2. Cảm Nghiệm Sống Lời Chúa

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - NỘI NGUYỄN

  •  
    Song Loi Chua
     
     

    SUY NIỆM/CẢM NGHIỆM SỐNG PHÚC ÂM

    CHÚA NHẬT LỄ LÁ NĂM C (10/4/2022)

    TIN MỪNG LUCA 23, 1-49

    ---ooOoo---

    THIÊN CHÚA BỊ ĐÓNG ĐINH THẬP GÍA

    "Khi đã đến nơi gọi là Núi Sọ, chúng đóng đinh Người vào thập giá cùng với hai tên trộm cướp, một đứa bên hữu và một đứa bên tả Người”

    I. DẪN VÀO PHỤNG VỤ LỜI CHÚA

    Chúa Nhật Lễ Lá khởi đầu cho Tuần Thánh và dẫn tới Đại Lễ Chúa Phục Sinh. Chúa Nhật Lễ Lá mừng biến cố Chúa Giêsu vào thánh thánh Yêrusalem với tư cách là Đấng Mêsia mà Israel mong đợi. Nhưng điều nổi bật nhất trong Phụng vụ Lới Chúa của Chúa Nhật Lễ Lá là Bài Thương Khó của Chúa Giêsu được Luca tường thuật. Trong cuộc khổ nạn Chúa Giê-su, Con Một Thiên Chúa mang hình ảnh, dáng dấp và thân phận của Người Tôi Tớ Đau Khổ mà ngôn sứ I-sai-a đã miêu tả từng chi tiết từ mấy trăm năm về trước.

    Chúng ta hãy đọc và suy niệm bài Thương Khó trong Phúc âm Luca và nếu có thời gian chúng ta nên đọc thêm bài của lm Nguyễn Công Đoan SJ để hiểu thêm về CÁI CHẾT THẬP GIÁ của Chúa Giêsu Kitô.

    II. LẰNG NGHE LỜI CHÚA TRONG BÀI PHÚC ÂM Lc 23,1-49 (bài ngắn):

    Khi ấy, tất cả công nghị đứng dậy và giải Người đến Philatô.

    Họ bắt đầu tố cáo Người rằng: "Chúng tôi đã thấy người này xúi giục dân nổi loạn, ngăn cản nộp thuế cho Cêsarê, và còn tự xưng là Kitô Vua".Philatô bảo các thượng tế và đám đông rằng: "Ta không thấy người này có tội gì".Nhưng họ cố nài rằng: "Người này đã làm náo động dân chúng, giảng dạy khắp xứ Giuđêa, bắt đầu từ Galilêa đến đây". Philatô vừa nghe nói đến Galilêa, liền hỏi cho biết có phải đương sự là người xứ Galilêa không. Và khi đã biết Người thuộc thẩm quyền Hêrôđê, quan liền sai giải Người cho Hêrôđê cũng có mặt tại Giêrusalem trong những ngày ấy. Hêrôđê thấy Chúa Giêsu thì mừng rỡ lắm, vì từ lâu, ông ao ước thấy Người, bởi đã nghe nói về Người rất nhiều, và hy vọng xem Người làm một vài phép lạ. Nhà vua hỏi Người rất nhiều lời, nhưng Người không đáp gì hết. Trong khi ấy, các thượng tế và luật sĩ ở đó tố cáo Người dữ dội. Còn Hêrôđê cùng các quan lính thì khinh dể và nhạo báng Người, đoạn khoác cho Người một cái áo choàng trắng và gởi trả Người cho Philatô. Chính ngày đó, Hêrôđê và Philatô trở thành bạn hữu, vì trước kia họ là thù địch với nhau.

    Bấy giờ Philatô triệu tập các thượng tế, các thủ lãnh và dân chúng lại, rồi bảo họ: "Các ngươi đã nộp cho ta người này như một kẻ xúi giục dân làm loạn, nhưng đây ta đã tra xét trước mặt các ngươi, và ta không thấy người này phạm tội nào trong những tội các ngươi tố cáo. Cả vua Hêrôđê cũng thấy như vậy, vì ta đã cử các ngươi đến nhà vua và nhà vua cũng không thấy có chi đáng tội chết cả. Vậy ta sẽ cho sửa phạt, rồi tha đi".  Mỗi dịp lễ, quan tổng trấn phải phóng thích cho họ một người tù. Vậy toàn dân đồng thanh kêu lên: "Hãy giết người này, và tha Baraba cho chúng tôi".Tên này vì dấy loạn trong thành và giết người, nên đã bị tống ngục. Nhưng Philatô muốn tha Chúa Giêsu, nên lại nói với dân chúng. Nhưng chúng càng la to hơn và nói: "Hãy đóng đinh nó, hãy đóng đinh nó vào thập giá!" Lần thứ ba, quan lại nói với dân chúng: "Người này đã làm gì xấu? Ta không thấy nơi ông ấy có lý do để lên án tử hình. Vậy ta sẽ trừng phạt, rồi tha đi". Chúng lại la lớn tiếng, nhất định đòi đóng đinh Người vào thập giá, và tiếng la hét của chúng càng dữ dội hơn. Philatô liền tuyên án theo lời chúng yêu cầu. Vậy quan phóng thích tên đã bị cầm tù vì dấy loạn và giết người, là kẻ mà chúng đã xin tha, còn Chúa Giêsu thì quan trao phó để mặc ý chúng.

    Khi điệu Người đi, chúng bắt một người xứ Xyrênê, tên Simon, ở ngoài đồng về, chúng bắt ông vác thập giá theo sau Chúa Giêsu. Đám đông dân chúng theo Người, có cả mấy người phụ nữ khóc thương Người. Nhưng Chúa Giêsu ngoảnh mặt lại bảo họ rằng:"Hỡi con gái Giêrusalem, đừng khóc thương Ta, hãy khóc thương chính các ngươi và con cái các ngươi. Vì này, sắp đến ngày người ta sẽ than rằng: 'Phúc cho người son sẻ, phúc cho những lòng không sinh nở và những vú không nuôi con!'. Bấy giờ người ta sẽ lên tiếng với núi non rằng: 'Hãy đổ xuống đè chúng tôi!', và nói với các gò nổng rằng: 'Hãy che lấp chúng tôi đi!'. Vì nếu cây tươi còn bị xử như vậy, thì gỗ khô sẽ ra sao?" Cùng với Người, chúng còn điệu hai tên gian ác nữa đi xử tử. Khi đã đến nơi gọi là Núi Sọ, chúng đóng đinh Người vào thập giá cùng với hai tên trộm cướp, một đứa bên hữu và một đứa bên tả Người. Bấy giờ Chúa Giêsu than thở rằng:"Lạy Cha, xin tha cho chúng, vì chúng không biết việc chúng làm". Rồi chúng rút thăm mà chia nhau áo Người. Dân chúng đứng đó nhìn xem, và các thủ lãnh thì cười nhạo Người mà rằng: "Nó đã cứu được kẻ khác thì hãy tự cứu mình đi, nếu nó thật là Đấng Kitô, người Thiên Chúa tuyển chọn". Quân lính đều chế diễu Người và đưa dấm cho Người uống và nói: S."Nếu ông là vua dân Do-thái, ông hãy tự cứu mình đi". Phía trên đầu Người có tấm bảng đề chữ Hy-lạp, La-tinh và Do-thái như sau: "Người này là vua dân Do-thái". Một trong hai kẻ trộm bị đóng đinh trên thập giá cũng sỉ nhục Người rằng: "Nếu ông là Đấng Kitô, ông hãy tự cứu ông và cứu chúng tôi nữa". Đối lại, tên kia mắng nó rằng: "Mi cũng chịu đồng một án mà mi chẳng sợ Thiên Chúa sao. Phần chúng ta, như thế này là đích đáng, vì chúng ta chịu xứng với việc chúng ta đã làm, còn Ông này, Ông có làm gì xấu đâu?" Và anh ta thưa Chúa Giêsu rằng:"Lạy Ngài, khi nào về nước Ngài, xin nhớ đến tôi". Chúa Giêsu đáp:"Quả thật, Ta bảo ngươi: ngay hôm nay, ngươi sẽ ở trên thiên đàng với Ta".

    Lúc đó vào khoảng giờ thứ sáu, tối tăm liền bao trùm cả mặt đất cho đến giờ thứ chín. Mặt trời trở nên u ám, màn trong đền thờ xé ra làm đôi ngay chính giữa. Lúc đó Chúa Giêsu kêu lớn tiếng rằng:"Lạy Cha, Con phó linh hồn Con trong tay Cha". Nói đoạn, Người trút hơi thở.

    (Quỳ gối thinh lặng thờ lạy trong giây lát)

    Thấy sự việc xảy ra, viên sĩ quan ca tụng Thiên Chúa rằng: "Ông này quả thật là người công chính". Và tất cả dân chúng có mặt thấy cảnh tượng đó, và chứng kiến những sự việc xảy ra, liền đấm ngực trở về.

    Đứng xa xa, có những kẻ quen biết Người, và mấy phụ nữ đi theo Người từ xứ Galilêa, họ cũng chứng kiến.

     

    III.  Phía Sau Cây ThẬp Giá

    Lm. Nguyễn Công Ðoan, S.J.

     Bạn có biết tại sao khi nghe hai chữ "thập giá" chúng ta không thấy sởn gai ốc, và có khi còn dửng dưng nữa, trong khi các môn đệ nghe nói đến thập giá thì nổi da gà, và ông Phêrô run rẩy can ngăn Chúa đừng đi tới đó?  Có lẽ vì chúng ta chỉ thấy những cây thánh giá bằng vàng, bằng bạc, bằng đồng, bằng gỗ quí nhẵn bóng hay bằng xi-măng tô đá rửa, đá mài, nên hình ảnh mà hai chữ thập giá gợi lên trong ta không có gì đáng sợ.  Còn các môn đệ thì trái lại chưa bao giờ thấy những cây thập giá bằng vàng, bằng bạc... và hai chữ này không chỉ gợi lên một cây khổ giá trần trụi, mà gợi lên hình ảnh một con người quằn quại, tuyệt vọng trong đau đớn và nhục nhã ê chề, lơ lửng giữa trời và đất, giữa sống và chết, trước những cái nhìn thù ghét và khinh bỉ, trước những con mắt tò mò và dửng dưng.

    Chính vì thế mà các tông đồ rùng mình sợ hãi khi Chúa Giêsu nói đến thập giá.

    Nhưng Chúa Giêsu không phải là ông thầy dễ dãi hay nhu nhược.  Chúa vẫn nói thẳng và Chúa đòi ai muốn theo Chúa phải nhìn thẳng vào thập giá và chấp nhận nó: "Ai muốn theo Thầy, hãy bỏ mình đi, vác lấy thập giá của mình hằng ngày mà đi đằng sau Thầy".

    Ông Phêrô vừa thay mặt anh em tuyên xưng Ngài là Ðức Kitô Con Thiên Chúa thì Ngài lại bắt đầu nói đến thập giá.  Thập giá xuất hiện ở đây như "mặt sau của tấm huân chương".  Nhưng sau đó Chúa lại đưa ba môn đệ thân tín lên núi, và cho các ông thấy vinh quang chói lòa của Ngài và sự có mặt làm chứng của Môsê và Êlia: một vị đã được Chúa dùng để công bố giao ước Sinai, vị kia thì được Chúa trao nhiệm vụ tái lập giao ước Sinai.

    Theo thánh Luca thì Chúa Giêsu đàm đạo với hai vị này về cuộc xuất hành Ngài phải hoàn thành tại Giêrusalem.  Như vậy thì ta có thể đảo lại: sau khi chỉ cho các môn đệ thấy cây thập giá làm các ông run sợ, Chúa Giêsu lật cho các ông thấy đàng sau cây thập giá có gì.  Sau này trên đường Emmaus, Chúa sẽ quở trách hai người môn đệ thất vọng bỏ đi, vì các ông chỉ thấy mặt trước mà không thấy mặt sau của cây thập giá: "Chẳng phải là Ðức Kitô phải chịu đau khổ để vào trong vinh quang của Ngài sao?"

    Nếu ôm lấy cây thập giá và thỏa mãn với nó thì đúng là một kẻ điên khùng hoặc bệnh hoạn. Không, Chúa Giêsu không kêu gọi chúng ta trở nên điên khùng, bệnh hoạn.  Chúa đã nhận lấy thập giá như đường tới vinh quang.  Ðàng sau thập giá là vinh quang mà chỉ có đức tin mới cho ta thấy được. Chúa không gọi chúng ta vác thập giá đi một mình, nhưng là đi theo sau Chúa, vì chỉ có đi theo Chúa ta mới tới được vinh quang ở sau cây thập giá.

    Trong cuộc sống, có những lúc êm đềm thanh thản, có những ngày tưng bừng hoa lá, nhưng cũng lắm khi bạn cảm thấy tất cả nỗi ê chề của cây thập giá sù sì và những lời độc địa chát chúa của khách qua đường; bạn cảm thấy nỗi cô đơn của kẻ bị treo lơ lửng giửa trời và đất; bạn khát khô cổ muốn có một lời an ủi, một chút cảm thông, nhưng quanh bạn chỉ có thờ ơ và thinh lặng, hoặc tệ hơn nữa chỉ có phỉ báng và xua đuổi.  Những lúc ấy bạn mới cảm thấy tất cả sự rùng rợn của cây thập giá.  Có khi bạn cảm thấy chán nản muốn buông xuôi tất cả.  Bạn cảm thấy như Chúa Giêsu đã cảm thấy và phải kêu lên: "Lạy Chúa, nhân sao Chúa bỏ con..."

    Những lúc ấy bạn phải vận dụng hết sức mạnh của lòng tin, hết ánh sáng đức tin, để thấy được đàng sau cây thập giá.  Bạn hãy nhìn thẳng vào Ðấng đang vác thập giá đi đàng trước bạn, chớ rời mắt xa Ngài.

    Nhưng bạn đừng chờ tới lúc đó mới nhìn vào Ngài.  Bạn phải giữ tầm nhìn luôn hướng về Ngài trong mọi nơi mọi lúc, mọi việc.  Bạn hãy làm tất cả với Ngài, vì Ngài, và trong Ngài.

    Nếu bạn biết sống với Ngài trong niềm vui,
    bạn cũng biết sống với Ngài trong nỗi buồn.

    Nếu bạn biết sống trong Ngài khi hạnh phúc,
    bạn cũng biết sống trong Ngài lúc khổ đau.

    Nếu bạn biết sống với Ngài trong ngày hội,
    bạn cũng biết sống với Ngài giữa cô đơn.

    Ðiều tôi muốn nhắc bạn ngàn lần là bạn đừng mang thập giá một mình.  Bạn sẽ không bước nổi đâu, và nếu bạn có đem tất cả sự kiêu hãnh của con cái Ađam mà lết đi được thì cũng chẳng ích lợi gì, cây thập giá của bạn chỉ là cây gỗ chết thôi.  Bởi vì cây thập giá chỉ trở nên xanh tươi và đầy hoa trái khi nó mang Con Thiên Chúa, nguồn mạch sự sống mà thôi:

    "Nếu ta cùng chết với Ngài, ta sẽ sống với Ngài..." (2 Tim 2,11)

    Nhưng tôi cũng nhắc bạn rằng thường khi thập giá đè nặng lên vai thì chúng ta cũng tối tăm mắt mũi, hầu như chẳng còn nhớ ra điều gì, chẳng nhớ đến ai nữa.  Cái khó nhất là ở đó.  Chính lúc ta cần nhớ đến Chúa nhất thì hầu như ta không nhớ nổi.  Chính lúc ta cần cảm nhận sự hiện diện của Chúa nhất, thì lại là lúc Chúa như ở xa ngàn trùng và lẩn trốn trong bóng đêm dày đặc.  Ðó là khi mà cuộc đời bạn trở nên phong phú nhất, như hạt giống khi được vùi xuống đất.  Lúc ấy bạn hãy giữ lòng mình hướng về ánh sáng của thảo mộc, và khi mầm lách được vỏ hạt giống thì nó xé qua màn đêm của lòng đất để vươn lên ánh sáng, hứng lấy màu xanh và sức sống.  (Còn hạt giống nào nằm khơi khơi trên mặt đất thì có nẩy mầm cũng héo khô)

     

    Sàigòn ngày 9 tháng 4 năm 2022 

    Giêrônimô Nguyễn Văn Nội  [dẫn nhập và sưu tầm]

     

     

     

    --

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - FR CHARLES


  •  
    Mo Nguyen
     

                                               PALM SUNDAY OF THE PASSION OF THE LORD – YEAR C

                                                                                  10 APRIL 2022

                                 

     

                                                                                                 WORDS FROM Fr CHARLES

    Holy Week is upon us as we celebrate Palm Sunday of the Passion of the Lord. During this week we are asked to walk through the events of Jesus’ last days. We are asked to relive those days in something like real time but every element linked to the tomb – until Saturday night.

    We start the week when Jesus’ “Triumphal” entry into Jerusalem but link that immediately to the rest of the week by ending our Passion Sunday ‘in the tomb’. We celebrate the Institution of the Eucharist on Thursday but we end that glory with our main tabernacle empty, waiting.

    We journey through the Passion of the Lord on Friday and again end in the tomb.

    We do nothing on Saturday: we are in the tomb.

    Then… the resurrection in all its glory and simplicity and complexity.

    All our other celebrations are one-day events: Christmas, Pentecost, major solemnities: one day each. The passion, death and resurrection gets a week.

    Because it is central to understanding God’s love for us. There are two important reasons for this long week celebration. One is because the events happened over a week (approximately).

    The other is because this week is central to who we are. In this week we delve into what it truly means to Christian, to be followers of Christ, to be disciples of Christ.

    All through his ministry Jesus keeps telling people not to tell others who he is: he does this because until we experience this Holy Week, the week of Passion and Death we won’t really understand the true nature of the Messiah, of God with us, and so we don’t understand what it means to be his disciples.

    This week, please, enter into the journey. Spend time each day reflecting on how the Passion and Death of Jesus enters into your life.

    ·      How can I celebrate the Kingship of Jesus – how can I journey alongside him into Jerusalem and seek to understand the power and glory that is Jesus’, remembering the Transfiguration.

    ·      How can I reflect on and enter into the two wonderful elements of the Last Supper: the institution of the Eucharist and the challenge to be completely at the service of the will of the Father, as Jesus is at service to the Father and to us.

    ·      How can I/we enter into the Passion of Jesus – not to punish ourselves but to see again how responsible I/we are for imposing suffering

    ·      How can I enter the tomb – how can I just ‘be quiet’ and allow time for God’s love and God’s Word, and God’s will for me and for us to become evident.

    ·      This last element is the one I find most difficult because it is about allowing space for … nothing. To allow for the ‘space that isn’t space’ the ‘time that isn’t time’

             that comes between physical death and resurrection. Allowing God to work within us.

    As a people of God we are coming out of Covid -19 and entering into a different world. Not just a word of post-pandemic but also a world that is suffering from the growing effects of the extremes resulting from changes in climate and the seeming increase violence in the home and in the international sphere.

    How do we respond? We need this time of Holy Week, each of us, to once again enter into the truth that God loves us completely, so completely that he sent us his only begotten son, Jesus Christ, to show us how to respond to the demands of the world around us. Please journey with me this Holy Week.

    God bless, Father Charles

     

                        Hosanna to the Son of David (with lyrics):

    https://www.bing.com/videos/search?q=Hosanna+to+the+Son+of+David+song+youtbe&docid=608021808661616004&mid=CD4EE2928DFD7B5825ACCD4EE2928DFD7B5825AC&view=detail&FORM=VIRE

     
    🎤 THÁNH VỊNH 21 (Đáp Ca CN LỄ LÁ) || Soeur Thu Thảo || Karaoke HD || (SONG/LYRICS):
    (166) 🎤 THÁNH VỊNH 21 (Đáp Ca CN LỄ LÁ) || Soeur Thu Thảo || Karaoke HD || (SONG/LYRICS) - YouTube
     
     
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - NGẮN GỌN


  •  
    Mo Nguyen
     

                                                     PALM SUNDAY OF THE PASSION OF THE LORD – YEAR C

                                                                                         10 APRIL 2022

     

     

     

    A REFLECTION (Luke 19: 28 – 40)

     

    THE FORGIVENESS OF SINS. We see ourselves in the crowds who cried ‘Hosanna to the Son of David’ one day and ‘Crucify him’ just a few days later. Like Peter and the other disciples we can be fickle followers of Jesus. We should not, however, imitate Judas and despair at our infidelity. Rather, we should look to Jesus who allowed his blood to be poured out for many ‘for the forgiveness of sins’. Let us praise him with grateful heart.

     

                         Orlando Gibbons: Hosanna to the Son of David:

              Orlando Gibbons: Hosanna to the Son of David - Bing video

    GIÊSU KITÔ VUA - CHÚA KITÔ VUA - Thánh Ca Mừng CHÚA KITÔ VUA VŨ TRỤ:

    https://www.youtube.com/watch?v=FKYC-CAm26Y


     

     

     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - TGP SAIGON

  • TGM NGUYỄN NĂNG
     

    Thứ Bảy tuần 5 mùa Chay (Ga 11,45-57)

    Tin mừng: Ga 11,45-56

    45 Khi ấy, trong những người đến thăm Maria, có nhiều kẻ đã tin vào Chúa Giêsu. 46 Nhưng trong nhóm có kẻ đi gặp người biệt phái và thuật lại các việc Chúa Giêsu đã làm.

    47 Do đó, các thượng tế và biệt phái họp công nghị, và nói: “Chúng ta phải xử trí sao đây ? Vì người này làm nhiều phép lạ. 48 Nếu chúng ta để mặc người ấy làm như thế, thì mọi người sẽ tin theo và quân Rôma sẽ kéo đến phá huỷ nơi này và dân tộc ta”.

    49 Một người trong nhóm là Caipha làm thượng tế năm đó, nói với họ rằng: “Quý vị không hiểu gì cả! 50 Quý vị không nghĩ rằng thà một người chết thay cho dân, còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt”.

    51 Không phải tự ông nói điều đó, nhưng với danh nghĩa là thượng tế năm ấy, ông đã nói tiên tri rằng Chúa Giêsu phải chết thay cho dân, 52 và không phải cho dân mà thôi, nhưng còn để quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mác về một mối.

    53 Bởi vậy, từ ngày đó, họ quyết định giết Người. 54 Vì thế Chúa Giêsu không còn công khai đi lại giữa người Do Thái nữa. Người đi về miền gần hoang địa, đến thành phố tên là Ephrem, và ở lại đó với các môn đệ.

    55 Khi đó đã gần đến Lễ Vượt Qua của người Do Thái. Có nhiều người từ các miền lên Giêrusalem trước lễ, để được thanh tẩy.

    56 Họ tìm Chúa Giêsu; họ đứng trong đền thờ và bàn tán với nhau: “Anh em nghĩ sao ? Người có đến hay không ?” Còn các thượng tế và biệt phái đã ra lệnh rằng nếu ai biết Người ở đâu, thì phải tố cáo để họ bắt Người.

     

    1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

    Sứ điệp: Người Do thái quyết định giết Chúa Giêsu để toàn dân khỏi chịu hiểm họa. Nhưng thực ra Chúa chịu chết để ta được sống và để quy tụ mọi người thành cộng đoàn con cái Thiên Chúa.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, trong những ngày cuối cùng của mùa chay, con đang được sống lại những ngày cuối cùng của Chúa trên trần gian. Một bầu khí ảm đạm u buồn bao quanh cuộc đời Chúa và bao trùm Hội Thánh trong những giờ phút linh thiêng này. Cuộc đời Chúa là cuộc đời phục vụ trong yêu thương nhằm giải phóng con người khỏi những ách nô lệ ngàn đời đang đè bẹp con người trong đau khổ. Nhưng những kẻ giả hình có chức, có quyền, cả đạo lẫn đời thời đó không chấp nhận được Tin Mừng yêu thương của Chúa. Và người ta đã không tiếp nhận Ánh Sáng và muốn tiêu diệt Ánh Sáng.

    Nhưng lạy Chúa, ánh sáng Chúa đã chiến thắng và buộc con đặt lại vấn đề về cuộc sống con. Con tự hỏi phải sống thế nào để cái chết của Chúa không luống công vô ích. Người Do thái tưởng rằng sẽ đè bẹp được chân lý cứu độ bằng cái chết ô nhục, nhưng sự sống mới của Thánh Linh và ân sủng cứu độ đã chiến thắng.

    Chúa đã chết cho con được sống và sống dồi dào, nhưng truớc hết xin Chúa cho con hòa nhập vào cái chết của Chúa. Xin cho con chết đi với những ham muốn tội lỗi, xa tránh con đường dục vọng thênh thang của tiền tài, danh vọng và ích kỷ. Xin Chúa cho con biết xé lòng ra mà sám hối, mở sáng con mắt đức tin để kính thờ Chúa, mở rộng cõi lòng để nhận nguồn sống của tình yêu. Con xin tự thánh hiến mình trong mầu nhiệm Tử nạn của Chúa, để nhờ đó làm cho tình yêu và hồng ân cứu độ của Chúa thấm nhuần cuộc đời của con và của anh chị em con. Có như thế, cái chết của Chúa mới thực sự cứu rỗi con, và con được thực sự buớc vào vinh quang phục sinh cùng Chúa muôn đời. Amen.

    Ghi nhớ: “Ðể quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mát về một mối”.
    Kính chuyển:
    Hồng
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - TGP SAIGON

  • TGM NGUYỄN NĂNG

    Thứ Sáu tuần 5 mùa Chay (Ga 10,32-42)

    Tin mừng: Ga 10,31-42

    31 Khi ấy, người Do-thái lại lấy đá để ném Đức Giê-su.

    32 Người bảo họ: “Tôi đã cho các ông thấy nhiều việc tốt đẹp Chúa Cha đã giao cho tôi làm; vì việc nào mà các ông ném đá tôi?”

    33 Người Do-thái đáp: “Chúng tôi ném đá ông, không phải vì một việc tốt đẹp, nhưng vì một lời nói phạm thượng: ông là người phàm mà lại tự cho mình là Thiên Chúa.”

    34 Đức Giê-su bảo họ: “Trong Lề Luật các ông, đã chẳng có chép lời này sao: ‘Ta đã phán: các ngươi là những bậc thần thánh’?

    35 Nếu Lề Luật gọi những kẻ được Thiên Chúa ngỏ lời là những bậc thần thánh, mà lời Kinh Thánh không thể bị huỷ bỏ, 36 thì tôi là người Chúa Cha đã thánh hiến và sai đến thế gian, làm sao các ông lại bảo tôi: ‘Ông nói phạm thượng!’ vì tôi đã nói: ‘Tôi là Con Thiên Chúa’?

    37 Nếu tôi không làm các việc của Cha tôi, thì các ông đừng tin tôi.

    38 Còn nếu tôi làm các việc đó, thì dù các ông không tin tôi, ít ra cũng hãy tin các việc đó. Như vậy, các ông sẽ biết và ngày càng biết thêm rằng: Chúa Cha ở trong tôi và tôi ở trong Chúa Cha.”

    39 Bấy giờ họ lại tìm cách bắt Người, nhưng Người đã thoát khỏi tay họ.

    40 Đức Giê-su lại ra đi, sang bên kia sông Gio-đan, đến chỗ trước kia ông Gio-an đã làm phép rửa, và Người ở lại đó.

    41 Nhiều người đến gặp Đức Giê-su. Họ bảo nhau: “Ông Gio-an đã không làm một dấu lạ nào cả, nhưng mọi điều ông ấy nói về người này đều đúng.”

    42 Ở đó, nhiều người đã tin vào Đức Giê-su.

     

    1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

    Sứ điệp: Chúa Giêsu bày tỏ Ngài là Con Thiên Chúa, nhưng người Do thái đã không chấp nhận. Nay Chúa cũng đang tỏ mình cho ta và mời gọi ta tin nhận và bước theo Chúa.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, người Do thái không tin vào Chúa bởi vì họ đã vẽ dung nhan Chúa theo quan niệm riêng của họ. Lòng họ vẫn mong chờ, nhưng khi đối diện với chính Chúa là Đấng được Chúa Cha sai đến thì họ không nhận ra, không tin vào Chúa là Thiên Chúa Nhập Thể.

    Đời sống Kitô hữu nơi con nhiều khi cũng thế. Con khao khát ước mong được gặp Chúa, nhưng Chúa đã và đang hiện diện trong đời con mà con chẳng nhận ra và chẳng tin Chúa. Tệ hại hơn nữa là như dân Do thái đòi ném đá Chúa, con cũng ném đá Chúa khi con gạt bỏ Chúa ra khỏi con người và cuộc đời của con. Con ném đá Chúa khi con sùng bái đề cao cái “Tôi” của con, hoặc khi con xem sự thỏa mãn dục vọng là bí quyết hạnh phúc, là tiêu chuẩn để lựa chọn.

    Xin Chúa giúp con xác tín rằng kính mến Chúa không chỉ hệ tại ở lời hay ý đẹp, kính mến Chúa không chỉ tại danh nghĩa bên ngoài với những hình thức tổ chức rầm rộ hào nhoáng. Con ao ước được lòng kính mến Chúa chân thành bằng cách đón nhận Chúa như chính Chúa tỏ mình cho con. Xin đừng để con bẻ ngoặt Lời Chúa và bắt Tin Mừng uốn theo quan niệm riêng tư để khéo léo che đậy cái tôi đầy tham vọng của con. Xin giúp con biết sống đức tin đích thực mỗi khi phải đối diện với sự giằng co nội tâm, đối diện với đòi hỏi bỏ mình, để nhờ đó con tin và bước theo Lời Chúa. Xin cho con dám hủy mình ra không để dám đi đến tận cùng, dám bước đi liều lĩnh nhưng chắc chắn đến tận cùng cuối đường, ở đó Chúa đã có mặt sẵn để chờ đón và ôm con vào lòng. Amen.

    Ghi nhớ: “Họ tìm bắt Người, nhưng Người thoát khỏi tay họ”.
    Kính chuyển:
    Hồng