3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - THỨ SÁU - LM CAO SIÊU

  •  
    Chi Tran -LEYEN CHUYỂN
     
     
     
     


     
    BÀI ÐỌC I: 1 Ga 3, 11-21
     
    “Chúng ta đã được chuyển từ cõi chết đến cõi sống, vì chúng ta thương yêu anh em”.
     
    Bài trích thư thứ nhất của Thánh Gioan Tông đồ.
     
    Các con thân mến, đây sứ điệp các con đã nghe từ ban đầu là chúng ta phải thương yêu nhau. Không như Cain, người thuộc về ma qủy, nên đã giết em mình. Nhưng tại sao nó đã giết em? Vì công việc nó làm là gian ác, còn công việc của em nó thì chính trực. Các con đừng ngạc nhiên, nếu thế gian ghét các con. Chúng ta biết rằng chúng ta đã được chuyển từ cõi chết đến cõi sống, vì chúng ta thương yêu anh em. Ai không yêu thương, thì ở trong cõi chết. Hễ ai ghét anh em mình đều là kẻ sát nhân, và các con biết rằng mọi kẻ sát nhân không có sự sống đời đời ở trong mình. Do điều này mà chúng ta đã biết tình yêu của Thiên Chúa là chính Người đã thí mạng sống mình vì chúng ta, nên chúng ta cũng phải thí mạng sống mình cho anh em. Nếu ai có của cải đời này mà thấy anh em mình túng thiếu, lại đóng cửa lòng mình đối với họ, thì làm sao tình yêu của Thiên Chúa ở trong người ấy được? Các con thân mến, chúng ta đừng yêu bằng lời nói và miệng lưỡi, nhưng bằng việc làm và chân thật. Do đó chúng ta biết mình thuộc về sự thật, và sẽ được vững lòng trước mặt Chúa. Vì nếu lòng chúng ta có khiển trách chúng ta, thì Thiên Chúa còn lớn hơn lòng chúng ta và Người thông biết mọi sự. Các con thân mến, nếu lòng chúng ta không khiển trách, thì chúng ta tin tưởng nơi Thiên Chúa, và bất cứ điều gì chúng ta xin, thì chúng ta cũng được Người ban cho, vì chúng ta giữ giới răn Người và làm điều đẹp lòng Người.
     
    Ðó là lời Chúa.
     
    PHÚC ÂM: Ga 1,43-51
     
    “Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel”
     
    Bài trích Phúc Âm theo Thánh Gioan.
     
    Khi ấy, Chúa Giêsu định đi Galilêa. Người gặp Philipphê và nói với ông: “Hãy theo Ta”. Philipphê là người thành Bétsaiđa, quê quán của Anrê và Phêrô. Philipphê gặp Nathanaen và nói với ông: “Ðấng đã được Moisen ghi trong Luật và các tiên tri nói đến, chúng tôi đã gặp rồi: đó là Giêsu con ông Giuse, người thành Nazarét”. Nathanaen đáp: “Bởi Nazarét nào có cái chi hay?”. Philipphê nói: “Hãy đến mà xem”. Chúa Giêsu thấy Nathanaen đi tới mình, thì nói về ông: “Ðây thật là người Israel, nơi ông không có gì gian dối”. Nathanaen đáp: “Sao Ngài biết tôi?” Chúa Giêsu trả lời rằng: “Trước khi Philipphê gọi ngươi, lúc ngươi còn ở dưới cây vả, thì Ta đã thấy ngươi”. Nathanaen thưa lại rằng: “Lạy Thầy, Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel”. Chúa Giêsu trả lời: “Vì Ta đã nói với ngươi rằng: ta đã thấy ngươi dưới gốc cây vả, nên ngươi tin, ngươi sẽ thấy việc cao trọng hơn thế nữa”. Và Người nói với ông: “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, các ngươi sẽ thấy trời mở ra, và các Thiên Thần Chúa lên xuống trên Con Người”.
     
    Ðó là Lời Chúa.
     
    Suy niệm:
     
    Trong kinh Tin Kính, chúng ta tuyên xưng niềm tin vào Thiên Chúa,
     
    Đấng dựng nên muôn vật hữu hình cùng vô hình.
     
    Các thụ tạo vô hình ở đây chính là chư vị thiên thần.
     
    Chư vị này sống gần bên Thiên Chúa để phục vụ Ngài và nhân loại.
     
    Hơn nữa, các thiên thần là những người đã phục vụ Đức Giêsu Kitô,
     
    từ khi Ngài chào đời đến khi Ngài quang lâm.
     
    Sứ thần Gabrien được Thiên Chúa sai đến với trinh nữ Maria
     
    để loan báo về sự hạ sinh của Đấng Cứu Độ (Lc 1, 26).
     
    Ta nghe tiếng ngợi khen của muôn vàn thiên binh cùng với sứ thần
     
    trong đêm Con Thiên Chúa giáng sinh trên trái đất (Lc 2, 13).
     
    Ta cũng thấy các thiên thần hiện ra để phục vụ Đức Giêsu (Mt 4, 11),
     
    sau khi Ngài chiến thắng những cám dỗ của quỷ dữ nơi hoang địa.
     
    Khi Đức Giêsu bị xao xuyến trước cái chết sắp đến,
     
    một thiên thần từ trời đã đến tăng sức cho Ngài (Lc 22, 43).
     
    Ngài đã không tránh né cái chết
     
    bằng cách xin Cha cấp cho mình mười hai đạo binh thiên thần (Mt 26, 53).
     
    Tin Vui Phục sinh được loan báo bởi các thiên thần từ mộ trống (Lc 24, 6).
     
    Vào ngày tận thế, các thiên thần của Đức Giêsu sẽ đi theo Ngài
     
    khi Ngài trở lại trong vinh quang để phán xét cả thế giới (Mt 16, 27).
     
    Đức Giêsu nay ngự bên hữu Thiên Chúa trên trời,
     
    trổi vượt trên các thiên thần và được các thiên thần thờ lạy (Dt 1, 4. 6).
     
    Câu cuối của bài Tin Mừng hôm nay
     
    cũng nói đến tương quan giữa Đức Giêsu và các thiên thần.
     
    Trong lần gặp gỡ với Nathanaen và các bạn của ông
     
    Đức Giêsu đã long trọng hứa là họ sẽ thấy trời rộng mở,
     
    và “các thiên thần lên lên xuống xuống trên Con Người” (c. 51).
     
    Trong một giấc mộng, Giacóp đã chiêm bao thấy
     
    “một chiếc thang dựng dưới đất, đầu thang chạm tới trời,
     
    trên đó có các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống” (St 28, 12).
     
    Đức Giêsu nhận mình chính là chiếc thang đó, là Đấng Trung Gian
     
    nối đất với trời, nối Thiên Chúa với nhân loại.
     
    Các thiên thần cũng phải qua Ngài mà đến phục vụ con người.
     
    Các thiên thần cũng là những đấng trung gian được sai đi,
     
    nhưng họ phải qua Đấng Trung Gian duy nhất và đích thực,
     
    vì Đấng đó vừa trọn vẹn là người, vừa trọn vẹn là Thiên Chúa.
     
    Lên lên xuống xuống trên thang Giêsu là việc của các thiên thần.
     
    Lên với Thiên Chúa để dâng cho Ngài nỗi thống khổ của nhân loại.
     
    Xuống với nhân loại để mang cho họ ân lộc và sứ điệp từ trời.
     
    Thiên thần vừa gần với con người, vừa gần với Thiên Chúa,
     
    vừa tựa trên đất, vừa đụng tới trời, nên kéo trời xuống đất và đưa đất lên trời.
     
    Xin được quyền năng của Sứ thần Micae: Ai bằng Thiên Chúa.
     
    Xin được sức mạnh của Sứ thần Gabrien: Thiên Chúa hùng dũng.
     
    Xin được ơn lành mạnh của Sứ thần Raphaen: Thiên Chúa chữa lành.
     
    Kitô hữu là người hạnh phúc vì biết mình được nâng đỡ chở che.
     
    Cầu nguyện:
     
     
    Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi là Đấng con tôn thờ,
     
    xin giúp con quên mình hoàn toàn
     
    để ở lại trong Chúa.
     
    lặng lẽ và an bình
     
    như thể hồn con đã sống trong vĩnh cửu.
     
     
    Lạy Đấng thường hằng bất biến,
     
    mong sao không gì có thể khuấy động
     
    sự bình an của con,
     
    hay làm cho con ra khỏi Chúa;
     
    nhưng ước chi mỗi phút lại đưa con
     
    tiến xa hơn vào chiều sâu của mầu nhiệm Chúa !
     
     
    Xin làm cho hồn con bình an thanh thản,
     
    xin biến hồn con thành chốn trời cao,
     
    thành nơi cư ngụ dấu yêu của Chúa,
     
    nơi Chúa nghỉ ngơi.
     
     
    Ước chi
     
    con không bao giờ để Chúa ở đó một mình
     
    nhưng con luôn có mặt, với trọn cả con người,
     
    với thái độ nhạy bén trong đức tin,
     
    cung kính tôn thờ
     
    và phó mình cho Chúa sáng tạo.
     
    (Lời nguyện của Thánh Élisabeth de la Trinité)
     
     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH - THỨ NĂM

  •  LM MINH ANH
     
     
     
    THỨ NĂM - GIÁNG SINH

    TRONG SÁNG NHƯ VÀNG RÒNG

     TIN MỪNG GIOAN 1, 43-51

    “Hãy đến mà xem!”. CÂU 46

     

    Một cậu bé bấm chuông cổng nhà một phụ nữ và hỏi xem cô có mua những trái trứng cá chín mọng cậu vừa hái không. Cô ấy trả lời, “Có, cô sẽ xách xô trứng cá của cháu vào bếp và đong hai lít”. Cậu bé đứng ngoài đùa với con chó. Một lúc sau, đi ra, cô ấy nói, “Sao cháu không vào xem cô đong có đúng không? Nhỡ cô gạt cháu?”. “Cháu không sợ, vì làm thế, cô sẽ chuốc lấy điều xấu nhất”; “Cháu muốn nói gì?”, “Vì cháu chỉ mất một ít trứng cá; còn cô, biến mình thành kẻ trộm”. Cô ấy nhoẻn miệng cười và nói, “Tuyệt vời! Ôi, cháu ‘trong sáng như vàng ròng!’”.

     

    Kính thưa Anh Chị em,

     

    Trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta không gặp một cậu bé, nhưng là một biệt phái, Nathanael, một người ‘trong sáng như vàng ròng’ mà Chúa Giêsu cũng sẽ nói những lời tương tự về ông. Và nếu như Ngài đã nói với hai môn đệ của Gioan, “Hãy đến mà xem!”; thì chuyển động này trở nên sâu sắc hơn khi Philip nói với Nathanael cũng những lời tương tự, “Hãy đến mà xem!”.

     

    Trước lời mời chơn chất đó, Nathanael vẫn bằng lòng đến và xem, cho dẫu trước đó, ông có thành kiến với gốc gác của người mà ông sẽ đến xem, “Tự Nazareth, nào có chi hay!”. Và này, ông sững sờ khi nghe con người chưa quen biết này nói về mình rằng, “Đây đích thật là một người Israel, lòng dạ không có gì gian dối”. Trước những lời này, Nathanael nghẹt thở, “Sao Ngài biết tôi?”. Qua câu hỏi đó, toàn bộ con người Nathanael bộc lộ, trong sáng như vàng ròng’. Chúa Giêsu trả lời, “Trước khi Philip gọi anh, lúc anh còn ở dưới cây vả, tôi đã biết anh!”.

     

    Chúa Giêsu tỏ mình cho Nathanael không như cho một người xa lạ, dường như Ngài đã biết ông một cách cá vị, thấu đáo; và nhất là, Ngài trân trọng và yêu mến ông. Pascal nói, “Chúa sẽ không tìm con, nếu Ngài đã không gặp con”; đúng hơn, “Chúa sẽ không tìm con, nếu con đã không gặp Ngài; nếu con đã không gặp Ngài nơi thâm sâu nhất của chính Ngài”. Vì thế, chúng ta hiểu lý do tại sao, với niềm kính tôn, Nathanael đã thốt lên, “Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa, Thầy là vua Israel”. Những lời này có nghĩa là, “Ngài đúng là người mà tôi tìm kiếm, người mà tôi chờ mong với niềm khát khao. Vâng, chính Ngài là Đấng tôi chực chờ khi tra cứu Thánh Kinh mà không biết”. Vậy mà, cuộc gặp gỡ này chỉ mới bắt đầu, sẽ tiếp tục và đào sâu xuyên suốt Tin Mừng Gioan; để cuối cùng, hoàn thành vào rạng sáng ngày Phục Sinh. Tuy nhiên, ánh sáng phục sinh đã toả chiếu huy hoàng trên lần gặp gỡ này, “Các anh sẽ thấy trời rộng mở và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người!”.

     

    Trong bài đọc thứ nhất hôm nay, Gioan nói đến Cain và Abel, một người ‘trong sáng như vàng ròng’ bị anh mình giết, vì lẽ, “Các việc em nó làm thì công chính”. Gioan lưu ý, “Vì thế, đừng yêu thương nơi đầu môi chót lưỡi, nhưng phải yêu thương cách chân thật và bằng việc làm!”.

     

    Anh Chị em,

     

    “Hãy đến mà xem!”. Cả chúng ta, hãy đến với Chúa một cách giản dị, không cầu kỳ, với “lòng dạ không có gì gian dối” và Chúa cũng tỏ cho chúng ta xem những gì thật dung dị nhưng cũng rất đáng kinh ngạc. “Lạy Chúa, con đuối sức, cám dỗ là một cuộc chiến không hồi kết! Lạy Chúa, dạy dỗ là phải chết mỗi ngày? Lạy Chúa, đồng sự con quá hoang dã, mồ côi giáo dục! Lạy Chúa, đất khách quê người, con được tiếng là ‘lạc quan vô định!’. Lạy Chúa, tại sao con phải hạ mình dưới cả mức khiêm tốn?”. Và Chúa cũng nói với chúng ta, “Hãy đến mà xem! Xem Ta trong Thánh Thể, trong Lời, trong Bí Tích Hoà Giải! Này, trước khi con đến, Ta đã biết tất cả. Đừng sợ! Ta sẽ bổ sức cho. Kìa, ánh sáng phục sinh cũng sẽ rạng ngời trên cuộc sống con, miễn sao con giữ cho lòng mình không có gì gian dối và mãi ‘trong sáng như vàng ròng!’”.

     

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

     

    “Lạy Chúa, con biết Chúa một, Chúa biết con mười; Chúa biết con hơn con biết con! Cho con biết đến với Chúa trần trụi, lòng dạ không có gì gian dối, ‘trong sáng như vàng ròng!’”, Amen.

     

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH- THỨ TƯ

  •  LM MINH ANH
     
     
    THƯ TƯ -TUẦN GIÁNG SINH
     

    BUÔNG BỎ, LẪN LỘN BUỒN VUI

    TIN MỪNG  GIOAN 1, 35-42

    Thấy Đức Giêsu đi ngang qua, Gioan lên tiếng nói, “Đây Chiên Thiên Chúa!”. Hai môn đệ nghe ông nói, liền đi theo Ngài!”. CÂU 36

    Cecil Rhodes, người có công mở mang và thiết lập một đế chế ở châu Phi. Thế nhưng, đây là lời trăn trối của ông khi hấp hối: “Tôi đã làm quá ít, còn quá nhiều việc phải làm! Và cuối cùng, phải ‘buông bỏ, lẫn lộn buồn vui!’”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Không như Cecil Rhodes, “Tôi đã làm quá ít, còn quá nhiều việc phải làm!”, Tin Mừng hôm nay cho thấy, Gioan đã làm ‘việc phải làm’ một cách tuyệt vời! Vào một thời điểm thích hợp, Gioan dẫn những môn đệ đầu tiên của mình đến với Chúa Giêsu, “Thấy Đức Giêsu đi ngang qua, Gioan lên tiếng nói, “Đây Chiên Thiên Chúa!”. Hai môn đệ nghe ông nói, liền đi theo Ngài!”. Gioan đã ‘buông bỏ, lẫn lộn buồn vui!’”.

    Hãy tưởng tượng nếu Gioan yêu thích sự hâm mộ từ phía mọi người, đến nỗi giữ nó cho riêng mình! Hãy tưởng tượng nếu Gioan quyết định làm “vua” theo quân bài đã sắp! Hãy tưởng tượng nếu Gioan không hướng người khác đến với Chúa Giêsu! Tất nhiên, đó không phải là những gì đã xảy ra! Điều xảy ra là Gioan đã hoàn thành vai trò tuyệt vời khi đùn đẩy những người này đến với Chúa Giêsu vào một thời điểm chín muồi, mặc dù phải ‘buông bỏ, lẫn lộn buồn vui!’”.

    Ở một mức độ nào đó, Gioan cảm thấy mất mát khi những môn đệ bỏ đi. Thế nhưng, bất kỳ một trải nghiệm mất mát nào vì Chúa, rồi cũng được đền bù, biến đổi và được xoa dịu bởi một niềm vui lớn hơn; bởi lẽ, chúng ta đang hoàn thành mục đích đời mình. Đó cũng là ơn gọi của bạn và tôi, ‘được gọi để hướng người khác đến với Chúa!’. Thật dễ dàng để cống hiến, dễ dàng để ‘hút’ mọi uy tín về phía mình; nhưng một khi thoả mãn với điều đó, thật khó để chúng ta buông bỏ! Đang khi tình yêu đích thực của người môn đệ Giêsu thì luôn vị tha; luôn tập trung và hướng người khác về Ngài. Vì thế, khi kín đáo dun giủi hai môn đệ giỏi nhất đến với Chúa Giêsu, sự khiêm nhường của Gioan ngời sáng. Gioan chấp nhận một sự thật rằng, với Ngài, bản thân Gioan phải bước sang chặng thứ hai, chặng ‘buông bỏ, lẫn lộn buồn vui!’”.

    Thật thú vị, bài đọc thứ nhất hôm nay bắt đầu với một đề nghị, “Đừng để ai làm cho anh em đi lạc đường”. Chúng ta có nguy cơ làm cho người khác đi lạc khi giữ họ lại cho mình. Gioan không làm điều đó; trái lại, đẩy họ về phía trước, phía Chúa Giêsu, “Đây Chiên Thiên Chúa!”. Và chính cuộc gặp gỡ cá nhân của họ với Chúa Giêsu đã biến họ nên môn đệ của Ngài; chúng ta đừng quên, “Hãy đến mà xem!”, Chúa Giêsu đã đích thân gọi họ.

    Anh Chị em,

    “Đây Chiên Thiên Chúa! Đây Đấng Xoá Tội Trần Gian!”. Con Thiên Chúa đã buông bỏ thiên đàng để nên Chiên Xoá Tội và Ngài đã được cả thế giới và Ngài đã trở nên tấm gương ngời sáng cho con người mọi thời. Phần chúng ta, có thể sẽ rất khó nếu chúng ta chỉ tìm kiếm vinh quang của Thiên Chúa và lợi ích cho tha nhân; vì lẽ, trái tim chúng ta dễ dàng gắn bó với người, với vật, với các lĩnh vực, với sự chú ý mà chúng ta có thể nhận được từ những gì chúng ta làm - dù đó là trong nghề nghiệp, trong cuộc sống riêng tư, trong giáo xứ hay trong một tổ chức đạo đức tình nguyện. Tuy nhiên, nếu thực sự muốn làm theo ý muốn của Thiên Chúa, chúng ta phải biết khi nào thì nên buông tay. Như Gioan, điều duy nhất chúng ta nên hoàn toàn tập trung vào là “Cần Chúa lớn lên, còn tôi nhỏ lại!”.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, ‘ôm lấy’ một cái gì đó, một số người nào đó thì luôn luôn dễ chịu; xin giúp con hiểu rằng, con chỉ trở nên vĩ đại một khi biết buông bỏ, cho dù ‘buông bỏ, lẫn lộn buồn vui!’”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC- NGUYỄN CHÍNH KẾT

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH - THỨ BA

  • LM MINH ANH -HUẾ
     
     

    THỨ BA 03-1-2023

    CUỐN THEO THÁNH THẦN

    TIN MỪNG GIOAN 1, 29-34

    Tôi đã không biết Người!”. CÂU 31

    Moody nói, “Tôi tin chắc, ngay khi lòng chúng ta không còn kiêu ngạo, ích kỷ, tham vọng và mọi điều trái luật Chúa, thì Chúa Thánh Thần sẽ lấp đầy mọi ngóc ngách trong đó. Nhưng nếu lòng chúng ta đầy kiêu ngạo, tự phụ và tham vọng thế gian, Chúa Thánh Thần sẽ không có chỗ. Phải trống rỗng trước khi được lấp đầy; bấy giờ, bạn mới có thể ‘cuốn theo Thánh Thần!’”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Tin Mừng hôm nay giới thiệu Gioan, một người đã nên trống rỗng để được lấp đầy! Là vị tiền hô của Chúa Giêsu, nhưng thoạt tiên, Gioan khiêm tốn nhìn nhận, “Tôi đã không biết Người!”; tuy thế, Gioan vẫn để cho mình được gợi hứng bởi Thánh Thần và ‘cuốn theo Thánh Thần!’.

    Quả vậy, Gioan đã không để cho sự không chắc chắn về các chi tiết ngăn cản mình; vì lẽ, Thiên Chúa có một kế hoạch và Gioan ý thức mình được kêu gọi để tham gia vào kế hoạch đó. Và ngay khi biết hướng nào phải đi, Gioan đã đi, bất chấp việc không biết chính xác điểm đến! Đôi khi, chúng ta cũng muốn có một sự hiểu biết đầy đủ về kế hoạch của Chúa, nhưng lại ngần ngại tiến về phía trước cho đến khi chắc chắn biết chính xác điều gì phải làm.

    Tuy nhiên, hiếm khi Thiên Chúa cho ai đó một cái nhìn đầy đủ về những hoạch định của Ngài trước khi người ấy bắt đầu. Ngài muốn chúng ta tín thác, hành động theo những gì đã biết và tin chắc; phần còn lại, Ngài lo. Không phải không cần, hoặc không nên có một tầm nhìn xa như mỗi người có thể, nhưng chúng ta đừng trông mong việc Chúa cho chúng ta tham gia vào “kế hoạch tổng thể” của Ngài. Khi Chúa gọi, phản ứng tốt nhất của chúng ta là đi theo mà không thắc mắc về đường lối, và cứ cho phép mình được ‘cuốn theo Thánh Thần!’.

    Thực tế là chúng ta phải tuyệt đối tin cậy nơi Chúa và hết sức chú ý đến công việc của Ngài; từ đó, đọc ra kế hoạch Ngài định. Gioan đã nhận ra Chúa Giêsu vì Gioan hoàn toàn chú ý đến những dấu chỉ Chúa Cha ban. Dấu chỉ đó là Thánh Thần, “Ngươi thấy Thần Khí xuống và ngự trên ai, thì người đó chính là Đấng làm phép rửa trong Thánh Thần”. Thiên Chúa thường không phán với chúng ta qua những khải tượng và những dấu chỉ đặc biệt; tuy nhiên, nếu chúng ta có một thái độ cởi mở như Gioan trước những linh hứng của Thánh Thần

    và nhìn thấy thánh ý Thiên Chúa trong các biến cố chung quanh, chúng ta cũng sẽ nhận ra kế hoạch của Ngài cho cuộc đời mình, và làm theo kế hoạch đó. Thời gian quan trọng nhất để lắng nghe tiếng Chúa là trong khi cầu nguyện! Vì vậy, việc dành thời gian để ở bên Chúa phải là một phần trong thói quen hàng ngày của mỗi người chúng ta; nhờ đó, bạn và tôi mới có thể ‘cuốn theo Thánh Thần!’.

    Anh Chị em,

    “Tôi đã không biết Người!”. Thật lạ lùng khi Gioan nói, “không biết Người!”. Hiểu biết của Gioan ở đây là sự hiểu biết về một Đấng Messia, mặc dù trước đó, Gioan biết rõ Chúa Giêsu là ai, một người họ hàng với Gioan, con trai của người em họ mẹ mình; và cũng có thể Gioan đã biết Chúa Giêsu khi còn trẻ trước khi Gioan đi vào sa mạc. Tuy nhiên, Gioan vẫn nói rõ, Gioan không biết Chúa Giêsu cho đến khi Thánh Thần tiết lộ danh tính thực sự của Ngài.

    Rõ ràng, Gioan đã làm cho lòng mình trống rỗng; ở đó, “không còn kiêu ngạo, ích kỷ, tham vọng và mọi điều trái luật Chúa”. Và Thánh Thần đã có cơ hội lấp đầy con người khiêm hạ này! Chớ gì nhìn nhận khiêm tốn của Gioan cũng là nhìn nhận thực sự của bạn và tôi khi lòng chúng ta không còn “kiêu ngạo, tự phụ và tham vọng thế gian”; bấy giờ, Chúa Thánh Thần sẽ có chỗ, và Ngài cũng sẽ lấp đầy. Và rồi, như Gioan, bạn và tôi có thể thanh thản để mình ‘cuốn theo Thánh Thần!’.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, xin giúp con can đảm bước ra khỏi vùng an toàn của mình, dám trở nên trống rỗng, hầu cũng được lấp đầy; bấy giờ, con có cơ may ‘cuốn theo Thánh Thần!’”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

     

     

     
     

Subcategories