2. Cảm Nghiệm Sống Lời Chúa

CẢM NGHIỆM SỐNG LC -TGP SAIGON

  •  TGM NGUYỄN NĂNG

    Thứ Tư tuần 7 Phục sinh - Chúa Giêsu tiếp tục cầu nguyện cho các môn đệ (Ga 17,11b-19)

    Tin mừng: Ga 17,11b-19

    11Phần con, con đến cùng Cha. 12Khi còn ở với họ, con đã gìn giữ họ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con. Con đã canh giữ, và không một ai trong họ phải hư mất, trừ đứa con hư hỏng, để ứng nghiệm lời Kinh Thánh.

    13Bây giờ, con đến cùng Cha, và con nói những điều này lúc còn ở thế gian, để họ được hưởng trọn vẹn niềm vui của con. 14Con đã truyền lại cho họ lời của Cha, và thế gian đã ghét họ, vì họ không thuộc về thế gian, cũng như con đây không thuộc về thế gian.

    15Con không xin Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin Cha gìn giữ họ khỏi ác thần. 16Họ không thuộc về thế gian cũng như con đây không thuộc về thế gian. 17Xin Cha lấy sự thật mà thánh hiến họ. Lời Cha là sự thật.

    18Như Cha đã sai con đến thế gian, thì con cũng sai họ đến thế gian. 19Vì họ, con xin thánh hiến chính mình con, để nhờ sự thật, họ cũng được thánh hiến.

     

    1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

    Sứ điệp: Trước khi về cùng Chúa Cha, Chúa Giêsu cầu xin Chúa Cha gìn giữ các môn đệ còn ở lại trong thế gian. Chỉ cần ta trung thành với Chúa Giêsu, còn ngoài ra, ta cứ an tâm phó thác.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Lời Chúa hôm nay qủa thực có một sức khích lệ an ủi con rất nhiều. Khó có một trang phúc âm nào cho con dễ cảm nếm được mối tình nồng thắm của Chúa bằng Lời Chúa hôm nay. Chúa về với Chúa Cha, nhưng Chúa không bỏ mặc chúng con. Chúa không quên chúng con, trái lại, Chúa còn lo cho tương lai của các tông đồ và lo cho số phận của chúng con còn ở lại trần gian.

    Thân phận của người môn đệ Chúa ở giữa thế gian quả là một nghịch lý. Con ở trong thế gian nhưng không thuộc về thế gian, sống ở giữa đời nhưng không được sống hoàn toàn như người đời. Không giống thế gian nên con bị thế gian ghét bỏ. Không về hùa với thế gian nên con bị thế gian bách hại. Không để bị lây nhiễm tinh thần thế gian nên con phải can đảm chiến đấu chống lại cám dỗ chạy theo thế gian. Nhưng lạy Chúa, dù gian nan đau khổ, con vẫn tin tưởng phó thác nơi Chúa và trung thành bước theo Chúa. Trái tim con đã thuộc về Chúa, con tin rằng tình yêu và ơn thánh của Chúa sẽ gìn giữ con và giúp con chiến thắng.

    Chính vì thế mà con không chạy trốn thế gian. Chúa đã muốn để con ở lại thế gian và sai con vào thế gian. Ơn gọi của con là sống giữa đời, thấm nhập vào thế gian, để phục vụ nhân loại và làm chứng cho Chúa. Xin Chúa giúp con đưa tinh thần Phúc âm vào mọi sinh hoạt của cuộc sống. Xin Chúa gìn giữ con trong chân lý của Chúa. Amen.

    Ghi nhớ: “Ðể chúng được nên một như Ta”.
    Kính chuyển:
    Hồng
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - LM MINH ANH

  •  LM MINH ANH
    Tue, May 31 at 1:21 PM
     
     

     
    Lễ Đức Mẹ Thăm Viếng, 31/5  -  Xp 3, 14-18a - Lc 1, 39-56
     

    MỘT LỄ HIỆN XUỐNG ĐƯỢC MỪNG TRƯỚC

    “Bà Elisabeth được đầy Chúa Thánh Thần”.

    Một nhà tu đức nói, “Không có gì lạ khi bầy sói lăm le đàn cừu, nhưng một con cừu hoạnh hoẹ một con cừu khác là điều quái dị và phi tự nhiên. Bạn đừng là một con sói, hãy là một tác nhân của niềm vui. Ở đâu có sự hiện diện của bạn, ở đó, có ‘một Lễ Hiện Xuống được mừng trước!’”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Sẽ khá bất ngờ khi chúng ta đang hướng đến đại lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống vào Chúa Nhật tới, kết thúc mùa Phục Sinh, thì hôm nay, lễ kính “Đức Mẹ Đi Viếng bà thánh Ysave”, là ‘một Lễ Hiện Xuống được mừng trước!’. Lời Chúa; đặc biệt bài Tin Mừng, sẽ cho thấy điều đó.

    Vậy thì điều gì đã thôi thúc Maria mạo hiểm thực hiện cuộc du hành đầy rủi ro và vội vã như thế? Thưa đó là sức mạnh không thể cưỡng lại đang tác động trong lòng Mẹ! Chính sự hiện diện của Thánh Thần từ giây phút Truyền Tin đã làm lu mờ con người của Maria và Thánh Thần đã lấp đầy người thiếu nữ này. Chính Thánh Thần đã thúc giục Mẹ cất bước lên miền thượng du; đồng thời, với sự giục giã bên trong của hài nhi Giêsu mà Mẹ đang cưu mang. Để rồi, Mẹ cùng con, đồng hành với Thánh Thần trong niềm vui; và như thế, lời sấm của ngôn sứ Xôphônia qua bài đọc hôm nay được ứng nghiệm, “Reo vui lên hỡi thiếu nữ Sion, hò vang dậy đi nào, nhà Israel hỡi!”. Và tuyệt vời thay, cũng chính Thánh Thần đó đã ngập tràn trái tim Elizabeth khi bà vừa nghe lời chào của người em họ, đến nỗi, Gioan trong dạ mẹ cũng nhảy lên vui sướng. Như vậy, hoa trái đầu tiên của sự đầy dẫy Thánh Thần chính là niềm vui sướng!

    Đức Bênêđictô XVI từng nói đến mối ‘liên hệ của niềm vui sướng với Sự Thật’, “Chúa Kitô, Đấng là Toàn Vẹn Của Chân Lý, thu hút chính trái tim mọi người, làm giãn nở nó và lấp đầy nó bằng niềm vui. Niềm vui này mở rộng các chiều kích của tinh thần con người, nâng cao tinh thần con người khỏi những lo lắng của chủ nghĩa vị kỷ, làm cho nó có khả năng yêu thương đích thực!”.

    Có thể nói, cuộc viếng thăm của Đức Maria là ‘một Lễ Hiện Xuống được mừng trước’ mà Elizabeth tự coi mình là không xứng đáng để hưởng nhận! “Bởi đâu tôi được Mẹ Thiên Chúa tôi đến viếng thăm?”. Câu hỏi bồi hồi đầy cảm xúc của Elizabeth phản ánh một đức tính cần thiết nơi một người được Thánh Thần rợp bóng, đó là sự “khiêm nhường”. Elizabeth ý thức sâu sắc sự thấp hèn của mình trước cuộc viếng thăm của Mẹ Thiên Chúa. Và Maria đã lặp lại tâm tình khiêm nhượng thẳm sâu này trong suốt bài ca Magnificat của mình. Vậy thì đâu là lý do mà Đấng tạo thành Mẹ đã làm những điều cao cả cho Mẹ, đến mức muôn thế hệ sẽ gọi Mẹ là người có phúc? Điều đó không phải là do bất kỳ một tài năng hay một phẩm chất nào mà Mẹ sở hữu; cũng không có sự hùng vĩ tráng lệ nào mà Mẹ đã quyến rũ được Đấng Chí Thánh… nhưng đơn giản, Thiên Chúa đã đoái thương nhìn đến “phận nữ tỳ hèn mọn” của Ngài!

    Anh Chị em,

    “Bà Elisabeth được đầy Chúa Thánh Thần”. Nhờ cuộc thăm viếng của Đức Maria, một người đầy Thánh Thần, Elisabeth cũng ngập tràn Thánh Thần; cuộc thăm viếng của Mẹ báo cho dân Chúa biết ngày Ngài viếng thăm. Và này, niềm vui của Maria đã vỡ oà trong bài ca Magnificat. Đức Bênêđictô viết, “Đây là niềm vui mà trái tim cảm thấy khi chúng ta quỳ gối để tôn thờ Chúa Giêsu trong đức tin. Niềm vui mang Chúa Kitô, niềm vui đầy Thánh Thần và lòng biết ơn đối với Thiên Chúa thúc đẩy chúng ta mang Chúa đến cho người khác”. Vì thế, khi cất lên lời kinh Magnificat, Mẹ Maria không còn khép kín trong mình, nhưng nghĩ tưởng về những gì Chúa đã làm cho dân tộc mình; một dân tộc, rồi đây, sẽ nhận biết ơn cứu độ của Thiên Chúa. Kìa! “Đấng Thánh cao cả của Israel ở giữa ngươi!”, Thánh Vịnh đáp ca thật sâu sắc! Ước gì, niềm vui có Chúa Thánh Thần trong chúng ta cũng mang đến ‘một Lễ Hiện Xuống được mừng trước’ cho gia đình, cho cộng đồng, cho những anh chị em chung quanh từ cuộc sống của bạn và tôi!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, xin giúp con trở nên một Maria đầy ân phúc của Thánh Thần; để ở đâu có sự hiện diện của con, ở đó có ‘một Lễ Hiện Xuống mới được mừng trước’ cho anh chị em con!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

    Kính chuyển:

    Hồng

     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - LM MINH ANH

  •  
    CẢM NGHIỆM SỐNG LỜI CHÚA
    LM MINH ANH
     
    Sun, May 29 at 6:13 PM
     
     
     
    CHÚA NHẬT THĂNG THIÊN  - Cv 1, 1-11 - Ep 1, 17-23 - Lc 24, 46-53
     

    HỌC BIẾT ĐỢI CHỜ

    “Hãy ở lại trong thành, cho đến khi nhận được quyền năng từ trời cao ban xuống!”.

    C. Swindoll viết, “Sự kiên nhẫn thực sự là chờ đợi mà không cần phải lo lắng! Bạn và tôi, chúng ta cần ‘học biết đợi chờ!’”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    “Chúng ta cần ‘học biết đợi chờ!’”. Đó cũng là những gì Lời Chúa Chúa Nhật Thăng Thiên hôm nay nói đến! Thật thú vị, tác giả Luca có một chi tiết độc đáo mà các Tin Mừng khác không có! Đó là, sau khi ban hành lệnh truyền “Hãy ra đi” cho các môn đệ, Chúa Giêsu căn dặn họ, “Hãy đợi chờ!”. Ngài nói, “Các con hãy ở lại trong thành, cho đến khi nhận được quyền năng từ trời cao ban xuống!”. Qua đó, phải chăng, Ngài muốn chúng ta, môn đệ của Ngài, ‘học biết đợi chờ!’.

    Bài đọc Công Vụ Tông Đồ cho biết một cách chi tiết, “Ngài truyền cho các ông không được rời khỏi Giêrusalem, nhưng phải ở lại mà chờ đợi điều Chúa Cha đã hứa”. Điều Chúa Cha hứa chính là Thánh Thần; hoặc bóng bảy như Tin Mừng hôm nay, “Cho đến khi nhận được quyền năng từ trời cao ban xuống”, vốn cũng là Thánh Thần. Cám dỗ của các tông đồ có thể là muốn bắt tay vào việc ngay; công việc của Chúa là khẩn cấp… Ấy thế, Chúa Giêsu lại yêu cầu họ dành thời gian để ‘học biết đợi chờ’ Thánh Thần, Đấng có một vai trò nhất định trong công cuộc loan báo Tin Mừng. Hiểu đúng như thế, rồi đây, các tông đồ sẽ nương theo Thánh Thần trong mọi quyết định; họ sẽ nói, “Thánh Thần và chúng tôi quyết định…”. Rõ ràng, Chúa Giêsu yêu cầu các tông đồ làm việc theo thời gian của Ngài, thay vì theo thời gian của họ!

    Thời gian đợi chờ là cơ hội để điều chỉnh bản thân theo nhịp điệu của Chúa, thay vì nhịp điệu riêng của mình; đợi chờ là thời điểm sống chậm lại để biết mình đang làm điều này với mục đích gì? Làm cho ai? Và động cơ nào? Khi kêu gọi các tông đồ đợi “cho đến khi nhận được quyền năng từ trời cao”, Chúa Giêsu muốn nói, “Chúa của công việc quan trọng hơn công việc của Chúa”; và chúng ta, các môn đệ của Ngài cũng thực sự chỉ có thể làm công việc của Chúa trong sức mạnh và ân sủng Ngài ban. Chúa sẽ ban thần lực của Ngài trong thời gian Ngài muốn hơn là lúc chúng ta muốn. Phaolô cũng ám chỉ sự đợi chờ này trong bài đọc hai, “Tôi cầu xin Chúa Cha vinh hiển, ban cho anh em thần khí khôn ngoan, để mặc khải cho anh em nhận biết Ngài; xin Ngài soi lòng mở trí cho anh em thấy rõ”. Bởi lẽ, điều quan trọng không phải là chạy nhanh, chạy ngay; nhưng là chạy đi đâu, chạy với ai, chạy vì mục đích gì!

    Lễ Chúa Lên Trời nhắc nhở chúng ta rằng, đừng quá cậy mình, cũng đừng quá cậy người; hãy cậy trông Chúa, ‘học biết đợi chờ’ Ngài! ‘Học biết đợi chờ’ Ngài là học biết cầu nguyện, học biết khiêm tốn, học biết thánh ý Ngài! Thật bất ngờ, đó là cũng cách các môn đệ hiểu tại sao Chúa Giêsu dạy họ đợi chờ! Đúng thế, thật tuyệt vời! Luca kết thúc Tin Mừng với những lời này, “Ngài rời khỏi các ông, được đem lên trời. Bấy giờ, các ông bái lạy Ngài, rồi trở lại Giêrusalem, lòng đầy hoan hỷ, và hằng ở trong đền thờ mà chúc tụng Thiên Chúa”. Như vậy, ý nghĩa sự chờ đợi Chúa Giêsu muốn trước hết là, “hằng ở trong đền thờ mà chúc tụng Thiên Chúa”.

    Anh Chị em,

    “Hãy ở lại trong thành, cho đến khi nhận được quyền năng từ trời cao ban xuống!”. Chúa Giêsu biết, dẫu các môn đệ của Ngài có thông minh, tài trí đến đâu, cũng không thể làm được gì nếu không có “quyền năng từ trời cao”. Vì thế, công cuộc loan báo Tin Mừng dù sôi nổi bao nhiêu mà người môn đệ không biết “hằng ở trong thành, trong đền thờ” thì kết quả vẫn là không! “Ở lại trong thành, trong đền thờ” chính là ‘học biết đợi chờ” Chúa, học biết cầu nguyện và học biết ý muốn của Thánh Thần. Sống nhờ Chúa, trong Chúa và vì Chúa, chúng ta mới có thể trao ban Chúa! Chớ gì hôm nay, Ngày Quốc Tế Truyền Thông, chúng ta càng ý thức việc ‘học biết đợi chờ’ lúc trao ban Lời Chúa, trao ban thông tin; cũng như đón nhận Lời Chúa và thông tin. Nhờ đó, giá trị Tin Mừng mới thật sự đi vào mọi tâm tư, suy nghĩ và hành động của chúng ta.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, con thường quá cậy mình, và cậy người; xin dạy con ‘học biết đợi chờ’ Chúa trong cầu nguyện, chiêm ngắm và khám phá. Lạy Chúa Giêsu, con yêu mến Chúa!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hổng

     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - LM MINH ANH - THỨ HAI

  •  CẢM NGHIỆM SỐNG LỜI CHÚA
    LM MINH ANH
     
     

    Thứ Hai tuần VII Phục Sinh - Cv 19, 1-8 -  Ga 16, 29-33

     

    CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC LUÔN LUÔN CÓ NHỮNG BẤT NGỜ TUYỆT VỜI

    “Khi tin theo, anh em đã nhận được Thánh Thần chưa?”.

    Arminius nói, “Đức tin là tác động của Thiên Chúa, soi sáng tâm trí và niêm phong trái tim! Con đường phía trước luôn luôn có những bất ngờ tuyệt vời. Đó là quà tặng đơn thuần của Ngài!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    “Con đường phía trước luôn luôn có những bất ngờ tuyệt vời!”. Câu nói về đức tin của Arminius thật ấn tượng; nhưng câu hỏi của Phaolô dành cho tín hữu Êphêsô lại ấn tượng hơn, “Khi tin theo, anh em đã nhận được Thánh Thần chưa?”. Và thật bất ngờ, câu trả lời của họ lại không thể ấn tượng hơn, “Ngay cả việc có Thánh Thần, chúng tôi cũng chưa hề được nghe nói!”.

    Bài đọc Công Vụ Tông Đồ hôm nay mô tả thực trạng đức tin không thể thực hơn của các môn đệ Êphêsô; nhưng khá ý vị, nó còn nói đến thực trạng đức tin của mỗi người chúng ta. Bởi lẽ, câu trả lời của họ, cách nào đó, cũng có thể là câu trả lời của nhiều người trong thế giới ngày nay; thậm chí, đối với nhiều người đã được rửa tội! Rằng, “Ngay cả việc có Thánh Thần, chúng tôi cũng chưa hề được nghe nói!”.

    Các tín hữu Êphêsô cần được hướng dẫn trong đức tin về vai trò của Chúa Thánh Thần, và cả chúng ta nữa, cũng cần được dẫn dắt trong đức tin về Ngài mỗi ngày. Mỗi người chúng ta đang ở trên một cuộc hành trình để tìm hiểu đức tin và sống theo đức tin đó; trên hành trình này, với Chúa Thánh Thần, mỗi ngày chúng ta khám phá những điều mới lạ và hẳn, ‘con đường phía trước luôn luôn có những bất ngờ tuyệt vời!’.

    Trong Tin Mừng hôm nay, các môn đệ tỏ ra tự tin về sự nhận thức của họ đối với Chúa Giêsu. Họ tuyên bố, “Giờ đây, chúng con nhận ra là Thầy biết hết mọi sự, và không cần phải có ai hỏi Thầy. Chúng con tin Thầy từ Thiên Chúa mà đến!”. Ngờ đâu, Chúa Giêsu đã chọc thủng sự tự tin mỏng manh đó! Ngài nói cho họ biết, chỉ trong một thời gian rất ngắn, họ sẽ bỏ rơi Ngài, phó mặc Ngài, và mỗi người sẽ đi theo một con đường riêng, “Này đã đến giờ, và giờ ấy đã đến rồi, các con sẽ bị phân tán mỗi người một ngả và để Thầy cô độc một mình!”.

    Như các môn đệ Êphêsô, chúng ta vẫn là những con người dò dẫm; nghĩa là, còn rất nhiều điều phải học biết về Chúa Giêsu, học biết mầu nhiệm Thiên Chúa, cũng như học biết mối quan hệ hỗ tương giữa chúng ta với Ngài và ngược lại. Hơn các môn đệ Êphêsô, chúng ta được nghe, được nhận Thánh Thần; tuy nhiên, chúng ta còn phải tìm hiểu vị trí và vai trò của Ngài trong cuộc sống mình.

    Và khi nói đến đức tin, Thánh Thần sẽ là một tác nhân không thể thiếu của linh hồn; nhờ Ngài, Đấng đốt lửa kính mến, chúng ta khám phá những ‘cảnh vực thần linh’ kỳ diệu của một đời sống ân sủng với tư cách con cái Thiên Chúa. Như vậy, Chúa Thánh Thần đóng một vai trò nhất định đối với chúng ta; với Ngài, Thầy Dạy tâm linh, ‘con đường phía trước luôn luôn có những bất ngờ tuyệt vời’ mà chính Ngài sẽ đích thân giúp mỗi người khám phá!

    Anh Chị em,

    “Khi tin theo, anh em đã nhận được Thánh Thần chưa?”. Câu hỏi đã khuấy động tâm tưởng tín hữu Êphêsô ngày xưa cũng là câu hỏi buộc chúng ta xét mình hôm nay. Bởi lẽ, lãnh nhận Thánh Thần là một chuyện, nhưng sống theo Thánh Thần là một chuyện hoàn toàn khác! Bằng chứng là chúng ta chưa được Ngài biến đổi! Hiểu biết của chúng ta chỉ ở tầm thấp với những gì khả giác; nhưng với Thánh Thần, chúng ta mới có khả năng vói tới tầm cao với những gì siêu hình. Vì Ngài không ngừng vén mở cho chúng ta những điều mới lạ từ Thiên Chúa, một người Cha rất gần gũi, nhưng cũng là một người Cha với nhiều bất ngờ.

    Điều bất ngờ tuyệt đỉnh nhất là tình yêu của Ngài dành cho bạn và tôi! Mỗi chúng ta đang nằm trong lòng bàn tay của Thiên Chúa, Ngài có kế hoạch và chương trình riêng cho từng người. Vì thế, giữa cuộc đời ô trọc,  sóng gió và cam go này, chúng ta hãy bám chặt Thánh Thần, biết ngoan nguỳ, dễ bảo với Ngài, ‘con đường phía trước luôn luôn có những bất ngờ tuyệt vời’, nhưng có Ngài, chúng ta an tâm!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, xin cho con luôn nói “Có” với Chúa Thánh Thần. Với Ngài, con sẽ không bao giờ nhàm chán với những gì quen thuộc, cũng không bao giờ choáng ngợp với những gì bất ngờ!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

    Kính chuyển:

    Hồng

     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - NOI GƯƠNG ĐỨC MẸ

  •  
    Chi Tran CHUYỂN

     

    GM BÙI TUẦN
     
    CẢM NGHIỆM SỐNG LỜI CHÚA VỀ ĐỨC MẸ
    Hãy cộng tác tích cực vào kế hoạch cứu độ của Chúa

     

    1.

    Đức Mẹ thường khuyên dạy tôi hãy sám hối, vì nhiều lần tôi đã không cộng tác vào kế hoạch cứu độ của Chúa một cách cụ thể.

    Cụ thể có nghĩa là:

    + Bằng đúng việc.

    + Bằng đúng cách.

    + Bằng đúng lúc.

    + Theo đúng nhu cầu.

    2.

    Nhất là tôi đã không phó thác mình cho Đức Mẹ. Bởi vì Đức Mẹ chính là con đường tuyệt hảo, Chúa ban cho nhân loại, để nhờ con đường đó, mà nhân loại được cứu nhất là trong cảnh gian nan khốn khó.

    3.

    Do vậy, bất cứ ở đâu, bất cứ lúc nào, tôi luôn sống thân mật với Đức Mẹ.

    4.

    Tôi sung sướng được thuộc về Mẹ. Tôi cảm nhận tôi được Mẹ ấp ủ.

    5.

    Bất cứ việc gì, dù lớn dù nhỏ, tôi đều gởi cho Mẹ.

     

     6.

    Xưa trong tiệc cưới ở Cana, Đức Mẹ đã cảm thương chủ nhà vì họ hết rượu. Đức Mẹ đã xin Chúa Giêsu làm phép lạ cho nước trở thành rượu.

    Nay trong nhiều trường hợp tôi gặp cảnh thiếu thốn, cả về phần xác lẫn về tâm hồn. Đức Mẹ thương, đã xin Chúa Giêsu cứu tôi.

    7.

    Cũng có trường hợp tôi gặp thiếu thốn hoặc người thân gặp khổ cực, tôi chưa kịp cầu xin với Mẹ, thì Mẹ đã đến và trách yêu tôi: “Tại sao con không chạy đến Mẹ ngay?”.

    8.

    Tôi có cảm nhận rất rõ là Đức Mẹ rất vui, khi tôi sống bé nhỏ chạy lại với Mẹ.

    9.

    Có lúc, tôi nghe Mẹ tâm sự với tôi. Mẹ cho tôi thấy nhân loại đang trên bờ vực thẳm khổ đau, nếu không sám hối.

    10.

    Trước đây không lâu, ở Fatima, Đức Mẹ đã cảnh báo nhiều khốn khổ sẽ xảy ra nếu nhân loại không sám hối.

    Nay Đức Mẹ cũng đang nhắc cho tôi và cho nhiều người như vậy.

    11.

    Lúc này sám hối đang trở thánh sứ điệp, Mẹ gởi cho nhân loại.

    12.   

    Nếu lúc này, sứ điệp sám hối Mẹ gởi đi không được đón nhận, thì sẽ là quá muộn.

    13.

    Riêng tôi, tôi luôn hy vọng ở Mẹ. Mẹ đang cứu và sẽ cứu những ai kêu cầu Mẹ.

    14.

    Lạy Mẹ, xin dạy con hai chữ “Xin Vâng”.

    15.

    Mẹ khuyên tôi: “Hãy phó thác mình cho Chúa”. Sự phó thác đó không miễn cho con khỏi những phấn đấu nội tâm gay gắt. Hãy tỉnh thức và cầu nguyện. 

     ĐGM GB BÙI TUẦN

    “Theo Báo Công giáo và Dân tộc, website: cgvdt.vn”.