thần này mà trở về với Thiên Chúa hằng sống, Ðấng tạo thành trời đất, biển cả và mọi vật trong đó. Trong các thế hệ trước đây, Người đã để mặc cho mọi dân tộc đi theo đường lối riêng mình; dầu vậy, Người không hề để thiếu sót những dấu chứng về Người, Người ban phát muôn ơn lành, cho mưa từ trời xuống cho các ngươi và mùa màng hoa trái, cho các ngươi được no lòng phỉ dạ". Dầu nói thế, các ngài cũng phải vất vả lắm mới ngăn cản được dân chúng khỏi tế các ngài.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv 113B, 1-2. 3-4. 15-16

    Ðáp: Lạy Chúa, không phải cho chúng con, nhưng xin cho danh Ngài rạng sáng (c. 1).

    Hoặc đọc: Alleluia.

    Xướng: 1) Không phải cho chúng con, lạy Chúa, không phải cho chúng con, nhưng xin cho danh Ngài rạng sáng, vì đức từ bi, vì lòng trung tín của Ngài. Tại sao Chúa để chư dân người ta nói: "Thiên Chúa của bọn này ở đâu?" - Ðáp.

    2) Thiên Chúa chúng tôi ngự trên trời, phàm điều chi Ngài ưng ý, Ngài đã thực thi. Thần tượng của họ bằng bạc với vàng, đó là sự vật do tay loài người tác tạo. - Ðáp.

    3) Anh em đã được Chúa ban phúc lành, Chúa là Ðấng đã tạo thành trời đất. Trời là trời của Chúa, còn đất thì Chúa đã tặng con cái loài người. - Ðáp.

     

    Alleluia: Cl 3, 1

    Alleluia, alleluia! - Nếu anh em sống lại làm một với Ðức Kitô, thì anh em hãy tìm kiếm những sự cao siêu trên trời, nơi Ðức Kitô đang ngự bên hữu Thiên Chúa. - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Ga 14, 21-26

    "Ðấng Phù Trợ mà Cha sẽ sai đến, Người sẽ dạy các con mọi điều".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

    Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Ai nghe các giới răn Thầy truyền và tuân giữ, người ấy là kẻ yêu mến Thầy, và ai yêu mến Thầy, sẽ được Cha Thầy yêu mến, và Thầy cũng yêu mến và tỏ mình ra cho người ấy".

    Ông Giuđa, không phải Giuđa Iscariô, thưa Người rằng: "Lạy Thầy, tại sao Thầy sẽ tỏ mình ra cho chúng con, mà không tỏ cho thế gian?" Chúa Giêsu trả lời: "Ai yêu mến Thầy, sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. Kẻ không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy. Lời mà các con nghe, không phải là của Thầy, nhưng là của Cha, Ðấng đã sai Thầy. Thầy đã nói với các con những điều này khi còn ở với các con. Nhưng Ðấng Phù Trợ, là Thánh Thần, mà Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, chính Người sẽ dạy các con mọi điều và sẽ nhắc nhở cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con".

    Ðó là lời Chúa.

     
     

    CHÚA THÁNH THẦN SẼ  DAY ANH EM MỌI ĐIỀU (C. 26)

     

    Chiều kích Liên Hệ Thần Linh trong chủ đề "Thày là Sự Sống" cho chung Mùa Phục Sinh sau Tuần Bát Nhật Phục Sinh được tỏ hiện rất rõ ràng trong bài phúc âm Thứ hai Tuần V Phục Sinh hôm nay:

     

    "Ai giữ các điều răn của Thầy, người ấy mới là kẻ yêu mến Thầy. Mà ai yêu mến Thầy, thì sẽ được Cha của Thầy yêu mến. Thầy sẽ yêu mến người ấy, và sẽ tỏ mình ra cho người ấy... Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy". 

     

    Trong bài phúc âm hôm nay, sự sống liên quan đến mối liên hệ thần linh ở đây xẩy ra giữa chung loài người và riêng thành phần môn đệ của Chúa Kitô với Người cũng như với Cha của Người. Ở chỗ "yêu mến", tác động duy nhất tạo nên mối hiệp nhất thần linh giữa con người tạo vật và Thiên Chúa Tạo Hóa. 

     

    Để tỏ lòng yêu mến của mình, về phần con người, họ phải "giữ các điều răn của Thày" hay "giữ lời Thày" cũng thế, bằng không, không làm theo ý muốn của người mình yêu thì họ đâu có thực lòng yêu mến nhau hay chưa tỏ lòng yêu nhau thực sự.

     

    Tác dụng thần linh của việc con người yêu mến Thiên Chúa, đó là họ chẳng những được Thiên Chúa yêu thương mà còn được Ngài tỏ mình ra cho và ở với nữa. Có nghĩa là được hiệp nhất nên một với Thiên Chúa, có cùng một tâm tưởng như Thiên Chúa, bởi được Ngài chiếm đoạt, làm chủ và điều hành toàn thể con người của họ hoàn toàn theo ý muốn toàn hảo và toàn năng của Ngài.

    Về câu tông đồ Giuđa không phải Íchca hỏi "Lạy Thầy, tại sao Thầy sẽ tỏ mình ra cho chúng con, mà không tỏ cho thế gian?"Chúa Giêsu không trả lời trực tiếp như thế nào. Nhưng qua những gì Người nói sau vấn nạn này, chúng ta thấy dường như Người trả lời như sau: 

    Sở dĩ Thày không tỏ mình ra cho thế gian mà chỉ tỏ mình ra cho riêng các con mà thôi vì các con là bạn hữu Thày (xem Gioan 15:14-15, bài Phúc Âm Thứ Sáu tuần này), và sở dĩ Thày tỏ mình ra cho riêng các con là thành phần bạn hữu than mật của Thày chứ không cho chung thế gian là để các con sinh hoa trái (cùng đoạn phúc âm câu 16-17). Nhưng muốn sinh hoa trái là phần rỗi các linh hồn, là thay Thày tiếp tục ban phát ơn cứu độ của Thày cho thế gian thì các con cần phải “yêu mến Thày” bằng cách “giữ lời Thày”, nhờ đó các con mới được hiệp thong thần linh với Ba Ngôi là nguồn sống thần linh, một nguồn sống được thông ban qua Thày sang các con và từ các con tới thế gian. 

    Bài Đọc 1 (Tông Vụ 14:5-18)

     

    Mối liên hệ thần linh càng mật thiết càng cho thấy con người được Thiên Chúa chiếm ngự có một thần lực phi thường như thần linh, như trường hợp của Thánh Tông Đồ Phaolô trong bài đọc 1 hôm nay, vị tông đồ dân ngoại đã "chữa cho một người bại chân" ở Lystra, "bị què từ khi lọt lòng mẹ, chưa hề đi được bước nào", thế mà sau lời truyền của thánh nhân, "anh đã đứng ngay dậy mà bước đi", khiến cho dân chúng ở đó bàng hoàng sửng sốt tỏ ra sùng bái ngài như là một thần linh giáng thế vậy.

     

    "Thấy việc ông Phao-lô làm, đám đông hô lên bằng tiếng Ly-cao-ni-a: 'Thần linh mặc lốt người phàm đã xuống với chúng ta!'... Thầy tư tế đền thờ thần Dớt ở ngoại thành đem bò và vòng hoa đến trước cổng thành, và cùng với đám đông, muốn dâng lễ tế..."

     

    Tuy nhiên, không phải ai làm được phép lạ cũng là những vị thánh, cũng có một liên hệ thần linh mật thiết với Thiên Chúa, cũng có một sự sống viên mãn nhờ được Thiên Chúa chiếm đoạt và sống động trong họ, nếu họ không tỏ ra khiêm tốn để chứng thực cho thấy chính họ chỉ là dụng cụ thần linh của Đấng toàn năng hoạt động trong họ mà thôi, như Thánh Phaolô đã phải vội vàng phân trần với đám dân địa phương đang tuốn đến để thần thánh hóa ngài:

     

    "Hỡi các bạn, các bạn làm gì thế này? Chúng tôi đây cũng chỉ là người phàm, cùng thân phận với các bạn. Chúng tôi loan Tin Mừng cho các bạn, là hãy bỏ những cái hão huyền này đi, mà trở lại cùng Thiên Chúa hằng sống, Đấng đã tạo thành trời đất với biển khơi cùng muôn loài trong đó. Trong những thế hệ đã qua, Người để cho muôn dân đi theo đường lối của họ. Tuy vậy Người không ngừng làm chứng cho mình, khi thi ân giáng phúc, ban mưa từ trời và mùa màng sung túc cho các bạn, và cho các bạn được no lòng, được an vui." 

     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL.

     

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ SÁU CN4PS-A

Related posts

 
 

BÁNH SỰ SỐNG - CN4PS-A

  •  
    Hong Nguyen


    CHÚA NHẬT IV PHỤC SINH A

     CHÚA CHIÊN LÀNH - CHÚA LÀ CỬA CHUỒNG CHIÊN

    Tin Mừng Ga 10: 1-10


    Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu tự giới thiệu mình là “cửa chuồng chiên”, cho nên trước hết chúng ta cần tìm hiểu xem tại sao Chúa Giêsu lại ví mình là cửa chuồng chiên.   

    Trong dụ ngôn này, Đức Giêsu đề cập đến hai loại chuồng chiên. Tại các làng mạc và thị trấn, có những đàn chiên cộng đồng, tất cả các bầy chiên tại địa phương đó đều được nhốt chung khi chúng trở về buổi tối. Các chuồng chiên ấy được bảo vệ bằng một khung cửa thật chắc chắn mà chỉ có người canh cửa mới được giữ chìa khóa mà thôi. Đó là loại chuồng chiên mà Chúa đề cập đến trong  bài Tin Mừng hôm nay. Nhưng đến mùa nắng ấm, khi chiên được thả trên núi, đêm đến không lùa về làng, thì chúng được nhốt trong các chuồng chiên ngoài sườn đồi. Các chuồng chiên trên sườn núi này chỉ là một khoảng đất trống có rào chung quanh, có một chỗ trống cho chiên ra vào, không có cửa rả gì cả. Đêm đến người chăn chiên nằm ngay tại khoảng đất trống làm chỗ ra vào, không có chiên nào ra vào được, trừ phi nó bước qua anh ta.

    Và cũng trong Tin Mừng hôm nay, Chúa nêu rõ hai hình ảnh trái ngược: mục tử và kẻ trộm. Ðâu là tiêu chuẩn để có thể nhận ra khuôn mặt của hai hạng người đó ?

    Tùy thái độ đối với đoàn chiên, hai hạng người đó sẽ lộ nguyên hình. Tự bản chất, tên trộm bao giờ cũng rình mò xâm phạm đến của cải và tính mạng người khác. Bất chấp luật pháp, “kẻ trộm chỉ đến để ăn trộm, giết hại và phá huỷ.” (Ga 10:10) 

    Trái lại, mục tử đích thực không những tôn trọng công lý, mà còn hy sinh bản thân vì người khác. Họ hy sinh tất cả cho hạnh phúc tha nhân. Có nhìn thấy mục tử chăn chiên trên đồi Palestine, mới thấy  họ hy sinh cho đoàn chiên tới mức nào. Họ mất ngủ, mệt mỏi đứng dựa trên gậy, theo dõi từng động thái của đàn chiên. Tối đến, sau khi lùa đàn chiên vào chuồng, họ nằm chắn ngang bực cửa để bảo vệ đoàn chiên khỏi thú dữ. Mục tử như một chiếc cửa mở ra cho chiên ra vào và che chở đoàn chiên khỏi thú dữ sát hại. Có được bảo vệ an toàn như thế, đoàn chiên mới “sống và sống dồi dào.” (Ga 10:10) 

    Đức Giêsu là mục tử tốt lành, như trong TV 23 đã diễn tả

    "Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì. Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ. Người đưa tôi tới dòng nước trong lành và bổ sức cho tôi. Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính vì danh dự của Người. Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng. Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm. Chúa dọn sẵn cho con bữa tiệc ngay trước mặt quân thù. Đầu con, Chúa xức đượm dầu thơm, ly rượu con đầy tràn chan chứa. Lòng nhân hậu và tình thương Chúa ấp ủ tôi suốt cả cuộc đời, và tôi được ở đền Người những ngày tháng, những năm dài triền miên" (Tv 23).

    Vì thế, khi ý thức được Đức Giêsu luôn chăm sóc mình như người mục tử tốt lành chăm sóc đàn chiên, người Kitô hữu có thể hết sức an tâm trước tất cả mọi giông tố, thử thách trong cuộc đời. Chúng ta hãy tin tưởng vào tình thương vô biên và chân thật của Ngài, và an tâm phó thác mọi sự cho Ngài, kể cả mạng sống, hạnh phúc của mình. Nhờ đó cuộc đời ta luôn luôn bình an, vui tươi, hạnh phúc. 

    Hôm nay cũng là ngày cầu nguyện cho ơn thiên triệu linh mục và tu sĩ. Đây là một công việc rất quan trọng, cần sự cộng tác đắc lực của gia đình cũng như giáo xứ. Quả thực hạt giống thiên triệu là hạt giống vô cùng cao quí. Nhưng hạt giống ấy lại rất cần thời gian để nảy mầm và phát triển. Hạt giống càng được gieo vào tâm hồn sớm bao nhiêu càng có hy vọng trổ sinh hoa trái đúng mùa bấy nhiêu. Biết bao Kitô hữu bước vào đời sống linh mục hay tu sĩ vì đã nhận được hạt giống ơn gọi từ thuở thơ ấu. Những hình ảnh tốt lành thánh thiện của các vị chủ chăn, những khuyến khích hướng dẫn chân thành của ông bà cha mẹ, những việc làm dấn thân phục vụ của bao Kitô hữu đã hun đúc tâm hồn và chuẩn bị con em mình thành các tông đồ tương lai cho Nước Trời.

    Chúng ta cầu nguyện cho có nhiều tâm hồn quảng đại, biết dấn thân vô điều kiện, và phục vụ vô vị lợi cho đàn chiên Chúa, vì đàn chiên không thể thiếu chủ chăn. 

    Lạy Chúa, Chúa là mục tử tốt lành, xin dẫn dắt chúng con đi trên nẻo đường của Chúa, để chúng con được no thỏa ân tình của Ngài. Xin ban cho chúng con những chủ chăn nhân lành, chỉ biết say mê Chúa và say mê con người, chỉ biết yêu thương, phục vụ và chăm lo cho đàn chiên Chúa, để chia sẻ với Chúa nỗi bận tâm về một đàn chiên “được sống và sống dồi dào”. Amen


    Lm. Giuse Đỗ Văn Thụy

    Kính chuyển:
    Hồng
     

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ BA CN4PS-A

  •  
    Hong Nguyen <This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.>
    Bcc:This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.
     
    Mon, May 4 at 2:32 PM
     
     

    THỨ BA TUẦN IV PHỤC SINH A

    NGÀY 05/05/2020


    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 10: 22-30)

                  CHIÊN TÔI THÌ NGHE TIẾNG TÔI

    Khi ấy, người ta mừng lễ Cung Hiến tại Giêrusalem. Bấy giờ là mùa đông. Chúa Giêsu đi bách bộ tại đền thờ, dười cửa Salomon. Người Do Thái vây quanh Người và nói: “Ông còn để chúng tôi thắc mắc cho đến bao giờ nữa ? Nếu ông là Đức Kitô thì xin ông nói rõ cho chúng tôi biết”. Chúa Giêsu đáp: “Tôi đã nói với các ông mà các ông không tin. Những việc tôi làm nhân danh Cha Tôi làm chứng về Tôi. Nhưng các ông không tin vì các ông không thuộc về đàn chiên của Tôi. Chiên của Tôi thì nghe tiếng Tôi, Tôi biết chúng và chúng theo Tôi. Tôi sẽ cho chúng được sống đời đời, chúng sẽ không bao giờ bị hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Tôi. Điều mà Cha Tôi ban cho Tôi thì cao trọng hơn tất cả, và không ai có thể cướp được khỏi tay Cha Tôi. Tôi và Cha Tôi là một”.

    SUY NIỆM/SỐNG VÀ CHIA SẺ
     

    Chúng ta đang sống trong những ngày của mùa Phục Sinh - biểu dương việc Chúa đã đánh bại tội lỗi và thần chết. Những ai tin nơi Chúa Giêsu, sẽ được hồng ân phục sinh của Người cứu chuộc. Tuy nhiên không phải ai ai cũng có thể sẵn lòng đặt niềm tin của mình vào Chúa. 

    Chính Chúa Giêsu cũng không ép buộc người ta tin vào Người khi có những người chất vấn Chúa Giêsu: “Nếu ông là Ðức Kitô, thì xin ông nói rõ cho chúng tôi biết”. Khi con người ta đóng lòng mình lại thì những lời đối thoại lúc bấy giờ không còn giá trị gì với họ. Chính vì thế, Chúa Giêsu không biện giải nhiều lời. Người chỉ mời gọi hãy nhìn vào những việc Người làm nhân danh Chúa Cha, mà nhận ra Người là Đấng được Chúa Cha sai đến. 

    Thực tế, đã có những người dám sống đức tin của mình vào Chúa Giêsu. Vị thánh tiên khởi tử đạo Stêphanô vì đức tin của mình mà sẵn sàng đánh đổi cả mạng sống, cả khi người ta phải chạy trốn, sống tản mác khi có những người bách hại đức tin; hoặc như những người rất nhiệt huyết loan báo Tin Mừng, chẳng hạn, thánh Barnaba và thánh Phaolô đã cùng tới Antiôkia, để tại đây, những người tin vào Chúa lần đầu tiên gọi là Kitô hữu; rồi còn nhiều người làm chứng cho đức tin bằng những hành động, đời sống cụ thể: Những người tự nguyện sống đời dâng hiến, trở nên những linh mục, tu sĩ cầu nguyện hay phục vụ Giáo Hội và các tâm hồn.

    Họ sẵn sàng cống hiến hết sức mình, thậm chí nhiều khi bị chống báng, tẩy chai như Đức Hồng y George Pell của Australia.

    Khi đang được Đức Giáo hoàng Phanxicô đặt để vị thế Bộ trưởng Văn phòng Kinh tế của Tòa Thánh từ năm 2014 - 2019, ngài đã phải từ chức, bị cáo buộc và chịu án tù vì một vụ vu cáo nhằm hủy hại thanh danh Đức Hồng y chống phá Giáo Hội Công Giáo. Nhưng rồi sự thật đã giải thoát ngài, vào ngày 07/4/2020, Tối cao Pháp viện quốc gia Australia đã tuyên bố ngài trắng án và trả tự do cho ngài. 

    Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn biết can đảm sống gương đức tin vào Chúa bằng những hành động và lối sống của người Kitô hữu công chính. Nhờ đó những ai tìm gặp Chúa nơi con đều không thất vọng bao giờ. Amen.


    GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
    Kính chuyển:
    Hồng
     ------------------------------------------

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ BẢY CN3PS-A

  •  
    Hong Nguyen
     

    THỨ BẢY TUẦN III PHỤC SINH A

    NGÀY 02/05/2020: CHÚA CÓ LỜI BAN SỰ SỐNG

    LỄ THÁNH ATHANASIÔ, GIÁM MỤC



    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 6: 60-69)

    Khi ấy, có nhiều môn đệ của Chúa Giêsu nói rằng: “Lời này chói tai quá, ai nghe cho được!” Tự biết rằng các môn đệ đang lẩm bẩm về chuyện đó, Chúa Giêsu nói với họ: “Điều đó làm các ngươi khó chịu ư? Vậy nếu các ngươi thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao? Chính thần trí mới làm cho sống, chứ xác thịt nào có ích gì? Những lời Ta nói với các ngươi là thần trí và là sự sống, nhưng trong các ngươi có một số người không tin”. Vì từ đầu Chúa Giêsu đã biết ai là những người không tin, và kẻ nào sẽ nộp Ngươi. Và Người nói: “Bởi đó, Ta bảo các ngươi rằng: “Không ai có thể đến với Ta, nếu không được Cha Ta ban cho”. Từ bầy giờ có nhiều môn đệ rút lui không còn theo Người nữa. Chúa Giêsu liền nói với nhóm muời hai rằng: “Cả các con nữa, các con có muốn bỏ đi không?” Simon Phêrô thưa với Người: “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng Thầy là Đấng Kitô, con Thiên Chúa”.

    SUY NIỆM /TÔI ĂN-NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA

    Bài Tin Mừng chúng ta vừa nghe kết thúc Chương 6 của Phúc Âm Gioan, đó cũng là phần kết diễn từ của Chúa Giêsu về Bánh trường sinh.
     
    Sau lời khẳng định của Chúa Giêsu về Bánh hằng sống, rằng: chính Người là Bánh từ trời ban xuống, và phải ăn thịt và uống máu Người thì mới được sống đời đời; thì hôm nay, Gioan sẽ tường thuật phản ứng của các môn đệ (nhóm Bảy Mươi Hai) và phản ứng của các tông đồ (nhóm Mười Hai) mà Phêrô là người đại diện, đó là những đồ đệ thân tín của Chúa Giêsu. Chúng ta hãy xem họ phản ứng thế nào trước mặc khải của Chúa Giêsu về Bánh trường sinh, và xem chúng ta đứng ở vị trí nào?

    Trước hết, chúng ta hãy xem phản ứng của các môn đệ. Tác giả Gioan mở đầu đoạn Tin Mừng rằng, khi nghe Chúa Giêsu nói Người là Bánh hằng sống từ trời xuống, ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời, thì chẳng những người Do Thái nghe không lọt tai, mà bấy giờ các môn đệ cũng không thể chấp nhận được, liền phản ứng: “Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi!”. Họ đã hiểu điều Người nói theo nghĩa mặt chữ, nghĩa vật chất phàm tục, mà không chịu hiểu theo nghĩa tâm linh được Thần Khí soi dẫn. Thế là “nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa”. Chúng ta thấy, Chúa Giêsu đã chấp nhận để cho các môn đệ bỏ đi mà không có bất kỳ sự níu kéo nào, hay sự năn nỉ nào. Quả đúng với lời Chúa Giêsu đã nói trước đó: “không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho”. Rõ ràng, ơn đức tin là một ơn ban chứ không phải do nỗ lực từ phía con người mà có được.

    Tiếp đến là phản ứng của các tông đồ (nhóm Mười Hai). Sau khi một số môn đệ rút lui, Chúa Giêsu hỏi nhóm Mười Hai: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?”. Ông Simon Phêrô liền đáp: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Ðấng Thánh của Thiên Chúa”. Như vậy, các môn đệ rút lui vì họ không thể theo một người nói những lời không theo lề lối suy nghĩ của con người. Họ bỏ lỡ cơ hội học hỏi suy nghĩ cao siêu của Thiên Chúa. Trong khi đó, chưa chắc Phêrô và các tông đồ đã hiểu được mầu nhiệm Thánh Thể là lấy thịt Chúa cho nhân loại ăn, nhưng ít nhất Phêrô tin vào uy tín của Thầy không thể nói điều sai lạc vì Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa. Đồng thời, lời tuyên xưng của Phêrô và sự trung thành của các tông đồ là điểm sáng về niềm tin và lòng trung tín cho chúng ta, nhất là ngày hôm nay không thiếu những người đã lìa bỏ Giáo Hội.

    Khi Chúa làm dấu lạ hóa bánh ra nhiều cho người ta được ăn no nê, dân chúng hả hê đi theo Chúa nườm nượp. Nhưng hôm nay, Chúa bày tỏ tình thương xót của Người khi hứa ban của ăn thần thiêng là chính mình Người đem lại sự sống vĩnh cửu cho nhân loại, thì nhiều người trong đám đông bắt đầu tìm cách rút lui; trong số đó, có cả một số môn đệ của Chúa. Họ không mấy quan tâm đến sự sống vĩnh cửu xa xăm nào đó, mà họ chỉ muốn biết đến đời sống vật chất ở đời này. Đối với họ, thế là đủ rồi!

    Nếu chúng ta có mặt hôm đó, thì phản ứng của chúng ta sẽ thế nào? Đây là câu hỏi mà chúng ta phải chân thành trả lời trước mặt Chúa. Bởi vì, nhiều khi ta đến với Chúa cốt chỉ để xin những sự dưới đất mà chẳng mặn mà với những thực tại trên trời cao. Rồi khi xin mãi những sự dưới đất như tiền tài, danh vọng, địa vị, chức tước và những sự giàu sang phú quý mà chẳng thấy Chúa ban, ta đâm ra chán nản, chẳng thiết tha đến với Chúa nữa. Thậm chí, vì xin mãi những sự dưới đất không được, ta liền nghi ngờ không biết Chúa có thật hay không và cuối cùng ta nghe theo lời người khác cúng vái tứ phương, thờ hết thần này đến thần nọ để mong có được sự an ủi về đời sống gắn liền với tiền tài, vật chất thế gian này. Chẳng lẽ đời sống đức tin của ta, giống như đám đông dân chúng xưa kia, chỉ gói gọn trong mấy chuyện vật chất thế gian hay sao? Chẳng lẽ chỉ vì không được an ủi về đàng vật chất mà ta nghi ngờ tình thương của Chúa và quyết tâm bỏ Chúa hay sao?

    Diễn từ của Chúa Giêsu về Bánh trường sinh cuối cùng lại đi đến một kết thúc buồn, đó là đám đông dân chúng và nhiều môn đệ rút lui vì không thể tiếp nhận mặc khải của Người.
    Nhưng điểm sáng mà Tin Mừng hôm nay nhắm tới là Phêrô đã đại diện cho nhóm Mười Hai trả lời rằng: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời”.

    Còn chúng ta hôm nay, liệu chúng ta có dám ở lại với Chúa khi những người xung quanh không còn tin Chúa? Chúng ta có dám gắn bó với Chúa khi phần đông nhân loại đang chạy theo sức hút của tiền bạc, vật chất? Chúng ta cùng thinh lặng giây lát, nhìn nhận con người yếu đuối đã bao phen chúng ta rút lui trước lời mời gọi yêu thương của Chúa.

    Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng sự can đảm và lòng nhiệt thành, để chúng con luôn biết gắn kết với Chúa và trung thành rao truyền Lời Chúa cho mọi người. Nhờ đó, chúng con được sống cách sung mãn với những ơn thánh mà Chúa đã thương ban cho chúng con mỗi ngày một hơn. Amen. 

    GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
    Kính chuyển:
    Hồng