21. Các Bài Độc Giả Gửi Tới

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - GIẢI ẢO CUỘC SỐNG

  •  
    Giải Ảo Cuộc Sống
    Sun, Jan 9 at 8:45 PM
     
     

     

    Vụ Linh mục Antôn Đặng Hữu Nam

    https://1234chinhtri.blogspot.com/2022/01/vu-lm-dang-huu-nam.html

    Lạy Chúa, xin ban cho chúng con những Mục Tử đích thực,
    chứ không chỉ những kẻ mang danh mục tử !”

    (Xin đọc trong phần đính kèm)

    •  
      Vụ Lm Antôn Đặng Hữu Nam.doc
      277kB

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI


  •  

    KỶ NGUYÊN CỦA ÂN SỦNG

    “Khi toàn dân chịu phép rửa, Chúa Giêsu cũng chịu phép rửa”.

    Một nhà giáo dục nói, “Không thành vấn đề nếu bạn ngã xuống một vũng bùn, miễn là bạn nhặt được một thứ gì đó giữa bùn lầy khi đứng dậy!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    Câu nói đơn sơ của nhà giáo dục nếu đem áp dụng cho việc Chúa Giêsu chịu phép rửa trong ngày lễ hôm nay, cho thấy một ý nghĩa sâu sắc đến tuyệt vời! Phải, Chúa Giêsu đã ngã xuống dòng nước và Ngài đã nhặt lên cả một nhân loại khốn cùng! Với biến cố này, Ngài mở ra một kỷ nguyên mới, ‘kỷ nguyên của ân sủng’, của các Bí tích mà Ngài cùng các tội nhân dìm mình trong đó.

    Ai mà không muốn một bác sĩ trước khi giải phẫu vén áo của ông lên, để lộ vết sẹo của mình và nói với bệnh nhân, “Tôi cũng bị như vậy. Nó sẽ ổn thôi!”. Người lính nào sẽ không dũng cảm hơn, đứng cao hơn, khi nhìn thấy những bắc đẩu bội tinh lấp lánh trên ngực của người chỉ huy? Chúng ta muốn những người hùng, những nhà lãnh đạo dẫn dắt chúng ta ngang qua những trải nghiệm xương máu của họ. Họ đã có mặt ở đó, để làm được điều đó! Và chúng ta muốn Đấng Cứu Độ chúng ta cũng hãy làm vậy. Để đồng cảm, để dự phần, để liên đới với con người, Thiên Chúa đã ngã xuống dòng nước! Ngài muốn đồng hành với con người trong tất cả sự đổ vỡ, yếu đuối, dễ tổn thương vì tội lỗi của nó. Ngài đồng nhất với nó, hiệp hành với nó, ôm lấy nó để có thể cứu độ nó. Không phải vì Ngài bất toàn, nhưng chỉ vì quá yêu thương nó!

    Với Phaolô, Thiên Chúa vô tội đã “trở thành” tội. Ngài hiền lành, nhu mì; Isaia trong bài đọc hôm nay nói, “Ngài không lớn tiếng”, Ngài lặng lẽ xếp hàng như bao tội nhân. Đồng nhất với tội nhưng Ngài không bao giờ phạm tội; được coi là tội nhưng không là tội nhân. Tại sao? Bởi vì trở thành người, là trở thành tội! Để có thể đi vào thực tại của con người, Ngài phải đồng nhất với tất cả những gì tội lỗi kéo theo. Vai kề vai, Ngài muốn nói với chúng ta rằng, “Đừng sợ, tôi đang đứng bên cạnh bạn!”. Chúa Giêsu không vờ trở thành người, Ngài thực sự đã trở thành một người.

    Đó là lý do tại sao một Thiên Chúa vô tội lại xin phép rửa của hạng mắc tội. Ngài để sang một bên sự hoàn hảo và phẩm giá cao trọng để cúi đầu xuống một dòng sông bẩn thỉu; và rồi đây, Ngài sẽ tiếp tục đồng bàn với những con người ‘bẩn thỉu’; để cuối cùng, sẽ bị đóng đinh vì họ giữa hai tên ‘bẩn thỉu’. Thiên Chúa biết đến giá trị của sự đồng cảm; biết đến sức mạnh của sự gần gũi. Và Ngài biết, sứ vụ của Ngài dành cho các tội nhân phải bắt đầu không phải trên ngai vàng mà là trong bùn với những người khác, vốn chỉ cần họ cố gắng bắt đầu lại, bắt đầu lại nhiều lần!

    Chúa Giêsu chịu phép rửa, sự viên mãn của Ba Ngôi Chí Thánh lần đầu tiên được tiết lộ còn tinh vi hơn ở biến cố Truyền Tin. Qua sách Công Vụ Tông Đồ hôm nay, Phêrô nói, “Thiên Chúa dùng Thánh Thần và quyền năng mà xức dầu tấn phong Ngài”. Phải, Thánh Thần, dưới hình chim câu bay lượn; tiếng nói Chúa Cha dành cho Con sự ưu ái; và Chúa Con đi vào một kết ước mới với con người, “Tôi sẽ trở nên giống bạn, để bạn có thể trở nên giống Tôi”. Tội lỗi sẽ được lấy đi nhờ nước và máu. Tôi sẽ chịu đau khổ vì lợi ích của bạn. Đây là một lời hứa! Và các linh mục của Ngài sẽ làm phép rửa, tha tội và thánh hiến cho đến khi mặt trời lặn lần cuối cùng. Chúa đến với chúng ta bằng nhiều cách, nhưng mãnh liệt nhất vẫn là qua các Bí tích. Hành động của Chúa Giêsu chứng tỏ điều này; Ngài chịu phép rửa để mở ra ‘kỷ nguyên của ân sủng’, kỷ nguyên các Bí tích!

    Anh Chị em,

    Chúa Giêsu đã ngã xuống hàng ngũ của các tội nhân; Ngài liên đới với họ, đưa họ vào lãnh địa của Thiên Chúa, lãnh địa của ân sủng. Ngã xuống dòng nước, Ngài thánh hoá mọi dòng nước; Ngài dìm mình trong nước, để mở ra ‘kỷ nguyên của ân sủng’. Được dìm xuống với Ngài, chúng ta bước lên, để sống một đời sống mới, đời sống con cái Thiên Chúa. Cuộc đời mới ấy đã bắt đầu khi chúng ta cùng chết, mai táng và phục sinh với Ngài qua phép Rửa. Hôm nay, Ngài muốn chúng ta làm mới phép Rửa của mình mỗi ngày, qua việc thường xuyên lãnh nhận Bí tích Giải Tội và Thánh Thể. Bằng cách lãnh nhận ân sủng của hai Bí tích này, chúng ta củng cố các Bí tích khác. Khi tiếp nhận các Bí tích, chúng ta tiếp nhận chính Thiên Chúa và mỏ mạch mọi ân sủng của Ngài.

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Chúa, con tin, Chúa đã khai mở một ‘kỷ nguyên của ân sủng’, xin cho con đừng bao giờ ơ hờ với các Bí tích, nhưng  biết chạy đến với các Bí tích, để múc lấy mạch ân sủng Chúa”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng

     

     

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - TĨNH CAO

  •  
    Tinh Cao
     
    Trọng Kính Cộng đồng Dân Chúa,
     
    Trong Huấn Từ Truyền Tin cho Lễ Hiển Linh Chúa Nhật 2/1/2022, ĐTC Phanxicô đã gợi lên cho chúng ta một số suy tư tiêu biểu sau đây:
     
    "Giờ đây, với Chúa Giêsu, ánh sáng và bóng tối gặp nhau: thánh thiện và tội lỗi, ân sủng và tội. Việc nhập thể của Chúa Giêsu chính là nơi gặp gỡ giữa Thiên Chúa và con người, gặp gỡ giữa ân sủng và tội lỗi".
     
    "Công trình của Thiên Chúa là: đến ở giữa chúng ta. Nếu chúng ta thú nhận chúng ta bất xứng, điều này không ngăn cản Thiên Chúa đến với chúng ta. Nếu chúng ta từ chối Chúa, Người không mệt mỏi tìm kiếm chúng ta. Nếu chúng ta chưa sẵn sàng đón tiếp Chúa, thì Chúa vẫn muốn đến với chúng ta. Nếu chúng ta đóng cửa trước mặt Người, thì Người vẫn đợi chúng ta. .. Chúa Giêsu là Mục Tử Nhân Lành đến tìm đến tận nơi chúng ta, trong những vần đề, sự khốn cùng của chúng ta, Người ở đó".  
     
    "Chúng ta hãy chính thức mời Chúa bước vào cuộc sống của chúng ta, đặc biệt là trong những vùng tối của chúng ta: 'Chúa xem, ở đó không có ánh sáng, không có điện, nhưng xin đừng đụng đến, vì con không muốn rời bỏ tình trạng này'. Hãy thưa rõ ràng, cụ thể với Chúa, trong vùng tối, trong “chuồng bò nội tâm” của chúng ta".   

     

    --

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - LEO NÚI


 
 
 
CHẬM LẠI MỘT CHÚT, BẠN SẼ THẤY NHỮNG GIÁ TRỊ….
-Chậm lại là khi để không vội thốt ra những lời làm tổn thương, để không vô tình cứa một vết vào tâm hổn của nhau.
-Chậm lại là khi đừng vội phán xét một người lạnh lùng, hãy quan sát và lắng nghe, có đôi khi vẻ bề ngoài ẩn giấu một tâm hồn cô đơn, cần sự chia sẻ.
-Đừng bước quá mau và ngoảnh đầu nhìn lại, bạn sẽ thấy được đôi mắt ngấn lệ của mẹ và nụ cười trìu mến của cha vào giây phút chia xa. Để nhớ, khắc ghi vào tim một bến bờ.
-Bước chậm lại, bạn sẽ không bị vấp ngã, vì biết đâu trên con đường mà bạn đang đi phía trước đầy nguy hiểm, chậm lại vết thương sẽ nhẹ nhàng hơn.
-Bước chậm lại, dành thời gian để chọn lựa con đường riêng cho bạn, để có sự chọn lựa chính xác.
-Bước chậm lại, vì biết đâu phía sau bạn có người đang cần sự giúp đỡ.
-Bước chậm lại để lắng nghe, bạn sẽ nhận ra xung quanh bạn có nhiều điều thú vị. Hoa vẫn nở, chim vẫn hót, cuộc sống vẫn đang sôi động.
-Bước chậm lại, vì nếu không có thể bạn sẽ bỏ qua những cơ hội quan trọng dành cho bạn, những con người yêu thương và quan tâm bạn. Mà cơ hội thì không có nhiều trong cuộc đời.
-Hãy bước chậm lại, bạn sẽ nhận ra bạn đã đi quá xa rồi đấy, hãy tự hỏi bạn có bỏ quên gì không? Xung quanh bạn còn ai không?
-Hãy bước chậm lại để thận trọng và không cuốn mình vào những thị phi của bè phái tranh chấp quyền lực và địa vị
(Sưu tầm)
 
 -----------------------------------------------
 
 
 
 

 
 
 
 

CAC BÀI ĐỘC GIẢ GỞI TỚI - VÀ LÀ THẦY DẠY



  • HAPPY NEW YEAR
     
     

    VÀ LÀ THẦY DẠY

    “Các mục đồng gặp thấy Maria, Giuse và hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ”.

    Judith Swanson tâm sự, “Từ ngày vào lớp Giải Phẫu học, chúng tôi thấy một bức hình gồm tên và vị trí của xương và cơ chính trên cơ thể con người. Nó ở đó suốt học kỳ, dù không bao giờ được đề cập. Hôm thi cuối cấp, nó biến mất. Đề thi, “Gọi tên và xác định vị trí của xương và cơ chính!”. Cả lớp phản đối, “Chúng tôi chưa bao giờ học cái đó!”. “Đó không phải là lời bào chữa!”, giáo sư nói; “Kiến thức đã có trong nhiều tháng”. Sau khi chúng tôi vật lộn với bài kiểm tra, ông thu bài và xé chúng. Ông nói, “Hãy nhớ, giáo dục không chỉ đơn thuần là học những gì bạn được chỉ bảo!”.

    Kính thưa Anh Chị em,

    “Giáo dục không chỉ đơn thuần là học những gì bạn được chỉ bảo!”. Ngày đầu năm Dương lịch, Hội Thánh mời gọi chúng ta chiêm ngắm và học nơi Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa ‘và là thầy dạy’ của mọi môn đệ. Nhiều lần, chúng ta đánh giá cao Đức Maria là môn đệ của Chúa Giêsu; tuy nhiên, trước khi trở thành môn đệ của Ngài, Maria là người đã sinh, dưỡng, dục, ‘và là thầy dạy’ của Đấng mà Mẹ là môn sinh của Ngài. Thật thú vị, Mẹ còn được gọi là “Ái Nữ của Con mình!”.

    Tin Mừng hôm nay nói, “Hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ”. Trong hài nhi này, bản tính nhân loại kết hợp với bản tính thần linh. Maria là mẹ của Giêsu, một Giêsu có hai bản tính, hoàn toàn người và hoàn toàn Chúa. Ở đây phải xác định và bác bỏ hai thái cực. Chúa Giêsu không thực sự và thực sự chỉ là một Thiên Chúa vờ làm người; Ngài cũng không thực sự là một con người chỉ giả vờ là Chúa. Ngài không mang thần tính như chiếc áo có thể cởi ra khi vào cửa; và Con Thiên Chúa đã không đeo mặt nạ bằng da thịt để che giấu sự rạng rỡ của khuôn mặt thần linh. Không, Chúa Giêsu hoàn toàn là Chúa, hoàn toàn là người trong mầu nhiệm đức tin được gọi là “hiệp nhất bản thể”. Và bởi là mẹ của một người, không phải là mẹ của một bản tính, nên Maria là Mẹ của Chúa. Đây là giáo lý không suy suyển của Giáo Hội từ Công Đồng Êphêsô, thế kỷ thứ 5.

    Qua thư Galata hôm nay, Phaolô nói, “Khi đã tới lúc thời gian viên mãn, Thiên Chúa đã sai Con Ngài sinh hạ bởi người phụ nữ”. Chúa Giêsu không thể cứu chuộc những gì xa lạ với Ngài; Ngài đã mặc lấy thân phận con người của chúng ta. Vì vậy, thật phù hợp khi Ngài được sinh ra như tất cả mọi người, từ một người mẹ. Và nếu Maria biến mất khỏi các trang Tin Mừng sau khi sinh Chúa Giêsu thì Mẹ vẫn hoàn thành vai trò của mình trong lịch sử cứu độ. Sự vâng phục, quảng đại của Mẹ đã cho phép Thiên Chúa sử dụng cả xác lẫn hồn để viết chương đầu tiên của câu chuyện có thật của một con người, câu chuyện về một Giáo Hội. Như tất cả câu chuyện có thật; một nhân vật đến trước, một cuộc sống được sống, và sau đó, ‘cuốn sách’ ra đời!

    Mẹ Thiên Chúa ban cho chúng ta một người mẹ khác, Mẹ Giáo Hội, người đã rửa chúng ta trong dòng nước Thánh Tẩy, nhận chúng ta vào gia đình Thiên Chúa. Thiên chức làm mẹ của Maria ban cho thế giới Chúa Giêsu; Chúa Giêsu ban cho chúng ta Giáo Hội. Chúng ta có Chúa Giêsu là anh trưởng và có Thiên Chúa là Cha; mỗi người chúng ta có thể nói, Mẹ là Mẹ Giáo Hội ‘và là thầy dạy’ của tôi. Tôn vinh Mẹ vì ơn gọi làm mẹ của Mẹ, chúng ta tuyên xưng Mẹ Thiên Chúa, Mẹ Chúa Giêsu, Đấng mà Mẹ đã nựng trên đầu gối, cũng là Đấng quay cả thế giới trên ngón tay của Ngài!

    Anh Chị em,

    “Các mục đồng gặp thấy Maria, Giuse và hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ”, không có gì lạ thường nơi gia đình nghèo này! Cũng thế, hài nhi Giêsu, được Maria nuôi nấng, dạy dỗ cũng không có gì lạ thường; nhưng quả là quá phi thường khi Đức Maria dưỡng dục Con Một Thiên Chúa, một Thiên Chúa làm người. Thiên Chúa thường làm những điều vĩ đại nơi những điều nhỏ bé. Năm mới có lẽ cũng không có gì lạ thường, nhưng sẽ rất khác thường, nếu mỗi người chúng ta nhìn nó trong viễn cảnh của đức tin. Nhờ lời cầu bầu của “Đức Bà là toà Đấng Khôn Ngoan”, ‘và là thầy dạy’ của mỗi người, chúng ta hãy liên kết công việc của mình, trái tim của mình với Chúa Giêsu, hẳn cuộc đời chúng ta cũng sẽ vĩ đại trong chương trình vĩ đại của Ngài!

    Chúng ta có thể cầu nguyện,

    “Lạy Mẹ Maria, “giáo dục không chỉ đơn thuần là học những gì bạn được chỉ bảo!”, xin dạy con những bài học không lời của Mẹ; giúp con như Mẹ, để tâm suy đi nghĩ lại những việc Chúa làm trên con và trên người khác, dù chúng tầm thường nhỏ bé!”, Amen.

    (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

    Kính chuyển:

    Hồng