2. Cảm Nghiệm Sống Lời Chúa

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - MẸ HỒN XAC LÊN TRỜI

  •  
    Hong Nguyen
     
    Fri, Aug 14 at 2:57 PM
     
     


    Suy Niệm Lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời - GKGĐ Giáo Phận Phú Cường

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca (Lc 1:39-56)

    39 Hồi ấy, bà Ma-ri-a vội vã lên đường, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giu-đa.40 Bà vào nhà ông Da-ca-ri-a và chào hỏi bà Ê-li-sa-bét.41 Bà Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng bà Ma-ri-a chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được đầy tràn Thánh Thần,42 liền kêu lớn tiếng và nói rằng: "Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc.43 Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này?44 Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng.45 Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em."

    46 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói:

    "Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,

    47 thần trí tôi hớn hở vui mừng

    vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.

    48 Phận nữ tỳ hèn mọn,

    Người đoái thương nhìn tới;

    từ nay, hết mọi đời

    sẽ khen tôi diễm phúc.

    49 Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi

    biết bao điều cao cả,

    danh Người thật chí thánh chí tôn!

    50 Đời nọ tới đời kia,

    Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.

    51 Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh,

    dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.

    52 Chúa hạ bệ những ai quyền thế,

    Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.

    53 Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,

    người giàu có, lại đuổi về tay trắng.

    54 Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,

    55 như đã hứa cùng cha ông chúng ta,

    vì Người nhớ lại lòng thương xót

    dành cho tổ phụ Áp-ra-ham

    và cho con cháu đến muôn đời."
     
    56 Bà Ma-ri-a ở lại với bà Ê-li-sa-bét độ ba tháng, rồi trở về nhà.

     
    SUY NIỆM/CẢM NGHIỆM SỐNG VÀ CHIA SẺ

    Lên trời cả hồn xác là một đặc ân mà Thiên Chúa dàng cho Đức Mẹ. Mặc dù mãi tới ngày 01 tháng 11 năm 1950, Đức Giáo hoàng Piô XII mới công bố tín điều Đức Maria hồn xác lên trời, thế nhưng ngay từ những buổi đầu Giáo Hội đã sống niềm tin này. Điều này được thể hiện qua dòng lịch sử tên gọi của lễ này.

    Theo dòng lịch sử lễ này được gọi bằng nhiều tên khác nhau: lễ Đức Mẹ Ngủ, lễ Đức Mẹ Chấm Dứt Cuộc Sống Ở Trần Gian, lễ Đức Mẹ Vượt Qua, lễ Đức Mẹ Mông Triệu (tức là lễ mừng Đức Mẹ được Thiên Chúa đưa về trời), và cuối cùng là lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời. Nhưng dù được gọi bằng tên gì thì cũng diễn tả một niềm tin Mẹ Maria không chết, Mẹ Maria không chết theo cái nghĩa bình thường, Mẹ Maria được đưa về trời. Niềm tin này không phải là một suy diễn vô căn cứ. Nhưng niềm tin này được suy tư và rút ra từ chính nền tảng Kinh Thánh.

    Thánh Giêmanô Contantinô khi suy tư về đặc ân Đức Mẹ được đưa về trời cả hồn xác đã xác tín hùng hồn như sau: “Nếu thân xác Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Thiên Chúa, không bị hư hoại và được đưa về trời, thì điều đó không những xứng hợp với thiên chức làm mẹ Thiên Chúa, mà còn xứng hợp với thân xác đồng trinh rất thánh của Mẹ nữa.

    Một tác giả cổ thời quả quyết: “Vì Đức Maria là Mẹ hiển vinh của Đức Kitô, mà Đức Kitô chính là Thiên Chúa, là Đấng cứu độ chúng ta, Đấng ban sự sống và sự trường sinh bất tử, nên Mẹ phải được Đức Kitô làm cho sống và cho thân xác Mẹ được nên giống như thân xác Người, nghĩa là không bao giờ bị hư hoại. Chính Người là Đấng đã cho Mẹ được trỗi dậy, ra khỏi mồ và là Đấng đã đưa Mẹ lên với Người, bằng cách nào thì chỉ một mình Người biết”.

    Thánh Phaolô cũng chia sẻ niềm tin này qua thư thứ nhất gởi tín hữu Côrintô, ngài nói: Đức Kitô đã sống lại và Người cũng cho những kẻ liên đới với Người, kẻ thuộc về Người cũng được sống lại như Người (x. 1Cr 15, 20-23). Mà nói đến liên đới, nói đến thuộc về Đức Kitô, thì không ai có thể sánh được với Đức Maria: Đức Maria không chỉ gắn bó với Đức Kitô về thể xác theo nghĩa Mẹ đã sinh ra Chúa Giêsu; nhưng Mẹ còn đặt cả cuộc sống của mình trong ý định của Thiên Chúa.

    Qua lời “xin vâng”, Mẹ đã cưu mang Chúa vào trong lòng dạ của mình, Mẹ đã bồng ẵm Chúa Giêsu trốn sang Ai Cập, Mẹ hằng ghi nhớ tất cả rồi suy đi nghĩ lại trong lòng. Ngay cả khi đứng dưới chân thập giá, Mẹ đã liên đới với Chúa Giêsu với tất cả những đau khổ của con người, và làm theo ý Chúa Giêsu đón nhận Giáo Hội làm con của Mẹ mà Gioan là đại điện. 

    Hành trình về trời là hành trình liên đới với Đức Kitô, là hành trình để cho mình thuộc về Đức Kitô. Thế nhưng, nhiều khi vì các nhu cầu của cuộc sống mà nhiều người chúng ta để cho mình gắn chặt với những đòi hỏi của đời sống vật chất mà quên đi mối liên đới với Chúa. 

    Trong ngày lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời hôm nay, xin Chúa cho chúng ta nhận ra được hành trình về trời là hành trình liên đới với Đức Kitô, là hành trình để cho mình thuộc về Đức Kitô, để rồi chúng ta biết theo gương Đức Mẹ dấn thân vào hành trình này qua việc đặt cuộc sống của mình dưới sự hướng dẫn của Lời Chúa, của các giá trị Tin Mừng. Amen.

     

    GKGĐ Giáo phận Phú Cường
    Kính chuyển:
    Hồng
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - FR BRENDAN -19TH SUNDAY-A

 

  •  
    Mo Nguyen
     
    Fri, Aug 7 at 3:29 PM
     
     

                 NINETEENTH SUNDAY IN ORDINARY TIME YEAR A

                                                   09 AUGUST 2020

                 REFLECTIONS ON THE GOSPEL (Mathew 14: 22-33)

     

    picture.jpg

     

            WALKING ON THE SEA WITH JESUS  

     

                              WALKING ON THE SEA WITH JESUS

    Jesus sends his disciples off to cross the lake by boat, while he disperses the crowd. When eventually he rejoins the disciples, now battling with a headwind and heavy seas, he does so by walking on the sea.

    In the biblical imagery to tread down raging water is something only God can do (Psalm 77: 19; Job 9:8; Isaiah 43: 16). Jesus’ reassurance to the terrified disciples, ‘It is I; fear not’, echoes the revelation of God to Moses at the Burning Bush (Exodus 3: 14).

    What prompts Peter’s desire to come to Jesus across the sea? Love or bravado? Perhaps a mixture of both – but also, surely, faith. Faith enables him to trample for a time the forces of destruction. But when he looks away from his Lord, to focus instead upon the wind and sea, doubt creeps in, and with doubt the gravest danger.

    Peter ‘models’ the mixture of faith and doubt to which all believers are prone. Jesus’ gentle rebuke, ‘O you of little faith, why did you doubt?’, applies to us all. Sometimes the Lord calls us to leave the security of the boat and come to him across the waves. We begin to falter when we take our eyes off Jesus and focus only on the difficulties that come our way.

    Then we can make our own Peter’s cry for rescue and feel, as he felt, the Lord’s strong hand reaching out to raise us up. The Lord is not absent: he is ‘with us’ (‘Emmanuel’: Matthew 1: 17; 28: 19) to the end of time.

    Brendan Byrne, SJ

    NeedtoBreathe - Walking on Water with Lyrics:

    https://www.youtube.com/watch?v=xh49C6vxB40

     

    sing.jpg

    ĐI TRÊN SÓNG NƯỚC- Lm Mi Trầm:

    https://www.youtube.com/watch?v=QO4uNNRxQTs

    https://www.youtube.com/watch?v=PIEYDfkv0_k

     

     

     

 

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - THỨ BẢY CN18TN-A

  •  
    Hong Nguyen
     
    Fri, Aug 7 at 9:03 PM
     
     


    Suy niệm Lời Chúa lễ Thánh Đaminh, linh mục - Lm. Huệ Minh



    Suy niệm Lời Chúa, ngày 8 tháng Tám
    Thánh Đaminh, linh mục

    1Cr 2, 1-10a; Lc 9, 57-62

    ĐỂ THẦY LO HẾT


    Thánh Đaminh sinh tại Calaruega miền Castilien, nước Tây Ban Nha khoảng năm 1172-1173. Sau khi học triết và Thần học, ngài trở thành Kinh sĩ ở Osma. Thời trai trẻ Ngài đã yêu sự khó nghèo cũng như người nghèo, thích cầu nguyện và ham học, hai lần phải dọc ngang Châu Âu đã giúp Ngài mở rộng tầm mắt và quyết định cuộc đời tương lai của mình. Trước nhất, Ngài nhìn thấy và bắt đầu hiểu sự nguy hiểm của nhiều lạc thuyết đang đe dọa Hội Thánh.

    Cùng với người bạn tên là Didacus thành Acebedo, ngài bắt đầu đi rao giảng, giúp cải hối những người theo rối Albigeois. Khi Didacus qua đời, ngài lãnh đạo cơ quan truyền giáo do Didacus lập ở Toulouse miền nam nước Pháp. Ngài cùng với anh em giảng thuyết thực tập sám hối, đi chân không, tổ chức nhiều buổi đối thoại kéo dài ngày. Thế nhưng thất bại, nhóm Albigois cùng nhóm Catare đã không chấp nhận lý luận, họ đòi canh tân Hội Thánh và ly khai, thế là Đức Innocence III đã quyết định dùng binh lực để truy lùng lạc giáo. Cuộc chiến tiêu diệt bè Albigeois kéo dài từ 1208 đến 1213 gây biết bao tang tóc cho cả miền nam nước Pháp.

    Năm 1215 Đaminh sang Rôma để xin công nhận dòng Giảng Thuyết do ngài thành lập, mục đích là với lời rao giảng và mẫu gương đời sống khó nghèo, tập thể theo tu luật  thánh Âu Tinh có thể cải hối những người theo bè rối. Đức Thánh cha Honorius III đã châu phê luật dòng ngày 22.10.1216. từ đó dòng trở thành một sức lực canh tân mạnh mẽ trong Hội Thánh. Thánh Đaminh qua đời tại Bologna ngày 6.8.1221. Ngày 3. 7. 1231 Ngài được Đức Thánh Cha Gregonio IX, bạn than của thánh nhân, tuyên phong ngài lên hàng hiển thánh.

    Tin Mừng hôm nay, thánh Luca ghi tiếp những điều kiện Chúa Giêsu đòi hỏi nơi các môn đệ. Một trong những điều kiện đó là chia sẻ cuộc sống nay đây mai đó với Ngài. Không nhà không cửa, sống nhờ vào sự bố thí của người khác, sống không có lấy một tiện nghi tối thiểu, Chúa Giêsu muốn những kẻ theo Ngài chuẩn bị đương đầu với số phận bi thảm mà Chính Ngài phải trải qua. Cuộc khổ nạn và cái chết của Ngài trên thập giá là một sự lột bỏ trọn vẹn đối với tất cả mọi an toàn trong cuộc sống.

    Một điều kiện nữa Chúa Giêsu đòi nơi những kẻ theo Ngài, đó là dấn thân rao giảng Tin Mừng Nước Chúa. Một cuộc sống từ bỏ sẽ không có giá trị, nếu đó không là dấu chỉ của một cuộc đầu tư trọn vẹn vì Nước Trời. Cuối cùng, Chúa Giêsu đòi hỏi môn đệ phải cắt đứt ngay cả những liên hệ ruột thịt họ hàng. Ngài là tất cả đối với người môn đệ đến độ họ phải sẵn sàng hy sinh tất cả vì Ngài, Ngài phải được đặt vào trọng tâm cuộc sống của người môn đệ.

    Môn đệ không phải là tước hiệu dành riêng cho một số người ưu tuyển. Mỗi Kitô hữu là một môn đệ của Chúa Kitô, và là môn đệ Chúa Kitô thiết yếu đi theo Ngài. Chúa Kitô cách đây 2000 năm cũng là Chúa Kitô ngày nay mà mỗi Kitô hữu đang đi theo. Ngài đồng hành với họ và cũng đòi hỏi những điều kiện mà Ngài đề ra cho các môn đệ tiên khởi của Ngài. Cuộc sống có cách biệt, hoàn cảnh có xoay chuyển, sinh hoạt có thay đổi, nhưng những điều kiện ấy không hề đổi thay. Tựu trung, người môn đệ ngày nay phải đồng hành với Chúa Kitô để tiếp tục là dấu chỉ, là tín hiệu của Nước Trời cho mọi người.

    Khi Đức Giêsu mời gọi người khác theo, thì anh do dự mặc cả lần khất với Thầy: “Thưa Thầy, xin cho phép tôi về chôn cất cha tôi trước đã” (Lc 9, 59b). Anh cũng muốn theo Thầy nhưng còn đang “khó” cái bổn phận làm con cha mẹ ở nhà. Chắc anh quên rằng “Thứ nhất thờ phượng một Đức Chúa Trời và kính mến Người trên hết mọi sự”!!! Nghĩa là phải “lấy Đức Chúa Trời làm hơn của cải, hơn cha mẹ, hơn mình cùng thà chết chẳng thà mất lòng Đức Chúa Trời.” (Chúng con học từ ngày xửa ngày xưa). Không được đặt bổn phận đối với con người lên trên bổn phận đối với Thiên Chúa.

    Phải đặt Thánh Ý Thiên Chúa lên trên hết ý hướng của con người, dù là tình cha mẹ, máu mủ ruột thịt. Thầy đã từng dạy: “Tiên vàn, các con hãy lo tìm Nước Thiên Chúa trước, còn mọi sự khác, Ngài sẽ quan phòng lo liệu cho các con sau” (Mt 6, 32). Nên Thầy bảo anh: “Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo Triều Đại Thiên Chúa” (Lc 9, 60b).

    Ngày nay nếu chúng ta sống gắn bó với tình Thầy, Thầy là lý tưởng sống mà chúng ta đã lựa chọn. Trong Thầy tự nhiên mọi sự đều trở thành thứ yếu đối với chúng con. Nhờ sức sống nơi Thầy luân chuyển, con tim của chúng tan sẽ được thanh lọc đổi máu, chúng ta sẽ hăng hái hân hoan theo Thầy mỗi ngày cho đến cùng đời, còn gia tài, nhà cửa, anh em… đã có Thầy lo hết.

    Lm. Huệ Minh
    Kính chuyển:
    Hồng
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - CN19TN-A

  •  
    Hong Nguyen
     
    Sat, Aug 8 at 4:47 PM
     
     


    Suy Niệm Chúa Nhật XIX Thường niên A - GKGĐ Giáo Phận Phú Cường

    Tin Mừng Đức Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu (Mt 14: 22-33): KÉM ĐỨC TIN ! SAO LẠI HOÀI NGHI!? ĐỪNG SỢ!!!

    Đức Giêsu liền bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi một mình mà cầu nguyện. Tối đến Người vẫn ở đó một mình. Còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ đến cả mấy cây số, bị sóng đánh vì ngược gió. Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ. Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau: "Ma đấy! ", và sợ hãi la lên. Đức Giêsu liền bảo các ông: "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ! "Ông Phêrô liền thưa với Người: "Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài". Đức Giêsu bảo ông: "Cứ đến!" Ông Phêrô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Đức Giêsu. Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và khi bắt đầu chìm, ông la lên: "Thưa Ngài, xin cứu con với!" Đức Giêsu liền đưa tay nắm lấy ông và nói: "Người đâu mà kém tin vậy! Sao lại hoài nghi?". Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng ngay. Những kẻ ở trong thuyền bái lạy Người và nói: "Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa!"

    Suy niệm/CẢM NGHIỆM SỐNG VÀ CHIA SẺ
     
    /

    Qua đoạn Tin Mừng trên, thánh Mátthêu cho chúng ta thấy các Tông đồ thiếu đức tin vào Chúa Giêsu. Vì thiếu đức tin nên các ông sợ hãi vì gió to, biển lớn.

    Các Tông đồ đang lo chèo lái để giữ mạng sống của mình. Bên cạnh đó, từ xa xa các ông đã thấy một bóng người đang tiến dần đến với mình, bóng người này làm cho các ông sợ hãi tưởng rằng đó là ma. 

    Chúa Giêsu tiến lại gần các ông và trấn an các ông. Nhưng nỗi sợ hãi đó làm cho các ông mất hết tâm trí đến nỗi không nhận ra bóng người đang tiến đến gần mình đó chính là Chúa Giêsu. Mặc dù thánh Phêrô có một chút bản lĩnh hơn so với các Tông đồ khác nhưng ông vẫn còn nghi ngờ. Vì nghi ngờ nên ông mới nói:
    "Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài”. 

    Qua hình ảnh của các Tông đồ, cụ thể nhất là nơi Tông đồ Phêrô, chúng ta có thắc mắc và hỏi tại sao các ông lại sợ hãi và hoảng sợ như thế không? Hay nguyên nhân gì khiến cho các Tông đồ hoảng sợ như vậy?

    Đó chính là thiếu đức tin. Điều này cho chúng ta thấy khi Chúa Giêsu giơ tay cứu lấy Phêrô, Chúa Giêsu đã nói:
    "Người đâu mà kém tin vậy! Sao lại hoài nghi?”. 

    Có lẽ, ngày hôm nay, chúng ta cũng không khác gì so với các Tông đồ năm xưa, vì ít nhiều chúng ta cũng rơi vào tình trạng thiếu đức tin, nghi ngờ vào tình yêu, sự tha thứ của Thiên Chúa dành cho chúng ta. 

    Nhiều khi cuộc đời của chúng ta bị những “
    cơn gió, sóng biển” của dục vọng, cái tôi, tính ích kỷ, v.v. nhận chìm, nhưng chúng ta có biết chạy đến với Chúa và kêu cầu Chúa cứu giúp như  thánh Phêrô đã cầu xin chúa cứu giúp: “Thưa Ngài, xin cứu con với!”?

    Lạy Chúa Giêsu, NHỜ Chúa Thánh Thần TÁC ĐỘNG trên chúng con, Người củng cố niềm tin và  ban thêm sức mạnh cho chúng con. Nhờ đó chúng con QUYẾT TÂM vượt qua những cơn cám dỗ, những ước muốn xấu xa như những cơn sóng gió nhấn chìm cuộc đời của chúng con. Amen.

     

    GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
    Kính chuyển:
    Hồng
     
     
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - THỨ SÁU CN18TN-A

  •  
    Hong Nguyen
    Thu, Aug 6 at 6:53 PM
     
     


    Thứ Sáu 07/08/2020 – Thứ sáu tuần 18 thường niên. – Theo Chúa, hãy vác thập giá.

    Lời Chúa: Mt 16, 24-28

    Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Nếu ai muốn theo Thầy, thì hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mình mà theo Thầy. Vì chưng, ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất; còn ai đành mất mạng sống mình vì Ta, thì sẽ được sự sống. Nếu ai được lợi cả thế gian mà thiệt hại sự sống mình, thì được ích gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi được sự sống mình?

    "Bởi vì Con Người sẽ đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người sẽ trả công cho mỗi người tuỳ theo việc họ làm. Thật, Thầy bảo các con: trong những kẻ đang đứng đây, có người sẽ không nếm sự chết trước khi xem thấy Con Người đến trong Nước Người".

    SUY NIỆM/SỐNG VÀ CHIA SẺ : ĐƯỢC VÀ MẤT

    (TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

    Ai cũng muốn được. Không ai chịu mất. Nhưng thế nào là được và thế nào là mất thì không phải ai cũng hiểu. Nhất là vì con người có hai đời sống. Đời này và đời sau. Trong hai đời sống hai cách được và mất khác nhau. Được ở trần gian là thực tế trước mắt nên nhiều người tìm kiếm. Được ở Nước Trời xa vời nên nhiều người không thấy. Tuy nhiên được ở trần gian mau qua như trần gian. Được trên Nước Trời là vĩnh viễn. Được ở trần gian không bao giờ thoả mãn. Được trên Nước Trời là hạnh phúc trọn vẹn. Khác biệt lớn lao và khó khăn nhất là cách chiếm đoạt rất khác nhau. Được ở trần gian do vun quén cho bản thân. Được trên Nước Trời lại thủ đắc bằng từ bỏ hết những gì ở trần gian, kể cả bản thân và mạng sống mình. Như lời Chúa phán: “Ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy”. Cái được ở trên Nước Trời là sự sống vĩnh cửu, dù cả trần gian cũng không so sánh được. “Nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi mạng sống mình”? chính Chúa mới là Chúa Tể trời đất, có quyền xét xử định đoạt số phận chúng ta. Trần gian chỉ chiếm được đời này. Phải bó tay trước đời sau. Thiên Chúa làm chủ cả đời này lẫn đời sau. Ai bỏ Chúa theo trần gian chỉ được một chút đời này. Ai bỏ trần gian mà theo Chúa chỉ bị thiệt thòi một chút đời này. Nhưng sẽ được đời sau vô cùng phong phú sung mãn không gì sánh được. Thiên Chúa làm chủ. Điều đó được chứng tỏ qua dòng lịch sử.

    Thời Mô-sê Thiên Chúa đã cứu người Ít-ra-en khỏi ách nô lệ Ai cập. Ít-ra-en đang nô lệ bỗng thành tự do. Đang tản mát bỗng thành một dân tộc. Đang bơ vơ bỗng được đất chảy sữa và mật. Đang yếu ớt bỗng chiến thắng quân đội Ai cập hùng mạnh nhất thế giới thời ấy. Đó chính là vì Chúa là Thiên Chúa của họ (năm lẻ).

    Ít-ra-en phản bội nên bị Chúa phạt. Phải làm nô lệ cho Ni-ni-vê. Nhưng rồi đến ngày Chúa phục hồi dân Chúa. “Phải, đức Chúa khiến cho Gia-cóp và Ít-ra-en lấy lại sức kiêu hùng”. Ngài cho Ni-ni-vê hùng mạnh một thời gian. Rồi trừng phạt vì họ không tuân hành thánh ý. “Bấy giờ, hễ ai nhìn thấy ngươi cũng đều phải tránh xa và nói: “Ni-ni-vê đã bị phá tan hoang!” Ai còn cảm thương nó? Ta tìm đâu cho ngươi những người an ủi”? (năm chẵn).

    Hôm nay Chúa mời gọi tôi. Hãy khôn ngoan đừng khờ dại. Hãy biết chọn Thiên Chúa chứ đừng chọn thế gian. Hãy biết bỏ đời này để được đời sau. Được chính Chúa. Là hạnh phúc muôn đời.
    Kính chuyển:
    Hồng