21. Các Bài Độc Giả Gửi Tới

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - LỬA LUYỆN TỘI

  •  
    Chi Tran - LEYEN

     
     
     
     
     


    CÁC THÁNH NÓI VỀ LỬA LUYỆN TỘI
     
    Thánh Augustinô, Tiến Sĩ Hội Thánh đã nói: “Các linh hồn sau khi chết, trước khi vào nước Thiên Đàng phải qua lửa luyện tội để chịu đựng những hình phạt thanh tẩy tội trạng của họ.
    Nó là một ngọn lửa khủng khiếp chết người, nó nung nấu xuyên qua các linh hồn con người, mà không ai có thể tưởng tượng nổi nó khủng khiếp tới cỡ nào.
     
    Mặc dù ngọn lửa này dành riêng để luyện tẩy các linh hồn, nhưng nó làm cho nhức nhối khổ sở đau đớn hơn tất cả những cái đau đớn trên trần gian”.
    Thánh Tôma Aquinô, một nhà thần học đã nói rằng: “Lửa luyện ngục, độ nóng của nó tương đương với độ nóng của lửa ở dưới hỏa ngục.
    Chỉ cần chạm một cái rất nhẹ, rất mong manh, thì nó sẽ trở nên rùng rợn hơn tất cả những cực hình đau đớn chết người trên trái đất này”.
    Thánh Cyrillô thành Alexandria đã không ngần ngại nói rằng:
    “Nếu tôi có thể chịu đựng tất cả những cực hình đau khổ trên trái đất này cho tới ngày phán xét chung, tôi cũng bằng lòng chịu, còn hơn chịu đựng một ngày ở dưới luyện tội”.
    Một vị thánh khác nói: “Lửa trên thế gian so với lửa luyện tội chỉ là một cơn gió mát”.
    Sưu tầm.
     
     
     

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - PHEP MÀU LUẬT NH6N QUẢ

  •  
    Chi Tran - LEYEN
     
     


    PHÉP MÀU CỦA LUẬT NHÂN QUẢ

     

    Hôm nay chúng tôi đã được chứng kiến một phép màu của luật nhân quả.

     

    Vào một sáng Chủ nhật, trong khi đang đi dạo phố, người phụ nữ quý phái nhìn thấy một người ăn xin cạo râu và quần áo mặc ngược. Mọi người qua đường đều nhìn ông ta với sự khinh miệt.

     

    Cô cúi xuống hỏi người ăn xin:

    – Thưa anh? Anh không có chỗ trú chân trong thời tiết giá lạnh sao?

     

    Người ăn xin nhìn cô, nghĩ rằng cô cũng giống như mọi người khác, chỉ đến để chế giễu anh ta. Anh tự ái, gầm gừ lên tiếng:

    – Hãy để tôi yên!

     

    Người phụ nữ mỉm cười với anh và nhẹ nhàng hỏi anh có đói không?

     

    Người ăn xin trả lời với một vẻ mỉa mai :

    – Không, tôi chỉ đi ăn với Tổng thống!

     

    Sau một hồi nói chuyện như kiểu tranh luận, người phụ nữ cuối cùng cũng thuyết phục được người ăn xin vào quán ăn.

    Người phụ nữ lúc này mới nhẹ nhàng hỏi:

     

    – Anh có nhớ nhiều năm trước có một cô gái vô gia cư từng thường xuyên đến đây không?

    Anh chàng ăn xin nhìn cô một hồi và nhớ khung cảnh quá khứ hiện về…..

     

    Người phụ nữ kể:

    – Lúc đó, tôi vừa tốt nghiệp và đến thành phố tìm việc làm. Tôi đã không tìm thấy một công việc nào trong một thời gian rất dài và bị đuổi ra khỏi căn hộ đang thuê vì không có tiền. Tôi vẫn còn nhớ, khi ấy là tháng 2, và tôi phải sống vạ vật trên các con phố…

     

    Khuôn mặt của người ăn xin đột nhiên sáng lên:

    – Tôi nhớ cô rồi. Khi đó tôi đang bán bánh tại quầy, cô đến và hỏi tôi cho một cái gì đó để ăn. Tôi nói rằng nếu làm như vậy tôi có thể sẽ bị đuổi việc.

    – Nhưng sau đó anh vẫn cho tôi chiếc bánh sandwich lớn nhất kẹp thịt bò nướng, một tách cà phê, rồi cho tôi ngồi và thưởng thức bữa ăn.

     

    Người phụ nữ nói tiếp:

    – Nhớ lại thời khốn khổ, sáng nay tôi ghé qua phố này, không ngờ lại gặp được anh… Anh đừng tự ái… tôi có thể kiếm việc làm và chỗ ở cho anh. Anh đừng lo, tôi có thể sắp xếp được vì tôi hiện nay là giám đốc nhân sự của ngân hàng thành phố.

     

    Những giọt nước mắt rơi trên khuôn mặt của anh ăn xin:

    – Biết bao giờ tôi có thể trả ơn để đáp đền lòng tốt của cô.

    Người phụ nữ đỡ lời:

    – Anh đừng nghĩ thế! Hãy cám ơn Thượng đế, Ngài dẫn tôi đến với anh.

    Khi hai người rời quán, người phụ nữ nói với nhân viên:

    – Cảm ơn vì tất cả sự phục vụ của các bạn!

    – Không, thưa quý bà! Ngược lại, cảm ơn quý bà. Hôm nay chúng tôi đã được chứng kiến một phép màu của luật nhân quả.

    ----------------------------------------

     

    Sưu tầm

     

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - TS DUYỆT

  •  

    CON CHƯA BAO GIỜ XIN CON CỦA MÌNH SỰ THA THỨ!

    Trần Mỹ Duyệt

     

     

    Tôi đã đọc câu truyện này trong khi tôi ngồi suy niệm trước thánh lễ. Một câu truyện đã khiến tôi thật sự xúc động. Nó nhắc nhở tôi về một tình trạng đang xảy ra trên khắp thế giới, đó là hiện tượng rất đau lòng, rất tàn ác, vô nhân đạo; một hiện tượng vô tâm, vô tình, đánh mất nhân tính. Đó là hiện tượng phá thai.

     

    Đối với những phụ huynh, đặc biệt là giới phụ nữ ngày nay, theo tôi, họ đã không hiểu nhiều về những hậu quả của phá thai. Họ là nạn nhân của sự dối trá, lường gạt của những chính trị gia vô đạo, những nhà xã hội, những hiệp hội y tế táng tận lương tâm. Họ nhân danh quyền tự do, quyền tự chọn, quyền bảo vệ sức khỏe của người mẹ để giết những đứa trẻ vô tội.

     

    Thật ra, tôi vẫn suy nghĩ và trăn trở với những gì mình đã học hỏi, đã nghe và đã biết về những hậu quả vô cùng khốc hại cho những người phá thai, mà danh từ chuyên môn gọi tắt là hậu chấn tâm lý (post traumatic). Đây là hậu quả không thể phủ nhận ít nhiều đã ảnh hưởng đến đời sống tâm sinh lý và tâm linh của phụ nữ sau khi phá thai. Và sau đây là câu truyện đã khiến tôi phải suy nghĩ ấy:*

     

    Giữa Mùa Hè năm 2006, vợ chồng chúng tôi gần hoàn thành ngôi nhà mà hiện nay chúng tôi đang sống. Chương trình xây cất kéo dài hơn dự đoán. Chồng tôi là một thợ xây, anh phải làm ban ngày, việc xây cất, do đó, chỉ làm vào ban đêm và cuối tuần với sự giúp đỡ của tôi và những anh em của anh ấy.

     

    Chồng tôi đã tham gia chương trình chầu Thánh Thể liên tiếp kể từ khi giáo xứ khởi xướng chương trình này khoảng chừng ba mươi năm trước. Anh chọn giờ chầu vào mỗi thứ Hai, từ 11 đến 12 giờ đêm, và rất ít khi anh nghỉ. Nhưng vào Thứ Hai, ngày 10 tháng Bảy, 2006, anh nhờ tôi chầu thay cho anh, vì anh cần giờ để làm xong những công việc đang dang dở. Tôi đã tham dự Chầu Thánh Thể ít lần trước đó, nhưng tôi không cảm thấy có gì đặc biệt. Lý do mà tôi nhận lời thay anh hôm ấy vì tôi nóng lòng mong cho công việc xây cất sớm hoàn tất để dọn vào nhà mới.

     

    Hình ảnh mãi trong ký ức

     

    Nhà nguyện của giáo xứ tôi tương đối chật chội, với mặt nhật được đặt trên một không gian mở ở giữa, xa các bức tường. Những người đến chầu Thánh Thể có thể quì ở hai bàn quì hoặc ngồi ở ba hàng ghế sau. Tôi chọn chỗ ngồi sau, và bắt đầu nhai kẹo cao xu (gum). Khi tôi ngước nhìn lên Thánh Thể, tôi bỗng giật mình vì có một cái gì hết sức đặc biệt khiến tôi phải chú ý. Tôi nhả miếng gum ra, lấy giấy gói lại rồi bỏ vào trong túi xách. “Con biết tại sao con tới đây không?” Nghe tiếng nói vang lên trong đầu, và tôi đã đáp lại: “Thật sự con tới đây vì mong ngôi nhà sớm hoàn tất.” Rồi tôi bắt đầu di chuyển lên chiếc ghế quì, và lập lại lời cầu mỗi buổi sáng. Tôi bắt đầu dâng lời cảm tạ Chúa Giêsu vì đã chết cho nhân loại trên thập tự giá, và thống hối vì mọi tội lỗi của mình.

     

    Đây là phần khó khăn nhất mà tôi phải đối diện. Tôi đã phá thai một lần cách đó mười lăm năm trước. Tôi đã xưng tội - mặt đối mặt - với một linh mục và đã được lĩnh ơn tha tội. Vì thế, tôi tin là tội tôi đã được tha. Nhưng tôi vẫn tiếp tục xin ơn Chúa tha thứ vì tôi vẫn không quên được quá khứ tội lỗi ấy. Nó là một tội mà luôn day dứt tâm hồn tôi. Một cách rõ ràng là tôi vẫn cần một cái gì đó để xóa bỏ đi ký ức tội lỗi này. Trong khi tôi nhắc lại quá khứ đau buồn ấy và xin ơn tha thứ, thì một sự lạ lùng đã xuất hiện. Một vòng hào quang như bao trùm mặt nhật, và vây quanh Thánh Thể. Tôi thấy Bánh Thánh phập phồng giống như nhịp đập của trái tim. Rồi tiếp theo là xuất hiện một hình như hình người trong Bánh Thánh. Nó từ từ rõ nét hơn cho đến khi tôi nhìn giống như một mũi nhọn của cây viết chì đang vẽ lên khuôn mặt của một đứa trẻ với đôi mắt nhắm nghiền!

     

    Bản năng của người phụ nữ giúp tôi nhận ra đó là khuôn mặt của đứa con tôi. Sau đó, mắt nó mở ra, và tôi nhìn thấy như hình ảnh một người đàn ông tuyệt đẹp. Mặt nó nhăn lên, và nó bắt đầu khóc. Tôi không tin đây là sự thật, và tôi chỗi dậy rời khỏi bàn quì tiến lên phía trái rồi phía phải của mặt nhật để nhìn kỹ hơn. Tôi đứng thẳng với đôi chân và cúi gập người xuống. Nhưng những gì tôi nhìn thấy vẫn tiếp tục xuất hiện, mặt dù tôi đứng ở bất cứ góc nào trong nhà nguyện, hình ảnh ấy vẫn không rời xa tôi.

     

    “Ngài muốn gì nơi con”

     

    Tôi bắt đầu xúc động và thưa với Chúa, tôi rất hối hận vì đã phá thai. Biến cố này kéo dài một giờ, và tôi vẫn tiếp tục xin với Chúa: “Lạy Chúa. Con phải làm gì? Chúa muốn con làm gì để được tha thứ?” Cùng lúc có một người khác tiến vào, tôi cúi người và rời nhà nguyện, nhưng hình ảnh đứa con tôi khóc ấy vẫn tiếp tục khiến tôi sợ hãi. Tôi đã khóc rất nhiều trên đường về, và không ngừng thưa với Chúa: “Lạy Chúa, Chúa muốn con làm gì?”

     

    Trên nửa đường về nhà, tôi cảm thấy như có ai đó ngồi ở ghế bên cạnh, và tôi nghe thấy tiếng nói trong trái tim mình. Tiếng ấy rất mạnh: “Con chưa bao giờ xin con của mình sự tha thứ.” Vâng, đúng thế. Tôi chưa bao giờ xin đứa con của tôi sự tha thứ về những gì mình đã làm cho nó. Tôi bắt đầu nói với con tôi rằng tôi rất hối hận và đau đớn về hành động của tôi. Và khi về đến nhà, tôi đã đánh thức chồng tôi dậy kể cho anh nghe những gì đã xảy ra, và nói với anh: “Em có thể chầu thay anh vào Thứ Hai tới được không?” Tôi cần nhiều thời gian hơn để cảm nghiệm được những gì đã xảy ra cho tôi.

     

    Tuần tới, những gì đã xảy ra ở tuần trước được lập lại. Tôi nhìn thấy khuôn mặt của đứa con tôi. Nhưng lần này nó mỉm cười với tôi, và mút ngón tay như những đứa trẻ khác, rồi nó lại cười với tôi. Khi nhìn thấy hình ảnh này, tôi cảm thấy lòng tràn đầy bình an và một niềm vui khỏa lấp tâm hồn tôi như chưa bao giờ xảy ra trước đó. Và tôi đã hứa với Chúa, tôi sẽ chầu Chúa mỗi tuần.

     

    Bất cứ chuyện gì xảy ra

     

    Tôi đang được chữa lành qua những biến cố như - ngôi nhà được xây mới - nhưng tôi thực sự cảm thấy được chúc phúc nhờ việc đến với Chúa Giêsu Thánh Thể. Bình an không chỉ đến với tôi, nó còn đến với đứa con của tôi nữa.

     

    Điều này đã xảy ra mười sáu năm trước, và tôi vẫn tiếp tục đến chầu Thánh Thể mỗi tuần. Đây là nơi mà tôi tìm được sự nghỉ yên, và bình an cho tâm hồn, và hiểu được Thiên Chúa yêu thương tôi đến ngần nào.

     

    Con đường chữa lành của tôi quả là đặc biệt, phải không thưa quý độc giả? Và tôi không nói rằng tôi hoàn toàn được chữa lành. Tôi vẫn tiếp tục cảm thấy buồn một đôi khi. Tôi đã khóc khi nghĩ đến tại sao đứa con mình không được chào đời. Mỗi lần như vậy, tôi đã đến với Chúa Giêsu Thánh Thể và lại tìm được sự bình an.

       Mỗi khi nhớ lại cái đêm đến chầu Thánh Thể ấy, tôi không ngớt lời cảm ơn Chúa Giêsu Thánh Thể vì Ngài đã tha thứ cho tôi, cũng như đứa con nhỏ bé của tôi. Và khi đến với Ngài, tôi cảm thấy sự bình an của Ngài bao trùm lấy tôi, như một chiếc chăn ấm trong ngày đông lạnh giá.     

                      

     

    _______

     

     

    Transformed through Adoration by Deborah Sullivan

    The WORD among us. November 2022

       

     

     

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - THÁNH CHỈ ĐƯỜNG CHO CHUỘT

  •  
    Chi Tran - LEYEN
     
     
     
     


    GIAI THOẠI CÁC THÁNH
    ÔNG THÁNH CHỈ ĐƯỜNG CHO CHUỘT.
     
    Thầy Michael, phụ trách phòng Thánh, đi vào vườn tìm thánh Martinô Porres, khi ấy đang là một chú bé giúp việc trong tu viện Đaminh. Thấy thầy Michael ôm rất nhiều khăn có nhiều lỗ rách, Martinô ngạc nhiên hỏi:
    - Tại sao những chiếc khăn này có nhiều lỗ rách, và các đường viền của khăn như bị cắn xé vậy thầy Michael?
    Thầy Michael trả lời:
    - Chú phải biết chứ, lũ chuột đã phá hoại mọi đồ đạc trong phòng Thánh. Tôi mới gặp Bề trên trình bày sự việc. Ngài bảo tôi ra lệnh cho chú diệt hết những con vật ấy ngay để chúng không làm hư khăn bàn thờ nữa.
    Martinô hơi buồn và hỏi:
    - Diệt tất cả các con vật đó ư? Nhưng bằng cách nào, thưa thầy?
    - Tôi sẽ đánh thuốc độc những con vật đó.
    - Nhưng chúng đâu có ý làm hại, vì chúng không biết giá trị của vải vóc đó thôi.
    Nghe những câu nói có vẻ ngớ ngẩn ấy, thầy Michael bực mình nói:
    - Martinô, cậu đã nghe mệnh lệnh của Bề trên rồi. Đừng tranh luận với tôi.
    Lòng buồn rười rượi, Martinô tự nhủ: nhiều năm nay cậu đã lấy thức ăn thừa của tu viện để nuôi chó mèo, nên chúng không bị chết đói. Tại sao cậu lại không nuôi cả những con vật nhỏ bé như chuột nhắt, và chuột chù? Nếu cậu nuôi chúng thì chúng đâu có phá đồ đạc ở phòng Thánh.
    Martinô cảm thấy có trách nhiệm về việc này, nhưng thật bất công nếu giết hết lũ chuột. Dù sao thì Bề trên đã ra lệnh. Tất cả các con chuột phải ra khỏi tu viện.
    Đang khi nhổ cỏ ngoài vườn, một ý tưởng hay vụt lóe lên trong đầu, Martinô nghĩ rằng những con chuột sẽ không bị giết nếu chúng làm theo lời cậu.
    Trưa hôm ấy, Martinô thấy một con chuột đang sưởi nắng dưới một bụi cây mâm xôi. Mắt nó sáng lên vẻ thân thiện. Martinô chống cái cào lên một thân cây rồi gọi chuột:
    - Đến đây, người bạn nhỏ, tôi có vài điều quan trọng muốn nói với bạn.
    Lập tức, con chuột vểnh tai lên nghe, rồi nhảy vụt về phía Martinô. Cậu quỳ xuống và nghĩ xem mình phải nói gì, nỗi buồn của cậu đã tan biến. Cậu biết rằng cậu yêu tất cả mọi sinh vật Chúa đã dựng nên.
    - Đến đây, chú chuột. Tôi muốn mọi người và mọi vật đều được sung sướng. Bạn chuột ơi, bạn hãy nói với tất cả bạn bè của bạn là từ nay các bạn không được cắn phá áo quần, vải vóc trong tu viện. Các bạn sẽ có đủ thức ăn nếu các bạn chỉ ở trong vựa lúa mà thôi. Tôi sẽ cho các bạn ăn và cầu cho các bạn khỏi bị hại.
    Vài tuần sau, mọi người trong tu viện hết sức ngạc nhiên khi thấy lũ chuột nhắt, chuột chù vâng lời Martinô, không một con nào còn ở trong tu viện. Chúng sống an bình ở vựa lúa và Martinô cho chúng ăn hằng ngày.
    Thầy Michael không còn lý do nào để phàn nàn về các con vật đã gặm nhấm khăn bàn thờ nữa. Thầy ngạc nhiên hết sức:
    - Thật lạ lùng, Martinô đã chỉ đường cho các con chuột. Sau khi Martinô nói với một con chuột, chú chuột này chạy về báo cho mọi con chuột khác trong tu viện. Tôi không thể tin được nếu mắt tôi đã không nhìn thấy cả một đoàn quân chuột như đi diễu hành từ tu viện ra đến vựa lúa.
    (LUY GONZAGA MARIA, CMC)
    Không có mô tả ảnh.
     
     
     

    Log in or sign up to view

    See posts, photos and more on Facebook.

     
     
     
    5757
    5 bình luận
    17 lượt chia sẻ
     
    Chia sẻ
     
     

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - HUYNH Q. BÌNH

  •  
    Son Tran
    Thu, Nov 3 at 2:34 PM
     
     

    Thai là '' một người '' trong tử cung của người me.

    Giết bào thai là giết người. Đó là một tội phạm.Cần lên án.

    Nhưng không phải bào thai nào cũng bị phá, bị giết. Cần phải nhận định rõ ràng.

    Bào thai bị giết, rất đau...nhưng vẫn chưa thấy '' ghê tởm '' bằng khi bào thai lớn lên, được cha mẹ yêu thương, được bà bè quý mến, được cô thầy giáo ân cần giáo dục,...rồi một tên đem súng vào trường học, nơi công cộng ...ria cho mấy đợt đạn... 

    Các em chết đau đớn, chết thê thảm. Nếu bị thương, các em suốt đời mang tật.

    Không phải các em  đau khổ mà cha mẹ người trong gia đình cũng khổ theo...suốt đời.

    Có nỗi đau nào lớn hơn?

    Giết người cách nào cũng phải kết án.

    Nhưng nếu đã can đảm trót đau lòng  trước nạn '' phá thai '',  thì tại sao lại không rung động trước cái chết tức tưởi của các em do súng đạn?

    - Có công bình,...bác ái không?

    - Nếu có sao lại ủng hộ đảng Cộng Hòa?

     


    Huỳnh Quốc Bình
    Nov 2, 2022

    Nhiều điều bất thường và nghịch lý đã và đang xảy ra hằng ngày tại Hoa Kỳ, người mù đã nghe, người điếc đã thấy, người câm không thể nói ra, và chỉ có kẻ hèn nhát mới phủ nhận.

    Không cần phải là một người am tường thời cuộc, người ta vẫn có thể dễ dàng nhận thấy nhiều sự bất thường xảy ra hằng ngày trên thế giới. Không còn sự hãi hùng nào sánh bằng, khi người ta phải chứng kiến những kẻ nhận mình “có đạo” đã phạm vào những trọng tội như giết người trực tiếp và gián tiếp, tội dâm loạn, và nói dối. Bọn này không chỉ phạm tội mà còn đòi hỏi đặc quyền đặc lợi và muốn người khác tôn trọng sở thích của mình. Tại Hoa Kỳ, nạn phá thai bừa bãi của nhiều bà mẹ trẻ mà đa số là thành phần thích ăn không rồi ngồi, tạo bao nhiêu tốn kém từ tiền thuế của người dân nhưng đã được luật pháp dung dưỡng, hoặc cho phép ở nhiều nơi. Người cùng phái đòi được cưới gả ngay trong nhà thờ, thánh đường và đòi được làm hôn thú. Nhiều thứ bất thường về giới tính cũng trồi lên đòi hỏi nhiều thứ quyền mà người bình thường khó có thể chấp nhận. Ai làm theo lời Kinh Thánh, từ chối hoặc chống đối lại những gì nghịch lại Thánh Kinh sẽ trở thành kẻ phạm pháp, hoặc phải thường xuyên “vác chiếu ra tòa” ở một số tiểu bang. Nhiều giới lãnh đạo phía Thiên Chúa Giáo đã khéo léo vâng lời người ta, thay vì tuân thủ lời Chúa, cho dù họ cũng hay dạy người khác lời khuyến cáo của Kinh Thánh, “Thà phải vâng lời Đức Chúa Trời còn hơn là vâng lời người ta” (Công-vụ các Sứ-đồ 5:29).
    Hình: Giết thai nhi 40 tuần tuổi một cách tàn nhẫn là hợp pháp dù bất cứ lý do gì

    Giết hại trứng chim diều hâu là phạm luật: Bị phạt 250 ngàn Mỹ kim và ở tù ít nhất là 2 năm. Diệt sự sống của thai nhi dù bất cứ lý do gì là hợp pháp và sẽ được chính phủ Hoa Kỳ lo lắng từ tiền thuế của người dân lương thiện

    Kinh Thánh sách Khải Huyền 21:8 đã khuyến cáo về những trọng tội không được vào Thiên Đàng, trong đó có tội hèn nhát, giết người, dâm loạn, và nói dối. Kinh Thánh cho biết rõ, “phần của chúng nó ở trong hồ có lửa và diêm cháy bừng bừng: đó là sự chết thứ hai.”

    Đối với các quốc gia có nhiều người không nhận Thiên Chúa là Cha Thánh Trên Trời, tôi không tính đến, nhưng Hoa Kỳ một quốc gia từng được thành lập bởi những người có niềm tin vào Thiên Chúa, vậy mà hiện nay, Hoa Kỳ không còn giống như những năm tôi vừa đến định cư cách đây khoảng hơn 40 năm. Đó là tội ác và sự sa đọa về đạo đức ngày càng gia tăng.

    Theo cuộc điều tra dân số về tôn giáo tại Hoa Kỳ (2020 Census of American Religion) https://en.wikipedia.org/wiki/Christianity_in_the_United_States do Viện Nghiên Cứu Tôn Giáo (Public Religion Research Institute) thực hiện từ năm 2014 đến năm 2020, đã cho thấy 70% người Mỹ được xác định là Cơ Đốc Giáo.

    Hoa Kỳ là một đất nước được thế giới chú ý nhất về tự do tôn giáo và tự do ngôn luận. Đất nước này từng có một chính phủ với chủ trương tôn trọng quyền làm người và bảo vệ sự sống. Người dân Hoa Kỳ có thành tích về lòng bác ái bằng những việc làm cụ thể như công tác từ thiện, và họ hoan nghênh người nước ngoài nhập cư hợp pháp để cùng chung sống, đúng với tinh thần và tên gọi Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Bằng chứng, suốt thế kỷ qua, Hoa Kỳ là chốn dung thân của hằng triệu người tị nạn chính trị, hoặc muốn tránh cảnh đói nghèo nơi quê hương của mình.

    Trong chính trị Hoa Kỳ, có một thành phần người ta gọi là RINO (Republican In Name Only) để ám chỉ những đảng viên Đảng Cộng Hòa. Thành phần RINO chỉ có tên trong đảng, nhưng họ chuyên làm những điều bất lợi cho đảng mình hoặc làm theo đường lối của đảng đối lập. Vậy thì, người có niềm tin vào Thiên Chúa mà ủng hộ những việc làm nghịch lại Thánh Kinh, người ta gọi là CINO, tức là “Catholic in Name Only” hoặc là “Christian in Name Only”, cũng không phải là quá đáng.
    Sở dĩ tôi nhắc đến CINO là vì kể từ ngày tôi có mặt tại Hoa Kỳ đến giờ, chưa bao giờ tôi thấy sự xuống dốc của Hoa Kỳ về mặt đạo đức, giống như trong vòng 20 năm qua. Nền giáo dục của Hoa Kỳ bị thao túng bởi những kẻ có những chủ trương làm những việc phản Thánh Kinh dù cũng có thể họ là người đi nhà thờ mỗi tuần. Nhà trường đã tận tình gieo vào đầu học sinh về những điều dối trá chỉ có ma quỷ mới ưa thích, chứ Thiên Chúa không thể hài lòng. Đối với đa số giới trẻ ngày nay, việc giết thai nhi trong bụng mẹ là bình thường, người cùng phái lấy nhau không sao, trai gái ở thử trước khi quyết định cưới gả là khôn ngoan, dân da đen cần được bênh vực vì họ bị dân da trắng kỳ thị hay hà hiếp, cha mẹ không được trọn quyền dạy dỗ con cái cho dù đó là bậc cha mẹ tử tế, chẳng có Thiên Chúa hay Ông Trời gì cả, hãy tin tưởng vào chính mình, và cầu nguyện là mê tín.
    Tôi dám nói mà không sợ sai, ngay tại Hoa Kỳ con cái của ma quỷ đã lấn át con cái Chúa. Con cái Chúa không thể gian ác như con cái ma quỷ nhưng không có chỗ nào trong Kinh Thánh cấm con cái Chúa khôn ngoan hơn thói gian manh của con cái ma quỷ. Thực tế, bọn vô thần đã thắng phe hữu thần, bởi bốn chữ “tự do và dân chủ” bằng sự gian dối của chúng nó. Con cái ma quỷ dùng mọi thủ đoạn để biến những thứ có lợi cho chúng và phe đảng của chúng thành luật. Điều nghịch lý và đau đớn là chính những người nhận mình là con cái Chúa hoặc CINO đã bỏ phiếu ủng hộ cho những điều bất công gian dối đó. Nhiều người có đạo, có Chúa, có lòng hướng thượng đã để mặc cho bọn vô thần, hoặc những kẻ xem Thiên Chúa Giáo như thể là kẻ thù, cần phải tận diệt thao túng. Những ai có niềm tin vào Thiên Chúa không còn được phép cầu nguyện trong trường học và những nơi công cộng. Những kẻ theo tôn giáo cực đoan và quá khích, xem những người theo Thiên Chúa Giáo là kẻ thù cần phải bị tận diệt, lại có quyền bày tỏ đức tin của chúng bất cứ nơi nào. Hễ ai thắc mắc hay nói đụng tới là bị lên án kỳ thị, là “Racist” và được những thành phần tay sai ma quỷ và CINO tận tình bảo vệ và tiếp sức cho đám truyền thông bất lương khai thác tận tình.
    Hình: Cầu nguyện trong trường học là “kỳ thị”
    Men pray on the street before the start of the American Muslim Day Parade in 2010 in New York.
    Hình: Cầu nguyện và quỳ mọp trên đường phố làm tắt nghẽn giao thông là hài hòa là đúng với tinh thần tự do tín ngưỡng, cần phải được tôn trọng

    Trước hiện tượng dối trá và gian ác lên ngôi, nhiều người được xem là đạo đức, thiêng liêng, “đại diện Thiên Chúa”, có thẩm quyền căn cứ vào nền tảng của Thánh Kinh để phân biệt đúng hay sai, hầu có thể lên tiếng cáo trách tội lỗi, lại im lặng. Tệ hơn nữa, có không ít thành phần trong giáo quyền đã làm ngược lại lẽ phải. Họ công khai bênh vực bọn gian ác, dối trá, và giết người. Họ nhân danh giáo quyền hay giáo luật do con người đặt ra để thẳng tay loại trừ những ai dám cáo trách tội lỗi, dạy người khác làm theo lời Kinh Thánh, khiến cho thế lực ma quỷ ngày càng lộng hành hơn. Đề cập đến điều này, thiết nghĩ tôi không cần chứng minh, bởi người mù đã nghe, người điếc đã thấy, người câm không thể nói ra, và chỉ có kẻ hèn nhát mới phủ nhận.

    Những hành vi dâm loạn cũng được luật pháp làm ngơ hay dung túng. Tội nói dối đã trở thành lối sống hay mốt thời thượng hằng ngày nhưng lại được xem như thể là “sự khôn ngoan” của những kẻ cầm quyền bất chính và bọn tay sai, hay truyền thông bất lương.

    Thế giới đã chứng kiến, tại Hoa Kỳ trong năm 2020, nhiều chiến dịch bôi nhọ, vu khống, nhằm triệt hạ một Tổng Thống khi ông có những chương trình ích nước lợi dân, tôn trọng sự sống, và tin kính Thiên Chúa. Nhiều người đã tin tưởng những kẻ dối trá, nhưng họ lại nghi ngờ, chống đối và tẩy chay người tử tế. Trong số người đó, không ít những người nhận mình là “con dân Chúa” hay có sự sáng của Chúa mà chúng ta có thể gọi là CINO.

    Chỉ cần tính trong vòng bốn năm qua, tại Hoa Kỳ, hằng ngày có hằng trăm tin tức dối trá được kẻ gian tung ra. Người bình dân khó biết phải tin ai. Những người được xem là có học hay trí thức, vì không có đủ thì giờ tìm tòi hoặc kiểm chứng tin tức một chiều, nên không biết đâu thật, đâu hư. Kẻ gian biết rõ điều này hơn ai hết, nên chúng đã khai thác tối đa điểm yếu này của người dân.

    Có ít nhất 13 cơ quan truyền thông tại Hoa Kỳ, đặc biệt là CNN và Washington Post, đã gọi đích danh đại dịch Covid 19 là “China Virus!” , “Chinese coronavirus”, “Wuhan virus” nhưng khoảng chừng một tháng sau, Tổng Thống Trump bị lên án là kỳ thị, là phân biệt chủng tộc, là “racist” chỉ vì ông gọi dịch bệnh Covid19 là China Virus để phản bác việc Trung cộng đổ thừa lính Mỹ đã mang dịch bệnh đến nước Tàu. Xin bấm vào link này để xem bằng chứng: https://newhopemedianetwork.net/2020/04/18/china-virus/

    Trong mùa bầu cử tổng thống Mỹ năm 2020 vừa qua, phía người Việt tị nạn Vc, có những thành phần vỗ ngực nhận mình là có học, trí thức, nhưng họ bài Mỹ, hoặc chống những ai làm lợi cho nước Mỹ hăng say hơn chống Việt cộng, hay chống kẻ thù của Mỹ. Họ thù ghét người Mỹ nhưng vẫn vác mặt đến dung thân ở Hoa Kỳ. Họ hết lòng ủng hộ ứng cử viên có những chương trình diệt sự sống và đảo lộn hôn nhân thánh khiết mà Đức Chúa Trời đã thiết lập. Họ tìm cách ca ngợi và tìm đủ cách làm lu mờ sự độc ác của ứng cử viên tổng thống và cái đảng “giết người hợp pháp” của ông ta, đó là một đám người từng có quyết định nhẫn tâm bỏ rơi Miền Nam Việt Nam vào tay cộng sản. Bằng chứng về sự phản bội đồng minh, và ruồng bỏ người Việt tị nạn cộng sản sau ngày 30-4-1975 của đám gian ác còn sờ sờ ra đó, mà họ vẫn không tin, hoặc muối mặt ăn tiền, để nói tốt cho những kẻ thiếu lòng nhân đó.

    Những “trí thức” vừa nêu, kể cả những CINO, dám cho rằng họ rành tiếng Mỹ, tiếng Tây hơn người, và chỉ có họ mới có khả năng hiểu tin tức tiếng Anh từ CNN,  The New York Times, hoặc Washington Post. Còn những ai hiểu không giống họ là “dốt” tiếng Anh, chỉ có khả năng đọc báo tiếng Việt nên mới ủng hộ Tổng Thống Trump. Họ trịch thượng nói lời xúc phạm người khác chỉ vì người ta không ngu dại để tin tưởng những loại tin tức giả tạo (fake news) giống như họ. Đối với thành phần này và CINO, tôi xin tặng họ một câu nói đáng suy nghĩ của một danh nhân, “Sự ngu ngốc ở chỗ là đã biết sự thật, nhìn thấy sự thật nhưng vẫn tin những điều dối trá.” (Stupidity is knowing the truth, seeing the truth but still believing the lies.)

    Do sự hèn nhát, sợ “mất ghế” và sợ “bể nồi cơm” nên không ít những người nhận mình “đại diện Thiên Chúa”, hoặc giữ vai trò lãnh đạo những nơi được xem là thiêng liêng, họ đã đứng về phía kẻ mạnh để thẳng tay loại trừ những ai dám công khai chống lại quyền lực của ma quỷ (satan). Những loại giáo quyền bất xứng hay bất lương đã không ngần ngại bịt miệng những người giống lên tiếng nói công chính để cáo trách tội ác, như đã nói. Khi chọn làm những điều sai quấy đó, có lẽ họ đã quên lời khuyến cáo này trong Thánh Kinh, “Có một con đường coi dường chánh đáng cho loài người nhưng đến cuối cùng nó thành ra nẻo sự chết”(Châm-ngôn 14:12).

    Thánh Kinh khuyến cáo rằng, ma quỷ là hiện thân của sự dối trá và giết người. Những điều này được chép trong Phúc Âm Giăng 8:44. Vậy thì, những kẻ ngụp lặn trong tội lỗi, chủ trương hay ủng hộ bọn giết người, tiếp tay tuyên truyền những điều dối trá, chính là con cái của của sự tối tăm, là tay sai ma quỷ, là CINO chứ không thể là con dân Chúa.

    Bất cứ ai nhân danh đại diện Thiên Chúa, nhân danh thánh thiện, mà lại đứng về phía kẻ ác để trục lợi, để bảo vệ chức vụ, để được yên thân, nhẫn tâm loại trừ những ai dám công khai, hoặc xổng xưng chống lại các loại giết người trực tiếp hay gián tiếp, điển hình là giết hại thai nhi, những người đó là gian ác trong vỏ bọc thiêng liêng, là con cái của của sự tối tăm, là tay sai ma quỷ, là CINO, chứ không thể là con dân Chúa, hay đại diện Thiên Chúa trên trần gian này. Bởi Kinh Thánh đã khuyến cáo, “Ai nói với kẻ ác rằng, ‘Ngươi vô tội,’ Kẻ ấy sẽ bị dân nguyền rủa và các dân khác ghê tởm” (Châm Ngôn 24:24).

    Kẻ nào nói những điều không đúng sự thật để triệt hạ uy tín của người khác,  tưởng tượng ra những câu chuyện bỉ ổi để đổ lên đầu người khác hầu che đậy tâm địa thiếu ngay thẳng của mình, kẻ đó chính là tay sai ma quỷ. Kẻ nào thích nói hành người khác cho sướng miệng, thích ăn gian nói dối mà không thẹn với chính mình, trước mặt người khác tỏ vẻ thân thiện nhưng sau lưng người ta lại nói lời dối trá để hãm hại uy tín người ta, kẻ đó chính là tay sai ma quỷ. Kẻ nào thích tìm tòi, tán phát những điều sai sự thật mà chính mình biết rõ đó là dối trá, kẻ đó chính là tay sai ma quỷ. Bọn này chính là đám gian tà cần phải bị người tử tế cô lập, hoặc loại trừ chúng ra khỏi các sinh hoạt của những người lương thiện.

    Để tìm ra đâu là sự lành và điều ác, con dân Chúa hãy nghe lời phán của Chúa Cứu Thế Jesus, “Người lành bởi lòng chứa điều thiện mà phát ra điều thiện, kẻ dữ bởi lòng chứa điều ác mà phát ra điều ác; vì do sự đầy dẫy trong lòng mà miệng nói ra” (Lu-ca 6:45).

    Xin cho tôi nói thêm điều này trước khi kết luận: Kẻ nào ngồi chung bàn, ăn chung mâm với kẻ gian, thoả hiệp với kẻ mạnh, hại người lương thiện để được yên thân, làm giàu bằng những hành động bất chánh, bóc lột công sức người khác, sang đoạt của người thành của mình, tạo sự nghiệp và quyền chức bằng những thủ đoạn đê tiện, chính là con cái của của sự tối tăm, là tay sai ma quỷ, chứ không thể là con dân Chúa.

    Ngoài ra, nếu ai nhận mình là con dân Chúa và từng đọc Thánh Kinh, chắc chắn người đó khó quên lời khuyến cáo, “Hãy tiết độ và tỉnh thức: kẻ thù nghịch anh em là ma quỷ, như sư tử rống, đi rình mò chung quanh anh em, tìm kiếm người nào nó có thể nuốt được” (1 Phi-e-rơ 5:8).

    Kết luận
    Con dân Chúa không thể cấm hay ngăn cản những lời nói và hành động sai quấy của bọn gian ác, hoặc giáo quyền bất chính, nhưng mình có quyền xa lánh và không tin vào những lời nói hay hành động sai trật của họ bởi chúng ta cũng có quyển Thánh Kinh trong tay. Ngoài ra, trong trường hợp này, sử dụng vũ khí “tẩy chay” rất phù hợp với Thánh Kinh. Hãy tránh xa họ đi! Kinh Thánh khẳng định rằng, “Vì những kẻ đó chẳng phục vụ Chúa Cứu Thế, Chúa chúng ta đâu, song phục vụ cái bụng họ và dùng những lời đường mật nịnh bợ để quyến rũ lòng người thật thà” (Rô-ma 16:17-18).

    Chúa Cứu Thế Jesus từng phán phán rằng, “Đừng sợ kẻ giết thân thể mà không giết được linh hồn; nhưng thà sợ Đấng làm cho mất được linh hồn và thân thể trong địa ngục” (Ma-thi-ơ 10:28).

    Ai nhận mình là con dân Chúa hãy cùng cầu nguyện cho nhau, nhắc nhở nhau, tha thứ nhau, sống yêu thương, lấy lòng chân thật mà đãi nhau, hết lòng yêu mến Chúa, và sống theo lời dạy của Chúa. Nếu chúng ta không làm được những điều căn bản đó, chúng ta chỉ là CINO, dễ dàng trúng kế ma quỷ, làm lợi cho ma quỷ, và làm tay sai cho ma quỷ mà cứ ngỡ rằng mình là con dân Chúa.

    Huỳnh Quốc Bình
    Chúa Nhật 22-8-2021
    E-mail: This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.
     
     
     
    [category DD, BB]

     

    --