2. Cảm Nghiệm Sống Lời Chúa

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - TGM NĂNG NGUYỄN

  •  
     

    Thứ Sáu tuần 16 Thường niên năm I - Mảnh đất tâm hồn (Mt 13,18-23)

    Tin mừng: Mt 13, 18-23

    18 “Vậy anh em hãy nghe dụ ngôn người gieo giống.

    19 Hễ ai nghe lời rao giảng Nước Trời mà không hiểu, thì quỷ dữ đến cướp đi điều đã gieo trong lòng người ấy: đó là kẻ đã được gieo bên vệ đường.

    20 Còn kẻ được gieo trên nơi sỏi đá, đó là kẻ nghe Lời và liền vui vẻ đón nhận.

    21 Nhưng nó không đâm rễ mà là kẻ nhất thời: khi gặp gian nan hay bị ngược đãi vì Lời, nó vấp ngã ngay.

    22 Còn kẻ được gieo vào bụi gai, đó là kẻ nghe Lời, nhưng nỗi lo lắng sự đời, và bả vinh hoa phú quý bóp nghẹt, khiến Lời không sinh hoa kết quả gì.

    23 Còn kẻ được gieo trên đất tốt, đó là kẻ nghe Lời và hiểu, thì tất nhiên sinh hoa kết quả và làm ra, kẻ được gấp trăm, kẻ được sáu chục, kẻ được ba chục.”

     

    1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

    Sứ điệp: Hạt giống Lời Chúa được gieo vào lòng mỗi người. Hạt giống ấy đạt kết quả ra sao là tùy thuộc vào thái độ đón nhận của chúng ta. Để sinh hoa trái dồi dào, chúng ta hãy cộng tác tích cực làm cho hạt giống nảy mầm và phát triển phong phú.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã nhọc công vỡ đất và gieo hạt vào hồn con. Hạt giống là Lời Chúa và chính Chúa. Chúa giao cho con quyền coi sóc thửa ruộng hồn mình. Ngày qua ngày, con ao ước trở thành thửa ruộng tốt, một thửa ruộng không có gai góc sỏi đá và những con đường mòn dọc ngang chai cứng. Nhưng thực tế thì khác. Đã có lúc con phí phạm đánh mất ơn Chúa, đã có lần con làm ngơ, bịt tai trước lời mời gọi yêu thương. Lần này qua lần khác, tâm hồn con dần dần trở nên chai cứng, khiến hạt giống Nước Trời èo uột, khô héo.

    Lạy Chúa Giêsu, Chúa biết rõ điều đó. Nhưng lòng quảng đại của Chúa vẫn ban phát cách rộng rãi và lòng nhân từ Chúa vẫn kiên tâm chờ đợi con đáp lời. Con xin dâng lời cảm tạ vì Chúa vẫn một lòng thương con. Tâm hồn con càng tội lỗi, thửa ruộng con càng chai lỳ, Chúa càng ban ơn dồi dào phong phú, con tin chắc rằng không bao giờ Chúa rút lại tình yêu thương ấy.

    Xin Chúa giúp con biết săn sóc tâm hồn đã được Chúa cứu chuộc và thánh hóa. Xin đừng để con bóp nghẹt ơn Chúa, bóp nghẹt tình yêu Chúa đang triển nở trong con. Xin Chúa giúp con biết chăm sóc thửa ruộng hồn mình bằng cách nhổ đi những cỏ dại tội lỗi, đốt cháy đi những rơm rác của thói hư tật xấu, để có thể sinh nhiều hoa trái như lòng Chúa ước mong. Amen.

    Ghi nhớ: “Kẻ nghe lời giảng mà hiểu được, nên sinh hoa kết quả”. (C. 23)
    Kính chuyển:
    Hồng
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - LM MINH ANH -

  •  
     
     
     
     
    MẢNH ĐẤT GIÀU
     “Ai có tai để nghe, thì hãy nghe!”
        Một nghệ sĩ vĩ cầm bất ngờ khám phá tiếng đàn của mình có tác dụng thôi miên người nghe; anh cũng thấy tác động này trên các vật cưng trong nhà.  Và anh tự hỏi, điều ấy sẽ thế nào đối với những thú hoang?  Và ngày kia, đến một bìa rừng, anh cất tiếng đàn.  Điều kỳ diệu đã xảy ra!  Một con sư tử cái, một con voi và một con khỉ lao vào chỗ anh, chúng say mê lắng nghe.  Chẳng mấy chốc, động vật các loại đến chật ních.  Đột nhiên, một con sư tử khác lao ra khỏi rừng, vồ lấy người nghệ sĩ.  Sư tử cái hét lên, “Sao ông làm thế?”  Sư tử đực khum hai chân sau đôi tai đáp, “Cái gì?”
     
    Kính thưa Anh Chị em,
    Con sư tử đực kia xem ra không có một ‘đôi tai nội tâm’ và một ‘mảnh đất giàu’ bên trong như các con thú khác.  Tin Mừng hôm nay cũng nói đến một ‘đôi tai’ và một ‘mảnh đất giàu’; nhưng ‘đôi tai’ Chúa Giêsu nói đến có nhiều điều hơn đôi tai thể lý.  Ngài nói đến một ‘đôi tai’, qua đó, chúng ta có thể nghe, hiểu, lựa chọn và chấp nhận thánh ý Thiên Chúa từ một ‘mảnh đất giàu’ của linh hồn.
     
    Bằng nhiều cách, Chúa Giêsu nói Lời Thiên Chúa cho chúng ta, nhưng chúng ta có lắng nghe và sẵn sàng để Lời Ngài thấm nhuần hay không, điều này tuỳ thuộc nội tâm mỗi người.  Chỉ khi chăm chú vào Lời Ngài, chúng ta mới có thể nắm bắt ý muốn của Thiên Chúa; cùng lúc, tâm hồn chúng ta phải là một ‘mảnh đất giàu.’  Để có được ‘mảnh đất giàu’ màu mỡ trong tâm hồn, quả không dễ!  Vì sẽ dễ hơn rất nhiều để đất khô cằn, gai gốc, sỏi đá và không đón nhận.  Vậy, làm sao để nuôi dưỡng một tâm hồn hầu nó có thể trở nên một ‘mảnh đất giàu?’
     
    Để bắt đầu công việc này, một trong những nơi quan trọng nhất là chúng ta phải đi xuống ‘vùng trũng’ khiêm tốn.  Khiêm tốn, cuối cùng, là nhìn nhận sự thật về con người mình; và đặc biệt, nhận thức được sự cần thiết của ân sủng Thiên Chúa trong đời.  Việc khiêm tốn thừa nhận chúng ta bất lực nếu không có ân sủng là một điều cần thiết trước tiên để tạo ra một ‘mảnh đất giàu’ nội tâm; từ đó, chúng ta hoàn toàn cậy trông vào Chúa.  Lần đầu tiên, khi hạ mình xuống tận ‘vùng trũng’ lòng mình, tựa nương vào Đấng Quyền Năng, chúng ta bắt đầu ở trong tư thế sẵn sàng lắng nghe khi Thiên Chúa nói; và lúc Ngài mở lời, qua ‘đôi tai nội tâm’, chúng ta vui mừng lắng nghe, hiểu, lựa chọn và chấp nhận thánh ý; tức là vâng lời.  Chỉ khi đó, hoa trái tốt lành của lòng thương xót Chúa mới có thể đổ vào cuộc sống chúng ta và qua chúng ta, đổ vào cuộc đời những người khác.
     
    Bài đọc Xuất Hành hôm nay là một minh họa cho thấy thái độ lắng nghe với ‘đôi tai nội tâm’ của Môisen và Aaron, những con người có những ‘mảnh đất giàu.’  Bị dân ta oán giữa sa mạc với những lời lẽ khó nghe nhất, “Thà chúng tôi chết trong đất Ai Cập do tay Chúa, khi chúng tôi ngồi kề bên nồi thịt và ăn bánh no nê!”, Môisen và Aaron vẫn không một lời phàn nàn hay khiển trách, một chỉ khiêm tốn lặng thinh, chờ đợi để lắng nghe Thiên Chúa.  Và Thiên Chúa đã phán cùng Môisen để ông nói lại cho dân, “Chiều nay các ngươi sẽ ăn thịt, và sáng mai sẽ ăn bánh no nê!”   Quả đúng như vậy!  Thú vị thay, ở sách Dân Số, Môisen sẽ nói với dân, “Anh em sẽ ăn, không phải một ngày, hai ngày, năm mười ngày, hay hai mươi ngày, nhưng suốt cả tháng, cho đến khi thịt lòi ra lỗ mũi!”  Thánh Vịnh đáp ca hôm nay xác nhận điều đó, “Chúa ban bánh bởi trời nuôi dưỡng họ!” khi Ngài cho chim cút và sương mai rơi rợp trại!
     
    Anh Chị em,
    Không ai đã bước xuống ‘vùng trũng’ khiêm tốn bằng Thiên Chúa.  Bằng chứng là dân, miệng vừa, “Vang lên muôn lời ca, ta ca ngợi Chúa!”, lại vừa ta oán Ngài.  Vậy mà, Thiên Chúa vẫn chịu đựng, Ngài kiên nhẫn lắng nghe họ.  Ngày nay, vẫn vị Thiên Chúa đó, đang bước xuống trong Chúa Giêsu Kitô.  Ngài đã bước xuống thật thấp, thấp đến nỗi hiến mình treo cao trên nhục hình thập giá; thấp đến nỗi hiến mình lấy Máu Thịt nuôi dưỡng nhân loại trên các bàn thờ.  Ôi, một nhân loại vĩ đại, cao quý!  Chúng ta có nhận ra điều đó không, hay suốt ngày chỉ kiếm tìm những gì thỏa mãn cơn đói vật chất và để cho ‘đôi tai tâm hồn’ mình điếc đặc.  Chớ gì mỗi ngày, chúng ta biết cần mẫn khiêm tốn cúi xuống mảnh đất tâm hồn để nhặt đi những hòn sỏi ích kỷ, nhổ đi những cọng cỏ kiêu căng, hầu hạt giống Lời Chúa có thể mọc lên từ một ‘mảnh đất giàu’ màu mỡ.
     
    Chúng ta có thể cầu nguyện,
    “Lạy Chúa, xin đừng để hạt giống Lời Chúa chết nghẹt nơi con; nhưng cho con biết cộng tác với ân sủng, từ việc đón nhận với ‘đôi tai nội tâm’ nhạy bén đến việc ra sức vun xới cho tâm hồn trở nên ‘mảnh đất giàu’; nhờ đó, Lời Chúa có thể sinh hoa trái cho linh hồn con và anh em con.”  Amen!
     
    Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
     


    --Certified Virus Free by 4SecureMail.com ICSA-Certified Scanner--
    Download all attachments as a zip file
    • image001.jpg
      61kB
    •  
      MẢNH ĐẤT GIÀU.docx
      77.4kB

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - TGM NĂNG NGUYỄN

  •  
    Hong Nguyen
     

    Thứ Tư tuần 16 Thường niên năm I (Mt 13,1-9)

    Tin mừng: Mt 13, 1-9

    1 Ngày ấy, Chúa Giêsu ra khỏi nhà và đi đến ngồi ở ven bờ biển.

    2 Dân chúng tụ tập quanh Người đông đảo đến nỗi Người phải xuống thuyền mà ngồi, còn tất cả dân chúng thì đứng trên bờ.

    3 Và Người dùng dụ ngôn mà nói với họ nhiều điều. Người nói: “Này đây, có người gieo giống đi gieo lúa.

    4 Trong khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim trời bay đến ăn mất.

    5 Có hạt rơi xuống trên đá sỏi, chỗ có ít đất, nó liền mọc lên, vì không có nhiều đất. 6 Khi mặt trời mọc lên, bị nắng gắt, và vì không đâm rễ sâu, nên nó khô héo.

    7 Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc um tùm, nên nó chết nghẹt.

    8 Có hạt rơi xuống đất tốt và sinh hoa kết quả, có hạt được một trăm, có hạt được sáu mươi, hạt ba mươi.

    9 Ai có tai để nghe, thì hãy nghe”.

     

    1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

    Sứ điệp: Qua dụ ngôn người gieo giống, Chúa Giêsu cho thấy rằng: đời sống của con người phong phú hay cằn cỗi là tùy ở thái độ đón nhận Lời Chúa.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, khi hạt lúa chưa gieo xuống thì mảnh đất còn là mảnh đất hoang, nhưng khi gieo lúa xuống thì mảnh đất biến thành ruộng lúa. Chính hạt lúa đã biến mảnh đất thành ruộng và làm cho nó có một giá trị.

    Chúa là hạt giống mà Chúa Cha gieo vào lòng con, con đã đón nhận Chúa và nhờ đó con đã trở nên con Thiên Chúa. Sự hiện diện sống động của Chúa trong con đã hoàn toàn biến đổi con người con, làm cho con có một giá trị mới, một ơn gọi mới, một cuộc sống mới. Một khi đã đón nhận Chúa, tâm hồn con không thể trở về tình trạng đất hoang nữa, mà chỉ còn có thể là mảnh ruộng tốt hay xấu mà thôi. Con trở nên tốt hay xấu không phải tại Chúa, nhưng là do con, tùy con đón nhận Chúa như thế nào, tùy con có sống phù hợp với giáo huấn của Chúa hay không.

    Lạy Chúa, con xác tín rằng nhờ ơn Chúa, con đã có một cuộc sống mới, một cuộc sống có giá trị và phong phú. Xin cho con biết cố gắng tận lực phát huy ơn Chúa nơi con, vì đó mới chính là mục đích của đời sống con.

    Sống ở trên đời này, con người đã đặt ra cho mình nhiều mục đích: đạt đến đỉnh cao danh vọng, bằng mọi cách tích lũy của cải để được giàu sang, làm sao để lưu danh thơm tiếng tốt lại cho đời… Phần con, Chúa đã cho con sống theo một hướng khác hẳn: đó là làm cho sức sống của Chúa không ngừng lớn lên trong con. Và con có bổn phận phải dọn sạch những gai góc sỏi đá và tội lỗi có nguy cơ bóp chết ơn Chúa. Xin Chúa giúp con. Amen.

    Ghi nhớ: “Nó sinh hoa kết quả gấp trăm”.
    Kính chuyển:
    Hồng
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - TGM NGUYỄN NĂNG

  •  
    TGM NĂNG NGUYỄN
     

    Ngày 22/07: thánh nữ Maria Mađalêna, lễ kính (Ga 20,1-2.11-18)

    Tin mừng: Ga 20,1-2.11-18

    Ngày đầu tuần, Maria Mađalêna đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối, và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ. Bà liền chạy về tìm Simon Phêrô và người môn đệ khác được Chúa Giêsu yêu mến, bà nói với các ông rằng: “Người ta đã lấy xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta để Thầy ở đâu”.

    Bà Maria đang còn đứng gần mồ Chúa mà than khóc, nhìn vào trong mồ, bà thấy hai thiên thần mặc áo trắng đang ngồi nơi đã đặt xác Chúa Giêsu, một vị ngồi phía đàng đầu, một vị ngồi phía đàng chân. Hai vị hỏi: “Tại sao bà khóc?” Bà trả lời: “Người ta đã lấy mất xác Chúa tôi, và tôi không biết người ta đã để Người ở đâu?” Vừa nói xong, bà quay mặt lại, thì thấy Chúa Giêsu đã đứng đó. Nhưng bà chưa biết là Chúa Giêsu.

    Chúa Giêsu hỏi: “Bà kia, sao mà khóc? Bà tìm ai?” Tưởng là người giữ vườn, Maria thưa: “Thưa ông, nếu ông đã mang xác Người đi, thì xin cho tôi biết ông đã đặt Người ở đâu, để tôi đến lấy xác Người”. Chúa Giêsu gọi: “Maria”. Quay mặt lại, bà thưa Người: “Rabboni”, nghĩa là “Lạy Thầy”.

    Chúa Giêsu bảo bà: “Đừng động đến Ta, vì Ta chưa về cùng Cha Ta. Nhưng hãy báo tin cho các anh em Ta hay và bảo họ rằng: “Ta về cùng Cha Ta, cũng là Cha các con; về cùng Thiên Chúa Ta, cũng là Thiên Chúa các con”.

    Maria Mađalêna đi báo tin cho các môn đệ rằng: “Tôi đã trông thấy Chúa, và Chúa đã phán với tôi những điều ấy”.

     

    Suy niệm: (TGM Giuse Nguyễn Năng)

    Sứ điệp: Yêu mến Chúa là sức mạnh, là động lực, là lẽ sống và là niềm hy vọng của cuộc sống người Kitô hữu.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, vì yêu mến Chúa mà bà Maria Ma-đa-lê-na đã can đảm có mặt dưới chân thập giá khi Chúa chịu chết. Vì yêu mến Chúa mà bà đã vội vã viếng thăm mộ Chúa, để rồi được diễm phúc gặp gỡ Chúa Phục Sinh. Cũng vì yêu mến Chúa, mà bà đã sốt sắng, mau mắn loan báo cho các môn đệ về Tin Mừng Chúa đã sống lại.

    Lạy Chúa, vì con chưa yêu mến Chúa nồng nàn, nên con còn cảm thấy đời sống đạo là một gánh nặng chồng chất của lề luật. Vì con chưa yêu mến Chúa thật tình, nên con chưa thể quên mình để sống bác ái với mọi người. Vì chưa yêu mến Chúa hết lòng, nên con vẫn sống hời hợt, không lý tưởng, con vẫn chưa thay đổi cuộc sống. Con vẫn bước đi trên lối mòn của con đường cũ, con đường lấy của cải vật chất làm mục đích, lấy hưởng thụ làm hạnh phúc, lấy ích kỷ làm niềm vui.

    Lạy Chúa, vì yêu mến Chúa mà bà Maria Ma-đa-lê-na làm được tất cả. Xin cho con có được một lòng mến Chúa thiết tha như thế, để con là nhân chứng cho tình yêu Chúa trong xã hội nhân loại hôm nay, để con can đảm và say mê loan báo Tin Mừng của Chúa trong bất cứ hoàn cảnh nào, và để con đem Chúa đến cho những ai đang cần sự hiện diện của Chúa, bằng chính cuộc sống của con khi biết hy sinh, quảng đại, chia sẻ và phục vụ họ. Amen.

    Ghi nhớ : “Bà kia, sao mà khóc ? Bà tìm ai ?
    Kính chuyển:
    Hồng
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - - MỘT CẢM THỨC THÁNH

MỘT CẢM THỨC THÁNH

“Khi ấy, nhóm Pharisêu ra khỏi hội đường, bàn bạc để tìm cách giết Chúa Giêsu”.

Năm 1818, Tamatoe, vua đảo Huahine, trở lại đạo. Ngay sau đó, vua phát hiện một âm mưu lật đổ mình. Tamatoe lập tức truy lùng, bắt giam tất cả. Cho đến một ngày kia, ông bất ngờ khoan hồng và tổ chức khoản đãi họ một bữa tiệc linh đình. Lòng tốt của vua khiến kẻ thù ấn tượng đến nỗi, họ đã công khai đốt các bụt thần của mình và tuyên xưng niềm tin vào Chúa Kitô của vua.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng hôm nay cũng nói đến một âm mưu, không nhắm vào một vị vua, nhưng nhắm đến “Vua các vua”. Thật sốc, đáng buồn và thậm chí, tai tiếng với lời mở đầu của Tin Mừng hôm nay, “Những người Pharisêu bàn bạc để tìm cách giết Chúa Giêsu”. Thế nhưng, phản ứng của Ngài là ‘một cảm thức thánh’ hiền hoà đến bất ngờ, “Biết vậy, Chúa Giêsu lánh khỏi nơi ấy!”. Và tuyệt vời hơn, với câu cuối cùng của trình thuật, “Dân ngoại sẽ hy vọng vào danh Ngài!”.

Trước hết, nếu chúng ta thực sự ngồi và suy nghĩ về việc “giết Chúa”, thì đó là điều không thể chấp nhận! Ở đây, các nhà lãnh đạo tôn giáo thời bấy giờ đã chủ động, chủ tâm và chủ mưu giết Đấng Cứu Độ của thế giới. Đấng được biết là đang chuẩn bị cho họ, niềm hy vọng của họ, nay trở thành đối tượng của ác tâm, thù hận và giết chóc. Thật đáng tiếc! Thế nhưng, điều đó không có nghĩa là chúng ta cần phải rơi vào một cơn tức giận, tuyệt vọng hay nảy sinh một ý tưởng oán thù. Tốt hơn, trước những ác tâm đó, chúng ta phải có ‘một cảm thức thánh’ như Chúa Giêsu; nghĩa là, sẽ yêu thương họ hơn, biến nỗi buồn này thành một lời kêu gọi họ sám hối ăn năn.

Dĩ nhiên, tà tâm nơi các biệt phái là chuyện của quá khứ; tuy nhiên, ngay hôm nay, người ta vẫn tiếp tục bức hại Chúa Giêsu theo nhiều cách, và đôi khi, bức bách này vẫn được tìm thấy giữa các Kitô hữu và ngay cả nơi các lãnh đạo Giáo Hội và lãnh đạo thế giới. Thật nghiệt ngã! Khi cam kết dấn thân vì Chúa Kitô và sứ mệnh của Ngài, chúng ta vẫn có thể trở nên mục tiêu của ‘kẻ ác’; và rất thường xuyên, trải nghiệm những ‘mũi tên đau đớn’ từ phía những ai lẽ ra, phải là người ủng hộ chúng ta nhất. Vậy, nếu đây là trải nghiệm phải vượt qua, chúng ta hãy giữ mình, để không trở nên ‘một hiện tượng’ hoặc vì quá giao động mà mất đi cái gọi là ‘cảm thức về Giáo Hội’, tiếng Pháp gọi là “sens ecclésial”. Và cho dẫu đó là một sự thật, thì cũng không vì thế mà chúng ta hung hãn hay ngược lại, nhượng bộ sự phi lý; lẽ thường là nên im lặng, nhưng đến một lúc, sau khi cầu nguyện, phân định, chúng ta can đảm trình bày cho người có thẩm quyền. ‘Bức bách’ là một phần hậu quả của việc theo Chúa; vì thế, chớ ngạc nhiên, nếu không nói, cứ mong đợi điều sẽ xảy đến!

Tiếp đến, trước dã tâm của biệt phái, Chúa Giêsu đã ứng xử hiền hoà đến tuyệt vời, Ngài “lánh khỏi nơi ấy!”; ở chỗ khác, “Ngài bỏ họ mà qua bờ bên kia!”. Matthêu đã tinh ý dành trọn nửa bài Tin Mừng còn lại để nói đến ‘một cảm thức thánh’ nơi “Người Tôi Tớ” được ứng nghiệm trọn vẹn ở Chúa Giêsu, “Người không cãi cọ hay dức lác; không bẻ gãy cây sậy đã giập, không dập tắt tim đèn còn khói”. Ngạc nhiên hơn, trước những người đang tìm cách thủ tiêu mình, Chúa Giêsu đã ứng xử thật đẹp, thật cao thượng và hiếu hoà, “Ngài lánh khỏi họ”; để rồi đây, Ngài sẽ bước vào lòng những ai chờ đón Ngài, đúng như Isaia tiên đoán, “Dân ngoại sẽ hy vọng vào danh Ngài!”.

Thú vị thay, “Dân ngoại sẽ hy vọng vào danh Ngài!”. Một điều đã được tiên liệu từ thời Môisen mà sách Xuất Hành hôm nay đề cập, “Con cái Israel đi từ Ramessê tới Socoth, số đàn ông đi bộ, không kể con nít, chừng sáu trăm ngàn. Cũng có vô số dân tứ chiếng cùng đi với họ”. “Dân tứ chiếng” thời Môisen là biểu tượng cho “Dân ngoại” thời Chúa Giêsu. Nếu Môisen đã điêu đứng với dân Cựu Ước làm sao; thì Chúa Giêsu cũng bị đối xử tương tự bởi dân Tân Ước và còn hơn thế. Vậy mà không một ai, không một biến cố nào có thể ngăn cản ý định cứu chuộc của Thiên Chúa, vì “Muôn ngàn đời, Chúa vẫn trọn tình thương!” như lời Thánh Vịnh đáp ca hôm nay tuyên xưng.

Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta trải nghiệm ‘một cảm thức thánh’ như Môisen, như Chúa Giêsu. Đây là nỗi buồn thánh của Bát Phúc, một nỗi buồn cho phép chúng ta từ chối những lỗi lầm gặp phải nơi người anh em để lớn lên trong kiên định và nhẫn nhịn. Nơi Bí tích Thánh Thể, Chúa Giêsu đang bổ sức cho chúng ta; Thánh Thần Ngài đang gia tăng sức mạnh để chúng ta cũng có thể “Bỏ họ mà qua bờ bên kia” mỗi khi phải đương đầu với những ác ý. Đó còn là quyền năng của Chúa Phục Sinh, quyền năng của Thánh Thần; vì chính thái độ yêu thương và hiền lành của chúng ta lại trở thành những dòng suối thông chuyển sự sống của Thiên Chúa cho người khác.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, khi con bị chế giễu hoặc ‘bắt bớ’ cách này cách khác, xin giúp con có một ‘cảm thức về Giáo Hội’ mạnh mẽ với một đức tin và một lòng bác ái sâu sắc. Hãy để ‘một cảm thức thánh’ xâm nhập con, hầu con can đảm bước tới mỗi ngày trong sứ vụ, khi con vẫn là con”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Chia sẻ Bài này:
 

FacebookTwitterLinkedInPinterestViber

00:00
 
04:47
 
 
 

Bài Giảng Lễ Chúa Nhật 16 Thường Niên B

Video Player
 
00:00
 
44:54
 
 
 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 
 
 

Chuyên Mục