4. Bánh Sự Sống

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ BA CN31TN-C

  •  
    Tinh Cao - Nov 4 at 6:02 PM
     
     

    Thứ Ba CN31TN-C

     

     BÁNH SỰ SỐNG Lời Chúa

     

    Bài Ðọc I: (Năm I) Rm 12, 5-16

    "Kẻ này là chi thể của người kia".

    Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.

    Anh em thân mến, chúng ta tuy nhiều người, nhưng cũng chỉ là một thân thể trong Ðức Kitô, và tương quan với mỗi người, kẻ này là chi thể của người kia. Nhưng chúng ta được những ân huệ khác nhau tuỳ theo ân sủng đã ban cho chúng ta: nếu là ơn nói tiên tri, thì hãy xử dụng sao cho xứng đối với đức tin; nếu là chức phận giúp việc, thì hãy chuyên cần giúp việc; nếu là thầy dạy, hãy lo dạy dỗ; nếu là khuyên bảo, hãy lo khuyên bảo; nếu là người phân phát, hãy có lòng chân thành; nếu là người cai quản, hãy cần mẫn; nếu là kẻ thương giúp, hãy vui vẻ.

    Ðức ái không được giả hình. Hãy chê ghét điều ác và trìu mến điều lành. Hãy thương yêu nhau trong tình bác ái huynh đệ: Hãy nhân nhượng tôn kính nhau. Hãy siêng năng, chớ biếng nhác: hãy sốt mến trong tâm thần và phụng sự Chúa. Hãy hân hoan trong niềm cậy trông, nhẫn nại trong gian truân và kiên tâm cầu nguyện. Hãy giúp đỡ các thánh khi họ thiếu thốn, và ân cần tiếp khách đỗ nhà. Hãy chúc phúc cho những kẻ bắt bớ anh em: Hãy chúc phúc, chứ đừng chúc dữ. Hãy vui mừng với kẻ vui mừng, và khóc lóc với kẻ khóc lóc. Hãy đồng tâm hiệp ý với nhau: đừng tự cao tự đại, một hãy ưa thích những sự hèn kém. Ðừng tự đắc cho mình là khôn.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv 130, 1. 2. 3

    Ðáp: Lạy Chúa, xin giữ linh hồn con trong bình an của Chúa.

    Xướng: 1) Lạy Chúa, lòng con không tự đắc, và mắt con chẳng liếc nhìn cao, con cũng không lo nghĩ những việc lớn lao hay là những điều quá tầm trí mọn. - Ðáp.

    2) Nhưng con lo giữ linh hồn cho thinh lặng và thanh thản. Như trẻ thơ sống trong lòng thân mẫu, linh hồn con cũng như thế ở trong con. - Ðáp.

    3) Israel hãy cậy trông vào Chúa, tự bây giờ và cho tới muôn đời. - Ðáp.

    Hoặc:

    Ðáp Ca: Tv 21, 26b-27. 28-30a. 31-32

    Ðáp: Lạy Chúa, bởi Chúa mà lời con ca ngợi vang lên trong Ðại hội (c. 26a).

    Xướng: 1) Bởi Chúa mà lời con ca ngợi vang lên trong Ðại hội. Con sẽ làm trọn những lời khấn hứa của con, trước mặt những người tôn sợ Chúa. Bạn cơ bần sẽ ăn và được no nê, những kẻ tìm kiếm Chúa sẽ ca khen Chúa: "Tâm hồn các bạn hãy vui sống tới muôn đời". - Ðáp.

    2) Thiên hạ sẽ ghi lòng và trở về với Chúa, khắp cùng bờ cõi địa cầu; và toàn thể bá tánh chư dân sẽ phủ phục trước thiên nhan Chúa. Bao người ngủ trong lòng đất sẽ tôn thờ duy một Chúa. - Ðáp.

    3) Miêu duệ con sẽ phục vụ Ngài, sẽ tường thuật về Chúa cho thế hệ tương lai, và chúng kể cho dân hậu sinh biết đức công minh Chúa, rằng: "Ðiều đó Chúa đã làm". - Ðáp.

     

    Alleluia: Tv 147, 12a và 15a

    Alleluia, alleluia! - Giêrusalem, hãy ngợi khen Chúa, Ðấng đã sai lời Người xuống cõi trần ai. - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Lc 14, 15-24

    "Anh hãy ra ngoài đường ngoài ngõ, và cố ép người ta vào cho đầy nhà tôi".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

    Khi ấy, một người đồng bàn thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Phúc cho kẻ sẽ được ăn tiệc trong nước Thiên Chúa". Người phán cùng kẻ ấy rằng: "Có một người kia dọn tiệc linh đình, và đã mời nhiều thực khách. Tới giờ dự tiệc, ông sai đầy tớ đi báo cho những kẻ được mời để họ đến, vì mọi sự đã dọn sẵn sàng rồi. Nhưng mọi người đồng thanh xin kiếu. Người thứ nhất nói với ông rằng: "Tôi mới tậu một thửa ruộng, tôi cần phải đi xem đất, nên xin ông cho tôi kiếu". Người thứ hai nói: "Tôi mới mua năm đôi bò, và tôi phải đi thử chúng, nên xin ông cho tôi kiếu". Người khác lại rằng: "Tôi mới cưới vợ, bởi đó tôi không thể đến được".

    "Người đầy tớ trở về thuật lại những điều đó cho chủ mình. Bấy giờ chủ nhà liền nổi giận, bảo người đầy tớ rằng: "Anh hãy cấp tốc đi ra các công trường và các ngõ hẻm thành phố mà dẫn về đây những người hành khất, tàn tật, đui mù và què quặt". Người đầy tớ trở về trình rằng: "Thưa ông, lệnh ông ban đã được thi hành, thế mà hãy còn dư chỗ". Ông chủ lại bảo người đầy tớ rằng: "Anh hãy ra ngoài đường ngoài ngõ và cố ép người ta vào cho đầy nhà tôi. Vì tôi bảo cho các người biết: không một ai trong những kẻ đã được mời, sẽ được nếm bữa tiệc của tôi".

    Ðó là lời Chúa.

     


     

    SỐNG VÀ Chia sẻ Lời Chúa:

                     

      sự sống chia s

     

    m nay, Thứ Ba Tuần XXXI Thường Niên Quanh Năm, Thánh ký Luca thuật lại cho chúng ta trong Bài Phúc Âm của ngài về bữa tiệc mời và thái độ đáp ứng của khách được mời.


    Ch
    úng ta nên nhớ rằng, Bài Phúc Âm hôm nay tiếp theo Bài Phúc Âm hôm qua và 2 Bài Phúc Âm cuối tuần trước, những Bài Phúc Âm ở nửa đầu của Đoạn 14 này cho biết rằng Người đang tham dự bữa ăn ở nhà của một trong những người lãnh đạo nhóm biệt phái, một môi trường hiếm quí Người muốn lợi dụng để có thể tỏ mình ra cho riêng thành phần hầu như toàn biệt phái lúc ấy. 

     

    Theo thứ tự của các Bài Phúc Âm này thì đầu tiên, ở Bài Phúc Âm Thứ Sáu tuần trước, Người đã dạy cho thành phần thông luật, giữ luật và dạy luật một cách duy luật này về ý nghĩa nhân bản đích thực của bản chất luật, bằng cách chữa lành nạn nhân bị thủy thủng ngay trong ngày hưu lễ và tại nhà của gia chủ biệt phái. 

     

    Sau đó, ở Bài Phúc Âm Thứ Bảy tuần trước, Người dạy cho thành phần biệt phái ham danh đầy khoe khoang này về thái độ họ cần phải có khi họ được mời đến dự tiệc nơi công cộng, ở chỗ "hãy đi mà ngồi vào chỗ cuối cùng" ở chỗ sẵn sàng chấp nhận bất cứ chỗ nào đã ấn định cho mình, chứ không phải "hãy chọn chỗ cuối cùng mà ngồi", tức những gì theo ý riêng chủ quan đầy tham vọng của mình.

     

    Rồi trong Bài Phúc Âm hôm qua, Thứ Hai, cũng liên quan đến bữa ăn, Người trực tiếp ngỏ cùng gia chủ biệt phái mời Người hôm ấy về tinh thần mà ông cần có trong việc mời mọc khách đến tham dự tiệc tùng do ông khoản đãi, ở chỗ, đặc biệt là mời những ai không thể nào đền đáp lại lòng tốt của ông.


    Cũng lợi dụng bối cảnh của một bữa ăn hôm ấy và chẳng những 
    theo tư cách là khách tham dự (như Bài Phúc Âm Thứ Sáu tuần trước), mà còn theo tư cách của người đãi tiệc (như Bài Phúc Âm hôm qua), hôm nay, qua Bài Phúc Âm theo ngày, và lợi dụng câu hỏi của "một người đồng bàn thưa cùng Chúa Giêsu rằng: 'Phúc cho kẻ sẽ được ăn tiệc trong nước Thiên Chúa'", Người đã nói đến cả 2 vế: vế người đãi tiệc lẫn vế khách được mời.

     

    Về vế người đãi tiệc, Bài Phúc Âm hôm nay cho biết Chúa Giêsu đã tiếp tục dùng dụ ngôn mà dạy như thế này: "Có một người kia dọn tiệc linh đình, và đã mời nhiều thực khách. Tới giờ dự tiệc, ông sai đầy tớ đi báo cho những kẻ được mời để họ đến, vì mọi sự đã dọn sẵn sàng rồi".


    V
    ề vế của khách được mời, Bài Phúc Âm cho biết phản ứng của "mọi người" trong họ, nại đủ những lý do riêng tư chính đáng của họ như sau: "Nhưng mọi người đồng thanh xin kiếu. Người thứ nhất nói với ông rằng: 'Tôi mới tậu một thửa ruộng, tôi cần phải đi xem đất, nên xin ông cho tôi kiếu'. Người thứ hai nói: 'Tôi mới mua năm đôi bò, và tôi phải đi thử chúng, nên xin ông cho tôi kiếu'. Người khác lại rằng: 'Tôi mới cưới vợ, bởi đó tôi không thể đến được'".

     

    Trước thái độ có vẻ coi thường của khách được mời, của "mọi người", của tất cả mọi khách được vinh dự mời như thế, khiến cho bữa tiệc thịnh soạn của mình dọn ra chỉ để đãi khách như bị ế ẩm như thế, người đãi tiệc đã tỏ thái độ ra sao, Bài Phúc Âm hôm nay đã thuật lại như sau: 

     

    "Người đầy tớ trở về thuật lại những điều đó cho chủ mình. Bấy giờ chủ nhà liền nổi giận, bảo người đầy tớ rằng: 'Anh hãy cấp tốc đi ra các công trường và các ngõ hẻm thành phố mà dẫn về đây những người hành khất, tàn tật, đui mù và què quặt'. Người đầy tớ trở về trình rằng: 'Thưa ông, lệnh ông ban đã được thi hành, thế mà hãy còn dư chỗ'. Ông chủ lại bảo người đầy tớ rằng: 'Anh hãy ra ngoài đường ngoài ngõ và cố ép người ta vào cho đầy nhà tôi. Vì tôi bảo cho các người biết: không một ai trong những kẻ đã được mời, sẽ được nếm bữa tiệc của tôi'".

     

    Ở đây, trong dụ ngôn của Chúa Giêsu về người đãi tiệc và khách được mời này có ít là hai điều cần chú ý, nhờ đó có thể biết được ẩn ý của dụ ngôn, nghĩa là biết được dụ ngôn này ám chỉ về ai, điều chú ý thứ nhất liên quan đến phía khách được mời và điều chú ý thứ hai liên quan đến phía người đãi tiệc.

     

    Về phía khách được mời, dụ ngôn cho biết là "mọi người đồng thanh xin kiếu" và thành phần "mọi người" đây phải chăng ám chỉ chung dân Do Thái, cho đến nay, họ vẫn từ chối tham dự bữa tiệc Nước Trời được Thiên Chúa chân thật duy nhất của họ dọn ra cho họ và mời họ đầu tiên, bằng cách, cho đến nay họ vẫn chưa chấp nhận Giêsu Nazarét là Đấng Thiên Sai của họ?

     

    Về phía người đãi tiệc, dụ ngôn cho thấy thái độ của người này tỏ ra trước phản ứng bất lợi của khách được mời, một thái độ rất tuyệt vời trong việc giải quyết theo chiều hướng biến dữ thành lành. Ở chỗ, người đãi tiệc này đã mời đủ mọi loại khách xa lạ khác đến tham dự thay chỗ cho đám khách quí thân quen trước đó, một thái độ được tỏ ra đúng như những gì Chúa Giêsu đã dạy cho gia chủ biệt phái trong bài Phúc Âm hôm qua trong việc mời khách thì mời thành phần không thể đáp trả. 


    Chiều hướng và ý nghĩa của bài Phúc Âm hôm nay về phía của chủ tiệc mời khách đúng như chiều hướng của lòng thương xót Chúa, được Thánh Phaolô cảm nhận trong Bài Đọc 1 hôm qua, ở chỗ lợi dụng khuyết điểm của người này để thương người kia, rồi lợi dụng người kia để thương lại người nọ. Chiều hướng yêu thương bất khả phân ly với hiệp nhất, hơn là tẩy chay này, vẫn được Thánh Phaolô tiếp tục ở Bài Đọc 1 hôm nay, liên quan đến ân sủng nhận được nơi từng người là để phục vụ lẫn nhau:

     

    "Anh em thân mến, chúng ta tuy nhiều người, nhưng cũng chỉ là một thân thể trong Ðức Kitô, và tương quan với mỗi người, kẻ này là chi thể của người kia.

     

    Nhưng chúng ta được những ân huệ khác nhau tuỳ theo ân sủng đã ban cho chúng ta: nếu là ơn nói tiên tri, thì hãy xử dụng sao cho xứng đối với đức tin; nếu là chức phận giúp việc, thì hãy chuyên cần giúp việc; nếu là thầy dạy, hãy lo dạy dỗ; nếu là khuyên bảo, hãy lo khuyên bảo; nếu là người phân phát, hãy có lòng chân thành; nếu là người cai quản, hãy cần mẫn; nếu là kẻ thương giúp, hãy vui vẻ".

     

    Và đó là lý do mới có những câu Đáp Ca hôm nay như thế này:

     

    1) Lạy Chúa, lòng con không tự đắc, và mắt con chẳng liếc nhìn cao, con cũng không lo nghĩ những việc lớn lao hay là những điều quá tầm trí mọn.

    2) Nhưng con lo giữ linh hồn cho thinh lặng và thanh thản. Như trẻ thơ sống trong lòng thân mẫu, linh hồn con cũng như thế ở trong con.

    3) Israel hãy cậy trông vào Chúa, tự bây giờ và cho tới muôn đời.

     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên 

     

    TN.XXXIL-3.mp3  

     

    --

     

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ HAI CN30TN-C

  •  
    Hong Nguyen
    Oct 27 at 5:38 PM
     
     



    THỨ HAI TUẦN XXX THƯỜNG NIÊN C

    LỄ KÍNH THÁNH SIMON VÀ THÁNH GIUĐA – TÔNG ĐỒ
     
     
     
    image.png
    Tin Mừng Đức Giêsu Kitô theo thánh Luca (Lc 6: 12-19)

    Trong những ngày ấy, Đức Giêsu đi ra núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Đến sáng, Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là tông đồ. Đó là ông Simon mà Người gọi là Phêrô, rồi đến ông Anrê, anh của ông; sau đó là các ông Giacôbê, Gioan, Philípphê, Batôlômêô, Mátthêu, Tôma, Giacôbê con ông Anphê, Simon biệt danh là quá khích, Giuđa con ông Giacôbê, và Giuđa Ítcariốt, người đã trở thành kẻ phản bội. Đức Giêsu đi xuống cùng với các ông, Người dừng lại ở một chỗ đất bằng. Tại đó, đông đảo môn đệ của Người, và đoàn lũ dân chúng từ khắp miền Giuđê, Giêrusalem cũng như từ miền duyên hải Tia và Xiđôn đến để nghe Người giảng và để được chữa lành bệnh tật. Những kẻ bị các thần ô uế quấy nhiễu cũng được chữa lành. Tất cả đám đông tìm cách sờ vào Người, vì có một năng lực tự nơi Người phát ra, chữa lành hết mọi người.


    Suy niệm

    Thầy Giêsu gọi và chọn mười hai môn đệ không chỉ là những người học trò nhỏ lắng nghe lời Thầy, nhưng trở nên người bạn hữu với Thầy (x. Ga 15), người bạn hữu tiếp tục sứ mạng của Thầy khi mang nhiều hoa trái (x. Ga 15) trong sứ vụ đem Tin Mừng cho nhân gian, đó là sứ vụ đem ánh sáng cứu độ mà Chúa Kitô được ủy thác khi Người đến trần gian.

    Người gọi các môn đệ “Các anh hãy theo Thầy” (Mt 4,19), một lời mời gọi lên đường. Hãy gắn bó với Thầy và chia sẻ thao thức của Thầy: Lên đường cùng Thầy chung tay gánh vác sứ vụ mang ánh sáng tình yêu cứu độ.

    Người môn đệ theo Chúa bỏ lại cái an toàn êm đềm bên gia đình, bên vợ con như Phêrô, êm ấm bên nghề nghiệp trong khoang thuyền, cạnh người cha đang vá lưới như trường hợp của Giacôbê và Gioan, chấp nhận ra khơi, bóc mình ra khỏi khung cảnh sống quen thuộc. Chấp nhận bấp bênh, không nhà cửa, không nghề nghiệp, để có thể đi đến mọi nhà, gặp mọi người, trong sự tận tụy chu toàn sứ mệnh loan báo Nước Thiên Chúa.

    Trong cuộc sống hằng ngày, Thiên Chúa vẫn gọi mỗi người trở nên môn đệ, bạn hữu trong bất cứ vị trí nào của cuộc sống: người linh mục, tu sĩ làm môn đệ qua đời sống thánh hiến cuộc sống cho sứ mạng, là bạn hữu và là người môn đệ đem ánh sáng Tin Mừng cho anh chị em. Người tín hữu Chúa Kitô trong bí tích Thanh Tẩy, chúng ta được trao một ngọn nến cháy sáng, ánh sáng đó trong thời gian trở nên sáng rực với tinh thần nghe tiếng gọi và từ bỏ bước theo.

    Lạy Chúa Giêsu, Chúa chọn gọi các môn đệ, các tông đồ để các ông lên đường đến với muôn dân, đem Tin Mừng tình thương cứu độ của Chúa cho họ. Xin giúp chúng con cũng biết noi gương các tông đồ và đặc biêt là tông đồ Simon và Giuđa mà chúng con mừng kính hôm nay trong sự trung tín và nhiệt thành với sứ vụ mà Chúa trao trong ngày nhận lãnh bí tích Thanh Tẩy, để luôn sinh nhiều hoa trái trong đời sống chúng con là hăng say tìm kiếm, dẫn đưa các linh hồn về cho Chúa. Amen.


    GKGĐ Giáo Phận Phú Cường

    Kính chuyển:
    Hồng
     

BÁNH SỰ SỐNG - CHA BRIAN - 30TH SUNDAY-C

  •  
    Mo Nguyen
    Oct 25 at 12:43 AM
     
     
    anh.jpg

                             Come as you are

     

                             THIRTIETH SUNDAY IN ORDINARY TIME - YEAR C

                                                      27  OCTOBER 2019

                                    COMING CLEAN WITH GOD (Luke 18: 9-14)

    I once knew a priest, now deceased, who was always telling his people that only he and his housekeeper would get to heaven. Needless to say his congregation got smaller and smaller. I was reminded of this when thinking about the story Jesus told of the two men who went into the House of God to pray, one a Pharisee, the other a tax-collector.

     

    The Pharisee is not a bad man. In fact the people listening to Jesus regard him as a model citizen. He does everything expected of him and more. He fasts once a week as required by his religion, but also on one extra day. He gives not only one tenth of his farm products to the Temple, as required, but also one tenth of everything else he earns. He is faithful to his wife, and in his dealings with fellow men and women, he is neither greedy nor unjust.

     

    On the other hand, the people listening to Jesus regard the tax collector as a rogue, a villain, and a traitor. There are plenty that would rough him up, if they could. For as a tax collector for the occupying Romans, he has been making money from the sufferings of his fellow-Jews, cheating and swindling them.

     

    Yet it is the shady tax collector, who goes home 'OK' with God, not the respectable Pharisee. God accepts the villain, but rejects the saint. We have to ask: 'What’s going on here? Why is it so?'

     

    The difference is in their fundamental attitude to God, the way that each of them prays before God. The Pharisee does not really go to the House of God to pray, but only to tell God and himself just what a fine fellow he is, and just how bad other people are. What he says is not really a prayer, only a piece of proud and arrogant boasting. Deep down he does not feel any need for God. So much so that it’s amazing that he goes to the Temple at all.

     

    The tax collector, on the other hand, far from standing up and telling God how good he is, stands just inside the back door. As he thinks of all the wrong things he has done, he cannot bring himself even to look up. He just keeps beating his chest with his hands, and saying over and over again: 'O God, I’m a broken man. I've been a real rogue, both to you and just about everybody else. But please help me. I need your assistance much more than I can say. Have mercy on me.'

     

    Brothers and Sisters! It's important for you and me to remember that Jesus first told this story to 'people who prided themselves on being virtuous and despised everyone else’. For Jesus knew that good religious people sometimes have a tendency to add up their religious devotions and practices before God, and tell God just how wonderful they are. He knew too how good and religious people sometimes become self-righteous, on the one hand, and critical and contemptuous of others, on the other hand. They build themselves up by putting others down. Jesus knew too that to outsiders, to people who don't go to church, self-righteous people can seem hypocrites, phonies in fact. He knew too what a mess their arrogance can make of their prayers.

     

    So today, Jesus Christ, present among us, and speaking to us again in the words of this powerful gospel story, is reminding us of three helpful home truths: -

     

    1.     No proud person can pray sincerely. Every one of us has the need to see ourselves as we really are before God – to see ourselves therefore as sinners, and yet sinners loved by God, embraced by God, and hugged by God. Every one of us needs to humbly ask this God of mercy to forgive our past mistakes and to give us help, healing and strength. to live in God’s way in the rest of our time on earth.

     

    2.     No one who despises and condemns their fellow human-beings can pray properly. For in prayer we don't lift ourselves above others, but come before God as one of a great mob of sinning, suffering, struggling human beings. (The sense of his own sinfulness used to lead Archbishop Lanfranc, a famous Catholic Archbishop of Canterbury, to get down on his knees with every penitent, and pray for forgiveness of his own sins, before presuming to hear the confessions of others).

     

    3.     Everything good about us comes from God. Everything bad about us comes from ourselves. True prayer comes from setting our lives before God just as they are. In the light of God's goodness, in the light of the life of Jesus, we have nothing to boast about. All that is left to us is to thank God for the many good things about us, and, like the tax collector, to pray about the evil that is ours: 'O God, be merciful to me a sinner. Help me, cleanse me, and change me.' All that is left for us is to heed the gentle invitation of God in a popular hymn, an invitation which Jesus is speaking to us tonight (today) in our holy communion, our sharing with him.

     

                                        Come as you are, that's how I want you.

                                        Come as you are, feel quite at home.

                                        Close to my heart, loved and forgiven;

                                        Come as you are, why stand alone?

                                        Come as you are, that's how I love you.

                                        Come as you are, trust me again.

                                        Nothing can change the love that I bear you.

                                        All will be well, just come as you are.

    Fr Brian Gleeson

    Come as You Are. Paul Gurr:

    https://www.youtube.com/watch?v=b0cbQS55RTM

     

                                   COME AS YOU ARE

    hat.jpg
     

    SỐNG KHIÊM NHƯỜNG - Ca Khúc Phạm Văn Tính:

    https://www.youtube.com/watch?v=9MJVEibY5gY

     

    Youth Radio | Lối sống khiêm nhường:

    https://www.youtube.com/watch?v=eH3OXtJqOJ4

     

BÁNH SỰ SỐNG - LECTIO DIVINA -CN30TN-C

LECTIO DIVINA
CHÚA NHẬT TN 30 C


“LẠY THIÊN CHÚA,
XIN THƯƠNG XÓT CON
LÀ KẺ CÓ TỘI"
Luca 18,13
Hát thánh ca khai mạc.
Chúng ta hãy cầu nguyện để bắt đầu.
Nhân Danh Chúa Cha và Chúa Con và Chúa Thánh Thần. Amen
Lạy Chúa, Chúa đã thương nhận chúng con làm nghĩa tử,
nhưng chúng con đã không sống xứng đáng
với danh nghĩa của mình.
Chúng con khiêm tốn nhìn nhận mình có tội,
và nài van lòng từ bi Chúa.
Xin Chúa thương tha thứ và cho chúng con được bình an.
Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô Chúa chúng con. Amen
(Sách lễ Rôma, Lời nguyện Xin ơn tha tội.)
1. LẮNG NGHE LỜI CHÚA
Tin Mừng theo T. Luca 18,9-14.
• Một người công bố Lời Chúa. Mọi người đứng lắng nghe.
• Sau đó, mỗi người, ngồi, tự mình đọc lại Lời Chúa, to-rõ-chậm, đủ nghe, một hay hai lần, nếu cần.
2. SUY NIỆM
Sau khi đọc, dành vài phút thinh lặng, nhớ lại Lời Chúa và suy nghĩ về 1 hay 3 câu hỏi gợi ý sau :
• Lời Chúa hôm nay nói gì với TRÍ tôi về Chúa Giêsu?
Tôi hiểu biết Chúa tôi rõ hơn ở chỗ nào?
• Lời Chúa hôm nay đánh động TÂM tôi ở chỗ nào?
Lòng tôi được thúc đẩy yêu mến Chúa Giêsu hơn ở điểm nào?
• Lời Chúa hôm nay thúc đẩy THÂN tôi làm gì để đi theo Chúa?
(Nếu đã quen làm Lectio Divina, sau khi suy niệm, có thể mời vài người chia sẻ vắn tắt câu trả lời của mình. Không giải thích).
3. CHIÊM NGHIỆM
Đọc lại Lời Chúa một lần nữa, sau đó suy nghĩ: Lời Chúa tôi nghe được hôm nay nối kết với kinh nghiệm cuộc sống hàng ngày của tôi ở chỗ nào?
KHÔNG CHIA SẺ CHUNG
1. “Người tự hào cho mình là công chính mà khinh chê kẻ khác... thì không được nên công chính" (câu 9.14b)
Người Pharisêu “tự hào và cho mình là công chính”, cầu nguyện với tư thế hiên ngang và lời nói khoe khoang, coi thường người khác. Người ấy có cần Thiên Chúa không? Có cần Ngài làm gì cho mình không? Người pharisêu nghỉ mình là ai mà cầu nguyện như vậy? Còn tôi, đã nhờ Chúa Giêsu rao giảng Tin Mừng và chịu chết để được biết Thiên Chúa và trở nên con của Cha, thì khi đến cầu nguyện với Thiên Chúa, tôi có thái độ, tâm tình nào và tôi thường nói gì với Thiên Chúa?
..............................................................................................................
..............................................................................................................
2. “Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ có tội!” (câu 13)
Thái độ và lời nói của người thu thuế cho thấy người ấy khiêm nhường và ý thức việc làm của mình đã xúc phạm đến Thiên Chúa. Người ấy chạy đến kêu cứu Chúa, vì cần Ngài thương xót và tha thứ, để mình hoán cải. Khi đọc kinh Cáo mình, trong phần nhập lễ, tôi có nhận ra các điều thiếu sót của mình mà thật lòng hoán cải không? Các điều thiếu sót đó là những việc nào?
..............................................................................................................
..............................................................................................................
3. "Người thu thuế, khi trở xuống mà về nhà, thì đã được nên công chính” (câu 14).
Đức Mẹ nói : "Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người, dẹp tan phường lòng trí kiêu căng, nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.” (Luca 1, 50...52). Thánh Phaolô dạy ông Timôthê : “Để trở nên công chính, cần phải học, phải tin và làm những gì được viết trong Sách Thánh" (xem 2 Timôthê 3,16), vì người ta không thể tự mình trở nên công chính, bằng mọi việc mình làm,
song phải cậy nhờ Chúa Giêsu Kitô (xem Rôma 5, 18.21). Hiện nay, tôi có phải là người công chính chưa? Tại sao? Vậy tôi cần làm gì đây ?
..............................................................................................................
..............................................................................................................
4. CẦU NGUYỆN
Tôi đọc lại Lời Chúa một lần nữa.
Rồi dâng lời ngợi khen, cảm tạ, xin tha thứ, cầu cho mình hay chuyển cầu cho người khác, tùy theo sự thúc đẩy của Lời Chúa.
* Khi chia sẻ chung, hãy để giờ cho anh chị em dâng lời nguyện.
Lời nguyện kết Thánh vịnh đáp ca 33
Tôi sẽ không ngừng chúc tụng Chúa,
câu hát mừng Người chẳng ngớt trên môi.
Linh hồn tôi hãnh diện vì Chúa
xin các bạn nghèo nghe tôi nói mà vui lên.
Hãy nghiệm xem Chúa tốt lành biết mấy:
hạnh phúc thay kẻ ẩn náu bên Người!
Chúa đối đầu với quân gian ác,
xoá nhoà tên tuổi chúng trên đời,
nhưng để mắt nhìn người chính trực
và lắng tai nghe tiếng họ kêu.
Họ kêu xin, và Chúa đã nhận lời,
giải thoát khỏi mọi cơn nguy khốn.
Chúa gần gũi những tấm lòng tan vỡ,
cứu những tâm thần thất vọng ê chề.
Chúa cứu mạng các người tôi tớ,
ai ẩn thân bên Chúa không bị phạt bao giờ. Sáng danh
5. HÀNH ĐỘNG TRONG TUẦN
• Tôi chọn 1 câu Tin Mừng để học thuộc và suy ngẫm.
....................................................................................................
• Nhìn lại mình những lúc cầu nguyện, khi nào tôi giống người thu thuế, và khi nào tôi giống người Pharisêu? Tâm hồn tôi lúc nào thì khiêm nhường và bình an? Còn khi nào lòng tôi trơ trơ, trống rỗng vì tự mãn hay hài lòng về chính mình?
Quyết tâm điều gì?
..............................................................................................
.............................................................................................
CẦU NGUYỆN VỚI ĐỨC THÁNH CHA
Chính Chúa Thánh Thần làm cho chúng ta tái sinh từ những giới hạn, từ cái chết của chúng ta, bởi chúng ta có quá nhiều thứ hư nát nơi linh hồn, nơi đời sống chúng ta.
Thông điệp Phục sinh chính là điều Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô: chúng ta cần phải được tái sinh.
Nhưng tại sao lại phải dành chỗ cho Chúa Thánh Thần?
Đời người Kitô hữu nếu không dành chỗ cho Chúa Thánh Thần, không để mình được Chúa Thánh Thần dẫn lối, đó là cuộc sống của một kẻ dân ngoại, nguỵ trang với cái lốt Công Giáo.
Chúa Thánh Thần là nhân vật chính trong đời sống Kitô hữu. Chúa Thánh Thần ở cùng, đồng hành, biến đổi và chiến thắng cùng với chúng ta.
Không ai có thể lên trời, nếu không có Đấng từ trời xuống. Đấng ấy là chính Chúa Giêsu. Chính Người từ trời xuống. Chính Người, trong thời khắc phục sinh nói với chúng ta rằng: "Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần".
Chính Thánh Thần sẽ là bạn đồng hành trong cuộc sống của người Kitô hữu.
Vì thế, không thể sống đời Kitô hữu nếu không có Chúa Thánh Thần. Người là "bạn đồng hành của chúng ta mỗi ngày", là món quà của Chúa Cha, là món quà của Chúa Giêsu.
(trích Bài giảng ngày 30.4.2019)
liên lạc : This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.
website : giadinhctc.com

BÁNH SỰ SỐNG 24TH SUNDAY -C

A Call to Compassion

By VũDuy Quang

The theme of the readings, especially the Gospel, in 24th Sunday Ordinary Time is about compassion of God toward His people and, in return, God has called all people in His family to show compassion toward each other. Jesus, in the Gospel, said:there will be more joy in heaven over one sinner who repentsthan over ninety-nine righteous people who have no need of repentance” (Luke 15:7).

I wonder who ninety-nine righteous people might be. Surely, I know that I am not a righteous person because I am human and I am prone to fall. I don’t know anyone who considers himself or herself as a righteous person. If there is a righteous person, that person should be an angel or a saint or that person might falsely believe in himself or herself as a righteous person. Thus, it is clear to me that there is no such righteous person such as saint or angel living on earth although there might be someone considered as holy person who is not perfect and might make mistake yet intendedly living a holy life.

Incarnated God in Jesus reveals His love and compassion toward all human kind as sinners. God loves sinners as human who are prone to fall, and God calls all human kind as sinners to turn away from their sins in order to trust in God’s compassion and return to Him. Jesus said “All sin and blasphemy shall be forgiven unto men; but the blasphemy against the Holy Spirit shall not be forgiven unto men" (Matthew 12:31). Sinners who consistently refuse God Himself and His forgiveness and stubbornly stay in their state of sins condemn themselves. In God, there are only compassion and forgiveness without condemnation. God condemns no one. Jesus said to the woman who had been caught at the very act of adultery: “Neither do I condemn you; go and from now on sin no more” (John 8:11).

Jesus invites His followers in Matthew’s gospel: “be perfect as your heavenly Father is perfect” (Mt 5:48). Perfect, in Hebrew’s language, means compassion “be compassionate just as your Father in heaven is compassionate” (Luke 6: 36). Perfect, in conventional definition, means “without making any mistake.” No human being is perfect because human can make mistake easily at any time; yet human being can be compassionate as God is. “Perfect” in Matthew’s gospel does not mean becoming like God without making any mistake. “Perfect” in Matthew’s gospel invites God’s believers becoming like God in His compassion: “that you may be children of your Father in heaven. He causes his sun to rise on the evil and the good, and sends rain on the righteous and the unrighteous” (Mt 5:45).

 

God shows his love and compassion toward conservative as well as liberal, Republicans as well as Democrats, pro-life as well as pro-choice. God’s love and compassion include everyone without boundary, limitation, exclusion or condemnation. Although God loves every human being as sinners, God cannot accept an act of sin done by sinners such as abortion, death penalty, separation of children at the border, violence, abuse, war, the painless killing of a patient (euthanasia), human trafficking and any other sinful act can be. Therefore, everyone is loved by God; yet not everyone will be in union with God not because God rejects or condemns them but because they reject God and their sins condemn them.

In fact, many people, who are living in their sins, probably have not known that they have sinned because of circumstance that causes them to sin or because of lack of knowledge and intention. Jesus on the cross asked God to forgive those who persecuted Him because “they do not know what they are doing” (Luke 23: 34).

I have realized that God speaks to me personally in this Sunday readings to share God’s love and compassion that I have received from God to everyone in my daily lifein spite of his or her differences although I might not agree with everyone in everything and I might not get along with everyone in any situation. God calls me to live in solidarity, harmony and tolerance with everyone regardless of their mistakes and differences which might trouble me because I myself also have my own mistakes and differences that might trouble others as well.

Lastly, in God there are only compassion and redemption without condemnation so who am I to judge anyone when God judges and condemns no one.

--------------------------------