- Details
-
Category: 24. Học Hỏi Để Sống Đạo
Thứ Tư CN1TN-C
HỌC HỎI - CẢM NGHIỆM SỐNG VÀ CHIA SẺ LỜI CHÚA
Bài Ðọc I: (năm I) Dt 2, 14-18
"Người phải nên giống anh em mình mọi đàng".
Trích thư gửi tín hữu Do-thái.
Vì các con trẻ cùng chung thân phận máu thịt, chính Chúa Giêsu cũng giống như chúng, cũng thông phần điều đó, để nhờ cái chết của Người, mà Người huỷ diệt kẻ thống trị sự chết là ma quỷ, và để giải thoát tất cả những kẻ sợ chết mà làm nô lệ suốt đời. Vì chưng, Người không đến cứu giúp các thiên thần, nhưng đến cứu giúp con cái Abraham. Bởi thế, Người nên giống anh em mình mọi đàng, ngõ hầu trong khi phụng sự Chúa, Người trở thành đại giáo trưởng nhân lành và trung tín với Chúa, để đền tội cho dân. Quả thật, bởi chính Người đã chịu khổ hình và chịu thử thách, nên Người có thể cứu giúp những ai sống trong thử thách.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 104, 1-2. 3-4. 6-7. 8-9.
Ðáp: Tới muôn đời Chúa vẫn nhớ lời minh ước (c. 8a).
Xướng: 1) Hãy ca tụng Chúa, hãy hoan hô danh Người, hãy kể ra sự nghiệp Chúa ở giữa chư dân. Hãy xướng ca, đàn hát mừng Người, hãy tường thuật mọi điều kỳ diệu của Chúa. - Ðáp.
2) Hãy tự hào vì danh thánh của Người, tâm hồn những ai tìm Chúa, hãy mừng vui. Hãy coi trọng Chúa và quyền năng của Chúa, hãy tìm kiếm thiên nhan Chúa luôn luôn. - Ðáp.
3) Hỡi miêu duệ Abraham là tôi tớ của Ngài, hỡi con cháu Giacóp, những kẻ được Ngài kén chọn. Chính Chúa là Thiên Chúa chúng ta, quyền cai trị của Ngài bao trùm khắp cả địa cầu. - Ðáp.
4) Tới muôn đời Ngài vẫn nhớ lời minh ước, lời hứa mà Ngài đã an bài tới muôn thế hệ, lời minh ước Ngài đã ký cùng Abraham, lời thề hứa Ngài đã thề với Isaác. - Ðáp.
Alleluia: Tv 94, 8ab
Alleluia, alleluia! - Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa, và đừng cứng lòng. - Alleluia.
Phúc Âm: Mc 1, 29-39
"Ngài chữa nhiều người đau ốm những chứng bệnh khác nhau".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy Chúa Giêsu ra khỏi hội đường. Người cùng với Giacôbê và Gioan đến nhà Simon và Anrê. Lúc ấy bà nhạc gia của Simon cảm sốt nằm trên giường, lập tức người ta nói cho Người biết bệnh tình của bà. Tiến lại gần, Người cầm tay bà, và nâng đỡ dậy. Bà liền khỏi cảm sốt và đi tiếp đãi các Ngài.
Chiều đến, lúc mặt trời đã lặn, người ta dẫn đến Người tất cả những bệnh nhân, tất cả những người bị quỷ ám; và cả thành tụ họp trước cửa nhà. Người chữa nhiều người đau ốm những chứng bệnh khác nhau, xua trừ nhiều quỷ, và không cho chúng nói, vì chúng biết Người. Sáng sớm tinh sương, Người chỗi dậy, ra khỏi nhà, đi đến một nơi thanh vắng và cầu nguyện tại đó. Simon và các bạn chạy đi tìm Người. Khi tìm được Người, các ông nói cùng Người rằng: "Mọi người đều đi tìm Thầy". Nhưng Người đáp: "Chúng ta hãy đi đến những làng, những thành lân cận, để Ta cũng rao giảng ở đó nữa". Và Người đi rao giảng trong các hội đường, trong khắp xứ Galilêa và xua trừ ma quỷ.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm / SỐNG VÀ CHIA SẺ
Bài Phúc Âm Thứ Tư trong Tuần 1 Thường Niên hôm nay được Giáo Hội chọn đọc thích hợp với chủ đề chung của Mùa Thường Niên hậu Giáng Sinh "Người Con đến từ Cha ... đầy ân sủng và chân lý".
Tiếp tục bài Phúc Âm hôm qua về việc trừ quỉ cho một người ở trong hội đường, bài Phúc Âm hôm nay cho biết "Khi ấy Chúa Giêsu ra khỏi hội đường. Người cùng với Giacôbê và Gioan đến nhà Simon và Anrê. Lúc ấy bà nhạc gia của Simon cảm sốt nằm trên giường, lập tức người ta nói cho Người biết bệnh tình của bà. Tiến lại gần, Người cầm tay bà, và nâng đỡ dậy. Bà liền khỏi cảm sốt và đi tiếp đãi các Ngài".
Bài Phúc Âm hôm nay cũng cho thấy 4 người môn đệ đầu tiên của Chúa Giêsu, được Người kêu gọi và đã mau mắn bỏ tất cả mọi sự mà theo Người ngay lập tức, ở bài Phúc Âm Thứ hai đầu tuần này, vẫn tiếp tục đi theo Người và luôn ở bên Người, để chứng kiến những việc Người làm, nhờ đó, sau này, cùng với các vị tông đồ được tuyển chọn sau các vị, có thể trở nên thành phần chứng nhân tiên khởi của Người.
Ở đâu và đi đâu, các vị cũng thấy Thày của các vị luôn tỏ ra thực sự là "Người Con đến từ Cha ... đầy ân sủng và chân lý", đối với từng cá nhân con người chứ không phải chỉ với đám đông quần chúng, dù cảnh gian nan khốn khó nặng hay nhẹ. Chẳng hạn, trong trường hợp "bà nhạc gia của Simon cảm sốt nằm trên giường", một chứng bệnh không trầm trọng và đau đớn là bao so với các tật bệnh khác, thế mà sau khi được "người ta nói cho Người biết bệnh tình của bà", thì Người cũng ân cần "tiến lại gần", sau đó, "Người cầm tay bà, và nâng đỡ dậy", một cử chỉ biểu lộ Người đầy "ân sủng", nhờ đó, "bà liền khỏi cảm sốt và đi tiếp đãi các Ngài".
Chưa hết, "ân sủng và chân lý" nơi "Người Con đến từ Cha" này dồi dào phong phú và mãnh liệt còn có thể bao trùm và thông ban cho cả một đám đông, với bao nhiêu là bệnh nạn tật nguyền khác nhau về phần xác nữa, kể cả những ai bị quỉ ám về tâm thần. Đó là lý do bài Phúc Âm hôm nay đã trình thuật tiếp:
"Chiều đến, lúc mặt trời đã lặn, người ta dẫn đến Người tất cả những bệnh nhân, tất cả những người bị quỷ ám; và cả thành tụ họp trước cửa nhà. Người chữa nhiều người đau ốm những chứng bệnh khác nhau, xua trừ nhiều quỷ, và không cho chúng nói, vì chúng biết Người".
Tuy nhiên, đối với 4 người môn đệ tiên khởi đang ở bên Người ấy thì "Người Con đến từ Cha ... đầy ân sủng và chân lý" không phải chỉ ở chỗ thông ban ơn lành và chữa lành cho dân chúng, chung cũng như riêng, bằng các phép lạ của Người, những gì một người thường không ai có thể làm được ngoại trừ chỉ có Đấng xuất thân từ Thiên Chúa (xem Gioan 9:16,31-32), mà còn ở chỗ liên kết với Thiên Chúa bằng một đời sống âm thầm cầu nguyện nữa, như bài Phúc Âm hôm nay tiếp tục ghi lại:
"Sáng sớm tinh sương, Người chỗi dậy, ra khỏi nhà, đi đến một nơi thanh vắng và cầu nguyện tại đó. Simon và các bạn chạy đi tìm Người. Khi tìm được Người, các ông nói cùng Người rằng: 'Mọi người đều đi tìm Thầy'".
Hành động cầu nguyện từ "sáng sớm tinh sương" của Chúa Kitô, sau cả một ngày hôm trước bận bịu cứu giúp dân chúng và sau một đêm tạm nghỉ một chút cho đỡ mệt, được bài Phúc Âm hôm nay thuật lại, cho thấy Người luôn kết hợp với Cha là Đấng đã sai Người, vì Cha là nguồn mạch "ân sủng và chân lý" của Người và cho Người để Người có thể tiếp tục vì Cha và thay Cha, với vai trò là một thừa tác viên của Cha, thông ban "ân sủng và chân lý" cho dân chúng đang trông chờ Đấng Thiên Sai là chính Người.
Để rồi, nhờ những giây phút cầu nguyện thân mật với Cha và sau những cuộc hội ngộ thần linh như thế, Người lại hăng say tiếp tục sứ vụ Thiên Sai Cứu Thế của mình, trước hết, nơi cộng đồng xã hội Do Thái bấy giờ, trước khi vươn tới "tất cả mọi dân nước" (Mathêu 28:19) và "cho mọi tạo vật" (Marco 16:16) qua thành phần môn đệ chứng nhân tiên khởi của Người sau này. Bởi thế, bài Phúc Âm hôm nay đã kết thúc như hướng về một tương lai toàn cầu hóa tất cả "ân sủng và chân lý" của "Người Con Thiên Chúa đến từ Cha" này như sau:
"Simon và các bạn chạy đi tìm Người. Khi tìm được Người, các ông nói cùng Người rằng: 'Mọi người đều đi tìm Thầy'. Nhưng Người đáp: 'Chúng ta hãy đi đến những làng, những thành lân cận, để Ta cũng rao giảng ở đó nữa'. Và Người đi rao giảng trong các hội đường, trong khắp xứ Galilêa và xua trừ ma quỷ".
Qua đoạn kết bài Phúc Âm hôm nay chúng ta thấy cho dù mới theo Chúa Kitô, nhưng 4 người môn đệ tiên khởi nói chung và nhân vật lãnh đạo tông đồ đoàn trong tương lai nói riêng: "Simon và các bạn", đã biết được Thày của mình một phần nào rồi, ở chỗ, cứ sáng sớm Người vẫn giành giờ cầu nguyện ở một nơi vắng vẻ, nên một khi không thấy Người đâu thì cứ chạy tìm đến những chỗ ấy là chắc chắn sẽ thấy, như bài Phúc Âm hôm nay rõ ràng chứng thực.
Thật vậy, Thiên Chúa vẫn tỏ mình ra cho con người một cách kín đáo và trong tĩnh lặng, để những ai biết lắng nghe Ngài có thể sống trong "ân sủng và chân lý", sống đúng với những gì Ngài mong muốn nơi họ và kêu gọi họ, như một trung gian thông ban "ân sủng và chân lý" của Ngài cho những ai được Ngài sai họ đến phục vụ.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên
Thu4Tuan-I.TN.mp3
--------------------------------
- Details
-
Category: 24. Học Hỏi Để Sống Đạo
Chúa Nhật CHÚA CHỊU PHÉP RỬA
HỌC HỎI- CẢM NGHIỆM SỐNG VÀ CHIA SẺ Lời Chúa
Bài Ðọc I: Is 42, 1-4. 6-7
"Này là tôi tớ Ta, Ta hài lòng về người".
Trích sách Tiên tri Isaia.
Ðây là lời Chúa phán: "Này là tôi tớ Ta mà Ta nâng đỡ, là người Ta chọn, Ta hài lòng về người. Ta ban Thần trí Ta trên người. Người sẽ xét xử chư dân. Người sẽ không lớn tiếng, không thiên vị ai; không ai nghe tiếng người ở công trường. Người không bẻ gẫy cây lau bị giập, không dập tắt tim đèn còn khói. Người trung thành đem lại lẽ công bình. Người sẽ không buồn phiền, không nao núng, chỉ lo đặt công lý trên địa cầu, vì trăm đảo mong đợi lề luật người.
Ta là Chúa, Ta đã gọi con trong công lý, đã cầm lấy tay con, đã gìn giữ con, đã đặt con thành giao ước của dân, và nên ánh sáng của chư dân, để con mở mắt cho người mù, đưa ra khỏi tù những người bị xiềng xích, đưa ra khỏi ngục những người ngồi trong tối tăm".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 28, 1a và 2. 3ac-4. 3b và 9b-10
Ðáp: Chúa sẽ chúc phúc cho dân Người trong cảnh thái bình (c. 11b).
Xướng: 1) Các con cái Thiên Chúa hãy dâng kính Chúa, hãy dâng kính Chúa vinh quang xứng với danh Người; hãy mang lễ phục thánh để thờ lạy Chúa. - Ðáp.
2) Tiếng Chúa vang dội trên mặt nước, Chúa ngự trên muôn ngàn sóng nước. Tiếng Chúa phán ra trong uy quyền, tiếng Chúa phán ra trong oai vệ. - Ðáp.
3) Thiên Chúa oai nghiêm làm cho sấm sét nổ ran, và trong thánh đài của Chúa, mọi người kêu lên: Vinh quang! Chúa ngự trị trong cơn hồng thuỷ, và Chúa làm vua ngự trị tới muôn đời. - Ðáp.
Bài Ðọc II: Cv 10, 34-38
"Chúa dùng Thánh Thần mà xức dầu tấn phong cho Người".
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Trong những ngày ấy, Phêrô mở miệng nói rằng: "Quả thật, tôi nghiệm biết rằng Thiên Chúa không thiên tư tây vị, nhưng ở bất cứ xứ nào, ai kính sợ Người và thực hành sự công chính, đều được Người đón nhận. Thiên Chúa đã sai Lời Người đến cùng con cái Israel, loan tin bình an, nhờ Chúa Giêsu Kitô là Chúa muôn loài. Như anh em biết, điều đã xảy ra trong toàn cõi Giuđa, khởi đầu từ Galilêa, sau khi Gioan đã rao giảng phép rửa: ấy là Chúa Giêsu thành Nadarét. Thiên Chúa đã dùng Thánh Thần và quyền năng mà xức dầu tấn phong cho Người. Người đi qua mọi nơi, ban bố ơn lành và chữa mọi người bị quỷ ám, bởi vì Thiên Chúa ở với Người".
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: x. Mc 9, 7
Alleluia, alleluia! - Các tầng trời mở ra, tiếng Chúa Cha tuyên phán: "Này là Con Ta yêu dấu, hãy nghe lời Người". - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 3, 15-16. 21-22
"Khi Chúa Giêsu đã chịu phép rửa và đang cầu nguyện thì trời mở ra".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, trong lúc dân chúng đang mong đợi, và mọi người tự hỏi trong lòng rằng: "Gioan có phải là Ðấng Kitô không?", Gioan lên tiếng bảo mọi người rằng: "Phần tôi, tôi rửa anh em trong nước, nhưng Ðấng cao trọng hơn tôi đang đến, và tôi không xứng đáng cởi dây giày cho Người, chính Người sẽ rửa anh em trong Chúa Thánh Thần và trong lửa!"
Vậy khi tất cả dân chúng đã chịu phép rửa, và chính lúc Chúa Giêsu cũng đã chịu phép rửa xong, Người đang cầu nguyện, thì trời mở ra và Thánh Thần Chúa ngự xuống trên Người dưới hình chim bồ câu, và có tiếng từ trời phán: "Con là Con yêu dấu của Cha, Con đẹp lòng Cha".
Ðó là lời Chúa.

Suy niệm
Đức Kitô Thiên Sai
Nếu chủ đề của Mùa Vọng là "Lời đã hóa thành nhục thể" (Gioan 1:14) và chủ đề của Mùa Giáng Sinh là "Lời ở giữa chúng ta" (Gioan 1:14), thì chủ đề của Mùa Thường Niên hậu Giáng Sinh là "chúng ta đã được thấy vinh hiển của Người, vinh hiển của Người Con duy nhất đến từ Cha, đầy ân sủng và chân lý" (Gioan 1:14).
Lễ Chúa Giêsu Chịu Phép Rửa hôm nay là lễ vừa kết thúc Mùa Giáng Sinh vừa mở màn Mùa Thường Niên hậu Giáng Sinh. Nên lưu ý là Mùa Thường Niên hằng năm được chia ra làm hai phần cũng là hai giai đoạn: phần đầu là giai đoạn sau Mùa Giáng Sinh và phần sau là giai đoạn sau Mùa Phục Sinh, và vì dính liền ngay sau hai Mùa chính yếu của phụng niên là Giáng Sinh và Phục Sinh như thế nên ý nghĩa của từng phần trong Mùa Thường Niên này đều có liên hệ mật thiết với mùa phụng niên chính yếu ngay trước đó.
Hôm nay là Chúa Nhật Lễ Chúa Giêsu Chịu Phép Rửa, một lễ được Giáo Hội cố ý sắp xếp vào sau Lễ Hiển Linh, vì ý nghĩa của hai lễ này giống nhau, ở chỗ cả hai đều liên quan đến sự kiện Chúa Giêsu tỏ mình ra, hay đúng hơn, liên quan đến sự kiện Thiên Chúa làm cho Con của Ngài được "hiển linh" trước mặt dân ngoại (Lễ Hiển Linh) cũng như trước dân Do Thái nói chung và Tiền Hô Gioan Tẩy Giả nói riêng (Lễ Chúa Giêsu Chịu Phép Rửa), để họ "được thấy vinh hiển của Người, vinh hiển của Người Con duy nhất đến từ Cha, đầy ân sủng và chân lý" (Gioan 1:14).
Đúng thế, vì muốn tỏ mình ra cho loài người, một tạo vật duy nhất được dựng nên theo hình ảnh Thiên Chúa và tương tự Thiên Chúa (xem Khởi Nguyên 1:26-27), để nhờ đó họ có thể được hiệp thông thần linh với Ngài, đúng như dự án thần linh của Ngài khi Ngài dựng nên họ, Thiên Chúa đã tuyển chọn một dân tộc đặc biệt trong các dân tộc trên mặt đất này là dân Do Thái, và qua suốt giòng lịch sử cứu độ của họ, Ngài đã chứng thực cho họ thấy Ngài là Vị Thiên Chúa chân thật duy nhất của họ.
Và mạc khải thần linh này của Thiên Chúa, theo giòng lịch sử cứu độ của dân Do Thái, chỉ đạt tới tột đỉnh và đã trọn vẹn sáng tỏ cùng trở nên thành toàn nơi Con của Ngài, Đấng đã được Ngài hứa ngay sau nguyên tội (xem Khởi Nguyên 3:15), "khi đến thời gian viên trọn, Thiên Chúa đã sai Con của Ngài được hạ sinh bởi một người nữ, được sinh hạ theo lề luật" (Galata 4:4).
Bởi vậy, "Lời đã hóa thành nhục thể và ở giữa chúng ta" (Gioan 1:14) thật sự là "để tỏ Cha ra" (Gioan 1:18), cho đến độ "ai thấy Thày là thấy Cha" (Gioan 14:9), và chính vì thế mà Ngôi Lời Nhập Thể này mới "đầy ân sủng và chân lý", tức được đầy Thánh Thần của Thiên Chúa như Đấng Thiên Sai của Ngài, Đấng đã được chính Thiên Chúa tiên báo ngay từ xa xưa, qua miệng của các tiên tri, điển hình như Tiên Tri Isaia trong Bài Đọc 1 hôm nay:
"Này là tôi tớ Ta mà Ta nâng đỡ, là người Ta chọn, Ta hài lòng về người. Ta ban Thần trí Ta trên người. Người sẽ xét xử chư dân. Người sẽ không lớn tiếng, không thiên vị ai; không ai nghe tiếng người ở công trường. Người không bẻ gẫy cây lau bị giập, không dập tắt tim đèn còn khói. Người trung thành đem lại lẽ công bình. Người sẽ không buồn phiền, không nao núng, chỉ lo đặt công lý trên địa cầu, vì trăm đảo mong đợi lề luật người. Ta là Chúa, Ta đã gọi con trong công lý, đã cầm lấy tay con, đã gìn giữ con, đã đặt con thành giao ước của dân, và nên ánh sáng của chư dân, để con mở mắt cho người mù, đưa ra khỏi tù những người bị xiềng xích, đưa ra khỏi ngục những người ngồi trong tối tăm".
Thật vậy, vì "Lời đã hóa thành nhục thể và ở giữa chúng ta... đầy ân sủng và chân lý" chính là Con của Thiên Chúa, Đấng đã sai Người xuống trần gian, để qua Người, Ngài có thể tỏ hết mình ra cho nhân loại, mà Thiên Chúa đã ban tràn đầy Thánh Linh cho Người, tức đã xức dầu cho Người, nhờ đó, bằng nhân tính của mình, Người đã có thể hoàn trọn mạc khải thần linh là "tỏ Cha ra", bằng tất cả ngôn từ, tác hành, phản ứng và biến cố của Người.
Nếu trong Bài Đọc 1, Người Con "đầy ân sủng và chân lý" hay đầy Thánh Linh này của Thiên Chúa đã được tiên báo là "nên ánh sáng của chư dân, để con mở mắt cho người mù, đưa ra khỏi tù những người bị xiềng xích, đưa ra khỏi ngục những người ngồi trong tối tăm" thì trong Bài Đọc 2 hôm nay, Người cũng đã được vị lãnh đạo Tông Đồ đoàn Phêrô chứng thực rằng:
"Thiên Chúa đã sai Lời Người đến cùng con cái Israel, loan tin bình an, nhờ Chúa Giêsu Kitô là Chúa muôn loài. Như anh em biết, điều đã xảy ra trong toàn cõi Giuđa, khởi đầu từ Galilêa, sau khi Gioan đã rao giảng phép rửa: ấy là Chúa Giêsu thành Nadarét. Thiên Chúa đã dùng Thánh Thần và quyền năng mà xức dầu tấn phong cho Người. Người đi qua mọi nơi, ban bố ơn lành và chữa mọi người bị quỷ ám, bởi vì Thiên Chúa ở với Người".
Thiên Chúa quả thực chẳng những đã được Con của Ngài tỏ ra cho dân Do Thái biết "tất cả sự thật" (Gioan 16:13) về Ngài, qua những gì Người thực hiện nơi nhân tính của Người trên thế gian này "vào thời điểm viên trọn" (Galata 4:4) của Người tại đất nước Do Thái, mà còn, về phần mình, Ngài đã làm cho Con của Ngài được hiển linh trước dân ngoại khi sử dụng ngôi sao lạ dẫn đường cho ba chiêm vương gia đông phương tìm đến bái thờ Người ở Belem, và hiển linh trước dân Do Thái trong biến cố Chúa Giêsu Chịu Phép Rửa ở Sông Dược Đăng (Jordan) bởi Tiền Hô Gioan Tẩy Giả nữa, qua tiếng phát ra từ trời: "Con là Con yêu dấu của Cha, Con đẹp lòng Cha".
"Con là Con yêu dấu của Cha, Con đẹp lòng Cha" là lời chứng nhận của Thiên Chúa về nhân vật lịch sử Giêsu Nazarét quả thực là "Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống" (Mathêu 16:16), ngoài Người ra, không phải là ai khác, cho dù là Tiền Hô Gioan Tẩy Giả đã được thành phần lãnh đạo trong dân suy đoán là Đức Kitô (xem Gioan 1:19-22), và cũng không còn là bất cứ người nào khác, như dân Do Thái vẫn còn trông đợi cho đến nay.
Thế nhưng, tiếng phán ra từ trời "Con là Con yêu dấu của Cha, Con đẹp lòng Cha" này chỉ vang lên sau khi: "Chúa Giêsu đã chịu phép rửa xong" (nghi thức bề ngoài liên quan đến thân xác) và "Người đang cầu nguyện" (tác động thiêng liêng của tâm linh bề trong), nghĩa là, qua Phép Rửa của Tiền Hô Gioan Tẩy Giả và nhờ Phép Rửa của Tiền Hô Gioan Tẩy Giả bấy giờ, Thiên Chúa đã xức dầu cho Người Con mặc lấy nhân tính là Giêsu Nazarét này của Ngài, nơi sự kiện thần linh là "trời mở ra và Thánh Thần Chúa ngự xuống trên Người dưới hình chim bồ câu".
Sự kiện Chúa Giêsu lãnh nhận phép rửa nói chung và tác động Người dìm mình xuống nước và vươn lên khỏi nước rồi sau đó "Thánh Thần Chúa ngự xuống trên Người dưới hình chim bồ câu" là những gì hướng về và tiên báo Phép Rửa Người cần phải chịu (xem Luca 12:50), tức Người cần phải Vượt Qua từ sự chết mà vào sự sống, để có thể thông ban Thánh Thần của Người cho Giáo Hội vào buổi tối ngày thứ nhất trong tuần khi Người hiện ra với các tông đồ lần đầu tiên vừa thở hơi rên các vị mà phán: "Các con hãy nhận lấy Thánh Linh" (Gioan 20:22).
Thật ra, nơi mầu nhiệm ngôi hiệp trong biến cố Truyền Tin, nhân tính của Đấng được thụ thai trong cung dạ trinh nguyên của Mẹ Maria tự bẩm sinh đã được tràn đầy Thánh Linh rồi, tức đã được Thiên Chúa xức dầu "thánh hiến và sai vào trần gian" rồi (xem Gioan 10:36). Tuy nhiên, lần này, ở Sông Dược Đăng, khi Người đạt đến tầm vóc về thân xác ở tuổi thành toàn 30, Thiên Chúa là Đấng sai Người đã xức dầu Thánh Thần cho Người một lần nữa, lần này một cách công khai, như để chính thức sai Người đi để thực hiện sứ vụ cứu thế của Người là "tỏ Cha ra" (Gioan 1:18), qua những việc Người làm với tư cách của một Đấng Thiên Sai, như Bài Phúc Âm hôm nay khẳng định: "Người đi qua mọi nơi, ban bố ơn lành và chữa mọi người bị quỷ ám", (những gì sẽ được các bài Phúc Âm trong Mùa Thường Niên hậu Giáng Sinh trình thuật như chúng ta sẽ đọc thấy).
Bài Đáp Ca được Giáo Hội chọn đọc cho Lễ Chúa Giêsu Chịu Phép Rửa Năm C hôm nay liên quan đến chiều hướng của Bài Phúc Âm cùng ngày, bài Phúc Âm, bề ngoài về biến cố Chúa Kitô chịu Phép Rửa bởi nước, và bề trong về sự kiện hiển linh vinh hiển của Thiên Chúa nơi Con của Ngài cũng như của Con Ngài được Cha thực hiện:
1) Các con cái Thiên Chúa hãy dâng kính Chúa, hãy dâng kính Chúa vinh quang xứng với danh Người; hãy mang lễ phục thánh để thờ lạy Chúa.
2) Tiếng Chúa vang dội trên mặt nước, Chúa ngự trên muôn ngàn sóng nước. Tiếng Chúa phán ra trong uy quyền, tiếng Chúa phán ra trong oai vệ.
3) Thiên Chúa oai nghiêm làm cho sấm sét nổ ran, và trong thánh đài của Chúa, mọi người kêu lên: Vinh quang! Chúa ngự trị trong cơn hồng thủy, và Chúa làm vua ngự trị tới muôn đời.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên
LeChuaGiesuChiuPhepRua.mp3