2. Cảm Nghiệm Sống Lời Chúa

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - THƯ TƯ - TGM NGUYỄN NĂNG

  •  TGM NGUYỄN NĂNG
     

    Thứ Tư tuần 12 Thường niên năm II - Xem quả thì biết cây (Mt 7,15-20)

    Tin mừng: Mt 7, 15-20

    15 “Anh em hãy coi chừng các ngôn sứ giả, họ đội lốt chiên mà đến với anh em; nhưng bên trong, họ là sói dữ tham mồi.

    16 Cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai. Ở bụi gai, làm gì có nho mà hái? Trên cây găng, làm gì có vả mà bẻ?

    17 Nên hễ cây tốt thì sinh quả tốt, cây xấu thì sinh quả xấu. 18 Cây tốt không thể sinh quả xấu, cũng như cây xấu không thể sinh quả tốt.

    19 Cây nào không sinh quả tốt, thì bị chặt đi và quăng vào lửa.

    20 Vậy, cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai.”

     

    1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

    Sứ điệp: Xem quả thì biết cây. Định luật đó được Chúa Giêsu áp dụng cho hành vi của con người. Việc làm tốt cho thấy người tốt, việc làm xấu biểu lộ một con người xấu. Thưởng phạt sẽ tùy đó mà định đoạt.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, trước mặt Chúa, mọi hành vi của con đều được phơi bày một cách trung thực, hoặc đó là một việc tốt, hoặc đó là một việc xấu. Các việc làm của con đều biểu lộ con người thật của con. Qua ví dụ về cây vả, Chúa muốn con trở nên người tốt, sống tốt, sống ngay lành, để hoa quả cuộc đời con là những trái ngon, quả ngọt.

    Với kinh nghiệm thông thường về trồng cây, con biết rằng muốn có trái ngon, quả ngọt, người làm vườn phải tốn bao công sức để phun thuốc, cuốc xới, bón phân, tưới tắm. Cũng vậy, để cho cuộc đời con được tốt đẹp, con cũng cần rất nhiều công chăm sóc. Là một học sinh, con sẽ phải hy sinh các thú giải trí để chăm chú vào việc học tập. Là người công nhân, con sẽ phải thể hiện tốt vai trò và trách nhiệm của bậc mình. Là người Kitô hữu, con sẽ phải sống tốt ơn gọi của mình theo tinh thần phúc âm.

    Lạy Chúa, tất cả những điều ấy, sao con thấy nặng nề, khó khăn, cực nhọc, và có lúc con đã đặt ra câu hỏi: “Tại sao lại phải phấn đấu như vậy ?”. Lời Chúa hôm nay đã đem lại cho con câu trả lời: “Muốn có quả tốt, đòi hỏi cây phải tốt; không thể có quả tốt nơi cây xấu được!”

    Xin Chúa cho con biết xác tín vào Lời Chúa dạy để đời con không ngừng sống tốt trước mặt Chúa. Amen.

    Ghi nhớ: “Hãy xem quả thì các con sẽ biết chúng”.
    Kính chuyển:
    Hồng
     
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - LM MINH ANH -THỨ BA

  • CẢM NGHIỆM SỐNG LC
     
     
    Thứ Ba, Tuần XII Thường Niên, Năm  Chẵn  -  2 V 19, 9b-11. 14-21. 31-35a. 36  -  Mt 7, 6. 12-14
     

    YÊU NHƯ CHÚA YÊU, YÊU NHƯ CON CÁI THIÊN CHÚA

    Điều các con muốn người ta làm cho mình, thì chính các con hãy làm cho người ta như thế!”.

    Một nhà thần học nói, “Cái chết không dập tắt ánh sáng từ người Kitô hữu; họ như ngọn đèn phải tắt vì bình minh đã đến! Lúc đó, bạn để lại tất cả những gì bạn có, và mang theo tất cả những gì bạn là! Chớ gì, cuộc sống của bạn là một cuộc sống ‘Yêu như Chúa yêu, yêu như con cái Thiên Chúa’; và bạn sẽ từ giã cuộc đời với tư cách là con cái Ngài!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    “Bạn sẽ từ giã cuộc đời với tư cách là con cái Ngài!”. Để được vậy, xem ra, chúng ta còn phải đi xa hơn những gì Lời Chúa hôm nay gợi ý, Điều các con muốn người ta làm cho mình, thì chính các con hãy làm cho người ta như thế!; nói cách khác, ‘Hãy yêu, để được yêu lại!’. Rõ ràng, đó mới chỉ là cấp độ tự nhiên, cấp độ con người; nó còn phải đạt đến một cấp độ cao hơn, cấp độ Giêsu, cấp độ Thiên Chúa, ‘Yêu như Chúa yêu, yêu như con cái Thiên Chúa!’.

    Bạn sẽ làm gì để người khác sẽ “làm gì đó với bạn? Thành thật mà nói, tôi muốn người khác làm nhiều điều cho tôi; tôi muốn được tôn trọng, được đối xử công bằng... nhưng ở một mức độ sâu xa hơn, tôi muốn được yêu, được hiểu, được biết đến và được chăm sóc. Trong thâm sâu, ai trong chúng ta cũng nhận ra nỗi khát khao tự nhiên này, được Chúa người khác yêu; khát khao chính đáng này phát xuất từ trái tim, vì tự bản chất, tôi được tạo dựng cho tình yêu! Tuy nhiên, Lời Chúa còn cho thấy sự cần thiết của một điều ngược lại, chúng ta còn phải cho đi những gì chúng ta mong nhận được; đã có ‘khát khao nhận’, ắt cũng cần ‘khát khao trao!’. Nói cách khác, cần nuôi dưỡng cho mình một khao khát ‘biết yêuở mức độ khao khát ‘được yêu’ cho chính mình. Tắt một lời, ‘Hãy yêu, để được yêu!’, dù ở đây, mới chỉ là cấp độ cơ sở.

    Thật thú vị, ‘Hãy yêu!’, không chỉ áp dụng cho con người, nhưng xem ra cũng có thể áp dụng cho Thiên Chúa. Bài đọc Các Vua cho biết, nhận lá thư đe doạ của vua Assyria, vua Giuđa, đem bức thư lên đền thờ, trải nó trước mặt Chúa; và trong tin yêu, ông trình bày lên Chúa, “Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, xin cứu chúng con!”. Chúa đã yêu thương nhận lời, Ngài đã cứu vua, “Ngài củng cố thành đô đến muôn thuở muôn đời”, như Thánh Vịnh đáp ca tiên báo!

    ‘Hãy yêu!’, dẫu ở cấp độ nền tảng, nhưng xem ra cũng thật khó! Xu hướng ích kỷ của chúng ta là đòi hỏi, mong đợi từ người khác, đang khi lại giữ cho mình một tiêu chuẩn thấp hơn nhiều so với những gì cho đi! Điều quan trọng‘Hãy yêu’ trước! Khi xem đây là nghĩa vụ đầu tiên và cố gắng thực hiện nó, chúng ta sẽ khám phá ra rằng, chúng ta sẽ hài lòng khi cho đi, hơn là khi nhận lại; nghĩa là, chúng ta sẽ “làm cho người ta”, bất kể những gì họ “làm cho mình”, vẫn là điều chúng ta thực sự thấy thoả mãn. Và như thế, chúng ta bắt đầu nên giống Chúa Giêsu!

    Anh Chị em,

    Điều các con muốn người ta làm cho mình, thì chính các con hãy làm cho người ta như thế!; hoặc, ‘Hãy yêu, để được yêu!’, dù được xem như khuôn vàng thước ngọc; nhưng thực ra, nó chỉ nói lên rằng, nếu sống tốt, bạn sẽ được đối xử tốt. Hãy nhìn lên thập giá! Chúa Giêsu đã nêu gương khi Ngài sống tình yêu ở một chiều kích cao hơn, siêu phàm hơn. Ngài yêu cho đến chết; không phải yêu những kẻ yêu mình, Ngài yêu cả những kẻ thù, những kẻ đóng đinh Ngài. Ngài yêu đến nỗi bất chấp quy tắc vàng của con người, Ngài không ‘yêu để được yêu’ lại. Ngài yêu không tính toán, không cần đền đáp và cũng không cần ăn mày tình yêu của ai. Lý do, Ngài là Thiên Chúa, mà Thiên Chúa là Tình yêu. Vì thế, ai yêu như Chúa yêu, người ấy sống đúng với tư cách con cái Thiên Chúa, người ấy được Thiên Chúa yêu thương. Như vậy, Tin Mừng hôm nay còn mời gọi chúng ta đi xa hơn, “Yêu như Chúa yêu, yêu như con cái Thiên Chúa!”.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, xin giúp con rũ bỏ mọi tầm thường trong đời sống, hầu con có thể đạt đến một cấp độ ‘yêu như Chúa yêu, yêu như con cái Thiên Chúa!’”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - 5 CHIẾC BÁNH VÀ 2 CON CÁ

  •  
    Chi Tran

    Với năm chiếc bánh và hai con cá.

    19/06 – CHÚA NHẬT 12 THƯỜNG NIÊN – MÌNH MÁU THÁNH CHÚA KITÔ năm C. Lễ Trọng. Lễ HỌ.

    "Tất cả đều ăn no nê".

     

    Lời Chúa: Lc 9, 11b-17

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

    Khi ấy, Chúa Giêsu nói với dân chúng về nước Thiên Chúa và chữa lành những kẻ cần được cứu chữa. Vậy khi đã xế chiều, nhóm mười hai đến thưa Người rằng: "Xin Thầy giải tán dân chúng, để họ đi vào trong các làng mạc và trại quanh đây mà trú ngụ và kiếm thức ăn, vì chúng ta đang ở nơi hoang địa". Nhưng Người nói với các ông: "Các con hãy cho họ ăn đi".

    Các ông trả lời: "Chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá, trừ phi chúng con phải đi mua thức ăn cho cả đám đông này". Số đàn ông độ năm ngàn. Người nói với các môn đệ rằng: "Hãy cho họ ngồi xuống từng nhóm độ năm mươi người". Các ông đã làm như thế, và bảo tất cả ngồi xuống.

    Chúa Giêsu cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, nhìn lên trời, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và phân phát cho các môn đệ để các ông dọn ra cho dân chúng.

    Tất cả đều ăn no nê, và người ta thu lượm được mười hai thúng miếng vụn còn dư lại.

     * Các BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ

    Suy niệm LỄ MÌNH MÁU THÁNH CHÚA KITÔ- C

    Lời Chúa: St 14,18-20; 1Cr 11,23-26; Lc 9,11b-17

     

    1. Ngài cầm bánh bẻ ra--‘Manna’

    Suy Niệm

    Ăn uống là chuyện bình thường của mọi sinh vật.

    Khi tôi ăn uống, đồ ăn thức uống trở thành tôi.

    Tôi sống, tôi hoạt động, tôi lớn lên,

    nhờ chút rau xanh, cá tươi, đậu trắng.

    Tôi được nuôi bằng trời cao, đất rộng và biển cả.

    Từ lâu Đức Giêsu mang một khát vọng lớn,

    đó là nuôi sống linh hồn con người,

    nuôi mọi tín hữu thuộc mọi thời đại,

    và nuôi họ bằng chính bản thân Ngài,

    bằng cái chết và sự sống của Ngài.

    Ngài có mắc bệnh hoang tưởng không?

    Cái chết trên thập giá và sự phục sinh vinh hiển cho ta thấy

    Đức Giêsu là con người bình thường

    khi Ngài cử hành bữa Tiệc Ly tối hôm đó.

    Ngài muốn ta tham dự vào cuộc Vượt Qua của Ngài,

    Ngài muốn trở thành đồ ăn thức uống cho ta;

    thành đồ ăn bằng cách biến tấm bánh thành Thịt Mình Ngài,

    thành thức uống bằng cách biến rượu nho thành Máu Ngài.

    Như thế ai ăn Tấm Bánh và uống Chén Rượu

    đã được Ngài biến đổi nhờ quyền năng Thánh Thần,

    người ấy nên một với Ngài.

    Không phải Ngài trở thành người ấy,

    cho bằng người ấy trở thành Ngài.

    "Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy."

    Mỗi thánh lễ là một lần nhớ đến

    và làm sống lại hy tế duy nhất năm xưa trên Núi Sọ.

    Bí tích Thánh Thể là một sáng kiến của Tình Yêu.

    Tình Yêu luôn có nhiều sáng kiến bất ngờ và kỳ diệu.

    Cần ngắm nhìn cử chỉ bẻ bánh của Đức Giêsu.

    Tấm bánh trở thành Tấm Thân Ngài

    được bẻ ra và trao hiến trên thập giá.

    Trong bài Tin Mừng hôm nay,

    Đức Giêsu đã bẻ bánh để môn đệ phát cho dân.

    Bẻ ra và trao đi trở thành phép lạ nhân lên mãi.

    "Anh em hãy cho họ ăn đi."

    Như các môn đệ, chúng ta cũng lúng túng và bất lực

    trước cơn đói của con người hôm nay,

    đói cơm bánh, đói tình thương, đói được tôn trọng.

    Nếu chúng ta dám trao cho Đức Giêsu

    tất cả những gì chúng ta có, dù chỉ là nhỏ nhoi;

    nếu chúng ta chịu để cho Ngài bẻ ra,

    và làm vỡ tan mọi tính toán ích kỷ,

    thì chúng ta có thể nuôi được cả thế giới.

    Thỉnh thoảng bạn nên cầu nguyện trước Thánh Thể.

    Bạn có thể học được nhiều điều.

    Con Thiên Chúa vinh quang rất mực,

    lại khiêm tốn hiện diện dưới dạng tấm bánh mong manh, lặng lẽ, đơn sơ.

    Tấm bánh không biết nói, không sống cho mình.

    Tấm bánh hiện diện là để cho người ta thưởng thức,

    và tan biến ngay sau khi được hưởng dùng.

    Chúng ta có thể bắt chước lối hiện diện ấy của Chúa Giêsu Thánh Thể không?

    Gợi Ý Chia Sẻ

    Thánh lễ có làm thay đổi đời bạn không? Việc rước lấy Đấng đã tự hiến qua cử chỉ bẻ bánh có giúp bạn dám chia sẻ đời mình cho tha nhân không?

    Để có một thánh lễ Chúa Nhật đầy ý nghĩa, bạn thấy mình phải chuẩn bị trong cuộc sống ra sao?

    Cầu Nguyện

    Lạy Chúa Giêsu, có một ngọn đèn dầu gần Nhà Tạm,

    ngọn đèn đỏ mời con dừng bước chân,

    và nhắc con về sự hiện diện của Chúa.

    Con mong sự hiện diện ấy lan toả khắp nơi,

    để đâu đâu cũng thấy những ngọn đèn đỏ.

    Nơi xóm nghèo mùa mưa nhớp nháp,

    nơi lớp học tình thương lúc chiều tà,

    nơi những trung tâm phục hồi nhân phẩm,

    nơi bảo sanh viện nâng niu sự sống của trẻ thơ,

    nơi khách sạn năm sao, nơi quán bia đầu ngõ,

    nơi các tiệm cho mướn băng video,

    nơi tình yêu trong ngần của đôi bạn trẻ...

    Nhưng lạy Chúa,

    trước hết, xin cho đời con là một ngọn đèn,

    xin cho chúng con là những ngọn đèn màu đỏ,

    mời người ta dừng lại, trầm tư, và gặp được Chúa.

     

    2. Để tưởng nhớ Thầy--‘Manna’

    Suy Niệm

    Trong thư thứ nhất gởi tín hữu Corintô, viết năm 57,

    thánh Phaolô cho chúng ta một chứng từ cổ xưa về bí tích Thánh Thể

    mà ngài gọi là bữa ăn của Chúa.

    Ngài khẳng định rằng ngài chỉ là người truyền đạt lại

    những gì mình đã lãnh nhận từ truyền thống Giáo Hội.

    Bí tích Thánh Thể là một sáng kiến của Đức Giêsu

    trong bữa ăn vào đêm Người bị nộp.

    Tấm bánh thành Mình Thầy: hãy cầm lấy mà ăn.

    Chén rượu thành Máu Thầy: hãy cầm lấy mà uống.

    Đức Giêsu còn mời ta làm lại những gì Người đã làm:

    "Anh em hãy làm như Thầy vừa làm để tưởng nhớ Thầy."

    Giáo Hội đã vâng lời từ 20 thế kỷ.

    Có biết bao thánh lễ đã được cử hành trên mặt đất.

    Thánh lễ nào cũng là một bữa ăn do Chúa thết đãi,

    và cũng là một nghi thức tưởng nhớ cái chết của Chúa.

    Không thể tách rời thánh lễ với cái chết của Đức Giêsu.

    Mình Thầy sẽ bị nộp, Máu Thầy sẽ đổ ra vì anh em.

    Rước lễ là rước lấy Đấng đã chết vì loài người,

    như thế là hiệp thông vào cái chết thập giá.

    Mỗi lần dự lễ, chúng ta loan truyền Chúa đã chịu chết.

    Nhưng Đấng đã chết cũng là Đấng đã sống lại,

    Đấng đang ngự bên hữu Cha và sẽ đến trong vinh quang.

    Rước lễ chẳng phải là rước một thi hài người chết,

    mà là đón lấy Đấng đang sống và đang ban sự sống.

    Dự thánh lễ là dự một bữa ăn như bữa Tiệc ly,

    là tham dự vào hy tế năm xưa trên Núi Sọ.

    Chính vì thế ta không nên dự lễ với hai bàn tay trắng.

    Cần đem theo tấm bánh của mình trong ngày qua, tuần qua.

    Tấm bánh làm từ lúa của đất, công của người.

    Chúa Giêsu cần tấm bánh của tôi, để Người biến đổi.

    Thánh Thần cần tấm bánh của tôi, để Người thánh hoá.

    Chúa Kitô không từ trời cao ngự xuống tấm bánh.

    Đúng hơn, Người nâng tấm bánh lên tới Người,

    và biến nó thành lương thực thần linh nuôi tôi.

    Như thế, tấm bánh thánh mong manh nhỏ bé

    lại là nơi hội tụ của cả Thiên, Địa, Nhân.

    Vũ trụ, con người và Thiên Chúa gặp nhau, hoà quyện.

    Bí tích Thánh Thể góp phần biến đổi cả vũ trụ loài người.

    Những gì là tự nhiên, nay được thần hoá,

    được biến đổi tận căn mà vẫn không đánh mất chính mình.

    Lễ vật tôi dâng lên Chúa, Chúa trao lại cho tôi.

    Bánh bởi trời cũng là bánh bởi đất...

    Mỗi phút trên trái đất, có bao tấm bánh được trao đi.

    Trong mỗi tấm bánh bình thường được bẻ ra và trao đi,

    chúng ta thấy có bóng dáng của tấm bánh Mình Chúa.

    Chính nhờ được nuôi bằng bánh thánh tại bàn thờ,

    mà ta có thể chia sẻ cho tha nhân

    tấm bánh vật chất, và những tấm bánh tinh thần.

    Hãy dâng tất cả những gì thuộc về trái đất và con người,

    để Đức Kitô biến đổi thành Tấm Bánh Khổng Lồ dâng lên Cha.

    Gợi Ý Chia Sẻ

    Theo kinh nghiệm của bạn, rước lễ đem lại lợi ích gì cho cuộc sống?

    Thánh lễ trở nên nhàm vì chúng ta thường đi xem linh mục làm lễ, và chẳng mang theo một lễ vật nào. Theo bạn, thế nào là tích cực tham dự thánh lễ?

    Cầu Nguyện

    Lạy Chúa, Chúa là thức ăn, thức uống của con.

    Càng ăn, con càng đói; càng uống, con càng khát;

    càng sở hữu, con lại càng ước ao.

    Chúa ngọt ngào trong cổ họng con hơn cả tầng mật ong,

    vượt quá mọi thứ ngọt ngào khác trên đời.

    Lúc nào con cũng thấy đói khát và ước ao,

    vì con không sao múc cạn được Chúa.

    Ngài nghiền nát con hay con nghiền nát Ngài?

    Con chẳng rõ; vì ở thẳm sâu lòng con, con cảm thấy cả hai.

    Chúa đòi con nên một với Ngài, đòi hỏi đó làm cho con đau đớn,

    vì con không muốn từ bỏ những thói quen của con

    để ngủ yên trong tay Chúa.

    Con chỉ biết tạ ơn Chúa, ca ngợi và tôn vinh Chúa,

    bởi đó là sự sống đời đời cho con. (Ruy Broeck)

     

    3. Thánh lễ trong nhà thờ và thánh lễ ngoài cuộc đời--TGM Giuse Ngô Quang Kiệt

    Đức Hồng Y Hellder Camara về ban phép Thêm sức cho trẻ em trong một xứ đạo. Khi đến nơi, Ngài thấy cả xứ đạo đang quỳ gối lăn lộn trên đất, đấm ngực khóc lóc than van như trong cơn đại hoạ. Đêm trước, trong khi mọi người mê mải chuẩn bị đón Đức Hồng Y, kẻ trộm đã lẻn vào nhà thờ ăn trộm những bình đựng Mình Thánh. Kẻ trộm đổ Mình Thánh Chúa ra vườn, lấy đi những bình mà họ tưởng làm bằng vàng. Thật là một sự phạm thánh ghê gớm.

    Thế nhưng trong bài giảng hôm ấy, Đức Hồng Y đã làm cho mọi người kinh ngạc khi Ngài nói: Tại sao hôm nay anh chị em mới than khóc. Hằng ngày biết bao lần Chúa Giêsu bị nhục mạ, bị hành hạ, bị chà đạp, bị giết chết trong những anh chị em nghèo khổ, vô gia cư, trong các trẻ em không cha mẹ, không gia đình, sao chẳng thấy ai than khóc? Anh chị em không biết sao, những anh chị em ấy chính là Chúa Giêsu, là Thân Mình Chúa Giêsu, là Thánh Thể Chúa.

    Nói như thế, Đức Hồng Y không có ý coi thường phép Mình Thánh Chúa. Nhưng Ngài có ý nhắc cho ta một khía cạnh thường hay bị lãng quên trong khi cử hành bí tích. Đó phải là cử hành bí tích không chỉ trong nhà thờ mà còn phải cử hành cả ngoài cuộc đời nữa.

    Đọc bài Tin Mừng hôm nay, ta hãy lưu ý hai điểm:

    1- Diễn tiến phép lạ hoá bánh ra nhiều giống hệt như diễn biến một Thánh Lễ. Nếu Thánh Lễ gồm hai phần Phụng vụ Lời Chúa và Phục vụ Thánh Thể thì trong bài tường thuật hôm nay, Chúa Giêsu cũng đã giảng dạy dân chúng trước rồi mới ban bánh sau. Dân chúng được nuôi dưỡng bằng Lời Chúa trước khi được nuôi dưỡng bằng bánh đã được chúc phúc. Đây quả là một Thánh Lễ cử hành giữa đời thường. Một Thánh Lễ không có nhà thờ, chẳng có bàn thờ.

    2- Cử chỉ và lời nói của Chúa Giêsu khi hoá bánh ra nhiều, khi lập phép Mình Thánh Chúa và khi dùng bữa với các môn đệ làng Emmau giống y như nhau. Cả 3 đoạn văn trên đều tả Chúa Giêsu cầm lấy bánh, tạ ơn, rồi trao cho các môn đệ.

    Tại sao có sự trùng hợp thế? Thưa vì Chúa Giêsu muốn cho ta hiểu rằng: Bí tích không chỉ là một nghi lễ, nhưng là một sự thực. Sự thực ấy phải đâm rễ sâu nơi cuộc đời, phản chiếu đời sống và đem lại lợi ích cho đời sống.

    Nếu trong Thánh Lễ Chúa Giêsu ban phát lương thực nuôi linh hồn, thì ngoài cuộc đời, Người đã ban lương thực nuôi thân xác.

    Nếu Thánh Lễ là một bữa tiệc huynh đệ, thì trong sa mạc hôm nay, Chúa Giêsu cũng đã tổ chức một bữa tiệc long trọng, mỗi bàn ăn gồm 50 người để họ chia sẻ với nhau không chỉ cơm bánh mà còn tâm tư tình cảm nữa.

    Nếu trong Thánh Lễ, Chúa Giêsu dâng mình cho Đức Chúa Cha dưới hình bánh rượu, thì ngoài cuộc đời, Chúa Giêsu đã tự hiến mình trên thánh giá.

    Nếu trong Thánh Lễ, Chúa Giêsu dưới hình bánh bị bẻ ra để phân phát, thì ngoài cuộc đời, thân xác Người cũng đã bị bẻ ra trong những sỉ nhúc, đòn vọt, đóng đinh.

    Quả thật Chúa Giêsu đã dâng Thánh Lễ không chỉ trong nhà thờ, mà Người còn dâng Thánh Lễ ngoài cuộc đời. Người không chỉ dâng một lễ vật nào đó, nhưng đã dâng chính bản thân mình. Người chỉ cử hành một bí tích, nhưng chính bản thân Người đã trở thành bí tích. Người không chỉ bẻ ra một tấm bánh mà còn bẻ chính thân mình ra để ban phát cho mọi người. Chính vì thế mà lễ dâng của Người có giá trị. Thái độ của Chúa Giêsu khiến ta phải suy nghĩ.

    Làm sao ta có thể gọi Thánh Lễ là một bữa tiệc huynh đệ nếu ta vẫn còn giữ trong lòng những thù hận ghen ghét? Làm sao ta có thể đi dự tiệc Thánh Lễ nếu chung quanh ta còn biết bao anh em đói khổ, thiếu thốn? Làm sao ta có thể dâng Thánh Lễ nếu trong cuộc đời ta không hiến mình cho anh em?

    Khi truyền lệnh: “Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy”. Chúa Giêsu không chỉ truyền cho ta cử hành Thánh Lễ trong nhà thờ. Người còn muốn cho ta dâng Thánh Lễ cả ngoài cuộc đời. Nghĩa là phải chia sẻ, chịu mọi đau khổ, biết khiêm nhường nhịn nhục, biết sống đoàn kết yêu thương, biết hiến mình vì anh em.

    Việc cử hành Thánh Lễ ngoài cuộc đời cũng quan trọng như việc cử hành Thánh Lễ trong nhà thờ. Hơn nữa, nếu thiếu việc cử hành ngoài cuộc đời, những nghi lễ trong nhà thờ sẽ trở thành bùa chú, giả dối và phản chứng.

    Xin cho bí tích Thánh Thể trở thành một sự thực trong đời sống. Xin cho chúng ta biết thờ lạy Chúa Giêsu không phải chỉ trong hình bánh mà còn nơi những anh em bé mọn trong cuộc đời. Xin cho chính đời sống ta trở thành một bí tích, chịu bẻ ra để đem lại lợi ích cho anh em. Amen.

    KIỂM ĐIỂM ĐỜI SỐNG

    1. Theo bạn, thế nào là tích cực tham dự Thánh Lễ?

    2. Rước lễ đem lại những ơn ích nào cho đời sống thiêng liêng của bạn?

    3. Bạn đã dâng Thánh Lễ trong cuộc đời chưa?

    GPLONGXUYEN
     
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - TGP SAIGON

  •  TGM NGUYỄN NĂNG

    Thứ Ba tuần 12 Thường niên năm II - Hãy qua cửa hẹp (Mt 7,6.12-14)

    Tin mừng: Mt 7, 6.12-14

    6 “Của thánh, đừng quăng cho chó; ngọc trai, chớ liệng cho heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi còn quay lại cắn xé anh em.”

    12 “Vậy tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta, vì Luật Môsê và lời các ngôn sứ là thế đó.”

    13 “Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. 14Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.”

     

     

    1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

    Sứ điệp: Điều ta muốn người khác làm cho mình thì ta hãy làm cho họ. Đó là cửa hẹp và đường chật mà ta phải đi vào để gặp được sự sống.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa luôn sống hạnh phúc viên mãn vì Chúa hoàn toàn sống cho Chúa Cha và cho chúng con. Chúa Cha cũng hạnh phúc viên mãn vì hoàn toàn trao ban chính mình cho Chúa và cho chúng con. Chúa cho con hiểu rằng hạnh phúc hệ tại cuộc sống quên mình và biết sống vì người khác.

    Lạy Chúa, ai trong chúng con cũng muốn coi mình là trung tâm, ai cũng muốn sống cho mình, ai cũng muốn người khác hy sinh cho mình, mà chẳng bao giờ muốn sống cho người khác và hy sinh cho người khác. Chính vì thế nhân loại chẳng bao giờ gặp được hạnh phúc đích thực và lâu bền.

    Chúa dạy con phải biết làm cho người khác điều mà con muốn họ làm cho con. Xin Chúa giúp con đi bước trước. Xin Chúa dạy con biết yêu mến và an ủi người khác hơn là mong được họ yêu mến và an ủi, biết giúp đỡ quan tâm và tế nhị với họ hơn là được họ giúp đỡ, quan tâm. Con mong được người khác tha thứ cảm thông, thì xin Chúa giúp con biết quảng đại tha thứ và cảm thông trước. Và sau đó Chúa sẽ cho con nhận lại tất cả.

    Lạy Chúa, hạnh phúc của con là làm sao cho người khác được hạnh phúc. Con sẽ chẳng bao giờ hạnh phúc khi chỉ biết chờ đợi người khác hầu hạ khen tụng con, nhưng trái lại hạnh phúc sẽ bắt đầu khi con biết sống cho người khác. Điều này ngược với tính ích kỷ của con. Xin Chúa giúp con biết hy sinh đi vào cửa hẹp và con đường chật như chính Chúa đã dạy và làm gương cho con. Amen.

    Ghi nhớ: “Tất cả những gì các con muốn người ta làm cho các con, thì hãy làm cho người ta”.
    Kính chuyển:
    Hồng
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - TGP SAIGON

  •  TGP NGUYỄN NĂNG

    Thứ Hai tuần 12 Thường niên năm II - Đừng xét đoán (Mt 7,1-5)

    Tin mừng: Mt 7, 1-5

    1 “Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán, 2 vì anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy; và anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em.

    3 Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của mình thì lại không để ý tới?

    4 Sao anh lại nói với người anh em: “Hãy để tôi lấy cái rác ra khỏi mắt bạn”, trong khi có cả một cái xà trong con mắt anh?

    5 Hỡi kẻ đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt anh trước đã, rồi anh sẽ thấy rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em.

     

     

    1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

    Sứ điệp: Một trong những đòi hỏi của lòng bác ái là đừng bao giờ xét đoán và lên án anh em mình. Hơn nữa, ta xét đoán anh em thế nào, thì Thiên Chúa cũng xét đoán ta như vậy.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, bản tính tự nhiên của con người là muốn hơn người khác, nên khi thấy ai hơn mình, thì tìm đủ mọi cách để hạ họ xuống: vạch trần những khuyết điểm hay thổi phồng những lỗi lầm của họ.

    Lạy Chúa, bản tính tự nhiên đó cũng tồn tại trong con. Con vẫn nhìn anh em sống chung quanh con bằng một cái nhìn dò xét đầy nghi ngờ. Con đã đóng khung anh em con trong một cái nhìn đầy thành kiến và ghen ghét. Vì quá chủ quan, nên con không thấy cái xà trong mắt con, mà chỉ nhìn thấy cái rác trong mắt anh em. Con đã đeo một cái bị gồm những tật xấu của con ở đàng sau lưng, nên không thấy được những lỗi lầm to lớn của mình, nhưng lại dễ trông thấy những khuyết điểm nhỏ bé của người anh em. Con luôn dễ dãi với chính mình mà lại khắt khe với người khác.

    Lạy Chúa, khi nhìn một sự việc, người ta có nhiều đoán xét khác nhau. Nếu tâm hồn con rộng lượng, con sẽ nhìn người khác với ánh mắt cảm thông. Nếu tâm hồn con xấu xa, con sẽ dễ kết án người khác cách bất công.

    Lạy Chúa, xin Chúa giúp con biết sáng suốt nhận ra những lỗi lầm của mình. Xin ban cho con một tình yêu bao dung để con không bao giờ vạch lá tìm sâu hoặc phê bình người khác một cách ác ý. Xin cho con biết tha thứ để được Chúa thứ tha. Và xin cho con một tâm hồn quảng đại để luôn nghĩ tốt về người khác. Amen.

    Ghi nhớ: “Hãy lấy cái đà khỏi mắt ngươi trước đã”.
    Kính chuyển:
    Hồng