3. Sống & Chia Sẻ Lời Chúa

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LỄ MẸ VÔ NHIỄM

  •  LM MINH ANH
     
     
     
    LỄ MẸ VÔ NHIỄM - TRINH NỮ - TRÀN ĐẦY THÁNH THẦN...
    TIN MỪNG LUCA 1, 26-38
     

    BAY CAO THẬT CAO

    “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng!”. CÂU 28

    Trong cuốn “Living for Eternity”, “Sống Cho Vĩnh Cửu”, Dave Breese so sánh: “Nếu Ađam Eva giữ được trạng thái ban đầu, họ không bao giờ chết. Tiếc thay, họ đã khuất phục con rắn; và sự chết đã ập xuống! Trước đó, họ ở trong một trạng thái đẹp đẽ, nguyên sơ; tồn tại ở một mức độ cao hơn nhiều so với tình trạng của loài người hiện nay. Thật khó để hình dung con người lúc đó, so với hôm nay. Giờ đây, xem ra nó đang cố tạo lại phiên bản gốc của mình như tái tạo một chiếc máy bay từ đống đổ nát của nó. Và nếu không biết gì về việc bay, chúng ta khó có thể ngờ rằng, nó đã từng bay! Vật liệu giống nhau; tuy nhiên, khả năng bay đã không còn!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    “Vật liệu giống nhau; tuy nhiên, khả năng bay đã không còn!”. Nhận xét của Dave Breese thật sâu sắc, tinh tế! Thế nhưng, với ân sủng của Thiên Chúa, thì mọi tạo vật vẫn có thể bay lên và ‘bay cao thật cao!’. Đó là một sự thật hấp dẫn, gợi lên niềm cảm hứng và hy vọng cho mỗi người chúng ta trong ngày mừng kính Đức Trinh Nữ Maria, Vô Nhiễm Nguyên Tội!

    Lời Chúa hôm nay tường thuật hai cuộc đối thoại của hai người mẹ. Eva, người mẹ của một cuộc đối thoại mất mát, gãy đổ khi Thiên Chúa đi tìm con người vốn đang trần truồng, ẩn núp, sợ ánh sáng và thích bóng tối; đó là một cuộc đối thoại chạy tội đầy sợ hãi. Ađam đổ lỗi cho Eva, Eva đổ lỗi cho con rắn và kết quả là nguyên tổ bị đuổi ra khỏi địa đàng. Một cuộc đối thoại xúi quẩy dẫn đến hậu kết là nguyên tổ và hậu duệ của hai ngài mất khả năng bay! Tuy nhiên, giữa những khoảnh khắc bẽ bàng đó, Thiên Chúa vẫn không tài nào giấu được cảm xúc và lòng trắc ẩn của Ngài; Ngài đã nói với con rắn, “Ta sẽ đặt mối thù giữa mi và người phụ nữ, giữa miêu duệ mi và miêu duệ người đó, người miêu duệ đó sẽ đạp nát đầu mi”. Đó là tiền Phúc Âm, đó là Tin Mừng đầu tiên còn được gọi là lời hứa. Thiên Chúa sẽ thực hiện những gì Ngài hứa!

    Maria, người mẹ thứ hai, không trần truồng, chẳng ẩn núp, khoác phẩm phục chói ngời ân sủng; sứ thần gọi Mẹ “Đấng Đầy Ân Sủng”. Mẹ không sợ hãi, cũng không trốn chạy nhưng sẵn sàng mở toang cửa nhà, mở rộng cõi lòng và thưa lên hai tiếng “Xin Vâng!”. Để từ đó, con người bị đuổi khỏi chốn bồng lai nay được vào lại trong ngôi nhà của Thiên Chúa nhờ sự chết và sự phục sinh của Đấng Mẹ cưu mang. Bởi lẽ, Thiên Chúa là tình yêu, một tình yêu lớn hơn sự chết; và lòng thương xót của Ngài lớn hơn tội lỗi. Đó là cuộc tạo dựng mới để con người trở về cung lòng Đấng dựng nên mình; Thánh Vịnh đáp ca diễn tả, “Hát lên mừng Chúa một bài ca mới, vì Người đã thực hiện bao kỳ công”. Như vậy, với Maria, kết quả của cuộc đối thoại thứ hai tiết lộ cho con người rằng, với ân sủng của Đấng Phục Sinh, nó vẫn có thể ‘bay cao thật cao!’. Trong thư Êphêsô hôm nay, Phaolô xác thực niềm vui đó, “Chúc tụng Thiên Chúa… Trong Đức Kitô, từ cõi trời, Ngài đã thi ân giáng phúc cho ta hưởng muôn vàn ơn phúc của Thánh Thần”.

    Anh Chị em,

    “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng!”. Không chỉ Đức Mẹ được đầy ân sủng, nhưng cả chúng ta, bạn và tôi cũng đầy ân sủng! Từ ngày lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội, mặc lấy Chúa Kitô, như thánh Phaolô nói, chúng ta không thiếu một ơn nào. Vì thế, chừng nào chúng ta sống trong ơn nghĩa Chúa, nghĩa là sống trong tình trạng sạch tội, và quyết tâm làm theo ý muốn của Ngài, chúng ta vẫn có thể ‘bay cao thật cao’ như Đức Mẹ. Qua mọi thời, các thánh đã bay cao, bao tâm hồn quảng đại không sống cho mình nhưng chỉ sống cho Chúa đã bay cao. Thế nhưng, một khi nuông chiều xác thịt, liều lĩnh đánh mất ơn nghĩa Chúa khi chúng ta phạm tội, thì tuy “vật liệu giống nhau, khả năng bay đã không còn!”. Mùa Vọng, mùa tìm lại khả năng bay!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, thân xác con chỉ là một đống đổ nát; những ngày còn lại của Mùa Vọng, giúp con tìm đến suối Hoà Giải, múc lấy ân sủng Chúa, hầu con có thể tiếp tục ‘bay cao thật cao!’”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - GIẢI ẢO CUỘC SỐNG - CN3MV-A

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - ĐẠO BINH ĐỨC MẸ

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - THỨ TƯ- LM MINH ANH

  •  LM MINH ANH
     
     
    THỨ TƯ CN2MV-A
     

    TOÀN TRÍ, TOÀN TRI, TOÀN TRỊ

    TIN MỪNG MAT 11, 28-30: HÃY MANG LẤY ÁCH CÙA TÔI

    Tất cả những ai vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng!”.(CÂU 14)

    Ngày kia, Hudson Taylor, nhà truyền giáo vĩ đại, được khen ngợi như một Phaolô khổng lồ của lục địa Trung Hoa thế kỷ 19, đã viết cho một người bạn, “Dường như Chúa đã tìm khắp thế giới một người đủ yếu để làm công việc của Ngài; và khi tìm thấy tôi, Ngài nói, ‘Con đủ yếu, con sẽ làm được!’”; “Tất cả những người khổng lồ của Chúa đều là những người yếu. Họ không cậy sức mình, một chỉ cậy sức Ngài, Đấng ‘toàn trí, toàn tri, toàn trị!’”.  

    Kính thưa Anh Chị em,

    Lời Chúa hôm nay mời chúng ta chiêm ngắm một Thiên Chúa ‘toàn trí, toàn tri, toàn trị’ nơi Chúa Giêsu, Đấng đã lên tiếng, “Tất cả những ai vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng!”. Dẫu là Vua Trời, Ngài xuống thế mặc lấy hình hài của một thơ nhi để làm người cứu chuộc chúng ta; đó chính là ý nghĩa của mầu nhiệm Giáng Sinh.

    Vậy Giêsu là ai? Người đang nói những lời này là ai? Ngài là người có cái nhìn xuyên thấu những nơi kín đáo nhất trong tâm hồn con người và khám phá ra ở đó những điều ẩn giấu. Ngài là người nhận ra rằng, bạn và tôi đang vất vả nhọc nhằn; rằng, chúng ta nặng gánh bởi những đòi hỏi của cuộc sống, bị đè nặng bởi tội lỗi và sự bất toàn của mình; và rằng, phải căng thẳng dưới sức đè của những đam mê và ước muốn điên rồ không được thoả mãn. Ngài là người dám hứa hẹn điều mà bạn và tôi luôn khát khao cho nơi tôn nghiêm bên trong lương tâm mình những gì chưa bao giờ chúng ta được phép hy vọng, hơn cả những gì chúng ta có thể thấy mình xứng đáng. “Hãy đến với tôi!”. Ai có thể thốt ra một lời mời đơn giản, nhẹ nhàng và hấp dẫn đến thế nếu không phải là Đấng ‘toàn trí, toàn tri, toàn trị?’.

    Bài đọc Isaia hôm nay cho thấy điều tương tự. Giữa chốn lưu đày, dân sa sút niềm tin; họ tưởng rằng, Thiên Chúa ở rất xa và dường như Ngài bỏ rơi họ, “Thanh niên thì mệt mỏi, nhọc nhằn; trai tráng cũng ngả nghiêng, lảo đảo”. Biết rằng, họ đang hoang mang ngờ vực, khi so sánh Ngài với các thần ngoại; Ngài lên tiếng, “Các ngươi so sánh Ta với ai, để Ta phải ngang hàng với nó? Hãy đưa mắt lên cao mà nhìn: Ai đã sáng tạo những vật đó? Đấng tung ra toàn bộ đạo binh các tinh tú, người gọi đích danh từng ngôi một, khiến không thiếu vắng một ngôi nào!”. Nói như thế, khác nào nói, Ngài là Đấng ‘toàn trí, toàn tri, toàn trị’; vì rồi đây, Ngài sẽ đưa họ về, băng bó và chữa lành. Và họ sẽ cảm nghiệm được Ngài là Đấng xót thương để mỗi người sẽ nhủ linh hồn mình rằng, “Chúc tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi!” như tâm tình của Thánh Vịnh đáp ca.

    Anh Chị em,

    “Hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng!”. Vậy làm thế nào chúng ta có thể đến với Ngài? Chúa Giêsu cho chúng ta câu trả lời, “Hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường!” - Mang lấy ách của Ngài, nên khiêm nhường như Ngài! Ngài khiêm nhường đến nỗi không đợi chúng ta đáp lại lời Ngài mời, Ngài cất công tìm kiếm mỗi người để họ có thể sà vào vòng tay Ngài, khám phá Ngài, bất chấp những gánh nặng ích kỷ và những đam mê ngổn ngang không kiềm chế. Vậy, hãy đến gần máng cỏ nơi Vua các vua đang nằm bất lực; ở đó, toát lên phẩm tính khiêm nhường và hiền hậu! Không cần một lời hay một bài phát biểu, Ngài cho chúng ta một bài học sống động mà chúng ta cần cảm nhận với tất cả cường độ có thể. Trước trẻ thơ bất lực này, Thiên Chúa ‘toàn trí, toàn tri, toàn trị’ nhập thể vì yêu con người, bạn và tôi chỉ biết lặng thinh; ở đây mọi tham vọng hão huyền tan biến, mọi giận dữ và đam mê phải dịu lại và tất cả những gì viển vông mụ mị bị xua đuổi khỏi trái tim.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, xin dạy con biết chìm sâu vào trong khi nhìn vào máng cỏ Bêlem, nơi Vua các vua, Chúa các chúa đã trở nên một bé thơ vô tội và bơ vơ vì con!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

     

     
     

SỐNG VÀ CHIA SẺ LC - LM MINH ANH - THỨ HAI

  •  LM MINH ANH
     


     
    THỨ HAI - CN2MV--A

    TRỞ NÊN MỘT NGƯỜI BẠN

    TIN MỪNG LUCA 5, 17-26: CHỨA CHỮA NGƯỜI BẠI LIỆT

    “Không tìm được lối đem người ấy vào, họ lên mái nhà, dỡ ngói ra, thả người ấy cùng với cái giường xuống ngay chính giữa, trước mặt Chúa Giêsu”.CÂU 19

    Phillips Brooks, một giáo sĩ rất bận rộn, nhưng sẵn sàng dành thời gian cho bất cứ ai. Trước khi Brooks qua đời, một bạn trẻ viết thư hỏi bí quyết về sức mạnh và sự thanh thản của ông; Brooks hồi âm, “Càng về chiều, tôi càng xác tín, những ngày cuối đời là những ngày bình an, viên mãn nhất đời mình. Đó là một sự hiểu biết sâu sắc hơn, chân thật hơn về tình yêu đối với Chúa Giêsu. Tôi không thể diễn tả nó; nhưng Ngài đang ở đây, Ngài biết tôi và tôi biết Ngài, một điều thực nhất trên thế giới; và mỗi ngày, nó càng thực hơn. Tôi tự hỏi, sự hiểu biết này sẽ phát triển đến mức nào nếu những ngày này cứ mãi kéo dài? Vì Ngài đã thực sự ‘trở nên một người bạn’ của tôi!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    “Ngài đã thực sự ‘trở nên một người bạn’ của tôi!”. Đồng tình với Brooks, Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta nhìn vào ‘những người bạn’ của một người bất toại; để qua đó, chiêm ngắm ‘Giêsu’, một người bạn của tất cả những ai muốn có Ngài là bạn; và đến lượt họ, ‘trở nên một người bạn!’.

    Tin Mừng nói, “Họ không tìm được lối vào, vì dân chúng quá đông”; nên họ đã đưa ra một quyết định không thể táo bạo hơn để có thể đặt được người bạn èo uột của mình trước Chúa Giêsu. Có thể nói, những người bạn tốt lành này là một phần của phép lạ; vì không có họ, phép lạ chữa lành đã không xảy ra. Đó là những người bạn đầy lòng tin; không tin, làm sao họ có thể tạo nên ‘một màn diễn’ ngoạn mục có một không hai đến thế! Chúa Giêsu không thể lờ đi những gì ‘đong đưa’ trên đầu Ngài và đang xảy ra trước mặt Ngài; Tin Mừng nói, “Thấy lòng tin của họ…”. Phải, Ngài đánh giá cao cái họ đang có, lòng tin; lòng tin của những người bạn và lòng tin của chính bệnh nhân. Mùa Vọng, mùa ‘trở nên một người bạn’ đầy lòng tin! Và thật thú vị, ‘trở nên một người bạn’ đầy lòng tin là phép lạ thực sự của Mùa Vọng, còn hơn cả được chữa lành.

    Bài đọc một hôm nay nói, “Hãy nâng đỡ những bàn tay mỏi mệt, và làm vững mạnh những đầu gối rã rời… Này đây Thiên Chúa các ngươi đến!”. Những lời đầy khích lệ của Isaia một lần nữa được lặp lại trong Thánh Vịnh đáp ca, “Kìa Thiên Chúa chúng ta đến cứu chúng ta!”. Mùa Vọng, mùa mỗi người ‘trở nên một người bạn’, sẵn sàng nâng đỡ những bàn tay mỏi mệt, làm mạnh những đầu gối rã rời; mùa mỗi người nói với những tâm hồn xao xuyến rằng, “Can đảm lên, Chúa đang đến!”. Và cách tốt nhất, nhanh nhất để làm các điều đó cho các tâm hồn là đưa họ đến với Chúa Giêsu, Ngài là “Thánh Lộ” như Isaia nói. Có Giêsu, sa mạc sẽ mừng vui, đồng khô sẽ hoan hỷ; vì lẽ, ‘Giêsu’ là mạch suối vọt lên nơi hoang địa linh hồn, là sông chảy nơi đồng vắng lòng người; với Ngài, người mù sẽ thấy, người điếc sẽ nghe, và người què sẽ nhảy nhót như nai rừng!

    Anh Chị em,

    “Ngài đã thực sự ‘trở nên một người bạn’ của tôi!”. Giêsu, một người bạn, cũng là Đấng giải thoát; một người bạn mà bất cứ ai cũng có thể tiếp cận dễ dàng bất cứ cách nào, bất cứ lúc nào, miễn sao họ đến được với Ngài. Mùa Vọng, mùa nhắc nhở chúng ta, Ngài là “Một Người Bạn Cứu Độ”, và tuyệt vời hơn, Ngài còn là một người bạn lý tưởng cho tất cả những ai muốn ‘trở thành một người bạn’. Hôm nay, trên các bàn thờ, Ngài đang tiếp tục trở nên một người bạn “hiến mình cho kẻ mình yêu”, cách riêng cho những ai muốn bắt chước Ngài để hiến thân phục vụ anh chị em mình. Có được cảm thức đó, chúng ta mỏi mong gặp Ngài và dẫn đưa những người khác đến với Ngài. Thế giới đang bất an, biết bao con người đang mỏi mệt và rã rời. Hơn bao giờ hết, chúng ta được mời gọi trở nên những người bạn, những ‘Giêsu khác’ cho tha nhân trong môi trường mình.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, xin chữa lành con, để con thuộc trọn về Chúa, ‘trở nên một người bạn’ thiết thân của Chúa; để từ đó, con có thể ‘trở nên một người bạn’ của bất cứ ai!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     
     
     
     

Subcategories